Chương 47: Mọi người rốt cuộc ship đúng CP
Thất Nguyệt Thất Nhạc
06/08/2023
Từ sau lần đầu tiên xuất hiện triệu chứng đau bụng, cả người của Chu Thụ đều trở nên lười hơn.
Trùng hợp là sự tình phát sinh hôm đó vẫn chưa hoàn toàn chìm xuống, truyền thông lại có cớ một lần nữa đẩy anh lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Chu Thụ không thể nghi ngờ lại bị "xào nhiệt độ" một hồi, các loại account marketing đều nhân cơ hội cắn một miếng.
Mà thân là đương sự, ảnh đế lại không thèm để ý chút nào, chỉ là đồng ý với ba của anh sẽ thực hiện "tinh lọc paparazzi ở Hải Thành" thêm lần nữa, ngoài ra việc đáp trả truyền thông đều giao cho công ty xử lý, thậm chí còn không cho Chu Lệ Lệ nhúng tay vào.
Chu Thụ vốn dĩ đối với những chuyện như vậy vẫn luôn không quan tâm, hơn nữa toàn bộ sự việc quá mức ô long (1), thật sự khiến người ta không biết nói cái gì.
Vì thế anh cũng mặc kệ người khác phỏng đoán, hoặc là lên án.
Bắt gió bắt bóng cũng được, mượn gió bẻ măng cũng thế, vô luận là cái gì thì cũng không bao giờ có thể giành được một chút chú ý từ anh.
Rốt cuộc, oa ở trong nhà được đệ đệ của chính mình xoay quanh 360 độ hầu hạ toàn bộ sinh hoạt hằng ngày mới là sự tình càng đáng giá được đặt vào trong lòng.
Mấy ngày này Chu Thụ từ thân thể đến tâm tình đều được thả lỏng, ngẫu nhiên bồi Cận Ngôn đi làm sẽ tránh trong phòng nghỉ của cậu mà đọc sách, còn lại phần lớn thời gian là ở chung cư chờ Cận Ngôn tan làm.
Hai người sẽ vui đùa ầm ĩ một phen, sau đó làm vài món ăn đơn giản, hoặc là trực tiếp chọn món mình thích rồi gọi shipper giao tới cửa nhà, tiếp tục dính lấy nhau trên sô pha vừa ăn vừa xem phim.
Thời điểm Cận Ngôn không ở nhà, Chu Thụ cũng càng ngày càng thích tặng cho chính mình một ly sô cô la nóng vào lúc hoàng hôn dần buông xuống, có khi còn bổ sung thêm một giấc ngủ trưa.
Như là chú mèo thỏa mãn chỉ muốn lười biếng oa trong đệm chăn bằng lông nhung mềm mại, toàn bộ thế giới đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Nếu như bụng nhỏ không thường thường quặn đau mà nói, vậy càng tốt...
Tình trạng khoang sinh sản "sinh trưởng một lần nữa" đã giằng co suốt một tuần.
Trong khoảng thời gian này, phản ứng của thân thể hoàn toàn không thua với phụ nữ khi đến kỳ kinh nguyệt.
Bụng nhỏ bất thình lình xuất hiện đau đớn, tâm tình thay đổi thất thường, suy nghĩ lo được lo mất, vị giác điên cuồng bị vị ngọt câu dẫn...
So với kỳ kinh nguyệt của nữ giới trong truyền thuyết là hoàn toàn không có sai biệt, chỉ may mắn không có máu chảy thành sông một lời khó nói hết mà thôi.
Vì thế, mỗi lần Chu Thụ đột ngột lâm vào đau đớn, Cận Ngôn sẽ luôn đặc biệt khẩn trương, sẽ càng thêm ngoan ngoãn phục tùng.
Ngày thường còn trêu đùa vài câu, nhưng chỉ cần mày của Chu Thụ vừa nhăn lại, Cận Ngôn ngay cả hô hấp cũng phải chú ý.
Sợ thở ra CO2 làm nhiễu loạn nỗi lòng của ca ca, đến lúc đó lại đóng cửa phòng không cho mình vào thì liền xong đời.
Hoặc là nói, có lẽ tính cảnh giác của Enigma trời sinh mạnh hơn nhiều so với ba loại giới tính còn lại, chỉ mới hai ba lần thôi, mà Cận Ngôn đã có thể thuận lợi đọc hiểu mỗi một cái biểu cảm của Chu Thụ.
Khẽ cau mày một chút là muốn uống nước ấm, mà nếu cau mày nhiều hơn một chút thì ngàn vạn lần không được lên tiếng, chỉ cần yên lặng phóng thích tin tức tố chờ ba phút liền có thể thu hoạch một cái ca ca mềm mại dính người.
Khóe miệng động một chút là muốn ăn gì đó, mà biểu tình dần dần bực bội thì phải lập tức dâng lên bánh kem, ca ca nhà mình yêu nhất chính là vị muối biển phô mai.
Thời điểm đau bụng thì nhất định phải ở bên cạnh ca ca, tốt nhất là ôm anh vào trong ngực, những lúc anh không nhịn được thì sẽ cắn bả vai của mình, đôi khi dùng sức còn sẽ lưu lại một dấu ấn bé bé xinh xinh, đặc biệt đáng yêu...
Nhìn ca ca khi thì bực bội, khi thì dính người, Cận Ngôn chẳng những không có bất kỳ câu oán giận nào mà thậm chí còn nảy sinh một ít hưng phấn.
Có người nguyện ý phô bày mỗi một cảm xúc của bản thân ra trước mặt bạn, mà người đó còn là người mà bạn yêu sâu sắc.
Này thật là một chuyện khiến người ta vô cùng sung sướng, thậm chí ngay cả việc chiếu cố đối phương cũng sẽ khiến bạn có cảm giác thành tựu.
Cận Ngôn cam tâm tình nguyện làm một chú chó con vẫy đuôi xoay quanh chú mèo cao ngạo này, mặc cho đối phương tùy ý sai bảo bất kỳ chuyện gì, hoàn toàn không biết mệt.
Chu Thụ vốn dĩ cho rằng có thể tiếp tục hưởng thụ thêm mấy ngày trời trong gió lặng như vậy, ai ngờ lại bị Chu Lệ Lệ gọi tới nhiễu loạn tâm tình.
"Tớ nói này, cậu trốn trong nhà kiểu gì mà còn lên hot search hay vậy? Tớ thật là nể phục luôn..."
Hot search?
Chu Thụ khó hiểu, không kiên nhẫn hỏi: "Hot search gì? Gần đây tớ cũng chưa ra cửa."
"Mấy ngày nay cậu không đến bệnh viện?" Chu Lệ Lệ hỏi.
"Bệnh viện..." Chu Thụ trầm mặc vài giây, quyết định nói thật, "Một tuần trước có đi, sao vậy?"
"Một tuần trước?" Chu Lệ Lệ suy tư một lát, tổng kết lại nội dung của hot search, "Thế thì đại khái chính là, cậu và Cận Ngôn ở bệnh viện bị người ta chụp được."
Chu Thụ nghe câu này, phản ứng đầu tiên là chắc chắn nói, "Không có khả năng, vì sự cố lần trước mà ba tớ vừa mới xử lý xong đám người ở đây rồi."
"Không phải không phải." Chu Lệ Lệ bất đắc dĩ cười một cái, giải thích, "Không phải là paparazzi, chỉ là người qua đường chụp mà thôi. Kỳ thật, tớ cảm thấy người này hẳn là fan chân chính của cậu, chỉ chụp bóng dáng của cậu mà thôi, nói rằng nhìn thấy sắc mặt của cậu rất kém cỏi, hẳn là sinh bệnh nên mới đến khám gì đó, hy vọng những lời đồn đoán trên mạng có thể ngừng lại."
Chu Lệ Lệ dừng một chút, uyển chuyển bổ sung, "Vốn dĩ cũng không có gì ác ý, vốn dĩ đi... Cô bé này đăng ảnh lên một trang mạng xã hội chỉ vì hưng phấn khi được nhìn thấy ảnh đế ngoài đời thật, khen cậu đẹp trai, thậm chí cũng chưa nghĩ tới việc đến gần quấy rầy sinh hoạt của cậu. Kết quả, bức ảnh này lại bị account marketing phát hiện, sau đó thì một phát không thể vãn hồi."
Chu Thụ nghe xong, yên lặng một lát, câu đầu tiên khi mở miệng chính là, "Cô bé kia thế nào? Có bị dân mạng đào bới thông tin không?"
"Cô bé phát hiện tình thế không đúng liền nhanh chóng xóa ảnh chụp, ai ngờ lửa bén quá nhanh, còn chưa kịp múc nước thì ngọn lửa đã bốc đến tận trời cao." Chu Lệ Lệ cười lạnh một tiếng, sau đó an ủi Chu Thụ, "Bất quá cậu không cần lo lắng, cô bé đã xóa tài khoản kia rồi, hẳn là còn chưa bị ai bình luận ác ý."
"Ừ... Vậy là tốt rồi." Chu Thụ nói, "Tùy thời chú ý một chút chuyện này, tớ nói chính là cô bé kia."
"Tớ biết mà, yên tâm đi, vẫn luôn chú ý đây, nếu thật sự không ổn thì sẽ gửi luật sư hàm." Chu Lệ Lệ lập tức hiểu được ý của Chu Thụ, nhanh chóng bổ sung thay anh.
"Ừ." Chu Thụ hờ hững đáp lại, ngắt điện thoại.
Sau khi kết thúc trò chuyện, Chu Thụ thuận tay một lần nữa tải xuống tài khoản xã hội của mình, phải ấn hai lần "Quên mật mã" mới có thể đăng nhập.
Anh khó được một lần chủ động đi tra tin tức của chính mình, mở ra bảng hot search, quả nhiên hai chữ "Chu Thụ" đang chiếm dụng không ít vị trí.
# Chụ Thụ bệnh viện
# Ảnh đế Chu Thụ hư hư thực thực đổ bệnh
# Chu Thụ và một người đàn ông thần bí xuất hiện ở bệnh viện
# Tra A Chu Thụ lừa hôn tiểu O
......
Chu Thụ nhìn vào mấy hot search đầu thì biểu tình vẫn chưa có gì biến hóa, ai ngờ đến cái tiếp theo... anh nhất thời không cách nào quản lý cảm xúc của chính mình.
Tra A Chu Thụ lừa hôn tiểu O?
"Tra A" cũng liền thôi, nhưng "lừa hôn tiểu O" là cái quái quỷ gì?
Omega duy nhất bên cạnh anh còn không phải là Chu Lệ Lệ sao? Nhưng hôm đó Chu Lệ Lệ cũng không đi cùng anh tới bệnh viện a, chẳng lẽ...
Trong đầu Chu Thụ bỗng nhiên sinh ra một ý niệm, xui khiến anh phải ấn vào cái hot search kia, nhưng ngón tay lại ngừng ở không trung.
Tiểu O kia...
Không phải là nói đến Cận Ngôn chứ...
Chu Thụ quơ quơ đầu, hít sâu một hơi, sau khi chuẩn bị tâm lý đủ 100% mới nhấn vào.
Ngay sau đó, liền bị bình luận che trời lấp đất thổi quét đến đầu óc trướng đau.
- Người bên cạnh Chu Thụ là ai vậy? Sao lại nói hắn là tiểu O, nhìn qua cũng không giống Omega a!
- Tôi mặc kệ hắn là A là B hay là O, tôi chỉ muốn biết hắn có quan hệ gì mà có thể áp sát vào Chu Thụ như vậy??? Có ai tới đào sâu một chút không?
- Kỳ thật tôi cảm thấy mấy tháng trước studio và công ty quản lý của Chu Thụ đứng ra bác bỏ tin đồn tình cảm là vô cùng kỳ quặc, cứ cảm giác họ đang cố tình che giấu cái gì... Càng nghĩ càng thấy ớn lạnh!
- Như trên +1!!!
- Theo tin nóng từ người đáng tin cậy, kỳ thật Chu Thụ đã sớm có người yêu cố định, những lời đồn đãi trước đó đều tự sụp đổ hết rồi.
- Đồn đại tự sụp đổ? Mày tới kể chuyện cười hả? Chỉ một câu "từ người đáng tin cậy" liền muốn rửa sạch hành vi tra A của Chu Thụ sao? Đừng nói giỡn, Chu Thụ hắc cả đời!!!
- Bạn là ai a, đừng chạy loạn ra tới tạo hướng gió được không? Sao lại có người yêu cố định? Thụ ca căn bản không có khả năng yêu đương!
- Từ từ... Chẳng lẽ chỉ có tôi nhìn ra đệ đệ xinh đẹp bên cạnh đang cẩn thận túm góc áo của Chu Thụ sao? Cậu ấy nhìn qua thật trẻ tuổi thật đáng yêu a! Dáng vẻ này giống hệt chú cún con vừa làm sai chuyện nè.
- Má ơi! Thật nè, sao có thể dễ thương như vậy!!! CP này tui ship chắc rồi!
- Đừng nghịch CP của mị! Rõ ràng em trai trong hình còn cao hơn ảnh đế, dáng người cũng chắc nịch hơn!
- Tôi không tin! Hiện tại trong giới giải trí tôi còn chưa gặp qua mấy cái A có thể A hơn Chu ảnh đế, hiện tại tùy tiện lôi ra một em trai nhỏ liền trở thành công của Alpha số một trong lòng tôi? Tôi không đồng ý!
- Nhắc lại một chút, mọi người không nhớ Sở Tuân sao?
- Đúng nha! Thời điểm Thụ ca đóng Sở Tuân thật sự quá O mà! O đến xương cốt của tôi đều run rẩy...
- Tuy rằng đúng là như vậy, nhưng tôi vẫn chèo Chu Thụ A!
......
Chu Thụ nhìn nhìn, mí mắt liền bắt đầu không tự chủ được mà giật giật.
Sống nửa đời người, cư nhiên nhất thời tìm không ra từ ngữ gì có thể hình dung tâm tình của chính mình lúc này.
Nhưng từ xưa đến nay, nào có đạo lý làm việc một nửa liền ngừng.
Vì thế, Chu Thụ tự pha cho mình một ly trà gừng đường đỏ, sau đó ôm di động tiếp tục nhìn.
Phần sau đó, bình luận cũng không khác nhau mấy, đơn giản là một nửa đang mắng anh, nửa còn lại thì duy trì anh vô điều kiện.
Chỉ là nhóm người duy trì anh trong phút chốc cũng chia làm hai.
Một số người là fan only tin tưởng vững chắc ảnh đế sẽ không sa vào tình yêu, một số khác thì bởi vì bóng dáng mơ hồ kia liền đột nhiên bắt đầu đẩy thuyền mới cho ảnh đế, trở thành fan CP.
Chu Thụ nhìn hồi lâu, dần dần nhìn ra con sâu ngủ, ai ngờ vừa định đổi mới giao diện trước khi rời khỏi, bỗng nhiên có một dòng chữ tươi sáng đập vào mắt.
# Ảnh đế chơi Omega mang thai, hai người ngụy trang xuất hiện ở khoa phụ sản
Vừa thấy câu này, Chu Thụ liền thật sự thanh tỉnh.
Chỉ một giây, cơn buồn ngủ hoàn toàn bay mất, anh nhìn chằm chằm đề tài mới nhất này, sống sờ sờ bị nó chọc tức đến bật cười.
Nhưng anh cũng không nghĩ cần thiết nhấn vào xem bình luận, chỉ thuận tay chụp màn hình, sau đó gửi cho nhân vật chính còn lại.
- Em xem, mọi người đều nói anh khiến em mang thai.
Nửa giờ sau, Chu Thụ nhận được tin nhắn của Cận Ngôn.
- Em cảm thấy hot search này cũng không tệ, em rất thích.
- Hơn nữa, buổi tối ca ca có thể chứng thực một chút, chúng ta thử xem.
- Không sao cả, em không sợ đau.
Chu Thụ tay nắm chặt di động ngây người một lát, cách màn hình vẫn có thể não bổ ra gương mặt câu nhân của Cận Ngôn khi nói lời này, vì thế màu đỏ bên tai bắt đầu lan tràn khắp toàn thân.
Ai, tiểu "Omega" này của nhà mình, thật sự là muốn mệnh...
Tác giả có lời muốn nói: Một phút không cẩn thận đã khiến Thụ ca thể nghiệm nguyên bộ cảm giác khi đến tháng. Nhìn xem sự săn sóc của Cận Ngôn nhà người ta, quả thực là tấm gương tiêu biểu của bạn trai tốt, ông xã tốt.
Mẹ ruột thật hâm mộ...
~~~~~
(1)
"Ô long" (乌龙): sai lầm, hiểu lầm dẫn đến tổn thất không đáng có.
i. Từ này có nguồn gốc từ thuật ngữ "own goal" (phản lưới nhà), phát âm gần giống với chữ "ô long" trong tiếng Quảng Đông. Trong những năm 1960-1970 thì các nhà báo Hồng Kông đã dùng từ "ô long" này khi nói về các pha ghi bàn phản lưới nhà trong bóng đá.
i. "Ô long cầu" (烏龍球): trái bóng do cầu thủ đá vào lưới nhà.
i. "Ô long chỉ" (烏龍指): trường hợp người môi giới chứng khoán, kiểm soát viên, nhà đầu tư,... bất cẩn gõ nhầm giá, số lượng,... tự gây ra tổn thất trong giao dịch.
i. "Ô long sự kiện" (烏龍事件): sự kiện gây ra nhầm lẫn, hiểu lầm và thiệt hại không đáng có.
i. Cùng cách viết nhưng nghĩa khác với trà Ô Long (乌龙茶). Tên của loại trà này bắt nguồn từ hình dáng và màu sắc của lá trà sau khi chế biến: thường có màu xanh đen, hình xoăn dài hoặc cuộn lại thành viên tròn, trông giống một con rồng đen.
~~~~~
Editor có lời muốn nói:
Không liên quan đến chương này, chỉ là mình vừa xem xong bộ "Views of Love: Grey Rainbow" (2016) nên muốn chia sẻ với mọi người một số trích đoạn:
"Tao đã cố hết sức rồi, Porsche. Tao đã cố gắng trở lại bình thường. Tao đã cố gắng quên đi những chuyện đã xảy ra. Tao đã cố gắng nghĩ rằng mày chỉ là một người bạn. Mẹ nó, tao đã cố gắng không biết bao nhiêu năm. Nhưng bây giờ tao chịu thua rồi, tao thua trước cảm xúc tao dành cho mày, tao thua trước trái tim của tao."
"-Mẹ ơi, có phải con khiến mẹ thấy ghê tởm vì có người yêu là con trai? Con xin lỗi, mẹ...
- *ôm* Con không cần phải nói xin lỗi, con không làm gì sai cả, con trai... Con không có lỗi...
- Con, con không thể thích con gái được nữa, mẹ ơi... Con không muốn tổn thương người ta, con không muốn lừa dối ai thêm nữa...
- Vậy thì con chỉ cần đi theo chỉ dẫn của trái tim con, được chứ? Làm theo những gì mà trái tim con mách bảo, con trai...
- Con sẽ khiến mẹ xấu hổ...
- Sao mẹ phải xấu hổ, Nuer? Con trai của mẹ là điều tuyệt vời nhất trong đời mẹ..."
"-Khi người ta huấn luyện một con voi con, thỉnh thoảng họ rất nghiêm khắc, thậm chí có thể đánh nó bằng roi. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ giận dữ hay thù ghét nó, mà chỉ là vì họ dạy dỗ nó trưởng thành theo cách mà họ muốn. Thế nhưng, mẹ con không bao giờ cho phép bố dùng cách này với con. Điều mà bố mẹ có thể làm chỉ là giúp con có thể phân biệt được giữa thiện và ác, và bố thật lòng hy vọng rằng con đường mà con đang chọn sẽ khiến con có thể hạnh phúc mà không gây hại đến bất kỳ ai. Bố chỉ muốn biết rằng con có đang thật sự hạnh phúc hay không? Con đã sẵn sàng đối mặt với tất cả những trở ngại đang chờ con ở phía trước, đúng chứ?
- Con có làm bố mẹ thất vọng...
- Chuyện đó phụ thuộc vào người làm bố mẹ kỳ vọng điều gì ở con của họ. Nhưng mà, hãy nhớ này, con trai,... bố và mẹ sẽ không bao giờ ép buộc con làm điều gì khiến con khổ sở. Bố mẹ chỉ có thể hy vọng rằng con sẽ hạnh phúc với những gì con đã lựa chọn. Mà con vẫn chưa trả lời bố đâu đấy, con đang hạnh phúc với lựa chọn này, đúng không?
- Bố, ngoại trừ bố và mẹ, Porsche chính là điều tuyệt vời nhất trong đời con."
"-Sao ông lại có thể chấp nhận chuyện này?
- Bởi vì đó là tình yêu, nó có thể xóa bỏ tất cả cơn giận chỉ cần ông yêu thương người kia đủ nhiều, cho dù chúng tôi không cùng chung huyết thống đi chăng nữa.
- Nuer không phải con ruột của ông hả?!
- *cười gật đầu* Tôi đã yêu mẹ của thằng bé ngay từ lần đầu tiên tôi gặp bà ấy. Ngược lại thì, bà ấy chưa bao giờ có cảm xúc tương tự đối với tôi, lúc đó bà ấy đã có một người rất tốt ở bên cạnh. Sau đó, có một ngày, tôi đoán là ông trời rủ lòng thương xót với tôi, cho nên mẹ của Nuer đã đến và mang theo món quà quý giá nhất cho cuộc đời tôi. Nuer đã khiến cho cuộc sống của cả hai chúng tôi trở nên toàn vẹn. Thậm chí cho dù mẹ của Nuer vẫn chưa thật sự có cảm xúc tương tự với tôi, thì tôi vẫn thấy hạnh phúc khi nhìn những người tôi yêu thương được hạnh phúc.
- Nhưng tôi biết nói với người khác thế nào đây?
- Chuyện đó phụ thuộc vào điều gì thật sự quan trọng trong lòng ông, là suy nghĩ của người ngoài, hay là cảm xúc của những người luôn ở bên cạnh ông. Dù thế nào đi nữa, Porsche vẫn là con trai của ông."
Trùng hợp là sự tình phát sinh hôm đó vẫn chưa hoàn toàn chìm xuống, truyền thông lại có cớ một lần nữa đẩy anh lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Chu Thụ không thể nghi ngờ lại bị "xào nhiệt độ" một hồi, các loại account marketing đều nhân cơ hội cắn một miếng.
Mà thân là đương sự, ảnh đế lại không thèm để ý chút nào, chỉ là đồng ý với ba của anh sẽ thực hiện "tinh lọc paparazzi ở Hải Thành" thêm lần nữa, ngoài ra việc đáp trả truyền thông đều giao cho công ty xử lý, thậm chí còn không cho Chu Lệ Lệ nhúng tay vào.
Chu Thụ vốn dĩ đối với những chuyện như vậy vẫn luôn không quan tâm, hơn nữa toàn bộ sự việc quá mức ô long (1), thật sự khiến người ta không biết nói cái gì.
Vì thế anh cũng mặc kệ người khác phỏng đoán, hoặc là lên án.
Bắt gió bắt bóng cũng được, mượn gió bẻ măng cũng thế, vô luận là cái gì thì cũng không bao giờ có thể giành được một chút chú ý từ anh.
Rốt cuộc, oa ở trong nhà được đệ đệ của chính mình xoay quanh 360 độ hầu hạ toàn bộ sinh hoạt hằng ngày mới là sự tình càng đáng giá được đặt vào trong lòng.
Mấy ngày này Chu Thụ từ thân thể đến tâm tình đều được thả lỏng, ngẫu nhiên bồi Cận Ngôn đi làm sẽ tránh trong phòng nghỉ của cậu mà đọc sách, còn lại phần lớn thời gian là ở chung cư chờ Cận Ngôn tan làm.
Hai người sẽ vui đùa ầm ĩ một phen, sau đó làm vài món ăn đơn giản, hoặc là trực tiếp chọn món mình thích rồi gọi shipper giao tới cửa nhà, tiếp tục dính lấy nhau trên sô pha vừa ăn vừa xem phim.
Thời điểm Cận Ngôn không ở nhà, Chu Thụ cũng càng ngày càng thích tặng cho chính mình một ly sô cô la nóng vào lúc hoàng hôn dần buông xuống, có khi còn bổ sung thêm một giấc ngủ trưa.
Như là chú mèo thỏa mãn chỉ muốn lười biếng oa trong đệm chăn bằng lông nhung mềm mại, toàn bộ thế giới đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Nếu như bụng nhỏ không thường thường quặn đau mà nói, vậy càng tốt...
Tình trạng khoang sinh sản "sinh trưởng một lần nữa" đã giằng co suốt một tuần.
Trong khoảng thời gian này, phản ứng của thân thể hoàn toàn không thua với phụ nữ khi đến kỳ kinh nguyệt.
Bụng nhỏ bất thình lình xuất hiện đau đớn, tâm tình thay đổi thất thường, suy nghĩ lo được lo mất, vị giác điên cuồng bị vị ngọt câu dẫn...
So với kỳ kinh nguyệt của nữ giới trong truyền thuyết là hoàn toàn không có sai biệt, chỉ may mắn không có máu chảy thành sông một lời khó nói hết mà thôi.
Vì thế, mỗi lần Chu Thụ đột ngột lâm vào đau đớn, Cận Ngôn sẽ luôn đặc biệt khẩn trương, sẽ càng thêm ngoan ngoãn phục tùng.
Ngày thường còn trêu đùa vài câu, nhưng chỉ cần mày của Chu Thụ vừa nhăn lại, Cận Ngôn ngay cả hô hấp cũng phải chú ý.
Sợ thở ra CO2 làm nhiễu loạn nỗi lòng của ca ca, đến lúc đó lại đóng cửa phòng không cho mình vào thì liền xong đời.
Hoặc là nói, có lẽ tính cảnh giác của Enigma trời sinh mạnh hơn nhiều so với ba loại giới tính còn lại, chỉ mới hai ba lần thôi, mà Cận Ngôn đã có thể thuận lợi đọc hiểu mỗi một cái biểu cảm của Chu Thụ.
Khẽ cau mày một chút là muốn uống nước ấm, mà nếu cau mày nhiều hơn một chút thì ngàn vạn lần không được lên tiếng, chỉ cần yên lặng phóng thích tin tức tố chờ ba phút liền có thể thu hoạch một cái ca ca mềm mại dính người.
Khóe miệng động một chút là muốn ăn gì đó, mà biểu tình dần dần bực bội thì phải lập tức dâng lên bánh kem, ca ca nhà mình yêu nhất chính là vị muối biển phô mai.
Thời điểm đau bụng thì nhất định phải ở bên cạnh ca ca, tốt nhất là ôm anh vào trong ngực, những lúc anh không nhịn được thì sẽ cắn bả vai của mình, đôi khi dùng sức còn sẽ lưu lại một dấu ấn bé bé xinh xinh, đặc biệt đáng yêu...
Nhìn ca ca khi thì bực bội, khi thì dính người, Cận Ngôn chẳng những không có bất kỳ câu oán giận nào mà thậm chí còn nảy sinh một ít hưng phấn.
Có người nguyện ý phô bày mỗi một cảm xúc của bản thân ra trước mặt bạn, mà người đó còn là người mà bạn yêu sâu sắc.
Này thật là một chuyện khiến người ta vô cùng sung sướng, thậm chí ngay cả việc chiếu cố đối phương cũng sẽ khiến bạn có cảm giác thành tựu.
Cận Ngôn cam tâm tình nguyện làm một chú chó con vẫy đuôi xoay quanh chú mèo cao ngạo này, mặc cho đối phương tùy ý sai bảo bất kỳ chuyện gì, hoàn toàn không biết mệt.
Chu Thụ vốn dĩ cho rằng có thể tiếp tục hưởng thụ thêm mấy ngày trời trong gió lặng như vậy, ai ngờ lại bị Chu Lệ Lệ gọi tới nhiễu loạn tâm tình.
"Tớ nói này, cậu trốn trong nhà kiểu gì mà còn lên hot search hay vậy? Tớ thật là nể phục luôn..."
Hot search?
Chu Thụ khó hiểu, không kiên nhẫn hỏi: "Hot search gì? Gần đây tớ cũng chưa ra cửa."
"Mấy ngày nay cậu không đến bệnh viện?" Chu Lệ Lệ hỏi.
"Bệnh viện..." Chu Thụ trầm mặc vài giây, quyết định nói thật, "Một tuần trước có đi, sao vậy?"
"Một tuần trước?" Chu Lệ Lệ suy tư một lát, tổng kết lại nội dung của hot search, "Thế thì đại khái chính là, cậu và Cận Ngôn ở bệnh viện bị người ta chụp được."
Chu Thụ nghe câu này, phản ứng đầu tiên là chắc chắn nói, "Không có khả năng, vì sự cố lần trước mà ba tớ vừa mới xử lý xong đám người ở đây rồi."
"Không phải không phải." Chu Lệ Lệ bất đắc dĩ cười một cái, giải thích, "Không phải là paparazzi, chỉ là người qua đường chụp mà thôi. Kỳ thật, tớ cảm thấy người này hẳn là fan chân chính của cậu, chỉ chụp bóng dáng của cậu mà thôi, nói rằng nhìn thấy sắc mặt của cậu rất kém cỏi, hẳn là sinh bệnh nên mới đến khám gì đó, hy vọng những lời đồn đoán trên mạng có thể ngừng lại."
Chu Lệ Lệ dừng một chút, uyển chuyển bổ sung, "Vốn dĩ cũng không có gì ác ý, vốn dĩ đi... Cô bé này đăng ảnh lên một trang mạng xã hội chỉ vì hưng phấn khi được nhìn thấy ảnh đế ngoài đời thật, khen cậu đẹp trai, thậm chí cũng chưa nghĩ tới việc đến gần quấy rầy sinh hoạt của cậu. Kết quả, bức ảnh này lại bị account marketing phát hiện, sau đó thì một phát không thể vãn hồi."
Chu Thụ nghe xong, yên lặng một lát, câu đầu tiên khi mở miệng chính là, "Cô bé kia thế nào? Có bị dân mạng đào bới thông tin không?"
"Cô bé phát hiện tình thế không đúng liền nhanh chóng xóa ảnh chụp, ai ngờ lửa bén quá nhanh, còn chưa kịp múc nước thì ngọn lửa đã bốc đến tận trời cao." Chu Lệ Lệ cười lạnh một tiếng, sau đó an ủi Chu Thụ, "Bất quá cậu không cần lo lắng, cô bé đã xóa tài khoản kia rồi, hẳn là còn chưa bị ai bình luận ác ý."
"Ừ... Vậy là tốt rồi." Chu Thụ nói, "Tùy thời chú ý một chút chuyện này, tớ nói chính là cô bé kia."
"Tớ biết mà, yên tâm đi, vẫn luôn chú ý đây, nếu thật sự không ổn thì sẽ gửi luật sư hàm." Chu Lệ Lệ lập tức hiểu được ý của Chu Thụ, nhanh chóng bổ sung thay anh.
"Ừ." Chu Thụ hờ hững đáp lại, ngắt điện thoại.
Sau khi kết thúc trò chuyện, Chu Thụ thuận tay một lần nữa tải xuống tài khoản xã hội của mình, phải ấn hai lần "Quên mật mã" mới có thể đăng nhập.
Anh khó được một lần chủ động đi tra tin tức của chính mình, mở ra bảng hot search, quả nhiên hai chữ "Chu Thụ" đang chiếm dụng không ít vị trí.
# Chụ Thụ bệnh viện
# Ảnh đế Chu Thụ hư hư thực thực đổ bệnh
# Chu Thụ và một người đàn ông thần bí xuất hiện ở bệnh viện
# Tra A Chu Thụ lừa hôn tiểu O
......
Chu Thụ nhìn vào mấy hot search đầu thì biểu tình vẫn chưa có gì biến hóa, ai ngờ đến cái tiếp theo... anh nhất thời không cách nào quản lý cảm xúc của chính mình.
Tra A Chu Thụ lừa hôn tiểu O?
"Tra A" cũng liền thôi, nhưng "lừa hôn tiểu O" là cái quái quỷ gì?
Omega duy nhất bên cạnh anh còn không phải là Chu Lệ Lệ sao? Nhưng hôm đó Chu Lệ Lệ cũng không đi cùng anh tới bệnh viện a, chẳng lẽ...
Trong đầu Chu Thụ bỗng nhiên sinh ra một ý niệm, xui khiến anh phải ấn vào cái hot search kia, nhưng ngón tay lại ngừng ở không trung.
Tiểu O kia...
Không phải là nói đến Cận Ngôn chứ...
Chu Thụ quơ quơ đầu, hít sâu một hơi, sau khi chuẩn bị tâm lý đủ 100% mới nhấn vào.
Ngay sau đó, liền bị bình luận che trời lấp đất thổi quét đến đầu óc trướng đau.
- Người bên cạnh Chu Thụ là ai vậy? Sao lại nói hắn là tiểu O, nhìn qua cũng không giống Omega a!
- Tôi mặc kệ hắn là A là B hay là O, tôi chỉ muốn biết hắn có quan hệ gì mà có thể áp sát vào Chu Thụ như vậy??? Có ai tới đào sâu một chút không?
- Kỳ thật tôi cảm thấy mấy tháng trước studio và công ty quản lý của Chu Thụ đứng ra bác bỏ tin đồn tình cảm là vô cùng kỳ quặc, cứ cảm giác họ đang cố tình che giấu cái gì... Càng nghĩ càng thấy ớn lạnh!
- Như trên +1!!!
- Theo tin nóng từ người đáng tin cậy, kỳ thật Chu Thụ đã sớm có người yêu cố định, những lời đồn đãi trước đó đều tự sụp đổ hết rồi.
- Đồn đại tự sụp đổ? Mày tới kể chuyện cười hả? Chỉ một câu "từ người đáng tin cậy" liền muốn rửa sạch hành vi tra A của Chu Thụ sao? Đừng nói giỡn, Chu Thụ hắc cả đời!!!
- Bạn là ai a, đừng chạy loạn ra tới tạo hướng gió được không? Sao lại có người yêu cố định? Thụ ca căn bản không có khả năng yêu đương!
- Từ từ... Chẳng lẽ chỉ có tôi nhìn ra đệ đệ xinh đẹp bên cạnh đang cẩn thận túm góc áo của Chu Thụ sao? Cậu ấy nhìn qua thật trẻ tuổi thật đáng yêu a! Dáng vẻ này giống hệt chú cún con vừa làm sai chuyện nè.
- Má ơi! Thật nè, sao có thể dễ thương như vậy!!! CP này tui ship chắc rồi!
- Đừng nghịch CP của mị! Rõ ràng em trai trong hình còn cao hơn ảnh đế, dáng người cũng chắc nịch hơn!
- Tôi không tin! Hiện tại trong giới giải trí tôi còn chưa gặp qua mấy cái A có thể A hơn Chu ảnh đế, hiện tại tùy tiện lôi ra một em trai nhỏ liền trở thành công của Alpha số một trong lòng tôi? Tôi không đồng ý!
- Nhắc lại một chút, mọi người không nhớ Sở Tuân sao?
- Đúng nha! Thời điểm Thụ ca đóng Sở Tuân thật sự quá O mà! O đến xương cốt của tôi đều run rẩy...
- Tuy rằng đúng là như vậy, nhưng tôi vẫn chèo Chu Thụ A!
......
Chu Thụ nhìn nhìn, mí mắt liền bắt đầu không tự chủ được mà giật giật.
Sống nửa đời người, cư nhiên nhất thời tìm không ra từ ngữ gì có thể hình dung tâm tình của chính mình lúc này.
Nhưng từ xưa đến nay, nào có đạo lý làm việc một nửa liền ngừng.
Vì thế, Chu Thụ tự pha cho mình một ly trà gừng đường đỏ, sau đó ôm di động tiếp tục nhìn.
Phần sau đó, bình luận cũng không khác nhau mấy, đơn giản là một nửa đang mắng anh, nửa còn lại thì duy trì anh vô điều kiện.
Chỉ là nhóm người duy trì anh trong phút chốc cũng chia làm hai.
Một số người là fan only tin tưởng vững chắc ảnh đế sẽ không sa vào tình yêu, một số khác thì bởi vì bóng dáng mơ hồ kia liền đột nhiên bắt đầu đẩy thuyền mới cho ảnh đế, trở thành fan CP.
Chu Thụ nhìn hồi lâu, dần dần nhìn ra con sâu ngủ, ai ngờ vừa định đổi mới giao diện trước khi rời khỏi, bỗng nhiên có một dòng chữ tươi sáng đập vào mắt.
# Ảnh đế chơi Omega mang thai, hai người ngụy trang xuất hiện ở khoa phụ sản
Vừa thấy câu này, Chu Thụ liền thật sự thanh tỉnh.
Chỉ một giây, cơn buồn ngủ hoàn toàn bay mất, anh nhìn chằm chằm đề tài mới nhất này, sống sờ sờ bị nó chọc tức đến bật cười.
Nhưng anh cũng không nghĩ cần thiết nhấn vào xem bình luận, chỉ thuận tay chụp màn hình, sau đó gửi cho nhân vật chính còn lại.
- Em xem, mọi người đều nói anh khiến em mang thai.
Nửa giờ sau, Chu Thụ nhận được tin nhắn của Cận Ngôn.
- Em cảm thấy hot search này cũng không tệ, em rất thích.
- Hơn nữa, buổi tối ca ca có thể chứng thực một chút, chúng ta thử xem.
- Không sao cả, em không sợ đau.
Chu Thụ tay nắm chặt di động ngây người một lát, cách màn hình vẫn có thể não bổ ra gương mặt câu nhân của Cận Ngôn khi nói lời này, vì thế màu đỏ bên tai bắt đầu lan tràn khắp toàn thân.
Ai, tiểu "Omega" này của nhà mình, thật sự là muốn mệnh...
Tác giả có lời muốn nói: Một phút không cẩn thận đã khiến Thụ ca thể nghiệm nguyên bộ cảm giác khi đến tháng. Nhìn xem sự săn sóc của Cận Ngôn nhà người ta, quả thực là tấm gương tiêu biểu của bạn trai tốt, ông xã tốt.
Mẹ ruột thật hâm mộ...
~~~~~
(1)
"Ô long" (乌龙): sai lầm, hiểu lầm dẫn đến tổn thất không đáng có.
i. Từ này có nguồn gốc từ thuật ngữ "own goal" (phản lưới nhà), phát âm gần giống với chữ "ô long" trong tiếng Quảng Đông. Trong những năm 1960-1970 thì các nhà báo Hồng Kông đã dùng từ "ô long" này khi nói về các pha ghi bàn phản lưới nhà trong bóng đá.
i. "Ô long cầu" (烏龍球): trái bóng do cầu thủ đá vào lưới nhà.
i. "Ô long chỉ" (烏龍指): trường hợp người môi giới chứng khoán, kiểm soát viên, nhà đầu tư,... bất cẩn gõ nhầm giá, số lượng,... tự gây ra tổn thất trong giao dịch.
i. "Ô long sự kiện" (烏龍事件): sự kiện gây ra nhầm lẫn, hiểu lầm và thiệt hại không đáng có.
i. Cùng cách viết nhưng nghĩa khác với trà Ô Long (乌龙茶). Tên của loại trà này bắt nguồn từ hình dáng và màu sắc của lá trà sau khi chế biến: thường có màu xanh đen, hình xoăn dài hoặc cuộn lại thành viên tròn, trông giống một con rồng đen.
~~~~~
Editor có lời muốn nói:
Không liên quan đến chương này, chỉ là mình vừa xem xong bộ "Views of Love: Grey Rainbow" (2016) nên muốn chia sẻ với mọi người một số trích đoạn:
"Tao đã cố hết sức rồi, Porsche. Tao đã cố gắng trở lại bình thường. Tao đã cố gắng quên đi những chuyện đã xảy ra. Tao đã cố gắng nghĩ rằng mày chỉ là một người bạn. Mẹ nó, tao đã cố gắng không biết bao nhiêu năm. Nhưng bây giờ tao chịu thua rồi, tao thua trước cảm xúc tao dành cho mày, tao thua trước trái tim của tao."
"-Mẹ ơi, có phải con khiến mẹ thấy ghê tởm vì có người yêu là con trai? Con xin lỗi, mẹ...
- *ôm* Con không cần phải nói xin lỗi, con không làm gì sai cả, con trai... Con không có lỗi...
- Con, con không thể thích con gái được nữa, mẹ ơi... Con không muốn tổn thương người ta, con không muốn lừa dối ai thêm nữa...
- Vậy thì con chỉ cần đi theo chỉ dẫn của trái tim con, được chứ? Làm theo những gì mà trái tim con mách bảo, con trai...
- Con sẽ khiến mẹ xấu hổ...
- Sao mẹ phải xấu hổ, Nuer? Con trai của mẹ là điều tuyệt vời nhất trong đời mẹ..."
"-Khi người ta huấn luyện một con voi con, thỉnh thoảng họ rất nghiêm khắc, thậm chí có thể đánh nó bằng roi. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ giận dữ hay thù ghét nó, mà chỉ là vì họ dạy dỗ nó trưởng thành theo cách mà họ muốn. Thế nhưng, mẹ con không bao giờ cho phép bố dùng cách này với con. Điều mà bố mẹ có thể làm chỉ là giúp con có thể phân biệt được giữa thiện và ác, và bố thật lòng hy vọng rằng con đường mà con đang chọn sẽ khiến con có thể hạnh phúc mà không gây hại đến bất kỳ ai. Bố chỉ muốn biết rằng con có đang thật sự hạnh phúc hay không? Con đã sẵn sàng đối mặt với tất cả những trở ngại đang chờ con ở phía trước, đúng chứ?
- Con có làm bố mẹ thất vọng...
- Chuyện đó phụ thuộc vào người làm bố mẹ kỳ vọng điều gì ở con của họ. Nhưng mà, hãy nhớ này, con trai,... bố và mẹ sẽ không bao giờ ép buộc con làm điều gì khiến con khổ sở. Bố mẹ chỉ có thể hy vọng rằng con sẽ hạnh phúc với những gì con đã lựa chọn. Mà con vẫn chưa trả lời bố đâu đấy, con đang hạnh phúc với lựa chọn này, đúng không?
- Bố, ngoại trừ bố và mẹ, Porsche chính là điều tuyệt vời nhất trong đời con."
"-Sao ông lại có thể chấp nhận chuyện này?
- Bởi vì đó là tình yêu, nó có thể xóa bỏ tất cả cơn giận chỉ cần ông yêu thương người kia đủ nhiều, cho dù chúng tôi không cùng chung huyết thống đi chăng nữa.
- Nuer không phải con ruột của ông hả?!
- *cười gật đầu* Tôi đã yêu mẹ của thằng bé ngay từ lần đầu tiên tôi gặp bà ấy. Ngược lại thì, bà ấy chưa bao giờ có cảm xúc tương tự đối với tôi, lúc đó bà ấy đã có một người rất tốt ở bên cạnh. Sau đó, có một ngày, tôi đoán là ông trời rủ lòng thương xót với tôi, cho nên mẹ của Nuer đã đến và mang theo món quà quý giá nhất cho cuộc đời tôi. Nuer đã khiến cho cuộc sống của cả hai chúng tôi trở nên toàn vẹn. Thậm chí cho dù mẹ của Nuer vẫn chưa thật sự có cảm xúc tương tự với tôi, thì tôi vẫn thấy hạnh phúc khi nhìn những người tôi yêu thương được hạnh phúc.
- Nhưng tôi biết nói với người khác thế nào đây?
- Chuyện đó phụ thuộc vào điều gì thật sự quan trọng trong lòng ông, là suy nghĩ của người ngoài, hay là cảm xúc của những người luôn ở bên cạnh ông. Dù thế nào đi nữa, Porsche vẫn là con trai của ông."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.