Bị Toàn Mạng Tẩy Chay Phải Giải Nghệ, Chuyển Sang Thi Công Chức Lại Nổi Bạo!
Chương 25:
Sóc Sương
15/09/2024
Lúc đọc truyện Tống Mạn đã không ưa gì cái nhân vật Đàm Phi Dao này rồi, cũng không phải vì lý do gì đặc biệt cả, chỉ là đơn thuần là vì cô ta luôn tìm cách gây trở ngại cho nữ chính chỉ vì nam chính, khi nữ chính còn chưa để ý đến nam chính thì cô ta đã tự động xem nữ chính là tình địch, điều này khiến cho Tống Mạn cảm thấy ức chế vô cùng.
Cảm xúc của Tống Mạn dành cho nhân vật này khi đọc truyện chỉ có thể tóm gọn trong một câu như sau: Ê bà kia, bà có sao không vậy?
Là một đại minh tinh có tiền có nhan sắc, lại còn đòi giành giật một người đàn ông đã có chủ, mà trong truyện cũng không phải là nam thần đỉnh nhất.
Đúng vậy, nam chính trong truyện này cũng không phải là nhất, có rất nhiều nhân vật nam khác ở một khía cạnh nào đó còn ngầu hơn cả nam chính, thậm chí chỉ cần lấy ra một đống nam phụ thôi cũng đủ thấy họ hợp với nữ chính hơn.
Thế mà tác giả lại khoái món này, cứ ở trong lời tác giả mà nói đi nói lại chuyện nam nữ chính là tình yêu chân chính, không cần quan tâm đến yếu tố bên ngoài làm gì, nếu không phải vì cái mớ tình cảm sến sẩm như mỡ đó toàn được nhắc đến trong lời tác giả còn trong chính văn thì ít ỏi, thì Tống Mạn cảm thấy mình không thể nào chịu nổi mà bỏ truyện giữa chừng luôn rồi.
Nhưng mà ngẫm lại, đám viết truyện sảng văn mô tuýp drama thời nay đa số đều mắc chung một bệnh nan y là không biết viết truyện tình cảm, muốn biết nam chính là ai thì cứ xem anh nào bị cho ra rìa nhất là chuẩn bài, thế nên Tống Mạn vẫn có thể cắn răng chịu đựng cái tên nam chính gây ức chế vì cốt truyện cũng hay ho... Dù sao thì chuyện này xảy ra cũng đâu phải là lần một lần hai.
Thế là nữ phụ Đàm Phi Dao vì cái tên nam chính chẳng ra gì kia mà suốt ngày bày mưu tính kế hãm hại nữ chính Khương Du, vừa chơi bẩn vừa diễn vai trà xanh trước mặt nam chính, cái tên ngốc nghếch kia thế mà lại ghen với nữ chính ―― lúc đọc truyện Tống Mạn chỉ muốn đập cho cái đầu ngỗng đó một phát, tua như một cơn gió.
Cơ mà dù sao nguyên tác cũng là mô tuýp sảng văn, Đàm Phi Dao mưu mô xảo quyệt ẩn mình sau lưng kia cuối cùng cũng phải nhận kết cục đáng đời, thân bại danh liệt bị phong sát, cút khỏi showbiz, làm hot girl mạng cũng không xong.
Chỉ là điều khiến Tống Mạn thấy hơi khó hiểu là, trong nguyên tác Đàm Phi Dao chưa từng tham gia show hẹn hò với Khương Du, diễn biến hiện tại có vẻ hơi lệch quỹ đạo.
Con người của Đàm Phi Dao, từ trước đến nay luôn giỏi che giấu bản thân, chưa nắm được bằng chứng xác thực để đập chết đối phương thì sẽ không bao giờ tự mình lộ diện trước mặt "kẻ thù" để đánh rắn động cỏ, thế nên theo lý mà nói, lúc này cô ta không nên tham gia chung show hẹn hò với nữ chính, nhất là Tống Mạn nhớ rất rõ, về sau còn có một đoạn Đàm Phi Dao trà xanh lên trà xanh xuống nói với nam chính là Khương Du tham gia show hẹn hò không hề để ý đến cảm nhận của hắn ―― đọc mà muốn tăng xông huyết áp, lúc này nữ chính còn chưa thèm ngắm đến cái tên ngốc đó, để ý làm cái quái gì?
Cảm xúc của Tống Mạn dành cho nhân vật này khi đọc truyện chỉ có thể tóm gọn trong một câu như sau: Ê bà kia, bà có sao không vậy?
Là một đại minh tinh có tiền có nhan sắc, lại còn đòi giành giật một người đàn ông đã có chủ, mà trong truyện cũng không phải là nam thần đỉnh nhất.
Đúng vậy, nam chính trong truyện này cũng không phải là nhất, có rất nhiều nhân vật nam khác ở một khía cạnh nào đó còn ngầu hơn cả nam chính, thậm chí chỉ cần lấy ra một đống nam phụ thôi cũng đủ thấy họ hợp với nữ chính hơn.
Thế mà tác giả lại khoái món này, cứ ở trong lời tác giả mà nói đi nói lại chuyện nam nữ chính là tình yêu chân chính, không cần quan tâm đến yếu tố bên ngoài làm gì, nếu không phải vì cái mớ tình cảm sến sẩm như mỡ đó toàn được nhắc đến trong lời tác giả còn trong chính văn thì ít ỏi, thì Tống Mạn cảm thấy mình không thể nào chịu nổi mà bỏ truyện giữa chừng luôn rồi.
Nhưng mà ngẫm lại, đám viết truyện sảng văn mô tuýp drama thời nay đa số đều mắc chung một bệnh nan y là không biết viết truyện tình cảm, muốn biết nam chính là ai thì cứ xem anh nào bị cho ra rìa nhất là chuẩn bài, thế nên Tống Mạn vẫn có thể cắn răng chịu đựng cái tên nam chính gây ức chế vì cốt truyện cũng hay ho... Dù sao thì chuyện này xảy ra cũng đâu phải là lần một lần hai.
Thế là nữ phụ Đàm Phi Dao vì cái tên nam chính chẳng ra gì kia mà suốt ngày bày mưu tính kế hãm hại nữ chính Khương Du, vừa chơi bẩn vừa diễn vai trà xanh trước mặt nam chính, cái tên ngốc nghếch kia thế mà lại ghen với nữ chính ―― lúc đọc truyện Tống Mạn chỉ muốn đập cho cái đầu ngỗng đó một phát, tua như một cơn gió.
Cơ mà dù sao nguyên tác cũng là mô tuýp sảng văn, Đàm Phi Dao mưu mô xảo quyệt ẩn mình sau lưng kia cuối cùng cũng phải nhận kết cục đáng đời, thân bại danh liệt bị phong sát, cút khỏi showbiz, làm hot girl mạng cũng không xong.
Chỉ là điều khiến Tống Mạn thấy hơi khó hiểu là, trong nguyên tác Đàm Phi Dao chưa từng tham gia show hẹn hò với Khương Du, diễn biến hiện tại có vẻ hơi lệch quỹ đạo.
Con người của Đàm Phi Dao, từ trước đến nay luôn giỏi che giấu bản thân, chưa nắm được bằng chứng xác thực để đập chết đối phương thì sẽ không bao giờ tự mình lộ diện trước mặt "kẻ thù" để đánh rắn động cỏ, thế nên theo lý mà nói, lúc này cô ta không nên tham gia chung show hẹn hò với nữ chính, nhất là Tống Mạn nhớ rất rõ, về sau còn có một đoạn Đàm Phi Dao trà xanh lên trà xanh xuống nói với nam chính là Khương Du tham gia show hẹn hò không hề để ý đến cảm nhận của hắn ―― đọc mà muốn tăng xông huyết áp, lúc này nữ chính còn chưa thèm ngắm đến cái tên ngốc đó, để ý làm cái quái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.