Chương 354: Xuất giá tòng phu 1
Độ Hàn
24/11/2014
Cẩn thận nhận lấy, Trúc Diệp Đồng kỳ quái nhìn trái phải, “Chiếc bình nhỏ rất đẹp, bên trong chứa là cái gì?”
Vươn ngón tay chỉ chiếc bình màu xanh, “Đây là kịch độc vô sắc vô vị Nhạn Đãng Sa, nó đoạt tính mệnh một cách vô thanh vô tức.” Lại chỉ sang Hựu điểm đáo hồng sắc đích bình nhi trên người, “Ở đây biên trang chính là tuyệt tử hoàn, sau khi nữ nhân uống kinh nguyệt mất lập tức, cuộc đời này cũng đừng nghĩ tới làm mẫu thân.”
Trúc Diệp Đồng hời hợt, hồn nhiên thường không thèm để ý tới những điều sâu xa cũng thiếu chút nữa cầm không vững hai chiếc bình, trực giác bảo nàng phải nghĩ thật xa, hồi lâu, nàng mới nhớ tới, trên người Đào Tiểu Vi thế nào có những vật như vậy, cho rằng là đang bị đùa giỡn, nàng liếm môi khô khốc, nhỏ giọng hỏi, “Vi Vi, muội cùng tẩu tử nói đùa có đúng không?”
“Nhị tẩu, tẩu suy nghĩ xem có phải nói đùa hay không, nếu như cho tẩu chọn, tẩu sẽ chọn đem Nhạn Đãng Sa cho nhị ca ca uống, hay chính mình uống Tuyệt Tử hoàn?” Nàng hỏi rất nghiêm trang, nửa điểm đùa giỡn cũng nhìn không ra.
“Vì sao muốn chọn?”
“Nếu như thân nhân của tẩu nói cho tẩu phải chọn, nếu như không chọn, sau đó sẽ…không bao giờ nhìn nhận tẩu, còn xem tẩu như cừu nhân mà đối đãi?” Đào Tiểu Vi tiếp tục nói nhiều hơn, nàng muốn biết khi người khác cũng đồng cảnh, thì sẽ xử lý thế nào.
Trúc Diệp Đồng nhíu chặt mày xinh, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kiên nghị, “Vi Vi, muội cũng biết, ta từ nhỏ phụ mẫu đã vong, muội nói xem, loại tình huống này sẽ rất khó phát sinh, thế nhưng, giả như là sự thật, ta cả hai cũng không chọn.”
“Tẩu không niệm thân tình sao?” Đào Tiểu Vi nghi hoặc hỏi.
“Cái gì thân tình? Một lọ Nhạn Đãng Sa cho tướng công ta uống để ta thành quả phụ, một viên Tuyệt Tử Hoàn cho ta ăn để giết chính hài nhi của ta, nếu thật thân nhân nói thế nào cũng sẽ không đưa ra lựa chọn như vậy để bắt ta phải chọn? Mang danh thân nhân, lại bức ta làm những việc… táng tận lương tâm như vậy, đó thực sự là thân nhân của ta sao? Hơn nữa, cổ ngữ có câu, xuất giá tòng phu, nữ tử đã ra cửa, là thê tử của người, tất cả đều xem tướng công như trời cho nên, nếu như muội nghĩ như vậy, tất cả sẽ trở nên phi thường đơn giản, kiên định đứng ở bên tướng công, từ một khắc đại hôn kia, ta cũng đã thoát ly khỏi đại gia đình của mình mà gia nhập vào một tiểu gia, lợi ích của tiểu gia đương nhiên cao hơn, chuyện thương tổn người nhà, chết cũng không làm.” Trúc Diệp Đồng nói rất kiên quyết, một hơi nói đến miệng lưỡi cũng khô.
Vươn ngón tay chỉ chiếc bình màu xanh, “Đây là kịch độc vô sắc vô vị Nhạn Đãng Sa, nó đoạt tính mệnh một cách vô thanh vô tức.” Lại chỉ sang Hựu điểm đáo hồng sắc đích bình nhi trên người, “Ở đây biên trang chính là tuyệt tử hoàn, sau khi nữ nhân uống kinh nguyệt mất lập tức, cuộc đời này cũng đừng nghĩ tới làm mẫu thân.”
Trúc Diệp Đồng hời hợt, hồn nhiên thường không thèm để ý tới những điều sâu xa cũng thiếu chút nữa cầm không vững hai chiếc bình, trực giác bảo nàng phải nghĩ thật xa, hồi lâu, nàng mới nhớ tới, trên người Đào Tiểu Vi thế nào có những vật như vậy, cho rằng là đang bị đùa giỡn, nàng liếm môi khô khốc, nhỏ giọng hỏi, “Vi Vi, muội cùng tẩu tử nói đùa có đúng không?”
“Nhị tẩu, tẩu suy nghĩ xem có phải nói đùa hay không, nếu như cho tẩu chọn, tẩu sẽ chọn đem Nhạn Đãng Sa cho nhị ca ca uống, hay chính mình uống Tuyệt Tử hoàn?” Nàng hỏi rất nghiêm trang, nửa điểm đùa giỡn cũng nhìn không ra.
“Vì sao muốn chọn?”
“Nếu như thân nhân của tẩu nói cho tẩu phải chọn, nếu như không chọn, sau đó sẽ…không bao giờ nhìn nhận tẩu, còn xem tẩu như cừu nhân mà đối đãi?” Đào Tiểu Vi tiếp tục nói nhiều hơn, nàng muốn biết khi người khác cũng đồng cảnh, thì sẽ xử lý thế nào.
Trúc Diệp Đồng nhíu chặt mày xinh, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kiên nghị, “Vi Vi, muội cũng biết, ta từ nhỏ phụ mẫu đã vong, muội nói xem, loại tình huống này sẽ rất khó phát sinh, thế nhưng, giả như là sự thật, ta cả hai cũng không chọn.”
“Tẩu không niệm thân tình sao?” Đào Tiểu Vi nghi hoặc hỏi.
“Cái gì thân tình? Một lọ Nhạn Đãng Sa cho tướng công ta uống để ta thành quả phụ, một viên Tuyệt Tử Hoàn cho ta ăn để giết chính hài nhi của ta, nếu thật thân nhân nói thế nào cũng sẽ không đưa ra lựa chọn như vậy để bắt ta phải chọn? Mang danh thân nhân, lại bức ta làm những việc… táng tận lương tâm như vậy, đó thực sự là thân nhân của ta sao? Hơn nữa, cổ ngữ có câu, xuất giá tòng phu, nữ tử đã ra cửa, là thê tử của người, tất cả đều xem tướng công như trời cho nên, nếu như muội nghĩ như vậy, tất cả sẽ trở nên phi thường đơn giản, kiên định đứng ở bên tướng công, từ một khắc đại hôn kia, ta cũng đã thoát ly khỏi đại gia đình của mình mà gia nhập vào một tiểu gia, lợi ích của tiểu gia đương nhiên cao hơn, chuyện thương tổn người nhà, chết cũng không làm.” Trúc Diệp Đồng nói rất kiên quyết, một hơi nói đến miệng lưỡi cũng khô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.