Chương 876: Miệng lưỡi xảo quyệt làm việc hạng nhất
Bảo Thạch Tiêu
04/08/2014
Bầu không khí
vui vẻ bao trùm cả thành phố La Nam, tin tức thành phố La Nam trở thành
một trong bốn thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam nhanh chóng mọc cánh
bay đi khắp đường lớn ngõ nhỏ trong thành phố La Nam.
Trước kia La Nam là một thành phố nghèo khó nhất tỉnh Sơn Nam, người La Nam đi ra ngoài cũng cảm thấy hỗ thẹn, đến đâu người ta hỏi là người nơi nào, nói ra mình đến từ La Nam cũng rất ngại ngùng. Thậm chí còn có người được hỏi và đỏ mặt tía tai nói dối là mình đến từ thành phố Tam Hồ.
Nhưng bí thư Vương đến thành phố La Nam, nơi đây đã có biến hóa rất lớn. Không những thành phố La Nam có đường cao tốc và đường sắt, càng xây dựng khu du lịch Cô Yên Sơn, càng thu hút nhiều người đến thành phố La Nam.
Lúc này thành phố La Nam lại được định vị làm một trong bốn thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam, điều này làm cho cán bộ và nhân dân thành phố La Nam không khỏi ngẩng cao đầu.
- Anh Ngô, anh nghe thấy gì chưa? Thành phố La Nam chúng ta sẽ là một thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam, sau này tỉnh sẽ có chính sách nghiêng về phương diện phát triển kinh tế cho thành phố chúng ta, tôi cảm thấy biến đổi sau này của thành phố La Nam là rất lớn.
Trong công viên có từng tốp bốn năm ông lão tập thể dục với nhau, có hai người đang đi vong quanh một thân cây lớn, vừa đi vừa trò chuyện.
Anh Ngô là một ông lão với mái tóc bạc, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn rất nhanh nhạy hoạt bát, tác phong quân nhân trước kia càng làm cho sống lưng thẳng như cây cọc.
Sau khi nghe được lời nói của người bạn, anh Ngô vung tay cười nói:
- Tôi đã sớm nghe nói về việc này, thành phố La Nam làm trọng tâm của khu vực phía nam, ha ha, sau này chỉ sợ bầu trời La Nam sẽ lớn hơn.
- Điều này là đương nhiên rồi, anh không thấy bây giờ thành phố đang có quy hoạch kiến thiết mới đó sao? Tôi nghe nói giá nhà đất ở huyện Dương Phong đã tăng mạnh, đặc biệt là đất mặt tiền, bây giờ đã có vài khách sạn được khai trương rồi.
Anh Ngô nhìn vẻ mặt hưng phấn của người bạn, thế là cười cười nói:
- Nhiều du khách thì sẽ có nhiều khách sạn, nếu như không có đủ khách sạn, chỉ sợ du khách sẽ không có chỗ ngủ.
- Đúng vậy, ngày mùng một tháng năm chính quyền vì sắp xếp cho du khách mà trưng dụng cả trường học, cũng may khi đó công tác tốt nên sắp xếp cho tất cả mọi người. Nhưng sang năm có lẽ sẽ không còn tình huống này, vì khách sạn Tùng Uy đang xây dựng một khách sạn năm sao ở trong thành phố.
- À, có người thì có tiền. Anh Lưu, con thứ hai nhà anh còn chưa tìm được công việc, không bằng đến công viên kỹ thuật của tập đoàn Huyền Lục mà báo danh, tôi nghe nói tập đoàn Huyền Lục tuyển công nhân với mức lương rất cao.
Anh Ngô tiếp tục luyện tập, cũng không quên nói với anh Lưu.
Anh Lưu cũng không phải sầu khổ một hai ngày với đứa con của mình, sau khi nghe anh Ngô nói như vậy thì hai mắt chợt sáng ngời:
- Thật sao? Nếu như vậy thì quá tốt, tôi sẽ về cho nó chuẩn bị, nếu lần này không được tuyển, ông đây sẽ không cho nó về nhà.
Hai ông lão vừa nói vừa tiến về phía trước, anh Ngô nhìn người bạn bước đi mà không khỏi hít vào một hơi thật sâu. Lão đã ở thành phố này vài chục năm, chưa từng thấy thành phố thay đổi lớn như vậy. Thành phố trọng tâm chính là một trong những sự kiện mà tất cả bí thư thị ủy trước kia đều nghĩ đến.
- Thành phố La Nam thật sự có được một vị lãnh đạo tốt.
Có nhiều người cùng có ý nghĩ như anh Ngô, đặc biệt là đám người trong thị ủy, thật sự tràn đầy không khí vui mừng, bọn họ vui sướng vì thành phố La Nam của mình sắp là thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân. Khoảng thời gian gần đây Lữ Hâm Sâm liên tục đến báo cáo công tác với Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, đây là một những bài viết mà nhật báo La Nam sẽ đưa tin, trọng điểm tuyên dương quá trình phát triển trong tương lai của thành phố La Nam. Tôi đã xem qua, cảm thấy chuyên đề của bọn họ khá hay.
Lữ Hâm Sâm ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, hắn đặt một phần văn kiện lần bàn làm việc của Vương Tử Quân.
Hai ngày qua Vương Tử Quân có tâm tình rất tốt, dù sao thì sự kiện thành phố trọng tâm đã được xác định, đó xem như cho La Nam một viên thuốc hưng phấn. Trước khi Vương Tử Quân đến thì La Nam chưa từng có vinh dự gì ở Sơn Nam, bây giờ lại được định vị làm thành phố trọng tâm, ảnh hưởng lớn nhất của biến đổi này chính là nhân tâm của thành phố La Nam.
Vương Tử Quân tiếp nhận tài liệu từ Lữ Hâm Sâm, hắn đơn giản nhìn thoáng qua. Tài liệu này chủ yếu là ca ngợi công sức của ủy ban thành phố và thị ủy, thật sự rất phù hợp với thực thế. Vương Tử Quân nhìn Lữ Hâm Sâm ðang ngồi ðối diện với mình, có lẽ bài viết này là do trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm tự tay xử lý.
Đối với tình huống nhiệt tình của Lữ Hâm Sâm, Vương Tử Quân cũng không muốn để cho đối phương phải dán mặt nóng lên mông lạnh. Hắn đặt tài liệu xuống, sau đó cười nói:
- Rất tốt, bài viết này rất không tệ, cũng gần sát với sự thật ửo thành phố La Nam chúng ta. Trưởng phòng Lữ xem như đã hao tâm tổn trí nhiều rồi.
Lữ Hâm Sâm dù cực kỳ có lòng tin với bài viết này, thế nhưng sau khi nghe được lời khích lệ của Vương Tử Quân thì trái tim thả lỏng một chút. Hắn cười cười nói với Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy trong quá trình đẩy mạnh thành phố phát triển kinh tế, tôi thấy phòng tuyên truyền cũng cần phải phát huy đầy đủ tác dụng của mình, tăng một phần lực lượng cho quá trình phát triển thành phố.
- À, chính xác là tuyên truyền hướng phát triển, điều này rất quan trọng với thành phố La Nam chúng ta. Trưởng phòng Hâm Sâm, trọng trách trên người anh là rất nặng đấy.
Vương Tử Quân nói rồi nhấc tài liệu trên bàn lên nói:
- Tôi cảm thấy bài viết này rất khá, thế nhưng đưa tin cần phải có thêm chút chênh lệch giữa La Nam và các thành phố khác, để cho các đồng chí biết được sự chênh lệch ở các nơi là thế nào.
Lữ Hâm Sâm nghe thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì nhanh chóng lên tiếng:
- Tôi quay về sẽ lập tức sắp xếp, sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của lãnh đạo với tốc độ nhanh nhất.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn chuẩn bị nói thêm vài câu thì điện thoại trong phòng làm việc chợt vang lên.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua dãy số rồi cười nói;
- Chào chủ tịch Trương, cháu là Vương Tử Quân.
Trương Đông Viễn ở đầu dây bên kia cũng không được vui vẻ như Vương Tử Quân, chợt nghe thấy lão trầm giọng nói:
- Tử Quân, có việc cần phải nói với cậu.
Vương Tử Quân nghe lời nói của Trương Đông Viễn mà sinh ra cảm giác xấu, trước nay tiếp xúc nhiều với nhau nhưng hắn căn bản chưa từng được thấy biểu hiện như vậy ở Trương Đông Viễn. Mỗi khi Trương Đông Viễn dùng phương thức như vậy để trò chuyện với mình, căn bản có sự việc không nhỏ đang sắp diễn ra.
Sau khi tập trung tâm thần, Vương Tử Quân nở nụ cười nói:
- Chủ tịch Trương cứ nói.
- Tử Quân, tôi vừa nhận được văn kiện của thượng cấp, tuyến trên tỏ vẻ đồng ý với phương thức thiết lập thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam chúng ta, nhưng trên phương diện xác lập thành phố trọng tâm lại bỏ qua thành phố La Nam.
Âm thanh của Trương Đông Viễn rất trầm thấp, rõ ràng lão cũng cảm thấy không thoải mái về phương diện này.
Dù sao cũng là Trương Đông Viễn một tay đề cử thành phố La Nam làm thành phố trọng tâm, hơn nữa bí thư thị ủy La Nam lại là người thân của lão. Đây là sự việc vốn chắc chắn như ván đóng thuyền, thế nhưng bây giờ lại sinh ra tình cảnh như vậy, điều này làm lão tỏ ra cực kỳ căm tức.
Nhưng có tức giạn thế nào thì tuyến trên đã cho xuống văn kiện như vậy, đã không còn nằm trong tầm giải quyết của Trương Đông Viễn. Tuy Thạch Kiên Quân nói có thể thương lượng ở phương diện này, nhưng lão căn bản không tin Thạch Kiên Quân sẽ vì chuyện này mà níu kéo với lãnh đạo tuyến trên.
Hơn nữa trong tỉnh Sơn Nam còn có một Hào Nhất Phong căn bản không ủng hộ thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nghe được tin tức này mà khẽ run lên, hắn tâật sự không ngờ Trương Đông Viễn lại đưa đến tin tức như vậy. Hắn trầm ngây giây lát, sau đó trầm giọng nói:
- Chú Trương, tuyến trên chối bỏ thành phố La Nam, bọn họ có lý do gì không?
- Lý do là thành phố La Nam vị trí địa lý xa xôi, bất lợi cho sự phát triển của tỉnh Sơn Nam, vì vậy bọn họ quyết định chọn thành phố Tam Hồ.
Trương Đông Viễn nói đến đây thì dùng giọng thoải mái nói:
- Tử Quân, nghĩ thoáng một chút, chuyện này đã bị tuyến trên bác bỏ, nhưng công tác của thành phố La Nam lại không ai có thể chối bỏ được.
- Cám ơn chú Trương, cháu hiểu rồi.
Sau khi cảm tạ Trương Đông Viễn, Vương Tử Quân cũng không nhắc lại chuyện này, hắn chủ động dời đề tài sang phương diện sức khỏe của Trương lão gia tử.
Hai ngày nay Trương lão gia tử hay cảm vặt, hai ngày trước Vương Tử Quân từng đi thăm một lần, bây giờ Trương Đông Viễn gọi điện thoại đến, hắn nhân cơ hội hỏi thăm xem tình hình sức khỏe của lão gia tử đã hoàn toàn hồi phục hay chưa.
- Lão gia tử đã hồi phục rất tốt, chủ yếu là vì thời tiết biến đổi đột ngột mà thôi.
Trương Đông Viễn cũng không ngờ Vương Tử Quân không dây dưa ở phương diện này, thế là đánh giá cảu lão về Vương Tử Quân đã phát triển cao hơn một chút.
Sau khi nói vài câu về bệnh tình của Trương lão gia tử, Vương Tử Quân mới cúp điện thoại.
Lữ Hâm Sâm luôn ngồi bên cạnh khi Vương Tử Quân gọi điện thoại, tuy hắn không hiểu hoàn toàn sự việc, thế nhưng đã mơ hồ hiểu ra vấn đề.
Thành phố La Nam bị đá ra khỏi vị trí thành phố trọng tâm, đây là sự kiện được lãnh đạo trung ương quyết định. Lữ Hâm Sâm nghĩ đến tin tức nay mà trong lòng bùng sóng khó thể yên tĩnh.
Lữ Hâm Sâm là trưởng phòng tuyên truyền, hắn biết rõ hướng đi của thành phố La Nam. Sau khi tỉnh ủy chọn La Nam làm thành phố trọng tâm, tin tức đã truyền đi khắp thành phố La Nam, làm cho biết bao người vui mừng không thôi.
Lữ Hâm Sâm là người công tác lâu năm ở thành phố La Nam, hắn biết vì sao nhân dân thành phố La Nam lại có cảm giác như vậy. Thực chất nói về bản thân hắn, hắn cũng cực kỳ vui vẻ vì sự kiện thành phố La Nam tiến vào hàng ngũ thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam.
Nhưng bây giờ có không ít người tràn đầy chờ mong vào tương lai sáng lạn của thành phố La Nam, lãnh đạo trung ương lại cho ra một văn kiện đá thành phố La Nam ra khỏi vị trí thành phố trọng tâm, bọn họ nên làm gì bây giờ?
- Bí thư Vương...
Khi thấy Vương Tử Quân đưa mắt nhìn mình, Lữ Hâm Sâm dùng goingj có chú do dự nói.
- Vẫn cứ tiếp tục đăng bài viết này.
Vương Tử Quân cười cười nhìn Lữ Hâm Sâm rồi trầm giọng nói.
- Anh nói gì? Anh lập lại lần nữa xem?
Hà Khởi Duệ cầm lấy điện thoại lớn tiếng nói với đầu dây bên kia.
Chủ nhiệm Lưu Xã Quân của khu thường trú thành phố La Nam ở Sơn Viên ở đầu dây bên kia có chút run rẩy, nhưng dưới yêu cầu của chủ tịch Hà Khởi Duệ, hắn phải lập lại tin tức này một lần nữa.
- Chủ tịch Hà, đã nhận được tin tức từ trong tỉnh, trung ương không thông qua cho thành phố La Nam làm thành phố trọng tâm.
Lưu Xã Quân tuy cách xa vài trăm kilomet nhưng lại có thể cảm nhận được gương mặt nổi giận đỏ tấy của chủ tịch Hà.
- Vậy thành phố nào sẽ thay thế cho La Nam?
Hà Khởi Duệ không phải là người thường, hắn có chút kích động, thế nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
- Là thành phố Tam Hồ.
Lưu Xã Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.
Hà Khởi Duệ ở bên kia rơi vào trầm mặc, lãnh đạo không mở miệng làm cho Lưu Xã Quân càng cảm thấy cực kỳ khó chịu. Hắn biết rõ sự kiện này đại biểu cho thứ gì, thế nhưng biết thì biết, hắn là một cấp dưới, căn bản chỉ có thể chịu đựng áp lực, không dám cúp điện thoại.
Không biết bao lâu sau trong điện thoại vang lên âm thanh bình tĩnh của Hà Khởi Duệ:
- Có nói nguyên nhân gì không?
- Nghe nói lãnh đạo trung ương bảo rằng vị trí địa lý của chúng ta không bằng thành phố Tam Hồ, thế cho nên đổi La Nam thành Tam Hồ.
Lưu Xã Quân thở dài một hơi rồi nói với Hà Khởi Duệ.
Hà Đông Kỳ ừ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tuy Hà Khởi Duệ đã bình tĩnh lại nhưng trong lòng vẫn cực kỳ thất lạc và phẫn nộ, càng để lâu càng tích tụ nhiều. Hắn là một vị quyền chủ tịch thành phố La Nam, hắn vốn cho rằng sự kiện vừa rồi đã xong, mình có được nhiều thể diện. Nhưng không ngờ bây giờ lãnh đạo trung ương lại làm cho thành phố La Nam bị hớ.
Tình huống vui quá hóa buồn thật sự làm cho Hà Khởi Duệ khó thể tiếp nhận ngay được, nhưng sự thật nói cho hắn biết, thành phố La Nam xem như đã thất bại.
Thượng cấp đã có văn kiện đưa xuống cho tỉnh Sơn Nam, dù là tỉnh ủy cũng không thay đổi được quyết định này. Hơn nữa lãnh đạo tỉnh sẽ không chịu ra mặt thay đổi quyết định. Dù sao đối với tỉnh Sơn Nam thì bàn tay đều là thịt của ḿnh, La Nam hay Tam Hồ đều được cả, vì bọn họ đều là hồng trung phát của Sơn Nam.
Thượng cấp phê chuẩn phương án thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam, đây là một thắng lợi lớn của tỉnh, còn việc xác định ai là thành phố trọng tâm thì không ảnh hưởng đến đại cục của tỉnh.
Nhưng hư hao đại cục của tỉnh lại ảnh hưởng đến đại cục của thành phố La Nam, hư hao tương lai của Hà Khởi Duệ. Từ sau khi được Vương Tử Quân đẩy lên làm quyền chủ tịch thành phố, Hà Khởi Duệ đã quyết định sẽ luôn theo sát tiến độ của bí thư Vương để lập nên công trạng.
Lúc này thì tốt Hà Khởi Duệ mới vừa làm được một chuyện tốt, sự việc lại thành ra bộ dạng này. Sau khi tin tức truyền ra, quần chúng sẽ nghĩ như thế nào, sẽ cảm thấy lý do là vị trí địa lý của La Nam không phù hợp sao?
Rõ ràng đáp án này bị phủ định, đến khi đó chỉ sợ cán bộ quần chúng thành phố La Nam sẽ chửi chó ám, nói chính quyền làm ăn vô năng, cũng không ai đổ lỗi lên đầu bí thư Vương Tử Quân.
Dù sao Vương Tử Quân đến thông qua hai đường sắt, một đường cao tốc, một công viên kỹ thuật, một khu du lịch Cô Yên Sơn đã hoàn toàn dựng lên uy tín cao vời, cán bộ và nhân dân thành phố La Nam sẽ khôgn dám nói bí thư Vương vô năng, không có bản lĩnh.
Trước kia La Nam là một thành phố nghèo khó nhất tỉnh Sơn Nam, người La Nam đi ra ngoài cũng cảm thấy hỗ thẹn, đến đâu người ta hỏi là người nơi nào, nói ra mình đến từ La Nam cũng rất ngại ngùng. Thậm chí còn có người được hỏi và đỏ mặt tía tai nói dối là mình đến từ thành phố Tam Hồ.
Nhưng bí thư Vương đến thành phố La Nam, nơi đây đã có biến hóa rất lớn. Không những thành phố La Nam có đường cao tốc và đường sắt, càng xây dựng khu du lịch Cô Yên Sơn, càng thu hút nhiều người đến thành phố La Nam.
Lúc này thành phố La Nam lại được định vị làm một trong bốn thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam, điều này làm cho cán bộ và nhân dân thành phố La Nam không khỏi ngẩng cao đầu.
- Anh Ngô, anh nghe thấy gì chưa? Thành phố La Nam chúng ta sẽ là một thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam, sau này tỉnh sẽ có chính sách nghiêng về phương diện phát triển kinh tế cho thành phố chúng ta, tôi cảm thấy biến đổi sau này của thành phố La Nam là rất lớn.
Trong công viên có từng tốp bốn năm ông lão tập thể dục với nhau, có hai người đang đi vong quanh một thân cây lớn, vừa đi vừa trò chuyện.
Anh Ngô là một ông lão với mái tóc bạc, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn rất nhanh nhạy hoạt bát, tác phong quân nhân trước kia càng làm cho sống lưng thẳng như cây cọc.
Sau khi nghe được lời nói của người bạn, anh Ngô vung tay cười nói:
- Tôi đã sớm nghe nói về việc này, thành phố La Nam làm trọng tâm của khu vực phía nam, ha ha, sau này chỉ sợ bầu trời La Nam sẽ lớn hơn.
- Điều này là đương nhiên rồi, anh không thấy bây giờ thành phố đang có quy hoạch kiến thiết mới đó sao? Tôi nghe nói giá nhà đất ở huyện Dương Phong đã tăng mạnh, đặc biệt là đất mặt tiền, bây giờ đã có vài khách sạn được khai trương rồi.
Anh Ngô nhìn vẻ mặt hưng phấn của người bạn, thế là cười cười nói:
- Nhiều du khách thì sẽ có nhiều khách sạn, nếu như không có đủ khách sạn, chỉ sợ du khách sẽ không có chỗ ngủ.
- Đúng vậy, ngày mùng một tháng năm chính quyền vì sắp xếp cho du khách mà trưng dụng cả trường học, cũng may khi đó công tác tốt nên sắp xếp cho tất cả mọi người. Nhưng sang năm có lẽ sẽ không còn tình huống này, vì khách sạn Tùng Uy đang xây dựng một khách sạn năm sao ở trong thành phố.
- À, có người thì có tiền. Anh Lưu, con thứ hai nhà anh còn chưa tìm được công việc, không bằng đến công viên kỹ thuật của tập đoàn Huyền Lục mà báo danh, tôi nghe nói tập đoàn Huyền Lục tuyển công nhân với mức lương rất cao.
Anh Ngô tiếp tục luyện tập, cũng không quên nói với anh Lưu.
Anh Lưu cũng không phải sầu khổ một hai ngày với đứa con của mình, sau khi nghe anh Ngô nói như vậy thì hai mắt chợt sáng ngời:
- Thật sao? Nếu như vậy thì quá tốt, tôi sẽ về cho nó chuẩn bị, nếu lần này không được tuyển, ông đây sẽ không cho nó về nhà.
Hai ông lão vừa nói vừa tiến về phía trước, anh Ngô nhìn người bạn bước đi mà không khỏi hít vào một hơi thật sâu. Lão đã ở thành phố này vài chục năm, chưa từng thấy thành phố thay đổi lớn như vậy. Thành phố trọng tâm chính là một trong những sự kiện mà tất cả bí thư thị ủy trước kia đều nghĩ đến.
- Thành phố La Nam thật sự có được một vị lãnh đạo tốt.
Có nhiều người cùng có ý nghĩ như anh Ngô, đặc biệt là đám người trong thị ủy, thật sự tràn đầy không khí vui mừng, bọn họ vui sướng vì thành phố La Nam của mình sắp là thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân. Khoảng thời gian gần đây Lữ Hâm Sâm liên tục đến báo cáo công tác với Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, đây là một những bài viết mà nhật báo La Nam sẽ đưa tin, trọng điểm tuyên dương quá trình phát triển trong tương lai của thành phố La Nam. Tôi đã xem qua, cảm thấy chuyên đề của bọn họ khá hay.
Lữ Hâm Sâm ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, hắn đặt một phần văn kiện lần bàn làm việc của Vương Tử Quân.
Hai ngày qua Vương Tử Quân có tâm tình rất tốt, dù sao thì sự kiện thành phố trọng tâm đã được xác định, đó xem như cho La Nam một viên thuốc hưng phấn. Trước khi Vương Tử Quân đến thì La Nam chưa từng có vinh dự gì ở Sơn Nam, bây giờ lại được định vị làm thành phố trọng tâm, ảnh hưởng lớn nhất của biến đổi này chính là nhân tâm của thành phố La Nam.
Vương Tử Quân tiếp nhận tài liệu từ Lữ Hâm Sâm, hắn đơn giản nhìn thoáng qua. Tài liệu này chủ yếu là ca ngợi công sức của ủy ban thành phố và thị ủy, thật sự rất phù hợp với thực thế. Vương Tử Quân nhìn Lữ Hâm Sâm ðang ngồi ðối diện với mình, có lẽ bài viết này là do trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm tự tay xử lý.
Đối với tình huống nhiệt tình của Lữ Hâm Sâm, Vương Tử Quân cũng không muốn để cho đối phương phải dán mặt nóng lên mông lạnh. Hắn đặt tài liệu xuống, sau đó cười nói:
- Rất tốt, bài viết này rất không tệ, cũng gần sát với sự thật ửo thành phố La Nam chúng ta. Trưởng phòng Lữ xem như đã hao tâm tổn trí nhiều rồi.
Lữ Hâm Sâm dù cực kỳ có lòng tin với bài viết này, thế nhưng sau khi nghe được lời khích lệ của Vương Tử Quân thì trái tim thả lỏng một chút. Hắn cười cười nói với Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy trong quá trình đẩy mạnh thành phố phát triển kinh tế, tôi thấy phòng tuyên truyền cũng cần phải phát huy đầy đủ tác dụng của mình, tăng một phần lực lượng cho quá trình phát triển thành phố.
- À, chính xác là tuyên truyền hướng phát triển, điều này rất quan trọng với thành phố La Nam chúng ta. Trưởng phòng Hâm Sâm, trọng trách trên người anh là rất nặng đấy.
Vương Tử Quân nói rồi nhấc tài liệu trên bàn lên nói:
- Tôi cảm thấy bài viết này rất khá, thế nhưng đưa tin cần phải có thêm chút chênh lệch giữa La Nam và các thành phố khác, để cho các đồng chí biết được sự chênh lệch ở các nơi là thế nào.
Lữ Hâm Sâm nghe thấy Vương Tử Quân nói như vậy thì nhanh chóng lên tiếng:
- Tôi quay về sẽ lập tức sắp xếp, sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của lãnh đạo với tốc độ nhanh nhất.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn chuẩn bị nói thêm vài câu thì điện thoại trong phòng làm việc chợt vang lên.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua dãy số rồi cười nói;
- Chào chủ tịch Trương, cháu là Vương Tử Quân.
Trương Đông Viễn ở đầu dây bên kia cũng không được vui vẻ như Vương Tử Quân, chợt nghe thấy lão trầm giọng nói:
- Tử Quân, có việc cần phải nói với cậu.
Vương Tử Quân nghe lời nói của Trương Đông Viễn mà sinh ra cảm giác xấu, trước nay tiếp xúc nhiều với nhau nhưng hắn căn bản chưa từng được thấy biểu hiện như vậy ở Trương Đông Viễn. Mỗi khi Trương Đông Viễn dùng phương thức như vậy để trò chuyện với mình, căn bản có sự việc không nhỏ đang sắp diễn ra.
Sau khi tập trung tâm thần, Vương Tử Quân nở nụ cười nói:
- Chủ tịch Trương cứ nói.
- Tử Quân, tôi vừa nhận được văn kiện của thượng cấp, tuyến trên tỏ vẻ đồng ý với phương thức thiết lập thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam chúng ta, nhưng trên phương diện xác lập thành phố trọng tâm lại bỏ qua thành phố La Nam.
Âm thanh của Trương Đông Viễn rất trầm thấp, rõ ràng lão cũng cảm thấy không thoải mái về phương diện này.
Dù sao cũng là Trương Đông Viễn một tay đề cử thành phố La Nam làm thành phố trọng tâm, hơn nữa bí thư thị ủy La Nam lại là người thân của lão. Đây là sự việc vốn chắc chắn như ván đóng thuyền, thế nhưng bây giờ lại sinh ra tình cảnh như vậy, điều này làm lão tỏ ra cực kỳ căm tức.
Nhưng có tức giạn thế nào thì tuyến trên đã cho xuống văn kiện như vậy, đã không còn nằm trong tầm giải quyết của Trương Đông Viễn. Tuy Thạch Kiên Quân nói có thể thương lượng ở phương diện này, nhưng lão căn bản không tin Thạch Kiên Quân sẽ vì chuyện này mà níu kéo với lãnh đạo tuyến trên.
Hơn nữa trong tỉnh Sơn Nam còn có một Hào Nhất Phong căn bản không ủng hộ thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nghe được tin tức này mà khẽ run lên, hắn tâật sự không ngờ Trương Đông Viễn lại đưa đến tin tức như vậy. Hắn trầm ngây giây lát, sau đó trầm giọng nói:
- Chú Trương, tuyến trên chối bỏ thành phố La Nam, bọn họ có lý do gì không?
- Lý do là thành phố La Nam vị trí địa lý xa xôi, bất lợi cho sự phát triển của tỉnh Sơn Nam, vì vậy bọn họ quyết định chọn thành phố Tam Hồ.
Trương Đông Viễn nói đến đây thì dùng giọng thoải mái nói:
- Tử Quân, nghĩ thoáng một chút, chuyện này đã bị tuyến trên bác bỏ, nhưng công tác của thành phố La Nam lại không ai có thể chối bỏ được.
- Cám ơn chú Trương, cháu hiểu rồi.
Sau khi cảm tạ Trương Đông Viễn, Vương Tử Quân cũng không nhắc lại chuyện này, hắn chủ động dời đề tài sang phương diện sức khỏe của Trương lão gia tử.
Hai ngày nay Trương lão gia tử hay cảm vặt, hai ngày trước Vương Tử Quân từng đi thăm một lần, bây giờ Trương Đông Viễn gọi điện thoại đến, hắn nhân cơ hội hỏi thăm xem tình hình sức khỏe của lão gia tử đã hoàn toàn hồi phục hay chưa.
- Lão gia tử đã hồi phục rất tốt, chủ yếu là vì thời tiết biến đổi đột ngột mà thôi.
Trương Đông Viễn cũng không ngờ Vương Tử Quân không dây dưa ở phương diện này, thế là đánh giá cảu lão về Vương Tử Quân đã phát triển cao hơn một chút.
Sau khi nói vài câu về bệnh tình của Trương lão gia tử, Vương Tử Quân mới cúp điện thoại.
Lữ Hâm Sâm luôn ngồi bên cạnh khi Vương Tử Quân gọi điện thoại, tuy hắn không hiểu hoàn toàn sự việc, thế nhưng đã mơ hồ hiểu ra vấn đề.
Thành phố La Nam bị đá ra khỏi vị trí thành phố trọng tâm, đây là sự kiện được lãnh đạo trung ương quyết định. Lữ Hâm Sâm nghĩ đến tin tức nay mà trong lòng bùng sóng khó thể yên tĩnh.
Lữ Hâm Sâm là trưởng phòng tuyên truyền, hắn biết rõ hướng đi của thành phố La Nam. Sau khi tỉnh ủy chọn La Nam làm thành phố trọng tâm, tin tức đã truyền đi khắp thành phố La Nam, làm cho biết bao người vui mừng không thôi.
Lữ Hâm Sâm là người công tác lâu năm ở thành phố La Nam, hắn biết vì sao nhân dân thành phố La Nam lại có cảm giác như vậy. Thực chất nói về bản thân hắn, hắn cũng cực kỳ vui vẻ vì sự kiện thành phố La Nam tiến vào hàng ngũ thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam.
Nhưng bây giờ có không ít người tràn đầy chờ mong vào tương lai sáng lạn của thành phố La Nam, lãnh đạo trung ương lại cho ra một văn kiện đá thành phố La Nam ra khỏi vị trí thành phố trọng tâm, bọn họ nên làm gì bây giờ?
- Bí thư Vương...
Khi thấy Vương Tử Quân đưa mắt nhìn mình, Lữ Hâm Sâm dùng goingj có chú do dự nói.
- Vẫn cứ tiếp tục đăng bài viết này.
Vương Tử Quân cười cười nhìn Lữ Hâm Sâm rồi trầm giọng nói.
- Anh nói gì? Anh lập lại lần nữa xem?
Hà Khởi Duệ cầm lấy điện thoại lớn tiếng nói với đầu dây bên kia.
Chủ nhiệm Lưu Xã Quân của khu thường trú thành phố La Nam ở Sơn Viên ở đầu dây bên kia có chút run rẩy, nhưng dưới yêu cầu của chủ tịch Hà Khởi Duệ, hắn phải lập lại tin tức này một lần nữa.
- Chủ tịch Hà, đã nhận được tin tức từ trong tỉnh, trung ương không thông qua cho thành phố La Nam làm thành phố trọng tâm.
Lưu Xã Quân tuy cách xa vài trăm kilomet nhưng lại có thể cảm nhận được gương mặt nổi giận đỏ tấy của chủ tịch Hà.
- Vậy thành phố nào sẽ thay thế cho La Nam?
Hà Khởi Duệ không phải là người thường, hắn có chút kích động, thế nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
- Là thành phố Tam Hồ.
Lưu Xã Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.
Hà Khởi Duệ ở bên kia rơi vào trầm mặc, lãnh đạo không mở miệng làm cho Lưu Xã Quân càng cảm thấy cực kỳ khó chịu. Hắn biết rõ sự kiện này đại biểu cho thứ gì, thế nhưng biết thì biết, hắn là một cấp dưới, căn bản chỉ có thể chịu đựng áp lực, không dám cúp điện thoại.
Không biết bao lâu sau trong điện thoại vang lên âm thanh bình tĩnh của Hà Khởi Duệ:
- Có nói nguyên nhân gì không?
- Nghe nói lãnh đạo trung ương bảo rằng vị trí địa lý của chúng ta không bằng thành phố Tam Hồ, thế cho nên đổi La Nam thành Tam Hồ.
Lưu Xã Quân thở dài một hơi rồi nói với Hà Khởi Duệ.
Hà Đông Kỳ ừ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tuy Hà Khởi Duệ đã bình tĩnh lại nhưng trong lòng vẫn cực kỳ thất lạc và phẫn nộ, càng để lâu càng tích tụ nhiều. Hắn là một vị quyền chủ tịch thành phố La Nam, hắn vốn cho rằng sự kiện vừa rồi đã xong, mình có được nhiều thể diện. Nhưng không ngờ bây giờ lãnh đạo trung ương lại làm cho thành phố La Nam bị hớ.
Tình huống vui quá hóa buồn thật sự làm cho Hà Khởi Duệ khó thể tiếp nhận ngay được, nhưng sự thật nói cho hắn biết, thành phố La Nam xem như đã thất bại.
Thượng cấp đã có văn kiện đưa xuống cho tỉnh Sơn Nam, dù là tỉnh ủy cũng không thay đổi được quyết định này. Hơn nữa lãnh đạo tỉnh sẽ không chịu ra mặt thay đổi quyết định. Dù sao đối với tỉnh Sơn Nam thì bàn tay đều là thịt của ḿnh, La Nam hay Tam Hồ đều được cả, vì bọn họ đều là hồng trung phát của Sơn Nam.
Thượng cấp phê chuẩn phương án thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam, đây là một thắng lợi lớn của tỉnh, còn việc xác định ai là thành phố trọng tâm thì không ảnh hưởng đến đại cục của tỉnh.
Nhưng hư hao đại cục của tỉnh lại ảnh hưởng đến đại cục của thành phố La Nam, hư hao tương lai của Hà Khởi Duệ. Từ sau khi được Vương Tử Quân đẩy lên làm quyền chủ tịch thành phố, Hà Khởi Duệ đã quyết định sẽ luôn theo sát tiến độ của bí thư Vương để lập nên công trạng.
Lúc này thì tốt Hà Khởi Duệ mới vừa làm được một chuyện tốt, sự việc lại thành ra bộ dạng này. Sau khi tin tức truyền ra, quần chúng sẽ nghĩ như thế nào, sẽ cảm thấy lý do là vị trí địa lý của La Nam không phù hợp sao?
Rõ ràng đáp án này bị phủ định, đến khi đó chỉ sợ cán bộ quần chúng thành phố La Nam sẽ chửi chó ám, nói chính quyền làm ăn vô năng, cũng không ai đổ lỗi lên đầu bí thư Vương Tử Quân.
Dù sao Vương Tử Quân đến thông qua hai đường sắt, một đường cao tốc, một công viên kỹ thuật, một khu du lịch Cô Yên Sơn đã hoàn toàn dựng lên uy tín cao vời, cán bộ và nhân dân thành phố La Nam sẽ khôgn dám nói bí thư Vương vô năng, không có bản lĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.