Chương 33: Trong Phòng Ăn
Hướng Vụ
24/10/2024
Hắn đã tính toán tất cả, Tuệ Hòa thấy không thể nói lại, đành phải nhỏ giọng nhắc nhở, "Vậy anh đừng mạnh quá."
Trì Yến Thanh đáp ứng, ngón tay dài đẩy dây áo trên vai cô ra, kéo áo ngực xuống, nhìn thấy bầu ngực lộ ra phân nửa, hắn không kìm lòng được mà tiến lại gần.
Chiếc mũi cao thẳng cố ý đặt trên đỉnh ngực ửng đỏ của cô, cọ xát, môi mỏng di chuyển hôn lên bầu ngực trắng nõn.
Đợi đến khi đầu vú dần dần cứng lại, môi lưỡi hắn cong lên, liếm qua, từ từ liếm lên trên, liếm một vòng quanh ngực, sau đó mới chậm rãi há miệng ngậm lấy đầu vú hồng hào của cô.
Hắn dùng sức mút, dùng răng nhẹ nhàng gặm nhấm, cắn xong lại liếm, đầu lưỡi đỉnh lấy đầu ngực mút nhanh, bàn tay to cũng không rảnh rỗi, nắm lấy bên ngực còn lại của cô, xoa nắn.
Nhìn bầu ngực trắng nõn bị hắn bóp thành đủ loại hình dạng, càng thêm yêu thích không buông tay.
Bầu vú của cô thật sự sờ rất mềm, vừa tròn vừa vểnh, cảm giác tốt đến mức bùng nổ, cũng khó trách khiến cho cả nữ sinh cũng phải thèm muốn.
Hắn mút bên ngực ướt sũng, đầu ngực sưng lên, lưu luyến hôn sang bên kia, không tính là dịu dàng cũng không tính là thô bạo, ngậm lấy đầu ngực mềm mại mút mạnh vài cái, làm cô đau, lại thả nhẹ động tác, ngậm đầu ngực dịu dàng liếm láp.
Hơi thở nóng bỏng phả lên làn da mềm mại của cô, khiến cho thân thể trắng nõn cũng ửng hồng.
Tuệ Hòa liên tục thở dốc, ngón tay vô lực nắm lấy bờ vai hắn, sâu trong lòng có gì đó xao động, khiến cô xấu hổ không chịu nổi.
Mấy ngày nay, hắn lúc nào cũng ôm lấy cô, hôn hít sờ mó, cho dù cô ngây ngô, cũng biết cảm giác này là do động tình.
Xa lạ mà lại khiến người ta đắm chìm.
"Thật sự muốn giấu em đi!" Trì Yến Thanh nói xong ngẩng đầu, hôn mạnh lên môi cô một cái: "Em biết mấy học sinh đó nói em thế nào không?"
Tuệ Hòa chớp chớp đôi mắt mơ màng, dường như có chút khó hiểu.
"Bọn họ nói ngực của em vừa tròn vừa vểnh, nhìn thôi đã muốn sờ rồi." Trì Yến Thanh xoa ngực cô: "Em ăn mặc như vậy đứng trên bục giảng, bọn họ học được gì?"
Tuệ Hòa trợn tròn mắt, hiển nhiên không tin hắn: "Sao có thể? Học sinh của em đều rất ngoan rất chăm học, bọn họ không phải anh!"
Bắt được cô là hắn lại được thể làm càn.
"Anh làm sao?" Hắn nhướng mày, biết rồi còn cố hỏi.
Tuệ Hòa bị hắn nhìn mà đỏ mặt, xấu hổ trừng mắt với hắn rồi im lặng.
Trì Yến Thanh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, chỉnh lại áo lót cho cô.
Sau khi sửa sang lại quần áo, lúc Tuệ Hòa trở lại chỗ ngồi, cửa phòng cũng được gõ vang, món ăn được lần lượt mang lên.
Đều là những món ăn đặc sắc của nhà hàng, có lẽ vì đẳng cấp cao, mỗi món ăn đều rất ngon.
Tuệ Hòa khó tránh khỏi ăn nhiều hơn bình thường một chút.
Cô ăn rất từ tốn, không nhanh không chậm. Trì Yến Thanh nhìn chăm chú một lúc lâu, cảm thấy câu ‘sắc đẹp có thể ăn được’ có chút hợp với tình hình lúc này.
Tuy nói hai mươi năm trước, cô gái này lớn lên trong gia đình nghèo khó, nhưng lại không hề có chút dáng vẻ nào của người thiếu thốn.
Luôn toát ra phong thái của một người được giáo dục rất tốt.
Sau khi ăn xong, Tuệ Hòa cố ý đi vệ sinh một lát, chỉnh trang lại dung nhan.
Từ trong phòng đi ra, Tuệ Hòa cẩn thận đi theo sau lưng Trì Yến Thanh. Có lẽ là trong lòng có điều lo lắng, cô luôn cảm thấy gò bó khi ở bên ngoài.
Cô cũng sợ mối quan hệ không bình thường này sẽ bị người khác phát hiện.
Trì Yến Thanh đáp ứng, ngón tay dài đẩy dây áo trên vai cô ra, kéo áo ngực xuống, nhìn thấy bầu ngực lộ ra phân nửa, hắn không kìm lòng được mà tiến lại gần.
Chiếc mũi cao thẳng cố ý đặt trên đỉnh ngực ửng đỏ của cô, cọ xát, môi mỏng di chuyển hôn lên bầu ngực trắng nõn.
Đợi đến khi đầu vú dần dần cứng lại, môi lưỡi hắn cong lên, liếm qua, từ từ liếm lên trên, liếm một vòng quanh ngực, sau đó mới chậm rãi há miệng ngậm lấy đầu vú hồng hào của cô.
Hắn dùng sức mút, dùng răng nhẹ nhàng gặm nhấm, cắn xong lại liếm, đầu lưỡi đỉnh lấy đầu ngực mút nhanh, bàn tay to cũng không rảnh rỗi, nắm lấy bên ngực còn lại của cô, xoa nắn.
Nhìn bầu ngực trắng nõn bị hắn bóp thành đủ loại hình dạng, càng thêm yêu thích không buông tay.
Bầu vú của cô thật sự sờ rất mềm, vừa tròn vừa vểnh, cảm giác tốt đến mức bùng nổ, cũng khó trách khiến cho cả nữ sinh cũng phải thèm muốn.
Hắn mút bên ngực ướt sũng, đầu ngực sưng lên, lưu luyến hôn sang bên kia, không tính là dịu dàng cũng không tính là thô bạo, ngậm lấy đầu ngực mềm mại mút mạnh vài cái, làm cô đau, lại thả nhẹ động tác, ngậm đầu ngực dịu dàng liếm láp.
Hơi thở nóng bỏng phả lên làn da mềm mại của cô, khiến cho thân thể trắng nõn cũng ửng hồng.
Tuệ Hòa liên tục thở dốc, ngón tay vô lực nắm lấy bờ vai hắn, sâu trong lòng có gì đó xao động, khiến cô xấu hổ không chịu nổi.
Mấy ngày nay, hắn lúc nào cũng ôm lấy cô, hôn hít sờ mó, cho dù cô ngây ngô, cũng biết cảm giác này là do động tình.
Xa lạ mà lại khiến người ta đắm chìm.
"Thật sự muốn giấu em đi!" Trì Yến Thanh nói xong ngẩng đầu, hôn mạnh lên môi cô một cái: "Em biết mấy học sinh đó nói em thế nào không?"
Tuệ Hòa chớp chớp đôi mắt mơ màng, dường như có chút khó hiểu.
"Bọn họ nói ngực của em vừa tròn vừa vểnh, nhìn thôi đã muốn sờ rồi." Trì Yến Thanh xoa ngực cô: "Em ăn mặc như vậy đứng trên bục giảng, bọn họ học được gì?"
Tuệ Hòa trợn tròn mắt, hiển nhiên không tin hắn: "Sao có thể? Học sinh của em đều rất ngoan rất chăm học, bọn họ không phải anh!"
Bắt được cô là hắn lại được thể làm càn.
"Anh làm sao?" Hắn nhướng mày, biết rồi còn cố hỏi.
Tuệ Hòa bị hắn nhìn mà đỏ mặt, xấu hổ trừng mắt với hắn rồi im lặng.
Trì Yến Thanh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, chỉnh lại áo lót cho cô.
Sau khi sửa sang lại quần áo, lúc Tuệ Hòa trở lại chỗ ngồi, cửa phòng cũng được gõ vang, món ăn được lần lượt mang lên.
Đều là những món ăn đặc sắc của nhà hàng, có lẽ vì đẳng cấp cao, mỗi món ăn đều rất ngon.
Tuệ Hòa khó tránh khỏi ăn nhiều hơn bình thường một chút.
Cô ăn rất từ tốn, không nhanh không chậm. Trì Yến Thanh nhìn chăm chú một lúc lâu, cảm thấy câu ‘sắc đẹp có thể ăn được’ có chút hợp với tình hình lúc này.
Tuy nói hai mươi năm trước, cô gái này lớn lên trong gia đình nghèo khó, nhưng lại không hề có chút dáng vẻ nào của người thiếu thốn.
Luôn toát ra phong thái của một người được giáo dục rất tốt.
Sau khi ăn xong, Tuệ Hòa cố ý đi vệ sinh một lát, chỉnh trang lại dung nhan.
Từ trong phòng đi ra, Tuệ Hòa cẩn thận đi theo sau lưng Trì Yến Thanh. Có lẽ là trong lòng có điều lo lắng, cô luôn cảm thấy gò bó khi ở bên ngoài.
Cô cũng sợ mối quan hệ không bình thường này sẽ bị người khác phát hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.