Chương 261: Thối nát (End)
Độ Hàn
22/11/2014
Mọi người đều biết, hoàng đế Yến
quốc có một yêu thích đặc biệt là, chỉ cần để hắn nghe nói địa phương
nào có mỹ nữ, liền lập tức cái mông ngồi không yên trên long ỷ, hận
không thể lập tức đến đó, dùng dụ dỗ dùng đe dọa hoặc dùng sức mạnh để
có thể đem mỹ nhân về, làm phong phú thêm hậu cung. Năm đó chiến sự với
Tề quốc, nếu không phải bởi vì nghe được, nước người ta có hai vị tuyệt
sắc công chúa, khuynh quốc khuynh thành, hắn cũng không gắp đến độ thay
vì đặt sính lễ, lại quyết tâm dấy lên chiến hỏa.
Đó là một nam nhân xem sắc như mạng, hắn khi còn trẻ, đối với mỹ sắc “siêng năng tận sức” , đương nhiên thân cận nữ nhân nhiều, thì di chứng càng đặc biệt nhiều, đó là hơn bốn mươi vị hoàng tử, một căn cứ xác minh hắn rất “chăm chỉ”.
Nhi tử nhiều, nhưng cũng sẽ không đặc biệt quan tâm người nào. Thái tử là thái tử, từ nhỏ đã được lập, hoàng đế chưa bao giờ nghĩ tới, muốn thay đổi, nhị hoàng tử Nhan Dung trời sinh tính phóng đãng không kềm chế được, chán ghét ở trong cung đình, từ lúc thành niên đã rất thích ra bên ngoài sống, lúc đầu còn ở gần kinh thành, ba năm trở lại đây đã phát triển ra xa hơn, Nhan Dung tuổi càng lúc càng lớn, thời gian hắn ở ngoài cũng càng ngày càng dài, từ sau khi Hoàng quý phi qua đời, hắn đã không quay về kinh thành nữa.
Mà Lão Thất Nhan Hi, sở dĩ đặc biệt chú ý hắn, sủng ái hắn hoàn toàn là bởi vì hắn rất tốt dùng, vô luận hoàng đế nghĩ muốn cái gì, chỉ cần hắn, Lão Thất đáp ứng một tiếng, thì nhất định có thể được như mong muốn, bách thí Bách Linh (trăm điều yêu cầu thì trăm điều được thực hiện), cuối cùng hoàng đế khi xảy ra chuyện gì, cho tới bây giờ cũng không đi bái thần, trực tiếp gọi thất điện hạ đến, nhõng nhẽo, làm hùm làm hỗ để hắn đáp ứng, như vậy đã có thể an tâm chờ kết quả.
Mẹ ruột Nhan Hi là Hoàng quý phi, bà là một nữ nhân điềm tĩnh hiền thục, bị chính người thân hiến cho hoàng thượng, bởi vì nhà mẹ đẻ là một danh gia vọng tộc, cho nên vừa vào cung, đã chiếm được phong hào tôn quý, sau lại vì hoàng đế sinh hạ hoàng tử thứ bảy, mà tấn chức tới địa vị Hoàng quý phi.
Hoàng quý phi ở trong cung địa vị tuy cao, nhưng căn bản vô pháp giữ tâm hoàng đế, độc sủng tất nhiên là không cần phải nói, sinh xong Nhan Hi, bà trên cơ bản là sống một mình, hàng năm nữ nhân vào cung ngày càng nhiều, hoàng đế phát hiện sự tuyệt vời mỗi khi ở bên những nữ nhân khác nhau, đối với người cũ, tự nhiên cũng sẽ không quan tâm.
Mà mẹ ruột nhị hoàng tử Nhan Dung là Quế tần, lúc này đã lâm trọng bệnh, để lại một hài tử chưa đến bốn tuổi, mắt thấy mệnh không còn bao lâu. Tại trong cung, Hoàng quý phi cùng Quế tần vốn là bằng hữu, rất hay trò chuyện cùng nhau, hai người giống nhau, có tính tình yên lặng, không thích nháo, giống nhau thích thi từ đọc sách, lại cùng cảnh ngộ được hoàng đế sủng ái, mấy tháng sau gặp lại cũng không nhớ nổi, chỉ là nhà mẹ đẻ Quế tần là võ tướng nho nhỏ, không có thế lực, mặc dù nàng sinh hạ hoàng tử trước Hoàng quý phi rất nhiều năm, cũng chỉ là được một xưng hào Quế tần mà thôi.
Đó là một nam nhân xem sắc như mạng, hắn khi còn trẻ, đối với mỹ sắc “siêng năng tận sức” , đương nhiên thân cận nữ nhân nhiều, thì di chứng càng đặc biệt nhiều, đó là hơn bốn mươi vị hoàng tử, một căn cứ xác minh hắn rất “chăm chỉ”.
Nhi tử nhiều, nhưng cũng sẽ không đặc biệt quan tâm người nào. Thái tử là thái tử, từ nhỏ đã được lập, hoàng đế chưa bao giờ nghĩ tới, muốn thay đổi, nhị hoàng tử Nhan Dung trời sinh tính phóng đãng không kềm chế được, chán ghét ở trong cung đình, từ lúc thành niên đã rất thích ra bên ngoài sống, lúc đầu còn ở gần kinh thành, ba năm trở lại đây đã phát triển ra xa hơn, Nhan Dung tuổi càng lúc càng lớn, thời gian hắn ở ngoài cũng càng ngày càng dài, từ sau khi Hoàng quý phi qua đời, hắn đã không quay về kinh thành nữa.
Mà Lão Thất Nhan Hi, sở dĩ đặc biệt chú ý hắn, sủng ái hắn hoàn toàn là bởi vì hắn rất tốt dùng, vô luận hoàng đế nghĩ muốn cái gì, chỉ cần hắn, Lão Thất đáp ứng một tiếng, thì nhất định có thể được như mong muốn, bách thí Bách Linh (trăm điều yêu cầu thì trăm điều được thực hiện), cuối cùng hoàng đế khi xảy ra chuyện gì, cho tới bây giờ cũng không đi bái thần, trực tiếp gọi thất điện hạ đến, nhõng nhẽo, làm hùm làm hỗ để hắn đáp ứng, như vậy đã có thể an tâm chờ kết quả.
Mẹ ruột Nhan Hi là Hoàng quý phi, bà là một nữ nhân điềm tĩnh hiền thục, bị chính người thân hiến cho hoàng thượng, bởi vì nhà mẹ đẻ là một danh gia vọng tộc, cho nên vừa vào cung, đã chiếm được phong hào tôn quý, sau lại vì hoàng đế sinh hạ hoàng tử thứ bảy, mà tấn chức tới địa vị Hoàng quý phi.
Hoàng quý phi ở trong cung địa vị tuy cao, nhưng căn bản vô pháp giữ tâm hoàng đế, độc sủng tất nhiên là không cần phải nói, sinh xong Nhan Hi, bà trên cơ bản là sống một mình, hàng năm nữ nhân vào cung ngày càng nhiều, hoàng đế phát hiện sự tuyệt vời mỗi khi ở bên những nữ nhân khác nhau, đối với người cũ, tự nhiên cũng sẽ không quan tâm.
Mà mẹ ruột nhị hoàng tử Nhan Dung là Quế tần, lúc này đã lâm trọng bệnh, để lại một hài tử chưa đến bốn tuổi, mắt thấy mệnh không còn bao lâu. Tại trong cung, Hoàng quý phi cùng Quế tần vốn là bằng hữu, rất hay trò chuyện cùng nhau, hai người giống nhau, có tính tình yên lặng, không thích nháo, giống nhau thích thi từ đọc sách, lại cùng cảnh ngộ được hoàng đế sủng ái, mấy tháng sau gặp lại cũng không nhớ nổi, chỉ là nhà mẹ đẻ Quế tần là võ tướng nho nhỏ, không có thế lực, mặc dù nàng sinh hạ hoàng tử trước Hoàng quý phi rất nhiều năm, cũng chỉ là được một xưng hào Quế tần mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.