Chương 270: BIẾN CỐ
Tọa Chước Linh Linh Thủy
10/08/2016
Hiên Viên Vũ cười ha hả, khoát tay nói” ta biết. Thực ra cũng không phải Viên Dương đề suất mà là tiểu nha đầu Lâm Tiểu Trúc kia nghĩ ra được. Không ngờ tiểu nha đầu kia lại có vài phần kiến thức a”
Lý An đứng sau Hiên Viên Vũ cũng cười nói” lúc trước Thánh Thượng đối tốt với Tiểu Trúc cô nương, thuộc hạ còn buồn bực nghĩ một tiểu cô nương bình thường như vậy, đáng giá để Thánh Thượng cấp ngọc bài cho nàng sao ? không ngờ Thánh Thượng đúng là mắt sáng hơn sao ah”
Hiên Viên Vũ tâm tình vô cùng tốt” Lý An, ngươi học vuốt mông ngựa khi nào thế ?”
“Thuộc hạ không phải vuốt mông ngựa mà là ăn ngay nói thật”
Hiên Viên Vũ thở dài” thực ra lúc trước ta đưa ngọc bài cho nha đầu kia là đúng lúc nàng khiến ta xúc động. Không biết như thế nào nhưng nhìn nàng ta như nhìn thấy cháu gái của mình. Hơn nữa nàng còn nhỏ, chưa từng tiếp xúc nhiều nhưng lại có thể nói ra những đạo lý mà danh gia đại nho chưa chắc nói được, vì thế mà đưa ngọc bài cho nàng. Mấy năm nay ta có quan sát, cũng muốn nhìn xem nàng sẽ làm ra thành tích gì, không ngờ nàng chẳng làm được trò trống gì trong giới ẩm thực nhưng trong đạo trị quốc lại nói được nhiều điều có lý. Đây đúng là ngoài dự liệu của ta”
“Gả Tiều Trúc cô nương cho Viên Dương, rồi để hắn tiếp nhận vị trí của ngài, trở thành Hiên Viên Thánh Thượng không phải là an bài tốt nhất sao ?”
Hiên Viên Vũ lắc lắc đầu” Viên Dương chỉ là ứng cử viên số một mà thôi. Hắn còn thiếu kinh nghiệm, chưa thấu hiểu hết khó khăn cảu sân sinh, hơn nữa tuy hắn từ bỏ vị trí hoàng đế Bắc Yến nhưng vẫn khống chế quyền lực trong nước, cho nên hắn có thực sự không ham mê quyền lực hay không vẫn cần phải kiểm chứng thêm. Mặt khác, hắn từ bỏ ngôi vị hoàng đế, liệu có còn quan tâm tới đời sống quốc sân, nguyện vì dân chúng mà tìm cách giải quyết, đối với tình cảm có thủy chung như nhất, không bị sắc đẹp mê hoặc hay không. . . tất cả đều cần phải kiểm chứng thêm”
Hắn trầm ngâm một lát lại nói với Lưu Thắng” ngươi đi chọn hai người thích hợp, tìm cách để bọn họ tiếp cận Viên Thác, có được tín nhiệm của hắn. Sau khi Viên Dương về nước chữa bệnh cho cha, hỗ trợ Viên Thác bắt Viên Dương”
Lý An kinh hãi, hỏi Hiên Viên Vũ” Thánh Thượng, ngài đây là. . . nếu ngài muốn Viên Dương học hỏi kinh nghiệm, biết dân sinh khó khăn, không ngăn cản Viên Thác là được rồi, sao còn hỗ trợ hắn ?”
“Hừ.” Hiên Viên Vũ nghiêng người dựa vào ghế” trong tay Viên Dương còn nhiều thế lực ngầm, Viên Thác không biết mà thôi, dựa vào bản thân hắn không thể nào bắt được Viên Dương, lão phu vẫn nên hỗ trợ hắn một phen cho Viên Dương nếm chút khổ sở”
“Như thế, cũng tốt.” Lý An thở dài một tiếng, gật gật đầu.
“Ngươi lại đây.” Hiên Viên Vũ vẫy tay vơi Lưu Thắng, thì thầm vài câu rồi nói” đi thôi”
“Dạ, thuộc hạ cáo lui” Lưu Thắng lĩnh mệnh rời đi.
Hiên Viên Vũ vuốt râu, cười tủm tỉm nói” Viên Dương, tiểu tử ngươi tự cầu nhiều phúc đi”
Lý An lắc đầu, âm thầm đồng tình vô hạn với Viên Dương. Lão gia tử dùng lực lượng tinh anh nhất, đào một cái hố to để khiêu chiến với Viên Dương. Viên Dương, ngươi tự cầu nhiều phúc đi.
Viên Thiên Dã hoàn toàn không hay biết mấy chuyện nà, lúc này đang cỡi ngựa, ngày đêm bôn ba bề Bắc Yến. Từ Hải kinh đến Yên Kinh mất nửa tháng đi đường hắn chỉ dùng có tám ngày là giải quyết xong, đi đến Thập lý đình thì nhìn thấy Viên Thành mang theo hai tùy tùng đang đứng chờ, thấy hắn, vội tiến lên đón tiếp
“Tình huống như thế nào?” Viên Thiên Dã hỏi.
“Được thái y dốc hết sức cứu chữa, bệnh tình của Thái thượng hoàng coi như ổn định” Viên Thành nói.
“Đi thôi, về phủ rồi nói tiếp” Viên Thiên Dã không xuống ngựa mà tiếp tục phi nước đại về phía trước.
Viên Thành nghe vậy rất mừng rỡ. Sở dĩ hắn chờ ở Thập lý đình la vì sợ vương gia vì bệnh tình của Thái thượng hoàng, quan tâm quá sẽ bị loạn mà trực tiếp tiến cung. Lúc này tình hình Bắc Yến quốc khác xa lúc vương gia rời kinh, hắn sợ vương gia lỗ mãng vào cung, để mình lâm vào nguy hiểm. Bây giờ thấy vương gia vẫn còn bình tĩnh, hắn liền yên lòng, xoay người lên ngựa, theo sau Viên Thiên Dã vào thành, thẳng tiến Dật vương phủ.
Đến nơi, Viên Thiên Dã xuống ngựa, nói với Viên Thập” chờ ở đây” , rồi cùng Viên Thành vào ngoại thư phòng, rửa mặt sạch sẽ, ngồi xuống nói” nói đi”
Viên Thành thuật lại tình hình gần đây, lại nói” tuy danh tiếng hoàng thượng nổi trội nhưng tình hình trong nước vẫn nằm trong sự khống chế của vương gia, chỉ cần vương gia ở trong hoàng cung cẩn thận một chút, Hoàng thượng muốn đoạt quyền cũng không thể nào”
Viên Thiên Dã trầm ngâm một lát lại hỏi 'có nghe nói hắn có liên hệ với Đông Việt quốc ?”
Viên Thành lắc đầu” chưa từng” , liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã” bên người hoàng thượng có đích thứ nữ của Đông An vương được phong làm quý nhân, ngoài ra còn có hai ca kỹ do Tùy Võ hậu tặng hai ngày trước, ngoài ra nhân sự không có gì thay đổi. Vương gia yên tâm, thuộc hạ đã điều động lực lượng ám vệ chuẩn bị sẵn sàng, nếu có dị động gì, ngự lâm quân sẽ sẵn sàng hành động”
Viên Thiên Dã gật đầu, Viên Thành theo hắn nhiều năm như vậy, làm việc luôn cẩn thận, có hắn lo liệu, mình cũng yên tâm vào cung chữa bệnh cho phụ thân, phân phó Viên Thành vài câu rồi đứng lên nói” ta tiến cung đây”
“Vương gia cẩn thận” Viên Thành nhìn theo bóng dáng Viên Thiên Dã rời đi, trong lòng cảm thấy bất an. Không biết tại sao nhưng hắn cứ cảm giác sẽ có chuyện gì đó xảy ra nhưng nghĩ tới tình hình trong nước và lực lượng trong tay, hắn lại lắc lắc đầu, thầm than mình đã già rồi nên hay đa nghi, lo xa.
Viên Thiên Dã vào hoàng cung là vào buổi chiều, suốt thời gian này Viên Thành đều đứng ngồi không yên, cũng may đến chạng vạng thì một cỗ kiệu từ hoàng cung dừng trước cửa, hắn vội ra tiếp đón, nhìn thấy Viên Thiên Dã sắc mặt mỏi mệt ngồi bên trong liền thở phào một hơi nhẹ nhõm. Xem ra hắn đã quá đa nghi.
Hai ngày tiếp theo, Viên Thiên Dã đều đi sớm về trễ nhưng cũng không xảy ra chuyện gì, làm cho Viên Thành thả lỏng tâm tư. Sáng sớm một ngày, hắn đến sân Viên Thiên Dã, Viên Thiên Dã đang ăn sáng, liền hỏi” vương gia, bệnh tình Thái thượng hoàng thế nào ?”
“So với lúc ta vừa về thì khá hơn một chút, nhưng bệnh này không dễ trị, hiện tại chỉ có thể điều trị như thế, phòng ngừa nó chuyển biến xấu thôi, rốt cuộc không tìm ra giải pháp gì tốt hơn” Viên Thiên Dã thở dài một hơi, buông chén xuống, khoát tay với Viên Thập, ý bảo hắn thu dọn. Tuy bây giờ chuyển sang Dật vương phủ rộng lớn và xa hoa nhưng bên người hắn vẫn chỉ có một mình Viên Thập hầu hạ như trước, mấy thị nữ Thái hậu đưa cho hắn đều bị để bên ngoài nhị môn làm việc nặng.
“Có chuyện gì ?” Viên Thiên Dã thấy Viên Thành cau mày liền hỏi.
“Vương gia, là thế này. Phụ thân ngự lâm quân Lưu Đại Cương mấy ngày trước vừa qua đời, hắn vội về nhà chịu tang, tối hôm qua thì Lý Ngọc Vĩ bị bệnh cấp tính, hiện đang nằm bẹp trên giường, tuy vẫn còn Lưu Bác Hoành trấn giữ nhưng lực lượng hơi đơn bạc, sợ là không ổn”
Ba người này đều là thủ lĩnh ngự lâm quân, giờ mất đi hai người, quả thật không ổn. Viên Thiên Dã nhíu mày” phái Trương Trung và Ngụy Gia Khiêm đi, âm thầm theo dõi một chút. Buổi tối ta sẽ tới chỗ Lý Ngọc Vĩ”
“Dạ” Viên Thành gật đầu. Cũng chỉ có thể như vậy.
An bài xong đại sự, Viên Thiên Dã nói” đúng rồi, có lẽ hôm nay hoặc ngày mai Lâm Tiểu Trúc sẽ về tới. Hiện tại thân phận của nàng bất đồng, ở lại Dật vương phủ sợ bị người cười chê, ngươi an bài một tòa nhà tinh xảo bên ngoài, thêm vài nha đầu, bà tử nghe lời, lại để Viên Ngũ Nương và Viên Lục Nương theo bảo hộ nàng, một tấc cũng không được rời”
“Dạ” Viên Thành đáp.
“Vương gia, Vương gia. . .” ngoài cửa vang lên thanh âm dồn dập.
“Chuyện gì?” Viên Thập vội chạy ra ngoài, chốc lát sau tiến vào bẩm báo” vương gia, trong cung phái người tới nói tình huống của Thái thượng hoàng không tốt lắm, nói ngài mau vào xem”
Viên Thiên Dã nhíu mày, đứng lên, lẩm bẩm” tình huống không tốt ? tối hôm qua trước khi rời đi, ta bắt mạch cho hắn thấy mạch đập vẫn rất vững vàng, sao có thể không tốt ?” quay đầu phân phó 'chuẩn bị ngựa”
Viên Thập vội vã đi gọi người chuẩn bị.
Viên Thiên Dã vội vàng ra cửa, lên ngựa, thẳng tiến về phía hoàng cung. Đến nơi, lập tức đi tới tẩm cung của Viên Tri Bách, thấy hắn đang ngủ trong trướng, nghiêng người vào trong, thái y và cung nữ vẻ mặt u sầu đứng bên ngoài. Vừa thấy hắn tiến vào, Thái y thở phào nói” vương gia, ngài mau đến xem đi, vừa rồi sắc mặt Thái thượng hoàng đột nhiên biến thành màu đen, thở dốc,ánh mắt mơ hồ, không tìm được nguyên nhân bệnh, xin vương gia thứ tội”
Viên Thiên Dã khoát tay ngăn lại, xốc màn lên, đi vào trong xem, không ngờ người bên trong nhanh chóng quay người, lấy tốc độ sét đánh mà phun lên mặt hắn mộ ngụm khí đen. Viên Thiên Dã chỉ kịp nhìn thấy người kia không phải là Viên Tri Bách thì đã lâm vào hôn mê.
“Mau, hắn công lực thâm hậu, mau cho hắn uống tán công hoàn nếu không hắn rất nhanh sẽ tỉnh lại” một nữ tử từ sau màn chạy ra, nhanh chóng nhét một viên thuốc vào miệng Viên Thiên Dã, còn đánh vào ngực hắn một cái, để viên thuốc trôi xuống
Người trên giường thấy Viên Thiên Dã đã uống tán công hoàn liền cầm một dây thừng trói Viên Thiên Dã thật chặt, nhẹ nhõm nói” may mắn là hắn đã độ năm thành công lực cho Lâm Tiểu Trúc, nếu không khó mà bắt được hắn” cũng là thanh âm một nữ tử.
Nữ tử từ trong màn đi ra nhanh chóng điểm huyệt của thái y và cung nữ, nói” được rồi, ta đi bẩm báo với Hoàng thượng, đại công cáo thành” rồi xoay người đi ra cửa. Nếu Viên Thành có ở đây sẽ nhận ra hai nữ tử này chính là hai ca kỹ do Tùy Võ Hậu tặng cho Viên Thác vào hai ngày trước.
Chỉ chốc lát sau, Viên Thác đã đi tới, nhìn Viên Thiên Dã đang hôn mê, vuốt ve gương mặt một ca kỹ nói” Vũ Nhi, Mị Nhi, các ngươi đã lập được công lớn. Yên tâm, trẫm nhất định sẽ giữ lời, mấy ngày nữa sẽ phong các ngươi làm quý nhân”
“Tạ Hoàng Thượng.” Vũ Nhi và Mị Nhi mừng rỡ, khom người hành lễ.
Lý An đứng sau Hiên Viên Vũ cũng cười nói” lúc trước Thánh Thượng đối tốt với Tiểu Trúc cô nương, thuộc hạ còn buồn bực nghĩ một tiểu cô nương bình thường như vậy, đáng giá để Thánh Thượng cấp ngọc bài cho nàng sao ? không ngờ Thánh Thượng đúng là mắt sáng hơn sao ah”
Hiên Viên Vũ tâm tình vô cùng tốt” Lý An, ngươi học vuốt mông ngựa khi nào thế ?”
“Thuộc hạ không phải vuốt mông ngựa mà là ăn ngay nói thật”
Hiên Viên Vũ thở dài” thực ra lúc trước ta đưa ngọc bài cho nha đầu kia là đúng lúc nàng khiến ta xúc động. Không biết như thế nào nhưng nhìn nàng ta như nhìn thấy cháu gái của mình. Hơn nữa nàng còn nhỏ, chưa từng tiếp xúc nhiều nhưng lại có thể nói ra những đạo lý mà danh gia đại nho chưa chắc nói được, vì thế mà đưa ngọc bài cho nàng. Mấy năm nay ta có quan sát, cũng muốn nhìn xem nàng sẽ làm ra thành tích gì, không ngờ nàng chẳng làm được trò trống gì trong giới ẩm thực nhưng trong đạo trị quốc lại nói được nhiều điều có lý. Đây đúng là ngoài dự liệu của ta”
“Gả Tiều Trúc cô nương cho Viên Dương, rồi để hắn tiếp nhận vị trí của ngài, trở thành Hiên Viên Thánh Thượng không phải là an bài tốt nhất sao ?”
Hiên Viên Vũ lắc lắc đầu” Viên Dương chỉ là ứng cử viên số một mà thôi. Hắn còn thiếu kinh nghiệm, chưa thấu hiểu hết khó khăn cảu sân sinh, hơn nữa tuy hắn từ bỏ vị trí hoàng đế Bắc Yến nhưng vẫn khống chế quyền lực trong nước, cho nên hắn có thực sự không ham mê quyền lực hay không vẫn cần phải kiểm chứng thêm. Mặt khác, hắn từ bỏ ngôi vị hoàng đế, liệu có còn quan tâm tới đời sống quốc sân, nguyện vì dân chúng mà tìm cách giải quyết, đối với tình cảm có thủy chung như nhất, không bị sắc đẹp mê hoặc hay không. . . tất cả đều cần phải kiểm chứng thêm”
Hắn trầm ngâm một lát lại nói với Lưu Thắng” ngươi đi chọn hai người thích hợp, tìm cách để bọn họ tiếp cận Viên Thác, có được tín nhiệm của hắn. Sau khi Viên Dương về nước chữa bệnh cho cha, hỗ trợ Viên Thác bắt Viên Dương”
Lý An kinh hãi, hỏi Hiên Viên Vũ” Thánh Thượng, ngài đây là. . . nếu ngài muốn Viên Dương học hỏi kinh nghiệm, biết dân sinh khó khăn, không ngăn cản Viên Thác là được rồi, sao còn hỗ trợ hắn ?”
“Hừ.” Hiên Viên Vũ nghiêng người dựa vào ghế” trong tay Viên Dương còn nhiều thế lực ngầm, Viên Thác không biết mà thôi, dựa vào bản thân hắn không thể nào bắt được Viên Dương, lão phu vẫn nên hỗ trợ hắn một phen cho Viên Dương nếm chút khổ sở”
“Như thế, cũng tốt.” Lý An thở dài một tiếng, gật gật đầu.
“Ngươi lại đây.” Hiên Viên Vũ vẫy tay vơi Lưu Thắng, thì thầm vài câu rồi nói” đi thôi”
“Dạ, thuộc hạ cáo lui” Lưu Thắng lĩnh mệnh rời đi.
Hiên Viên Vũ vuốt râu, cười tủm tỉm nói” Viên Dương, tiểu tử ngươi tự cầu nhiều phúc đi”
Lý An lắc đầu, âm thầm đồng tình vô hạn với Viên Dương. Lão gia tử dùng lực lượng tinh anh nhất, đào một cái hố to để khiêu chiến với Viên Dương. Viên Dương, ngươi tự cầu nhiều phúc đi.
Viên Thiên Dã hoàn toàn không hay biết mấy chuyện nà, lúc này đang cỡi ngựa, ngày đêm bôn ba bề Bắc Yến. Từ Hải kinh đến Yên Kinh mất nửa tháng đi đường hắn chỉ dùng có tám ngày là giải quyết xong, đi đến Thập lý đình thì nhìn thấy Viên Thành mang theo hai tùy tùng đang đứng chờ, thấy hắn, vội tiến lên đón tiếp
“Tình huống như thế nào?” Viên Thiên Dã hỏi.
“Được thái y dốc hết sức cứu chữa, bệnh tình của Thái thượng hoàng coi như ổn định” Viên Thành nói.
“Đi thôi, về phủ rồi nói tiếp” Viên Thiên Dã không xuống ngựa mà tiếp tục phi nước đại về phía trước.
Viên Thành nghe vậy rất mừng rỡ. Sở dĩ hắn chờ ở Thập lý đình la vì sợ vương gia vì bệnh tình của Thái thượng hoàng, quan tâm quá sẽ bị loạn mà trực tiếp tiến cung. Lúc này tình hình Bắc Yến quốc khác xa lúc vương gia rời kinh, hắn sợ vương gia lỗ mãng vào cung, để mình lâm vào nguy hiểm. Bây giờ thấy vương gia vẫn còn bình tĩnh, hắn liền yên lòng, xoay người lên ngựa, theo sau Viên Thiên Dã vào thành, thẳng tiến Dật vương phủ.
Đến nơi, Viên Thiên Dã xuống ngựa, nói với Viên Thập” chờ ở đây” , rồi cùng Viên Thành vào ngoại thư phòng, rửa mặt sạch sẽ, ngồi xuống nói” nói đi”
Viên Thành thuật lại tình hình gần đây, lại nói” tuy danh tiếng hoàng thượng nổi trội nhưng tình hình trong nước vẫn nằm trong sự khống chế của vương gia, chỉ cần vương gia ở trong hoàng cung cẩn thận một chút, Hoàng thượng muốn đoạt quyền cũng không thể nào”
Viên Thiên Dã trầm ngâm một lát lại hỏi 'có nghe nói hắn có liên hệ với Đông Việt quốc ?”
Viên Thành lắc đầu” chưa từng” , liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã” bên người hoàng thượng có đích thứ nữ của Đông An vương được phong làm quý nhân, ngoài ra còn có hai ca kỹ do Tùy Võ hậu tặng hai ngày trước, ngoài ra nhân sự không có gì thay đổi. Vương gia yên tâm, thuộc hạ đã điều động lực lượng ám vệ chuẩn bị sẵn sàng, nếu có dị động gì, ngự lâm quân sẽ sẵn sàng hành động”
Viên Thiên Dã gật đầu, Viên Thành theo hắn nhiều năm như vậy, làm việc luôn cẩn thận, có hắn lo liệu, mình cũng yên tâm vào cung chữa bệnh cho phụ thân, phân phó Viên Thành vài câu rồi đứng lên nói” ta tiến cung đây”
“Vương gia cẩn thận” Viên Thành nhìn theo bóng dáng Viên Thiên Dã rời đi, trong lòng cảm thấy bất an. Không biết tại sao nhưng hắn cứ cảm giác sẽ có chuyện gì đó xảy ra nhưng nghĩ tới tình hình trong nước và lực lượng trong tay, hắn lại lắc lắc đầu, thầm than mình đã già rồi nên hay đa nghi, lo xa.
Viên Thiên Dã vào hoàng cung là vào buổi chiều, suốt thời gian này Viên Thành đều đứng ngồi không yên, cũng may đến chạng vạng thì một cỗ kiệu từ hoàng cung dừng trước cửa, hắn vội ra tiếp đón, nhìn thấy Viên Thiên Dã sắc mặt mỏi mệt ngồi bên trong liền thở phào một hơi nhẹ nhõm. Xem ra hắn đã quá đa nghi.
Hai ngày tiếp theo, Viên Thiên Dã đều đi sớm về trễ nhưng cũng không xảy ra chuyện gì, làm cho Viên Thành thả lỏng tâm tư. Sáng sớm một ngày, hắn đến sân Viên Thiên Dã, Viên Thiên Dã đang ăn sáng, liền hỏi” vương gia, bệnh tình Thái thượng hoàng thế nào ?”
“So với lúc ta vừa về thì khá hơn một chút, nhưng bệnh này không dễ trị, hiện tại chỉ có thể điều trị như thế, phòng ngừa nó chuyển biến xấu thôi, rốt cuộc không tìm ra giải pháp gì tốt hơn” Viên Thiên Dã thở dài một hơi, buông chén xuống, khoát tay với Viên Thập, ý bảo hắn thu dọn. Tuy bây giờ chuyển sang Dật vương phủ rộng lớn và xa hoa nhưng bên người hắn vẫn chỉ có một mình Viên Thập hầu hạ như trước, mấy thị nữ Thái hậu đưa cho hắn đều bị để bên ngoài nhị môn làm việc nặng.
“Có chuyện gì ?” Viên Thiên Dã thấy Viên Thành cau mày liền hỏi.
“Vương gia, là thế này. Phụ thân ngự lâm quân Lưu Đại Cương mấy ngày trước vừa qua đời, hắn vội về nhà chịu tang, tối hôm qua thì Lý Ngọc Vĩ bị bệnh cấp tính, hiện đang nằm bẹp trên giường, tuy vẫn còn Lưu Bác Hoành trấn giữ nhưng lực lượng hơi đơn bạc, sợ là không ổn”
Ba người này đều là thủ lĩnh ngự lâm quân, giờ mất đi hai người, quả thật không ổn. Viên Thiên Dã nhíu mày” phái Trương Trung và Ngụy Gia Khiêm đi, âm thầm theo dõi một chút. Buổi tối ta sẽ tới chỗ Lý Ngọc Vĩ”
“Dạ” Viên Thành gật đầu. Cũng chỉ có thể như vậy.
An bài xong đại sự, Viên Thiên Dã nói” đúng rồi, có lẽ hôm nay hoặc ngày mai Lâm Tiểu Trúc sẽ về tới. Hiện tại thân phận của nàng bất đồng, ở lại Dật vương phủ sợ bị người cười chê, ngươi an bài một tòa nhà tinh xảo bên ngoài, thêm vài nha đầu, bà tử nghe lời, lại để Viên Ngũ Nương và Viên Lục Nương theo bảo hộ nàng, một tấc cũng không được rời”
“Dạ” Viên Thành đáp.
“Vương gia, Vương gia. . .” ngoài cửa vang lên thanh âm dồn dập.
“Chuyện gì?” Viên Thập vội chạy ra ngoài, chốc lát sau tiến vào bẩm báo” vương gia, trong cung phái người tới nói tình huống của Thái thượng hoàng không tốt lắm, nói ngài mau vào xem”
Viên Thiên Dã nhíu mày, đứng lên, lẩm bẩm” tình huống không tốt ? tối hôm qua trước khi rời đi, ta bắt mạch cho hắn thấy mạch đập vẫn rất vững vàng, sao có thể không tốt ?” quay đầu phân phó 'chuẩn bị ngựa”
Viên Thập vội vã đi gọi người chuẩn bị.
Viên Thiên Dã vội vàng ra cửa, lên ngựa, thẳng tiến về phía hoàng cung. Đến nơi, lập tức đi tới tẩm cung của Viên Tri Bách, thấy hắn đang ngủ trong trướng, nghiêng người vào trong, thái y và cung nữ vẻ mặt u sầu đứng bên ngoài. Vừa thấy hắn tiến vào, Thái y thở phào nói” vương gia, ngài mau đến xem đi, vừa rồi sắc mặt Thái thượng hoàng đột nhiên biến thành màu đen, thở dốc,ánh mắt mơ hồ, không tìm được nguyên nhân bệnh, xin vương gia thứ tội”
Viên Thiên Dã khoát tay ngăn lại, xốc màn lên, đi vào trong xem, không ngờ người bên trong nhanh chóng quay người, lấy tốc độ sét đánh mà phun lên mặt hắn mộ ngụm khí đen. Viên Thiên Dã chỉ kịp nhìn thấy người kia không phải là Viên Tri Bách thì đã lâm vào hôn mê.
“Mau, hắn công lực thâm hậu, mau cho hắn uống tán công hoàn nếu không hắn rất nhanh sẽ tỉnh lại” một nữ tử từ sau màn chạy ra, nhanh chóng nhét một viên thuốc vào miệng Viên Thiên Dã, còn đánh vào ngực hắn một cái, để viên thuốc trôi xuống
Người trên giường thấy Viên Thiên Dã đã uống tán công hoàn liền cầm một dây thừng trói Viên Thiên Dã thật chặt, nhẹ nhõm nói” may mắn là hắn đã độ năm thành công lực cho Lâm Tiểu Trúc, nếu không khó mà bắt được hắn” cũng là thanh âm một nữ tử.
Nữ tử từ trong màn đi ra nhanh chóng điểm huyệt của thái y và cung nữ, nói” được rồi, ta đi bẩm báo với Hoàng thượng, đại công cáo thành” rồi xoay người đi ra cửa. Nếu Viên Thành có ở đây sẽ nhận ra hai nữ tử này chính là hai ca kỹ do Tùy Võ Hậu tặng cho Viên Thác vào hai ngày trước.
Chỉ chốc lát sau, Viên Thác đã đi tới, nhìn Viên Thiên Dã đang hôn mê, vuốt ve gương mặt một ca kỹ nói” Vũ Nhi, Mị Nhi, các ngươi đã lập được công lớn. Yên tâm, trẫm nhất định sẽ giữ lời, mấy ngày nữa sẽ phong các ngươi làm quý nhân”
“Tạ Hoàng Thượng.” Vũ Nhi và Mị Nhi mừng rỡ, khom người hành lễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.