Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 478: Chương 477: Không làm nam phụ trung khuyển 10

Hoàn Nhĩ WR

07/07/2018

Long tộc may mắn có lực lượng dồi dào, lúc này được thể hiện ra rõ ràng hoàn hảo, băng nhận mỗi lần bị ném ra, người trong phủ Công tước còn không nghĩ tới rằng Bách Hợp cũng là ma pháp sư, tuy nói mọi người kinh hãi khi thấy cô không cần niệm chú ngữ là có thể phóng ra băng nhận thuật, nhưng ngay từ đầu đám người kia còn không đem Bách Hợp để trong lòng, cho đến khi băng nhận lao đến các ma pháp sư, dễ dàng xuyên qua khiên thuẫn của binh lính, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có liền đã bị băng nhận xuyên qua thân thể, âm thanh đám ma pháp sư đang đọc chú ngữ bỗng nhiên ngưng lại, thân thể nhanh chóng hóa thành tượng băng, binh lính đứng ở hàng trước cùng tấm khiên thuẫn cũng đã hóa thành tượng đá ngã xuống đất.

‘Bùm bùm ‘ tiếng vang truyền tới, mấy cỗ thân thể đã dứt sinh cơ liền ngã xuống, vỡ vụn ra, tự nhiên ma pháp sư bên trong cũng là chia năm xẻ bảy, ngay cả huyết nhục cũng không thấy, hầu như những binh lính hay ma pháp sư trước đó ngăn cản vị ma pháp sư vô cùng thần bí này đều bị diệt sạch.

Vốn có một ít người muốn xem trò cười liền trợn mắt, đội ngũ dong binh đoàn mới vừa rồi còn đi cùng đường với Bách Hợp nhìn nhau kinh ngạc sợ hãi, che môi nói không ra lời.

Bách Hợp trong tay lại chế được mấy mũi băng nhận, một lần nữa ném ra ngoài, người trong phủ công tước cũng không dám chống đỡ giống như lúc nãy, ngược lại đám người đều như chim thú chạy trốn, băng nhận liền đánh lên tường nhà, một mảnh tường cũng bị kết băng, loại ma pháp đạt đến trình độ này đã không phải là ma pháp sư thông thường có thể làm được, một ma pháp sư mặt mũi trắng bệch kinh ngạc mà lớn tiếng hô lên: “Nhanh đi thông báo Nhị tiểu thư, người đến chính là một Đại Ma đạo sĩ!”

Ma pháp sư này vừa dứt lời, thân thể liền nhanh chóng kết băng. Bây giờ nghe được danh tiếng của Đại ma đạo sĩ, hầu hết đám binh lính chẳng còn dám lưu lại nữa, người người hận không thể mọc thêm chân mà chạy nhanh hơn một chút, binh lính lúc trước vây quanh cô hiện giảm hơn một nữa, cái danh tiếng Đại ma đạo sĩ mang hiệu quả thật sự rất lớn, lúc này Học viện đế quốc cũng đã phái người đi tới, mà trong phủ Công tước bỗng nhiên truyền ra một tiếng Rồng ngâm động trời, giống như xuyên thẳng tầng trời, những người còn đang hoảng loạn chạy trốn khắp nơi rốt cuộc nhẹ nhõm thở phào một hơi. Vui mừng nói: “Lâm Kiều tiểu thư cùng Cự long của nàng đã đi ra rồi.”

Một Cự long hỏa hồng bay lên trời, nhìn khí thế mười phần, cùng pho tượng đặt ở phủ Công tước giống nhau. Một người mặc áo giáp màu đỏ, bên dưới mặc váy ngắn ngang đầu gối, chiếc giày bó sát chân nàng đang dẫm lên đỉnh đầu hỏa hồng Cự long này. Người áo quần phiêu dật lúc này chính là Lâm Kiều đã trưởng thành, Cự long bay ra khỏi phủ Công tước liền ngửa mặt lên trời trường kêu một tiếng, thanh âm này khiến người nghe tới to lớn khác thường, nhưng đến tai Bách Hợp lại cảm thấy chưa đủ cảm giác, nhìn lân giáp trên người Cự long lúc này thật rực rõ chói lóa. Nhưng vốn là hỏa diễm đang quấn quanh lân giáp lại lập tức biến mất không còn một mảnh, cỗ khí thế này tuy có thể dọa được người bình thường nhưng trong mắt Bách Hợp cũng đá biết rõ Cự long này gần như là đèn đã cạn dầu

“Al.” Quả nhiên là bạn thân Al của Long Bách Hạ, trong lòng Bách Hợp liền cảm thấy bi thương, lúc Al ra bên ngoài tìm cô, vốn cô cũng hoài nghi có phải Cự long hệ Hỏa này đã bị Lâm Kiều lừa gạt, nhưng ngay sau đó suy nghĩ lại một chút cảm thấy khả năng này không nhiều, bởi tuy nói người Long tộc đã lánh đời nhiều năm, không thể so sánh cùng loài người gian trá giảo hoạt, nhưng Al có thực lực cường hãn. Lại nói bởi vì Thâm Uyên lĩnh chủ trốn ra đi theo Lâm Kiều chắc là vừa trong năm nay, vì vậy cô căn bản không có nghĩ tới những phương án khác. Cho đến khi tiến vào Khải Sâm đế quốc sau nghe được người khác nói Lâm Kiều trở thành Long kỵ sĩ, bên người có một con Cự long nhận nàng ta làm chủ, Bách Hợp mới phản ứng được rằng, một năm nay Al biến mất có thể đã rơi vào tay Lâm Kiều

Lúc nghe được giọng nói của Bách Hợp, Cự long vốn đang ở trên không trung giận dữ sôi trào bỗng nhiên ngốc trệ, trong miệng đột nhiên phun ra một ngọn lửa, nhìn qua thật ảm đạm, hơn nữa rất nhanh tắt đi, Lâm Kiều vốn đang đứng trên đầu Cự long quát to một tiếng: “Al!”

Lúc nàng lúc nói chuyện thậm chí còn đưa tay giật dây cương trên đầu Al, trong miệng Al liền kêu rên, thân hình nhanh chóng đáp xuống, lúc rơi xuống đất Cự long mang theo kình phong, người chung quanh trực tiếp bị thổi bay ngã trái ngã phải, Bách Hợp vẫn đứng im như cũ, Cự long sau khi rơi xuống đất phát ra thanh âm trầm đục, thậm chí vì vậy mà mặt đất cũng thoáng lung lay, thân ảnh Lâm Kiều trên đỉnh đầu Al lập tức nhảy xuống, trong ngực nàng giống như còn ôm một cái gì đó, lại bị cuồng phong cùng hỏa diễm chặn lại hơn một nửa, không thấy rõ thân hình.

Cự long Hỏa hồng ngã xuống mặt đất liền trợn mắt ngó nghiêng, lúc nhìn thấy Bách Hợp, ánh mắt đang kinh ngạc và vui vẻ lại chuyển sang mệt mỏi ảm đạm, hắn gào to một tiếng, có chút cố hết sức ngẩng đầu lên. Bách Hợp nghĩ đến Al là bằng hữu của Long Bách Hạ kia, trước đó hăng hái cỡ nào, bây giờ ngay cả việc biến thân thành người cũng đã không làm được.

“Al!” Hốc mắt Bách Hợp có chút cay, đứng cách đó không xa lạnh lùng liếc Lâm Kiều một cái, nàng nhìn ra được rằng Al lúc này đã hoàn toàn bị Lâm Kiều hấp thu toàn bộ lực lượng. Bây giờ cô cũng chẳng có tâm tư công kích Lâm Kiều, xem ra Al cùng Lâm Kiều đã hoàn thành khế ước chủ tớ, nếu như cô mạnh mẽ ra tay với Lâm Kiều, khế ước này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thân thể Al buộc hắn ra tay với cô.



Mặc dù không biết lúc trước phế vật Lâm Kiều kia bằng cách nào lừa Cự long Al kí kết khế ước với nàng, lúc này Bách Hợp lại gần Al, nhưng tay còn chưa có sờ tới khuôn mặt Al, tiếng nói Lâm Kiều non nớt mượt mà đã vang lên:

“Vị tiên sinh này, ta biết rõ ngươi chưa từng gặp Cự Long bao giờ, nhưng đây là sinh vật nguy hiểm, Al chỉ cùng ta kí kết khế ước, ngoại trừ không công kích ta, mặc kệ người phương nào sờ nó đều sẽ phải chịu công kích.” Lúc này giọng nói Lâm Kiều đầy ngạo kiêu cùng vui vẻ, giống như đang khoe khoang vậy, người chung quanh nghe nói như thế đều nhìn thoáng qua quái vật khổng lồ kia mà thèm.., cũng rất nhiều người vô ý thức lui về phía sau một bước.

Hiện giờ thân thể Cự Long đã chiếm toàn bộ quảng trường, đầu rồng to lớn hệt như một ngọn núi nhỏ, không khí trong mũi phun ra cũng đủ thổi bay một chiến sĩ thông thường, thế nhưng Bách Hợp lại đứng vững trước mặt hắn, hiển nhiên cũng không thèm để ý đến ý tứ Lâm Kiều.

“Tiên sinh, ta đã đã cảnh cáo ngươi rồi, phiền ngươi cách Long kỵ sĩ của ta một chút, nếu không đừng trách ta không khách khí.” Sắc mặt Lâm Kiều trầm xuống, nàng liên tục cảnh cáo như vậy mà không có trực tiếp ra tay thái độ này liền được một đám người trầm trồ ca ngợi, thậm chí nhiều người bởi vì tận mắt thấy vị Cự Long kỵ sĩ – truyền kỳ của đế đô này mà kích động khóc ồ lên, Bách Hợp cười lạnh quát: “Cút ngay.”

Trước đó Lâm Kiều trong thế giới này, dù phát minh các loại vật dụng khác nhau nhưng người đời nhắc lúc tới nàng đều mang vẻ mặt cười nhạo, giờ đây khi nói chuyện với nàng đều là nói nhỏ nhẹ, đặc biệt là khi nàng kí khế ước với Cự Long hỏa hồng, ngay cả Hoàng đế bệ hạ lúc thấy nàng cũng là mang theo mấy phần thái độ cung kính, ngay cả ở trước mặt Lâm đại tiểu thư, tỷ tỷ duy nhất của mình thì vẫn mang theo vẻ kiêu căng ngạo mạn. Lâm đại tiểu thư đã nổi danh là Đại ma đạo sĩ trong đế quốc, khi đối mặt với nàng cũng từng khen nàng là tài năng trẻ của đế quốc, tiền đồ sau này to lớn không thể nhìn ra được.

Mà ở trong mắt nam nhân, Lâm Kiều là kiêu ngạo của cả Khải Sâm đế quốc, mặc dù nàng không giống như Lâm đại tiểu thư xinh đẹp tuyệt đỉnh, nhưng nàng lại thông minh hơn, nhiều năm qua nàng kiên trì tập luyện thân thể, vì vậy nữ nhân cũng ghen tỵ thân hình hoàn mỹ của nàng, mặc dù tướng mạo bình thường, vóc người của nàng lại nổi trội hơn rất nhiều nữ nhân trên thế giới này, huống chi nhìn nàng mười phần yếu đuối mỏng manh, nhưng lại mạnh mẽ đến mức thu phục được Cự Long, thực lực như vậy quả thật khiến người sợ hãi, nam nhân cũng ngưỡng mộ si mê nàng, thậm chí nàng còn được Hoàng thái tử đích thân theo đuổi, mà việc này đại tỷ xinh đẹp của nàng cầu cũng không được, Lâm Kiều thật khinh thường những nam nhân này bởi họ quá bình thường, nhưng chính xác có một nam nhân bình thường ở trước mặt nàng, không vì mị lực của mình mà giống như nam nhân khác bò lổm ngổm dưới chân, Lâm Kiều rất nhanh cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.

“Ta liên tục nhắc nhở qua tiên sinh không nên tới gần Cự long của ta, nhưng lúc này tiên sinh giống như không quá nguyện ý nghe theo, là thục nữ, ta nguyện ý để cho ngài ba chiêu…” Lâm kiều cười nói, tự cảm thấy lời nói này phù hợp với thân phận cùng phong độ của mình, vệ trưởng đế quốc đứng một bên đã từng thấy tận mắt Bách Hợp ngay cả thần chú đều không đọc đã xuất ra được ma pháp có thực lực kinh khủng liền cuống quít kêu: “Lâm Kiều tiểu thư, mời lui về phía sau, người này vô cùng nguy hiểm, ta hoài nghi hắn là Đại ma đạo sĩ!”

Vốn Lâm Kiều nghĩ nắm chắc phần thắng nghe nói như thế, nhất thời sợ hết hồn, tu vi ma pháp của nàng bây giờ mới đạt tới tiêu chuẩn của Đại ma pháp sư, sau Đại ma pháp sư mới là Ma đạo sĩ, mà Đại ma đạo sĩ tấn thăng vô cùng khó khăn khó có thể tưởng tượng được, Đại ma pháp sư như Lâm Kiều ở Khải Sâm đế quốc đã là thuộc về tầng lớp cao cấp rồi, mà đạt được cấp bậc này đều do nàng trực tiếp thừa kế một nửa thiên phú cùng thực lục của Cự long hệ Hỏa mà thành, nếu không coi như là nàng kế thừa thiên phú của Al, ngắn ngủi hơn một năm muốn chạm tới Đại ma pháp sư cũng khó như lên trời.

Lúc này ánh mắt của Lâm kiều nhìn Bách Hợp đã thay đổi, ngay từ đầu nàng có chút xem thường Bách Hợp, một tiểu gia hỏa hào nhoáng như vậy, dù sao với trình độ của nàng bây giờ trong đế đô, không thiếu quý tộc đích thân theo đuổi, nàng vốn chỉ coi thường, hôm nay nam nhân bình thường trước mặt nàng, cũng bởi đã gặp qua quá nhiều quý tộc, không còn cảm thấy hiếm có nữa, thưởng thức thành tựu từ khi có thực lực, đối với Lâm Kiều, bề ngoài nam nhân chỉ là tồn tại thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là thực lực của hắn, cho dù bề ngoài Long Bách Hạ vô cùng tuấn mỹ, nhưng nếu như không chịu nổi một kích, thậm chí tư tưởng ngu độn, nàng vẫn sẽ nhìn không thuận mắt, nhưng nếu như nam nhân xinh đẹp, thông minh, thậm chí ngay cả thực lực cũng có thể cùng nàng xứng đôi, nam nhân như vậy cũng đủ để cho Lâm Kiều có mấy phần kính trọng.

“Al, ngươi có khỏe không?” Bách Hợp không để ý tới những loại người này, ngược lại trong miệng nhẹ giọng hỏi một câu, rất nhiều người cũng cảm thấy Bách Hợp là người điên, cùng một con Cự Long trò chuyện, tuy ở trong đại lục Phong Nhã có rất nhiều truyền thuyết về Cự long, cũng có một vài ác long, một vài Cự long ham tiền tài thích đoạt bảo vật, cũng có Cự long yêu thích các thiếu nữ xinh đẹp mà bắt về, nhưng duy nhất không nói đến, người đời cũng cho là Long tộc chính là loại thú có bề ngoài to lớn, không nghĩ tới Long tộc cũng sẽ hóa thân thành người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook