Chương 341: Túy ngọa sa trường quân mạc cười 3
Độ Hàn
24/11/2014
Phía trước chưa đánh, phía sau đã xảy ra không ít chuyện.
Sau vài ngày Nhan Hi xuất phát, thái tử đã chuẩn bị lương thảo, khi vận chuyển đến biên cảnh đã gặp một đám mã tặc, chừng ba trăm người, vừa gặp mặt không nói hai lời đã rút đao ra chém giết. Bọn họ mai phục đã lâu, lại xuất thủ nhanh làm đoàn người trở tay không kịp, binh lính vận chuyển lương thảo không nghĩ tới trong bổn quốc cũng sẽ gặp phải loại mã tặc này, kết quả quân lính bị đánh tan rã, lương thảo bị đốt phân nửa, bị đoạt phân nửa, quần áo và binh khí đều bị mã tặc lấy sạch sẽ, một đám quân lính giống đám dân chạy nạn trở lại trước mặt thái tử, cúi đầu rụt cổ.
Làm thái tử tức giận sôi lên, sổ sách trong tay ném bay đi ra ngoài, quăng ngã chén trà, ấm trà thì nát bấy, sau khi phát tiết xong, mới chính mình đứng trước hoàng đế nhận lỗi.
Hoàng đế thật không có giận tím mặt như trong tưởng tượng, còn trái ngược lại thoải mái nói, "Binh biến thì trong bổn quốc cũng không yên ổn được, chuyện này cũng không hoàn toàn là lỗi ở ngươi, chờ thất đệ ngươi đánh lùi ngũ quốc, hắn cũng nhất định thuận lời đem bọn tặc tử diệt trừ. Thái tử a, tiền tuyến không thể không có một ngày không có lương thực, thất đệ ngươi đem chuyện này giao cho ngươi, chính là sợ trên đường xãy ra sai lầm gì, tục ngữ nói ra trận phụ tử binh, phụ hoàng già rồi, đã không có khí lực hỗ trợ, ngươi cũng đừng làm cho trẫm thất vọng."
Cũng may nhóm thứ hai đã vận chuyển lương từ các nơi trên đất nước về kinh thành, thái tử tăng số người lên gấp ba, lần thứ hai xuất phát rất cẩn thận chú ý động tĩnh trên ven đường, hành trình ngày lẫn đêm, thay phiên nghỉ ngơi, cứ như vậy, lo lắng chờ đợi qua một tháng, thì cũng có khoái mã về hồi báo, lương thảo đã thuận lợi vận chuyển đến biên cảnh, cuối cùng thái tử cũng buông thấp được lo lắng thấp thỏm, không ngày nào ngủ ngon giấc.
Không ngờ tới, ngày thứ hai lâm triều, hoàng đế lại giận tím mặt, chiến báo từ biên cảnh suốt đêm gửi về, sắc mặt vô cùng tức giận. Đây là mật tấu về việc Nhan Hi phạt tham tướng Du Bản Xương, hắn được Nhan Hi an bài qua chỉ huy lương thảo, vừa lúc mấy ngày nay lương thực đã vận chuyển đến, không nghĩ tới vừa mở ra, bên trong đều là gạo đen, cho gia súc ăn cũng không được, tất cả đều có độc. Kèm theo chiến báo còn có một số gạo làm bằng chứng, hoàng đế mở hộp gỗ đã nghe đến một mùi mốc meo, vài loại lương thực đã nhìn không ra màu sắc vốn có.
Sau vài ngày Nhan Hi xuất phát, thái tử đã chuẩn bị lương thảo, khi vận chuyển đến biên cảnh đã gặp một đám mã tặc, chừng ba trăm người, vừa gặp mặt không nói hai lời đã rút đao ra chém giết. Bọn họ mai phục đã lâu, lại xuất thủ nhanh làm đoàn người trở tay không kịp, binh lính vận chuyển lương thảo không nghĩ tới trong bổn quốc cũng sẽ gặp phải loại mã tặc này, kết quả quân lính bị đánh tan rã, lương thảo bị đốt phân nửa, bị đoạt phân nửa, quần áo và binh khí đều bị mã tặc lấy sạch sẽ, một đám quân lính giống đám dân chạy nạn trở lại trước mặt thái tử, cúi đầu rụt cổ.
Làm thái tử tức giận sôi lên, sổ sách trong tay ném bay đi ra ngoài, quăng ngã chén trà, ấm trà thì nát bấy, sau khi phát tiết xong, mới chính mình đứng trước hoàng đế nhận lỗi.
Hoàng đế thật không có giận tím mặt như trong tưởng tượng, còn trái ngược lại thoải mái nói, "Binh biến thì trong bổn quốc cũng không yên ổn được, chuyện này cũng không hoàn toàn là lỗi ở ngươi, chờ thất đệ ngươi đánh lùi ngũ quốc, hắn cũng nhất định thuận lời đem bọn tặc tử diệt trừ. Thái tử a, tiền tuyến không thể không có một ngày không có lương thực, thất đệ ngươi đem chuyện này giao cho ngươi, chính là sợ trên đường xãy ra sai lầm gì, tục ngữ nói ra trận phụ tử binh, phụ hoàng già rồi, đã không có khí lực hỗ trợ, ngươi cũng đừng làm cho trẫm thất vọng."
Cũng may nhóm thứ hai đã vận chuyển lương từ các nơi trên đất nước về kinh thành, thái tử tăng số người lên gấp ba, lần thứ hai xuất phát rất cẩn thận chú ý động tĩnh trên ven đường, hành trình ngày lẫn đêm, thay phiên nghỉ ngơi, cứ như vậy, lo lắng chờ đợi qua một tháng, thì cũng có khoái mã về hồi báo, lương thảo đã thuận lợi vận chuyển đến biên cảnh, cuối cùng thái tử cũng buông thấp được lo lắng thấp thỏm, không ngày nào ngủ ngon giấc.
Không ngờ tới, ngày thứ hai lâm triều, hoàng đế lại giận tím mặt, chiến báo từ biên cảnh suốt đêm gửi về, sắc mặt vô cùng tức giận. Đây là mật tấu về việc Nhan Hi phạt tham tướng Du Bản Xương, hắn được Nhan Hi an bài qua chỉ huy lương thảo, vừa lúc mấy ngày nay lương thực đã vận chuyển đến, không nghĩ tới vừa mở ra, bên trong đều là gạo đen, cho gia súc ăn cũng không được, tất cả đều có độc. Kèm theo chiến báo còn có một số gạo làm bằng chứng, hoàng đế mở hộp gỗ đã nghe đến một mùi mốc meo, vài loại lương thực đã nhìn không ra màu sắc vốn có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.