Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! ( Dịch)
Chương 6: Võ Công Địa Cấp, Tử Lôi Kiếm Quyết !
Tả Tả Đích Nhục Bao
20/05/2022
Editor: Kingofbattle
"Hệ thống, kích hoạt chỉ dẫn cơ duyên."
Đi tới một nơi có hơi vắng vẻ, Lục Huyền nói thầm trong lòng.
"Keng!"
"Chỉ dẫn Cơ duyên đã kích hoạt."
"Nếu như có cơ duyên tồn tại, sẽ xuất hiện chỉ dẫn đường đi."
Vừa dứt lời trong nháy mắt, Lục Huyền có cảm giác một loại dao động vô hình khuếch đại ra bốn phía xung quanh, kéo dài đến mười dặm mới dừng lại.
Đương nhiên là lãnh địa Tông môn không có khả năng chỉ có mười dặm, mặc dù phạm vi rà soát cơ duyên không thể nào bao trùm toàn bộ lãnh địa tông môn, nhưng nó có thể di chuyển theo hướng đi của Lục Huyền.
"Lại bắt được một cái!"
Hai mắt Lục Huyền liền sáng rực, hắn phát hiện phía bên phải của mình có một luồng bạch tuyến hơi mờ.
Luồng bạch tuyến này lúc ẩn lúc hiện, càng giống như là một luồng khí mờ, kéo dài về phía xa.
"Đi xem một chút."
Lục Huyền lần theo dấu vết của bạch tuyến, một đường đi về phía trước, qua trái quẹo phải, cuối cùng dừng ở một tòa nhà to lớn trước mặt.
Đây chính là Tàng Vũ Lâu!
Danh như ý nghĩa, đây là địa phương mà tông môn chuyên cất giấu võ công, cũng là nơi ẩn chứa một ít nội tình của Đông Lâm Tông.
Vì sao lại gọi là một ít ?
Bởi vì Đông Lâm Tông đã trải qua không ít trận đại chiến, rất nhiều võ công cao cấp đều đã thất truyền, võ công cao nhất trong tàng vũ lâu, cũng chỉ có Huyền cấp cao giai mà thôi.
Một bộ võ công Địa cấp cũng không có.
Bằng không thì tông môn cũng không lưu lạc tới hàng chót của đạo vực.
"Chẳng lẽ nói là có tiền nhân truyền thừa ?"
Lục Huyền trong lòng khẽ động.
Đông Lâm Tông đã từng trải qua thời kỳ huy hoàng , có người nói trước đây rất lâu trong tông đã từng xuất hiện bốn vị Đạo Quân!
Cái gọi là Đạo Quân, tức là người đứng đầu Đạo Vực!
Đệ nhất nhân Đạo Vực!
Lúc này, Lục Huyền vẫn tiếp tục đi theo chỉ dẫn của luồng bạch tuyến.
Tàng Vũ Lâu tổng cộng có ba tầng.
Lầu một đều là võ công tầm thường, lầu hai chính là võ công Hoàng cấp, lầu ba là Huyền cấp.
Chỉ bất quá muốn lên lầu ba thì phải có thân phận chân truyền như Lục Huyền mới có tư cách tùy ý ra vào.
Lục Huyền vốn tưởng rằng bạch tuyến kéo dài đến lầu ba, kết quả liền dừng ở lầu một.
"đúng thật là cơ duyên, là Đại Ân Ẩn Vu Thị ( nơi ẩn giấu tốt nhất là nơi không ai ngờ tới). Ai lại ngờ bên trong một đống võ công tầm thường này sẽ ẩn chứa cơ duyên ?"
Trong lòng Lục Huyền hơi cảm khái, ở trong góc nhỏ , hắn tìm được một quyển bí tịch đầy bụi bặm.
võ công tầm thường, uy lực rất kém, sẽ không có ai rãnh rỗi đi tu luyện.
Cho nên lầu một không có bao nhiêu người ngừng chân xem qua.
"Trúc Kiếm thuật ?"
Lục Huyền sau khi mở ra, nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày.
Nếu như hắn không nhìn lầm, nội dung bên trong cũng không có gì thâm ảo, chỉ là một bộ võ công phổ thông tầm thường.
Cơ duyên nằm ở đâu ?
Không đúng!
Bỗng nhiên hai mắt Lục Huyền híp lại.
Hắn dùng hai ngón tay chà xát năm trang giấy, phát hiện cảm xúc truyền về trên ngón tay có sự khác biệt.
Có đồ vật ẩn giấu bên trong!
Nhận thấy được điểm này, Lục Huyền lập tức xé vỏ ngoài trang sách ra.
Nhất thời xuất hiện ánh sáng chói mắt.
Hóa ra bên trong lại chứa năm trang giấy màu vàng!.
Bên trên trang đầu tiên xuất hiện chữ viết:
[Tử Lôi Kiếm Quyết ]
Địa cấp sơ giai!
"Là địa cấp!"
Trên mặt Lục Huyền lộ ra vẻ chấn động.
Phẩm cấp của võ công được chia thành năm loại như sau : Bất nhập lưu, Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp.
Có người nói bên trên Thiên cấp, còn có một phẩm cấp cao hơn, nhưng lại chưa có ai thấy qua, lâu ngày, mọi người cũng xem như không tồn tại.
"Không ngờ lại là Địa cấp!"
Lục Huyền cảm giác trên môi có chút khô khốc.
Sở dĩ Đông Lâm Tông sa sút đến tình trạng hiện nay, cũng bởi vì toàn bộ võ công Địa cấp trở lên đã thất truyền, chỉ có Huyền cấp cao giai là còn giữ lại.
Cũng chính là võ công [ Huyền Kim Kiếm Quyết ] mà Lục Huyền đang tu luyện .
Phẩm cấp võ công, mỗi một cấp cách nhau như một tầng trời, cũng giống như tu vi vậy.
Cho dù là chênh nhau một phẩm cấp nhỏ, uy lực cũng có khác biệt rất lớn, huống chi là một tầng lớn.
Võ công huyền cấp có cao đến đâu, cũng không thể nào so sánh cùng Địa cấp, uy lực hai loại hoàn toàn không nằm chung một tầng.
"Ồ ? Làm sao trên mặt lại không có gì ?"
Lục Huyền khẽ nhíu mày.
Hắn phát hiện ngoại trừ mấy chữ tên võ công cùng với phẩm cấp, thì mấy trang còn lại cũng không có chữ gì.
"Đây là truyền thừa kim trang ?"
Đột nhiên Lục Huyền nhớ ra điều gì đó.
Trong giới tu hành, có một số cường giả không muốn võ công của mình phổ biến khắp nơi, sẽ lựa chọn khắc vào ngọc giản đặc chế hoặc là bên trên kim trang.
Muốn học võ công này, cần đặt kim trang ở trên trán.
Ngọc giản kim trang sẽ tự động dung nhập vào trong đầu.
Khi nào luyện thành thức đầu tiên, thì nội dung tiếp theo sẽ xuất hiện.
Thuộc về truyền thừa độc nhất.
"Thu được cơ duyên "
"Mời kí chủ nhanh chóng biếu tặng cơ duyên, sau ba ngày sẽ mất đi tác dụng."
Trong đầu lại xuất hiện gợi ý của hệ thống.
"Lại còn bị hạn chế thời gian."
Lục Huyền có chút câm nín.
Thật cực khổ mới nhặt được một bộ võ công Địa cấp, vừa cầm trong tay, ngồi chưa kịp nóng đít đây.
Chỉ tiếc là võ công này chỉ truyền thừa cho một người, dùng một lần, võ công liền triệt để thuộc về mình, không cách nào biếu tặng cho người khác.
Khẽ lắc đầu, Lục Huyền không suy nghĩ thêm nữa, cất kim trang vào trong người.
Thời gian còn sớm, không cần phải tặng gấp.
Tiếp tục đi dạo trong tông môn một vòng, nhìn xem còn cơ duyên nào hay không!
"Hệ thống, kích hoạt chỉ dẫn cơ duyên."
Đi tới một nơi có hơi vắng vẻ, Lục Huyền nói thầm trong lòng.
"Keng!"
"Chỉ dẫn Cơ duyên đã kích hoạt."
"Nếu như có cơ duyên tồn tại, sẽ xuất hiện chỉ dẫn đường đi."
Vừa dứt lời trong nháy mắt, Lục Huyền có cảm giác một loại dao động vô hình khuếch đại ra bốn phía xung quanh, kéo dài đến mười dặm mới dừng lại.
Đương nhiên là lãnh địa Tông môn không có khả năng chỉ có mười dặm, mặc dù phạm vi rà soát cơ duyên không thể nào bao trùm toàn bộ lãnh địa tông môn, nhưng nó có thể di chuyển theo hướng đi của Lục Huyền.
"Lại bắt được một cái!"
Hai mắt Lục Huyền liền sáng rực, hắn phát hiện phía bên phải của mình có một luồng bạch tuyến hơi mờ.
Luồng bạch tuyến này lúc ẩn lúc hiện, càng giống như là một luồng khí mờ, kéo dài về phía xa.
"Đi xem một chút."
Lục Huyền lần theo dấu vết của bạch tuyến, một đường đi về phía trước, qua trái quẹo phải, cuối cùng dừng ở một tòa nhà to lớn trước mặt.
Đây chính là Tàng Vũ Lâu!
Danh như ý nghĩa, đây là địa phương mà tông môn chuyên cất giấu võ công, cũng là nơi ẩn chứa một ít nội tình của Đông Lâm Tông.
Vì sao lại gọi là một ít ?
Bởi vì Đông Lâm Tông đã trải qua không ít trận đại chiến, rất nhiều võ công cao cấp đều đã thất truyền, võ công cao nhất trong tàng vũ lâu, cũng chỉ có Huyền cấp cao giai mà thôi.
Một bộ võ công Địa cấp cũng không có.
Bằng không thì tông môn cũng không lưu lạc tới hàng chót của đạo vực.
"Chẳng lẽ nói là có tiền nhân truyền thừa ?"
Lục Huyền trong lòng khẽ động.
Đông Lâm Tông đã từng trải qua thời kỳ huy hoàng , có người nói trước đây rất lâu trong tông đã từng xuất hiện bốn vị Đạo Quân!
Cái gọi là Đạo Quân, tức là người đứng đầu Đạo Vực!
Đệ nhất nhân Đạo Vực!
Lúc này, Lục Huyền vẫn tiếp tục đi theo chỉ dẫn của luồng bạch tuyến.
Tàng Vũ Lâu tổng cộng có ba tầng.
Lầu một đều là võ công tầm thường, lầu hai chính là võ công Hoàng cấp, lầu ba là Huyền cấp.
Chỉ bất quá muốn lên lầu ba thì phải có thân phận chân truyền như Lục Huyền mới có tư cách tùy ý ra vào.
Lục Huyền vốn tưởng rằng bạch tuyến kéo dài đến lầu ba, kết quả liền dừng ở lầu một.
"đúng thật là cơ duyên, là Đại Ân Ẩn Vu Thị ( nơi ẩn giấu tốt nhất là nơi không ai ngờ tới). Ai lại ngờ bên trong một đống võ công tầm thường này sẽ ẩn chứa cơ duyên ?"
Trong lòng Lục Huyền hơi cảm khái, ở trong góc nhỏ , hắn tìm được một quyển bí tịch đầy bụi bặm.
võ công tầm thường, uy lực rất kém, sẽ không có ai rãnh rỗi đi tu luyện.
Cho nên lầu một không có bao nhiêu người ngừng chân xem qua.
"Trúc Kiếm thuật ?"
Lục Huyền sau khi mở ra, nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày.
Nếu như hắn không nhìn lầm, nội dung bên trong cũng không có gì thâm ảo, chỉ là một bộ võ công phổ thông tầm thường.
Cơ duyên nằm ở đâu ?
Không đúng!
Bỗng nhiên hai mắt Lục Huyền híp lại.
Hắn dùng hai ngón tay chà xát năm trang giấy, phát hiện cảm xúc truyền về trên ngón tay có sự khác biệt.
Có đồ vật ẩn giấu bên trong!
Nhận thấy được điểm này, Lục Huyền lập tức xé vỏ ngoài trang sách ra.
Nhất thời xuất hiện ánh sáng chói mắt.
Hóa ra bên trong lại chứa năm trang giấy màu vàng!.
Bên trên trang đầu tiên xuất hiện chữ viết:
[Tử Lôi Kiếm Quyết ]
Địa cấp sơ giai!
"Là địa cấp!"
Trên mặt Lục Huyền lộ ra vẻ chấn động.
Phẩm cấp của võ công được chia thành năm loại như sau : Bất nhập lưu, Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp.
Có người nói bên trên Thiên cấp, còn có một phẩm cấp cao hơn, nhưng lại chưa có ai thấy qua, lâu ngày, mọi người cũng xem như không tồn tại.
"Không ngờ lại là Địa cấp!"
Lục Huyền cảm giác trên môi có chút khô khốc.
Sở dĩ Đông Lâm Tông sa sút đến tình trạng hiện nay, cũng bởi vì toàn bộ võ công Địa cấp trở lên đã thất truyền, chỉ có Huyền cấp cao giai là còn giữ lại.
Cũng chính là võ công [ Huyền Kim Kiếm Quyết ] mà Lục Huyền đang tu luyện .
Phẩm cấp võ công, mỗi một cấp cách nhau như một tầng trời, cũng giống như tu vi vậy.
Cho dù là chênh nhau một phẩm cấp nhỏ, uy lực cũng có khác biệt rất lớn, huống chi là một tầng lớn.
Võ công huyền cấp có cao đến đâu, cũng không thể nào so sánh cùng Địa cấp, uy lực hai loại hoàn toàn không nằm chung một tầng.
"Ồ ? Làm sao trên mặt lại không có gì ?"
Lục Huyền khẽ nhíu mày.
Hắn phát hiện ngoại trừ mấy chữ tên võ công cùng với phẩm cấp, thì mấy trang còn lại cũng không có chữ gì.
"Đây là truyền thừa kim trang ?"
Đột nhiên Lục Huyền nhớ ra điều gì đó.
Trong giới tu hành, có một số cường giả không muốn võ công của mình phổ biến khắp nơi, sẽ lựa chọn khắc vào ngọc giản đặc chế hoặc là bên trên kim trang.
Muốn học võ công này, cần đặt kim trang ở trên trán.
Ngọc giản kim trang sẽ tự động dung nhập vào trong đầu.
Khi nào luyện thành thức đầu tiên, thì nội dung tiếp theo sẽ xuất hiện.
Thuộc về truyền thừa độc nhất.
"Thu được cơ duyên "
"Mời kí chủ nhanh chóng biếu tặng cơ duyên, sau ba ngày sẽ mất đi tác dụng."
Trong đầu lại xuất hiện gợi ý của hệ thống.
"Lại còn bị hạn chế thời gian."
Lục Huyền có chút câm nín.
Thật cực khổ mới nhặt được một bộ võ công Địa cấp, vừa cầm trong tay, ngồi chưa kịp nóng đít đây.
Chỉ tiếc là võ công này chỉ truyền thừa cho một người, dùng một lần, võ công liền triệt để thuộc về mình, không cách nào biếu tặng cho người khác.
Khẽ lắc đầu, Lục Huyền không suy nghĩ thêm nữa, cất kim trang vào trong người.
Thời gian còn sớm, không cần phải tặng gấp.
Tiếp tục đi dạo trong tông môn một vòng, nhìn xem còn cơ duyên nào hay không!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.