Chương 35: Thắt cổ lưu dân
Độ Hàn
21/11/2014
Bên trong ngự thư phòng, không khí lạnh lẽo bao trùm.
Thái giám, cung nữ thậm chí là lão nô bên cạnh hoàng đế cũng đều chạy ra ngoài, chỉ còn lại một người đó là Nhan Hi, phụ tử hai người cùng nhau diễn trò.
"Nhiệm vụ lần này ngươi hoàn thành rất xuất sắc." Trên mặt Hoàng đế cũng không biểu hiện là vui sướng, cầm trong tay mật hàm, ba một tiếng ném trên bàn, nhưng trên mặt Nhan Hi cũng không hề có một chút sợ hãi như hắn chờ đợi."Lão Thất a, ngươi hạ thủ có quá độc ác không, chỉ là một đám dân đen mà thôi, đuổi đi là tốt rồi, hà tất phải đuổi cùng giết tận, ngươi phải làm cho nợ máu ngập trời sao?"
Nhan Hi thần sắc lạnh lùng, con ngươi đen mang theo một tia âm hiểm, "Không chỉ đơn giản là loạn dân."
Hoàng đế bất ngờ, một lần nữa lật xem tấu chương đã đưa tới trước đó, không sai a, toàn bộ là thất hoàng tử giết hết, gần hai trăm loạn dân thi thể không được đầy đủ, máu chảy thành sông. Còn những gì nữa thì tuyệt nhiên không có đề cập.
"Bốn trăm loạn dân, trong đó có một nửa là do Ngụy quốc phái đến làm tình báo, tìm hiểu địa đồ." Hắn từ trong ngực móc ra một sấp thư nhỏ cùng vài miếng vải bố, đưa tới trên bàn hoàng đế.
Ba! !
Một âm thanh lớn đập lên án thư lần nữa, hoàng đế tức giận bàn tay lật tìm như loạn, kiểm tra sấp thư và mấy tấm vải bố đã có chút sứt mẻ, địa đồ từ biên giới tới kinh thành sơ lược đã được vẽ lại, trong đó mười ba tọa thành trì quan trọng cùng với nơi đóng quân, đều rõ ràng có thể thấy được.
Theo chứng cứ hiện tại, không biết tốp mật báo này đã lăn lộn tại lãnh thổ Yến quốc này bao lâu, nếu chờ bọn hắn điều tra hoàn tất, đem mấy thứ này về Ngụy quốc, có thể sẽ có trò hay diễn ra.
"Giết rất đúng, con ngoan, gặp phải loại gián điệp này, trảm thành thịt vụn cũng không quá đáng."
Nhan Hi chỉ là thong thả uống trà, dường như chỉ đang say sưa trong đó.
"Bọn mật thám của Ngụy quốc tổng cộng phái ra năm tổ, ngài cầm trên tay chính là kiệt tác của bốn tổ trong đó, còn có một tổ, bị phụ hoàng phóng chạy." Biểu tình của Nhan Hi là đang lên án hắn, sẽ không bởi vì hắn là hoàng đế mà giảm đi.
Hoàng đế ngẩng đầu, nhìn Nhan Hi, cười khổ, "Trẫm cũng là bất đắc dĩ phải đưa ra hạ sách này, nếu như không lập tức chiêu ngươi quay về kinh, sợ là không bịt miệng được dân chúng."
Nhan Hi không nói chỉ nhún nhún vai, "Hiện tại ngài có thể tuyên bố xử phạt ta."
"Nhi tử của Trẫm không có làm sai, vì sao muốn phạt? Thưởng còn không kịp a." Hoàng đế đầy mặt tươi cười hỏi, "Lão Thất, kế tiếp nên đối phó như thế nào? Nếu Ngụy quốc đã có được một số địa đồ tình báo, nhất định kế tiếp sẽ có điều mưu đồ."
Thái giám, cung nữ thậm chí là lão nô bên cạnh hoàng đế cũng đều chạy ra ngoài, chỉ còn lại một người đó là Nhan Hi, phụ tử hai người cùng nhau diễn trò.
"Nhiệm vụ lần này ngươi hoàn thành rất xuất sắc." Trên mặt Hoàng đế cũng không biểu hiện là vui sướng, cầm trong tay mật hàm, ba một tiếng ném trên bàn, nhưng trên mặt Nhan Hi cũng không hề có một chút sợ hãi như hắn chờ đợi."Lão Thất a, ngươi hạ thủ có quá độc ác không, chỉ là một đám dân đen mà thôi, đuổi đi là tốt rồi, hà tất phải đuổi cùng giết tận, ngươi phải làm cho nợ máu ngập trời sao?"
Nhan Hi thần sắc lạnh lùng, con ngươi đen mang theo một tia âm hiểm, "Không chỉ đơn giản là loạn dân."
Hoàng đế bất ngờ, một lần nữa lật xem tấu chương đã đưa tới trước đó, không sai a, toàn bộ là thất hoàng tử giết hết, gần hai trăm loạn dân thi thể không được đầy đủ, máu chảy thành sông. Còn những gì nữa thì tuyệt nhiên không có đề cập.
"Bốn trăm loạn dân, trong đó có một nửa là do Ngụy quốc phái đến làm tình báo, tìm hiểu địa đồ." Hắn từ trong ngực móc ra một sấp thư nhỏ cùng vài miếng vải bố, đưa tới trên bàn hoàng đế.
Ba! !
Một âm thanh lớn đập lên án thư lần nữa, hoàng đế tức giận bàn tay lật tìm như loạn, kiểm tra sấp thư và mấy tấm vải bố đã có chút sứt mẻ, địa đồ từ biên giới tới kinh thành sơ lược đã được vẽ lại, trong đó mười ba tọa thành trì quan trọng cùng với nơi đóng quân, đều rõ ràng có thể thấy được.
Theo chứng cứ hiện tại, không biết tốp mật báo này đã lăn lộn tại lãnh thổ Yến quốc này bao lâu, nếu chờ bọn hắn điều tra hoàn tất, đem mấy thứ này về Ngụy quốc, có thể sẽ có trò hay diễn ra.
"Giết rất đúng, con ngoan, gặp phải loại gián điệp này, trảm thành thịt vụn cũng không quá đáng."
Nhan Hi chỉ là thong thả uống trà, dường như chỉ đang say sưa trong đó.
"Bọn mật thám của Ngụy quốc tổng cộng phái ra năm tổ, ngài cầm trên tay chính là kiệt tác của bốn tổ trong đó, còn có một tổ, bị phụ hoàng phóng chạy." Biểu tình của Nhan Hi là đang lên án hắn, sẽ không bởi vì hắn là hoàng đế mà giảm đi.
Hoàng đế ngẩng đầu, nhìn Nhan Hi, cười khổ, "Trẫm cũng là bất đắc dĩ phải đưa ra hạ sách này, nếu như không lập tức chiêu ngươi quay về kinh, sợ là không bịt miệng được dân chúng."
Nhan Hi không nói chỉ nhún nhún vai, "Hiện tại ngài có thể tuyên bố xử phạt ta."
"Nhi tử của Trẫm không có làm sai, vì sao muốn phạt? Thưởng còn không kịp a." Hoàng đế đầy mặt tươi cười hỏi, "Lão Thất, kế tiếp nên đối phó như thế nào? Nếu Ngụy quốc đã có được một số địa đồ tình báo, nhất định kế tiếp sẽ có điều mưu đồ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.