Chương 51: ước hẹn cùng ba
Dư Phương
17/02/2017
Sau khi Lê Thiên Thần rời đi, Bình An liền đến thư phòng đi tìm Phương Hữu Lợi.
"Bình An, tỉnh rồi à? Sao hôm nay uống say vậy?" Phương Hữu Lợi vẫn còn đang xem thành tư liệu về Phượng Hoàng, đây là một đầu tư rất quan trọng, ông phải nghĩ lại.
Nghĩ đến Lê Thiên Thần khẳng định đã cùng ba nói chuyện ở Thiên Anh Hoa gặp phải cô, Bình An cũng không định giấu giếm, cười nói, "Hôm nay con định mời Nghiêm Túc ăn cơm, không cẩn thận uống một ly rượu nhạt, quá mất mặt rồi, còn phải phiền anh ta đưa con về."
"Tửu lượng của con kém như vậy, về sau không cho uống rượu ở bên ngoài nữa!" Phương Hữu Lợi nghiêm nghị nói.
"Biết rồi ba ạ, về sau không dám nữa." Bình An le lưỡi, cười hì hì ngồi vào bên cạnh Phương Hữu Lợi, "Ba, đang xem tư liệu Phượng Hoàng thành à."
"Đúng vậy, thận trọng một chút, hạng mục này không nhỏ, phải đầu tư thời gian cùng tiền bạc không ít" Khu biệt thự lớn như vậy tiền bạc không nói đi, tốn kém khẳng định không phải số lượng nhỏ, còn thời gian nữa, trong thời gian ngắn thì không cách nào nhìn thấy thành quả, làm xong cũng phải là chuyện của một hai năm sau.
"Ba, nhớ sáng sớm ngày mai con có hẹn với ba đó." Bình An biết thái độ của ba thật ra thì đối với lựa chọn công trình đều vô cùng bảo thủ, nếu như cô không phải có cơ hội ăn gian, cô cũng không dám khuyên ba đáp ứng hợp tác cùng Nghiêm thị.
"Ba nhớ rồi, không dám quên ước hẹn với con gái đâu!" Phương Hữu Lợi cười nói.
"Vậy con về phòng trước đây, ba, ba cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Bình An cùng Phương Hữu Lợi nói ngủ ngon, sau khi từ thư phòng đi ra, cô trở về phòng, Thứ hai sẽ phải thi, cô còn cần học bài.
Trước kia cô không ôm chí lớn, đối với việc học cũng chỉ mong có được bằng tốt nghiệp, hiện tại cũng không giống trước nữa, phải chăm chỉ học mới đúng.
Ngày thứ hai, Bình An cùng Phương Hữu Lợi ăn sáng xong, liền lên xe ra cửa.
"Con là...... Muốn dẫn ba đi đâu vậy?" Phương Hữu Lợi ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, dường như là đi về hướng khu vực ngoại thành, ông có chút hoang mang hỏi Bình An.
"Chúng ta đến xem mảnh đất là Nghiêm Túc muốn khai thác, ba, nhất định ba vẫn chưa đích thân đến xem qua đúng không." Bình An cười nói.
Phương Hữu Lợi ngẩn ra, không hiểu vì sao Bình An dẫn ông tới nơi này, "Vốn là định hai ngày nữa sẽ xem thử, con dẫn ba đến làm gì?"
Lái xe suốt một canh giờ, cuối cùng đến mục đích, Bình An tìm mảnh đất bằng phẳng dừng xe, ôm Phương Hữu Lợi chỉ vào một mảng đất trống lớn trước mắt "Ba, hoàn cảnh chung quanh của nơi này thật ra thì không tệ, theo quy hoạch thì ở đây sắp lập xe điện ngầm tuyến số bảy vào ba năm sau, đang đến gần hạng mục sắp đặt trạm điểm, khiến cho hạng mục này cùng với nộ thành nối liền nhau, giao thông nhanh và tiện, chung quanh lại có núi non bao quanh, hoàn cảnh thật tốt."
"Bình An, con rốt cuộc muốn nói gì?" Phương Hữu Lợi dù bận vẫn ung dung nhìn con gái, nơi này trước mắt còn một mảnh hoang vu, mặc dù chánh phủ thật sự có công văn nói muốn khai thông tuyến xe điện ngầm số bảy, nhưng vẫn chưa khởi công, tất cả chỉ là tin tức, sao Bình An nhìn ra giá trị nơi này rõ như vậy.
"Nơi này có 3400 mẫu, có thể thiết kế rất nhiều khu biệt thự với chủ đề riêng biệt. Có thể xây dựng theo lối kiến trúc đúng tiêu chuẩn cao cấp, phong cách thanh nhã, chất liệu mộc mạc, màu sắc nhẹ nhàng, khẳng định mười phần quý phái sang trọng, cũng có thể xây dựng theo lối kiến trúc Châu Âu….. Nơi này hoàn toàn có thể xây dựng thành khu biệt thự sân vườn trong thành phố. Ba, ba nghĩ thử đi, lúc đứng ở ban công, nhìn non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, không khí mát mẻ, đây không phải là cuộc sống hòa mình với thiên nhiên mà người thành thị trước giờ luôn thích sao?" Đôi mắt to tròn sáng ngời của Bình An sáng rạng rỡ, dường như rất hưng phấn, " Ba, hoàn toàn không cần lắng nơi này là khu vực ngoại ô, chỉ cần chung quanh có hoàn cảnh sung túc, nơi này và nội thành có cái gì khác nhau chứ?"
Tương lai nơi này sẽ hoàn thiện tất cả các công trình cũng các giao thông hoàn chỉnh, có khách sạn cấp năm sao, trường học chất lượng cao, bệnh viện, siêu thị, khu phố kinh doanh….. Là khu vực thành thị theo tiêu chuẩn hiện đại nhất sáng chói rực rỡ nhất, tạo nên thời đại mới cho nền địa sản mới ở khu vực Thành phố G khổng lồ này.
Mà theo tiến độ khai phá đẩy mạnh, hoàn cảnh sinh hoạt của Phượng Hoàng thành cũng sẽ càng ngày càng đẹp, càng ngày càng thoải mái cùng thuận tiện, đây là cảm nhận ban đầu của cô, đây cũng là nguyên nhân thành công của Nghiêm thị.
Ánh mắt hài hước của Phương Hữu Lợi dần dần thâm trầm, lấy một loại ánh mắt nhìn xa của thương nhân nhìn khoảng không gian rộng rãi này, "Bình An, ý con là hi vọng ba hợp tác cùng Nghiêm Túc?"
"Hợp tác với ai cũng không phải vấn đề, quan trọng nhất, là con biết ba vẫn muốn khai phá một khu vực biệt thự mới với phong cách mới có thể đột phá, nơi này, sẽ là nền tảng rất tốt." Bình An nói, đây là lí do duy nhất cô nghĩ thật lâu, có thể thuyết phục ba.
"Nơi này mạo hiểm quá lớn." Nếu như ông còn trẻ mười tuổi, nhất định sẽ không chút do dự lấy ra toàn bộ tài sản tới đánh cuộc một lần.
"Nhưng mà lợi nhuận nó mang đến cũng là không thể khinh thường." Bình An nói, "Con tin tưởng ba, nhất định sẽ thành công."
Đầu tư kinh doanh cũng không phải mình tin tưởng là đủ! Phương Hữu Lợi cười sờ sờ đầu Bình An, gác tay ở gần đó chậm rãi bước đi.
Bình An có chút nổi giận, cô cũng không biết làm sao thuyết phục ba đáp ứng cùng Nghiêm thị hợp tác đầu tư Phượng Hoàng thành, cũng không thể nói với ông, tương lai nơi này nhất định sẽ đại phát tài, bởi vì cô trọng sinh nên biết ba năm sau sẽ xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó ba chắc chắn sẽ cho là đầu óc cô có vấn đề.
Đáng tiếc, ngay cả bản kế hoạch cũng không có thấy, nếu không thì càng có thể tìm được lý do thuyết phục ba, hiện tại chỉ có thể dựa vào xem như ngây thơ của cô, ở bên cạnh ba ra sức cỗ vũ ba đi đầu tư.
Ba là một thương nhân vô cùng lý trí, làm sao có thể bởi vì mấy câu nói của cô mà đáp ứng, cô rốt cuộc vẫn còn quá không tự lượng sức.
Thật ra thì Phương Hữu Lợi đối với phần đầu tư này không phải là không động lòng, chỉ là suy tính đến hậu quả, mới có thể do dự.
Bình An nói những chuyện này, ông cũng nghĩ tới rồi, chỉ là không nghĩ tới Bình An cũng sẽ có cái nhìn như vậy, ông cười quay đầu, "Bình An, khi nào thì con chú ý đến hạng mục đầu tư này vậy?"
"Lần trước ở hội sở nghe được ba cùng Nghiêm Túc nói chuyện, mặc dù con không phải là nhân viên của Phương thị, nhưng phải học tập nghiên cứu từ nhiều phương diện, đúng không." Bình An đi tới cười hì hì nói.
"Ừ, đây mới là thái độ học tập, con nói rất khá, chỉ là con thấy đều là mặt ngoài, rất nhiều chi tiết cặn kẽ bên trong cũng không có nói đến, ngày mai ba hẹn Nghiêm Túc, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn lại cẩn thận." Phương Hữu Lợi nói.
Bình An mặt mày hớn hở, "Nói như vậy, ba sẽ xem xét?"
Phương Hữu Lợi gật đầu, "Có lẽ ba còn có thể mạo hiểm thêm lần nữa."
"Ba còn trẻ lại lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không thua thiệt." Bình An ôm lấy Phương Hữu Lợi, nếu như Tập đoàn Phương thị có thể tham dự đầu tư Phượng Hoàng thành, tương lai sự nghiệp của Tập đoàn Phương thị cũng sẽ bay vọt một bước dài, đối với về sau vẫn muốn đầu tư khu vực biệt thư to lớn khác vượt qua cả Phượng Hoàng thành, đối với ba mà nói, là một chuyện tốt. Sau này thân thể ba yếu đi, cũng là do áp lực có liên quan đến dự án này.
Quá muốn từ trong hối hận đền bù cùng vượt qua đoạn dự án, mà mình bỏ lỡ, là chuyện rất khó khăn.
Phương Hữu Lợi nở nụ cười vui vẻ.
Cùng lúc đó, ở Golden Bay đánh golf , Nghiêm Túc gặp được nhân viên cấp cao nào đó của Công ty AOMI, hai người nói chuyện với nhau chốc lát, rồi sau đó, nhân viên cấp cao đó sắc mặt nặng nề rời khỏi hội sở.
"Bình An, tỉnh rồi à? Sao hôm nay uống say vậy?" Phương Hữu Lợi vẫn còn đang xem thành tư liệu về Phượng Hoàng, đây là một đầu tư rất quan trọng, ông phải nghĩ lại.
Nghĩ đến Lê Thiên Thần khẳng định đã cùng ba nói chuyện ở Thiên Anh Hoa gặp phải cô, Bình An cũng không định giấu giếm, cười nói, "Hôm nay con định mời Nghiêm Túc ăn cơm, không cẩn thận uống một ly rượu nhạt, quá mất mặt rồi, còn phải phiền anh ta đưa con về."
"Tửu lượng của con kém như vậy, về sau không cho uống rượu ở bên ngoài nữa!" Phương Hữu Lợi nghiêm nghị nói.
"Biết rồi ba ạ, về sau không dám nữa." Bình An le lưỡi, cười hì hì ngồi vào bên cạnh Phương Hữu Lợi, "Ba, đang xem tư liệu Phượng Hoàng thành à."
"Đúng vậy, thận trọng một chút, hạng mục này không nhỏ, phải đầu tư thời gian cùng tiền bạc không ít" Khu biệt thự lớn như vậy tiền bạc không nói đi, tốn kém khẳng định không phải số lượng nhỏ, còn thời gian nữa, trong thời gian ngắn thì không cách nào nhìn thấy thành quả, làm xong cũng phải là chuyện của một hai năm sau.
"Ba, nhớ sáng sớm ngày mai con có hẹn với ba đó." Bình An biết thái độ của ba thật ra thì đối với lựa chọn công trình đều vô cùng bảo thủ, nếu như cô không phải có cơ hội ăn gian, cô cũng không dám khuyên ba đáp ứng hợp tác cùng Nghiêm thị.
"Ba nhớ rồi, không dám quên ước hẹn với con gái đâu!" Phương Hữu Lợi cười nói.
"Vậy con về phòng trước đây, ba, ba cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Bình An cùng Phương Hữu Lợi nói ngủ ngon, sau khi từ thư phòng đi ra, cô trở về phòng, Thứ hai sẽ phải thi, cô còn cần học bài.
Trước kia cô không ôm chí lớn, đối với việc học cũng chỉ mong có được bằng tốt nghiệp, hiện tại cũng không giống trước nữa, phải chăm chỉ học mới đúng.
Ngày thứ hai, Bình An cùng Phương Hữu Lợi ăn sáng xong, liền lên xe ra cửa.
"Con là...... Muốn dẫn ba đi đâu vậy?" Phương Hữu Lợi ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, dường như là đi về hướng khu vực ngoại thành, ông có chút hoang mang hỏi Bình An.
"Chúng ta đến xem mảnh đất là Nghiêm Túc muốn khai thác, ba, nhất định ba vẫn chưa đích thân đến xem qua đúng không." Bình An cười nói.
Phương Hữu Lợi ngẩn ra, không hiểu vì sao Bình An dẫn ông tới nơi này, "Vốn là định hai ngày nữa sẽ xem thử, con dẫn ba đến làm gì?"
Lái xe suốt một canh giờ, cuối cùng đến mục đích, Bình An tìm mảnh đất bằng phẳng dừng xe, ôm Phương Hữu Lợi chỉ vào một mảng đất trống lớn trước mắt "Ba, hoàn cảnh chung quanh của nơi này thật ra thì không tệ, theo quy hoạch thì ở đây sắp lập xe điện ngầm tuyến số bảy vào ba năm sau, đang đến gần hạng mục sắp đặt trạm điểm, khiến cho hạng mục này cùng với nộ thành nối liền nhau, giao thông nhanh và tiện, chung quanh lại có núi non bao quanh, hoàn cảnh thật tốt."
"Bình An, con rốt cuộc muốn nói gì?" Phương Hữu Lợi dù bận vẫn ung dung nhìn con gái, nơi này trước mắt còn một mảnh hoang vu, mặc dù chánh phủ thật sự có công văn nói muốn khai thông tuyến xe điện ngầm số bảy, nhưng vẫn chưa khởi công, tất cả chỉ là tin tức, sao Bình An nhìn ra giá trị nơi này rõ như vậy.
"Nơi này có 3400 mẫu, có thể thiết kế rất nhiều khu biệt thự với chủ đề riêng biệt. Có thể xây dựng theo lối kiến trúc đúng tiêu chuẩn cao cấp, phong cách thanh nhã, chất liệu mộc mạc, màu sắc nhẹ nhàng, khẳng định mười phần quý phái sang trọng, cũng có thể xây dựng theo lối kiến trúc Châu Âu….. Nơi này hoàn toàn có thể xây dựng thành khu biệt thự sân vườn trong thành phố. Ba, ba nghĩ thử đi, lúc đứng ở ban công, nhìn non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, không khí mát mẻ, đây không phải là cuộc sống hòa mình với thiên nhiên mà người thành thị trước giờ luôn thích sao?" Đôi mắt to tròn sáng ngời của Bình An sáng rạng rỡ, dường như rất hưng phấn, " Ba, hoàn toàn không cần lắng nơi này là khu vực ngoại ô, chỉ cần chung quanh có hoàn cảnh sung túc, nơi này và nội thành có cái gì khác nhau chứ?"
Tương lai nơi này sẽ hoàn thiện tất cả các công trình cũng các giao thông hoàn chỉnh, có khách sạn cấp năm sao, trường học chất lượng cao, bệnh viện, siêu thị, khu phố kinh doanh….. Là khu vực thành thị theo tiêu chuẩn hiện đại nhất sáng chói rực rỡ nhất, tạo nên thời đại mới cho nền địa sản mới ở khu vực Thành phố G khổng lồ này.
Mà theo tiến độ khai phá đẩy mạnh, hoàn cảnh sinh hoạt của Phượng Hoàng thành cũng sẽ càng ngày càng đẹp, càng ngày càng thoải mái cùng thuận tiện, đây là cảm nhận ban đầu của cô, đây cũng là nguyên nhân thành công của Nghiêm thị.
Ánh mắt hài hước của Phương Hữu Lợi dần dần thâm trầm, lấy một loại ánh mắt nhìn xa của thương nhân nhìn khoảng không gian rộng rãi này, "Bình An, ý con là hi vọng ba hợp tác cùng Nghiêm Túc?"
"Hợp tác với ai cũng không phải vấn đề, quan trọng nhất, là con biết ba vẫn muốn khai phá một khu vực biệt thự mới với phong cách mới có thể đột phá, nơi này, sẽ là nền tảng rất tốt." Bình An nói, đây là lí do duy nhất cô nghĩ thật lâu, có thể thuyết phục ba.
"Nơi này mạo hiểm quá lớn." Nếu như ông còn trẻ mười tuổi, nhất định sẽ không chút do dự lấy ra toàn bộ tài sản tới đánh cuộc một lần.
"Nhưng mà lợi nhuận nó mang đến cũng là không thể khinh thường." Bình An nói, "Con tin tưởng ba, nhất định sẽ thành công."
Đầu tư kinh doanh cũng không phải mình tin tưởng là đủ! Phương Hữu Lợi cười sờ sờ đầu Bình An, gác tay ở gần đó chậm rãi bước đi.
Bình An có chút nổi giận, cô cũng không biết làm sao thuyết phục ba đáp ứng cùng Nghiêm thị hợp tác đầu tư Phượng Hoàng thành, cũng không thể nói với ông, tương lai nơi này nhất định sẽ đại phát tài, bởi vì cô trọng sinh nên biết ba năm sau sẽ xảy ra chuyện gì.
Đến lúc đó ba chắc chắn sẽ cho là đầu óc cô có vấn đề.
Đáng tiếc, ngay cả bản kế hoạch cũng không có thấy, nếu không thì càng có thể tìm được lý do thuyết phục ba, hiện tại chỉ có thể dựa vào xem như ngây thơ của cô, ở bên cạnh ba ra sức cỗ vũ ba đi đầu tư.
Ba là một thương nhân vô cùng lý trí, làm sao có thể bởi vì mấy câu nói của cô mà đáp ứng, cô rốt cuộc vẫn còn quá không tự lượng sức.
Thật ra thì Phương Hữu Lợi đối với phần đầu tư này không phải là không động lòng, chỉ là suy tính đến hậu quả, mới có thể do dự.
Bình An nói những chuyện này, ông cũng nghĩ tới rồi, chỉ là không nghĩ tới Bình An cũng sẽ có cái nhìn như vậy, ông cười quay đầu, "Bình An, khi nào thì con chú ý đến hạng mục đầu tư này vậy?"
"Lần trước ở hội sở nghe được ba cùng Nghiêm Túc nói chuyện, mặc dù con không phải là nhân viên của Phương thị, nhưng phải học tập nghiên cứu từ nhiều phương diện, đúng không." Bình An đi tới cười hì hì nói.
"Ừ, đây mới là thái độ học tập, con nói rất khá, chỉ là con thấy đều là mặt ngoài, rất nhiều chi tiết cặn kẽ bên trong cũng không có nói đến, ngày mai ba hẹn Nghiêm Túc, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn lại cẩn thận." Phương Hữu Lợi nói.
Bình An mặt mày hớn hở, "Nói như vậy, ba sẽ xem xét?"
Phương Hữu Lợi gật đầu, "Có lẽ ba còn có thể mạo hiểm thêm lần nữa."
"Ba còn trẻ lại lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không thua thiệt." Bình An ôm lấy Phương Hữu Lợi, nếu như Tập đoàn Phương thị có thể tham dự đầu tư Phượng Hoàng thành, tương lai sự nghiệp của Tập đoàn Phương thị cũng sẽ bay vọt một bước dài, đối với về sau vẫn muốn đầu tư khu vực biệt thư to lớn khác vượt qua cả Phượng Hoàng thành, đối với ba mà nói, là một chuyện tốt. Sau này thân thể ba yếu đi, cũng là do áp lực có liên quan đến dự án này.
Quá muốn từ trong hối hận đền bù cùng vượt qua đoạn dự án, mà mình bỏ lỡ, là chuyện rất khó khăn.
Phương Hữu Lợi nở nụ cười vui vẻ.
Cùng lúc đó, ở Golden Bay đánh golf , Nghiêm Túc gặp được nhân viên cấp cao nào đó của Công ty AOMI, hai người nói chuyện với nhau chốc lát, rồi sau đó, nhân viên cấp cao đó sắc mặt nặng nề rời khỏi hội sở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.