Chương 341: Chương 340: Cô gái phía sau màn ảnh (3)
Hoàn Nhĩ WR
07/07/2018
Edit: San
Beta: Sakura
Nửa tháng sau mới hoàn tất bộ ảnh lớn, khi công việc kết thúc thương hiệu tặng thẳng quần áo Cao Dịch Tự từng mặc cho anh ta, lúc gần đi anh ta liếc Bách Hợp muốn nói rồi lại thôi. Buổi tối trước khi Bách Hợp tan ca, có một số lạ hoắc gọi đến.
“Cô Ý, tôi là Bàng Mật Ngữ, nghe nói mấy năm trước Cao Dịch Tự từng nợ cô mười vạn, hôm nay tính cả vốn lẫn lãi anh ấy muốn trả cô hai mươi vạn, hi vọng có mấy lời cô đừng nói lung tung, có thể hẹn sau khi tan ca gặp nhau được không?” Trong điện thoại vang lên giọng của Bàng Mật Ngữ, tuy nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng lại có một cỗ cường thế khiến người không thích. Những ngày này Bách Hợp và Bàng Mật Ngữ vẫn gặp nhau mỗi ngày, nhưng trừ lần gặp mặt đầu tiên Putte giới thiệu hai bên, dù sau ấy hai người có đụng mặt thì cũng không có tiếp xúc, một người thần bí như vậy lại có mấy phần hận ý kì lạ với mình, Bách Hợp cũng muốn nói chuyện với cô ta. Tuy cô biết rõ có khả năng cô ta không tốt đẹp, nhưng Bách Hợp không biết sao, khi nghe được cô ta hẹn ngày gặp mặt, trong lòng lại đổi ý nên liền nhận lời.
Buổi tối Bàng Mật Ngữ hẹn Bách Hợp gặp nhau ở một phòng nhỏ trong quán rượu. Người có khí chất cùng với dáng vẻ như cô ta thật sự là không giống kiểu sẽ đến quán bar tiêu khiển, nhưng khi Bách Hợp đến, cô ta cũng đã ngồi bên quầy bar, chén rượu xoay xoay trên tay, lúc mấy người đàn ông tiến đến gần, cô ta đều có một bộ dáng hững hờ. Trong nháy mắt ấy cảm giác Bách Hợp xuất hiện, quay đầu liếc nhìn Bách Hợp, hướng cô mỉm cười đồng thời vẫy vẫy tay: “Cô Ý, ở chỗ này.”
Âm thanh hỗn loạn xung quanh cũng thể át xuống tiếng kêu mềm mại của cô ta, Bách Hợp nhẹ gật đầu đi tới phía cô ta. Bàng Mật Ngữ từ trong túi xách lấy ra một chi phiếu, một bên vuốt mái tóc của mình. Cách ăn mặc của cô ta hôm nay hoàn toàn không giống với ngày thường, mặc một chiếc váy liền đen ngắn bó sát, hiện ra dáng người thướt tha hấp dẫn, hai đùi tuyết trắng dưới màu đen càng nổi bật lên sự trơn bóng.
Cô ta trang điểm rất đậm, không biết có phải do ánh đèn không, cùng với việc cô ta trang điểm, Bách Hợp chú ý tới đôi mắt cô ta sâu không thấy đáy, dường như có một loại ma lực kì lạ, giống như muốn đem chính mình hút vào, cả người cô nhẹ run rẩy, trong nháy mắt trong đầu liền mơ hồ, ánh mắt cũng có chút trở nên vô tri. Đôi mắt Bàng Mật Ngữ chăm chú nhìn vào mặt cô, cũng không chớp mắt một cái, thấy tình huống như vậy, rất nhanh nở nụ cười nhẹ.
“Cô Ý, nghe nói lúc trước cô cũng từng làm người đại diện của Cao Dịch Tự, vì sao lại không làm nữa?” Giọng cô ta vô cùng nhẹ nhàng, dường như tiếng nhạc trong quán rượu cũng không lọt tai Bách Hợp rồi, một loại cảm giác suýt nữa muốn nói thật ra làm trái tim Bách Hợp không yên, môi cô giật giật, rất nhanh liền cảnh giác. Hôm nay Bàng Mật Ngữ thật sự cổ quái, cô mím chặt môi, trong đầu suy nghĩ lộn xộn, nghĩ đến sự kì lạ vừa rồi của mình, môi mấp máy:
“Bởi tôi phát hiện mình không thích hợp làm chuyện này. Không sánh bằng cô Bàng đây.”
Khóe miệng Bàng Mật Ngữ khẽ giật, Bách Hợp lấy lòng cũng không khiến cho cô ta lộ ra thật cao hứng, ngược lại dáng vẻ có chút lạnh như băng: “Trái lại tôi còn thấy cô Ý thật sự thích hợp làm người đại diện của Cao Dịch Tự. Không dối gạt cô Ý, cô trời sinh đúng là nên làm người đại diện cho Cao Dịch Tự đấy, làm người đại diện của anh ta, yêu anh ta. Trong quán rượu này có Hoàng tổng rất có lợi đối với sự nghiệp của Cao Dịch Tự. Đi đến gần ông ta, cùng ông ta uống rượu. Đi đến gần ông ta. Cùng ông ta uống rượu.” Bàng Mật Ngữ càng nói, giọng nói càng nhỏ, nhưng vào lỗ tai Bách Hợp lại giống như sấm, giọng điệu cô ta trầm thấp, có một loại khiến người nghe không thể không theo mệnh lệnh của cô ta. Bách Hợp vô ý ngẩng đầu nhìn ánh mắt của ả, lúc này mắt Bàng Mật Ngữ dường như biến thành màu xanh đậm, thoạt nhìn có phần quái dị.
Bách Hợp nghĩ đến ý tứ trong lời nói vừa rồi của cô ta, làm cho mình trở thành người đại diện của Cao Dịch Tự, cùng với người gọi là Hoàng tổng kia uống rượu, trong lúc nhất thời cô suýt cười ra tiếng. Có lẽ Bàng Mật Ngữ có một năng lực kì dị, cũng gần giống thôi miên, có thể cô ta cũng giống như mình, cũng biết được kết cục không may của Ý Bách Hợp. Dù sao nguyên chủ vốn yêu Cao Dịch Tự, trở thành người đại diện của anh ta, sau lại bị Hoàng tổng chuốc say rồi chiếm tiện nghi mà mất lần đầu, cuối cùng giúp Cao Dịch Tự lấy được một hợp đồng quảng cáo, đây là việc xảy ra trong tình tiết, vậy mà Bàng Mật Ngữ lại biết rõ.
Có thuật thôi miên, thậm chí viết ra Hoàng Châu Cách Cách cùng các loại phim truyền hình các kiểu cũng là cô ta, có thể đến từ thế giới của mình, hơn nữa còn biết nội dung, Bách Hợp không dám suy nghĩ chuyện tiếp theo. Tiếc là giờ Lý Duyên Tỷ không ở trong tinh không, cũng không biết lúc nào anh ấy mới có thể trở về. Tuy không biết sao Bàng Mật Ngữ lại xuất hiện ở chỗ này, nhưng Bách Hợp có dự cảm, tâm nguyện mà mình vốn cho là đơn giản chắc cũng không dễ hoàn thành như vậy.
“Đi gặp Hoàng tổng, hẹn ông ta uống rượu!” Có lẽ nhìn Bách Hợp không nhúc nhích, giọng điệu Bàng Mật Ngữ lộ ra nôn nóng, mệnh lệnh của cô ta bắt đầu mạnh lên, thậm chí vươn tay bắt lấy cằm Bách Hợp, để cho mắt cô nhìn vào mắt cô ta.
Trong lòng với Bàng Mật Ngữ đã có hoài nghi, dĩ nhiên Bách Hợp sẽ không rơi vào bẫy của cô ta. Sau khi biết được Bàng Mật Ngữ có thuật thôi miên, Bách Hợp do dự một phen, vẫn quyết định không đánh rắn động cỏ, dù sao mình ở trong tối địch ở trong sáng còn hơn lộ át chủ bài của mình ra, khiến Bàng Mật Ngữ biết được rõ lai lịch của cô hơn, giờ Bàng Mật Ngữ đối với cô có ác ý khó hiểu, tất cả vẫn khiến Bách Hợp không thể nắm được, bởi vậy cô giả bộ trúng kế, nhẹ giọng đồng ý.
Khi ấy Bàng Mật Ngữ mới nhếch mép cười nhẹ, cô ta đứng lên, vẻ mặt khinh miệt vuốt tóc mình nói: “Đưa điện thoại di động của cô cho tôi.” Không biết có phải quá mức tự tin ở bản thân hay không, cô ta thậm chí không nhìn nét mặt của Bách Hợp. Sau thấy Bách Hợp ngoan ngoãn đưa điện thoại cho cô ta, cô ta xóa đi lịch sử cuộc gọi giữa mình và Bách Hợp, lại ra lệnh: “Quên chuyện tối nay cô gặp tôi, quên chuyện tôi hẹn cô, trong túi là chi phiếu Hoàng tổng đưa cho cô.”
Truyền đạt hết những mệnh lệnh này, cô ta búng tay: “Sau khi tôi đếm đến ba, cô sẽ đi tìm Hoàng tổng uống rượu. Một, hai,…” Bàng Mật Ngữ nhanh chóng đứng lên, miệng vừa lẩm nhẩm vừa bước chân tiến đến cửa quán bar, cô ta đối với thuật thôi miên của mình thập phần nắm chắc, nên cũng không có ý định xem Bách Hợp hoàn thành mệnh lệnh của cô ta: “Ba.”
Lúc ra đến cửa cô ta nhẹ giọng đếm một câu, bóng người lập tức biến mất ở cửa quán bar. Đợi cô ta vừa mới rời đi, Bách Hợp nhịn không được nở nụ cười lạnh. Nếu là cô lúc trước có lẽ sẽ bị trúng chiêu, nhưng giờ tinh thần lực của cô đã tăng đến tình trạng như thế này, nếu Bàng Mật Ngữ muốn thôi miên cô thì đúng là có chút khó khăn.
Lúc đầu cô định lặng lẽ rời đi từ cửa sau đấy, nhưng Bách Hợp nghĩ đến trong nội dung hành động chuốc say Ý Bách Hợp của người gọi là Hoàng tổng, không nhịn được nhìn thoáng qua chỗ của Hoàng tổng kia. Nhóm người ấy ngồi ở chỗ rất khó nhìn, nhưng rất nhiều người ở đấy, hơn nữa gần như mỗi người người đều ôm người đẹp trong ngực, vẫn rất dễ làm người khác chú ý. Lúc nhìn đến Hoàng tổng, thân thể cô theo bản năng của Ý Bách Hợp run lên, Bách Hợp nghĩ nghĩ, vẫn lặng lẽ ngồi tại chỗ, cho đến khi nhìn thấy Hoàng tổng một mình đứng dậy đi về phía WC, thì cũng đi theo, tiến vào WC tắt đèn đóng cửa, túm lấy ông ta rồi hung hăng đánh một trận, bấy giờ mới cúi đầu rời đi.
Kiếp này cô điều dưỡng tốt thân thể, sau lại tập thuật Tinh thần luyện thể, bây giờ khẳng định Hoàng tổng kia bị đánh phải nằm viện tĩnh dưỡng nửa năm. Tuy nói trong tình tiết Ý Bách Hợp là vì Cao Dịch Tự mới gặp ông ta, nhưng đến cuối tên cặn bã này không chỉ hủy hoại Ý Bách Hợp mà còn giới thiệu bạn bè ông ta đến, ngay từ đầu bi kịch của Ý Bách Hợp cũng có một phần của ông ta. Giờ đây Bách Hợp không muốn mạng ông ta, chỉ bởi không muốn ầm ĩ làm lớn chuyện, lúc này xả ra một trận bực bội trong lòng mới bắt đầu cảm thấy sảng khoái.
Liên tiếp mấy ngày Bàng Mật Ngữ không gọi điện lại cho Bách Hợp, trái lại việc Cao Dịch Tự đóng ‘Hậu cung lệnh phi truyện’ bắt đầu được báo chí không chút nào e dè ca ngợi. Trên báo viết đây là tác phẩm của biên kịch thần bí, cũng giới thiệu qua nội dung, quả thực là giống y hệt một bộ cung đấu trước đấy Bách Hợp từng xem, trừ tên nhân vật nữ chính thay đổi ra, còn đâu là rập khuôn toàn bộ.
Trong tình tiết vì Cao Dịch Tự không rõ ràng mà hại người, cuối cùng lại trở thành người tình của công chúng. Khi thấy gần như mọi bình luận tốt đẹp gần như là do fan hâm mộ Cao Dịch Tự viết, Bách Hơp không khỏi cười. Ở kiếp trước Ý Bách Hợp đã tham gia một party trao đổi bạn gái, khi trước đến party ấy chỉ vì đổi lấy bước đầu đỉnh cao sự nghiệp cho Cao Dịch Tự, chỉ là cuối cùng buổi tiệc có phóng viên trà trộn vào, nên mới vỡ lở ra, chấn động toàn bộ ngành giải trí. Sau đó lại đến Bàng Mật Ngữ nói Ý Bách Hợp từng tham gia một party như vậy, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến thanh danh của Ý Bách Hợp bị quét sạch. Việc qua lại với các tổng giám đốc để leo lên trong ngành giải trí như Ý Bách Hợp cũng không phải hiếm lạ, chẳng qua là mọi người ngầm hiểu với nhau thôi, nhưng tham gia một bữa tiệc như thế thật sự là đã vượt quá ranh giới cuối cùng của đạo đức con người. Thanh danh Ý Bách Hợp đã không tốt, việc như thế lại lộ ra, thân thể cô vốn sụp đổ, cộng thêm Cao Dịch Tự cũng không thương mình, hai chuyện này khiến cô ấy bị đả kích nặng nề, điều này cuối cùng dẫn đến cái chết của cô ấy.
Mà vừa hay buổi party này mới tổ chức mới ngày trước, giờ còn chưa bị lộ, thêm mấy ngày nữa, tin tức này sẽ làm khiếp sợ toàn bộ ngành giải trí. Buổi tiệc ấy được tổ chức trên một chiếc du thuyền, có lẽ lúc này đám người kia mới chỉ bắt đầu, cũng chưa kết thúc. Bách Hợp nghĩ như vậy, không khỏi bắt đầu muốn tự mình thần không biết quỷ không hay đưa hai người Bàng Mật Ngữ cùng Cao Dịch Tự lên trên du thuyền.
Cao Dịch Tự là minh tinh, dám chắc bên người có vệ sĩ cùng một đám trợ lý, muốn bắt anh ta cũng không khó, nhưng không để cho người khác biết mới là nan giải.
Tưởng rằng cơ hội này rất khó khăn, nhưng Bách Hợp lặng lẽ theo sau Bàng Mật Ngữ cả buổi chiều, lại phát hiện cô ta hết sức tự tin, bất kể đi chỗ nào cũng đều đi một mình, không mang theo trợ lý. Có thể bắt được một cơ hội như vậy, Bách Hợp tùy ý đánh bất tỉnh một người, xét trên thân người, may mắn phát hiện CMND liền thuê một chiếc xe, đi theo Bàng Mật Ngữ, sau khi đến nơi không có camera khu vực, cố ý tạo một vụ va chạm xe.
Beta: Sakura
Nửa tháng sau mới hoàn tất bộ ảnh lớn, khi công việc kết thúc thương hiệu tặng thẳng quần áo Cao Dịch Tự từng mặc cho anh ta, lúc gần đi anh ta liếc Bách Hợp muốn nói rồi lại thôi. Buổi tối trước khi Bách Hợp tan ca, có một số lạ hoắc gọi đến.
“Cô Ý, tôi là Bàng Mật Ngữ, nghe nói mấy năm trước Cao Dịch Tự từng nợ cô mười vạn, hôm nay tính cả vốn lẫn lãi anh ấy muốn trả cô hai mươi vạn, hi vọng có mấy lời cô đừng nói lung tung, có thể hẹn sau khi tan ca gặp nhau được không?” Trong điện thoại vang lên giọng của Bàng Mật Ngữ, tuy nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng lại có một cỗ cường thế khiến người không thích. Những ngày này Bách Hợp và Bàng Mật Ngữ vẫn gặp nhau mỗi ngày, nhưng trừ lần gặp mặt đầu tiên Putte giới thiệu hai bên, dù sau ấy hai người có đụng mặt thì cũng không có tiếp xúc, một người thần bí như vậy lại có mấy phần hận ý kì lạ với mình, Bách Hợp cũng muốn nói chuyện với cô ta. Tuy cô biết rõ có khả năng cô ta không tốt đẹp, nhưng Bách Hợp không biết sao, khi nghe được cô ta hẹn ngày gặp mặt, trong lòng lại đổi ý nên liền nhận lời.
Buổi tối Bàng Mật Ngữ hẹn Bách Hợp gặp nhau ở một phòng nhỏ trong quán rượu. Người có khí chất cùng với dáng vẻ như cô ta thật sự là không giống kiểu sẽ đến quán bar tiêu khiển, nhưng khi Bách Hợp đến, cô ta cũng đã ngồi bên quầy bar, chén rượu xoay xoay trên tay, lúc mấy người đàn ông tiến đến gần, cô ta đều có một bộ dáng hững hờ. Trong nháy mắt ấy cảm giác Bách Hợp xuất hiện, quay đầu liếc nhìn Bách Hợp, hướng cô mỉm cười đồng thời vẫy vẫy tay: “Cô Ý, ở chỗ này.”
Âm thanh hỗn loạn xung quanh cũng thể át xuống tiếng kêu mềm mại của cô ta, Bách Hợp nhẹ gật đầu đi tới phía cô ta. Bàng Mật Ngữ từ trong túi xách lấy ra một chi phiếu, một bên vuốt mái tóc của mình. Cách ăn mặc của cô ta hôm nay hoàn toàn không giống với ngày thường, mặc một chiếc váy liền đen ngắn bó sát, hiện ra dáng người thướt tha hấp dẫn, hai đùi tuyết trắng dưới màu đen càng nổi bật lên sự trơn bóng.
Cô ta trang điểm rất đậm, không biết có phải do ánh đèn không, cùng với việc cô ta trang điểm, Bách Hợp chú ý tới đôi mắt cô ta sâu không thấy đáy, dường như có một loại ma lực kì lạ, giống như muốn đem chính mình hút vào, cả người cô nhẹ run rẩy, trong nháy mắt trong đầu liền mơ hồ, ánh mắt cũng có chút trở nên vô tri. Đôi mắt Bàng Mật Ngữ chăm chú nhìn vào mặt cô, cũng không chớp mắt một cái, thấy tình huống như vậy, rất nhanh nở nụ cười nhẹ.
“Cô Ý, nghe nói lúc trước cô cũng từng làm người đại diện của Cao Dịch Tự, vì sao lại không làm nữa?” Giọng cô ta vô cùng nhẹ nhàng, dường như tiếng nhạc trong quán rượu cũng không lọt tai Bách Hợp rồi, một loại cảm giác suýt nữa muốn nói thật ra làm trái tim Bách Hợp không yên, môi cô giật giật, rất nhanh liền cảnh giác. Hôm nay Bàng Mật Ngữ thật sự cổ quái, cô mím chặt môi, trong đầu suy nghĩ lộn xộn, nghĩ đến sự kì lạ vừa rồi của mình, môi mấp máy:
“Bởi tôi phát hiện mình không thích hợp làm chuyện này. Không sánh bằng cô Bàng đây.”
Khóe miệng Bàng Mật Ngữ khẽ giật, Bách Hợp lấy lòng cũng không khiến cho cô ta lộ ra thật cao hứng, ngược lại dáng vẻ có chút lạnh như băng: “Trái lại tôi còn thấy cô Ý thật sự thích hợp làm người đại diện của Cao Dịch Tự. Không dối gạt cô Ý, cô trời sinh đúng là nên làm người đại diện cho Cao Dịch Tự đấy, làm người đại diện của anh ta, yêu anh ta. Trong quán rượu này có Hoàng tổng rất có lợi đối với sự nghiệp của Cao Dịch Tự. Đi đến gần ông ta, cùng ông ta uống rượu. Đi đến gần ông ta. Cùng ông ta uống rượu.” Bàng Mật Ngữ càng nói, giọng nói càng nhỏ, nhưng vào lỗ tai Bách Hợp lại giống như sấm, giọng điệu cô ta trầm thấp, có một loại khiến người nghe không thể không theo mệnh lệnh của cô ta. Bách Hợp vô ý ngẩng đầu nhìn ánh mắt của ả, lúc này mắt Bàng Mật Ngữ dường như biến thành màu xanh đậm, thoạt nhìn có phần quái dị.
Bách Hợp nghĩ đến ý tứ trong lời nói vừa rồi của cô ta, làm cho mình trở thành người đại diện của Cao Dịch Tự, cùng với người gọi là Hoàng tổng kia uống rượu, trong lúc nhất thời cô suýt cười ra tiếng. Có lẽ Bàng Mật Ngữ có một năng lực kì dị, cũng gần giống thôi miên, có thể cô ta cũng giống như mình, cũng biết được kết cục không may của Ý Bách Hợp. Dù sao nguyên chủ vốn yêu Cao Dịch Tự, trở thành người đại diện của anh ta, sau lại bị Hoàng tổng chuốc say rồi chiếm tiện nghi mà mất lần đầu, cuối cùng giúp Cao Dịch Tự lấy được một hợp đồng quảng cáo, đây là việc xảy ra trong tình tiết, vậy mà Bàng Mật Ngữ lại biết rõ.
Có thuật thôi miên, thậm chí viết ra Hoàng Châu Cách Cách cùng các loại phim truyền hình các kiểu cũng là cô ta, có thể đến từ thế giới của mình, hơn nữa còn biết nội dung, Bách Hợp không dám suy nghĩ chuyện tiếp theo. Tiếc là giờ Lý Duyên Tỷ không ở trong tinh không, cũng không biết lúc nào anh ấy mới có thể trở về. Tuy không biết sao Bàng Mật Ngữ lại xuất hiện ở chỗ này, nhưng Bách Hợp có dự cảm, tâm nguyện mà mình vốn cho là đơn giản chắc cũng không dễ hoàn thành như vậy.
“Đi gặp Hoàng tổng, hẹn ông ta uống rượu!” Có lẽ nhìn Bách Hợp không nhúc nhích, giọng điệu Bàng Mật Ngữ lộ ra nôn nóng, mệnh lệnh của cô ta bắt đầu mạnh lên, thậm chí vươn tay bắt lấy cằm Bách Hợp, để cho mắt cô nhìn vào mắt cô ta.
Trong lòng với Bàng Mật Ngữ đã có hoài nghi, dĩ nhiên Bách Hợp sẽ không rơi vào bẫy của cô ta. Sau khi biết được Bàng Mật Ngữ có thuật thôi miên, Bách Hợp do dự một phen, vẫn quyết định không đánh rắn động cỏ, dù sao mình ở trong tối địch ở trong sáng còn hơn lộ át chủ bài của mình ra, khiến Bàng Mật Ngữ biết được rõ lai lịch của cô hơn, giờ Bàng Mật Ngữ đối với cô có ác ý khó hiểu, tất cả vẫn khiến Bách Hợp không thể nắm được, bởi vậy cô giả bộ trúng kế, nhẹ giọng đồng ý.
Khi ấy Bàng Mật Ngữ mới nhếch mép cười nhẹ, cô ta đứng lên, vẻ mặt khinh miệt vuốt tóc mình nói: “Đưa điện thoại di động của cô cho tôi.” Không biết có phải quá mức tự tin ở bản thân hay không, cô ta thậm chí không nhìn nét mặt của Bách Hợp. Sau thấy Bách Hợp ngoan ngoãn đưa điện thoại cho cô ta, cô ta xóa đi lịch sử cuộc gọi giữa mình và Bách Hợp, lại ra lệnh: “Quên chuyện tối nay cô gặp tôi, quên chuyện tôi hẹn cô, trong túi là chi phiếu Hoàng tổng đưa cho cô.”
Truyền đạt hết những mệnh lệnh này, cô ta búng tay: “Sau khi tôi đếm đến ba, cô sẽ đi tìm Hoàng tổng uống rượu. Một, hai,…” Bàng Mật Ngữ nhanh chóng đứng lên, miệng vừa lẩm nhẩm vừa bước chân tiến đến cửa quán bar, cô ta đối với thuật thôi miên của mình thập phần nắm chắc, nên cũng không có ý định xem Bách Hợp hoàn thành mệnh lệnh của cô ta: “Ba.”
Lúc ra đến cửa cô ta nhẹ giọng đếm một câu, bóng người lập tức biến mất ở cửa quán bar. Đợi cô ta vừa mới rời đi, Bách Hợp nhịn không được nở nụ cười lạnh. Nếu là cô lúc trước có lẽ sẽ bị trúng chiêu, nhưng giờ tinh thần lực của cô đã tăng đến tình trạng như thế này, nếu Bàng Mật Ngữ muốn thôi miên cô thì đúng là có chút khó khăn.
Lúc đầu cô định lặng lẽ rời đi từ cửa sau đấy, nhưng Bách Hợp nghĩ đến trong nội dung hành động chuốc say Ý Bách Hợp của người gọi là Hoàng tổng, không nhịn được nhìn thoáng qua chỗ của Hoàng tổng kia. Nhóm người ấy ngồi ở chỗ rất khó nhìn, nhưng rất nhiều người ở đấy, hơn nữa gần như mỗi người người đều ôm người đẹp trong ngực, vẫn rất dễ làm người khác chú ý. Lúc nhìn đến Hoàng tổng, thân thể cô theo bản năng của Ý Bách Hợp run lên, Bách Hợp nghĩ nghĩ, vẫn lặng lẽ ngồi tại chỗ, cho đến khi nhìn thấy Hoàng tổng một mình đứng dậy đi về phía WC, thì cũng đi theo, tiến vào WC tắt đèn đóng cửa, túm lấy ông ta rồi hung hăng đánh một trận, bấy giờ mới cúi đầu rời đi.
Kiếp này cô điều dưỡng tốt thân thể, sau lại tập thuật Tinh thần luyện thể, bây giờ khẳng định Hoàng tổng kia bị đánh phải nằm viện tĩnh dưỡng nửa năm. Tuy nói trong tình tiết Ý Bách Hợp là vì Cao Dịch Tự mới gặp ông ta, nhưng đến cuối tên cặn bã này không chỉ hủy hoại Ý Bách Hợp mà còn giới thiệu bạn bè ông ta đến, ngay từ đầu bi kịch của Ý Bách Hợp cũng có một phần của ông ta. Giờ đây Bách Hợp không muốn mạng ông ta, chỉ bởi không muốn ầm ĩ làm lớn chuyện, lúc này xả ra một trận bực bội trong lòng mới bắt đầu cảm thấy sảng khoái.
Liên tiếp mấy ngày Bàng Mật Ngữ không gọi điện lại cho Bách Hợp, trái lại việc Cao Dịch Tự đóng ‘Hậu cung lệnh phi truyện’ bắt đầu được báo chí không chút nào e dè ca ngợi. Trên báo viết đây là tác phẩm của biên kịch thần bí, cũng giới thiệu qua nội dung, quả thực là giống y hệt một bộ cung đấu trước đấy Bách Hợp từng xem, trừ tên nhân vật nữ chính thay đổi ra, còn đâu là rập khuôn toàn bộ.
Trong tình tiết vì Cao Dịch Tự không rõ ràng mà hại người, cuối cùng lại trở thành người tình của công chúng. Khi thấy gần như mọi bình luận tốt đẹp gần như là do fan hâm mộ Cao Dịch Tự viết, Bách Hơp không khỏi cười. Ở kiếp trước Ý Bách Hợp đã tham gia một party trao đổi bạn gái, khi trước đến party ấy chỉ vì đổi lấy bước đầu đỉnh cao sự nghiệp cho Cao Dịch Tự, chỉ là cuối cùng buổi tiệc có phóng viên trà trộn vào, nên mới vỡ lở ra, chấn động toàn bộ ngành giải trí. Sau đó lại đến Bàng Mật Ngữ nói Ý Bách Hợp từng tham gia một party như vậy, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến thanh danh của Ý Bách Hợp bị quét sạch. Việc qua lại với các tổng giám đốc để leo lên trong ngành giải trí như Ý Bách Hợp cũng không phải hiếm lạ, chẳng qua là mọi người ngầm hiểu với nhau thôi, nhưng tham gia một bữa tiệc như thế thật sự là đã vượt quá ranh giới cuối cùng của đạo đức con người. Thanh danh Ý Bách Hợp đã không tốt, việc như thế lại lộ ra, thân thể cô vốn sụp đổ, cộng thêm Cao Dịch Tự cũng không thương mình, hai chuyện này khiến cô ấy bị đả kích nặng nề, điều này cuối cùng dẫn đến cái chết của cô ấy.
Mà vừa hay buổi party này mới tổ chức mới ngày trước, giờ còn chưa bị lộ, thêm mấy ngày nữa, tin tức này sẽ làm khiếp sợ toàn bộ ngành giải trí. Buổi tiệc ấy được tổ chức trên một chiếc du thuyền, có lẽ lúc này đám người kia mới chỉ bắt đầu, cũng chưa kết thúc. Bách Hợp nghĩ như vậy, không khỏi bắt đầu muốn tự mình thần không biết quỷ không hay đưa hai người Bàng Mật Ngữ cùng Cao Dịch Tự lên trên du thuyền.
Cao Dịch Tự là minh tinh, dám chắc bên người có vệ sĩ cùng một đám trợ lý, muốn bắt anh ta cũng không khó, nhưng không để cho người khác biết mới là nan giải.
Tưởng rằng cơ hội này rất khó khăn, nhưng Bách Hợp lặng lẽ theo sau Bàng Mật Ngữ cả buổi chiều, lại phát hiện cô ta hết sức tự tin, bất kể đi chỗ nào cũng đều đi một mình, không mang theo trợ lý. Có thể bắt được một cơ hội như vậy, Bách Hợp tùy ý đánh bất tỉnh một người, xét trên thân người, may mắn phát hiện CMND liền thuê một chiếc xe, đi theo Bàng Mật Ngữ, sau khi đến nơi không có camera khu vực, cố ý tạo một vụ va chạm xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.