Chương 193: Bất đắc dĩ thằng mù cưỡi ngựa.
Bảo Thạch Tiêu
06/06/2013
Vẫn là phòng họp của huyện ủy, lúc này vẫn là hơn mười vị thường ủy của huyện Lô Bắc tụ tập lại, vì Hầu Thiên Đông còn chưa tuyên bố bắt đầu hội nghị, thế nên lúc này nhân viên tham gia đều đang ngồi uống nước trà trò chuyện mà thôi.
Hầu Thiên Đông thì thầm hai câu với Trần Lộ Dao ngồi ở bên cạnh, sau đó lão ho khan một tiếng rồi mở miệng nói:
- Các đồng chí, hôm nay tôi triệu tập hội nghị thường ủy, đã mở hội nghị thường ủy thì phải có đại sự cần giải quyết. Một năm mới đã đến, đầu năm thì lúc nào công tác cũng có hơi phai nhạt, nhưng huyện ủy chính quyền chúng ta cũng cần quan tâm hơn. Đây là lúc bắt đầu một năm, tất cả đều phải chuẩn bị làm tốt kế hoạch đưa ra, càng nên nhiệt tình công tác, xúc tiến các hạng mục công tác ở huyện Lô Bắc trả rộng ra.
Hầu Thiên Đông nói vài câu khách sáo rồi bắt đầu nói ra những lời sắp xếp công tác, mà đám thường ủy huyện ủy đối với những chuyện không liên quan đến nhân sự cũng thường có bầu không khí hài hòa, thế là hội nghị thường ủy đã thông qua những quyết nghị sẽ được thông báo vào hội nghị cán bộ toàn huyện vào ngày mười ba sắp tới.
Sau khi nói ra vài hạng mục công tác không quá quan trọng, Hầu Thiên Đông đặt bút xuống nói:
- Tôi thông báo cho các đồng chí một tin tức, Cơ Tòng Lương đã bị ủy ban kỷ luật thị ủy cho quyết định song quy, đây là một bài học cho chúng ta. Các đồng chí, đây là hồi chuong cảnh báo cho chúng ta, vấn đề chọn người hầu thì nhất định phải chuẩn, vừa xem xét chiến tích vừa coi trọng tài đức. Trước mắt cục công an như rắn mất đầu, công tác cũng rất nặng nề, không có lãnh đạo đứng đầu thì sẽ rất khó triển khai mở rộng công tác. Trưởng phòng Quốc Lương, anh có lời đề nghị nào cho vị trí cục trưởng cục công an không?
- Bí thư Hầu, chúng tôi đã tiến hành nghiên cứu ban ngành cục công an, tôi cảm thấy cục công an vừa trải qua phong ba, nếu muốn ổn định ban ngành thì tốt nhất nên chọn nhân tuyển từ trong cục.
Tôn Quốc Lương nói, hắn mở quyển sổ tay của mình ra và nói tiếp:
- Ba vị phó cục trưởng cục công an đều phù hợp với tiêu chuẩn đề bạt, đặc biệt là đồng chí Lý Toàn Thành, càng là nhân tuyển thích hợp.
- Tôi biết rõ đồng chí Lý Toàn Thành, à, là một đồng chí an tâm chịu khó, bây giờ cục công an của chúng ta đang ở vào trong tình huống trăm phế đợi hưng, tôi cảm thấy đồng chí Lý Toàn Thành nếu ngồi trên vị trí cục trưởng cục công an thì nhất định sẽ có thể triển khai mở rộng công tác, cũng làm cho cục công an nhanh chóng đuổi kịp tiến độ vào năm mới.
Trần Lộ Dao cũng không chờ đợi ai mà bắt đầu lên tiếng.
Dưới tình huống bình thường, trưởng phòng tổ chức, phó bí thư, còn có cả bí thư đã lên tiếng, như vậy sự việc trên cơ bản không còn bất kỳ hướng đi nào khác. Bây giờ Lý Toàn Thành được hai nhân vật có địa vị quan trọng nói ra lời khẳng định, phải nói là trên cơ bản đã có phân nửa khả năng tiến lên làm cục trưởng cục công an.
Mà Hầu Thiên Đông rõ ràng đã ủng hộ hai người này, bây giờ hai người kia lên tiếng, rõ ràng nói lên ý nghĩ của bí thư.
Khi Hầu Thiên Đông chuẩn bị mở miệng quyết định sự việc thì bí thư ủy ban kỷ luật Tả Minh Phương chợt nói:
- Nói về việc bổ nhiệm đồng chí Lý Toàn Thành, chúng ta cần phải nên thận trọng. Gần đây ủy ban kỷ luật đã nhận được không ít đơn tố cáo về đồng chí Lý Toàn Thành, có những vấn đề còn đang đợi xác minh, chúng ta không nên làm oan uổng đồng chí tốt, cũng không nên cho các đồng chí vi phạm kỷ luật biến thành cá lọt lưới.
Tả Minh Phương chợt mở miệng làm hạ thấp khí thế của Tôn Quốc Lương và Trần Lộ Dao, một bầu không khí quỷ dị chợt bùng lên trong hội nghị thường ủy. Tả Minh Phương gần đây là một kẻ độc hành trong đám thường ủy huyện ủy, không ngờ bây giờ người mở miệng phản pháo đầu tiên lại là hắn.
Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của mình, ánh mắt nhìn Lưu Thành Quân, dù khi Tả Minh Phương mở miệng thì vẻ mặt chủ tịch vẫn như thường, nhưng Vương Tử Quân có thể cảm nhận được chút thản nhiên trong mắt Lưu Thành Quân.
Tả Minh Phương và Lưu Thành Quân đi gần bên nhau? Xem ra vị chủ tịch huyện này cũng không phải không có người của mình, Vương Tử Quân nghĩ vậy mà nâng ly trà lên nhấp một ngụm.
- Bí thư Tả, là một cán bộ lãnh đạo thì chúng ta nên căn cứ vào sự phụ trách của tổ chức, cần phải phụ trách cả thái độ làm việc của các đồng chí tuyến dưới. Tôi biết về đồng chí Lý Toàn Thành, anh ấy có tác phong vững chắc, công tác sấm sét, thế cho nên cũng không ít lần đắc tội với người ta, hơn nữa công tác đắc tội với người cũng là việc bình thường. Bây giờ có không ít người chuyên môn cáo trạng, bỏ ra vài đồng tiền viết đơn gửi theo đường bưu điện, loại này giống như ruồi bọ, không thể làm gì được nhưng lại rất đáng chán ghét. Nếu như chúng ta chỉ vì vài lá đơn cáo trạng mà hủy đi tương lai của cán bộ, như vậy tôi thấy đó rõ ràng là một trạng thái cực đoan không chịu trách nhiệm, là hành vi làm cho tâm tình của đồng chí trở nên rét lạnh.
Trưởng phòng tuyên truyền Vũ Trạch Huy không hỗ danh là cán bộ có xuất thân từ khối tuyên truyền, nói vài câu hợp tình hợp lý, cũng khẽ vỗ tay xuống bàn.
- Trưởng phòng Vũ, thận trọng cũng không có nghĩa là chối bỏ tất cả, tôi cũn không chối bỏ đồng chí Lý Toàn Thành, chỉ là nói ra vài câu cho mọi người suy xét mà thôi.
Tả Minh Phương bị một vị thường ủy sắp xếp sau mình lên tiếng khiển trách, thế là vẻ mặt trở nên khó coi.
Vũ Trạch Huy còn định lên tiếng thì Quách Vạn Thần đã không cho cơ hội, trước khi Vũ Trạch Huy há miệng thì Quách Vạn Thần đã lên tiếng:
- Phòng tổ chức đề cử ba vị phó cục trưởng, tôi cảm thấy điều này là không tệ, đồng chí Lý Toàn Thành công tác chăm chú, là một mãnh tướng khó có được, nếu như không phải một anh tài xuất chúng nắm cục công an thì rõ ràng có chút khiếm khuyết. Với những gì tôi hiểu về ba vị phó cục trưởng cục công an, đồng chí Kim Siêu Việt là một người có khả nang toan tính toàn cục cực mạnh, công tác cẩn thận, là một mầm mống cực tốt.
Quách Vạn Thần mở miệng đề cử một người khác, điều này làm cho hội nghị thường ủy lâm vào bế tắc, hai vị phó bí thư phản đối làm cho Hầu Thiên Đông phải nhíu mày.
Hầu Thiên Đông nhìn thoáng qua Đỗ Tự Cường, tỏ ý Đỗ Tự Cường nói vài câu. Dù sao thì lão cũng hợp ý với Lý Toàn Thành, nếu như không thể tiếp nhận, như vậy sẽ là đả kích với quyền uy của bí thư huyện ủy.
- Bí thư Hầu, tôi xin nói hai câu.
Lưu Thành Quân mỉm cười nhìn thoáng qua bốn phía, thế nên ép Đỗ Tự Cường nuốt lời vào trong bụng. Hắn là chủ tịch huyện, hắn là người có quyền lợi độc đoán trong lúc lên tiếng ở hội nghị thường ủy. Đỗ Tự Cường tuy rất căm tức nhưng cũng không có biện pháp gì hơn.
- Các đồng chí, tôi cảm thấy ba vị phó cục trưởng cục công an đều rất vĩ đại, đều thích hợp cho chức vụ lãnh đạo cục công an, nhưng đối với tôi, tôi cảm thấy đồng chí Kim Siêu Việt thật sự xuất sắc. Bây giờ toàn huyện đang đẩy mạnh phát triển kinh tế, mà cục công an là một ban ngành tạo ra hoàn cảnh ổn định cho sự phát triển của cả huyện, là một ban ngành trù tính toàn cục, đi đầu trong công tác bảo trì trật tự trị an.
Lưu Thành Quân mở miệng thì một liên minh hùng mạnh chợt xuất hiện trước mặt Hầu Thiên Đông, mà Hầu Thiên Đông đối diện với liên minh hùng mạnh này cũng giống như có một áp lực vô hình đè ép lên trái tim. Chuyện đã đến nước này, giống như ngoài phương án biểu quyết thì không còn gì khác.
Gần đây Hầu Thiên Đông rất có lòng tin với phương án biểu quyết, thế nhưng bây giờ lão thật sự lo lắng mình không có đủ lực. Nếu như biểu quyết có thể thông qua nhân tuyển của mình, như vậy tất cả sẽ vui vẻ, nếu như không thông qua hoặc rơi vào trạng thái bế tắc, chỉ sợ uy tín của mình sẽ gặp phải đả kích.
Mười một vị thường ủy, chính Hầu Thiên Đông có thể nắm chắc chỉ là năm người, tuy chủ nhiệm văn phòng huyện ủy là người của mình, nhưng sau này cũng có chủ kiến, vì thế Hầu Thiên Đông thật sự không thể nắm chắc được đầu phiếu này.
Hầu Thiên Đông đảo mắt qua mặt chủ nhiệm Thái, sau đó lại rơi mắt lên người Vương Tử Quân.
- Bí thư Tử Quân, anh là bí thư ủy ban tư pháp, anh cũng có ý kiến của mình với vị trí cục trưởng cục công an chứ?
Vương Tử Quân khẽ gạt tàn thuốc, hắn trầm giọng nói:
- Nói thật, tôi là một bí thư ủy ban tư pháp vừa lên nhận chức, tôi còn chưa từng gặp mặt ba vị phó cục trưởng, thế cho nên nếu nói tôi cho ra lời nhận xét thì thật sự bất đắc dĩ, coi như thằng mù cưỡi ngựa.
Vương Tử Quân nói lời khôi hài và thú vị, vì thế bầu không khí căng thẳng của phòng họp đã hòa hoãn hơn một chút, ánh mắt mọi người cũng đổ dồn về phía hắn.
Vương Tử Quân nói tiếp:
- Nhưng mỗi vị trí cũng có trách nhiệm riêng, nếu bí thư Hầu đã lên tiếng, tôi cũng nói ra ý kiến còn chưa hoàn thiện của mình. Cục công an là một đơn vị có liên quan đến sự an toàn và ổn định của cả huyện, có thể nói là đơn vị quan trọng nhất, tác dụng chủ yếu của cục công an là gì? Đó là đảm bảo sự ổn định của một phương, nếu muốn cục công an phát huy tác dụng thì điều quan trọng nhất chính là đảm bảo sự ổn định từ bên trong.
“ Đảm bảo sự ổn định từ bên trong? “
Vũ Trạch Huy nhìn Vương Tử Quân lên tiếng mà thầm mắng một câu, tên này là đầu sỏ đây vị cục trưởng cục công an tiền nhiệm vào đường chết, không phải là loại người gây rối sao? Bây giờ thì tốt, đối phương đứng đây nói về vấn đề ổn định cục công an từ bên trong, có thể lý luận vậy sao?
- Tôi cảm thấy sự việc quan trọng lúc này chính là ổn định cơ sở, sau khi Cơ Tòng Lương xuống chức thì không phải có chính ủy Liên chủ trì công tác sao? Anh Liên công tác nhiều năm trong hệ thống công an, càng là chính ủy lâu năm, tôi cảm thấy hai đồng chí Lý Toàn Thành và Kim Siêu Việt đều là cán bộ vĩ đại, Lý Toàn Thành có cái nhìn đại cục không đủ, có thể cho đứng trên vị trí chính ủy hai năm, đồng chí Kim Siêu Việt cũng có thể cho tiến lên một bước, làm phó cục trưởng thường vụ.
Vương Tử Quân nói ra những lời này đều làm cho vẻ mặt của Hầu Thiên Đông và Lưu Thành Quân có chút biến đổi, trước mắt hai bên đều không nhường nhau, tranh cướp sẽ không có một bên tất thắng. Nếu sắp xếp cho chính ủy Liên Giang Hà tiến lên một bậc, điều này rõ ràng là một phương án mà hai bên có thể miễn cưỡng chấp nhận.
- À, bí thư Vương quá khiêm tốn rồi, cậu nói cậu là người ngoài, tôi cảm thấy cậu rất thành thạo trong công tác của khối tư pháp mới đúng. Chủ tịch Lưu, theo tôi thấy thì chúng ta nên đồng ý với ý kiên của đồng chí Tử Quân là hơn.
Hầu Thiên Đông cười với Vương Tử Quân, sau đó trầm giọng nói với Lưu Thành Quân.
Thật ra Lưu Thành Quân cũng không muốn liều mình lưỡng bại câu thương, hắn là chủ tịch huyện mà tranh đấu với bí thư huyện ủy như vậy cũng không nên. Dù thế nào thì cục bộ cũng hpari phục tùng toàn thể, hạ cấp phục tùng thượng cấp, đây là quy tắc tối thiểu nhất. Nếu mình chống đối Hầu Thiên Đông ở khắp nơi, thị ủy sẽ có cái nhìn không hay với mình. Bây giờ vị trí cục trưởng cục công an không thuộc về người của Hầu Thiên Đông, đối với mình cũng là một thắng lợi lớn.
- Bí thư Hầu, tôi đồng ý với đề xuất của anh.
- Anh Liên là đồng chí tốt, đã chăm chỉ công tác vài chục năm ở cục công an, nhiều lần đảm nhiệm vị trí quan trọng như trực ban, cảnh sát hình sự, phó đồn trưởng, đồn trưởng đồn công an, là một nhân vật toàn tài. Hôm nay anh ấy đã lớn tuổi, vốn có ý nghĩ cho anh ấy đi hưởng phúc, nhưng bây giờ tính ổn định áp đảo tât cả, coi như ép anh ấy mỏi mệt thêm vài năm, dìu dắt các đồng chí bên dưới.
Quách Vạn Thần uống một hớp trà, sau đó hắn mỉm cười, giống như đã sớm phát hiện đồng chí Liên Giang Hà là một anh tài.
Lãnh đạo đứng đầu và hàng thứ hai đã lên tiếng định luận, thế cho nên sự việc căn bản được quyết định. Lúc này hội nghị thường ủy vốn là tình huống đấu võ mồn đã nhẹ nhàng hạ xuống, có vài vị thường ủy chưa tỏ thái đội thầm thở dài một hơi, bọn họ lúc này thật sự phải lau mắt nhìn và càng thêm coi trọng Vương Tử Quân.
Nếu như nói lúc này ai mất mát nhiều nhất thì không thể nghi ngờ chính là trưởng phòng tổ chức Tôn Quốc Lương, ý kiến của phòng tổ chức không những không được thông qua, thiếu chút nữa còn làm cho hội nghị thường ủy lâm vào tình huống bế tắc. Người ta là một vị bí thư ủy ban tư pháp mới nhận chức nhưng dễ dàng xử lý một vấn đề khó khăn, đây thật sự là đánh vào mặt Tôn Quốc Lương, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ mình là một trưởng phòng tổ chức không hợp cách, không nhìn rõ nhân tài và sử dụng anh tài.
- Đề nghị của bí thư Vương là rất tốt, các vị phó cục trưởng đều là nhân tài, cực kỳ tốt, nhưng như vậy cục công an sẽ mất đi một vị phó cục trưởng, không biết bí thư Vương có suy tính gì cho phương diện này không?
Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tiếu Tử Đông chợt mở miệng nói.
Sau khi đề nghị của Vương Tử Quân được thông qua thì vấn đề còn lại chính là vị trí phó cục trưởng, tuy hắn không thể nào có lời đề nghị với vị trí cục trưởng, phó cục trưởng thường vụ, nhưng vị trí phó cục trưởng bình thường lại được hắn đặt quyết tâm rất lớn.
Dù Vương Tử Quân đã suy nghĩ kỹ nên mở miệng thế nào, nhưng nếp mình trực tiếp mở miệng thì cơ hơi gượng ép, nhưng bây giờ tên đã lên dây cung, không thể không bắn. Đúng lúc hắn đang xem xét nên nói ra sao thì không ngờ Tiếu Tử Đông lại mở miệng dọn đường.
Vương Tử Quân đã ngẫu nhiên có vài lần nối quan hệ với Tiếu Tử Đông, căn bản không có giao tình, lúc này đối phương giúp mình vì lý do gì?
Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân lại mở miệng nói:
- Đại đội trưởng đội cảnh sát giao thông là rất tốt, đồng chí này có tư cách, có thể cho tiến lên để rèn luyện.
Vương Tử Quân nói thì thả ra một tín hiệu: “ Hắn muốn nhúng tay vào cục công an “ , nhưng điều này là quá bình thường, hắn là một bí thư ủy ban tư pháp, nếu như không nhúng tay vào cục công an thì rõ ràng mới là điều khó hiểu.
Hầu Thiên Đông thấy Vương Tử Quân mở miệng thì trầm ngâm một lát, sau đó cảm thấy một vị trí phó cục trưởng cũng không đáng là gì, hơn nữa bây giờ lão còn cảm nhận được sự liên minh giữa Quách Vạn Thần và Lưu Thành Quân. Lão suy xét lợi hại, cuối cùng cho ra một cử chỉ sáng suốt, đó là ném chức vị phó cục trưởng cho Vương Tử Quân.
- Đại đội trưởng đội cảnh sát giao thông công tác rất khởi sắc, tôi cảm thấy điều này là hoàn toàn có thể.
Hầu Thiên Đông nói như vậy, Lưu Thành Quân cũng tiếp tục:
- Tôi cũng hiểu về đội trưởng đội cảnh sát giao thông, năng lực công tác rất mạnh, đề bạt là đương nhiên, đây cũng là lời khẳng định với những đồng chí chú tâm công tác.
Bí thư và chủ tịch huyện đã lên tiếng tỏ thái độ, điều này làm cho ý kiến của Vương Tử Quân được quán triệt. Quách Vạn Thần dù có chút không cam lòng nhưng cũng rơi vào tình huống bất đắc dĩ, dưới sự áp chế của bí thư và chủ tịch, hắn dù sao cũng khó thể nói nên lời, cũng chỉ có thể vặn mũi véo tai mà thôi. Vốn là vấn đề đề bạt lên vị trí phó cục trưởng cục công an cũng được hắn suy xét, đồng chí đội trưởng đội cảnh sát giao thông cũng là nhân tuyển hàng đầu, nhưng lần này cũng không phải hắn lên tiếng.
Ngay sau đó hội nghị thường ủy cực kỳ thành công, tất cả vấn đề đều được giải quyết ổn thỏa, coi như hội nghị thành công thắng lợi.
Hầu Thiên Đông thì thầm hai câu với Trần Lộ Dao ngồi ở bên cạnh, sau đó lão ho khan một tiếng rồi mở miệng nói:
- Các đồng chí, hôm nay tôi triệu tập hội nghị thường ủy, đã mở hội nghị thường ủy thì phải có đại sự cần giải quyết. Một năm mới đã đến, đầu năm thì lúc nào công tác cũng có hơi phai nhạt, nhưng huyện ủy chính quyền chúng ta cũng cần quan tâm hơn. Đây là lúc bắt đầu một năm, tất cả đều phải chuẩn bị làm tốt kế hoạch đưa ra, càng nên nhiệt tình công tác, xúc tiến các hạng mục công tác ở huyện Lô Bắc trả rộng ra.
Hầu Thiên Đông nói vài câu khách sáo rồi bắt đầu nói ra những lời sắp xếp công tác, mà đám thường ủy huyện ủy đối với những chuyện không liên quan đến nhân sự cũng thường có bầu không khí hài hòa, thế là hội nghị thường ủy đã thông qua những quyết nghị sẽ được thông báo vào hội nghị cán bộ toàn huyện vào ngày mười ba sắp tới.
Sau khi nói ra vài hạng mục công tác không quá quan trọng, Hầu Thiên Đông đặt bút xuống nói:
- Tôi thông báo cho các đồng chí một tin tức, Cơ Tòng Lương đã bị ủy ban kỷ luật thị ủy cho quyết định song quy, đây là một bài học cho chúng ta. Các đồng chí, đây là hồi chuong cảnh báo cho chúng ta, vấn đề chọn người hầu thì nhất định phải chuẩn, vừa xem xét chiến tích vừa coi trọng tài đức. Trước mắt cục công an như rắn mất đầu, công tác cũng rất nặng nề, không có lãnh đạo đứng đầu thì sẽ rất khó triển khai mở rộng công tác. Trưởng phòng Quốc Lương, anh có lời đề nghị nào cho vị trí cục trưởng cục công an không?
- Bí thư Hầu, chúng tôi đã tiến hành nghiên cứu ban ngành cục công an, tôi cảm thấy cục công an vừa trải qua phong ba, nếu muốn ổn định ban ngành thì tốt nhất nên chọn nhân tuyển từ trong cục.
Tôn Quốc Lương nói, hắn mở quyển sổ tay của mình ra và nói tiếp:
- Ba vị phó cục trưởng cục công an đều phù hợp với tiêu chuẩn đề bạt, đặc biệt là đồng chí Lý Toàn Thành, càng là nhân tuyển thích hợp.
- Tôi biết rõ đồng chí Lý Toàn Thành, à, là một đồng chí an tâm chịu khó, bây giờ cục công an của chúng ta đang ở vào trong tình huống trăm phế đợi hưng, tôi cảm thấy đồng chí Lý Toàn Thành nếu ngồi trên vị trí cục trưởng cục công an thì nhất định sẽ có thể triển khai mở rộng công tác, cũng làm cho cục công an nhanh chóng đuổi kịp tiến độ vào năm mới.
Trần Lộ Dao cũng không chờ đợi ai mà bắt đầu lên tiếng.
Dưới tình huống bình thường, trưởng phòng tổ chức, phó bí thư, còn có cả bí thư đã lên tiếng, như vậy sự việc trên cơ bản không còn bất kỳ hướng đi nào khác. Bây giờ Lý Toàn Thành được hai nhân vật có địa vị quan trọng nói ra lời khẳng định, phải nói là trên cơ bản đã có phân nửa khả năng tiến lên làm cục trưởng cục công an.
Mà Hầu Thiên Đông rõ ràng đã ủng hộ hai người này, bây giờ hai người kia lên tiếng, rõ ràng nói lên ý nghĩ của bí thư.
Khi Hầu Thiên Đông chuẩn bị mở miệng quyết định sự việc thì bí thư ủy ban kỷ luật Tả Minh Phương chợt nói:
- Nói về việc bổ nhiệm đồng chí Lý Toàn Thành, chúng ta cần phải nên thận trọng. Gần đây ủy ban kỷ luật đã nhận được không ít đơn tố cáo về đồng chí Lý Toàn Thành, có những vấn đề còn đang đợi xác minh, chúng ta không nên làm oan uổng đồng chí tốt, cũng không nên cho các đồng chí vi phạm kỷ luật biến thành cá lọt lưới.
Tả Minh Phương chợt mở miệng làm hạ thấp khí thế của Tôn Quốc Lương và Trần Lộ Dao, một bầu không khí quỷ dị chợt bùng lên trong hội nghị thường ủy. Tả Minh Phương gần đây là một kẻ độc hành trong đám thường ủy huyện ủy, không ngờ bây giờ người mở miệng phản pháo đầu tiên lại là hắn.
Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của mình, ánh mắt nhìn Lưu Thành Quân, dù khi Tả Minh Phương mở miệng thì vẻ mặt chủ tịch vẫn như thường, nhưng Vương Tử Quân có thể cảm nhận được chút thản nhiên trong mắt Lưu Thành Quân.
Tả Minh Phương và Lưu Thành Quân đi gần bên nhau? Xem ra vị chủ tịch huyện này cũng không phải không có người của mình, Vương Tử Quân nghĩ vậy mà nâng ly trà lên nhấp một ngụm.
- Bí thư Tả, là một cán bộ lãnh đạo thì chúng ta nên căn cứ vào sự phụ trách của tổ chức, cần phải phụ trách cả thái độ làm việc của các đồng chí tuyến dưới. Tôi biết về đồng chí Lý Toàn Thành, anh ấy có tác phong vững chắc, công tác sấm sét, thế cho nên cũng không ít lần đắc tội với người ta, hơn nữa công tác đắc tội với người cũng là việc bình thường. Bây giờ có không ít người chuyên môn cáo trạng, bỏ ra vài đồng tiền viết đơn gửi theo đường bưu điện, loại này giống như ruồi bọ, không thể làm gì được nhưng lại rất đáng chán ghét. Nếu như chúng ta chỉ vì vài lá đơn cáo trạng mà hủy đi tương lai của cán bộ, như vậy tôi thấy đó rõ ràng là một trạng thái cực đoan không chịu trách nhiệm, là hành vi làm cho tâm tình của đồng chí trở nên rét lạnh.
Trưởng phòng tuyên truyền Vũ Trạch Huy không hỗ danh là cán bộ có xuất thân từ khối tuyên truyền, nói vài câu hợp tình hợp lý, cũng khẽ vỗ tay xuống bàn.
- Trưởng phòng Vũ, thận trọng cũng không có nghĩa là chối bỏ tất cả, tôi cũn không chối bỏ đồng chí Lý Toàn Thành, chỉ là nói ra vài câu cho mọi người suy xét mà thôi.
Tả Minh Phương bị một vị thường ủy sắp xếp sau mình lên tiếng khiển trách, thế là vẻ mặt trở nên khó coi.
Vũ Trạch Huy còn định lên tiếng thì Quách Vạn Thần đã không cho cơ hội, trước khi Vũ Trạch Huy há miệng thì Quách Vạn Thần đã lên tiếng:
- Phòng tổ chức đề cử ba vị phó cục trưởng, tôi cảm thấy điều này là không tệ, đồng chí Lý Toàn Thành công tác chăm chú, là một mãnh tướng khó có được, nếu như không phải một anh tài xuất chúng nắm cục công an thì rõ ràng có chút khiếm khuyết. Với những gì tôi hiểu về ba vị phó cục trưởng cục công an, đồng chí Kim Siêu Việt là một người có khả nang toan tính toàn cục cực mạnh, công tác cẩn thận, là một mầm mống cực tốt.
Quách Vạn Thần mở miệng đề cử một người khác, điều này làm cho hội nghị thường ủy lâm vào bế tắc, hai vị phó bí thư phản đối làm cho Hầu Thiên Đông phải nhíu mày.
Hầu Thiên Đông nhìn thoáng qua Đỗ Tự Cường, tỏ ý Đỗ Tự Cường nói vài câu. Dù sao thì lão cũng hợp ý với Lý Toàn Thành, nếu như không thể tiếp nhận, như vậy sẽ là đả kích với quyền uy của bí thư huyện ủy.
- Bí thư Hầu, tôi xin nói hai câu.
Lưu Thành Quân mỉm cười nhìn thoáng qua bốn phía, thế nên ép Đỗ Tự Cường nuốt lời vào trong bụng. Hắn là chủ tịch huyện, hắn là người có quyền lợi độc đoán trong lúc lên tiếng ở hội nghị thường ủy. Đỗ Tự Cường tuy rất căm tức nhưng cũng không có biện pháp gì hơn.
- Các đồng chí, tôi cảm thấy ba vị phó cục trưởng cục công an đều rất vĩ đại, đều thích hợp cho chức vụ lãnh đạo cục công an, nhưng đối với tôi, tôi cảm thấy đồng chí Kim Siêu Việt thật sự xuất sắc. Bây giờ toàn huyện đang đẩy mạnh phát triển kinh tế, mà cục công an là một ban ngành tạo ra hoàn cảnh ổn định cho sự phát triển của cả huyện, là một ban ngành trù tính toàn cục, đi đầu trong công tác bảo trì trật tự trị an.
Lưu Thành Quân mở miệng thì một liên minh hùng mạnh chợt xuất hiện trước mặt Hầu Thiên Đông, mà Hầu Thiên Đông đối diện với liên minh hùng mạnh này cũng giống như có một áp lực vô hình đè ép lên trái tim. Chuyện đã đến nước này, giống như ngoài phương án biểu quyết thì không còn gì khác.
Gần đây Hầu Thiên Đông rất có lòng tin với phương án biểu quyết, thế nhưng bây giờ lão thật sự lo lắng mình không có đủ lực. Nếu như biểu quyết có thể thông qua nhân tuyển của mình, như vậy tất cả sẽ vui vẻ, nếu như không thông qua hoặc rơi vào trạng thái bế tắc, chỉ sợ uy tín của mình sẽ gặp phải đả kích.
Mười một vị thường ủy, chính Hầu Thiên Đông có thể nắm chắc chỉ là năm người, tuy chủ nhiệm văn phòng huyện ủy là người của mình, nhưng sau này cũng có chủ kiến, vì thế Hầu Thiên Đông thật sự không thể nắm chắc được đầu phiếu này.
Hầu Thiên Đông đảo mắt qua mặt chủ nhiệm Thái, sau đó lại rơi mắt lên người Vương Tử Quân.
- Bí thư Tử Quân, anh là bí thư ủy ban tư pháp, anh cũng có ý kiến của mình với vị trí cục trưởng cục công an chứ?
Vương Tử Quân khẽ gạt tàn thuốc, hắn trầm giọng nói:
- Nói thật, tôi là một bí thư ủy ban tư pháp vừa lên nhận chức, tôi còn chưa từng gặp mặt ba vị phó cục trưởng, thế cho nên nếu nói tôi cho ra lời nhận xét thì thật sự bất đắc dĩ, coi như thằng mù cưỡi ngựa.
Vương Tử Quân nói lời khôi hài và thú vị, vì thế bầu không khí căng thẳng của phòng họp đã hòa hoãn hơn một chút, ánh mắt mọi người cũng đổ dồn về phía hắn.
Vương Tử Quân nói tiếp:
- Nhưng mỗi vị trí cũng có trách nhiệm riêng, nếu bí thư Hầu đã lên tiếng, tôi cũng nói ra ý kiến còn chưa hoàn thiện của mình. Cục công an là một đơn vị có liên quan đến sự an toàn và ổn định của cả huyện, có thể nói là đơn vị quan trọng nhất, tác dụng chủ yếu của cục công an là gì? Đó là đảm bảo sự ổn định của một phương, nếu muốn cục công an phát huy tác dụng thì điều quan trọng nhất chính là đảm bảo sự ổn định từ bên trong.
“ Đảm bảo sự ổn định từ bên trong? “
Vũ Trạch Huy nhìn Vương Tử Quân lên tiếng mà thầm mắng một câu, tên này là đầu sỏ đây vị cục trưởng cục công an tiền nhiệm vào đường chết, không phải là loại người gây rối sao? Bây giờ thì tốt, đối phương đứng đây nói về vấn đề ổn định cục công an từ bên trong, có thể lý luận vậy sao?
- Tôi cảm thấy sự việc quan trọng lúc này chính là ổn định cơ sở, sau khi Cơ Tòng Lương xuống chức thì không phải có chính ủy Liên chủ trì công tác sao? Anh Liên công tác nhiều năm trong hệ thống công an, càng là chính ủy lâu năm, tôi cảm thấy hai đồng chí Lý Toàn Thành và Kim Siêu Việt đều là cán bộ vĩ đại, Lý Toàn Thành có cái nhìn đại cục không đủ, có thể cho đứng trên vị trí chính ủy hai năm, đồng chí Kim Siêu Việt cũng có thể cho tiến lên một bước, làm phó cục trưởng thường vụ.
Vương Tử Quân nói ra những lời này đều làm cho vẻ mặt của Hầu Thiên Đông và Lưu Thành Quân có chút biến đổi, trước mắt hai bên đều không nhường nhau, tranh cướp sẽ không có một bên tất thắng. Nếu sắp xếp cho chính ủy Liên Giang Hà tiến lên một bậc, điều này rõ ràng là một phương án mà hai bên có thể miễn cưỡng chấp nhận.
- À, bí thư Vương quá khiêm tốn rồi, cậu nói cậu là người ngoài, tôi cảm thấy cậu rất thành thạo trong công tác của khối tư pháp mới đúng. Chủ tịch Lưu, theo tôi thấy thì chúng ta nên đồng ý với ý kiên của đồng chí Tử Quân là hơn.
Hầu Thiên Đông cười với Vương Tử Quân, sau đó trầm giọng nói với Lưu Thành Quân.
Thật ra Lưu Thành Quân cũng không muốn liều mình lưỡng bại câu thương, hắn là chủ tịch huyện mà tranh đấu với bí thư huyện ủy như vậy cũng không nên. Dù thế nào thì cục bộ cũng hpari phục tùng toàn thể, hạ cấp phục tùng thượng cấp, đây là quy tắc tối thiểu nhất. Nếu mình chống đối Hầu Thiên Đông ở khắp nơi, thị ủy sẽ có cái nhìn không hay với mình. Bây giờ vị trí cục trưởng cục công an không thuộc về người của Hầu Thiên Đông, đối với mình cũng là một thắng lợi lớn.
- Bí thư Hầu, tôi đồng ý với đề xuất của anh.
- Anh Liên là đồng chí tốt, đã chăm chỉ công tác vài chục năm ở cục công an, nhiều lần đảm nhiệm vị trí quan trọng như trực ban, cảnh sát hình sự, phó đồn trưởng, đồn trưởng đồn công an, là một nhân vật toàn tài. Hôm nay anh ấy đã lớn tuổi, vốn có ý nghĩ cho anh ấy đi hưởng phúc, nhưng bây giờ tính ổn định áp đảo tât cả, coi như ép anh ấy mỏi mệt thêm vài năm, dìu dắt các đồng chí bên dưới.
Quách Vạn Thần uống một hớp trà, sau đó hắn mỉm cười, giống như đã sớm phát hiện đồng chí Liên Giang Hà là một anh tài.
Lãnh đạo đứng đầu và hàng thứ hai đã lên tiếng định luận, thế cho nên sự việc căn bản được quyết định. Lúc này hội nghị thường ủy vốn là tình huống đấu võ mồn đã nhẹ nhàng hạ xuống, có vài vị thường ủy chưa tỏ thái đội thầm thở dài một hơi, bọn họ lúc này thật sự phải lau mắt nhìn và càng thêm coi trọng Vương Tử Quân.
Nếu như nói lúc này ai mất mát nhiều nhất thì không thể nghi ngờ chính là trưởng phòng tổ chức Tôn Quốc Lương, ý kiến của phòng tổ chức không những không được thông qua, thiếu chút nữa còn làm cho hội nghị thường ủy lâm vào tình huống bế tắc. Người ta là một vị bí thư ủy ban tư pháp mới nhận chức nhưng dễ dàng xử lý một vấn đề khó khăn, đây thật sự là đánh vào mặt Tôn Quốc Lương, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ mình là một trưởng phòng tổ chức không hợp cách, không nhìn rõ nhân tài và sử dụng anh tài.
- Đề nghị của bí thư Vương là rất tốt, các vị phó cục trưởng đều là nhân tài, cực kỳ tốt, nhưng như vậy cục công an sẽ mất đi một vị phó cục trưởng, không biết bí thư Vương có suy tính gì cho phương diện này không?
Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tiếu Tử Đông chợt mở miệng nói.
Sau khi đề nghị của Vương Tử Quân được thông qua thì vấn đề còn lại chính là vị trí phó cục trưởng, tuy hắn không thể nào có lời đề nghị với vị trí cục trưởng, phó cục trưởng thường vụ, nhưng vị trí phó cục trưởng bình thường lại được hắn đặt quyết tâm rất lớn.
Dù Vương Tử Quân đã suy nghĩ kỹ nên mở miệng thế nào, nhưng nếp mình trực tiếp mở miệng thì cơ hơi gượng ép, nhưng bây giờ tên đã lên dây cung, không thể không bắn. Đúng lúc hắn đang xem xét nên nói ra sao thì không ngờ Tiếu Tử Đông lại mở miệng dọn đường.
Vương Tử Quân đã ngẫu nhiên có vài lần nối quan hệ với Tiếu Tử Đông, căn bản không có giao tình, lúc này đối phương giúp mình vì lý do gì?
Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân lại mở miệng nói:
- Đại đội trưởng đội cảnh sát giao thông là rất tốt, đồng chí này có tư cách, có thể cho tiến lên để rèn luyện.
Vương Tử Quân nói thì thả ra một tín hiệu: “ Hắn muốn nhúng tay vào cục công an “ , nhưng điều này là quá bình thường, hắn là một bí thư ủy ban tư pháp, nếu như không nhúng tay vào cục công an thì rõ ràng mới là điều khó hiểu.
Hầu Thiên Đông thấy Vương Tử Quân mở miệng thì trầm ngâm một lát, sau đó cảm thấy một vị trí phó cục trưởng cũng không đáng là gì, hơn nữa bây giờ lão còn cảm nhận được sự liên minh giữa Quách Vạn Thần và Lưu Thành Quân. Lão suy xét lợi hại, cuối cùng cho ra một cử chỉ sáng suốt, đó là ném chức vị phó cục trưởng cho Vương Tử Quân.
- Đại đội trưởng đội cảnh sát giao thông công tác rất khởi sắc, tôi cảm thấy điều này là hoàn toàn có thể.
Hầu Thiên Đông nói như vậy, Lưu Thành Quân cũng tiếp tục:
- Tôi cũng hiểu về đội trưởng đội cảnh sát giao thông, năng lực công tác rất mạnh, đề bạt là đương nhiên, đây cũng là lời khẳng định với những đồng chí chú tâm công tác.
Bí thư và chủ tịch huyện đã lên tiếng tỏ thái độ, điều này làm cho ý kiến của Vương Tử Quân được quán triệt. Quách Vạn Thần dù có chút không cam lòng nhưng cũng rơi vào tình huống bất đắc dĩ, dưới sự áp chế của bí thư và chủ tịch, hắn dù sao cũng khó thể nói nên lời, cũng chỉ có thể vặn mũi véo tai mà thôi. Vốn là vấn đề đề bạt lên vị trí phó cục trưởng cục công an cũng được hắn suy xét, đồng chí đội trưởng đội cảnh sát giao thông cũng là nhân tuyển hàng đầu, nhưng lần này cũng không phải hắn lên tiếng.
Ngay sau đó hội nghị thường ủy cực kỳ thành công, tất cả vấn đề đều được giải quyết ổn thỏa, coi như hội nghị thành công thắng lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.