Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! ( Dịch)
Chương 79: Lục sư huynh, có đẹp không? (1)
Tả Tả Đích Nhục Bao
06/06/2022
Editor: Kingofbattle
Nguồn: truyenyy.vip
Chương 79: Lục sư huynh, có đẹp không? .
Thiệt là nhiều bảo vật!
Thu Nam Tình trên miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, có chút không dám tin.
Tuy là không biết cụ thể có bao nhiêu, nhưng nhất định là có mấy chục kiện, hơn nữa nhìn qua phẩm chất cũng không thấp. Lục sư huynh là từ nơi nào mà tìm được nhiều bảo vật như vậy?
Nàng dù có địa đồ, bất quá cũng chỉ tìm được hơn mười món mà thôi.
Nhưng đồ vật bên trong cái nhẫn trữ vật này so với tất cả của nàng còn nhiều hơn gấp bội.
"Ta không có lừa muội a. "
Lục Huyền cười cười,
"Nhận lấy a, đây là đưa cho muội. "
"Muội sao có thể toàn bộ đều lấy a..., đây chính là do Lục sư huynh ngươi tìm thấy, ta chọn một cái trong đó là được rồi. "
Trong nội tâm tuy là còn có nghi vấn, nhưng tâm tư của nàng khá đơn giản, chẳng muốn suy nghĩ thêm, hì hì cười nói.
Lập tức từ trong đó chọn lấy một cái lục sắc ngọc trâm. Ngọc trâm này bảo quang lưu chuyển (ánh sáng lập loè), nhìn qua có chút không tầm thường.
Đây chính là một kiện Bảo khí phòng ngự, tuy chỉ là hạ phẩm, nhưng hiệu quả lại rất không tồi.
Đeo trên người chẳng những có thể giúp hai mắt nhìn rõ hơn, còn bảo trì ý thức thanh minh, tại thời điểm nguy hiểm còn có thể tạo ra hộ thuẫn chống cự tấn công.
Mặc dù trong hệ thống phân cấp chỉ là cơ duyên lam sắc, nhưng theo Lục Huyền cảm nhận, đã không thua gì lục sắc cơ duyên. Thu Nam Tình đem tóc vén lên, sau đó dùng ngọc trâm cài vào.
Phong cách thoáng chốc liền thay đổi, lại nhiều hơn một ít thành thục trông rất quyến rũ. Dù là Lục Huyền đều nhìn đến một hồi sững sờ.
Bởi vì hắn thực nhìn thấy rất khác lúc trước.
"Lục sư huynh, có đẹp không? "
Thu Nam Tình đem một ít tóc mai vuốt ra sau tai, đôi má ửng đỏ, ngọt ngào nói.
"Đẹp mắt. "
Lục Huyền lấy lại tinh thần, nghiêm túc nói ra.
Nghe như vậy, nụ cười trên mặt Thu Nam Tình càng rạng rỡ, đôi mắt trong suốt híp lại thành một vầng trăng tròn rất đẹp. Bên trong Nhẫn trữ vật còn dư lại một ít đồ vật, Thu Nam Tình cố ý không lấy.
Nàng cho rằng đây là công sức Lục Huyền vất vả khổ cực tìm được, nếu mình toàn bộ nhận lấy, không khỏi có chút quá đáng. Đối với cái này, Lục Huyền cũng không có kiên trì.
Thu Nam Tình thân là nữ nhi của trưởng lão Tinh Tông, chính bản thân đã là một tiểu phú bà, những vật này đối với nàng mà nói, cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi.
"Đinh! "
"Gây ra bạo kích gấp 10 lần! "
"Đạt được: Bảo khí phòng ngự trung phẩm【 nhuyễn kim giáp】1 cái"
Giọng nói hệ thống lại vang lên.
Trung phẩm sao.
Cũng không tệ lắm.
Lục Huyền lông mày hơi nhíu.
Chẳng qua là tu vi thân thể hắn đã mạnh mẽ, đao kiếm bất xâm, căn bản không cần dùng đến loại Bảo khí phòng ngự này, chỉ có thể giữ lại cho người khác dùng.
Nửa ngày sau.
Lục Huyền về tới tông môn.
Hắn phái người thông tri tất cả đệ tử tập hợp lại trên quảng trường
"Đại sư huynh luôn luôn thần long thấy đầu không thấy đuôi, không nghĩ lại có thể chủ động tới tìm chúng ta. "
"Đúng vậy a đúng vậy a, cũng không biết có chuyện gì. "
Các đệ tử nhao nhao cảm thấy hiếu kỳ.
Trong mắt bọn hắn, Đại sư huynh nhà mình hầu như quanh năm bế quan, trừ phi có phát sinh đại sự, nếu không căn bản sẽ không dễ dàng lộ mặt.
Mà như loại tình huống hôm nay, có thể nói là lần thứ nhất.
Rất nhanh, các đệ tử tập trung đông đủ. Thân ảnh Lục Huyền cũng xuất hiện ở trên quảng trường. Hắn một thân bạch y, hai tay chắp sau lưng.
Tóc đen như thác nước, ánh mắt thâm thúy, khí chất hơn người.
"Ta có cảm giác Đại sư huynh hình như càng thêm anh tuấn a? "
Có nữ đệ tử hai mắt hiện lên vẻ si mê,
"Nếu có thể hầu hạ Đại sư huynh thì tốt rồi. "
"Đại sư huynh là nhân vật bậc nào, ngươi liền xứng sao? "
"Ta nếu không xứng với, ngươi cái nam nhân thối này xứng đôi sao! "
"Yên lặng nào. "
Gặp tình cảnh có chút ồn ào, Lục Huyền khẽ nhíu mày. uy nghiêm nhàn nhạt từ từ tràn ra .
Mấy trăm đệ tử lập tức co cổ rụt lại, không dám lên tiếng. Không hiểu sao, bọn hắn lại có loại cảm giác đang đối mặt với tông chủ. Không!
Phải nói so với đối mặt tông chủ thì càng làm cho trong nội tâm bọn họ run sợ hơn. Xem ra Đại sư huynh lại trở nên mạnh mẽ!
"Bái kiến Đại sư huynh! "
Hơi nuốt một hớp nước bọt, tất cả mọi người chắp tay rồi khom người.
"Ừ. "
Lục Huyền khẽ gật đầu, lập tức nói ra,
"Hôm nay gọi các ngươi tới này, chủ yếu là muốn nói một việc. "
Lập tức tinh thần mọi người chấn động, rửa tai lắng nghe.
"Thiên Nguyên thịnh hội sắp tới, mỗi tông môn ít nhất phải phái ra mười tên đệ tử. "
"Vốn là xem tình huống tông môn trước mắt khả năng là mười tên đệ tử đều góp không ra, bởi vì nếu muốn tham gia Thiên Nguyên thịnh hội, tiêu chuẩn thấp nhất là Linh Hải cảnh. "
Nghe vậy, các đệ tử trên mặt thần sắc đều lộ ra xấu hổ cùng khó xử.
Nguồn: truyenyy.vip
Chương 79: Lục sư huynh, có đẹp không? .
Thiệt là nhiều bảo vật!
Thu Nam Tình trên miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, có chút không dám tin.
Tuy là không biết cụ thể có bao nhiêu, nhưng nhất định là có mấy chục kiện, hơn nữa nhìn qua phẩm chất cũng không thấp. Lục sư huynh là từ nơi nào mà tìm được nhiều bảo vật như vậy?
Nàng dù có địa đồ, bất quá cũng chỉ tìm được hơn mười món mà thôi.
Nhưng đồ vật bên trong cái nhẫn trữ vật này so với tất cả của nàng còn nhiều hơn gấp bội.
"Ta không có lừa muội a. "
Lục Huyền cười cười,
"Nhận lấy a, đây là đưa cho muội. "
"Muội sao có thể toàn bộ đều lấy a..., đây chính là do Lục sư huynh ngươi tìm thấy, ta chọn một cái trong đó là được rồi. "
Trong nội tâm tuy là còn có nghi vấn, nhưng tâm tư của nàng khá đơn giản, chẳng muốn suy nghĩ thêm, hì hì cười nói.
Lập tức từ trong đó chọn lấy một cái lục sắc ngọc trâm. Ngọc trâm này bảo quang lưu chuyển (ánh sáng lập loè), nhìn qua có chút không tầm thường.
Đây chính là một kiện Bảo khí phòng ngự, tuy chỉ là hạ phẩm, nhưng hiệu quả lại rất không tồi.
Đeo trên người chẳng những có thể giúp hai mắt nhìn rõ hơn, còn bảo trì ý thức thanh minh, tại thời điểm nguy hiểm còn có thể tạo ra hộ thuẫn chống cự tấn công.
Mặc dù trong hệ thống phân cấp chỉ là cơ duyên lam sắc, nhưng theo Lục Huyền cảm nhận, đã không thua gì lục sắc cơ duyên. Thu Nam Tình đem tóc vén lên, sau đó dùng ngọc trâm cài vào.
Phong cách thoáng chốc liền thay đổi, lại nhiều hơn một ít thành thục trông rất quyến rũ. Dù là Lục Huyền đều nhìn đến một hồi sững sờ.
Bởi vì hắn thực nhìn thấy rất khác lúc trước.
"Lục sư huynh, có đẹp không? "
Thu Nam Tình đem một ít tóc mai vuốt ra sau tai, đôi má ửng đỏ, ngọt ngào nói.
"Đẹp mắt. "
Lục Huyền lấy lại tinh thần, nghiêm túc nói ra.
Nghe như vậy, nụ cười trên mặt Thu Nam Tình càng rạng rỡ, đôi mắt trong suốt híp lại thành một vầng trăng tròn rất đẹp. Bên trong Nhẫn trữ vật còn dư lại một ít đồ vật, Thu Nam Tình cố ý không lấy.
Nàng cho rằng đây là công sức Lục Huyền vất vả khổ cực tìm được, nếu mình toàn bộ nhận lấy, không khỏi có chút quá đáng. Đối với cái này, Lục Huyền cũng không có kiên trì.
Thu Nam Tình thân là nữ nhi của trưởng lão Tinh Tông, chính bản thân đã là một tiểu phú bà, những vật này đối với nàng mà nói, cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi.
"Đinh! "
"Gây ra bạo kích gấp 10 lần! "
"Đạt được: Bảo khí phòng ngự trung phẩm【 nhuyễn kim giáp】1 cái"
Giọng nói hệ thống lại vang lên.
Trung phẩm sao.
Cũng không tệ lắm.
Lục Huyền lông mày hơi nhíu.
Chẳng qua là tu vi thân thể hắn đã mạnh mẽ, đao kiếm bất xâm, căn bản không cần dùng đến loại Bảo khí phòng ngự này, chỉ có thể giữ lại cho người khác dùng.
Nửa ngày sau.
Lục Huyền về tới tông môn.
Hắn phái người thông tri tất cả đệ tử tập hợp lại trên quảng trường
"Đại sư huynh luôn luôn thần long thấy đầu không thấy đuôi, không nghĩ lại có thể chủ động tới tìm chúng ta. "
"Đúng vậy a đúng vậy a, cũng không biết có chuyện gì. "
Các đệ tử nhao nhao cảm thấy hiếu kỳ.
Trong mắt bọn hắn, Đại sư huynh nhà mình hầu như quanh năm bế quan, trừ phi có phát sinh đại sự, nếu không căn bản sẽ không dễ dàng lộ mặt.
Mà như loại tình huống hôm nay, có thể nói là lần thứ nhất.
Rất nhanh, các đệ tử tập trung đông đủ. Thân ảnh Lục Huyền cũng xuất hiện ở trên quảng trường. Hắn một thân bạch y, hai tay chắp sau lưng.
Tóc đen như thác nước, ánh mắt thâm thúy, khí chất hơn người.
"Ta có cảm giác Đại sư huynh hình như càng thêm anh tuấn a? "
Có nữ đệ tử hai mắt hiện lên vẻ si mê,
"Nếu có thể hầu hạ Đại sư huynh thì tốt rồi. "
"Đại sư huynh là nhân vật bậc nào, ngươi liền xứng sao? "
"Ta nếu không xứng với, ngươi cái nam nhân thối này xứng đôi sao! "
"Yên lặng nào. "
Gặp tình cảnh có chút ồn ào, Lục Huyền khẽ nhíu mày. uy nghiêm nhàn nhạt từ từ tràn ra .
Mấy trăm đệ tử lập tức co cổ rụt lại, không dám lên tiếng. Không hiểu sao, bọn hắn lại có loại cảm giác đang đối mặt với tông chủ. Không!
Phải nói so với đối mặt tông chủ thì càng làm cho trong nội tâm bọn họ run sợ hơn. Xem ra Đại sư huynh lại trở nên mạnh mẽ!
"Bái kiến Đại sư huynh! "
Hơi nuốt một hớp nước bọt, tất cả mọi người chắp tay rồi khom người.
"Ừ. "
Lục Huyền khẽ gật đầu, lập tức nói ra,
"Hôm nay gọi các ngươi tới này, chủ yếu là muốn nói một việc. "
Lập tức tinh thần mọi người chấn động, rửa tai lắng nghe.
"Thiên Nguyên thịnh hội sắp tới, mỗi tông môn ít nhất phải phái ra mười tên đệ tử. "
"Vốn là xem tình huống tông môn trước mắt khả năng là mười tên đệ tử đều góp không ra, bởi vì nếu muốn tham gia Thiên Nguyên thịnh hội, tiêu chuẩn thấp nhất là Linh Hải cảnh. "
Nghe vậy, các đệ tử trên mặt thần sắc đều lộ ra xấu hổ cùng khó xử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.