Chương 18: Không Chờ Nổi Nữa Sao?
Hướng Vụ
24/10/2024
Có lẽ là do dư âm của thuốc mê, Tuệ Hòa cảm thấy đau đầu, trên người cũng không còn chút sức lực nào.
Nhìn người đàn ông nắm chân cô áp sát lại, cô sợ hãi co rúm người lại lùi về phía sau, "Tôi là thiếu phu nhân của Trì gia, ông không sợ Trì gia tìm ông gây phiền phức sao?"
"Em nghĩ em nói ra ngoài, Trì gia còn có thể nhận em là con dâu sao?" Ánh mắt dâm tà của Quý Thành lướt qua bộ ngực bị cánh tay cô che khuất, chỉ cảm thấy dương vật của ông ta sắp nổ tung rồi.
Chiếc quần tây phẳng phiu, phần đỉnh quần nhô lên một cục lớn, nhìn rất đáng sợ.
"Hơn nữa, là Trì thiếu gia tự mình đưa em đến cho tôi."
Quý Thành không để ý sắc mặt cô trở nên trắng bệch, lấy tay gạt tay cô đang che ngực ra, cúi người xuống, vươn đầu lưỡi liếm một vòng trên đầu vú sưng tấy của cô.
"Tối nay em ngoan ngoãn để tôi thoải mái, em trở về vẫn là thiếu phu nhân của Trì gia, nếu không em cũng không muốn video tối nay của em bị tôi gửi cho nhà họ Trì thưởng thức chứ?"
Nói xong, ông ta chỉ vào chiếc điện thoại di động đang quay phim ở đầu giường đối diện.
Tuệ Hòa nhìn theo hướng ông ta chỉ, liền thấy cảnh tượng dâm loạn không thể chịu nổi trên màn hình, khiến cô gần như quên cả giãy giụa.
Cô nhớ ra rồi, là Trì Kỵ sai người đưa cô tới, mà người đàn ông trước mắt này lại là đối tác mà Trì Kỵ muốn lấy lòng, rõ ràng, ông ta không nói dối.
Nghĩ đến lần đầu tiên của mình bị người đàn ông này chà đạp, cô muốn chết quách cho xong.
Quý Thành cho rằng cô đã chấp nhận số phận, khẽ cười há miệng ngậm lấy vành tai nhạy cảm của cô, thở ra hơi nóng liếm vành tai cô.
"Như vậy mới đúng, em ngoan ngoãn một chút, tôi đảm bảo sẽ làm em sướng đến chết đi sống lại."
Tuệ Hòa khó chịu nghiêng mặt, cảm giác ẩm ướt kia làm cô thấy ghê tởm, muốn nôn.
Cô nhắm mắt lại cố gắng trấn tĩnh, hít một hơi thật sâu, khi mở mắt ra đã thay đổi biểu cảm.
Nhìn người đàn ông cúi đầu hôn lên ngực mình, cô cố nén sự kháng cự trong lòng, tay run rẩy ôm lấy đầu ông ta.
Bây giờ trên người cô không còn sức lực, tình huống trước mắt không có ai để cô trông cậy, cho nên chỉ có thể dựa vào chính mình.
Người đàn ông cảm nhận được sự mềm yếu của cô, ngậm lấy đầu vú sưng đỏ của cô liếm càng mạnh hơn, vừa mút vừa cuốn lấy, đồng thời lại nhìn cô với ánh mắt dâm tà.
Tuệ Hòa như thể có chút không chịu nổi, đôi môi đỏ mọng không khỏi phát ra vài tiếng rên rỉ yếu ớt, cô theo bản năng ưỡn ngực, đưa một bên ngực lạnh lẽo áp sát vào mặt ông ta.
Quý Thành cười khẽ, nhả đầu vú đã bị ăn sưng ra, quay sang ngậm lấy bên kia.
Tay Tuệ Hòa khẽ vuốt lên vai ông ta, rồi lại trượt xuống ngực người đàn ông, ngón tay run rẩy cởi cúc áo sơ mi của ông ta.
Mới cởi được vài cúc, người đàn ông đã giữ tay cô lại, mang theo giọng điệu trêu chọc, "Không chờ nổi nữa sao?"
Tuệ Hòa không nói gì, chỉ nhìn ông ta với vẻ mặt e ấp, đôi mắt trong veo của cô, vừa yêu kiều vừa rụt rè, khiến mí mắt ông ta giật giật.
Không đợi cô hành động, ông ta đã vội vàng đứng dậy cởi sạch quần áo trên người.
Ông ta lắc lư vật giữa háng đã sớm sừng sững chờ đợi, đang định một lần nữa đè cô xuống dưới thân, thì bị cô giữ lấy lồng ngực.
Tuệ Hòa cụp mắt xuống, như không dám nhìn ông ta, giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng yêu cầu, "Tôi muốn ở trên!"
Yêu cầu của người đẹp, làm sao ông ta nỡ từ chối, huống chi lại là tuyệt sắc giai nhân như Tuệ Hòa.
Đêm nay dù sao cô cũng không thoát được, Quý Thành cười nói được, ôm lấy eo thon của cô, xoay người ôm cô lên trên.
Tuệ Hòa nằm trên người ông ta, bàn tay nhỏ bé vuốt dọc theo bụng gã đàn ông từng chút từng chút một, dưới ánh mắt mong đợi của ông ta, trực tiếp nắm lấy vật đang vểnh lên cao kia.
Nhìn người đàn ông nắm chân cô áp sát lại, cô sợ hãi co rúm người lại lùi về phía sau, "Tôi là thiếu phu nhân của Trì gia, ông không sợ Trì gia tìm ông gây phiền phức sao?"
"Em nghĩ em nói ra ngoài, Trì gia còn có thể nhận em là con dâu sao?" Ánh mắt dâm tà của Quý Thành lướt qua bộ ngực bị cánh tay cô che khuất, chỉ cảm thấy dương vật của ông ta sắp nổ tung rồi.
Chiếc quần tây phẳng phiu, phần đỉnh quần nhô lên một cục lớn, nhìn rất đáng sợ.
"Hơn nữa, là Trì thiếu gia tự mình đưa em đến cho tôi."
Quý Thành không để ý sắc mặt cô trở nên trắng bệch, lấy tay gạt tay cô đang che ngực ra, cúi người xuống, vươn đầu lưỡi liếm một vòng trên đầu vú sưng tấy của cô.
"Tối nay em ngoan ngoãn để tôi thoải mái, em trở về vẫn là thiếu phu nhân của Trì gia, nếu không em cũng không muốn video tối nay của em bị tôi gửi cho nhà họ Trì thưởng thức chứ?"
Nói xong, ông ta chỉ vào chiếc điện thoại di động đang quay phim ở đầu giường đối diện.
Tuệ Hòa nhìn theo hướng ông ta chỉ, liền thấy cảnh tượng dâm loạn không thể chịu nổi trên màn hình, khiến cô gần như quên cả giãy giụa.
Cô nhớ ra rồi, là Trì Kỵ sai người đưa cô tới, mà người đàn ông trước mắt này lại là đối tác mà Trì Kỵ muốn lấy lòng, rõ ràng, ông ta không nói dối.
Nghĩ đến lần đầu tiên của mình bị người đàn ông này chà đạp, cô muốn chết quách cho xong.
Quý Thành cho rằng cô đã chấp nhận số phận, khẽ cười há miệng ngậm lấy vành tai nhạy cảm của cô, thở ra hơi nóng liếm vành tai cô.
"Như vậy mới đúng, em ngoan ngoãn một chút, tôi đảm bảo sẽ làm em sướng đến chết đi sống lại."
Tuệ Hòa khó chịu nghiêng mặt, cảm giác ẩm ướt kia làm cô thấy ghê tởm, muốn nôn.
Cô nhắm mắt lại cố gắng trấn tĩnh, hít một hơi thật sâu, khi mở mắt ra đã thay đổi biểu cảm.
Nhìn người đàn ông cúi đầu hôn lên ngực mình, cô cố nén sự kháng cự trong lòng, tay run rẩy ôm lấy đầu ông ta.
Bây giờ trên người cô không còn sức lực, tình huống trước mắt không có ai để cô trông cậy, cho nên chỉ có thể dựa vào chính mình.
Người đàn ông cảm nhận được sự mềm yếu của cô, ngậm lấy đầu vú sưng đỏ của cô liếm càng mạnh hơn, vừa mút vừa cuốn lấy, đồng thời lại nhìn cô với ánh mắt dâm tà.
Tuệ Hòa như thể có chút không chịu nổi, đôi môi đỏ mọng không khỏi phát ra vài tiếng rên rỉ yếu ớt, cô theo bản năng ưỡn ngực, đưa một bên ngực lạnh lẽo áp sát vào mặt ông ta.
Quý Thành cười khẽ, nhả đầu vú đã bị ăn sưng ra, quay sang ngậm lấy bên kia.
Tay Tuệ Hòa khẽ vuốt lên vai ông ta, rồi lại trượt xuống ngực người đàn ông, ngón tay run rẩy cởi cúc áo sơ mi của ông ta.
Mới cởi được vài cúc, người đàn ông đã giữ tay cô lại, mang theo giọng điệu trêu chọc, "Không chờ nổi nữa sao?"
Tuệ Hòa không nói gì, chỉ nhìn ông ta với vẻ mặt e ấp, đôi mắt trong veo của cô, vừa yêu kiều vừa rụt rè, khiến mí mắt ông ta giật giật.
Không đợi cô hành động, ông ta đã vội vàng đứng dậy cởi sạch quần áo trên người.
Ông ta lắc lư vật giữa háng đã sớm sừng sững chờ đợi, đang định một lần nữa đè cô xuống dưới thân, thì bị cô giữ lấy lồng ngực.
Tuệ Hòa cụp mắt xuống, như không dám nhìn ông ta, giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng yêu cầu, "Tôi muốn ở trên!"
Yêu cầu của người đẹp, làm sao ông ta nỡ từ chối, huống chi lại là tuyệt sắc giai nhân như Tuệ Hòa.
Đêm nay dù sao cô cũng không thoát được, Quý Thành cười nói được, ôm lấy eo thon của cô, xoay người ôm cô lên trên.
Tuệ Hòa nằm trên người ông ta, bàn tay nhỏ bé vuốt dọc theo bụng gã đàn ông từng chút từng chút một, dưới ánh mắt mong đợi của ông ta, trực tiếp nắm lấy vật đang vểnh lên cao kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.