Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông
Chương 9
Quách Kính Minh
09/12/2022
06.
Lúc về đến trường học, thời gian nghỉ trưa vừa mới bắt đầu.
Đa số các học sinh gục đầu xuống bàn ngủ. Cửa sổ đóng chặt, nhưng ô cửa mấy ngày hôm trước bị nam sinh đá bóng trong phòng học làm vỡ đã biến thành một lỗ hổng cho ánh sáng mãnh liệt chiếu vào.
Mấy học sinh ngồi gần cửa sổ đều lũ lượt chuyển đến chỗ khác ngủ. Một số ngồi gần đó thì gục đầu xuống bàn, trên đầu trùm áo khoác đủ mọi màu sắc.
Chỗ ngồi cửa Dịch Dao ngay cạnh cửa sổ bị vỡ một ô kính.
Nhìn qua khung cửa sổ thiếu một phần tư kính chắn, trời xanh bên ngoài rất bao la và sắc bén.
Sau khi vào phòng học, cô đi thẳng về chỗ ngồi của mình, cho cặp sách vào ngăn bàn, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tề Minh đã cầm cốc nước đi ra ngoài phòng học.
Cô vừa ngồi xuống thì có mấy nữ sinh đi tới.
Khu vực vốn trống trải giờ lại lục tục có thêm người đến.
Cán sự bộ môn hóa học Đường Tiểu Mễ đặt một quyển vở màu hồng nhạt lên bàn Dịch Dao, vẻ mặt tươi cười, nói: “Đây là nội dung bài giảng Hòa học buổi sáng, rất dài, cậu chép nhanh lên.”
Dịch Dao ngẩng đầu lộ ra một nụ cười rất khách khí: “Cảm ơn.”
“Không có gì.” Đường Tiểu Mễ kéo ghế lại gần, cũng ngả người xuống bàn nhìn cô: “Cậu bị ốm à?”
“Ờ. Buổi sáng chóng mặt. Đi truyền nước.”
“Thế…Tề Minh cùng đi với cậu đúng không?” Đường Tiểu Mễ hỏi với giọng bâng quơ, dường như không hề có ý gì.
Dịch Dao ngẩng đầu lên, nheo mắt cười. Đây mới là trọng điểm đối thoại và nguyên nhân cho mình mượn vở. Cô nghĩ vậy nhưng không nói ra, chỉ trả lời cho có lệ: “À, đâu có. Cậu ấy không đi học à?”
“Đúng vậy, sáng nay không đi học.” Đường Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, bán tín bán nghi nhìn cô.
Lúc về đến trường học, thời gian nghỉ trưa vừa mới bắt đầu.
Đa số các học sinh gục đầu xuống bàn ngủ. Cửa sổ đóng chặt, nhưng ô cửa mấy ngày hôm trước bị nam sinh đá bóng trong phòng học làm vỡ đã biến thành một lỗ hổng cho ánh sáng mãnh liệt chiếu vào.
Mấy học sinh ngồi gần cửa sổ đều lũ lượt chuyển đến chỗ khác ngủ. Một số ngồi gần đó thì gục đầu xuống bàn, trên đầu trùm áo khoác đủ mọi màu sắc.
Chỗ ngồi cửa Dịch Dao ngay cạnh cửa sổ bị vỡ một ô kính.
Nhìn qua khung cửa sổ thiếu một phần tư kính chắn, trời xanh bên ngoài rất bao la và sắc bén.
Sau khi vào phòng học, cô đi thẳng về chỗ ngồi của mình, cho cặp sách vào ngăn bàn, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tề Minh đã cầm cốc nước đi ra ngoài phòng học.
Cô vừa ngồi xuống thì có mấy nữ sinh đi tới.
Khu vực vốn trống trải giờ lại lục tục có thêm người đến.
Cán sự bộ môn hóa học Đường Tiểu Mễ đặt một quyển vở màu hồng nhạt lên bàn Dịch Dao, vẻ mặt tươi cười, nói: “Đây là nội dung bài giảng Hòa học buổi sáng, rất dài, cậu chép nhanh lên.”
Dịch Dao ngẩng đầu lộ ra một nụ cười rất khách khí: “Cảm ơn.”
“Không có gì.” Đường Tiểu Mễ kéo ghế lại gần, cũng ngả người xuống bàn nhìn cô: “Cậu bị ốm à?”
“Ờ. Buổi sáng chóng mặt. Đi truyền nước.”
“Thế…Tề Minh cùng đi với cậu đúng không?” Đường Tiểu Mễ hỏi với giọng bâng quơ, dường như không hề có ý gì.
Dịch Dao ngẩng đầu lên, nheo mắt cười. Đây mới là trọng điểm đối thoại và nguyên nhân cho mình mượn vở. Cô nghĩ vậy nhưng không nói ra, chỉ trả lời cho có lệ: “À, đâu có. Cậu ấy không đi học à?”
“Đúng vậy, sáng nay không đi học.” Đường Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, bán tín bán nghi nhìn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.