Bị Sói Con Cố Chấp Ngậm Về Nhà
Chương 26:
Miên Nhuyễn Nhuyễn
18/03/2023
Cho dù chậm rãi chen vào thì Giang Lâm Vụ vẫn cảm thấy bụng trướng đau chua xót, nàng không phải là người tìm khổ cho mình, nàng tận lực thả lỏng thân thể, mở chân ra một chút để Bạch Ngọc dễ ra vào. Nàng nhìn khuôn mặt ôn nhu xinh đẹp gần trong gang tấc của Bạch Ngọc, mang theo hơi thở nam nhân nhất thời làm nàng có chút giật mình. Năm đó Bạch Ngọc vừa mới bái sư gia nhập vào Vụ Ẩn cung là tuổi đang học đi, hiện giờ cũng đã là thanh niên trưởng thành…
Vách thịt không ngừng hút nam vọng của Bạch Ngọc, theo ra vào không ngừng khiến khoái cảm đánh thẳng vào ót. Bạch Ngọc cúi người hôn Giang Lâm Vụ, lưỡi của hai người nhấm nháp lẫn nhau, hơi thở giao hòa.
Những lần Tiên tôn đối với hắn lạnh lùng xa cách, những ủy khuất đáng nhớ không thể nào đạt được, những bóng đen cùng lãnh ý ngày đêm khó ngủ kia hiện giờ đã xoắn nước ấm áp trong cơ thể tiên tôn mà bắn ra. Tiên tôn là của hắn…
Bạch Ngọc càng phát động tình cảm thì thắt lưng đụng vào càng dùng sức đâm mạnh, tiểu huyệt cũng vì thế mà bị ép nuốt càng sâu.
Tới khi Bạch Ngọc dịu dàng rút ra, mặc dù vẫn còn trướng đau nhưng mơ hồ vẫn xen lẫn khoái cảm từ ma sát cũng như dần dần tiếp nhận tần suất đâm rút của hắn. Nhưng bây giờ hắn lại tăng thêm lực đạo cùng chiều sâu, nhất thời làm cho nàng nuốt không nổi, nàng ư a kêu lên: "A... a... Bạch, Bạch, nhẹ thôi..."
Giang Lâm Vụ không biết nữ tử ở trên giường khi nói những lời như vậy càng kích thích tâm tình cầm thú của nam tử.
Bạch Ngọc mạnh mẽ đứng thẳng người, nửa quỳ, khuỷu tay hữu lực nâng chân ngọc của Giang Lâm Vụ lên, tốc độ và lực đạo mạnh mẽ tăng nhanh.
Nam căn ở hành lang nhỏ hẹp nhanh chóng cắm vào, vách thịt không chống đỡ được quy đầu cường ngạnh đâm vào, chỉ có thể gắt gao thít sâu nam căn. Nặng nề mà gấp rút rút ra mang đến cảm giác sảng khoái mãnh liệt giống như dòng điện ở trên người hai người xâu chuỗi loạn với nhau.
Tiểu huyệt non nớt không chống đỡ được bị nam căn cứng rắn đâm vào, buộc phải nuốt lấy nam căn đang đâm mạnh, lực đạo nhanh mà nặng ma sát đến huyệt nhục đỏ bừng.
"A a ~ hức hức ~ ưm ~ a a~" Giang Lâm Vụ bị đâm đến lớn tiếng kêu lên, ánh mắt mị hoặc của nàng gợn sóng, trên mặt hiện lên sắc xuân, luống cuống nắm lấy chăn trên giường gỗ. Khoái cảm như thủy triều bao phủ nàng, chỉ cảm thấy đầu óc từng trận trắng xóa.
Bạch Ngọc nhìn chằm chằm Giang Lâm Vụ. Nhìn tiên tôn nước mắt mông lung, tóc đen trải ra, y phục trong suốt lộn xộn nửa mở nửa che, lộ ra một mảng lớn da tuyết trắng nõn bị phiếm hồng.
Thân thể mềm mại bị chính mình đâm rút nhún nhún, trong đôi môi đỏ mọng tràn ra tiếng rên rỉ vỡ vụn. Hiển nhiên là an ủi, hắn càng lúc càng động thắt lưng va chạm. Giường gỗ lay động không ngừng, bóng người trên vách tường hòa quyện với nhau.
Giang Lâm Vụ ngẩng cần cổ trắng lên rên rỉ, khoái cảm dần dần lên trên. Nàng hít thở nhanh như một con cá khỏi nước.
Bạch ngọc thẳng lưng không ngừng di chuyển, nam căn không ngừng sâu thêm nhanh chóng đâm lên đỉnh.
Giang Lâm Vụ "Ừ a ~!" lớn tiếng kêu lên, thắt lưng nhỏ cong lên, vách thịt co rút co thắt xiết quặn nam căn lại trong tiểu huyệt, sâu bên trong không ngừng tiết ra lượng lớn dâm dịch sau đó lên đỉnh.
Sau khi lên đỉnh, trong đầu Giang Lâm Vụ trống rỗng, cả người mềm nhũn, chỉ cảm thấy đầu óc ong ong mờ mịt.
Bạch Ngọc bị Giang Lâm Vụ cao trào co rút quấn chặt đến mức kêu rên một tiếng đau đớn, hắn cố nhịn không bắn, cúi người xuống chạm vào thân thể còn đang hoảng hốt hồi thần của Giang Lâm Vụ.
Chóp mũi cao thẳng chạm vào đỉnh ngực trắng nõn, đầu lưỡi khẽ cắn cổ trắng nõn.
Sau đó lại bắt đầu ưỡn thắt lưng, bắt đầu một vòng đâm rút mới.
Cao trào qua đi, Giang Lâm Vụ vô cùng mẫn cảm, hiện tại lại bị cắm vào, trong tiểu huyệt ngứa ngáy mẫn cảm, một chút ma sát liền ngứa ngáy như muốn chết.
"Bạch Ngọc! Đừng... Đừng nhúc nhích! Ta không thể chịu đựng được nữa!”
Bạch Ngọc không để ý tới, hắn cười khẽ một tiếng, luôn luôn không cự tuyệt được lời nói của Giang Lâm Vụ: "Không được, tiên tôn. Phải cắm thì mới bắn ra được.” Sau đó cúi đầu chặn môi lưỡi của nàng, hai tay dùng sức đè lại eo mềm mại của Giang Lâm Vụ. Nương theo chiếc eo ướt át sau lưng nàng mở rộng tiến sát vào nhanh chóng rút ra, nam căn kiên cố đâm thẳng vào tiểu huyệt đỏ rực tràn ngập dâm dịch, tiếng phốc phốc lan tràn trong phòng nhỏ.
Vách thịt không ngừng hút nam vọng của Bạch Ngọc, theo ra vào không ngừng khiến khoái cảm đánh thẳng vào ót. Bạch Ngọc cúi người hôn Giang Lâm Vụ, lưỡi của hai người nhấm nháp lẫn nhau, hơi thở giao hòa.
Những lần Tiên tôn đối với hắn lạnh lùng xa cách, những ủy khuất đáng nhớ không thể nào đạt được, những bóng đen cùng lãnh ý ngày đêm khó ngủ kia hiện giờ đã xoắn nước ấm áp trong cơ thể tiên tôn mà bắn ra. Tiên tôn là của hắn…
Bạch Ngọc càng phát động tình cảm thì thắt lưng đụng vào càng dùng sức đâm mạnh, tiểu huyệt cũng vì thế mà bị ép nuốt càng sâu.
Tới khi Bạch Ngọc dịu dàng rút ra, mặc dù vẫn còn trướng đau nhưng mơ hồ vẫn xen lẫn khoái cảm từ ma sát cũng như dần dần tiếp nhận tần suất đâm rút của hắn. Nhưng bây giờ hắn lại tăng thêm lực đạo cùng chiều sâu, nhất thời làm cho nàng nuốt không nổi, nàng ư a kêu lên: "A... a... Bạch, Bạch, nhẹ thôi..."
Giang Lâm Vụ không biết nữ tử ở trên giường khi nói những lời như vậy càng kích thích tâm tình cầm thú của nam tử.
Bạch Ngọc mạnh mẽ đứng thẳng người, nửa quỳ, khuỷu tay hữu lực nâng chân ngọc của Giang Lâm Vụ lên, tốc độ và lực đạo mạnh mẽ tăng nhanh.
Nam căn ở hành lang nhỏ hẹp nhanh chóng cắm vào, vách thịt không chống đỡ được quy đầu cường ngạnh đâm vào, chỉ có thể gắt gao thít sâu nam căn. Nặng nề mà gấp rút rút ra mang đến cảm giác sảng khoái mãnh liệt giống như dòng điện ở trên người hai người xâu chuỗi loạn với nhau.
Tiểu huyệt non nớt không chống đỡ được bị nam căn cứng rắn đâm vào, buộc phải nuốt lấy nam căn đang đâm mạnh, lực đạo nhanh mà nặng ma sát đến huyệt nhục đỏ bừng.
"A a ~ hức hức ~ ưm ~ a a~" Giang Lâm Vụ bị đâm đến lớn tiếng kêu lên, ánh mắt mị hoặc của nàng gợn sóng, trên mặt hiện lên sắc xuân, luống cuống nắm lấy chăn trên giường gỗ. Khoái cảm như thủy triều bao phủ nàng, chỉ cảm thấy đầu óc từng trận trắng xóa.
Bạch Ngọc nhìn chằm chằm Giang Lâm Vụ. Nhìn tiên tôn nước mắt mông lung, tóc đen trải ra, y phục trong suốt lộn xộn nửa mở nửa che, lộ ra một mảng lớn da tuyết trắng nõn bị phiếm hồng.
Thân thể mềm mại bị chính mình đâm rút nhún nhún, trong đôi môi đỏ mọng tràn ra tiếng rên rỉ vỡ vụn. Hiển nhiên là an ủi, hắn càng lúc càng động thắt lưng va chạm. Giường gỗ lay động không ngừng, bóng người trên vách tường hòa quyện với nhau.
Giang Lâm Vụ ngẩng cần cổ trắng lên rên rỉ, khoái cảm dần dần lên trên. Nàng hít thở nhanh như một con cá khỏi nước.
Bạch ngọc thẳng lưng không ngừng di chuyển, nam căn không ngừng sâu thêm nhanh chóng đâm lên đỉnh.
Giang Lâm Vụ "Ừ a ~!" lớn tiếng kêu lên, thắt lưng nhỏ cong lên, vách thịt co rút co thắt xiết quặn nam căn lại trong tiểu huyệt, sâu bên trong không ngừng tiết ra lượng lớn dâm dịch sau đó lên đỉnh.
Sau khi lên đỉnh, trong đầu Giang Lâm Vụ trống rỗng, cả người mềm nhũn, chỉ cảm thấy đầu óc ong ong mờ mịt.
Bạch Ngọc bị Giang Lâm Vụ cao trào co rút quấn chặt đến mức kêu rên một tiếng đau đớn, hắn cố nhịn không bắn, cúi người xuống chạm vào thân thể còn đang hoảng hốt hồi thần của Giang Lâm Vụ.
Chóp mũi cao thẳng chạm vào đỉnh ngực trắng nõn, đầu lưỡi khẽ cắn cổ trắng nõn.
Sau đó lại bắt đầu ưỡn thắt lưng, bắt đầu một vòng đâm rút mới.
Cao trào qua đi, Giang Lâm Vụ vô cùng mẫn cảm, hiện tại lại bị cắm vào, trong tiểu huyệt ngứa ngáy mẫn cảm, một chút ma sát liền ngứa ngáy như muốn chết.
"Bạch Ngọc! Đừng... Đừng nhúc nhích! Ta không thể chịu đựng được nữa!”
Bạch Ngọc không để ý tới, hắn cười khẽ một tiếng, luôn luôn không cự tuyệt được lời nói của Giang Lâm Vụ: "Không được, tiên tôn. Phải cắm thì mới bắn ra được.” Sau đó cúi đầu chặn môi lưỡi của nàng, hai tay dùng sức đè lại eo mềm mại của Giang Lâm Vụ. Nương theo chiếc eo ướt át sau lưng nàng mở rộng tiến sát vào nhanh chóng rút ra, nam căn kiên cố đâm thẳng vào tiểu huyệt đỏ rực tràn ngập dâm dịch, tiếng phốc phốc lan tràn trong phòng nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.