Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! ( Dịch)
Chương 48: Thiên Nhân Phong Thái, Tốc Độ Tu Luyện Thật Đáng Sợ!
Tả Tả Đích Nhục Bao
06/06/2022
Editor: Kingofbattle
Bất tri bất giác, đã trôi qua ba ngày .
Mà Vân Chu cũng sắp tới gần lãnh địa Nam Cương Mộc Tộc .
"Cái vị Lục sư huynh này cũng thật là, thời gian chỉ có vài ngày cũng muốn cắm đầu tu luyện."
Thu Nam Tình tựa ở trên mép thuyền, có chút chán nản, thì thào.
"Sư tỷ cho rằng ai cũng vô tư giống như ngươi sao."
Trần Sương ở bên cạnh vừa cười vừa nói.
"Ai nói tỷ vô tư không phiền, tỷ cũng có rất nhiều phiền não ."
Nhất thời Thu Nam Tình trở nên bất mãn.
"Lục sư huynh thân là đại đệ tử chân truyền Đông Lâm Tông, trách nhiệm trên vai, so với chúng ta còn nặng hơn nhiều, "
Trần Sương nói "Thiên Nguyên thịnh hội sắp đến, xếp hạng càng cao, càng có thể thu được tông môn ban thưởng càng nhiều, cũng không có ai lười biếng trong khoảng thời gian này."
"Điều này cũng đúng."
Thu Nam Tình khẽ gật đầu, hai mắt nàng long lanh như nước cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Trong sương phòng.
Lục Huyền khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn.
Giờ phút này, toàn thân hắn bị bao phủ giống như là một cái kén màu xám tro, kín không kẽ hở, nhưng có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ phát ra.
Mỗi một khắc.
Xoạt xoạt!
Chỉ thấy bề mặt cái kén xuất hiện một vết nứt, sau đó lại lan ra khắp nơi giống như là mạng nhện.
Ánh sáng trắng từ trong vết nứt toả ra , chói chang khắp cả căn phòng!
Nếu như không là có trận bàn phong khí tức cao cấp, chỉ sợ lúc này đã lộ ra dị tượng, càn quét Phong Vân.
Đợi cho ánh sáng tan đi.
Bên trong lộ ra thân hình Lục Huyền.
Chỉ thấy trên người hắn trần chuồng, da thịt cả người sáng bóng như băng tuyết, không dính một hạt bụi.
Trên người tràn ngập một cỗ khí tức khó có thể dùng lời nói diễn tả được.
Rất là xuất trần thoát tục.
Hết sức tinh khiết thanh thuần.
Như mặt hồ trong vắt sau cơn mưa, phản chiếu bầu trời xanh thẳm, không có một chút tỳ vết.
Hô !
Lục Huyền chậm rãi mở mắt ra.
Trong con ngươi dường như hiện lên vô số ảo ảnh, giống như cả mảnh thiên địa này đều bị hút vào bên trong.
"Thiên nhân phong thái!"
Dị tượng trong mắt hắn biến mất, khôi phục lại bình thường, Lục Huyền nhìn lại nhục thân của mình, khóe miệng hiện lên một nụ cười.
Hắn vốn tưởng rằng phải dùng hết 100 khỏa Tạo Hóa Tẩy Tủy Quả cũng chưa chắc tăng lên tới thiên nhân phong thái.
Không ngờ là sau khi dùng đến quả thứ chín mươi đã thành công!
Một khắc kia, hắn cảm giác gân cốt cả người vang lên như sấm rền, giống như là trong một đêm mưa bão, lôi đình từ trên trời cao đánh xuống liên tục để rèn luyện nhục thân của hắn!
Hắn đã nhìn thấy xương cốt của mình ở từng bước chuyển hoá thành Ngọc sắc.
Kinh mạch trong cơ thể cũng trở nên to lớn cùng tráng kiện.
Huyết dịch càng ngày càng ngưng đọng, giống như là thuỷ ngân, có cảm giác một giọt máu cũng ẩn chứa một thế giới nhỏ.
Mặt khác thế giới bên ngoài cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Xuất hiện một loại cảm giác bản thân rất hoà hợp với thiên địa, không bị bài xích như trước.
Căn bản là trước kia hắn không để ý Linh khí xung quanh, hiện tại có cảm giác rất thân thiết, linh khí chủ động bay tới gần hắn, dung nhập vào bên trong nhục thân hắn .
Trong lòng vừa động, Lục Huyền lại lấy ra một viên Thiên Nguyên Đan, bỏ vào trong miệng.
Điểm khác biệt so với lúc trước chính là.
Tia dược lực do đan dược hoá thành cũng không giống như một dòng sông lớn, ngược lại có cảm giác như một dòng suối nhỏ .
Mười phần dược lực cũng không có lãng phí, cơ hồ là trong nháy mắt đã bị nhục thân hấp thu toàn bộ!
Thậm chí còn có cảm giác đói.
Oanh!
Cơ thể Lục Huyền lại chấn động, lại đột phá cảnh giới một lần nữa!
Đan hải lại có 1 phần 9 chân khí cô đọng thành Chân Nguyên!
Tạo Hóa Cảnh tầng ba!
Đồng thời tốc độ còn không có ngừng lại, Chân Khí còn thừa cũng nhanh chóng tiếp tục cô đọng.
Chiếu theo tốc độ như vậy, đoán chừng sau này có thể đột phá rất nhanh.
"Đây chính là do chênh lệch tư chất sao."
Lục Huyền hơi líu lưỡi.
Trước đây dược lực một viên Thiên Nguyên Đan, hắn chỉ có thể hấp thu hết một nửa, đồng thời còn phải tốn thời gian rất lâu mới có thể tiêu hóa.
Nhưng bây giờ cũng chỉ cần tốn thời gian mười hơi thở mà thôi.
Hấp thu, tiêu hóa, trong nhấp nháy liền xong.
Hiệu suất tu luyện như thế này, quả thực là nhanh không thể nào so sánh được.
"Còn có mười Tạo Hóa Tẩy Tủy Quả, đợi sau khi trở về lại có thể đưa cho Khương sư muội."
Lục Huyền thầm nghĩ.
Tư chất của Khương Dao Ca chính là tối thượng đẳng, khoảng cách tới thiên nhân phong thái, bất quá chỉ cách một bước mà thôi.
Nếu như có thể tăng lên một chút, vậy thì có thể giống hắn, đều là thiên nhân phong thái.
Đến lúc đó Tông môn lại có hai thiên nhân!
Sắp tới Tông môn sẽ phục hưng.
Nghĩ thế, Lục Huyền chậm rãi đứng dậy, lấy ra một bộ đạo bào mặc vào.
Hắn nhìn về phía gương duy nhất trong sương phòng.
Chỉ thấy bên trong kính.
Có một thanh niên tuấn tú, tóc đen như mực.
Có lẽ thiên nhân phong thái hiệu quả, khí chất càng lộ ra nho nhã xuất trần.
Như có loại cảm giác phiêu dật như thần tiên trên mây.
Nhất là đôi mắt kia, vô cùng thâm thúy.
Nếu nhìn lâu, sẽ xuất hiện ảo giác linh hồn bị vây hãm .
"Khí chất biến hóa quá lớn, vẫn nên thu lại một chút."
Lục Huyền khẽ lắc đầu.
Hắn cũng không muốn cho người khác biết tư chất của mình.
Nhất là dưới tình huống bản thân còn chưa đủ mạnh.
Nội bộ Đạo Vực cũng không phải nơi an toàn tuyệt đối.
Nghĩ đến đây, Lục Huyền hít sâu một ngụm khí, thu liễm khí tức của mình, nhìn qua cùng lúc trước không khác là bao nhiêu.
Nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể phát hiện ra một chút biến hóa.
Cộc cộc cộc !
Bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa .
"Lục sư huynh, đã đến lãnh địa Mộc Tộc ."
Bất tri bất giác, đã trôi qua ba ngày .
Mà Vân Chu cũng sắp tới gần lãnh địa Nam Cương Mộc Tộc .
"Cái vị Lục sư huynh này cũng thật là, thời gian chỉ có vài ngày cũng muốn cắm đầu tu luyện."
Thu Nam Tình tựa ở trên mép thuyền, có chút chán nản, thì thào.
"Sư tỷ cho rằng ai cũng vô tư giống như ngươi sao."
Trần Sương ở bên cạnh vừa cười vừa nói.
"Ai nói tỷ vô tư không phiền, tỷ cũng có rất nhiều phiền não ."
Nhất thời Thu Nam Tình trở nên bất mãn.
"Lục sư huynh thân là đại đệ tử chân truyền Đông Lâm Tông, trách nhiệm trên vai, so với chúng ta còn nặng hơn nhiều, "
Trần Sương nói "Thiên Nguyên thịnh hội sắp đến, xếp hạng càng cao, càng có thể thu được tông môn ban thưởng càng nhiều, cũng không có ai lười biếng trong khoảng thời gian này."
"Điều này cũng đúng."
Thu Nam Tình khẽ gật đầu, hai mắt nàng long lanh như nước cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Trong sương phòng.
Lục Huyền khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn.
Giờ phút này, toàn thân hắn bị bao phủ giống như là một cái kén màu xám tro, kín không kẽ hở, nhưng có thể nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ phát ra.
Mỗi một khắc.
Xoạt xoạt!
Chỉ thấy bề mặt cái kén xuất hiện một vết nứt, sau đó lại lan ra khắp nơi giống như là mạng nhện.
Ánh sáng trắng từ trong vết nứt toả ra , chói chang khắp cả căn phòng!
Nếu như không là có trận bàn phong khí tức cao cấp, chỉ sợ lúc này đã lộ ra dị tượng, càn quét Phong Vân.
Đợi cho ánh sáng tan đi.
Bên trong lộ ra thân hình Lục Huyền.
Chỉ thấy trên người hắn trần chuồng, da thịt cả người sáng bóng như băng tuyết, không dính một hạt bụi.
Trên người tràn ngập một cỗ khí tức khó có thể dùng lời nói diễn tả được.
Rất là xuất trần thoát tục.
Hết sức tinh khiết thanh thuần.
Như mặt hồ trong vắt sau cơn mưa, phản chiếu bầu trời xanh thẳm, không có một chút tỳ vết.
Hô !
Lục Huyền chậm rãi mở mắt ra.
Trong con ngươi dường như hiện lên vô số ảo ảnh, giống như cả mảnh thiên địa này đều bị hút vào bên trong.
"Thiên nhân phong thái!"
Dị tượng trong mắt hắn biến mất, khôi phục lại bình thường, Lục Huyền nhìn lại nhục thân của mình, khóe miệng hiện lên một nụ cười.
Hắn vốn tưởng rằng phải dùng hết 100 khỏa Tạo Hóa Tẩy Tủy Quả cũng chưa chắc tăng lên tới thiên nhân phong thái.
Không ngờ là sau khi dùng đến quả thứ chín mươi đã thành công!
Một khắc kia, hắn cảm giác gân cốt cả người vang lên như sấm rền, giống như là trong một đêm mưa bão, lôi đình từ trên trời cao đánh xuống liên tục để rèn luyện nhục thân của hắn!
Hắn đã nhìn thấy xương cốt của mình ở từng bước chuyển hoá thành Ngọc sắc.
Kinh mạch trong cơ thể cũng trở nên to lớn cùng tráng kiện.
Huyết dịch càng ngày càng ngưng đọng, giống như là thuỷ ngân, có cảm giác một giọt máu cũng ẩn chứa một thế giới nhỏ.
Mặt khác thế giới bên ngoài cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Xuất hiện một loại cảm giác bản thân rất hoà hợp với thiên địa, không bị bài xích như trước.
Căn bản là trước kia hắn không để ý Linh khí xung quanh, hiện tại có cảm giác rất thân thiết, linh khí chủ động bay tới gần hắn, dung nhập vào bên trong nhục thân hắn .
Trong lòng vừa động, Lục Huyền lại lấy ra một viên Thiên Nguyên Đan, bỏ vào trong miệng.
Điểm khác biệt so với lúc trước chính là.
Tia dược lực do đan dược hoá thành cũng không giống như một dòng sông lớn, ngược lại có cảm giác như một dòng suối nhỏ .
Mười phần dược lực cũng không có lãng phí, cơ hồ là trong nháy mắt đã bị nhục thân hấp thu toàn bộ!
Thậm chí còn có cảm giác đói.
Oanh!
Cơ thể Lục Huyền lại chấn động, lại đột phá cảnh giới một lần nữa!
Đan hải lại có 1 phần 9 chân khí cô đọng thành Chân Nguyên!
Tạo Hóa Cảnh tầng ba!
Đồng thời tốc độ còn không có ngừng lại, Chân Khí còn thừa cũng nhanh chóng tiếp tục cô đọng.
Chiếu theo tốc độ như vậy, đoán chừng sau này có thể đột phá rất nhanh.
"Đây chính là do chênh lệch tư chất sao."
Lục Huyền hơi líu lưỡi.
Trước đây dược lực một viên Thiên Nguyên Đan, hắn chỉ có thể hấp thu hết một nửa, đồng thời còn phải tốn thời gian rất lâu mới có thể tiêu hóa.
Nhưng bây giờ cũng chỉ cần tốn thời gian mười hơi thở mà thôi.
Hấp thu, tiêu hóa, trong nhấp nháy liền xong.
Hiệu suất tu luyện như thế này, quả thực là nhanh không thể nào so sánh được.
"Còn có mười Tạo Hóa Tẩy Tủy Quả, đợi sau khi trở về lại có thể đưa cho Khương sư muội."
Lục Huyền thầm nghĩ.
Tư chất của Khương Dao Ca chính là tối thượng đẳng, khoảng cách tới thiên nhân phong thái, bất quá chỉ cách một bước mà thôi.
Nếu như có thể tăng lên một chút, vậy thì có thể giống hắn, đều là thiên nhân phong thái.
Đến lúc đó Tông môn lại có hai thiên nhân!
Sắp tới Tông môn sẽ phục hưng.
Nghĩ thế, Lục Huyền chậm rãi đứng dậy, lấy ra một bộ đạo bào mặc vào.
Hắn nhìn về phía gương duy nhất trong sương phòng.
Chỉ thấy bên trong kính.
Có một thanh niên tuấn tú, tóc đen như mực.
Có lẽ thiên nhân phong thái hiệu quả, khí chất càng lộ ra nho nhã xuất trần.
Như có loại cảm giác phiêu dật như thần tiên trên mây.
Nhất là đôi mắt kia, vô cùng thâm thúy.
Nếu nhìn lâu, sẽ xuất hiện ảo giác linh hồn bị vây hãm .
"Khí chất biến hóa quá lớn, vẫn nên thu lại một chút."
Lục Huyền khẽ lắc đầu.
Hắn cũng không muốn cho người khác biết tư chất của mình.
Nhất là dưới tình huống bản thân còn chưa đủ mạnh.
Nội bộ Đạo Vực cũng không phải nơi an toàn tuyệt đối.
Nghĩ đến đây, Lục Huyền hít sâu một ngụm khí, thu liễm khí tức của mình, nhìn qua cùng lúc trước không khác là bao nhiêu.
Nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể phát hiện ra một chút biến hóa.
Cộc cộc cộc !
Bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa .
"Lục sư huynh, đã đến lãnh địa Mộc Tộc ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.