Chương 1300: Đảo tàn sát đẫm máu 28 (hoàn)
Hoàn Nhĩ WR
18/04/2020
King mua cả hòn đảo, làm cái nghề này đương nhiên trước đó đã chuẩn bị, không chỉ là đám người này, mà tất cả muốn giết người diệt khẩu, cho dù năng lực anh ta có lớn cũng khó nuốt trôi.
Bách Hợp nghe đến đây, liền có chủ ý: “Anh để nơi nào?”
Anh ta nghe thế, có chút phiền lòng nói: “Còn chưa tới một phút đồng hồ, cô hỏi nhiều như vậy làm gì?”
“Để nơi nào?” Bách Hợp lớn tiếng lập lại câu hỏi, nhào về phía anh ta. Anh ta xác thực đi đứng không tiện, chứng kiến hành động này của Bách Hợp càng hoảng sợ, khẩu súng trong tay nhắm về phía cô, bắn một phát. Một phát này trúng bả vai Bách Hợp, cô vẫn không ngừng lại vẫn chạy tới, nhìn bộ dạng không sợ chết của cô anh ta càng hoảng sợ hơn, chính mình muốn đẩy xe lăn chạy trốn: “Có phải cô không cần mạng nữa?”
“Tôi hỏi lại lần nữa, những dữ liệu lưu ở đâu?”
Lúc này Bách Hợp xác thực không muốn sống nữa, trên hòn đảo này chôn lượng thuốc nổ lớn, không cần cô ra tay, cả hòn đảo này cũng sẽ nổ tung. Những “khách hàng’ và những thủ vệ tất cả đều phải chết, những người chạy thoát tư liệu cũng nằm trong tay King đây, nếu như cô có thể lấy những dữ liệu đó tới tay, đến lúc đó nhiệm vụ coi như hoàn thành.
“Được tôi giấu ở một nơi bí mật, nếu như tôi chết, những cuồn phim này sẽ công bố ra ngoài, cho nên không người nào dám ra tay với tôi, cô hiểu chưa? Hiện tại cô có muốn rời khỏi đây không?”
Anh ta giống như bị bức đến nóng nảy, nhanh chóng nói ra. Cửa lớn đã mở ra, tiếng động cơ trực thăng truyền tới, thuốc nổ chôn bên dưới cũng ầm ầm vang lên không ngừng truyền tới, lòng đất lay động. Tiếng nổ từ xa đã đến gần.
“Anh chết thì những thước phim này sẽ công bố ngoài sao?”
Bách Hợp nhẹ giọng hỏi, dây cung căng cứng trong lòng được buông lỏng.
Nếu anh ta xác thực có những tư liệu này, anh ta vừa chết nó sẽ được công bố ra ngoài, một số khách hàng đã chết trên đảo, số chạy thoát cũng sẽ vì những thước phim này mà bị pháp luật trị tội.
Nói cách khác, Bách Hợp chỉ cần giết King, nhiệm vụ coi như hoàn thành.
“Tôi chỉ cần giết chết anh thì hòn đảo ác ma này, sẽ vĩnh viễn biến mất phải không?” King chết, những thước phim sẽ công bố ra ngoài, hành vi của ‘Khách hàng’ này sẽ làm thế giới khiếp sợ, những người này có quyền thế có lớn chăng nữa, thân phận cao quý cũng trốn không thoát. Cô không cần tự mình động thủ, chỉ sợ lúc đó cô đã chết trên hòn đảo này. Nhưng nhiệm vụ lần này cũng tính là đã hoàn thành.
Dù sao tâm nguyện của nguyên chủ chỉ yêu cầu trốn khỏi đây, không có yêu cầu sau khi trốn thoát sẽ có cuộc sống êm ả. Nếu như cô chết ở đây, cha mẹ cô sẽ không bị liên lụy thì Diêu Bách Hợp sẽ hài lòng.
Nghĩ như vậy, Bách Hợp đột nhiên xông về phía anh ta.
King không ngờ tới hành động của cô, càng hoảng sợ. Khẩu súng trong tay nhắm đến cô bắn loạn. Bây giờ Bách Hợp bất chấp mạng sống của mình, chỉ cần giữ chân King ở đây, chỉ cần một phút đồng hồ ngăn hắn lại, hắn sẽ chạy không thoát, sẽ chôn cùng hòn đảo này, cùng hòn đảo ác ma này tan xương nát thịt.
Tiếng nổ dần dần hướng phía này tràn đến, trực thăng đã bên trên tòa nhà, bên ngoài không ngừng có tiếng thúc giục truyền đến, đương nhiên là muốn King ra ngoài.
Trên người có hai chỗ đã trúng đạn, vô cùng đau đớn. Nhưng Bách Hợp cắn răn chịu đựng xông về phía King.
Khẩu súng trong tay King đã hết đạn, hăn quăng súng qua một bên, trên mặt lần nữa hiện lên vẻ sợ hãi. Tay vịn xe lăn đẩy ra ngoài muốn bỏ trốn. Nhưng động tác của anh ta làm sao nhanh bằng Bách Hợp, Bách Hợp nhảy bổ lên, lực cực lớn đẩy tới làm cho anh ta ngồi không vững, Bách Hợp đụng vào người anh ta, vốn anh ta đang lăn xe về phía cửa lớn bỗng bị đụng cái văng nghiêng qua một bên, xe lăn bị ném sang một bên, thân thể hai người đập vào cửa sổ thủy tinh ‘Bành’ một tiếng vang lên.
“Cô điên rồi sao?”
King hỗn loạn hô lên, hai tay Bách Hợp kìm chặc anh ta, một dạng liều chết không buông, anh tay giãy dụa ý đồ muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của Bách Hợp: “Đảo sắp nổ, cô không cho tôi đi, cô cũng không thoát khỏi!”
Hắn không tin có người lại không sợ chết, sau khi ghe xong lời này, sắc mặt trắng bệch của Bách Hợp liền nở nụ cười: “Chúng ta đều không đi.” Người như King vốn không nên sống.
Một người hai chân có vấn đề, một người bản thân bị thương, hai người đều liều mạng giãy dụa, tiếng quát tháo của người trên trực thăng càng dồn dập truyền tới.
Tiếng hòn đảo đang nổ càng ngày càng gần, ‘Bùm’ một tiếng nổ vang, tòa nhà bắt đầu run chuyển, ‘tạch tạch tạch’ vách tường đang nứt ra từng mãng, sau đó một tiếng nổ nữa vang lên, vách tường run chuyển kịch liệt, trên đỉnh đầu cũng bắt đầu ‘Rầm, ào ào’ rơi xuống, trực thăng hiển nhiên không dám đáp xuống, đảo nhỏ càng ngày càng nguy hiểm, nếu đáp xuống, chỉ sợ người trên trực thăng cũng mất mạng.
Tiếng trực thăng cất cánh càng ngày càng xa, gạch ngói trên đầu ‘ầm ầm’ trút xuống, ti thể người đàn ông bị treo ngoài ban công như chiếc chuông gió lay động, trên mặt King hiện lên vẻ tuyệt vọng: “Chết tiệt, tôi sẽ chết mà cô cũng không thoát…”
Mặt đất rung chuyển càng ngày càng lớn, hai người thở hồng hộc, cũng đã là nỏ mạnh hết đà, lại không ai chịu buông ai ra.
King ngửa đầu, chuyện cho tới bây giờ biết rõ sẽ chết, hắn ngược lại lại bình tĩnh hơn.
“Cô còn có khả năng sống sót đấy.” Phòng ốc đã ‘ken két’ vang lên, bởi vì phòng ở đã bị chấn động kịch liệt, đã hư hỏng rồi. Hắn nhận thức tất cả mọi chuyện đều nằm trong khống chế của mình, đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện mình không thể khống chế, King nằm mơ cũng không ngờ, Bách Hợp có thể liều chết giữ hắn lại nơi này.
Tuy ra cô đang bị thương nhưng những vết thương này không đủ lấy mạng cô, nếu cô lựa chọn sống sẽ có cơ hội sống tiếp, nhưng cuối cùng cô chọn đồng vu quy tận, loại hành vi này làm cho King rất khó hiểu, hắn không giãy dụa, hắn phát hiện hai người lăn thành một đoàn trên mặt đất, King phát hiện đã nhiều năm rồi hắn không có chật vật qua như vậy. Hắn thở hổn hển, cảm giác cô gái bên cạnh hơi thở mong manh, nhưng cô ta kìm chặt mình, rõ ràng quyết tâm không cho hắn rời khỏi hòn đảo này.
“Anh không thể sống.” Bách Hợp thở phì phò, một khi an tỉnh lại, chung quanh tiếng nổ mạnh càng vang lên kịch liệt, nắm trên mặt đất, cô có thể cảm nhận được nước biển chấn động mạnh sôi trào. Lòng đất truyền đến âm thanh ‘Ầm ầm’ cách hai người càng ngày càng gần.
Nếu như có thể hy sinh một mình cô, đổi lấy tất cả đám ác ma trên đảo chết đi, cũng đáng giá đấy, Nếu như có thể lựa chọn, cô nhất định sẽ không chết chung với King ở nơi quỷ quái này, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
Nghe nói thế, King đột nhiên có chút muốn cười. Cũng vì không cho hắn sống, cho nên mạng cô cũng không cần.
Chẳng lẽ cái này gọi là vì dân trừ hại? Trên đời này có ai vĩ đại như vậy! Tại nơi nguy hiểm chờ chết. King đột nhiên cười to, chỉ là rất nhanh khóe miệng tươi cười của hắn biến thành vẻ đắng chát, có thể là do người trước khi chết hay suy nghĩ lung tung, hắn đột nhiên nhớ lại nhiều năm trước, đối với hắn mà nói nó như ác mộng, quấn quanh cả đời hắn.
Trên thực tế hắn nhiều năm không dám nhớ lại, mỗi lần gặp ác mộng tỉnh lại lúc nữa đêm. Hắn sợ nhất là hồi ức đã qua.
“Cô có mẹ không?”
King bình tỉnh mà hỏi, tay hắn nắm chặt tay Bách Hợp, thân thể run nhè nhẹ, ác ma làm cho người trên đảo nghe tên khiếp vía, lúc này chẳng khác gì những con mồi bị giam trong lồng sắt, đối với tử vong sắp xảy ra cũng sợ hãi tuyệt vọng.
Bách Hợp cũng không muốn cùng hắn nói chuyện, cô cảm thấy thể lực của mình càng ngày càng mất đi, cơ thể trúng đạn chưa cảm thấy gì, giờ trầm tĩnh lại mới cảm giác được đau.
Cô không trả lời, King cũng không thèm để ý. Hắn cũng không muốn nghe Bách Hợp trả lời. Tiếng nổ mạnh cách càng ngày càng gần, trên đỉnh đầu hai người nhìn thấy thi thể bị treo lay động kịch liệt, ‘Bùm’ một tiếng rớt xuống mặt đất. Thời gian trước khi chết đối với King mà nói rất gian nan, hắn nhắm hai mắt đợi cái chết tới. Trong đầu nhớ lại căn phòng giam tăm tối đáng sợ, đối diện một nữ nhân vẻ mặt âm trầm, ôn nhu nhìn hắn cười:
“Ngoan, nô lệ nhỏ của mẹ.” đặt trước mặt hắn là cối xay thịt cực lớn đáng sợ, bà ta đặt cậu lên trên cối.
Đã qua nhiều năm như vậy, mỗi lần nhớ tới hắn đều sợ hãi.
Trong nháy mắt Bách Hợp cảm thấy, tay hắn đảo ngược tay cô lại, cô có chút giật mình quay đầu qua, nhìn thấy trên mặt King lộ vẻ sợ hãi, khuôn mặt có chút méo mó, dường như đang nghĩ tới chuyện gì đáng sợ vậy, vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi.
Lực đạo trên tay hắn mạnh làm Bách Hợp cảm thấy đau đớn: “Cô biết không? Tôi ghét nhất làm nô lệ để người khác định đoạt.” cho nên hắn muốn làm vua, mẹ hắn oán hận cha hắn, lúc hắn còn nhỏ bỏ hắn vào cối say thịt, cái cảm giác đau tê tâm liệt phế cho tới bây giờ hắn nhớ lại, vẫn đau khổ như lúc đó.
Tuy rằng hắn không chết, nhưng hai chân bị cắt đi, bởi vậy hắn hận nhất người ta nhìn hai chân của hắn.
Những chuyện gặp phải lúc còn nhỏ làm cho hắn oán hận con người, hắn bị người ngược đãi, rồi lại chuyển nổi thống khổ của mình qua người khác. Hắn thích nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của họ, hắn thích người khác tôn hắn làm Vua, sau này hắn cũng nhét mẹ hắn vào cối say thịt như hắn lúc nhỏ, khác nhau là lúc đó hắn được người khác cứu ra, mẹ hắn thì biến thành thịt xay.
Từ đó về sau hắn điên cuồng giết người, đồng thời xây dựng đảo ác ma này, không nghĩ tới hắn lại chết ở nơi hắn sáng lập ra.
Lòng đất bị kíp nổ, hai người bị sóng chấn bay lên, Bách Hợp lờ mờ thấy được King bay ra ngoài, nữa người dưới chỉ còn tới hai cái đùi mà thôi.
Sau đó cô chìm vào bóng tối.
Cả tòa đảo chia năm xẻ bảy, tiếng nổ kịch liệt vang lên, hòn đảo bị lượng thuốc nổ lớn phân chia, chậm rãi chìm xuống đái biển, tội ác nơi này theo hòn đảo chìm xuống biển.
Ba ngày sau, một chương trình tự động được gửi đến mạng lưới internet trên toàn thế giới, những nhân vật nổi danh trên thế giới đương nhiên cũng có rất nhiều hình ảnh khát máu. Trên thế giới mỗi người nhìn thấy một phòng giam hắc ám, trong phòng giam một đám ‘con mồi’ tuyệt vọng treo trong lồng sắt.
Thủ đoạn tàn nhẫn, đáng sợ, làm toàn bộ thế giới sôi trào.
Những gương mặt bị giết cũng những vụ án mất tích trùng khớp với nhau, nói cách khác, những thước phim này không phải dựng nên mà là thật sự xảy ra.
Mỗi nơi trên thế giới cho dù là người sống nơi hẻo lánh nhất cũng nhìn thấy cũng cảm thấy giật mình cùng phẩn nộ, tin tức thông báo tìm kiếm việc này. Bên trong nhà họ Diêu, cha mẹ Diêu Bách Hợp nhìn thấy, mới phát hiện con gái biến mất không thấy, danh sách bị giết hại trên đảo, cũng có tên Diêu Bách Hợp. Hai vợ chồng lần đầu tiên vì con gái thống khổ.
Tin tức trong ti vi, những nhân vật phong quang vô hạn trên thế giới bây giờ đang chật vật vô cùng, sa lưới pháp luật. Rất nhiều người nắm bắt tin tức nhanh chóng, trong miệng còn nguyền rủa một người đàn ông tên King, chờ đợi bọn họ chính là trừng trị nghiêm khắc nhất.
Bách Hợp nghe đến đây, liền có chủ ý: “Anh để nơi nào?”
Anh ta nghe thế, có chút phiền lòng nói: “Còn chưa tới một phút đồng hồ, cô hỏi nhiều như vậy làm gì?”
“Để nơi nào?” Bách Hợp lớn tiếng lập lại câu hỏi, nhào về phía anh ta. Anh ta xác thực đi đứng không tiện, chứng kiến hành động này của Bách Hợp càng hoảng sợ, khẩu súng trong tay nhắm về phía cô, bắn một phát. Một phát này trúng bả vai Bách Hợp, cô vẫn không ngừng lại vẫn chạy tới, nhìn bộ dạng không sợ chết của cô anh ta càng hoảng sợ hơn, chính mình muốn đẩy xe lăn chạy trốn: “Có phải cô không cần mạng nữa?”
“Tôi hỏi lại lần nữa, những dữ liệu lưu ở đâu?”
Lúc này Bách Hợp xác thực không muốn sống nữa, trên hòn đảo này chôn lượng thuốc nổ lớn, không cần cô ra tay, cả hòn đảo này cũng sẽ nổ tung. Những “khách hàng’ và những thủ vệ tất cả đều phải chết, những người chạy thoát tư liệu cũng nằm trong tay King đây, nếu như cô có thể lấy những dữ liệu đó tới tay, đến lúc đó nhiệm vụ coi như hoàn thành.
“Được tôi giấu ở một nơi bí mật, nếu như tôi chết, những cuồn phim này sẽ công bố ra ngoài, cho nên không người nào dám ra tay với tôi, cô hiểu chưa? Hiện tại cô có muốn rời khỏi đây không?”
Anh ta giống như bị bức đến nóng nảy, nhanh chóng nói ra. Cửa lớn đã mở ra, tiếng động cơ trực thăng truyền tới, thuốc nổ chôn bên dưới cũng ầm ầm vang lên không ngừng truyền tới, lòng đất lay động. Tiếng nổ từ xa đã đến gần.
“Anh chết thì những thước phim này sẽ công bố ngoài sao?”
Bách Hợp nhẹ giọng hỏi, dây cung căng cứng trong lòng được buông lỏng.
Nếu anh ta xác thực có những tư liệu này, anh ta vừa chết nó sẽ được công bố ra ngoài, một số khách hàng đã chết trên đảo, số chạy thoát cũng sẽ vì những thước phim này mà bị pháp luật trị tội.
Nói cách khác, Bách Hợp chỉ cần giết King, nhiệm vụ coi như hoàn thành.
“Tôi chỉ cần giết chết anh thì hòn đảo ác ma này, sẽ vĩnh viễn biến mất phải không?” King chết, những thước phim sẽ công bố ra ngoài, hành vi của ‘Khách hàng’ này sẽ làm thế giới khiếp sợ, những người này có quyền thế có lớn chăng nữa, thân phận cao quý cũng trốn không thoát. Cô không cần tự mình động thủ, chỉ sợ lúc đó cô đã chết trên hòn đảo này. Nhưng nhiệm vụ lần này cũng tính là đã hoàn thành.
Dù sao tâm nguyện của nguyên chủ chỉ yêu cầu trốn khỏi đây, không có yêu cầu sau khi trốn thoát sẽ có cuộc sống êm ả. Nếu như cô chết ở đây, cha mẹ cô sẽ không bị liên lụy thì Diêu Bách Hợp sẽ hài lòng.
Nghĩ như vậy, Bách Hợp đột nhiên xông về phía anh ta.
King không ngờ tới hành động của cô, càng hoảng sợ. Khẩu súng trong tay nhắm đến cô bắn loạn. Bây giờ Bách Hợp bất chấp mạng sống của mình, chỉ cần giữ chân King ở đây, chỉ cần một phút đồng hồ ngăn hắn lại, hắn sẽ chạy không thoát, sẽ chôn cùng hòn đảo này, cùng hòn đảo ác ma này tan xương nát thịt.
Tiếng nổ dần dần hướng phía này tràn đến, trực thăng đã bên trên tòa nhà, bên ngoài không ngừng có tiếng thúc giục truyền đến, đương nhiên là muốn King ra ngoài.
Trên người có hai chỗ đã trúng đạn, vô cùng đau đớn. Nhưng Bách Hợp cắn răn chịu đựng xông về phía King.
Khẩu súng trong tay King đã hết đạn, hăn quăng súng qua một bên, trên mặt lần nữa hiện lên vẻ sợ hãi. Tay vịn xe lăn đẩy ra ngoài muốn bỏ trốn. Nhưng động tác của anh ta làm sao nhanh bằng Bách Hợp, Bách Hợp nhảy bổ lên, lực cực lớn đẩy tới làm cho anh ta ngồi không vững, Bách Hợp đụng vào người anh ta, vốn anh ta đang lăn xe về phía cửa lớn bỗng bị đụng cái văng nghiêng qua một bên, xe lăn bị ném sang một bên, thân thể hai người đập vào cửa sổ thủy tinh ‘Bành’ một tiếng vang lên.
“Cô điên rồi sao?”
King hỗn loạn hô lên, hai tay Bách Hợp kìm chặc anh ta, một dạng liều chết không buông, anh tay giãy dụa ý đồ muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của Bách Hợp: “Đảo sắp nổ, cô không cho tôi đi, cô cũng không thoát khỏi!”
Hắn không tin có người lại không sợ chết, sau khi ghe xong lời này, sắc mặt trắng bệch của Bách Hợp liền nở nụ cười: “Chúng ta đều không đi.” Người như King vốn không nên sống.
Một người hai chân có vấn đề, một người bản thân bị thương, hai người đều liều mạng giãy dụa, tiếng quát tháo của người trên trực thăng càng dồn dập truyền tới.
Tiếng hòn đảo đang nổ càng ngày càng gần, ‘Bùm’ một tiếng nổ vang, tòa nhà bắt đầu run chuyển, ‘tạch tạch tạch’ vách tường đang nứt ra từng mãng, sau đó một tiếng nổ nữa vang lên, vách tường run chuyển kịch liệt, trên đỉnh đầu cũng bắt đầu ‘Rầm, ào ào’ rơi xuống, trực thăng hiển nhiên không dám đáp xuống, đảo nhỏ càng ngày càng nguy hiểm, nếu đáp xuống, chỉ sợ người trên trực thăng cũng mất mạng.
Tiếng trực thăng cất cánh càng ngày càng xa, gạch ngói trên đầu ‘ầm ầm’ trút xuống, ti thể người đàn ông bị treo ngoài ban công như chiếc chuông gió lay động, trên mặt King hiện lên vẻ tuyệt vọng: “Chết tiệt, tôi sẽ chết mà cô cũng không thoát…”
Mặt đất rung chuyển càng ngày càng lớn, hai người thở hồng hộc, cũng đã là nỏ mạnh hết đà, lại không ai chịu buông ai ra.
King ngửa đầu, chuyện cho tới bây giờ biết rõ sẽ chết, hắn ngược lại lại bình tĩnh hơn.
“Cô còn có khả năng sống sót đấy.” Phòng ốc đã ‘ken két’ vang lên, bởi vì phòng ở đã bị chấn động kịch liệt, đã hư hỏng rồi. Hắn nhận thức tất cả mọi chuyện đều nằm trong khống chế của mình, đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện mình không thể khống chế, King nằm mơ cũng không ngờ, Bách Hợp có thể liều chết giữ hắn lại nơi này.
Tuy ra cô đang bị thương nhưng những vết thương này không đủ lấy mạng cô, nếu cô lựa chọn sống sẽ có cơ hội sống tiếp, nhưng cuối cùng cô chọn đồng vu quy tận, loại hành vi này làm cho King rất khó hiểu, hắn không giãy dụa, hắn phát hiện hai người lăn thành một đoàn trên mặt đất, King phát hiện đã nhiều năm rồi hắn không có chật vật qua như vậy. Hắn thở hổn hển, cảm giác cô gái bên cạnh hơi thở mong manh, nhưng cô ta kìm chặt mình, rõ ràng quyết tâm không cho hắn rời khỏi hòn đảo này.
“Anh không thể sống.” Bách Hợp thở phì phò, một khi an tỉnh lại, chung quanh tiếng nổ mạnh càng vang lên kịch liệt, nắm trên mặt đất, cô có thể cảm nhận được nước biển chấn động mạnh sôi trào. Lòng đất truyền đến âm thanh ‘Ầm ầm’ cách hai người càng ngày càng gần.
Nếu như có thể hy sinh một mình cô, đổi lấy tất cả đám ác ma trên đảo chết đi, cũng đáng giá đấy, Nếu như có thể lựa chọn, cô nhất định sẽ không chết chung với King ở nơi quỷ quái này, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
Nghe nói thế, King đột nhiên có chút muốn cười. Cũng vì không cho hắn sống, cho nên mạng cô cũng không cần.
Chẳng lẽ cái này gọi là vì dân trừ hại? Trên đời này có ai vĩ đại như vậy! Tại nơi nguy hiểm chờ chết. King đột nhiên cười to, chỉ là rất nhanh khóe miệng tươi cười của hắn biến thành vẻ đắng chát, có thể là do người trước khi chết hay suy nghĩ lung tung, hắn đột nhiên nhớ lại nhiều năm trước, đối với hắn mà nói nó như ác mộng, quấn quanh cả đời hắn.
Trên thực tế hắn nhiều năm không dám nhớ lại, mỗi lần gặp ác mộng tỉnh lại lúc nữa đêm. Hắn sợ nhất là hồi ức đã qua.
“Cô có mẹ không?”
King bình tỉnh mà hỏi, tay hắn nắm chặt tay Bách Hợp, thân thể run nhè nhẹ, ác ma làm cho người trên đảo nghe tên khiếp vía, lúc này chẳng khác gì những con mồi bị giam trong lồng sắt, đối với tử vong sắp xảy ra cũng sợ hãi tuyệt vọng.
Bách Hợp cũng không muốn cùng hắn nói chuyện, cô cảm thấy thể lực của mình càng ngày càng mất đi, cơ thể trúng đạn chưa cảm thấy gì, giờ trầm tĩnh lại mới cảm giác được đau.
Cô không trả lời, King cũng không thèm để ý. Hắn cũng không muốn nghe Bách Hợp trả lời. Tiếng nổ mạnh cách càng ngày càng gần, trên đỉnh đầu hai người nhìn thấy thi thể bị treo lay động kịch liệt, ‘Bùm’ một tiếng rớt xuống mặt đất. Thời gian trước khi chết đối với King mà nói rất gian nan, hắn nhắm hai mắt đợi cái chết tới. Trong đầu nhớ lại căn phòng giam tăm tối đáng sợ, đối diện một nữ nhân vẻ mặt âm trầm, ôn nhu nhìn hắn cười:
“Ngoan, nô lệ nhỏ của mẹ.” đặt trước mặt hắn là cối xay thịt cực lớn đáng sợ, bà ta đặt cậu lên trên cối.
Đã qua nhiều năm như vậy, mỗi lần nhớ tới hắn đều sợ hãi.
Trong nháy mắt Bách Hợp cảm thấy, tay hắn đảo ngược tay cô lại, cô có chút giật mình quay đầu qua, nhìn thấy trên mặt King lộ vẻ sợ hãi, khuôn mặt có chút méo mó, dường như đang nghĩ tới chuyện gì đáng sợ vậy, vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi.
Lực đạo trên tay hắn mạnh làm Bách Hợp cảm thấy đau đớn: “Cô biết không? Tôi ghét nhất làm nô lệ để người khác định đoạt.” cho nên hắn muốn làm vua, mẹ hắn oán hận cha hắn, lúc hắn còn nhỏ bỏ hắn vào cối say thịt, cái cảm giác đau tê tâm liệt phế cho tới bây giờ hắn nhớ lại, vẫn đau khổ như lúc đó.
Tuy rằng hắn không chết, nhưng hai chân bị cắt đi, bởi vậy hắn hận nhất người ta nhìn hai chân của hắn.
Những chuyện gặp phải lúc còn nhỏ làm cho hắn oán hận con người, hắn bị người ngược đãi, rồi lại chuyển nổi thống khổ của mình qua người khác. Hắn thích nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của họ, hắn thích người khác tôn hắn làm Vua, sau này hắn cũng nhét mẹ hắn vào cối say thịt như hắn lúc nhỏ, khác nhau là lúc đó hắn được người khác cứu ra, mẹ hắn thì biến thành thịt xay.
Từ đó về sau hắn điên cuồng giết người, đồng thời xây dựng đảo ác ma này, không nghĩ tới hắn lại chết ở nơi hắn sáng lập ra.
Lòng đất bị kíp nổ, hai người bị sóng chấn bay lên, Bách Hợp lờ mờ thấy được King bay ra ngoài, nữa người dưới chỉ còn tới hai cái đùi mà thôi.
Sau đó cô chìm vào bóng tối.
Cả tòa đảo chia năm xẻ bảy, tiếng nổ kịch liệt vang lên, hòn đảo bị lượng thuốc nổ lớn phân chia, chậm rãi chìm xuống đái biển, tội ác nơi này theo hòn đảo chìm xuống biển.
Ba ngày sau, một chương trình tự động được gửi đến mạng lưới internet trên toàn thế giới, những nhân vật nổi danh trên thế giới đương nhiên cũng có rất nhiều hình ảnh khát máu. Trên thế giới mỗi người nhìn thấy một phòng giam hắc ám, trong phòng giam một đám ‘con mồi’ tuyệt vọng treo trong lồng sắt.
Thủ đoạn tàn nhẫn, đáng sợ, làm toàn bộ thế giới sôi trào.
Những gương mặt bị giết cũng những vụ án mất tích trùng khớp với nhau, nói cách khác, những thước phim này không phải dựng nên mà là thật sự xảy ra.
Mỗi nơi trên thế giới cho dù là người sống nơi hẻo lánh nhất cũng nhìn thấy cũng cảm thấy giật mình cùng phẩn nộ, tin tức thông báo tìm kiếm việc này. Bên trong nhà họ Diêu, cha mẹ Diêu Bách Hợp nhìn thấy, mới phát hiện con gái biến mất không thấy, danh sách bị giết hại trên đảo, cũng có tên Diêu Bách Hợp. Hai vợ chồng lần đầu tiên vì con gái thống khổ.
Tin tức trong ti vi, những nhân vật phong quang vô hạn trên thế giới bây giờ đang chật vật vô cùng, sa lưới pháp luật. Rất nhiều người nắm bắt tin tức nhanh chóng, trong miệng còn nguyền rủa một người đàn ông tên King, chờ đợi bọn họ chính là trừng trị nghiêm khắc nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.