Biệt Đội Nhóm Nữ Khùng Điên Cùng Các Anh Chàng Thiên Tài

Chương 21: Ba Tin Bấn Loạn

Mộng Huyền Vũ

09/10/2016

-Anh Vũ! Anh Vũ!- Bây giờ là giờ ra chơi chiều , Anh Vũ đang đi rót nước thì bất chợt đằng sau có tiếng gọi tên anh, và người đó chính là Hải Ly khiến anh có phần hơi bất ngờ.Cô kiếm anh có gì mà hấp tấp thế?

-Sao vậy Hải Ly?

-Anh…có người mình thích rồi sao ?-Hải Ly thở hồng hộc rồi bất chợt hỏi một câu khiến Anh Vũ đứng hình, mặt anh đỏ cả lên.

-Có không?- Hải Ly vẫn ngây ngô hỏi lien tiếp , Anh Vũ không còn đường trốn đành nói ra.

-Không có !- Anh nghiêm túc nói.

-Hả? Vậy tại sao tôi hỏi anh lại đỏ mặt?

-Ơ thì….tôi cũng không biết ! Cô cũng thừa biết tôi đâu biết thích là cái quái gì chứ!

-Ồ! Vậy để tôi nói nha: bây giờ anh hãy nghĩ tới ngay đứa con gái đầu tiên mà anh nghĩ tới đi!- Hải Ly ra trò thành một người tâm lý , ra khảo Anh Vũ.

-Hả?Là sao?- Anh vẫn đứng đờ ra.

-Ý tôi là khi nhắc tới con gái , anh nghĩ tới ai đầu tiên ? Chỉ cần nói với tôi là anh có nghĩ tới một người , không cần nói tên cũng được!-Anh Vũ suy ngẫm một hồi rồi nói anh đã nghĩ tới một người, người con gái anh nghĩ tới đầu tiên nhưng không nói tên của cô ta.

-Ok! Vậy tôi hỏi anh nè! Khi anh ở bên cô bạn đó … anh có thấy mình hồi hộp , tim đập mạnh không? – Sao giống câu hỏi trắc nhiệm quá vậy? Tuy Anh Vũ linh cảm không mấy hay nhưng thôi, cứ trả lời cho vui lòng.

-Ơ thì…hình như có!-Anh mất vài giây để trả lời, đúng là …có thiệt.

-Ok! Hai người nắm tay nhau chưa?

-Rồi!

-Ghê dữ! Khi nào tôi không hay vậy ta !- Anh Vũ mặt =.= miễn ý kiến với cái con nhỏ trước mặt anh.

-Vậy thì…anh cảm thấy thế nào khi nắm tay cô ta?Cảm thấy ấm không? Cảm thấy thoải mái và cảm giác muốn nắm chật hơn không?

-Ơ thì tôi…cảm thấy… c….có!- Cái câu hỏi này của Hải Ly quái dị quá, Anh Vũ gượng gạo nói…dù anh muốn từ chối lằm nhưng vì cũng muốn biết thích là sao nên anh cũng muốn ….thử xem, thành thật thử.

-Rồi ôm nhau chưa?

-Có rồi!

-Hai người bước nhanh quá dị!- Hải Ly bất ngờ, tưởng câu trả lời không có ai dè …Anh Vũ ghe ethiejet, khong biết có phải không biết thích không nhỉ?

-Vậy anh có cảm giác …như muốn bảo vệ cô ấy , muốn dùng toàn thân để ôm chặt cô ấy và giữ lâu trong mình không?

-Bà hỏi cái gì vậy?- Anh xấu hổ chịu hết nổi la lên.

-Cứ trả lời đi!

-Ơ thì…cũng có!- Anh khó khăn trả lời.

-Ok! Bước cuối ucngf…hai người…hôn nhau chưa?

-Câu đó bà biết rồi còn đâu!- Anh Vũ phản xạ mạnh, mặt đỏ không biết nói gì thêm. Hải Ly vẫn ngây ngô nhìn anh.

-Biết ? Hồi nào ?-Hải Ly nhăn mặt thắc mắc.

-Thôi bỏ qua đi! Có! Có hôn rồi!

-Ái chà chà! Có người ngại kìa! – Hải Ly cười híp mí khiến Anh Vũ càng điên hơn nữa,lẽ ran gay từ đầu anh không nên trả lời những câu hỏi của cô.

-Rồi anh chủ động hay cô đó chủ đọng?

-Tôi!- Anh Vũ trả lời dứt khoát, mặt Hải Ly còn gian tà hơn nữa.

-Kết luận: anh thích cô gái đó rồi ấy!-Hải Ly vừa kết luận xong, Anh Vũ đang uống nước bị sốc phun ra cái phụt ngay lập tức, ho sặc sụa .

-Trời! Anh có sao không? – Hải Ly bối rối hỏi han anh.

-Cái gì? Đó gọi là thích ấy hả?

-Ừ! Thích nghĩa là anh rung động trước người con gái ! Anh làm tất cả mọi thứ với người con gái như một cặp tình nhân mà anh còn là kẻ chủ động nữa , nghĩa là anh muốn như thế ! Vậy nghĩa là anh đã thích rồi ấy!

-Nghĩa là…cách tôi cư xư với người con gái đó khác với những người con gái còn lại à? –Anh Vũ đỏ mặt nhìn Hải Ly. Thích là thế ư? Sao nó kì lạ vậy?

-Ừ đúng rồi đó! Người con gái đặc biệt nào lọt vào mắt xanh của Anh Vũ được hay vậy?- Cô cười gian tà nhìn , anh cũng bật cười lại với cô . Khuôn mặt tự tin nói với chất giọng đểu.

-Nếu cô muốn biết tôi có thể cho cô biết!

-Khỏi ! Tôi biết là ai rồi!- Hải Ly híp mí mỉm cười khiến Anh Vũ giật mình . Anh xấu hổ, ngại ngùng nhìn cô trông khi cô vẫn cười gian tà như thế. Anh tự hỏi sao cô thoải mái quá vậy chứ???

-Tuyết Băng đúng không!- Hải Ly quất câu đúng tỉnh, anh muốn té ngửa ran gay lập tức luôn.

-Cái …cái gì?Sao cô nghĩ là Tuyết Băng!

-Thôi khỏi! Tôi nghe Karuku kể hết rồi!

-Sao?

-Cái lần thể dục anh bị chảy máu mũi …là do nhìn Tuyết Băng chạy đúng không? Cũng phải Tuyết Băng vừa xinh đẹp lại mặc bộ đồ càng tôn thân hình cô ấy nên ông nhìn bị kích thích nên….

-Tầm bậy ! Làm ì có chứ!-Anh Vũ phản ứng mạnh mẽ khiến Hải Ly hếthồn.

-Thôi ông không cần ngại đâu ! AHihihi!- Cơ mà cô vẫn mặt dày cười gian manh , anh cũng đành bó tay . Cái con Karuku đó , anh phải nhờ tên Phong dạy dỗ nó lại mới được . Cơ mà bị Hải Ly nghĩ vậy anh cũng chả thích.

-Ông khỏi lo! Tuyết Băng cũng biết chuyện này rồi! -Xong câu , Anh Vũ té xỉu ngay lập tức luôn. Tuyết Băng….hiểu làm anh mất ! Trời đất tại sao có thể được chứ?

Hải Ly kể lại là trong lúc nhóm cô bàn tán về cái vụ của “ Anh Vũ thích Tuyets Băng” thì tình cờ Tuyết Băng đi ngang qua nghe rồi….ân cần hỏi. Trong khi từ đó tới giờ là hắt mặt chảnh lên hỏi không hà! Karuku trề môi nhưng ucngx trả lời cho công chúa của lớp vui lòng. Nhìn cái mặt tí ta tí tửng hạnh phúc chưa cơ mà nhóm của Hải Ly cũng quay mặt nói chuyện tiếp.

Nghe Hải Ly kể lại xong câu chuyện, Anh Vũ càng muốn lên cơn bệnh thật. TRời ơi! Anh vốn cũng đã rang tránh những việc khá gần Tuyết Băng rồi thế mà giờ…Ôi chời ơi!!!!

-Thôi tôi vào lớp! Chào trước nha!- Mặt Anh Vũ tối sầm lại khiến cô hơi tởn chút nên kiếm cách trốn ngay lập tức luôn!



TRời đất ơi là trời! Thế nào cũng tung tin đồn giữa anh và Tuyết Băng cho mà xem! Anh pahir giải thích lại với nhóm Hải Ly mới được.

Đang tính chạy ngay vô lớp để giải thích lại nhưng không may đúng lúc đó Tuyết Băng ra ngoài lấy sách vở thì vô tình chạm mặt nhau . Tuyết Băng vừa gặp Anh Vũ liền đỏ mặt, ngại ngùng , cười e thẹn . Anh Vũ nhìn mà bó tay, cô nàng này hiểu lầm anh rồi!

-Anh Vũ à…-Tuyết Băng nhẹ nhàng thốt lên.

-Nghe nè Tuyết Băng! Tôi nghe Hỉa Ly kể hết rồi! Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!-Anh Vũ mặt nghiêm túc nhìn cô.

-Chuyện gì?

-Chuyện Karuku nghĩ tôi thích bà nhưng chật chức là không phải nhé Tuyết Băng!

-Là…là sao?- Mặt Tuyết Băng nhăn lại.Dù không biết anh nói gì nhưng khi anh nói anh không thích cô….Lòng Tuyết Băng quạnh lại cực kì.

-Đúng là cái lần tôi chảy máu mũi nhưng mà là….-Anh Vũ tới đây xấu hổ , ngại ngùng nói khá ái ngại .

-Là gì?- Tuyết Bnăng thấy phẩn ứng lạ thường của Anh Vũ , cô càng sốt ruột hỏi.

-Thì là……

Cuối giờ về, Anh Vũ thất thần từng bước tên hành lang , anh nên làm sao đây? Phải nói như thế nào đây? Lỡ như nói vậy….cô ấy có giật bắn mình và sợ anh không ? Có khi còn cách xa anh nữa! Cho dù mối quan hện bây giờ cũng được nhưng nếu cứ như thế vậy mãi…vạy bieetts chừng nào anh mới thành công? Còn cái tên khốn nạn là cái gai trong mắt anh kia nữa. Anh nghĩ làm như thế nào để loại bỏ hắn ra đây? Anh không phải là kẻ thứ ba đang ghen tị nhưng mà thật lòng hắn không xứng đáng với cô. Nhớ lại cái đem đó anh muốn nổi điên!

-Nè Anh Vũ !!

-Mày làm cái gì thất thần vậy?

Đang đi suy nghĩ thì bỗng nhiên từ đằng sau có hai con người nhảy bổ vào anh. À không! Một người nhảy bổ còn người kia thì vẫn điềm đạm bước tới thôi.

-Phong! Thiên Vương! Sao tụi bây thích làm tao giật mình quài vậy!- Anh Vũ mặt cáu quay qua.

-Gì cộc vậy mày! Thấy mày buồn nên tao hù cho vui thôi!Hehe!

-Nè Anh Vũ….mày thích Tuyết Băng hả?-Thiên Vương quất câu làm Anh Vũ muốn xỉu tập hai.

-Mày lấy đâu ra cái tin đó? Phong cũng biết luôn hả?

-Ừ! Tao nghe từ Karuku!

-Còn tao nghe từ Song Thư!- Tuyết Băng biết liền nói cho nhóm biết, trong nhóm ai ucngx cười ranh mãnh chúc mừng. Song Thư cũng không ngại nói cho Thiên Vương biết luôn.

-Trời ơi! Karuku tự bịa ra á! Chứ không có!

-Bịa ra? Mày nói nhỏ bạn thân tao bịa ra là sao ?- Phong nghe có dính tới Karuku nên anh có nhướn người lên.

-Ơ thì là…-Anh Vũ lại ấp úng nói.

“Karuku nằm mệt mỏi trên giường trong phòng y tế, sau khi Phong đi….cô thấy buồn thật chớ ! Bỗng nhiên cửa mở ra, Karuku tưởng bạn cô tới nên mừng rỡ đúng dậy nhưng thật ra là không phải. Người mở cánh cửa là Anh Vũ”

-Karuku? Tỉnh rồi hả?-Anh thấy cô , hỏi thăm như bạn bè trong lớp vậy thôi. Nãy anh có nghe tin Karuku bị ngất giữa chừng , còn thấy thằng Phong bế cô chạy nữa là hiểu rồi.

-Ừ! Ông bị sao thế?

-Ơ…toi bị chảy máu cam! – Anh Vũ bỗng nhiên đỏ mặt trả lời.

Nói chung thì nhóm vừa chạy xong , mọi người liền ngạc nhiên thong báo “anh lớn” bị thương ngay mũi nên anh mới vác cái xác tới đây để kêu cô y tá giúp anh cầm máu.

-Cô y tá không có ở đây! Ông ngối xuống ghế đi , tôi làm cho ! Tôi biết làm mà!

Anh Vũ miễn cưỡng ngồi xuống để Karuku cầm máu . Vừa cầm , Karuku hỏi chuyện.

-Bộ bị đập ở đâu hay sao mà chảy nhiều vậy?

-Không! Tôi đâu có bất cẩn giống như bà!- Trả lời một câu khiến Karuku muốn nổi máu sung vậy ấy.

-Tự nhiên chạy vòng xong rồi chảy hả?

-Ừ!

-Ồ! Nhóm ông có mấy đứa con gái?

-Ba : Bách Hợp , Tuyết Băng và Hải Ly!- Anh Vũ hơi nghi ngờ câu hỏi của Karuku.

-Ahehehe! Vậy là tôi biết nguyên do sao ông chay máu mũi rồi!- Mặt Karuku cười gian tà kinh khủng, Anh Vũ cảm thấy vô cùng ớn lạnh mà không nói nên được lời nào.

-Ông thích Tuyết Băng đúng hơm? – Cô cất đồ nghề, hỏi câu trêu chọc.

-Cái gì? Bà bị điên à? Tôi với bả chỉ là bạn….

-Nín! Để tôi giải thích!-Câu nói bị kích động của Anh Vũ bị Karuku cắt ngang , cô đứa ngón trỏ ngay miệng anh rồi bắt đầu giáo thuyết.

-Con trai mà bị chảy máu mũi không phải do bị thương thì còn nguyên nhân khác….là bị kích thích!

-Cái….cái gì bị kích thích?

-Những người thường bị dư máu khi bị kích thích thì sẽ chảy máu mũi ! Con trai thường bị kích động vì cái gì? Câu trả lời là con gái! Ông chạy xong là bị chảy máu cam thì có nghĩa trong quá trình chạy, chắc chắn ông đã bị quyến rũ hay gì đó giống vậy bởi một đứa con gái trong nhóm nên mới ra hậu quả thế này! Và nguwfoi đó không ai khác là Tuyết Băng!-Karuku đưa ra lí luận vô cùng sắc xảo và logic khiến Anh Vũ nghĩ lại….rốt cuộc cơ thể và tâm trí này là của hay là của cái nhỏ trước mắt mà nó nói nhiều và hiểu giữ vậy?

-Bà đúng là khùng thiệt rồi! Sao lại nghĩ là Tuyết Băng mà không phải một ai khác?- Anh Vũ có phần hơi cáu gắt.

-Xí! Bách Hợp là ông đủ biết là của Phong ….-Karuku tính đưa ra nguyên nhân mà tới đây cô hơi khựng lại một chút . Co vừa nói gì vậy…Bách Hợp….là…của Phong?

-Ah! Ý bà là do bả là phó của Phong, còn Tuyết Băng là phó của tôi, gần tôi hơn nên tôi thích bả là vậy chứ gì?- Anh Vũ thay Karuku nói hết.

-À…Ừ…-Cô chập chừng trả lời.

-Vậy…còn Hải Ly thì sao ? Sao…không phải là bả?- Anh hỏi nhưng có phần hơi trốn tránh, quay mặt đi chỗ khác.

-Tụi tôi là thường dân không dám nghĩ đến việc ông quan tâm tới ha! Vả lại : bả là chủ nhân , ông là osin! Không đời nào osin và chủ nhân có chuyện đó xảy ra ! Hiểu Chưa? Tóm lại là ông thích Tuyết Băng đúng khong? – Anh Vũ bó tay với cái con nhỏ thám tử dỏm này luôn á.



Anh không nói chuyện nữa, đứng dậy kệ Karuku làm gì thì làm. Vừa mở cửa, khuôn mặt của Hải Ly liền xuất hiện ngay tức khắc khiến Anh Vũ đứng chời trồng ra luôn. Anh sửng sốt nhìn cô.”

-Cơ mà tao thấy vậy cũng được! Sao mày không quen con Tuyết Băng đi? Hợp mà! Hai đứa lạnh lùng như nhau!- Thiên VUowng chăm chú nghe rồi nói câu phũ phàng làm Anh Vũ điên máu . Rõ ràng nó là cái đứa biết rõ sự tình của anh thế mà dám nói…

-Vậy mày sao không quen con Song Thư đi! Hai đứa kiêu căng như nhau!- Anh Vũ trả đũa lại.

-Tao đang quen Nhật Dạ mà!

-Nhưng nguyên nhân đó thì làm gì có…...

-Trời ơi mày im mồm cho tao ! Đã hứa là không được nói mà!

Anh Vũ chưa nói hết câu thì bị Thiên Vương bịt miệng lại ngay lập tức.Cũng tại Anh Vũ nói lớn tiếng quá cho nên anh hoảng bịt nhanh ngay có thể . Bên Anh Vũ thì anh có hơi nóng nhưng thôi đã lỡ hứa rồi thì cũng phải thực hiện….dẫu sao thì đi nữa…..Phong đứng giữa hai nguwofi , lắc đầu bó tay.

-Thiên Vương đã muốn quen Nhật Dạ rồi thì cứ cho nó quen ! Conf mày thì với nhỏ đó thì hên xui! Dầu mày có như thế nào thì mày cũng là người thứ ba thôi! Tao tán thành với Thiên Vương là quen Tuyêts Băng đi !- Phong nói câu như đúng rồi ấy! Nếu không phải đi tù vì tội giết nguwofi là anh giết hai thằng này trước rồi ấy.

-Vậy còn mày? Sao mày không uqen luôn Bách Hợp luôn đi!

- Tao quen rồi!

-HẢ?- Hai người còn lại đòng thanh. Cái gì chứ? Nói chơi thôi không lẽ thiệt chời.

-Cái gì? Mày quen con Bách Hợp hồi nào?- Anh Vũ la lên.

-Hôm nay! Tao là người đề nghị nó làm bạn gái tao!

-Mày điên à? Sao làm vậy?Mày thích nó hả?- Thiên vương cũng hơi bất ngờ chút .

- Thì tụi bây cũng thấy rồi đó! Tao cũng chỉ là người đến sau hoy!-Phong nói thản nhiên như không có gì, anh cười nhẹ rồi nhìn qua Anh Vũ với ánh mắt muốn nói rang “tao với mày cũng giống nhau thôi!” . Thiên Vương cũng im luôn.

Mọi thứ sẽ vẫn phát triển tốt đẹp nếu như ngày hôm nay, trên bảng tin xuất hiện ba tin động trời:

~Thiên vương và Song Thư hôn nhau.

~Phong và Bách Hợp đã chính thức quen nhau.

~ Anh Vũ thích thầm Tuyết Băng.

Cả trường bị nháo nhào bởi cái vụ cuộc tình giữa các hội trưởng và các cô phó hội trưởng. Qủa là những gì họ nghi ngờ không hề sai. Không lâu ba cô nàng cũng biết tin này liền ngớ mặt ra , Nhật Dạ ngớ mặt vì sự việc hiểu lầm giữa Thiên Vương và Song Thư ; Karuku thì giật bắn với cái tin Phong và Bách Hợp quen nhau…vụ này…cô chưa hề biết ; còn Hải Ly thì bất ngờ vì tin Anh Vũ thích Tuyết Băng lan nhanh dữ vậy?

-Trời đất! Nhật Dạ! Karuku! Hải Ly!

-Bảo Châu?

Ba cô vẫn đnag nhìn trên bảng cho tới khi một tiếng hét thất thanh gọi tên ba cô nàng. À thì ra là cô nàng Bảo Châu có cái họ hao hao giống Hoàng Anh . Chắc cô nàng cũng có đọc bảng tin rồi nên vội vã kiếm ba cô đây này . Bảo Châu chạy tới bên ba người mà thở hồng hộc.

-Sao thế Bảo Châu ?- Hải Ly uqay qua hỏi han.

-Sao mấy bà…lại để Hoàng Tử của mấy bà troa tay cho Phù Thủy hả?-Một câu làm nguyên nhóm té xỉu. Bảo Châu đọc truyện cổ tích nhiều quá rồi.

-Hải Ly! Anh Vũ thích Tuyết Băng kìa ! Sao bà bình thường quá vậy?- Bảo Châu chạy tới ôm hai vai của Hải Ly.

-Ổng thích kệ ổng! Tôi có bạn trai rồi!- Bảo Châu mặt im hồi bỏ Hải Ly ra rồi quay sang bên Karuku.

-Karuku! Hai người kia quen nhau kìa! Bà không làm gì đi?

-Tôi với Hoàng Anh đang quen nhau mà!-À Bảo Châu quên . Xong lại thả Karuku ra rồi nhào tới Nhật Dạ.

-Huhuhu Nhật Dạ!!! Hai người đó hôn nhau kìa chời!

-Ơ thì chỉ là hiểu lầm thôi! Tôi với Thiên Vương có nói chuyện nhau rồi!- Nhật Dạ cười trừ. Cô bó tay với Bảo Châu thật chớ!

-Tốt ! Cố gắng lên nha! ĐUngừ thua con nhỏ phù thủy đó!

-Ok!

Karuku và Hải Ly mỉm cười nhìn Bảo Châu đnag ôm Nhật Dạ. Bảo Châu cũng quá quan tâm với cái nhóm cô nàng này rồi. Đang ôm Nhật Dạ bình thản thì tự nhiên ai đó tạng cho Bảo Châu một cú ngay đầu tỉnh rụi người. Nhật Dạ, Karuku và Hải Ly nhìn hết hồn.

-Nè! Bà thôi xàm dùm tôi được không?

-Oái! Hoàng Anh sao lại quánh tôi!-À thì ra là Hoàng Anh ! Anh nãy giờ ngắm cái thể hiện ngu ngốc của Bảo Châu khiến anh có phần hơi cau mày.

-Chuyện ba thằng kiêu căng đó kệ cha nó đi! Bà lôi ba nhỏ bạn thân của tôi làm cái gì?

-Nè! Ong là sứ thần của ba con mụ phù thủy đó hả? Tôi đang muốn tốt cho họ thôi!

- Tốt cái gì? Bà càng hại họ hơn nữa!

-Ông thật không hiểu gì hết!

-Bà mới là không hiểu ấy!

……

Hai người cứ cãi lộn không ngừng khiến ba người còn lại bó tay. Mà thôi cũng lâu rồi họ mới nói chuyện cho họ nói chuyện thoải mái đi! Trong khi đó, Hải Ly và Nhật Dạ quay qua hỏi han Karuku .

-Nè Karuku! Không sao chứ?

- Bà nói gì vậy Hải Ly? Không sao là sao?

- Thì….ở đây hai đứa tụi tôi ai chả biết bà thích Hoàng Anh chỉ là giả thôi?

-Gỉa thì cứ giả đi! Có chết ai đâu!

- Nhưng không lẽ bà với Hoàng Anh cứ vậy hoài? – Hải Ly bất bình nói ra.

-Với lại tôi thấy bà với Phong dạo này cũng ….Tôi thấy ổng còn hợp tính hơn bà!- Nhật Dạ đưa ra câu suy nghĩ của hai đứa.

-Đâu ra! Tôi với ổng chỉ là bạn thân thôi! Không hơn không kém….à có thể có kém chút !- Tự nhiên hai cô nàng còn lại thấy Phong quen Bách Hợp là đúng rồi ấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Biệt Đội Nhóm Nữ Khùng Điên Cùng Các Anh Chàng Thiên Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook