Biểu Tượng May Mắn Của Lão Đại Là Hồ Ly
Chương 18: Bắt cóc [18+]
Dương Hải Lam
03/07/2024
Rầm!
Chiếc xe cảnh sát mất đà tông thẳng vào cột điện.
Chiếc xe nhanh chóng phát nổ!
Tiếng nổ lớn không khỏi khiến người ta giật mình. Nhân lúc mọi thứ đang hỗn loạn thì không biết từ bao giờ xuất hiện một tên cầm súng dí vào đầu cô.
Hàn Nghiên Vũ cứng người không dám nhúc nhích dù chỉ một chút bởi cô sợ nếu sơ xuất một chút thôi cái đầu này sẽ bị bắn nát mất.
Hàm Tùy Anh không khá hơn là bao trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nam này thật khó mà có thể liều được.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến cho cô không kịp chở tay. Hàn Nghiên Vũ giơ móng vuốt định quay người một nhát giết chết hắn nhưng không thể.
Pằng!
Viện đạn xuyên qua tay cô.
Hàn Nghiên Vũ cắn răng nhịn đau cũng không dám hét lên một tiếng.
Tên dí súng vào đầu cô thì thầm vào tai cô " Sao hả? Thuốc ngấm rồi à? Để xem xem ngươi tài giỏi đến đâu? Không có yêu thuật ngươi không khác gì một con nhỏ vô dụng. "
Hàn Nghiên Vũ nghe xong cả người cứng đờ ra là họ dụ cô vào tròng đỡ đạn thay Hàm Tùy Anh. Hóa ra tất cả đã được lên kế hoạch một cách chu đáo tỉ mỉ và cũng chính là lý do cô không thể gọi hộ vệ của mình được.
Cô hận không thể xé xác bọn chúng ra làm nghìn mảnh.
Cơ thể cô dần trở nên tê dại tầm nhìn cũng nhòe đi và mờ dần. Âm thanh cuối cùng cô nghe thấy là những tiếng súng vang lên từng đợt.
...***************...
Không biết qua bao lâu cô tỉnh lại trên gường ngoại trừ chiếc gường thì không còn bất kì đồ vật gì khác. Bốn bức tường được sơn màu trắng, cả chiếc gường, chăn gối, cả đồ cô mặc cũng là màu trắng.
Một màu trắng ảm đạm đến đáng sợ.
Hàn Nghiên Vũ đừng dậy rời khỏi gường tìm lối thoát.
Keng! Keng!
Tiếng dây xích va đập vào nhau.
Lúc này cô mới ý thức được sự nghiêm trọn của vấn đề. Cả trên cổ cô cũng có một chiếc vòng như vòng cổ của chó vậy.
Những kí mảng kí ức mà cô muốn quên đi lần lượt hiện về Hàn Nghiên Vũ run rẩy co người vào một góc, đôi mắt long lanh sáng rực rỡ giờ đây lại trở nên trống rỗng.
Cạnh!
Cánh cửa bật mở một gã đàn ông đi vào trên tay bê một khay đồ ăn, hắn nhìn cô một lượt từ trên xuống.
" Trông ngươi lại đẹp hơn rồi! " hắn nâng cằm cô lên nhìn ngắm gương mặt đẹp tựa như thiên thần.
Hàn Nghiên Vũ không phản ứng mặc cho hắn dùng ánh mắt săm soi nhìn cô.
" Không uổng công ta dùng thuốc đẩy nhanh tiến độ hóa yêu của ngươi! " hắn nhìn cô như một vật thí nghiệm thành công.
Cô vẫn không phản ứng mặc cho hắn lải nhải bên tai.
" Ngoan như này có phải tốt không? Loại yêu thú như ngươi không nên tồn tại mới phải. Được ta ban ân huệ cho sống là tốt lắm rồi! Nói đi! Nói đi! Ai là chủ nhân của loại thấp hèn như ngươi! " hắn bóp mạnh cằm cô ép cô mở miệng.
Hàn Nghiên Vũ cắn chặt răng không đáp.
Không nhận được câu trả lời như ý muốn hắn vung tay tát cô một cái thật đau.
Chát!
Một bên má cô đỏ ửng máu cũng từ khóe miệng rỉ ra nhưng Hàn Nghiên Vũ vẫn im lặng.
" Ngươi không nói cũng được, ta vốn định cho ngươi ăn nhưng giờ ta đổi ý rồi! Cho đến khi ngươi quỳ gối cầu xin ta sẽ cho ngươi ăn! "
Hắn bê khay đồ ăn đi cùng bình nước rời đi theo không để lại cho cô một thứ gì.
Hắn đi rồi Hàn Nghiên Vũ mới có phản ứng cô lấy tay chùi đi vết máu trên miệng.
Không biết là từ lúc nào hắn đã tìm thấy cô và hắn đã theo dõi cô từ lúc nào nữa.
Hàn Nghiên Vũ tự hỏi bản thân đã thiếu phòng bị đến mức nào mới thành ra nông nỗi như thế này. Cho dù có cố nhớ lại thì cô cũng chẳng thể nhớ được là cô đã bị lộ ở đây mà để hắn biết vị trí của cô. Hắn còn đáng sợ hơn những tay săn yêu thú.
Dường như hắn có một sự ám ảnh mạnh mẽ về hồ ly.
...****************...
Ngay lúc cô ngất đi Hàm Tùy Anh cũng bị bọn chúng đánh ngất vì không phải là mục tiêu của bọn chúng nên cậu không bị chúng mang đi.
Giờ đâu từ một vụ tai nạn chuyển thành một vụ bắt cóc giết người.
Hứa Gia Đinh khi nhận lệnh đến hiện trường cũng chỉ thấy mỗi Hàm Tùy Anh nằm bất tỉnh một góc còn Hàn Nghiên Vũ thì không thấy đâu.
Sau khi khám nghiệm hiện trường ông phát hiện ra máu của Hàn Nghiên Vũ dải rác trên mặt đường nhưng cũng chỉ đến ngã tư đừng các vụ tai nạn có năm mét thì biến mất không dấu vết.
Nhân chứng duy nhất chỉ có Hàm Tùy Anh nhưng lại đang hôn mê bất tỉnh.
Tất cả những chiếc camera giám sát ở đó đều không hoạt động trong một thời điểm. Có thể nói đây là loại tội phạm thông minh có lên kế hoạch cho việc phạm tội. Thuộc vào loại tội phạm nguy hiểm.
Nếu không nhanh chóng tìm ra Hàn Nghiên Vũ trong 24 giờ thì lúc tìm được có lẽ sẽ là một cái xác không hoàn chỉnh.
Hàm Vũ Bắc sau khi nghe tin cô bị bắt cóc đã nhanh chóng điều một lượng lớn người đi tìm cô.
Hứa Gia Đinh không được tiếp nhận vụ án này bởi bây giờ chính bản thân ông cũng đang vô vọng lạc mất phương hướng nên không thể chỉ đạo vụ án này được.
Chiếc xe cảnh sát mất đà tông thẳng vào cột điện.
Chiếc xe nhanh chóng phát nổ!
Tiếng nổ lớn không khỏi khiến người ta giật mình. Nhân lúc mọi thứ đang hỗn loạn thì không biết từ bao giờ xuất hiện một tên cầm súng dí vào đầu cô.
Hàn Nghiên Vũ cứng người không dám nhúc nhích dù chỉ một chút bởi cô sợ nếu sơ xuất một chút thôi cái đầu này sẽ bị bắn nát mất.
Hàm Tùy Anh không khá hơn là bao trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nam này thật khó mà có thể liều được.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến cho cô không kịp chở tay. Hàn Nghiên Vũ giơ móng vuốt định quay người một nhát giết chết hắn nhưng không thể.
Pằng!
Viện đạn xuyên qua tay cô.
Hàn Nghiên Vũ cắn răng nhịn đau cũng không dám hét lên một tiếng.
Tên dí súng vào đầu cô thì thầm vào tai cô " Sao hả? Thuốc ngấm rồi à? Để xem xem ngươi tài giỏi đến đâu? Không có yêu thuật ngươi không khác gì một con nhỏ vô dụng. "
Hàn Nghiên Vũ nghe xong cả người cứng đờ ra là họ dụ cô vào tròng đỡ đạn thay Hàm Tùy Anh. Hóa ra tất cả đã được lên kế hoạch một cách chu đáo tỉ mỉ và cũng chính là lý do cô không thể gọi hộ vệ của mình được.
Cô hận không thể xé xác bọn chúng ra làm nghìn mảnh.
Cơ thể cô dần trở nên tê dại tầm nhìn cũng nhòe đi và mờ dần. Âm thanh cuối cùng cô nghe thấy là những tiếng súng vang lên từng đợt.
...***************...
Không biết qua bao lâu cô tỉnh lại trên gường ngoại trừ chiếc gường thì không còn bất kì đồ vật gì khác. Bốn bức tường được sơn màu trắng, cả chiếc gường, chăn gối, cả đồ cô mặc cũng là màu trắng.
Một màu trắng ảm đạm đến đáng sợ.
Hàn Nghiên Vũ đừng dậy rời khỏi gường tìm lối thoát.
Keng! Keng!
Tiếng dây xích va đập vào nhau.
Lúc này cô mới ý thức được sự nghiêm trọn của vấn đề. Cả trên cổ cô cũng có một chiếc vòng như vòng cổ của chó vậy.
Những kí mảng kí ức mà cô muốn quên đi lần lượt hiện về Hàn Nghiên Vũ run rẩy co người vào một góc, đôi mắt long lanh sáng rực rỡ giờ đây lại trở nên trống rỗng.
Cạnh!
Cánh cửa bật mở một gã đàn ông đi vào trên tay bê một khay đồ ăn, hắn nhìn cô một lượt từ trên xuống.
" Trông ngươi lại đẹp hơn rồi! " hắn nâng cằm cô lên nhìn ngắm gương mặt đẹp tựa như thiên thần.
Hàn Nghiên Vũ không phản ứng mặc cho hắn dùng ánh mắt săm soi nhìn cô.
" Không uổng công ta dùng thuốc đẩy nhanh tiến độ hóa yêu của ngươi! " hắn nhìn cô như một vật thí nghiệm thành công.
Cô vẫn không phản ứng mặc cho hắn lải nhải bên tai.
" Ngoan như này có phải tốt không? Loại yêu thú như ngươi không nên tồn tại mới phải. Được ta ban ân huệ cho sống là tốt lắm rồi! Nói đi! Nói đi! Ai là chủ nhân của loại thấp hèn như ngươi! " hắn bóp mạnh cằm cô ép cô mở miệng.
Hàn Nghiên Vũ cắn chặt răng không đáp.
Không nhận được câu trả lời như ý muốn hắn vung tay tát cô một cái thật đau.
Chát!
Một bên má cô đỏ ửng máu cũng từ khóe miệng rỉ ra nhưng Hàn Nghiên Vũ vẫn im lặng.
" Ngươi không nói cũng được, ta vốn định cho ngươi ăn nhưng giờ ta đổi ý rồi! Cho đến khi ngươi quỳ gối cầu xin ta sẽ cho ngươi ăn! "
Hắn bê khay đồ ăn đi cùng bình nước rời đi theo không để lại cho cô một thứ gì.
Hắn đi rồi Hàn Nghiên Vũ mới có phản ứng cô lấy tay chùi đi vết máu trên miệng.
Không biết là từ lúc nào hắn đã tìm thấy cô và hắn đã theo dõi cô từ lúc nào nữa.
Hàn Nghiên Vũ tự hỏi bản thân đã thiếu phòng bị đến mức nào mới thành ra nông nỗi như thế này. Cho dù có cố nhớ lại thì cô cũng chẳng thể nhớ được là cô đã bị lộ ở đây mà để hắn biết vị trí của cô. Hắn còn đáng sợ hơn những tay săn yêu thú.
Dường như hắn có một sự ám ảnh mạnh mẽ về hồ ly.
...****************...
Ngay lúc cô ngất đi Hàm Tùy Anh cũng bị bọn chúng đánh ngất vì không phải là mục tiêu của bọn chúng nên cậu không bị chúng mang đi.
Giờ đâu từ một vụ tai nạn chuyển thành một vụ bắt cóc giết người.
Hứa Gia Đinh khi nhận lệnh đến hiện trường cũng chỉ thấy mỗi Hàm Tùy Anh nằm bất tỉnh một góc còn Hàn Nghiên Vũ thì không thấy đâu.
Sau khi khám nghiệm hiện trường ông phát hiện ra máu của Hàn Nghiên Vũ dải rác trên mặt đường nhưng cũng chỉ đến ngã tư đừng các vụ tai nạn có năm mét thì biến mất không dấu vết.
Nhân chứng duy nhất chỉ có Hàm Tùy Anh nhưng lại đang hôn mê bất tỉnh.
Tất cả những chiếc camera giám sát ở đó đều không hoạt động trong một thời điểm. Có thể nói đây là loại tội phạm thông minh có lên kế hoạch cho việc phạm tội. Thuộc vào loại tội phạm nguy hiểm.
Nếu không nhanh chóng tìm ra Hàn Nghiên Vũ trong 24 giờ thì lúc tìm được có lẽ sẽ là một cái xác không hoàn chỉnh.
Hàm Vũ Bắc sau khi nghe tin cô bị bắt cóc đã nhanh chóng điều một lượng lớn người đi tìm cô.
Hứa Gia Đinh không được tiếp nhận vụ án này bởi bây giờ chính bản thân ông cũng đang vô vọng lạc mất phương hướng nên không thể chỉ đạo vụ án này được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.