Chương 29: Em là người phụ nữ của anh
Cẩm Trúc
03/07/2013
Với những câu hỏi này, Hoa Đoá Đoá
không tốn nhiều sức mấy, dễ dàng làm xong. Nàng rốt cục ngẩng đầu, nhìn
sang Cố Cảnh Phong đang viết ở bên cạnh, không nghĩ, anh cũng đã làm
xong, anh đang chống tay vào cằm, nghiêng đầu mỉm cười nhìn cô.
“Đáp án đâu?” Hoa Đoá Đoá ngừng lại một chút, có chút ngượng ngùng. Có lẽ là có tật giật mình, cô biết chính
mình cố ý làm sai bao nhiêu câu, sẽ thoát tới trình độ nào.
Cố Cảnh Phong ho khan vài cái, nhấp
chuột vào trang web tải về đáp án cho mười ba câu hỏi, mở văn bản ra,
không cần xem liền biết rốt cuộc chính mình đã làm sai mấy câu, câu hỏi
của giáo sư Smith rất trẻ con. Hai người cũng chưa cần đọc kỹ, trong
lòng đều biết rõ ràng.
“Như vậy đi, chúng ta không cần phải
nói rõ mình đã làm sai bao nhiêu câu, anh đến phòng vệ sinh cởi, em cởi ở ngay tại chỗ này đi, đi thôi.” Cố Cảnh Phong đứng lên, hít sâu một hơi, đi vào phòng vệ sinh. Tuy rằng đã uống rượu để có thêm can đảm, nhưng
trong thâm tâm anh vẫn thật sự là trống rỗng, không thể tự do khoả thân
được.
Hoa Đoá Đoá trơ mắt nhìn Cố Cảnh Phong
đi vào phòng vệ sinh, nghĩ rằng, khi anh đi ra thấy cô đã cởi hết quần
áo, có thể hay không xuất hiện dục niệm? Từ Hoan Hoan đã nói qua, nam
nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, thời điểm khi bọn hắn
xuất hiện dục niệm, đó là lúc mọi sự đại cát.
Hoa Đoá Đoá nghĩ nghĩ, liền bắt đầu cởi quần áo.
Cố Cảnh Phong vì chuẩn bị cho chính
mình một bậc thang đi xuống tốt, anh thuận tiện tắm rửa một phen, tẩy
thấu triệt từ đầu tới chân. Trước lúc đi ra, anh hít sâu một hơi, quấn
nhanh bên hông mình một cái khăn tắm, rồi đi ra ngoài.
Anh vừa ra đi, liền nhìn thấy một thân
Hoa Đoá Đoá quái dị. Trên người khoác một chiếc áo choàng tắm, đôi chân
trần cứng ngắc ngồi ở trên giường, hai tay ôm lấy thân mình, lộ ra nụ
cười rất là miễn cưỡng, “Anh… Cảnh xuân thật đẹp a.”
Hoa Đoá Đoá thật muốn cắn miệng mình,
vô cùng kêu khổ thấu trời. Cô vốn nghĩ dựa theo kế hoạch của chính mình, đem quần áo cởi sạch xong, chỉ còn mặc áo ngực với quần lót, một bộ
dáng nữ nhân hào phóng. Nhưng mà cởi xong rồi, cô liền cảm thấy ngượng
ngùng, vội vàng nhảy đến tủ quần áo, tìm một cái choàng tắm mặc vào.
Chính là…
Có phải Cố Cảnh Phong trước mắt cởi còn nhiều hơn so với cô hay không? Cô không khỏi nhíu mi, “Anh làm sai mấy câu thế?”
“Bảy tám câu đi.” Cố Cảnh Phong cố gắng bảo trì bình tĩnh, máu trong người dường như muốn bùng nổ trong nháy
mắt, anh không vững vàng đi qua, ngồi xuống trên giường. Đuôi mắt nâng
lên, bỗng nhiên phát hiện… Hoa Đoá Đoá cũng cởi nhiều đến như vậy.
“Cái kia… Em sai nhiều lắm, cởi rất
sạch sẽ, liền tìm lấy cái áo này khoác vào, yên tâm, em chỉ khoác ở
ngoài một kiện, em đã cởi không ít hơn một kiện.” Hoa Đoá Đoá cơ hồ muốn cắn đứt lưỡi mình, có chút khóc không ra nước mắt. Cô nào biết nguyên
lai da mặt chính mình lại mỏng đến như vậy chứ? Căn bản không làm được
chuyện mà mình muốn làm. Cô cực kỳ chán nản.
Hai người đều cởi hết kiểu đó cả rồi,
bắt đầu không biết làm sao. Cố Cảnh Phong xì nở nụ cười, anh từ khi nào
thì làm việc lo lắng thiếu sót như vậy? Anh bùi ngùi thở dài, bỗng nhiên xoay người, hỏi Hoa Đoá Đoá đang khẩn trương kéo vò góc áo không thôi ở một bên, “Khẩn trương à?”
Hoa Đoá Đoá đầu tiên là sửng sốt trong
chốc lát, lập tức lắc đầu, “Em… Em làm gì mà khẩn trương.” Tuy là nói
như thế, nhưng vừa mở miệng nói là đã muốn biểu lộ ra mình khẩn trương
đến cỡ nào, bắt đầu nói lắp bắp.
Cố Cảnh Phong thở dài, kéo tay Hoa Đoá Đoá lại gần, vuốt ve vài cái, trực tiếp sảng khoái nói: “Làm người phụ nữ của anh đi.”
“…” Hoa Đoá Đoá sửng sốt một hồi lâu,
rốt cục cũng trì độn phản ứng lại, sợ hãi kêu lên, “A?” Cô không phải là nghe lầm đi? Nam nhân khoả thân trước mắt này là Cố trợ giáo của cô a,
quan hệ giữa bọn họ hẳn là thực thuần khiết…
Bộ dáng nam nữ không chỉnh tề trước mắt này, thật sự khó có thể dùng từ “thuần khiết” để mà hình dung.
Cố Cảnh Phong mở hé miệng, tựa hồ cũng
mệt mỏi khiêu với EQ của nữ nhân trước mặt này. Anh kéo cô vào trong
lòng, từ chối cho ý kiến mạnh mẽ ôm chặt cô, “Em không đáp ứng cũng phải đáp ứng, từ giờ trở đi em chính là người phụ nữ của Cố Cảnh Phong anh,
chơi với anh, nói chuyện phiếm với anh, cùng ngủ với anh.”
“Cái này không phải là em thành tam bồi sao?” Hoa Đoá Đoá giãy dụa đứng lên, Cố Cảnh Phong lại bỏ thêm một câu, “Không… Em còn phải giúp anh sinh em bé rồi cùng anh chậm rãi già đi.”
Hoa Đoá Đoá dừng một chút, nâng lên đôi mắt to trong suốt động lòng người của cô, sau đó hỏi: “Nếu em không
muốn đáp ứng với anh thì sẽ như thế nào?” Cô bỗng nhiên rất ngạc nhiên,
nam nhân này là muốn làm gì? Theo như hiểu biết của cô đối với Cố Cảnh
Phong, anh là một giáo viên nghiêm ngặt, hẳn là sẽ phạt cô chép bài,
hoặc là giao cho cô một đống nhiệm vụ để cho cô rối rắm mà chết.
Nhưng mà Cố Cảnh Phong chỉ là cười
cười, nâng cằm của cô lên, tinh tế nhìn một phen, nhẹ nhàng nói ra một
câu: “Gạo nấu thành cơm.”
“Em mới không cho anh nấu đâu.” Hoa Đoá Đoá lập tức nhảy dựng lên, cầm quần áo của chính mình lên chuẩn bị mặc
vào chạy lấy người, không nghĩ tới vẻ mặt của Cố Cảnh Phong vẫn bình
tĩnh nhìn cô, khóe miệng còn mang theo ý cười.
Chiêu thứ ba mươi sáu trong《 Một trăm
chiêu để tiến đến giai đoạn vợ chồng 》 có nói qua —— Bình thường nữ nhân đều là động vật khẩu thị tâm phi, thích cường thế lại thích lạt mềm
buộc chặt, trái ngược như thế nên dễ như trở bàn tay, muốn làm gì thì
làm.
Quả nhiên, Hoa Đoá Đoá vốn nghĩ rằng Cố Cảnh Phong sẽ phản đối ngăn cản, không nghĩ tới bộ dáng anh hoàn toàn
bình thản, coi như không để bụng mấy đến việc cô chạy trốn. Hoa Đoá Đoá
khẽ cắn môi, lại ngồi xuống trở lại, rầu rĩ không lên tiếng.
Cố Cảnh Phong nở nụ cười, nhìn sang Hoa Đoá Đoá nói: “Như thế nào? Đã nghĩ thông suốt? Để cho anh nấu?”
Hoa Đoá Đoá không đáp, chính là kéo kéo ngón tay của Cố Cảnh Phong, ánh mắt trông mong nhìn anh, nhẹ nhàng nói: “Chúng ta đều đã đến tuổi pháp luật cho phép đi?”
“Ân…”
“Nhưng mà anh là Hoa kiều mang quốc tịch Mỹ, kết hôn với anh sẽ thực phiền toái.”
Cố Cảnh Phong hơi sửng sốt, hiện tại
còn chưa có ở cùng một chỗ, Hoa Đoá Đoá đã nghĩ xa đến thế, lại là nghĩ
đến việc kết hôn? Cố Cảnh Phong không khỏi có cảm giác hơi được an ủi,
có thể nghĩ xa như vậy thực là không dễ, đáng được cổ vũ.
“Mấy việc này anh sẽ đều có an bài, ý tứ này của em là muốn nói em đồng ý?”
Hoa Đoá Đoá ấp úng cũng không đáp ứng một tiếng, hàm hồ đứng lên, “Cái kia Cố trợ giáo, em gần đây lại béo lên.”
Cố Cảnh Phong gật đầu, “Đúng vậy, thịt
thịt.” Sau đó nắm lấy eo cô, véo véo, cảm giác rất gợi cảm. Mặt Hoa Đoá
Đoá đỏ lên, kéo kéo lại chiếc áo choàng tắm buông lỏng trên người mình,
có chút xấu hổ nói: “Cố trợ giáo, chúng ta có phải phát triển quá nhanh
hay không, nhanh như vậy liền tiến hành đến động tác tay chân.”
“Tam bồi có thể làm trước một cái, chơi với ta, đây là hạng mục đầu tiên.” Cố Cảnh Phong lại véo cô một chút.
Hoa Đoá Đoá cảm thấy ủy khuất, muốn trả đũa lại, thế nhưng dáng người của nam nhân này cố tình lại hoàn hảo tới mức không thể hoàn hảo hơn, trên lưng một chút sẹo lồi lõm gì đều không có, căn bản là không thể làm gì được. Cô quét toàn thân anh cao thấp
một lần, cuối cùng tìm đúng mục tiêu, véo xuống…
“Hít.” Cố Cảnh Phong hít ngược vào một
ngụm hơi, lông mi chau lạithành một đống, đau tựa hồ như trúng thực. Anh nghiến răng nghiến lợi chuyển mặt sang, nói với Hoa Đoá Đoá: “Em nhéo
chỗ nào không nhéo, vì sao lại cố tình muốn nhéo đùi trong của anh chứ.
Hơn nữa…” Anh lại không biết xấu hổ tiếp tục nói, sờ sờ bề mặt cao to
của nó, thương tổn đến mạng của huyết mạch của anh sẽ không tốt lắm.
Mặt Hoa Đoá Đoá đen lại nghiêm mặt nói: “Trừ bỏ cục kia có chút thịt véo sướng, thật sự tìm không thấy chỗ nào
khác, anh rất gầy.”
“…” Cố Cảnh Phong cũng đen mặt theo.
Hoa Đoá Đoá có chút ngượng ngùng, trạc
trạc cánh tay hắn, “Đừng nóng giận, em là vô tâm. Như vậy đi, anh cũng
tìm một chỗ nhiều thịt nhiều rồi nhéo em lại.”
Cố Cảnh Phong nheo mắt lại, ánh mắt tập trung ở phía dưới xương quai xanh, phía trên xương ức của Hoa Đoá Đoá,
bình thường trên nơi có nhiều thịt nhất cơ thể nữ nhân chính là bộ phận
này. Hoa Đoá Đoá theo ánh mắt của anh cúi đầu nhìn lại, lập tức che
ngực, “Nơi này không được.”
Cố Cảnh Phong ngượng ngùng mà cười, “Anh nên gọi em là lão bà, đúng vậy không?”
“Ân? … Ân.” Trong trò chơi anh đúng là kêu cô là lão bà.
“Như vậy ngày mai em xin phép, chúng ta về nhà chúng ta một chuyến.”
“Nhà chúng ta?”
“Phòng XXX toà nhà XX phường XX quận X thành phố A.”
“…” Cái này không phải địa chỉ nhà cô
sao? Hoa Đoá Đoá trố to mắt, á khẩu không trả lời được. Đây là nhà cô
mà, như thế nào lại thành nhà của “chúng ta”? Nhưng cái này không phải
là trọng điểm, làm gì mà muốn cô xin phép để trở về nhà cùng với anh a?
Mắt nhìn thấy Hoa Đoá Đoá biểu tình mạc danh kỳ diệu, Cố Cảnh Phong cũng thấy không thể trách được. Anh cũng
không trông cậy mấy vào việc nữ nhân có chỉ số EQ cực thấp này có thể
hiểu được ý tứ của anh.
“Lại đây.” Cố Cảnh Phong ngoắc ngoắc ngón trỏ, dụ dỗ Hoa Đoá Đoá lại.
Hoa Đoá Đoá thật đúng là đến gần lại,
đem lỗ tai dán vào trước mặt anh, nghe xem anh muốn nói gì. Cố Cảnh
Phong nhìn thẳng vào khuôn mặt của cô, hỏi: “Em là người phụ nữ của
anh?”
“Em không phải…” Còn chưa chờ cô phản
ứng lại, Cố Cảnh Phong liền hôn xuống, hung hăng hút một ngụm, tiếp tục
hỏi, “Hiện tại có phải hay không? Nói không phải, anh lại hôn.”
“… Đúng.” Cô hoàn toàn không chịu nổi chiêu đột nhiên cường thế này, miệng đều bị anh mút đến sưng lên.
“Em đã là người phụ nữ của anh, anh liền muốn đi gặp trưởng bối nhà em? Ân?”
“…”
“Cho nên… Anh muốn đến nhà của em, em hãy chuẩn bị đi.”
“…” Hoa Đoá Đoá coi như lọt vào cảm
giác sét đánh, cô trừng một đôi mắt to, chớp chớp, thoạt nhìn cực kỳ
đáng thương, cô nói: “Ba ba nói không được yêu sớm.”
“…” Khoé mắt Cố Cảnh Phong không khỏi co giật, “Em đã 23 rồi, còn gọi là yêu sớm?”
“Em ở trong cảm nhận của ba ba vĩnh viễn là một cô gái không lớn.”
“Anh tin tưởng ba của em sẽ không
nguyện ý con gái mình vẫn là lão xử nữ.” Cố Cảnh Phong ôm trán xoa xoa
thái dương của mình, một bộ dáng thực bất đắc dĩ, “Em chỉ cần nói cho ba em biết, vấn đề này của ông anh sẽ giải quyết.”
Hoa Đoá Đoá thảm thương hề hề lại yếu
ớt nói: “Ông ấy sẽ lấy chổi đuổi anh ra khỏi cửa.” Kỳ thật cô không dám
nói cho anh biết, thực tế là ba cô mỗi ngày đều lầm bầm muốn đem cô gả
ra ngoài.
“Không sợ, trước đó em về nhà đem hết chổi trong nhà em quăng hết.”
“…”
Hoa Đoá Đoá thật muốn khóc, nam nhân
này hoàn toàn tỏ vẻ không thể không đến nhà cô. Nhớ tới biểu tình trông
ngóng con rể thành si của ba ba, cô liền cảm giác ớn lạnh rùng mình. Nếu mang một nam nhân tuấn tú lịch sự như thế này về nhà, cô sợ hãi ba của
cô sẽ trực tiếp nhảy lên người của người ta mà cọ cọ, nói, thích thích,
rất là thích… -_-|||
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.