Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1667: Tôi không ký điều ước bất đắc dĩ.

Bảo Thạch Tiêu

12/10/2015

Sau khi chia tay Văn Thành Đồ ở khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy, Vương Tử Quân cũng không lập tức bỏ đi ngay. Sau những ngày Văn Thành Đồ đến Mật Đông, Vương Tử Quân luôn quan sát người này, hắn tuy không thích hành vi của Văn Thành Đồ, thế nhưng cũng không phải là đối địch.

Cũng không phải không thể hợp tác với Văn Thành Đồ, thế nhưng Vương Tử Quân căn bản không muốn ký một hiệp ước bất đắc dĩ. Văn Thành Đồ tự cho rằng đã nhìn thấy nhược điểm của mình, cũng chuẩn bị chờ lúc mình yếu thế để tiến lên, tính toán này của Văn Thành Đồ thì sao Vương Tử Quân có thể để cho đối phương dễ dàng thực hiện được.

Làm người đôi khi cũng phải nhìn cho đủ.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Vương Tử Quân đi về phía phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Khi Vương Tử Quân đẩy cửa phòng, Sầm Vật Cương đang ngồi chờ bên trong, khi thấy hắn đi đến thì trầm giọng nói: - Chủ tịch Tử Quân, thượng cấp rất xem trọng phương diện quỹ đất để đó không được sử dụng đúng mục đích, chúng ta cần phải dẫn đầu mở rộng và khai triển công tác truy cứu, cần phải điều tra thật nghiêm không nuông chiều những hành vi kia. Đồng thời tôi cũng đã nhìn qua báo cáo về phương diện chỉnh đốn khu quy hoạch của ủy ban nhân dân tỉnh, căn bản là rất tốt.

- Cứ dựa theo trình tự mà chấp hành. Sầm Vật Cương giống như tăng thêm độ nặng trong lời nói của mình.

Phương án chinh đốn đầu tiên của ủy ban nhân dân tỉnh chính là tự kiểm tra và truy cứu, giai đoạn này có thời gian hai mươi ngày, để cho các thành phố trong tỉnh có cơ hội sửa đổi.

Hai mươi ngày trôi qua rất nhanh, đến ngày cuối cùng đã có báo cáo của các thành phố trong tỉnh. Sáng sớm Triệu Hiểu Bạch đã thông báo cho văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh thu đủ những tài liệu kia, sau đó đưa đến phòng làm việc của mình.

Nhưng khi Triệu Hiểu Bạch xem xong tư liệu thì lại hít vào một hơi thật sâu. Tuy trong báo cáo của các thành phố thì đều xảy ra không ít vấn đề, thế nhưng đây chỉ là vấn đề thông thường, rất khó tránh khỏi. Còn đối với các vấn đề chủ yếu của khu quy hoạch, hơn nữa còn có phương diện chỉnh đốn và sửa đổi như thế nào, căn bản không được đề cập đến phương diện thu hồi lại quỹ đất.

Nếu chỉ là một thành phố như vậy thì không có gì là kỳ quái, thế nhưng hầu như các địa phương đều là như vậy, điều này là một điềm báo không tốt. Điều này nói rõ một việc, đó là các thành phố trong tỉnh căn bản có tâm tình mâu thuẫn với công tác này.

Triệu Hiểu Bạch lúc này đã có thói quen tự suy xét vấn đề, đứng trên vị trí của các vị lãnh đạo thành phố, khu quy hoạchc ăn bản là trọng điểm công tác của bọn họ, cũng có thể là địa phương làm nổi bật thành tích của chính mình. Tất nhiên sự việc này diễn ra, bọn họ căn bản không muốn ngay lập tức ném đi thành tích của mình, thế nên đại đa số đều chỉ đứng nhìn mà thôi.

Nếu như tuyến trên thả lỏng một chút, như vậy bọn họ sẽ thoải mái vượt qua kiểm tra.

Nhưng chủ tịch Vương căn bản phí nhiều tâm lực để thúc đẩy sự kiện này, bây giờ gặp phải cục diện như vậy, căn bản là trở ngại công tác của chủ tịch Vương. Nếu như có người mở miệng nói ra điều gì đó...

Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Triệu Hiểu Bạch nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó cầm theo các tài liệu trên bàn đi ra ngoài. Dù thế nào thì cũng phải báo cáo cho chủ tịch Vương rồi nói sau.

Vương Tử Quân đang đọc văn kiện chợt thấy Triệu Hiểu Bạch đi vào, hắn cười nói: - Hiểu Bạch, lần trước cậu còn xin tôi được nghỉ một ngày để đi dạo cùng vợ, sao đã lâu như vậy còn chưa chịu xuất hành?

Triệu Hiểu Bạch thật ra đã rất muốn xin nghỉ, thế nhưng vì Vương Tử Quân quá bận, thế nên hắn cũng không có ý xin nghỉ. Cũng vì chuyện này mà hắn căn bản bị vợ oán trách.

Nếu như là lúc khác thì Triệu Hiểu Bạch sẽ vui mừng như điên, thế nhưng bây giờ hắn nhìn những tài liệu trong tay rồi khẽ nói: - Chủ tịch Vương, tôi đã sớm chuẩn bị xong, nhưng dạo này đơn vị của vợ tôi có hơi bận.

- Chủ tịch Vương, đây là báo cáo tình huống của các thành phố. Triệu Hiểu Bạch nói rồi đưa tài liệu trong tay đến cho Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân tiếp nhận tài liệu đặt lên mặt bàn, sau đó hắn nhìn Triệu Hiểu Bạch rồi nói: - Cậu đã xem qua chưa?

- Tôi đã xem qua rồi. Vẻ mặt Triệu Hiểu Bạch dần trở nên nghiêm túc.

- Có phải tất cả các tài liệu đều dài liên miên bất tận, nhìn qua giống như kiểm tra được không ít vấn đề, thế nhưng thực tế căn bản không có chuyện chỉnh hợp và xử lý các vấn đề gân cốt hay không? Vương Tử Quân chợt nở nụ cười lạnh.

Triệu Hiểu Bạch gật đầu nói: - Chủ tịch Vương, căn bản là những tài liệu kia đều là như vậy.

- Cậu cảm thấy vấn đề này như thế nào? Vương Tử Quân đã sớm có dự đoán về phương diện này, hắn nghe xong câu trả lờ của Triệu Hiểu Bạch, thế là muốn sinh ra ý nghĩ thăm dò thư ký của mình. Bây giờ Triệu Hiểu Bạch đã là đối tượng được hắn bồi dưỡng, rất nhiều chuyện cũng cần phải nhắc nhở một chút.

Khi Triệu Hiểu Bạch xem ra những tài liệu kia cũng có suy nghĩ về vấn đề này, vì vậy cũng không quá sợ hãi với câu hỏi của Vương Tử Quân. Hắn suy nghĩ giây lát rồi mới nói: - Chủ tịch Vương, phía dưới như vậy thì tôi cảm thấy bọn họ đan tự lo nghĩ cho chuyện của mình. Dù sao thì khu quy hoạch căn bản rất quan trọng đối với các thành phố, có liên quan trực tiếp đến thành tích của bọn họ, bọn họ cũng không muốn xóa bỏ. Tôi cảm thấy lúc này tuyến tỉnh cần làm chính là chứng thực công tác này, phải điều động tổ điều tra, căn bản tiến hành điều tra rõ ràng, dùng những căn cứ chính xác và thiết thực để tiến hành chỉnh đốn triệt để những vấn đề lớn đang tồn tại trong các khu quy hoạch.

- Nên điều tra như thế nào? Ai là người điều tra? Vương Tử Quân hỏi đến nước này thì Triệu Hiểu Bạch hiểu rõ lãnh đạo đang khảo nghiệm mình. Hắn do dự giây lát, sau đó mới nói: - Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy tổ điều tra phải là liên hợp giữa văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, mặt trận tổ quốc tỉnh, hội đồng nhân dân tỉnh, cùng nhau xuống địa phương kiểm tra xử lý. Chúng ta cần xâm nhập đến tất cả thành phố trong tỉnh, chỉ cần mục tiêu rõ ràng và có biện pháp đắc lực thì nhất định sẽ có hiệu quả.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng chăm chú của Triệu Hiểu Bạch, thế là hắn khẽ cười, thế nhưng cũng không có lời bình về câu nói của Triệu Hiểu Bạch là đúng hay sai.

Triệu Hiểu Bạch đi ra khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn cảm thấy rất nghi vấn, đó là những lời vừa rồi của mình có làm cho chủ tịch Vương thỏa mãn hay không?

Khi Vương Tử Quân đang xem báo cáo từ các thành phố gửi lên cho tuyến tỉnh, lúc này Sầm Vật Cương cũng nhận được báo cáo này từ trong tay Phương Anh Hồ. Sau khi xem xong hai trang giấy thì hai hàng chân mày của Sầm Vật Cương không khỏi cau lại.



- Thư ký trưởng, bọn họ thật sự rất biết cách báo cáo. Sầm Vật Cương đặt tài liệu lên mặt bàn rồi lạnh giọng nói.

Sau khi chia tay Văn Thành Đồ ở khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy, Vương Tử Quân cũng không lập tức bỏ đi ngay. Sau những ngày Văn Thành Đồ đến Mật Đông, Vương Tử Quân luôn quan sát người này, hắn tuy không thích hành vi của Văn Thành Đồ, thế nhưng cũng không phải là đối địch.

Cũng không phải không thể hợp tác với Văn Thành Đồ, thế nhưng Vương Tử Quân căn bản không muốn ký một hiệp ước bất đắc dĩ. Văn Thành Đồ tự cho rằng đã nhìn thấy nhược điểm của mình, cũng chuẩn bị chờ lúc mình yếu thế để tiến lên, tính toán này của Văn Thành Đồ thì sao Vương Tử Quân có thể để cho đối phương dễ dàng thực hiện được.

Làm người đôi khi cũng phải nhìn cho đủ.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Vương Tử Quân đi về phía phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Khi Vương Tử Quân đẩy cửa phòng, Sầm Vật Cương đang ngồi chờ bên trong, khi thấy hắn đi đến thì trầm giọng nói: - Chủ tịch Tử Quân, thượng cấp rất xem trọng phương diện quỹ đất để đó không được sử dụng đúng mục đích, chúng ta cần phải dẫn đầu mở rộng và khai triển công tác truy cứu, cần phải điều tra thật nghiêm không nuông chiều những hành vi kia. Đồng thời tôi cũng đã nhìn qua báo cáo về phương diện chỉnh đốn khu quy hoạch của ủy ban nhân dân tỉnh, căn bản là rất tốt.

- Cứ dựa theo trình tự mà chấp hành. Sầm Vật Cương giống như tăng thêm độ nặng trong lời nói của mình.

Phương án chinh đốn đầu tiên của ủy ban nhân dân tỉnh chính là tự kiểm tra và truy cứu, giai đoạn này có thời gian hai mươi ngày, để cho các thành phố trong tỉnh có cơ hội sửa đổi.

Hai mươi ngày trôi qua rất nhanh, đến ngày cuối cùng đã có báo cáo của các thành phố trong tỉnh. Sáng sớm Triệu Hiểu Bạch đã thông báo cho văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh thu đủ những tài liệu kia, sau đó đưa đến phòng làm việc của mình.

Nhưng khi Triệu Hiểu Bạch xem xong tư liệu thì lại hít vào một hơi thật sâu. Tuy trong báo cáo của các thành phố thì đều xảy ra không ít vấn đề, thế nhưng đây chỉ là vấn đề thông thường, rất khó tránh khỏi. Còn đối với các vấn đề chủ yếu của khu quy hoạch, hơn nữa còn có phương diện chỉnh đốn và sửa đổi như thế nào, căn bản không được đề cập đến phương diện thu hồi lại quỹ đất.

Nếu chỉ là một thành phố như vậy thì không có gì là kỳ quái, thế nhưng hầu như các địa phương đều là như vậy, điều này là một điềm báo không tốt. Điều này nói rõ một việc, đó là các thành phố trong tỉnh căn bản có tâm tình mâu thuẫn với công tác này.

Triệu Hiểu Bạch lúc này đã có thói quen tự suy xét vấn đề, đứng trên vị trí của các vị lãnh đạo thành phố, khu quy hoạchc ăn bản là trọng điểm công tác của bọn họ, cũng có thể là địa phương làm nổi bật thành tích của chính mình. Tất nhiên sự việc này diễn ra, bọn họ căn bản không muốn ngay lập tức ném đi thành tích của mình, thế nên đại đa số đều chỉ đứng nhìn mà thôi.

Nếu như tuyến trên thả lỏng một chút, như vậy bọn họ sẽ thoải mái vượt qua kiểm tra.

Nhưng chủ tịch Vương căn bản phí nhiều tâm lực để thúc đẩy sự kiện này, bây giờ gặp phải cục diện như vậy, căn bản là trở ngại công tác của chủ tịch Vương. Nếu như có người mở miệng nói ra điều gì đó...

Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Triệu Hiểu Bạch nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó cầm theo các tài liệu trên bàn đi ra ngoài. Dù thế nào thì cũng phải báo cáo cho chủ tịch Vương rồi nói sau.

Vương Tử Quân đang đọc văn kiện chợt thấy Triệu Hiểu Bạch đi vào, hắn cười nói: - Hiểu Bạch, lần trước cậu còn xin tôi được nghỉ một ngày để đi dạo cùng vợ, sao đã lâu như vậy còn chưa chịu xuất hành?

Triệu Hiểu Bạch thật ra đã rất muốn xin nghỉ, thế nhưng vì Vương Tử Quân quá bận, thế nên hắn cũng không có ý xin nghỉ. Cũng vì chuyện này mà hắn căn bản bị vợ oán trách.

Nếu như là lúc khác thì Triệu Hiểu Bạch sẽ vui mừng như điên, thế nhưng bây giờ hắn nhìn những tài liệu trong tay rồi khẽ nói: - Chủ tịch Vương, tôi đã sớm chuẩn bị xong, nhưng dạo này đơn vị của vợ tôi có hơi bận.

- Chủ tịch Vương, đây là báo cáo tình huống của các thành phố. Triệu Hiểu Bạch nói rồi đưa tài liệu trong tay đến cho Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân tiếp nhận tài liệu đặt lên mặt bàn, sau đó hắn nhìn Triệu Hiểu Bạch rồi nói: - Cậu đã xem qua chưa?

- Tôi đã xem qua rồi. Vẻ mặt Triệu Hiểu Bạch dần trở nên nghiêm túc.

- Có phải tất cả các tài liệu đều dài liên miên bất tận, nhìn qua giống như kiểm tra được không ít vấn đề, thế nhưng thực tế căn bản không có chuyện chỉnh hợp và xử lý các vấn đề gân cốt hay không? Vương Tử Quân chợt nở nụ cười lạnh.

Triệu Hiểu Bạch gật đầu nói: - Chủ tịch Vương, căn bản là những tài liệu kia đều là như vậy.

- Cậu cảm thấy vấn đề này như thế nào? Vương Tử Quân đã sớm có dự đoán về phương diện này, hắn nghe xong câu trả lờ của Triệu Hiểu Bạch, thế là muốn sinh ra ý nghĩ thăm dò thư ký của mình. Bây giờ Triệu Hiểu Bạch đã là đối tượng được hắn bồi dưỡng, rất nhiều chuyện cũng cần phải nhắc nhở một chút.

Khi Triệu Hiểu Bạch xem ra những tài liệu kia cũng có suy nghĩ về vấn đề này, vì vậy cũng không quá sợ hãi với câu hỏi của Vương Tử Quân. Hắn suy nghĩ giây lát rồi mới nói: - Chủ tịch Vương, phía dưới như vậy thì tôi cảm thấy bọn họ đan tự lo nghĩ cho chuyện của mình. Dù sao thì khu quy hoạch căn bản rất quan trọng đối với các thành phố, có liên quan trực tiếp đến thành tích của bọn họ, bọn họ cũng không muốn xóa bỏ. Tôi cảm thấy lúc này tuyến tỉnh cần làm chính là chứng thực công tác này, phải điều động tổ điều tra, căn bản tiến hành điều tra rõ ràng, dùng những căn cứ chính xác và thiết thực để tiến hành chỉnh đốn triệt để những vấn đề lớn đang tồn tại trong các khu quy hoạch.

- Nên điều tra như thế nào? Ai là người điều tra? Vương Tử Quân hỏi đến nước này thì Triệu Hiểu Bạch hiểu rõ lãnh đạo đang khảo nghiệm mình. Hắn do dự giây lát, sau đó mới nói: - Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy tổ điều tra phải là liên hợp giữa văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, mặt trận tổ quốc tỉnh, hội đồng nhân dân tỉnh, cùng nhau xuống địa phương kiểm tra xử lý. Chúng ta cần xâm nhập đến tất cả thành phố trong tỉnh, chỉ cần mục tiêu rõ ràng và có biện pháp đắc lực thì nhất định sẽ có hiệu quả.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng chăm chú của Triệu Hiểu Bạch, thế là hắn khẽ cười, thế nhưng cũng không có lời bình về câu nói của Triệu Hiểu Bạch là đúng hay sai.

Triệu Hiểu Bạch đi ra khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn cảm thấy rất nghi vấn, đó là những lời vừa rồi của mình có làm cho chủ tịch Vương thỏa mãn hay không?

Khi Vương Tử Quân đang xem báo cáo từ các thành phố gửi lên cho tuyến tỉnh, lúc này Sầm Vật Cương cũng nhận được báo cáo này từ trong tay Phương Anh Hồ. Sau khi xem xong hai trang giấy thì hai hàng chân mày của Sầm Vật Cương không khỏi cau lại.



- Thư ký trưởng, bọn họ thật sự rất biết cách báo cáo. Sầm Vật Cương đặt tài liệu lên mặt bàn rồi lạnh giọng nói.

Phương Anh Hồ nhìn bộ dạng của bí thư Sầm thì cười cười nói: - Bí thư, ngài cần gì phải tức giận vì chuyện này? Khi chủ tịch Vương chuẩn bị thúc đẩy chỉnh đốn các khu quy hoạch, không phải ngài đã biết sự kiện này không đơn giản sao? Lúc này phản ứng của các thành phố trong tỉnh phải nằm trong dự liệu của ngài mới đúng.

Sầm Vật Cương nhìn Phương Anh Hồ rồi nhịn không được phải cười một tiếng: - Anh Hồ nói đúng, phản ứng của bọn họ nằm trong dự liệu của tôi, nhưng bọn họ cũng quá lớn mật, đây không phải là làm cho người ta tức giận sao?

- Bí thư, ngài cũng không phải không hiểu tâm tư của người bên dưới, mặc dù có một vài khu quy hoạch không phát huy được tác dụng, thế nhưng ít nhất thì khắp nơi cũng có thái độ tốt. Nếu như chúng ta chặt đứt tay bọn họ, bọn họ sẽ không còn gì để trông cậy vào nữa. Phương Anh Hồ ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Sầm Vật Cương rồi nói.

Sầm Vật Cương là cán bộ từ cơ sở đi lên, lão căn bản hiểu rõ tâm tư của cán bộ địa phương, thế nên khẽ gật đầu xem như thừa nhận lời nói của Phương Anh Hồ.

Phương Anh Hồ nói tiếp: - Bí thư, tôi cảm thấy chuyện này cứ để cho ủy ban nhân dân bên kia ra tay, dù sao thì người phụ trách công tác này vẫn là chủ tịch Vương.

Sầm Vật Cương uống một hớp nước rồi dùng ánh mắt đầy ý nghĩa nhìn Phương Anh Hồ, sau đó mới hỏi ngược lại: - Nếu như chủ tịch Vương bên kia cho ra điều tra không phù hợp với toan tính của mọi người thì sao?

- Bí thư, công tác này là do chủ tịch Vương thúc đẩy, thế nhưng đối với tỉnh Mật Đông là cực kỳ có lợi. Tôi cảm thấy đến lúc đó ngài nên ra mặt giải quyết tất cả thì hay nhất. Phương Anh Hồ bị ánh mắt của Sầm Vật Cương nhìn vào mà sinh ra cảm giác sợ hãi, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, nghĩ đến tính nết của Sầm Vật Cương, trong lòng không khỏi kinh hoảng, thế nên vội vàng chỉnh sửa lại lời nói của mình.

Phương Anh Hồ nhìn nụ cười trên mặt Sầm Vật Cương mà không khỏi nở nụ cười. Nhưng lúc này hắn chợt cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ hôm nay mình thật sự hồ đồ, sao lại quên đi tính cách của bí thư Sầm? Tuy bí thư Sầm là người rất cố chấp ở nhiều phương diện, thế nhưng thái độ lại luôn là nghiêm túc.

- Thư ký trưởng Anh Hồ, anh cần chú ý nhiều đến hướng đi của ủy ban nhân dân bên kia. Sầm Vật Cương nói xong thì thay đổi chủ đề: - Gần đây bí thư thành phố Thanh Chuyên đã sắp đến tuổi về hưu, anh nên cùng trưởng phòng Thanh Minh phối hợp sắp xếp hướng đi của anh ấy. Đồng chí này tuy không cho ra cống hiến gì lớn cho thành phố Thanh Chuyên, thế nhưng không có công lao thì có khổ lao, không thể cho đồng chí của chúng ta có chút uất ức nào được.

- Bí thư ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cùng trưởng phòng Thanh Minh bàn bạc tốt chuyện này. Phương Anh Hồ chợt cảm thấy thoải mái, nói chuyện cũng ôn hòa dễ chịu hơn.

Phương Anh Hồ rời khỏi phòng, Sầm Vật Cương lại cầm văn kiện lên xem. Lão nhìn những gì được các thành phố bên dưới ghi vào báo cáo, thế là khóe miệng lộ ra nụ cười thản nhiên. Tuy lão cảm thấy có không ít khu quy hoạch đang gây nguy hại, thế nhưng lão cũng thấy điều này căn bản không ảnh hưởng đến đại cục, đối với tỉnh Mật Đông thì quan trọng nhất chính là tiến thêm một bước đẩy mạnh phát triển kinh tế.

Vương Tử Quân mặc dù có thủ đoạn ở phương diện phát triển kinh tế, thế nhưng ở phương diện chiến lược phát triển rõ ràng là có ánh mắt thiển cận. Chẳng lẽ Vương Tử Quân không biết những hành vi như thế này sẽ làm ảnh hưởng đến tính chủ động phát triển của các địa phương bên dưới sao?

Từ trước tết thì Sầm Vật Cương đã cho ra thái độ muốn kéo dài sự kiện này, nhưng Vương Tử Quân mượn chuyện của tỉnh hàng xóm để quyết định ra tay nhanh gọn, thế nhưng Sầm Vật Cương lại không cho là đúng.

Nếu phái tổ điều tra xuống xem xét, như vậy sẽ khó nói được kết quả cuối cùng là gì. Hơn nữa tình huống của tổ điều tra cũng có sự khác biệt, biết đâu vì nguyên nhân tình cảm nhân tình mà có vài thành phố may mắn vượt qua kiểm tra?

Như vậy còn không biết sẽ phát sinh bao nhiêu tranh cãi, thậm chí còn làm cho người ta cảm thấy sự kiện như vậy là không ra gì, Vương Tử Quân căn bản sẽ bị lún sâu trong vũng bùn.

Người trẻ tuổi căn bản là làm việc luôn thiếu suy xét.

Sầm Vật Cương lắc đầu, lão cần văn kiện lên xem. Đây là thứ mà bí thư Đồ Phấn Đấu của thành phố Linh Long đưa đến, chủ yếu là liên quan đến phương án xây dựng Viễn Cổ Thần Thành và những luận chứng có liên quan của chuyên gia.

Sầm Vật Cương căn bản có kỳ vọng khá lớn với hạng mục Viễn Cổ Thần Thành. Trước kia lời nói của lão căn bản là nhất ngôn cửu đỉnh ở Mật Đông, chỉ cần gật đầu thì tất cả sẽ được thông qua. Nhưng sau khi Vương Tử Quân tiến lên làm chủ tịch tỉnh Mật Đông, cục diện trước kia một đi không quay lại, điều này làm cho lão sinh ra cảm giác có vài phần ràng buộc.

Sầm Vật Cương buông văn kiện xuống, hai mắt có chút lạnh lùng.

- Chủ tịch Cố, lúc này hầu như tất cả hạng mục của đại hội thể dục thể thao đã hoàn công, bây giờ có thể quan tâm đến phương diện thi đấu được rồi. Miêu Dược Hổ đứng ở bên cạnh Cố Tắc Viêm rồi dùng giọng tự đắc nói.

Cố Tắc Viêm tương đối thỏa mãn với những thành tích mà thành phố Linh Long có được khi xây dựng các hạng mục cho đại hội thể dục thể thao, hắn gật đầu nói: - Chủ tịch Dược Hổ làm việc thì lãnh đạo đều yên tâm, nếu không thì bí thư Sầm cũng không sắp xếp anh ở nơi này.

- Ha ha ha, còn cần cảm tạ sự coi trọng của bí thư Sầm và chủ tịch Cố với tôi. Cố Tắc Viêm nói vài lời làm cho Miêu Dược Hổ cảm thấy rất vui, thế là mở miệng với gương mặt đầy hào quang.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, sau lưng hai người chính là nhân viên công tác đi cùng Cố Tắc Viêm và của ban ngành thành phố Linh Long. Đám người kia đều chăm chú đi theo sau lưng hai vị lãnh đạo, giống như những ánh sao sáng quanh trăng.

- Chủ tịch Cố, bây giờ vẫn còn dư chút thời gian, hay là ngài đến Viễn Cổ Thần Thành nhìn qua một chút, cũng chỉ đạo một chút công tác của chúng tôi? Lần này Cố Tắc Viêm đi kiểm tra công tác liên quan đến các hạng mục đại hội thể dục thể thao của các thành phố trong tỉnh, nhưng vì Miêu Dược Hổ có quan hệ khá tốt với Cố Tắc Viêm, thế nên lúc này mở miệng cũng không có nhiều cố kỵ.

Cố Tắc Viêm cũng biết thành phố Linh Long đang chuẩn bị xây dựng hạng mục Viễn Cổ Thần Thành, hắn trầm ngâm giây lát rồi thản nhiên nói: - Hạng mục Viễn Cổ Thần Thành còn chưa được phê duyệt, các anh nên nắm chắc chừng mực trong sự kiện này.

- Điều này thì chủ tịch Cố cứ yên tâm, tôi biết rồi. Miêu Dược Hổ nói đến đây thì dùng giọng có chút tức giận nói: - Lúc này sản nghiệp bất động sản cực kỳ nóng, hơn nữa với vị trí địa lý và xu thế phát triển của thành phố Linh Long, sau này lực ảnh hưởng của Linh Long ở trong tỉnh sẽ là càng lúc càng lớn. Dưới tình huống này xây dựng thêm nhiều hạng mục một chút là chiều hướng phát triển tất yếu, thật sự cũng không biết lãnh đạo đang suy nghĩ điều gì, rõ ràng cho ra biện pháp hạn chế với các hạng mục của thành phố chúng tôi, đây không phải là buộc dây vào cổ chúng tôi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Thư Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook