Bia Đỡ Đạn Tiên Sinh Chuyển Chính Đi!
Chương 8
Ốc sên nhỏ chạy vội ( 飞奔的小蜗牛)
30/11/2020
Bất luận suy nghĩ của Tần Luật về Khổ Đinh Trà có tiến triển ra sao, cậu vẫn chưa một lần trả lời tin nhắn của người kia. Tiểu Meo Meo phát kịch mới, hai cái tên Tần Thời Minh Nguyệt cùng Vũ Mộ lại tiếp tục bị ghép đôi. Tần Luật vốn không quan tâm mấy chuyện tào lao này, chẳng qua đột nhiên nhớ tới lần Khổ Đinh Trà hỏi về quan hệ giữa hai người họ. Thế mà tới khi bị ghép CP với Khổ Đinh Trà thì cậu lại thẳng thừng nói một câu “Không có quan hệ”, chắc anh ta nghĩ mình ghét anh ta lắm. Đương lúc Tần Luật trầm tư, đột nhiên một lời mời gia nhập nhóm nhảy ra. “Cúc thơm đầy vườn”? Hội gì đây? Có điều vì Tiểu Meo Meo gửi, Tần Luật vẫn ấn đồng ý.
Tiểu Meo Meo: ~(≧▽≦)/~ Minh Nguyệt sama!
Tần Thời Minh Nguyệt: Nhóm gì đây?
Thính Phong: (>_<) Tụi em thật ra định tổ chức offline! Muốn mời sama đến chung vui ~
Đậu Đậu: ~(≧▽≦)/~ Đúng vậy đúng vậy ~ Dù sao cũng không phải lần đầu, sama ở thành phố B, mà cả bọn lần này định tổ chức tại thành phố T! Gần không à, quẩy luôn đi sama, mọi người sẽ ấn theo thời gian của anh để tổ chức.
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ Thật ra thì hiện tại tôi ở thành phố T, được công ty điều tới đây một thời gian rồi.
Tiểu Meo Meo: Vậy offline càng tiện, đến luôn đến luôn!
Tần Thời Minh Nguyệt: Mọi người đã chào đón nhiệt tình như vậy ╮(╯▽╰)╭ Được rồi, đi thì đi.
Tần Luật nghĩ đến buổi offline lại nhớ tới ước hẹn với Khổ Đinh Trà, theo tình huống hiện giờ chắc không được rồi.
Tan làm về nhà, Tần Luật mở nhóm chat, bởi vì sắp tổ chức offline, “Cúc thơm đầy vườn” mỗi ngày đều vô cùng rôm rả. Bất ngờ là hôm nay nhóm quần cư lại không thấy động tĩnh gì, thật kỳ lạ, Tần Luật chủ động mở ra khung đối thoại.
Tần Thời Minh Nguyệt: ~(≧▽≦)/~ Thời gian thương lượng xong chưa? Cuối cùng thì offline lúc nào?
Kế hoạch – Nấm Nấm:!!! Chuyện gì đã xảy ra!! Offline????
Thấy Nấm Nấm trả lời, Tần Luật bừng tỉnh, chết dở gửi nhầm nhóm rồi!
Tần Thời Minh Nguyệt: -_-|| Khụ khụ, đừng để ý, gửi lộn.
Đạo diễn – Cô Tô: Sama đi offline với ai vậy ~
Tần Thời Minh Nguyệt: Mấy người Thính Phong, offline mấy lần rồi.
Kế hoạch – Nấm Nấm: Ở đâu ở đâu?
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭ Thành phố T.
Kế hoạch – Nấm Nấm: Hơi xa, thật hâm mộ T^T
Đạo diễn – Cô Tô: Cùng hâm hộ-ing T^T
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭
Tần Luật vừa mới tắt khung chat tổ kịch thì tin nhắn của Khổ Đinh Trà đến.
Khổ Đinh Trà: Offline lần này tôi đi có được không?
Bị Khổ Đinh Trà thấy mất rồi, Tần Luật có chút do dự, Khổ Đinh Trà lại gửi tới tin nhắn khác.
Khổ Đinh Trà: Cậu đã nói chắc chắn không từ chối rồi mà, giờ định quỵt sao?
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮Ai quỵt, anh tự đi hỏi mấy đứa Tiểu Meo Meo đi, họ không ngại là được.
Một lát sau, nhóm chat “Cúc thơm đầy vườn” kêu “đinh đinh”.
Tiểu Meo Meo: ~(≧▽≦)/~ Hoan nghênh Khổ Đinh Trà-sama!
Thính Phong: ~(≧▽≦)/~ Hoan nghênh hoan nghênh!
Tiểu Hoa Đào: Hoan nghênh sama!! o(≧v≦)o~
Khổ Đinh Trà: Chào mọi người.
Tiểu Meo Meo: Khổ Đinh Trà-sama! Nghe xong kịch anh phối lần trước em đã muốn thông đồng với anh từ lâu rồi!
Tần Thời Minh Nguyệt: Sao anh ta vào đây được???
Tiểu Meo Meo: Khổ Đinh Trà-sama nói anh lỡ mồm nói ra chuyện offline nên bảo muốn đến vui chung, ngẫm ra offline có mình anh là zai thì quả là nhàm chán ╮(╯▽╰)╭
Thính Phong: ╮(╯▽╰)╭ Chuẩn, nhiều người chơi mới vui.
Đậu Đậu: Gào khóc-ing! Khổ Đinh Trà-sama em vô cùng thích thanh âm của anh!! Cầu hợp tác!
Một lũ phản bội! Khổ Đinh Trà mới nói một câu liền đồng ý cái rụp! Tần Luật cực kỳ không muốn thừa nhận cảm giác chờ mong đang nhen nhóm trong lòng đâu! Vì tránh trường hợp đôi bên gượng gạo, Tần Luật quyết định gọi thêm mấy người Thư Nguyên, dù sao, như Thính Phong đã nói, càng đông càng vui.
Số người tham gia offline vùn vụt tăng theo cấp số nhân, nhóm em gái trong hội càng ngày càng kích động. Trước ngày tụ hội, Trầm Sâm mò đi tìm Tần Luật.
Cà Phê: →_→ Chậc chậc chậc.
Tần Luật: -_-|| Chậc cái con khỉ!
Cà Phê: ~(≧▽≦)/~ Trong lòng ông hồi hộp lắm phải không?
Tần Luật: Hồi hộp cái gì?
Cà Phê: Còn giả vờ giả vịt! Có phải ai đó đang lén lút tưởng tượng ra mặt mũi Khổ Đinh Trà phải không?
Tần Luật: (#‵′) 凸! Tôi với anh ta chả có gì hết!
Cà Phê: Nói cứng ghê, mà này, nhỡ đâu Khổ Đinh Trà xấu thật thì làm sao bây giờ?
Tần Luật: … Ông đây là người nông cạn thế sao?? Mà nói lại lần nữa, tôi cùng anh ta chả có quan hệ gì hết sất, cần đếch gì phải quan tâm đến tướng mạo!!
Cà Phê: Chậc chậc chậc, ông cứ mạnh miệng tiếp đi, tôi out đây, bái bai.
Tần Luật cũng tính out nick nghỉ sớm, đang định đóng QQ thì đột nhiên Khổ Đinh Trà gửi tin.
Khổ Đinh Trà: Nghỉ ngơi sớm chút đi, ngủ ngon.
……
Ngày hôm sau, vì nơi tổ chức offline cách nhà không xa nên chín giờ hơn Tần Luật mới rời khỏi nhà. Thư Nguyên đã đặt phòng từ trước, chỉ là Tần Luật chưa muốn vào, đứng ngoài hành lang chờ, một lát sau, ba cô nhóc tuổi học sinh chạy tới.
“Minh Nguyệt-sama chào buổi sáng!” Tần Luật nghe thấy tiếng chào liền quay đầu lại nhìn, ba người mới tới lần lượt là Đậu Đậu, Thính Phong và Tiểu Hoa Đào.
“Làm sao để con gái đợi được chứ, ngồi đi.” Tần Luật giúp ba cô kéo ghế.
“Nguyệt thụ, anh đừng khách khí, tự bọn em có thể chăm sóc bản thân, trái lại anh mới là người cần che chở hơn.” Đậu Đậu cười xấu xa.
“Bố khỉ! Ông đây chuẩn men, cần gì người che chở!” Tần Luật xù lông.
Tùy tiện xuôi theo bọn họ hàn huyên đôi ba câu, đang uống trà thì bên cạnh vang lên giọng nam quen thuộc.
“Chào mọi người.” Ngay cả cách chào hỏi cũng rất quen, người kia chưa kịp tự giới thiệu, Tiểu Meo Meo đã lên tiếng: “Anh là Khổ Đinh Trà-sama sao!”
Khổ Đinh Trà cười khẽ: “Ừ, mọi người giỏi thật, nghe giọng liền nhận ra.”
Đậu Đậu đắc ý trả lời: “Chứ sao nữa, anh không nhìn xem chúng em là ai, mỗi ngày đều phải tiếp xúc với âm thanh, hơn nữa bọn em rất thích thanh âm của Khổ Đinh Trà-sama, kịch nào anh phối em cũng nghe rất nhiều lần!”
Khổ Đinh Trà cười cười: “Cảm ơn mọi người.”
“Sama ới sama à, em là Tiểu Meo Meo ~”
“Em là Thính Phong nè.”
“Đậu Đậu!”
“Em là Tiểu Hoa Đào.”
Thính Phong thấy Tần Luật không mở miệng liền nói thẳng: “Cái người đang cự nự ngồi kia chính là Minh Nguyệt-sama đó, ha ha, Minh Nguyệt-sama sao lại không nói gì thế?”
Khổ Đinh Trà nhìn về phía Tần Luật, cười nói: “Chào anh.”
Tần Luật giương mắt nhìn Khổ Đinh Trà “Ừ” một tiếng rồi lại cúi đầu tiếp tục uống trà.
Hai bên giới thiệu xong, mấy cô bé con bắt đầu nhốn nháo vui đùa. Tần Luật liếc nhìn Khổ Đinh Trà qua khóe mắt, người kia trông rất nghiêm chỉnh, ngũ quan cân đối, không khác lắm so với trong tưởng tượng. Thật ra lần này Tần Luật cũng có chút mong đợi, tuy luôn mở miệng khước từ Khổ Đinh Trà, thế nhưng người kia trái lại không hề để ý, vẫn tiếp tục quan tâm, chú ý tới cậu. Biết rằng lần offline này cậu đi, Khổ Đinh Trà cũng chạy tới vì muốn gặp cậu, loại cảm giác được người khác coi trọng này thật tốt. Nếu lần gặp nhau này song phương cảm thấy không tệ, Tần Luật muốn thử một lần tin tưởng Khổ Đinh Trà, cho dù cả hai không ở cùng một thành phố. Cơ mà, tình huống bây giờ là sao! Trên mạng lúc nào cũng nói thích mình, vậy mà ngoài đời gặp nhau nhìn một cái chào một câu rồi thôi là sao? Tâm tình phấn chấn vốn có của Tần Luật đột nhiên bay biến, may mà đúng lúc Tiểu Meo Meo và bọn Thư Nguyên tới, đoàn người cùng đi vào phòng, thế nên cậu mới giấu được phần nào tâm trạng không vui.
Cơm nước xong xuôi, Tần Luật xuôi xuôi một ít, nhưng đến KTV thì lại tiếp tục tuột dốc không phanh. Lúc ăn cơm Tần Luật còn có thể tự an ủi do nhiều người nên Khổ Đinh Trà không bắt chuyện, đến KTV, mấy em gái tụm lại một chỗ ca hát nhảy múa, Thư Nguyên thì dính một chỗ với Trầm Sâm, còn thằng cha Khổ Đinh Trà kia thì dán rịt mông bên đầu kia ghế salon! Đây rõ ràng là thái độ không hứng thú mà!
Trầm Sâm uốn éo bên Thư Nguyên một hồi liền đến ngồi bên cạnh Tần Luật cọ cọ, mở miệng ra đi thẳng vào vấn đề khiến Tần Luật lập tức xù lông!
Trầm Sâm hỏi: “Khổ Đinh Trà có phải đã chết tâm với cậu rồi không?”
Chết tâm… Chết tâm cái con mẹ nó! Tần Luật trong đầu rít gào! Sau khi thấy mặt liền chết tâm, mặt mũi ông đây đâu có tàn tạ đến thế! Cái người trước đó dõng dạc nói thích mình là thằng nào! Giờ vừa thấy mặt đã dứt tình, quá giả tạo! Nghe xong lời Trầm Sâm nói, tâm tình Tần Luật ngay lập tức rơi xuống đáy.
Trầm Sâm muốn giúp một tay, chân thành đề nghị hai người thành thật mở lời với nhau.
Dưới cái tình huống này đúng là cần nói thẳng mặt với nhau, Tần Luật hiểu cách nghĩ của Trầm Sâm. Mặt đối mặt làm rõ mọi chuyện với Khổ Đinh Trà, hiện giờ đây là phương án tốt nhất.
“Theo tôi biết, Khổ Đinh Trà-sama trước đây hình như đã từng thích một người, lúc gặp mặt người ta cũng chả nói năng gì, vô cùng lạnh nhạt, chắc không phải thất vọng vì cậu xấu đâu?”
Nghe câu chốt của Trầm Sâm, Tần Luật bắt đầu thấy hồi hộp, vì Tần Luật cũng rất muốn biết đáp án.
“Thứ nhất, tôi không hề thất vọng, thứ hai, tôi đâu có thích anh ta.”
Câu trả lời này làm Tần Luật thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại tiếp tục phỉ nhổ bản thân không ngừng, lo được lo mất như vậy có đáng mặt đại trượng phu không!
Nếu thích vì sao không để ý tới người ta! Tần Luật ngồi bên này nhìn Khổ Đinh Trà, trong đầu không ngừng xoắn xuýt, đến khi offline kết thúc hẵng còn tiếp tục xoắn xuýt. Đang định tạm biệt mọi người về nhà, Khổ Đinh Trà cuối cùng mở miệng.
“Chúng ta có thể nói chuyện không? Sẽ không làm mất nhiều thời gian đâu.” Khổ Đinh Trà nhìn thẳng mắt Tần Luật nói rành rọt.
Ánh mắt tránh né của Tần Luật lóe lên một cái, chợt nghe Trầm Sâm thúc giục: “Đi đi, hai người đúng là cần nói chuyện.”
Tần Luật khẽ gật đầu, Khổ Đinh Trà kéo sang ngồi ghế đá bên công viên gần đó.
Tần Luật cúi đầu, Khổ Đinh Trà buông tay, nói: “Tôi là Hướng Trạch.”
“Tần Luật.”
“Đã lâu rồi hai chúng ta chưa từng nói chuyện riêng. Từ trước đến nay vẫn luôn là cậu nói tôi nghe, lần này, để tôi mở lời trước đi.”
Tần Luật nghe xong lời này, đột nhiên nhớ tới lời thoại mà nhân vật Khổ Đinh Trà phối âm từng nói trong bộ kịch hai người hợp tác, Tần Luật chợt có cảm giác như mình đang thực sự hóa thân thành nhân vật. Trong kịch, nhân vật kia đến cuối cùng vẫn không thể thổ lộ tâm ý với người mình yêu, còn anh thì sao, Khổ Đinh Trà?
Tiểu Meo Meo: ~(≧▽≦)/~ Minh Nguyệt sama!
Tần Thời Minh Nguyệt: Nhóm gì đây?
Thính Phong: (>_<) Tụi em thật ra định tổ chức offline! Muốn mời sama đến chung vui ~
Đậu Đậu: ~(≧▽≦)/~ Đúng vậy đúng vậy ~ Dù sao cũng không phải lần đầu, sama ở thành phố B, mà cả bọn lần này định tổ chức tại thành phố T! Gần không à, quẩy luôn đi sama, mọi người sẽ ấn theo thời gian của anh để tổ chức.
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ Thật ra thì hiện tại tôi ở thành phố T, được công ty điều tới đây một thời gian rồi.
Tiểu Meo Meo: Vậy offline càng tiện, đến luôn đến luôn!
Tần Thời Minh Nguyệt: Mọi người đã chào đón nhiệt tình như vậy ╮(╯▽╰)╭ Được rồi, đi thì đi.
Tần Luật nghĩ đến buổi offline lại nhớ tới ước hẹn với Khổ Đinh Trà, theo tình huống hiện giờ chắc không được rồi.
Tan làm về nhà, Tần Luật mở nhóm chat, bởi vì sắp tổ chức offline, “Cúc thơm đầy vườn” mỗi ngày đều vô cùng rôm rả. Bất ngờ là hôm nay nhóm quần cư lại không thấy động tĩnh gì, thật kỳ lạ, Tần Luật chủ động mở ra khung đối thoại.
Tần Thời Minh Nguyệt: ~(≧▽≦)/~ Thời gian thương lượng xong chưa? Cuối cùng thì offline lúc nào?
Kế hoạch – Nấm Nấm:!!! Chuyện gì đã xảy ra!! Offline????
Thấy Nấm Nấm trả lời, Tần Luật bừng tỉnh, chết dở gửi nhầm nhóm rồi!
Tần Thời Minh Nguyệt: -_-|| Khụ khụ, đừng để ý, gửi lộn.
Đạo diễn – Cô Tô: Sama đi offline với ai vậy ~
Tần Thời Minh Nguyệt: Mấy người Thính Phong, offline mấy lần rồi.
Kế hoạch – Nấm Nấm: Ở đâu ở đâu?
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭ Thành phố T.
Kế hoạch – Nấm Nấm: Hơi xa, thật hâm mộ T^T
Đạo diễn – Cô Tô: Cùng hâm hộ-ing T^T
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭
Tần Luật vừa mới tắt khung chat tổ kịch thì tin nhắn của Khổ Đinh Trà đến.
Khổ Đinh Trà: Offline lần này tôi đi có được không?
Bị Khổ Đinh Trà thấy mất rồi, Tần Luật có chút do dự, Khổ Đinh Trà lại gửi tới tin nhắn khác.
Khổ Đinh Trà: Cậu đã nói chắc chắn không từ chối rồi mà, giờ định quỵt sao?
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮Ai quỵt, anh tự đi hỏi mấy đứa Tiểu Meo Meo đi, họ không ngại là được.
Một lát sau, nhóm chat “Cúc thơm đầy vườn” kêu “đinh đinh”.
Tiểu Meo Meo: ~(≧▽≦)/~ Hoan nghênh Khổ Đinh Trà-sama!
Thính Phong: ~(≧▽≦)/~ Hoan nghênh hoan nghênh!
Tiểu Hoa Đào: Hoan nghênh sama!! o(≧v≦)o~
Khổ Đinh Trà: Chào mọi người.
Tiểu Meo Meo: Khổ Đinh Trà-sama! Nghe xong kịch anh phối lần trước em đã muốn thông đồng với anh từ lâu rồi!
Tần Thời Minh Nguyệt: Sao anh ta vào đây được???
Tiểu Meo Meo: Khổ Đinh Trà-sama nói anh lỡ mồm nói ra chuyện offline nên bảo muốn đến vui chung, ngẫm ra offline có mình anh là zai thì quả là nhàm chán ╮(╯▽╰)╭
Thính Phong: ╮(╯▽╰)╭ Chuẩn, nhiều người chơi mới vui.
Đậu Đậu: Gào khóc-ing! Khổ Đinh Trà-sama em vô cùng thích thanh âm của anh!! Cầu hợp tác!
Một lũ phản bội! Khổ Đinh Trà mới nói một câu liền đồng ý cái rụp! Tần Luật cực kỳ không muốn thừa nhận cảm giác chờ mong đang nhen nhóm trong lòng đâu! Vì tránh trường hợp đôi bên gượng gạo, Tần Luật quyết định gọi thêm mấy người Thư Nguyên, dù sao, như Thính Phong đã nói, càng đông càng vui.
Số người tham gia offline vùn vụt tăng theo cấp số nhân, nhóm em gái trong hội càng ngày càng kích động. Trước ngày tụ hội, Trầm Sâm mò đi tìm Tần Luật.
Cà Phê: →_→ Chậc chậc chậc.
Tần Luật: -_-|| Chậc cái con khỉ!
Cà Phê: ~(≧▽≦)/~ Trong lòng ông hồi hộp lắm phải không?
Tần Luật: Hồi hộp cái gì?
Cà Phê: Còn giả vờ giả vịt! Có phải ai đó đang lén lút tưởng tượng ra mặt mũi Khổ Đinh Trà phải không?
Tần Luật: (#‵′) 凸! Tôi với anh ta chả có gì hết!
Cà Phê: Nói cứng ghê, mà này, nhỡ đâu Khổ Đinh Trà xấu thật thì làm sao bây giờ?
Tần Luật: … Ông đây là người nông cạn thế sao?? Mà nói lại lần nữa, tôi cùng anh ta chả có quan hệ gì hết sất, cần đếch gì phải quan tâm đến tướng mạo!!
Cà Phê: Chậc chậc chậc, ông cứ mạnh miệng tiếp đi, tôi out đây, bái bai.
Tần Luật cũng tính out nick nghỉ sớm, đang định đóng QQ thì đột nhiên Khổ Đinh Trà gửi tin.
Khổ Đinh Trà: Nghỉ ngơi sớm chút đi, ngủ ngon.
……
Ngày hôm sau, vì nơi tổ chức offline cách nhà không xa nên chín giờ hơn Tần Luật mới rời khỏi nhà. Thư Nguyên đã đặt phòng từ trước, chỉ là Tần Luật chưa muốn vào, đứng ngoài hành lang chờ, một lát sau, ba cô nhóc tuổi học sinh chạy tới.
“Minh Nguyệt-sama chào buổi sáng!” Tần Luật nghe thấy tiếng chào liền quay đầu lại nhìn, ba người mới tới lần lượt là Đậu Đậu, Thính Phong và Tiểu Hoa Đào.
“Làm sao để con gái đợi được chứ, ngồi đi.” Tần Luật giúp ba cô kéo ghế.
“Nguyệt thụ, anh đừng khách khí, tự bọn em có thể chăm sóc bản thân, trái lại anh mới là người cần che chở hơn.” Đậu Đậu cười xấu xa.
“Bố khỉ! Ông đây chuẩn men, cần gì người che chở!” Tần Luật xù lông.
Tùy tiện xuôi theo bọn họ hàn huyên đôi ba câu, đang uống trà thì bên cạnh vang lên giọng nam quen thuộc.
“Chào mọi người.” Ngay cả cách chào hỏi cũng rất quen, người kia chưa kịp tự giới thiệu, Tiểu Meo Meo đã lên tiếng: “Anh là Khổ Đinh Trà-sama sao!”
Khổ Đinh Trà cười khẽ: “Ừ, mọi người giỏi thật, nghe giọng liền nhận ra.”
Đậu Đậu đắc ý trả lời: “Chứ sao nữa, anh không nhìn xem chúng em là ai, mỗi ngày đều phải tiếp xúc với âm thanh, hơn nữa bọn em rất thích thanh âm của Khổ Đinh Trà-sama, kịch nào anh phối em cũng nghe rất nhiều lần!”
Khổ Đinh Trà cười cười: “Cảm ơn mọi người.”
“Sama ới sama à, em là Tiểu Meo Meo ~”
“Em là Thính Phong nè.”
“Đậu Đậu!”
“Em là Tiểu Hoa Đào.”
Thính Phong thấy Tần Luật không mở miệng liền nói thẳng: “Cái người đang cự nự ngồi kia chính là Minh Nguyệt-sama đó, ha ha, Minh Nguyệt-sama sao lại không nói gì thế?”
Khổ Đinh Trà nhìn về phía Tần Luật, cười nói: “Chào anh.”
Tần Luật giương mắt nhìn Khổ Đinh Trà “Ừ” một tiếng rồi lại cúi đầu tiếp tục uống trà.
Hai bên giới thiệu xong, mấy cô bé con bắt đầu nhốn nháo vui đùa. Tần Luật liếc nhìn Khổ Đinh Trà qua khóe mắt, người kia trông rất nghiêm chỉnh, ngũ quan cân đối, không khác lắm so với trong tưởng tượng. Thật ra lần này Tần Luật cũng có chút mong đợi, tuy luôn mở miệng khước từ Khổ Đinh Trà, thế nhưng người kia trái lại không hề để ý, vẫn tiếp tục quan tâm, chú ý tới cậu. Biết rằng lần offline này cậu đi, Khổ Đinh Trà cũng chạy tới vì muốn gặp cậu, loại cảm giác được người khác coi trọng này thật tốt. Nếu lần gặp nhau này song phương cảm thấy không tệ, Tần Luật muốn thử một lần tin tưởng Khổ Đinh Trà, cho dù cả hai không ở cùng một thành phố. Cơ mà, tình huống bây giờ là sao! Trên mạng lúc nào cũng nói thích mình, vậy mà ngoài đời gặp nhau nhìn một cái chào một câu rồi thôi là sao? Tâm tình phấn chấn vốn có của Tần Luật đột nhiên bay biến, may mà đúng lúc Tiểu Meo Meo và bọn Thư Nguyên tới, đoàn người cùng đi vào phòng, thế nên cậu mới giấu được phần nào tâm trạng không vui.
Cơm nước xong xuôi, Tần Luật xuôi xuôi một ít, nhưng đến KTV thì lại tiếp tục tuột dốc không phanh. Lúc ăn cơm Tần Luật còn có thể tự an ủi do nhiều người nên Khổ Đinh Trà không bắt chuyện, đến KTV, mấy em gái tụm lại một chỗ ca hát nhảy múa, Thư Nguyên thì dính một chỗ với Trầm Sâm, còn thằng cha Khổ Đinh Trà kia thì dán rịt mông bên đầu kia ghế salon! Đây rõ ràng là thái độ không hứng thú mà!
Trầm Sâm uốn éo bên Thư Nguyên một hồi liền đến ngồi bên cạnh Tần Luật cọ cọ, mở miệng ra đi thẳng vào vấn đề khiến Tần Luật lập tức xù lông!
Trầm Sâm hỏi: “Khổ Đinh Trà có phải đã chết tâm với cậu rồi không?”
Chết tâm… Chết tâm cái con mẹ nó! Tần Luật trong đầu rít gào! Sau khi thấy mặt liền chết tâm, mặt mũi ông đây đâu có tàn tạ đến thế! Cái người trước đó dõng dạc nói thích mình là thằng nào! Giờ vừa thấy mặt đã dứt tình, quá giả tạo! Nghe xong lời Trầm Sâm nói, tâm tình Tần Luật ngay lập tức rơi xuống đáy.
Trầm Sâm muốn giúp một tay, chân thành đề nghị hai người thành thật mở lời với nhau.
Dưới cái tình huống này đúng là cần nói thẳng mặt với nhau, Tần Luật hiểu cách nghĩ của Trầm Sâm. Mặt đối mặt làm rõ mọi chuyện với Khổ Đinh Trà, hiện giờ đây là phương án tốt nhất.
“Theo tôi biết, Khổ Đinh Trà-sama trước đây hình như đã từng thích một người, lúc gặp mặt người ta cũng chả nói năng gì, vô cùng lạnh nhạt, chắc không phải thất vọng vì cậu xấu đâu?”
Nghe câu chốt của Trầm Sâm, Tần Luật bắt đầu thấy hồi hộp, vì Tần Luật cũng rất muốn biết đáp án.
“Thứ nhất, tôi không hề thất vọng, thứ hai, tôi đâu có thích anh ta.”
Câu trả lời này làm Tần Luật thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại tiếp tục phỉ nhổ bản thân không ngừng, lo được lo mất như vậy có đáng mặt đại trượng phu không!
Nếu thích vì sao không để ý tới người ta! Tần Luật ngồi bên này nhìn Khổ Đinh Trà, trong đầu không ngừng xoắn xuýt, đến khi offline kết thúc hẵng còn tiếp tục xoắn xuýt. Đang định tạm biệt mọi người về nhà, Khổ Đinh Trà cuối cùng mở miệng.
“Chúng ta có thể nói chuyện không? Sẽ không làm mất nhiều thời gian đâu.” Khổ Đinh Trà nhìn thẳng mắt Tần Luật nói rành rọt.
Ánh mắt tránh né của Tần Luật lóe lên một cái, chợt nghe Trầm Sâm thúc giục: “Đi đi, hai người đúng là cần nói chuyện.”
Tần Luật khẽ gật đầu, Khổ Đinh Trà kéo sang ngồi ghế đá bên công viên gần đó.
Tần Luật cúi đầu, Khổ Đinh Trà buông tay, nói: “Tôi là Hướng Trạch.”
“Tần Luật.”
“Đã lâu rồi hai chúng ta chưa từng nói chuyện riêng. Từ trước đến nay vẫn luôn là cậu nói tôi nghe, lần này, để tôi mở lời trước đi.”
Tần Luật nghe xong lời này, đột nhiên nhớ tới lời thoại mà nhân vật Khổ Đinh Trà phối âm từng nói trong bộ kịch hai người hợp tác, Tần Luật chợt có cảm giác như mình đang thực sự hóa thân thành nhân vật. Trong kịch, nhân vật kia đến cuối cùng vẫn không thể thổ lộ tâm ý với người mình yêu, còn anh thì sao, Khổ Đinh Trà?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.