Chương 36: chương 30
Mạch Ngôn Xuyên
15/12/2017
Tần Sâm không nói cho cô, chính là không muốn cô nghĩ nhiều, dù sao kết quả đều giống nhau, cần gì phải có thời gian suy nghĩ đến vài ngày, chỉ tăng thêm phiền não mà thôi.
anh giơ tay lên ôm thắt lưng của cô, cười cười: “Được rồi, đi vào thôi.”
Hội trường hôn lễ được bố trí vô cùng xa hoa lãng mạn, từ nhỏ đến lớn Cảnh Tâm cùng bố mẹ di tham gia rất nhiều hôn lễ, trong nước nước ngoài đều đã đi qua. cô cẩn thận đánh giá, phát hiện một số chi tiết nhỏ, cô nhịn không được hỏi: “Hôn lễ này không phải do anh trai cùng chị dâu anh tự thiết kế đấy chứ?”
Tần Sâm quay đầu nhìn cô, gật đầu nói: “Ừ, một tháng nay cơ bản đều đem tất cả thời gian tốn cho việc chuẩn bị hôn lễ, ngay cả công ty cũng không đến được mấy lần.”
Cảnh Tâm: “…. A, trách không được anh bận đến như vậy.”
cô ôm cánh tay anh, “Có phải sau hôn lễ này anh có thể được giải thoát rồi?”
Tần Sâm cười như không cười: “Còn hai tuần nữa, bọn họ đi tuần trăng mật.”
Cảnh Tâm: “….”
Hội trường hôn lễ đã có rất nhiều tân khách, dọc theo đường đi đều có người đến chào hỏi với Tần Sâm, ánh mắt mọi người vẫn liếc mắt về phía Cảnh Tâm bên cạnh anh, Tần Sâm chỉ nói một câu: “Cảnh Tâm, đây là ….”
Có một số là họ hàng thân thích nhà anh, có chút là bạn bè làm ăn, Cảnh Tâm liên tục gật đầu, một đường đi vào căn bản không nhớ được bao nhiêu người.”
Tần Sâm mỉm cười cúi đầu nhìn cô: “không nhớ được cũng không sao, sau này gặp nhiều ròi sẽ nhớ.”
Cảnh Tâm nhu thuận gật đầu, Tần Sâm dừng bước chân một chút, cười nhẹ một tiếng: “Bây giờ mang em đi gặp ba mẹ anh, người này phải nhớ kỹ.”
Sống lưng Cảnh Tâm lập tức thẳng tắp, xốc lại mười hai phần tinh thần, Tần Sâm vòng tay qua ôm hông cô khẽ vuốt nhẹ vài cái, động tới chỗ nhột của cô, mặt liền đỏ bừng, anh cúi đầu, nói nhỏ bên tai cô: “Khẩn trương cái gì? Có anh ở đây.”
Tay anh ở trên lưng cô lại vỗ nhẹ vài cái, thân thể vốn cứng đờ của cô lập tức liền buông lỏng.”
Đứng trước mặt cha mẹ Tần, hai gò má cô đỏ ửng, nhìn như đang thẹn thùng.
Khoé miệng Tần Sâm cong lên, nói với ba mẹ anh: “Ba mẹ, đây là Cảnh Tâm.”
Cảnh Tâm vội vàng chào một tiếng cô chú.
Cha mẹ Tần đã thấy qua Cảnh Tâm trên tivi, gặp người thật thì đây là lần đầu tiên, cô bé này ở ngoài cũng giống như trong tivi, vô cùng xinh đẹp, vừa nhìn liền thích, mẹ Tần cười tủm tỉm nhìn cô: “Nha đầu Nghi Ninh kia thường xuyên nhắc đến cháu, hôm nay mới được gặp.”
Tần cha nghe xong lời này cũng gật đầu, vẻ mặt ôn hoà.
Cảnh Tâm ngượng ngùng nói: “Nghi Ninh cũng thường xuyên nhắc tới cô, cô ấy nói cô rất thích chơi mạt chược.”
nói đến mạt chược, ánh mắt mẹ Tần sáng lên vài phần: “Lần sau cháu cùng tiểu Sâm về nhà cô chơi nha, cùng nhau chơi mạt chược, thua thì tính cho nó.”
Cảnh Tâm xấu hổ, không nghĩ tới Tần mẹ thật sự giống như lời Chu Nghi Ninh nói, cô nhu thuận đồng ý: “Vâng.”
cô không có ý định nói không, nghĩ tới lần sau nếu thật sự tới Tần gia, cô nhất định phải bắt Tần Sâm dạy cô một chút mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.