Chương 1018: Tôi đã chiếm lĩnh điểm cao
Bảo Thạch Tiêu
04/10/2014
Vương Tử Quân chỉ có thể tạm thời nghe Lão Lục của Tào gia nói cho xong, sau đó nói đùa hai câu, cuối cùng cúp điện thoại.
Vương Tử Quân vừa mới cúp điện thoại, chuông điện thoại nhanh chóng vang lên. Tốc độ của nó quá nhanh làm cho hắn căn bản là không kịp phản ứng.
- Chào bí thư Vương, tôi là Lữ Tiến Binh, chúc mừng cậu, đã có văn kiện nhận chức, sau này chúng ta xem như cùng một ban ngành.
Giọng nói khoa trương và nụ cười vui vẻ của Lữ Tiến Binh nhanh chóng truyền đến từ đầu dây bên kia.
Sau khi trở thành trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Sơn Nam, Lữ Tiến Binh làm cho người ta sinh ra cảm giác mặt lạnh như tiền, nhưng lúc này nụ cười của hắn rất sáng lạn, làm cho người ta căn bản là khó thích ứng.
- Cám ơn trưởng phòng Lữ đã quan tâm, nếu không có sự quan tâm của trưởng phòng Lữ, chỉ sợ tôi cũng không đi được nhanh như vậy. Khi nào trưởng phòng có rảnh, tôi xin uống với ngài vài ly.
Vương Tử Quân tuy đã sớm biết tin tức này, thế nhưng sau khi nghe Lữ Tiến Binh gọi điện thoại đến thông báo thì vẫn cảm thấy có chút hưng phấn.
Dù sao thì Lữ Tiến Binh cũng đại biểu cho khối ủy ban nhân dân tỉnh Sơn Nam, là người của Thạch Kiên Quân.
- Ha ha ha, cậu Vương mời khách, tuyệt đối là không có vấn đề.
Sau khi giao ước chuyện uống rượu, Vương Tử Quân lúc này mới đặt điện thoại xuống. Nhưng lúc này trong tỉnh Sơn Nam có biết bao người đang gọi điện thoại, dù sao thì phải chờ khi nào hắn đặt điện thoại xuống thì cuộc điện thoại tiếp theo mới kéo đến.
Tin tức Vương Tử Quân tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy Sơn Nam đã được đám cán bộ tỉnh biết rõ. Những người có vài phần quan hệ với Vương Tử Quân lúc đầu sinh ra chút ghen ghét, nhưng sau đó bắt đầu gọi điện thoại, nhanh chóng kéo quan hệ với vị thường ủy tỉnh ủy mới toanh của Sơn Nam.
Cũng may đám cán bộ cấp giám đốc sở trong tỉnh cũng không quá nhiều, Vương Tử Quân ứng phó hơn nửa giờ, cuối cùng cũng xem như thành công.
- Bí thư Vương, trưởng phòng Lý phòng tài chính tỉnh đã đến nhà khách La Nam, bây giờ anh có rảnh không?
Phó chủ tịch thường vụ Lý Nhị Bình nở nụ cười vui vẻ đi đến khẽ nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cười nói với Lý Nhị Bình:
- Chủ tịch Hà có qua không?
- Chủ tịch Hà luôn đi cùng trưởng phòng Lý.
Lý Nhị Bình nói, lại tiếp tục lên tiếng:
- Lần này chủ tịch Hà đang tranh thủ một phần tài chính xây dựng các công trình thủy lợi cho thành phố chúng ta, nhưng trưởng phòng Lý xem ra có hơi cứng, cần lãnh đạo ra mặt.
Lý Nhị Bình là một vị cán bộ nữ duy nhất trong ban ngành thường ủy thị ủy La Nam, thế nên nàng rất có ưu thế, có thể tự do nói ra vài thông tin.
Tuy nói về độ tuổi thì nàng lớn hơn Vương Tử Quân, thế nhưng khi xưng hô vấn đề là lãnh đạo thì căn bản là không chút vấn đề. Tống Ích Dân nhìn người phụ nữ mạnh vì gạo bạo vì tiền này mà không khỏi sinh ra chút cảm giác mặc cảm.
Vương Tử Quân gật đầu nói:
- Được rồi, chúng ta sẽ đi. Đúng rồi, bí thư Ích Dân, hôm nay anh có khách gì không? Nếu không thì chúng ta cùng đi, anh cũng là một tướng mạnh ở chiến trường rượu, lần này anh nên phát huy một chút, phải đánh vang tiến mạnh.
Tống Ích Dân vốn đã giao ước cùng dùng cơm với viện trưởng viện kiểm sát thành phố La Nam, nhưng lúc này Vương Tử Quân nói đi cùng dùng cơm, hắn không nghĩ ngợi mà nhanh chóng đồng ý.
Đoàn người lên xe tiền hô hậu ủng, mười phút sau đã đến khách sạn La Nam. Chưa đến đại sảnh thì Vương Tử Quân đã nghe thấy bên trong vang lên tiếng cười đùa vui vẻ.
Trưởng phòng tài chính có thể nói là một tồn tại cấp bậc thần tài trong tỉnh Sơn Nam, nếu như không có được sự giúp đỡ của một trong hai vị lãnh đạo đứng đầu tỉnh, chỉ sợ khó thể nào ngồi yên ở vị trí này.
Lý Hải Hồng được sự giúp đỡ của bí thư Hào Nhất Phong nên tiến lên nhận chức trưởng phòng tài chính tỉnh vào năm nay, hắn hơn bốn mươi tuổi, được nâng lên từ vị trí phó bí thư thị ủy thành phố Sơn Viên, có thể nói cũng là thanh niên đắc chí.
Khi Vương Tử Quân tiến vào thì hắn đang ngồi ở vị trí chính giữa cười nói chuyện với Hà Khởi Duệ, khi nhìn thấy Vương Tử Quân đi đến, hắn có chút do dự, sau đó đứng lên khỏi ghế.
- Chào bí thư Vương.
Đối đãi với các vị bí thư thị ủy khác thì Lý Hải Hồng có thể kênh kiệu, nhưng với Vương Tử Quân thì căn bản không dám tạo giá cho mình. Tuy Vương Tử Quân còn chưa chính thức tuyên bố là thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng hắn đã biết sự kiện này căn bản là ván đóng thuyền rồi.
Vương Tử Quân cũng nhanh chóng tiến lên bắt tay với Lý Hải Hồng, trong miệng càng nói lời hoan nghênh. Lý Hải Hồng hàn huyên hai câu với Vương Tử Quân, hắn muốn mời Vương Tử Quân ngồi lên vị trí trung tâm, nhưng Vương Tử Quân và Hà Khởi Duệ lại cứ ép hắn phải ngồi ở vị trí cũ.
Thật ra Lý Hải Hồng cũng rất muốn ngồi ở vị trí trung tâm, dù sao hắn cũng vừa ngồi nơi đó. Lúc này hắn thấy Vương Tử Quân khách khí như vậy, thầm nghĩ Vương Tử Quân dù sắp tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy, nhưng bây giờ còn chưa thật sự tiến lên. Chính mình cứ ngồi xuống, đợi sau này đối phương trở thành thường ủy tỉnh ủy, chỉ sợ mình cũng không còn cơ hội nữa.
Sau khi Lý Hải Hồng và Vương Tử Quân ngồi xuống, bữa tiệc rượu xem như chính thức bắt đầu. Vương Tử Quân nâng ly rượu lên cười nói:
- Hoan nghênh trưởng phòng Lý đến thành phố La Nam kiểm tra chỉ đạo công tác, chúng ta trước tiên uống một ly đoàn viên, cầu mong trưởng phòng Lý kiểm tra chỉ đạo tốt đẹp.
Lý Hải Hồng cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, ngài quá khách khí rồi, dưới sự dẫn dắt của ngài, tất cả công tác ở thành phố La Nam đều đứng đầu tỉnh Sơn Nam, đây chính là...
Hà Khởi Duệ nhìn Lý Hải Hồng tỏ ra khiêm tốn, trong lòng thầm nghĩ người này cũng là gan nhỏ sợ phiền phức, trước mặt mình còn nói một nghĩ năm sáu, nhưng khi gặp bí thư Vương thì lại khác hẳn.
Khi Hà Khởi Duệ thầm oán một câu, điện thoại của Lý Hải Hồng chợt vang lên. Hắn nâng ly rượu nhìn thoáng qua dãy số gọi đến, sau đó khẽ tiếp điện thoại.
- Sao, ôi...Thật vậy à?
Lý Hải Hồng nói vài câu rồi cúp điện thoại, nhưng hắn vừa ngồi lại đột nhiên đứng lên nói:
- Bí thư Vương, thường ủy Vương, tội đại biểu cho phòng tài chính tỉnh Sơn Nam chúc anh một ly, chúc mừng ngài trở thành lãnh đạo tỉnh Sơn Nam. Hy vọng sau này ngài đến phòng tài chính của chúng tôi nhiều hơn, cũng tiến hành mở lời vàng ngọc chỉ đạo công tác của chúng tôi.
Lý Hải Hồng nói xong thì nhanh chóng chạy đến trước mặt Vương Tử Quân.
Nếu như Lý Hải Hồng còn chưa biết tin thì Vương Tử Quân sẽ không tuyên bố, cũng tình nguyện uống rượu với đối phương. Nhưng bây giờ Lý Hải Hồng đã nói rõ ràng, hắn tất nhiên không thể khiêm tốn.
- Cám ơn trưởng phòng Lý, hy vọng sau này anh giúp đỡ kiến thiết xây dựng thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nâng ly lên cụng với Lý Hải Hồng.
Lý Nhị Bình và Hà Khởi Duệ luôn chú ý đến sự kiện Vương Tử Quân tiến lên thường ủy tỉnh ủy, nhưng bọn họ dù sao cũng tiếp nhận tin tức chậm hơn, vì vậy còn chưa biết. Lúc này nghe Lý Hải Hồng nói ra sự việc, hai người đều kinh ngạc, sau đó nở nụ cười sáng lạn.
Vương Tử Quân vừa mới cúp điện thoại, chuông điện thoại nhanh chóng vang lên. Tốc độ của nó quá nhanh làm cho hắn căn bản là không kịp phản ứng.
- Chào bí thư Vương, tôi là Lữ Tiến Binh, chúc mừng cậu, đã có văn kiện nhận chức, sau này chúng ta xem như cùng một ban ngành.
Giọng nói khoa trương và nụ cười vui vẻ của Lữ Tiến Binh nhanh chóng truyền đến từ đầu dây bên kia.
Sau khi trở thành trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Sơn Nam, Lữ Tiến Binh làm cho người ta sinh ra cảm giác mặt lạnh như tiền, nhưng lúc này nụ cười của hắn rất sáng lạn, làm cho người ta căn bản là khó thích ứng.
- Cám ơn trưởng phòng Lữ đã quan tâm, nếu không có sự quan tâm của trưởng phòng Lữ, chỉ sợ tôi cũng không đi được nhanh như vậy. Khi nào trưởng phòng có rảnh, tôi xin uống với ngài vài ly.
Vương Tử Quân tuy đã sớm biết tin tức này, thế nhưng sau khi nghe Lữ Tiến Binh gọi điện thoại đến thông báo thì vẫn cảm thấy có chút hưng phấn.
Dù sao thì Lữ Tiến Binh cũng đại biểu cho khối ủy ban nhân dân tỉnh Sơn Nam, là người của Thạch Kiên Quân.
- Ha ha ha, cậu Vương mời khách, tuyệt đối là không có vấn đề.
Sau khi giao ước chuyện uống rượu, Vương Tử Quân lúc này mới đặt điện thoại xuống. Nhưng lúc này trong tỉnh Sơn Nam có biết bao người đang gọi điện thoại, dù sao thì phải chờ khi nào hắn đặt điện thoại xuống thì cuộc điện thoại tiếp theo mới kéo đến.
Tin tức Vương Tử Quân tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy Sơn Nam đã được đám cán bộ tỉnh biết rõ. Những người có vài phần quan hệ với Vương Tử Quân lúc đầu sinh ra chút ghen ghét, nhưng sau đó bắt đầu gọi điện thoại, nhanh chóng kéo quan hệ với vị thường ủy tỉnh ủy mới toanh của Sơn Nam.
Cũng may đám cán bộ cấp giám đốc sở trong tỉnh cũng không quá nhiều, Vương Tử Quân ứng phó hơn nửa giờ, cuối cùng cũng xem như thành công.
- Bí thư Vương, trưởng phòng Lý phòng tài chính tỉnh đã đến nhà khách La Nam, bây giờ anh có rảnh không?
Phó chủ tịch thường vụ Lý Nhị Bình nở nụ cười vui vẻ đi đến khẽ nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cười nói với Lý Nhị Bình:
- Chủ tịch Hà có qua không?
- Chủ tịch Hà luôn đi cùng trưởng phòng Lý.
Lý Nhị Bình nói, lại tiếp tục lên tiếng:
- Lần này chủ tịch Hà đang tranh thủ một phần tài chính xây dựng các công trình thủy lợi cho thành phố chúng ta, nhưng trưởng phòng Lý xem ra có hơi cứng, cần lãnh đạo ra mặt.
Lý Nhị Bình là một vị cán bộ nữ duy nhất trong ban ngành thường ủy thị ủy La Nam, thế nên nàng rất có ưu thế, có thể tự do nói ra vài thông tin.
Tuy nói về độ tuổi thì nàng lớn hơn Vương Tử Quân, thế nhưng khi xưng hô vấn đề là lãnh đạo thì căn bản là không chút vấn đề. Tống Ích Dân nhìn người phụ nữ mạnh vì gạo bạo vì tiền này mà không khỏi sinh ra chút cảm giác mặc cảm.
Vương Tử Quân gật đầu nói:
- Được rồi, chúng ta sẽ đi. Đúng rồi, bí thư Ích Dân, hôm nay anh có khách gì không? Nếu không thì chúng ta cùng đi, anh cũng là một tướng mạnh ở chiến trường rượu, lần này anh nên phát huy một chút, phải đánh vang tiến mạnh.
Tống Ích Dân vốn đã giao ước cùng dùng cơm với viện trưởng viện kiểm sát thành phố La Nam, nhưng lúc này Vương Tử Quân nói đi cùng dùng cơm, hắn không nghĩ ngợi mà nhanh chóng đồng ý.
Đoàn người lên xe tiền hô hậu ủng, mười phút sau đã đến khách sạn La Nam. Chưa đến đại sảnh thì Vương Tử Quân đã nghe thấy bên trong vang lên tiếng cười đùa vui vẻ.
Trưởng phòng tài chính có thể nói là một tồn tại cấp bậc thần tài trong tỉnh Sơn Nam, nếu như không có được sự giúp đỡ của một trong hai vị lãnh đạo đứng đầu tỉnh, chỉ sợ khó thể nào ngồi yên ở vị trí này.
Lý Hải Hồng được sự giúp đỡ của bí thư Hào Nhất Phong nên tiến lên nhận chức trưởng phòng tài chính tỉnh vào năm nay, hắn hơn bốn mươi tuổi, được nâng lên từ vị trí phó bí thư thị ủy thành phố Sơn Viên, có thể nói cũng là thanh niên đắc chí.
Khi Vương Tử Quân tiến vào thì hắn đang ngồi ở vị trí chính giữa cười nói chuyện với Hà Khởi Duệ, khi nhìn thấy Vương Tử Quân đi đến, hắn có chút do dự, sau đó đứng lên khỏi ghế.
- Chào bí thư Vương.
Đối đãi với các vị bí thư thị ủy khác thì Lý Hải Hồng có thể kênh kiệu, nhưng với Vương Tử Quân thì căn bản không dám tạo giá cho mình. Tuy Vương Tử Quân còn chưa chính thức tuyên bố là thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng hắn đã biết sự kiện này căn bản là ván đóng thuyền rồi.
Vương Tử Quân cũng nhanh chóng tiến lên bắt tay với Lý Hải Hồng, trong miệng càng nói lời hoan nghênh. Lý Hải Hồng hàn huyên hai câu với Vương Tử Quân, hắn muốn mời Vương Tử Quân ngồi lên vị trí trung tâm, nhưng Vương Tử Quân và Hà Khởi Duệ lại cứ ép hắn phải ngồi ở vị trí cũ.
Thật ra Lý Hải Hồng cũng rất muốn ngồi ở vị trí trung tâm, dù sao hắn cũng vừa ngồi nơi đó. Lúc này hắn thấy Vương Tử Quân khách khí như vậy, thầm nghĩ Vương Tử Quân dù sắp tiến lên làm thường ủy tỉnh ủy, nhưng bây giờ còn chưa thật sự tiến lên. Chính mình cứ ngồi xuống, đợi sau này đối phương trở thành thường ủy tỉnh ủy, chỉ sợ mình cũng không còn cơ hội nữa.
Sau khi Lý Hải Hồng và Vương Tử Quân ngồi xuống, bữa tiệc rượu xem như chính thức bắt đầu. Vương Tử Quân nâng ly rượu lên cười nói:
- Hoan nghênh trưởng phòng Lý đến thành phố La Nam kiểm tra chỉ đạo công tác, chúng ta trước tiên uống một ly đoàn viên, cầu mong trưởng phòng Lý kiểm tra chỉ đạo tốt đẹp.
Lý Hải Hồng cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, ngài quá khách khí rồi, dưới sự dẫn dắt của ngài, tất cả công tác ở thành phố La Nam đều đứng đầu tỉnh Sơn Nam, đây chính là...
Hà Khởi Duệ nhìn Lý Hải Hồng tỏ ra khiêm tốn, trong lòng thầm nghĩ người này cũng là gan nhỏ sợ phiền phức, trước mặt mình còn nói một nghĩ năm sáu, nhưng khi gặp bí thư Vương thì lại khác hẳn.
Khi Hà Khởi Duệ thầm oán một câu, điện thoại của Lý Hải Hồng chợt vang lên. Hắn nâng ly rượu nhìn thoáng qua dãy số gọi đến, sau đó khẽ tiếp điện thoại.
- Sao, ôi...Thật vậy à?
Lý Hải Hồng nói vài câu rồi cúp điện thoại, nhưng hắn vừa ngồi lại đột nhiên đứng lên nói:
- Bí thư Vương, thường ủy Vương, tội đại biểu cho phòng tài chính tỉnh Sơn Nam chúc anh một ly, chúc mừng ngài trở thành lãnh đạo tỉnh Sơn Nam. Hy vọng sau này ngài đến phòng tài chính của chúng tôi nhiều hơn, cũng tiến hành mở lời vàng ngọc chỉ đạo công tác của chúng tôi.
Lý Hải Hồng nói xong thì nhanh chóng chạy đến trước mặt Vương Tử Quân.
Nếu như Lý Hải Hồng còn chưa biết tin thì Vương Tử Quân sẽ không tuyên bố, cũng tình nguyện uống rượu với đối phương. Nhưng bây giờ Lý Hải Hồng đã nói rõ ràng, hắn tất nhiên không thể khiêm tốn.
- Cám ơn trưởng phòng Lý, hy vọng sau này anh giúp đỡ kiến thiết xây dựng thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nâng ly lên cụng với Lý Hải Hồng.
Lý Nhị Bình và Hà Khởi Duệ luôn chú ý đến sự kiện Vương Tử Quân tiến lên thường ủy tỉnh ủy, nhưng bọn họ dù sao cũng tiếp nhận tin tức chậm hơn, vì vậy còn chưa biết. Lúc này nghe Lý Hải Hồng nói ra sự việc, hai người đều kinh ngạc, sau đó nở nụ cười sáng lạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.