Bị Toàn Mạng Tẩy Chay Phải Giải Nghệ, Chuyển Sang Thi Công Chức Lại Nổi Bạo!
Chương 28:
Sóc Sương
15/09/2024
Sau khi xem nhà xong, đáng lẽ Tống Mạn phải mua vé tàu về Giang thành, nhưng mà lúc vừa mới lấy điện thoại ra thì đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, bèn dừng bước.
Sau một hồi suy nghĩ, Tống Mạn quyết định bắt taxi đến viện phúc lợi nơi nguyên chủ lớn lên.
Đúng vậy, nguyên chủ là trẻ mồ côi, lớn lên ở viện phúc lợi.
Sau này trưởng thành, gia nhập giới giải trí, nổi tiếng khắp cả nước, cô ấy vẫn luôn duy trì thói quen mỗi năm trở về thăm mẹ và các em ở viện một lần, mua quà cho mọi người.
Tuy nhiên năm nay vì bị cả mạng xã hội bôi đen, nên nguyên chủ vẫn chưa quay về. Bây giờ Tống Mạn đã tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, thì dù thế nào cũng nên thay cô ấy đi một chuyến, báo bình an cho người mẹ hiền từ, bao dung trong ký ức của cô ấy.
Mua một đống bánh kẹo ở cửa hàng tiện lợi gần đó, Tống Mạn chậm rãi đẩy cánh cổng mới được thay bằng số tiền nguyên chủ quyên góp cho viện phúc lợi mấy năm trước.
Tống Mạn cứ nghĩ giờ này sẽ không có ai, không ngờ cô vừa mới bước vào chưa được mấy bước, thì thấy một cô gái đang bị một đám nhóc vây quanh - hình như đang chơi trò chơi với chúng - trợn tròn mắt, chỉ tay về phía cô, vẻ mặt không thể tin nổi: "Là Tống Mạn - Tống Mạn đó hả?!"
Tống Mạn: "..."
Cái giọng điệu lúc cao lúc thấp đầy cảm xúc này, nghe sao giống hệt mấy đứa antifan của cô thế nhỉ?
Chỉ có điều có một vấn đề là, thời buổi này sao mấy đứa antifan mắt tinh như cú vọ thế, liếc phát đã nhận ra cô rồi?
Tống Mạn nghĩ, với cái vẻ ngoài hiện tại đầu đội mũ len cashmere, mặt đeo khẩu trang chỉ để lộ mỗi nửa con mắt thế này, cho dù là fan ruột yêu thích cô ngay từ khi debut cũng chưa chắc đã nhận ra ấy chứ?
Nghe đồn trong giới showbiz, hận thù còn lâu bền hơn cả tình yêu, quả nhiên là không lừa người mà.
Ngay lúc Tống Mạn đang chìm đắm suy tư, ngay sau đó lại nghe cô gái thốt lên một câu đầy kinh ngạc, chứng thực thân phận antifan của mình, "Chị thế mà cũng biết làm việc tốt nữa hả trời!"
Tống Mạn: "..."
Cô ác độc mất nết đến mức ấy, thật là xin lỗi cô gái nhiều nhé.
Ngay lúc Tống Mạn im lặng đến nghẹn lời, trong lòng có chút cảm thán thế giới đúng là tròn, chỉ về viện phúc lợi một cái mà cũng gặp được antifan của nguyên chủ, sau khi nghe thấy hai tiếng thốt lên đầy ngạc nhiên của cô gái khi nhìn thấy mình, mẹ Viện trưởng từ bên trong bước ra, có chút vui mừng, "Tiểu Mạn, sao con lại về đây?"
Nghe đến đây, đôi mắt cô gái càng trợn to hơn, có chút không dám tin vào nội dung mình vừa nghe được, mẹ Viện trưởng vừa dùng từ "về", nói cách khác...
―― Tống Mạn, cô ta, vậy mà lại là một đứa trẻ mồ côi lớn lên trong viện phúc lợi sao??!
...
Lý Nguyệt Dao là fan cứng của Khương Du. Trước kia lúc còn đu một nam idol hiện tại đã flop đến mức tra google cũng không ra, vì đám đông chen lấn xô đẩy nên xảy ra sự kiện giẫm đạp, Lý Nguyệt Dao chính là đứa xui xẻo suýt chút nữa bị giẫm đạp, lúc ấy được Khương Du tình cờ đi ngang qua đó kéo một cái nên may mắn thoát nạn, lại còn được cô ấy dịu dàng an ủi, từ đó về sau Lý Nguyệt Dao liền trở thành fan trung thành của Khương Du.
Sau một hồi suy nghĩ, Tống Mạn quyết định bắt taxi đến viện phúc lợi nơi nguyên chủ lớn lên.
Đúng vậy, nguyên chủ là trẻ mồ côi, lớn lên ở viện phúc lợi.
Sau này trưởng thành, gia nhập giới giải trí, nổi tiếng khắp cả nước, cô ấy vẫn luôn duy trì thói quen mỗi năm trở về thăm mẹ và các em ở viện một lần, mua quà cho mọi người.
Tuy nhiên năm nay vì bị cả mạng xã hội bôi đen, nên nguyên chủ vẫn chưa quay về. Bây giờ Tống Mạn đã tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, thì dù thế nào cũng nên thay cô ấy đi một chuyến, báo bình an cho người mẹ hiền từ, bao dung trong ký ức của cô ấy.
Mua một đống bánh kẹo ở cửa hàng tiện lợi gần đó, Tống Mạn chậm rãi đẩy cánh cổng mới được thay bằng số tiền nguyên chủ quyên góp cho viện phúc lợi mấy năm trước.
Tống Mạn cứ nghĩ giờ này sẽ không có ai, không ngờ cô vừa mới bước vào chưa được mấy bước, thì thấy một cô gái đang bị một đám nhóc vây quanh - hình như đang chơi trò chơi với chúng - trợn tròn mắt, chỉ tay về phía cô, vẻ mặt không thể tin nổi: "Là Tống Mạn - Tống Mạn đó hả?!"
Tống Mạn: "..."
Cái giọng điệu lúc cao lúc thấp đầy cảm xúc này, nghe sao giống hệt mấy đứa antifan của cô thế nhỉ?
Chỉ có điều có một vấn đề là, thời buổi này sao mấy đứa antifan mắt tinh như cú vọ thế, liếc phát đã nhận ra cô rồi?
Tống Mạn nghĩ, với cái vẻ ngoài hiện tại đầu đội mũ len cashmere, mặt đeo khẩu trang chỉ để lộ mỗi nửa con mắt thế này, cho dù là fan ruột yêu thích cô ngay từ khi debut cũng chưa chắc đã nhận ra ấy chứ?
Nghe đồn trong giới showbiz, hận thù còn lâu bền hơn cả tình yêu, quả nhiên là không lừa người mà.
Ngay lúc Tống Mạn đang chìm đắm suy tư, ngay sau đó lại nghe cô gái thốt lên một câu đầy kinh ngạc, chứng thực thân phận antifan của mình, "Chị thế mà cũng biết làm việc tốt nữa hả trời!"
Tống Mạn: "..."
Cô ác độc mất nết đến mức ấy, thật là xin lỗi cô gái nhiều nhé.
Ngay lúc Tống Mạn im lặng đến nghẹn lời, trong lòng có chút cảm thán thế giới đúng là tròn, chỉ về viện phúc lợi một cái mà cũng gặp được antifan của nguyên chủ, sau khi nghe thấy hai tiếng thốt lên đầy ngạc nhiên của cô gái khi nhìn thấy mình, mẹ Viện trưởng từ bên trong bước ra, có chút vui mừng, "Tiểu Mạn, sao con lại về đây?"
Nghe đến đây, đôi mắt cô gái càng trợn to hơn, có chút không dám tin vào nội dung mình vừa nghe được, mẹ Viện trưởng vừa dùng từ "về", nói cách khác...
―― Tống Mạn, cô ta, vậy mà lại là một đứa trẻ mồ côi lớn lên trong viện phúc lợi sao??!
...
Lý Nguyệt Dao là fan cứng của Khương Du. Trước kia lúc còn đu một nam idol hiện tại đã flop đến mức tra google cũng không ra, vì đám đông chen lấn xô đẩy nên xảy ra sự kiện giẫm đạp, Lý Nguyệt Dao chính là đứa xui xẻo suýt chút nữa bị giẫm đạp, lúc ấy được Khương Du tình cờ đi ngang qua đó kéo một cái nên may mắn thoát nạn, lại còn được cô ấy dịu dàng an ủi, từ đó về sau Lý Nguyệt Dao liền trở thành fan trung thành của Khương Du.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.