Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1244: Kiệu hoa nhiều người khiêng, hát tán ca trước cửa trạng nguyên.

Bảo Thạch Tiêu

26/03/2015

- Tôi cảm thấy chuyện này nếu như dùng danh nghĩa ban ngành tỉnh ủy phản ánh với thượng cấp, như vậy sẽ càng được thượng cấp coi trọng. Vương Tử Quân tất nhiên biết dùng quyết định của hội nghị thường ủy phản ánh thì sẽ càng được thượng cấp coi trọng, thế nhưng có một vấn đề đó là chủ tịch Chử Vận Phong căn bản sẽ không có cùng ý nghĩ với bí thư Diệp Thừa Dân ở sự kiện này. Diệp Thừa Dân nếu muốn bảo trì sự nhất trí ở phương diện đề cử nhân tuyển thì có chút khó khăn, vì Chử Vận Phong là chủ tịch tỉnh nhiều năm ở Nam Giang, căn bản có nhiều người và nhiều nhân tài cực kỳ phù hợp cho vị trí bí thư ủy ban tư pháp.

- Bí thư Diệp, tôi kiên trì giúp đỡ ý kiến của ngài ở phương diện này. Vương Tử Quân sinh ra chút cảm giác trói buộc, dù sao thì Diệp Thừa Dân cũng không phải là người bình thường, vị trí của bí thư Diệp căn bản càng đứng trên đầu hắn.

Vương Tử Quân trả lời cũng không làm cho Diệp Thừa Dân thỏa mãn, thế nhưng ít nhất cũng xem như lão đã đạt được mục đích. Dù thế nào thì Vương Tử Quân cũng ủng hộ chính mình, điều này là khá đầy đủ rồi.

- Ha ha, nói đến chuyện công tác thì thiếu chút nữa quên mất gọi cậu đến để làm gì. Hôm nay câu được con cá chép ba cân, vừa rồi đã cho Khuất Chấn Hưng đi xử lý, hôm nay cho cậu hưởng thụ thành quả lao động của tôi. Diệp Thừa Dân di chuyển chủ đề làm cho Vương Tử Quân cảm thấy dễ chịu hơn, hắn cười hì hì nói: - Đãi ngộ này căn bản là rất hiếm có, bí thư Diệp gọi tôi đến ăn món cá, thật sự là hưởng thụ trong đời.

Vương Tử Quân nói cực kỳ thoải mái nhưng trong lòng lại hiểu rõ chuyện này căn bản chưa thể xong được. Lúc này đang tìm nhân tuyển cho vị trí bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy, chắc chắn ý chỉ của Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong lại giao tranh với nhau.

Vương Tử Quân nhận được điện thoại của Mạc Tiểu Bắc khi đang đi kiểm tra công tác xây dựng tổ chức ở cơ sở. Hắn cảm thấy có chút bất ngờ vì cuộc điện thoại của Mạc Tiểu Bắc, vì mục đích của nàng chỉ có một, đó là mời Vương Tử Quân về nhà dùng cơm.

Sau khi hai người kết hôn thì chuyện dùng cơm Mạc Tiểu Bắc vẫn luôn thể theo sở thích của Vương Tử Quân. Sau khi có Tiểu Bảo Nhi thì địa vị của Vương Tử Quân giảm xuống, nhưng ít nhất thì hắn vẫn là một người trụ cột trong gia đình.

Hôm nay làm sao vậy? Vì sao Mạc Tiểu Bắc lại mời mình dùng cơm? Vương Tử Quân cảm thấy có chút khó hiểu, hắn đi đến một địa điểm yên tĩnh rồi cười hỏi: - Vợ đại nhân, hôm nay là ngày lành gì, vì sao lại đột nhiên mời anh ra ngoài dùng cơm?

Mạc Tiểu Bắc căn bản không trả lời câu hỏi trêu chọc của Vương Tử Quân, khi Vương Tử Quân đang rất nghi ngờ, cho rằng Mạc Tiểu Bắc đã cúp điện thoại, chợt nghe thấy Mạc Tiểu Bắc bên kia nói một câu: - Sáu giờ tối nay em ở phòng 301 khách sạn Ôn Đô Hoa Viên chờ anh.

Vương Tử Quân còn chưa kịp hỏi thêm thì Mạc Tiểu Bắc bên kia đã cúp điện thoại. Vương Tử Quân nghe những tiếng tút tút vang ra từ trong điện thoại mà có chút bức bối. Hai người đã kết hôn nhiều năm, Mạc Tiểu Bắc đã sớm không còn là cô gái lạnh lùng như năm xưa, mà Vương Tử Quân lại cho rằng nhờ vào lò lửa của mình mới làm cho người vợ lạnh như băng tan thành nước ấm.

- Trưởng phòng Vương, chúng tôi chuẩn bị bỏ ra ba năm để xây dựng thôn Đại La trở thành mô hình nông thôn kiểu mẫu của thành phố Đông Hồng, thông qua thôn Đại La để kéo tất cả nông thôn trong tỉnh tiến lên...

Trưởng phòng tổ chức thị ủy Đông Hồng là Trì Dũng Chiêm nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng cực kỳ tự tin giới thiệu.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu với báo cáo của Trì Dũng Chiêm, hắn sau khi cho ra vài yêu cầu xây dựng thôn Đại La, sau đó quay xe chạy về thành phố Đông Hồng. Trì Dũng Chiêm ngồi trên xe của Vương Tử Quân, hắn không còn nghiêm túc như vừa rồi, gương mặt trên bốn mươi tuổi lộ ra nụ cười: - Trưởng phòng Vương, hôm nay ngài đến thành phố Đông Hồng khảo sát nghiên cứu là một khuyến khích lớn với công tác tổ chức của thành phố Đông Hồng. Anh xem, mọi người đều đang cực kỳ phấn chấn tinh thần, thế nên mong anh cho chúng tôi cơ hội để biểu hiện quyết tâm có được không?

Trì Dũng Chiêm nói biểu hiện quyết tâm có nghĩa là gì thì Vương Tử Quân căn bản là hiểu rõ ràng, nếu như không phải hôm nay Mạc Tiểu Bắc gọi điện thoại đến, hắn căn bản không từ chối. Dù là lãnh đạo thì cũng là con người, nếu luôn cao cao tại thượng thì căn bản là lạnh lẽo cô đơn, hơn nữa căn cơ sẽ không ổn, cuối cùng chỉ còn mình mình trên bầu trời. Vì vậy lãnh đạo cũng cần phải có nhiều khi vui vẻ với thủ hạ và dân chúng một chút. Điều này Vương Tử Quân căn bản là hiểu rõ, hắn làm việc có nguyên tắc của mình, thế nhưng căn bản không bao giờ cổ hủ, những gì nên làm sẽ không bao giờ lập dị.

- Trưởng phòng Dũng Chiêm, tôi tin tưởng quyết tâm của thành phố Đông Hồng các anh. Nói một câu khái quát thì thế này, nói rát họng không bằng hoạt động cánh tay, làm tốt công tác là tốt nhất, nhưng làm tốt công tác hiện thực còn tốt hơn. Buổi tối tôi còn có chuyện, thế nên khó thể thoát thân được. Vương Tử Quân nói đến đây thì cũng không cho Trì Dũng Chiêm cơ hội lên tiếng, hắn cười nói: - Không bằng thế này, trước tiên tôi hẹn ước với anh, nửa năm sau tôi sẽ đến, khi đó sẽ uống chén rượu mừng công, anh thấy thế nào?

Trì Dũng Chiêm tuy vẫn nở nụ cười nhưng trong lòng thầm kêu đáng tiếc. Hắn là trưởng phòng tổ chức thành phố Đông Hồng, hắn hy vọng có thể được tăng cường liên hệ với trưởng phòng Vương, tốt nhất là quan hệ thêm khăng khít, như vậy tương lai có thể tiến vào trong hàng ngũ thành viên tổ chức của Vương Tử Quân, rút ngắn đoạn đường tiến lên của mình.



Trì Dũng Chiêm ở trong thành phố Đông Hồng, hắn căn bản hiết rõ tất cả động tĩnh trong tỉnh, tất nhiên biết vị trưởng phòng Vương này căn bản còn có lực lượng mạnh hơn cả trưởng phòng Lục Trạch Lương tiền nhiệm. Mặc dù không đến mức lật tay làm mưa thế nhưng thủ đoạn của trưởng phòng Vương là cực kỳ cao siêu. Nếu như hắn có quan hệ tốt với Vương Tử Quân, sau này sẽ giống như leo lên một chuyến xe tốc hành đi đến tương lai.

Lúc này Vương Tử Quân đến nghiên cứu khảo sát làm cho Trì Dũng Chiêm cảm thấy rất vui, hắn cố gắng làm tốt tất cả hạng mục công tác của mình. Không những cho người đi xác định vị trí tốt nhất, còn sắp xếp cực kỳ ổn thỏa tất cả quá trình.

Trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy đi xuống nghiên cứu khảo sát, sau đó hào hứng ở lại dùng cơm, đó không phải là bữa cơm bình thường, mà phải gọi là cơm chính trị, cũng là vỗ tay khen ngợi công tác của Trì Dũng Chiêm. Nếu như Trì Dũng Chiêm có thể mượn cơ hội này để tiến vào trong vòng quan hệ của Vương Tử Quân thì căn bản là quá tốt, sẽ là hiệu quả tốt nhất. Tình huống xấu nhất thì hắn cũng phải để lại chút ấn tượng với trưởng phòng Vương chứ?

Không ngờ Trì Dũng Chiêm đã chuẩn bị tất cả cực kỳ tốt thế nhưng còn chưa ra tay thì Vương Tử Quân lại có chuyện khác cần phải làm. Hắn nhìn gương mặt căn bản không nói đùa của Vương Tử Quân, thế là trong lòng có chút tiếc nuối và thất vọng, thế nhưng căn bản không làm gì được. Hắn thành khẩn nói vài câu chờ mong lãnh đạo tiếp tục đến khảo sát, chúng tôi sẽ cố gắng cho ra biểu hiện tốt nhất, thế nhưng sau khi nói thêm vài câu thì Vương Tử Quân đã thay đổi chủ đề.

Cũng không phải tất cả trưởng phòng tổ chức các thành phố trong tỉnh đều có được cơ hội báo cáo với Vương Tử Quân, vì thế Trì Dũng Chiêm căn bản cực kỳ quý trọng cơ hội lần này. Trong lúc báo cáo hắn trọng điểm chú trọng đến sự kiện tiến hành chọn lựa cán bộ công khai với nhiều vị trí trong thành phố Đông Hồng, phương diện này hắn mở miệng cực kỳ bài bản, dùng từ không nhiều nhưng lại cực kỳ nhanh nhẹn đúng chỗ, rõ ràng cũng tốn nhiều tâm tư.

Vương Tử Quân hiểu rõ vì sao Trì Dũng Chiêm lại cọi trọng công tác chọn lựa cán bộ công khai như vậy. Vì kiệu hoa cần nhiều người khiêng, trước cửa trạng nguyên cần người hát tán ca, đây là điều quá rõ ràng rồi, Trì Dũng Chiêm tất nhiên cũng hiểu được. Vì vậy Vương Tử Quân căn bản không bất ngờ vì hành vi của Trì Dũng Chiêm.

Ngược lại nếu một vị trưởng phòng tổ chức như Vương Tử Quân đề xuất ra một hạng mục công tác mà đám người bên dưới không ai giúp đỡ, không ai hưởng ứng, như vậy cần phải nghĩ lại vị trí và lực ảnh hưởng của mình.

Sau khi Trì Dũng Chiêm báo cáo xong thì Vương Tử Quân cười nói: - Công tác chọn lựa cán bộ công khai bây giờ đang ở vào giai đoạn hoàn thiện, không thể áp đặt được, không thể làm quá lớn quá rộng. Tôi cảm thấy nhìn từ góc độ của thành phố Đông Hồng thì trưởng phòng Dũng Chiêm nên nghiên cứu một chút, không những tìm nhân tuyển cho vài vị trí phó cục, còn phải tiến hành tuyển người trong phạm vi cả nước, như vậy sẽ mở rộng phạm vi tuyển chọn, không phải tỷ lệ tuyển được nhân tài sẽ lớn hơn sao?

Công khai tuyển chọn? Lời nói của Vương Tử Quân làm cho Trì Dũng Chiêm chợt khiếp sợ trong khoảnh khắc, nhưng sau đó nhanh chóng có phản ứng. Hắn cũng không nghĩ đến phương pháp của Vương Tử Quân, mà lúc này trưởng phòng Vương đang đi tiên phong trong chế độ nhân sự mới, nếu như mình có thể làm tốt chuyện này, như vậy sẽ là người dẫn đầu, có lẽ sẽ nhanh chóng tiến vào trong phòng quan hệ với Vương Tử Quân.

Trì Dũng Chiêm nghĩ đến điều này mà căn bản không chút do dự, hắn không cần nghĩ ngợi mà nói lời đảm bảo với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú phản ánh chỉ thị của ngài với bí thư Đậu, tranh thủ trước cuối năm nay làm tốt công tác này. Khi đó thành phố Đông Hồng nhất định sẽ là người đi đầu.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng tràn đầy tự tin của Trì Dũng Chiêm, hắn chợt cười nói: - Tôi chờ hành động của anh.

Khi xe của Vương Tử Quân chạy đến trung thành phố Đông Hồng, một chiếc xe cảnh sát từ phía trước chạy đến như bay, sau đó nhanh chóng chạy đến trước đội hình xe của Vương Tử Quân, chuẩn bị làm công tác mở đường. Vương Tử Quân nhìn chiếc xe cảnh sát lóe đèn ưu tiên, hắn nhìn thoáng qua Trì Dũng Chiêm, cũng khong nói lời nào.

Trì Dũng Chiêm cảm thấy phát lạnh dưới ánh mắt của Vương Tử Quân, vừa rồi hắn luôn cảm nhận được gương mặt như tắm gió xuân của lãnh đạo, hắn thật sự hy vọng mình tốn hết tâm tư có thể đền bù sự việc trưởng phòng Vương không ở lại dùng cơm. Đáng tiếc là hy vọng lại thất bại, hắn cảm nhận được gương mặt lạnh lùng của Vương Tử Quân vào lúc này là thế nào.

Trì Dũng Chiêm nhìn gương mặt lạnh lùng của Vương Tử Quân, hắn chợt hiểu vì sao Vương Tử Quân mất vui. Hắn nhanh chóng lên tiếng: - Trưởng phòng Vương, vừa rồi nhận được tin tức con đường phía trước khá hỗn loạn, tôi sợ làm chậm trễ thời gian của ngài, thế cho nên...

- Trưởng phòng Dũng Chiêm, sau này không nên làm như vậy nữa. Vương Tử Quân thấy Trì Dũng Chiêm tự kiểm điểm thì gương mặt lộ ra nụ cười. Hắn cũng không nói đạo lý gì quá to lới với Trì Dũng Chiêm, hắn tin tưởng không cần dùng búa tạ gõ lên đầu thì đối phương cũng hiểu ý mình.

Đoàn xe dừng lại trước khu văn phòng tỉnh ủy, Vương Tử Quân và Trì Dũng Chiêm cùng xuống xe.

Hai người trò chuyện thêm vài câu, Vương Tử Quân chuẩn bị lên xe thì chợt thấy Niên Chí Tân mặc đồng phục cảnh sát chạy đến.



- Chào trưởng phòng Vương, chào trưởng phòng Trì. Sau khi đi đến bên người Vương Tử Quân và Trì Dũng Chiêm thì Niên Chí Tân nhanh chóng đứng thẳng người chào.

Trì Dũng Chiêm căn bản chưa từng có quan hệ với vị đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Đông Hồng, thế nhưng nghe thấy đối phương chào hỏi mình và Vương Tử Quân, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Bây giờ hắn đang chuẩn bị kéo mối quan hệ mật thiết với trưởng phòng Vương, chỉ cần là người có quan hệ với trưởng phòng Vương đều là tiềm lực để đào sâu, hắn càng cần phải ân cần tiếp đãi, không thể đắc tội.

Vương Tử Quân có cảm giác khá tốt với Niên Chí Tân, lúc này thấy Niên Chí Tân chạy đến thì cười nói: - Chính Tân, anh đúng lúc đi qua chỗ này sao?

- Không phải, trưởng phòng Vương, vừa rồi tôi và anh Tả đang thương lượng với nhau, nghe nói ngài đi nghiên cứu khảo sát, thế cho nên chủ động xin đi giết giặc, vội đến mở đường cho lãnh đạo. Niên Chí Tân bày ra bộ dạng báo cáo nói.

Vương Tử Quân tiếp nhận điếu thuốc trong tay Niên Chí Tân, hắn cười nói: - Tôi còn đang thầm nghĩ người lái xe sao không giống cảnh sát giao thông, thì ra là điện thoại Niên tự mình lái xe, căn bản là quá sĩ diện rồi.

Vương Tử Quân nói rồi quay sang Trì Dũng Chiêm:

- Đội trưởng Niên chính là một thành viên có khả năng của cục công an thành phố Đông Hồng.

Sau khi nghe xong lời giới thiệu của Vương Tử Quân thì Trì Dũng Chiêm cũng cười ha hả nói: - Trưởng phòng Vương thật sự là ánh mắt sáng suốt thấy rõ nhân tài, thị ủy chúng tôi cũng chuẩn bị gia tăng áp lực cho đội trưởng Niên.

Mặc kệ có quyết định này hay không thì lời nói phát ra từ miệng của trưởng phòng tổ chức thị ủy cũng căn bản có lực sát thương rất mạnh. Trì Dũng Chiêm biết rõ Vương Tử Quân trước kia là bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy, thế cho nên cũng không có gì lạ khi quên biết Niên Chí Tân.

Sau khi hỏi han vài câu về công tác của Niên Chí Tân thì Vương Tử Quân chuẩn bị rời đi, khi hắn chuẩn bị lên xe thì vô tình thấy Niên Chí Tân đưa mắt nhìn mình với bộ dạng muốn nói lại thôi giống như có chuyện gì đó. Hơn nữa đối phương còn đột nhiên chạy đến, điều này không khỏi làm cho Vương Tử Quân thầm nghĩ đối phương có gì cần nói với mình.

- Chính Tân, anh đến đây một chút, tôi có chuyện cần nói với anh. Vương Tử Quân có chút trầm ngâm, sau đó hắn vẫy tay với Niên Chí Tân.

Niên Chí Tân nghe thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng, hắn nhanh chóng đi về phía xe của Vương Tử Quân.

Trì Dũng Chiêm nhìn Niên Chí Tân đi vào trong xe của Vương Tử Quân, trong lòng càng sinh ra nhiều phỏng đoán.

Có thể đi vào trong xe của trưởng phòng Vương, có lẽ cũng không phải có quan hệ tầm thường với lãnh đạo. Xem ra sau này mình nên chú ý đến Niên Chí Tân một chút.

Khi Trì Dũng Chiêm đang suy nghĩ miên man bất định thì Vương Tử Quân đã trầm giọng nói với Niên Chí Tân: - Anh đột nhiên chạy đến đây, cũng không phải là muốn chào hỏi tôi đấy chứ?

- Điều này...Lãnh đạo xuống cơ sở nghiên cứu, tôi cũng không thể không đến gặp được. Niên Chí Tân thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì xấu hổ gãi đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Thư Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook