Chương 76: Chương 65-2
Mạch Ngôn Xuyên
28/06/2019
Cùng lúc đó, phía trang chủ của Hoa Thần cũng đưa ra tin tức, bây giờ
kịch bản của cuốn tiểu thuyết bán chạy trong sáu năm liền đã hoàn thành
hơn nửa, dự tính tuần cuối của tháng 12 sẽ khởi quay.
được tác giả nổi tiếng Cửu An viết, xuất bản từ sáu năm trước sau đó vẫn thuộc top tiểu thuyết ăn khách cho đến bây giờ, đã tái bản rất nhiều lần, là tiểu thuyết tình cảm kinh điển, nghe nói lúc trước tác giả không chịu bán bản quyền, Hoa Thần phải thương lượng rất nhiều lần, tác giả mới đồng ý bán bản quyền tác phẩm.
Sau khi tin tức này đưa ra, fan của cuốn tiểu thuyết này liền sôi trào, vừa chờ mong lại vừa lo lắng, chờ mong tiểu thuyết mình yêu thích được lên màn hình lớn, cũng sợ phim điện ảnh sẽ không lột tả được hết nội dung của tác phẩm, bị huỷ trong tay nam nữ chính.
“A a, thậy sự sẽ quay sao? Rất lo lắng! Nam nữ chính sẽ là ai đây! Bất quá bán cho Hoa Thần, chắc là không cần phải lo lắng đúng không?”
“Tôi vốn muốn nói nam chính có lẽ sẽ mời anh Đông, nhưng anh Đông sẽ không nhận loại kịch bản này đi, mấy năm nay anh ấy không hề nhận kịch bản kiểu này, Lê Tranh thì may ra còn có thể nha! Nữ chính cao 1m72 là tôi nghĩ ngay đến Cảnh Tâm, dù sao tôi cũng là người hâm mộ nhan sắc của cô ấy.”
“ cược một gói sợi cay, nữ chính rất có thể là Bình hoa.”
“ đừng nông cạn như vậy được không, chỉ bằng Cảnh Tâm cao 1m72, giống nữ chính mà nóicô ta có cơ hội? Giới giải trí này không phải không có nữ nghệ sĩ có dáng người tốt, Lục Tuyết Tâm 1m68, Phương Phương 1m70, cũng có mấy người cao 1m72, bộ dáng cũng không tệ, sao lại phải là Cảnh Tâm?.”
Cảnh Tâm lướt weibo, cô đã biết tin này từ trước, nhìn thấy tin này cũng không có cảm giác gì cả.
trên tường của các hot weibo tổ chức bỏ phiếu bầu chọn nam nữ chính.
Cảnh Tâm nhìn xuống, số phiếu của cô không phải cao nhất, số phiếu cao nhất là Lục Tuyết Tâm, sau đó là Phương Phương, thứ ba là cô.
Việc này cũng không ngoài dự đoán, dù sao Lục Tuyết Tâm và Phương Phương đều đã đóng nữ chính, nhân khí nhiều hơn cô rất nhiều.
Bình luận phía dưới đều là fan của các nhà để lại.
“ nếu nữ chính là Bình hoa, tôi không có ý kiến gì, dù sao bộ dáng của cô ấy rất đẹp mắt, cũng rất phù hợp với hình tượng của nhân vật, thử nghĩ một chút, hoàn toàn có thể đảm nhận, tôi là fan của tiểu thuyết.”
“Nhất định Phương Phương nhà tôi là thích hợp nhất!”
“Tôi muốn nói, lúc này Phương Phương còn đang quay , sau khi video Tần Sâm hành hung Kha Đằng bị phát tán, các người thấy Hoa Thần có thể dùng Phương Phương sao? Phương Phương bị knockout, vị kế tiếp!”
“Có một việc người khác không thể địch được, Cảnh Tâm là người phụ nữ của tổng giám đốc Hoa Thần.”
“Dựa vào đàn ông để leo lên, không biết xấu hổ.”
Mỗi khi dính đến vai diễn, những tiếng mắng chửi cô trên weibo càng nhiều hơn, Cảnh Tâm nhìn qua loa, tắt weibo đi.
Quyển tiểu thuyết này cô đã mua từ lúc còn học trung học, lúc trước côđã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, đã lấy của cô không ít nước mắt.
Quyển tiểu thuyết này để ở phòng cô tại Phó gia, cô định bớt chút thời gian về lấy.
Về phần những tranh luận trên weibo, cô mặc kệ, trước lấy cơ hội thử vai đã rồi nói sau.
Chu Nghi Ninh cầm điện thoại di động ngồi xuống bên cạnh cô, đùng bả vai đụng cô một cái: “Lần này cậu có cơ hội làm nữ chính.”
Cảnh Tâm quay đầu cười: “Quyển tiểu thuyết kia cậu đã đọc rồi sao?”
Chu Nghi Ninh gật đầu: “đã đọc, tiểu thuyết kinh điển, ba cuốn tiểu thuyết của Cửu An mình đều đãđọc.”
cô ấy nhìn Cảnh Tâm: “nói thật, mình cũng thấy cậu rất thích hợp.”
Cảnh Tâm bị lời của cô ấy chọc cho mở cờ trong bụng, hai tay ôm má cười, “Nếu có thể như thế thật thìtốt rồi, mình cũng rất thích tiểu thuyết của Cửu An, chỉ là cô ấy rất ít đăng, chưa bao giờ để lộ tin tức, trên weibo đăng toàn hình mèo.”
Chu Nghi Ninh bĩu môi: “Chính là để duy trì cảm giác thần bí của mình ý mà.”
Cảnh Tâm gật đầu: “nói cũng đúng, bất quá mình đã gặp qua biên kịch của , cô ấy chắc chắn quen biết với Cửu An đi, lần sau mình mời cô ấy ăn cơm, hỏi một chút.”
Chu Nghi Ninh vội nói: “Đưa mình theo với.”
Cảnh Tâm cười cười: “Được, để sau mình hẹn cô ấy.”
Buổi tối Cảnh Tâm trở về Phó gia ăn cơm, ở Phó gia ngủ lại một đêm, hôm sau lúc đi thuận tiện cầm luôn quyển tiểu thuyết kia đi đến đoàn làm phim.
Tan tầm Tần Sâm đến đón cô, Cảnh Tâm cài dây an toàn xong, quay đầu cười với anh: “Tối nay em muốn ăn cơm tây.”
Tần Sâm quay đầu nhìn cô, cười cười, “Được.”
Về nhà, Cảnh Tâm cùng Bố Duệ đi thẳng vào phòng, ngồi trên ghế sô pha, lấy quyển tiểu thuyết từ trong túi xách ra, cẩm quyển sách giơ cho anh xem, nghiêm túc nói: “Quyển tiểu thuyết này em đã mua từ mấy năm trước, đọc không dưới mười lần, em hiểu rất rõ nhân vật nữ chính trong truyện này.”
Tần Sâm nhíu mày, nhìn cô: “Cho nên?”
Cảnh Tâm trừng anh, đứng lên trên ghế sô pha, thấy mình cứ như từ trên cao nhìn xuống, lại ngồi xuống, ngửa đầu nhìn anh.
Bố Duệ đã ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha, ngửa đầu nhìn anh.
Tần Sâm cười xoà một tiếng, hất hất cằm chỉ Bố Duệ, “Em định lôi kéo nó luyện tập sao?”
Cảnh Tâm cúi đầu nhìn Bố Duệ, phát hiện anh cùng cô đúng là tâm linh tương thông, cô ôm lấy anh làm nũng: “anh không cần phải an bài gì cho em cả, chỉ cần cho em cơ hội thử vai là được, cơ hội thử vai công bằng, giống và là được rồi, những cái khác em sẽ cố gắng, dù sao diễn không tốt sẽ làm anh mất mặt, doanh thu phòng vé không tốt khiến Hoa Thần không kiếm được tiền em sẽ rất ngại.”
Tần Sâm rũ mắt nhìn cánh tay đang ôm ngang hông anh của cô, khoé miệng cong lên, cố ý đùa cô: “Vậy thì không giống nhau, lần này là nữ chính.”
Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn anh, nhìn thấy khoé miệng anh ẩn ý cười, không biết anh đang trêu cô hay là nói thật, gần đây toàn bộ tinh lực của cô đều dồn vào việc quay bộ phim , ba mẹ cô cũng không làm ra hành động quấy nhiễu gì, lần này là nữ chính, nếu như không thuyết phục được ba mẹ cô, chắc anh cũng sẽ gặp khó khăn.
cô cũng không muốn vì chuyện này mà làm căng thẳng quan hệ giữa Tần Sâm và ba mẹ cô, dù sao sau này bọn họ vẫn phải ở chung với nhau.
cô nghĩ một chút, nói: “Hai ngày nữa là sinh nhật mẹ em, anh cùng em về đi.”
Tần Sâm đang nghĩ chuyện khác, không chút để ý nói: “Được.”
Cảnh Tâm nhảy từ trên sô pha xuống, “Em đi tắm đây, tối phải nghiên cứu lại tiểu thuyết mới được.”
Tần Sâm quay đầu nhìn cô một cái, người ngả về sau, nhàn nhã ngồi vắt chân, cầm quyển tiểu thuyết đã có chút cũ ở bên cạnh lên, có thể thấy được cô đã đọc quyển tiểu thuyết này rất nhiều lần.
anh híp mắt, trầm mặc vài giây, rút một điếu thuốc trên bàn trà ra châm.
Sơ thảo kịch bản anh đã nhìn rồi.
Có cảnh hôn.
nói thật, lúc anh nhìn thấy kịch bản, theo bản năng muốn cự tuyệt.
anh không có cách nào tưởng tượng Cảnh Tâm quay cảnh hôn, cũng không thể chịu đựng được.
Cho nên, lúc Cảnh Tâm hỏi anh, anh không biết phải trả lời thế nào.
Cảnh Tâm nếu đã đọc quyển tiểu thuyết này, cô chắc biết có cảnh hôn, nhưng cô vẫn muốn diễn.
Hút xong môt điếu thuốc, rụi tắt tàn thuốc, anh có chút phiền chán đứng lên, lấy chai rượu trong quầy ra rót đầy chén.
Cảnh Tâm tắm rửa xong đi ra, không thấy anh ở đây.
Bình thường lúc cô tắm, Tần Sâm sẽ đến một phòng khác tắm rửa, chờ cô tắm xong anh đã ngồi dựa trên ghế sô pha rồi, trên tay cầm một ly rượu vang, hoặc là cầm một quyển sách, nếu như thời gian còn sớm, hai người sẽ ở phòng khách cùng nhau xem một bộ phim.
Cảnh Tâm tìm một lúc, thì tìm được anh ở ban công phòng khách.
anh nghiêng người về phía trước, hai tay vịn trên lan can, một chân để lên lan can, bật lửa chợt loé, khói sương lượn lờ.
Cảnh Tâm cắn môi môi, không tiếng động đi qua, từ phía sau ôm lấy anh, đầu cọ cọ vào lưng anh.
Tần Sâm cúi đầu nhìn vòng tay ngang hông mình, đem người kéo lên phía trước, nhìn cô mấy giây: “thật sự muốn tham gia thử vai?”
Hai mắt Cảnh Tâm sáng lên, gật đầu như gà mổ thóc: “Muốn.”
anh liếm mép một cái, quay đầu nhìn hướng khác, búng tàn thuốc trên tay, “anh không muốn em tham gia bộ phim này.”
Cảnh Tâm sửng sốt: “Vì sao?”
anh rũ mắt nhìn cô: “Bộ phim này có cảnh hôn, em đã đọc tiểu thuyết, nên biết.”
Cảnh Tâm sứng sờ nhìn anh, nghĩ lại, trong tiểu thuyết quả thật có mô tả cảnh hôn, bây giờ phim điện ảnh đều có cảnh hôn hay những cảnh thể hiện tình cảm mãnh liệt, ngoại trừ có cảnh cường bạo, cô ngay cả cảnh hôn cũng chưa diễn qua.
được tác giả nổi tiếng Cửu An viết, xuất bản từ sáu năm trước sau đó vẫn thuộc top tiểu thuyết ăn khách cho đến bây giờ, đã tái bản rất nhiều lần, là tiểu thuyết tình cảm kinh điển, nghe nói lúc trước tác giả không chịu bán bản quyền, Hoa Thần phải thương lượng rất nhiều lần, tác giả mới đồng ý bán bản quyền tác phẩm.
Sau khi tin tức này đưa ra, fan của cuốn tiểu thuyết này liền sôi trào, vừa chờ mong lại vừa lo lắng, chờ mong tiểu thuyết mình yêu thích được lên màn hình lớn, cũng sợ phim điện ảnh sẽ không lột tả được hết nội dung của tác phẩm, bị huỷ trong tay nam nữ chính.
“A a, thậy sự sẽ quay sao? Rất lo lắng! Nam nữ chính sẽ là ai đây! Bất quá bán cho Hoa Thần, chắc là không cần phải lo lắng đúng không?”
“Tôi vốn muốn nói nam chính có lẽ sẽ mời anh Đông, nhưng anh Đông sẽ không nhận loại kịch bản này đi, mấy năm nay anh ấy không hề nhận kịch bản kiểu này, Lê Tranh thì may ra còn có thể nha! Nữ chính cao 1m72 là tôi nghĩ ngay đến Cảnh Tâm, dù sao tôi cũng là người hâm mộ nhan sắc của cô ấy.”
“ cược một gói sợi cay, nữ chính rất có thể là Bình hoa.”
“ đừng nông cạn như vậy được không, chỉ bằng Cảnh Tâm cao 1m72, giống nữ chính mà nóicô ta có cơ hội? Giới giải trí này không phải không có nữ nghệ sĩ có dáng người tốt, Lục Tuyết Tâm 1m68, Phương Phương 1m70, cũng có mấy người cao 1m72, bộ dáng cũng không tệ, sao lại phải là Cảnh Tâm?.”
Cảnh Tâm lướt weibo, cô đã biết tin này từ trước, nhìn thấy tin này cũng không có cảm giác gì cả.
trên tường của các hot weibo tổ chức bỏ phiếu bầu chọn nam nữ chính.
Cảnh Tâm nhìn xuống, số phiếu của cô không phải cao nhất, số phiếu cao nhất là Lục Tuyết Tâm, sau đó là Phương Phương, thứ ba là cô.
Việc này cũng không ngoài dự đoán, dù sao Lục Tuyết Tâm và Phương Phương đều đã đóng nữ chính, nhân khí nhiều hơn cô rất nhiều.
Bình luận phía dưới đều là fan của các nhà để lại.
“ nếu nữ chính là Bình hoa, tôi không có ý kiến gì, dù sao bộ dáng của cô ấy rất đẹp mắt, cũng rất phù hợp với hình tượng của nhân vật, thử nghĩ một chút, hoàn toàn có thể đảm nhận, tôi là fan của tiểu thuyết.”
“Nhất định Phương Phương nhà tôi là thích hợp nhất!”
“Tôi muốn nói, lúc này Phương Phương còn đang quay , sau khi video Tần Sâm hành hung Kha Đằng bị phát tán, các người thấy Hoa Thần có thể dùng Phương Phương sao? Phương Phương bị knockout, vị kế tiếp!”
“Có một việc người khác không thể địch được, Cảnh Tâm là người phụ nữ của tổng giám đốc Hoa Thần.”
“Dựa vào đàn ông để leo lên, không biết xấu hổ.”
Mỗi khi dính đến vai diễn, những tiếng mắng chửi cô trên weibo càng nhiều hơn, Cảnh Tâm nhìn qua loa, tắt weibo đi.
Quyển tiểu thuyết này cô đã mua từ lúc còn học trung học, lúc trước côđã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, đã lấy của cô không ít nước mắt.
Quyển tiểu thuyết này để ở phòng cô tại Phó gia, cô định bớt chút thời gian về lấy.
Về phần những tranh luận trên weibo, cô mặc kệ, trước lấy cơ hội thử vai đã rồi nói sau.
Chu Nghi Ninh cầm điện thoại di động ngồi xuống bên cạnh cô, đùng bả vai đụng cô một cái: “Lần này cậu có cơ hội làm nữ chính.”
Cảnh Tâm quay đầu cười: “Quyển tiểu thuyết kia cậu đã đọc rồi sao?”
Chu Nghi Ninh gật đầu: “đã đọc, tiểu thuyết kinh điển, ba cuốn tiểu thuyết của Cửu An mình đều đãđọc.”
cô ấy nhìn Cảnh Tâm: “nói thật, mình cũng thấy cậu rất thích hợp.”
Cảnh Tâm bị lời của cô ấy chọc cho mở cờ trong bụng, hai tay ôm má cười, “Nếu có thể như thế thật thìtốt rồi, mình cũng rất thích tiểu thuyết của Cửu An, chỉ là cô ấy rất ít đăng, chưa bao giờ để lộ tin tức, trên weibo đăng toàn hình mèo.”
Chu Nghi Ninh bĩu môi: “Chính là để duy trì cảm giác thần bí của mình ý mà.”
Cảnh Tâm gật đầu: “nói cũng đúng, bất quá mình đã gặp qua biên kịch của , cô ấy chắc chắn quen biết với Cửu An đi, lần sau mình mời cô ấy ăn cơm, hỏi một chút.”
Chu Nghi Ninh vội nói: “Đưa mình theo với.”
Cảnh Tâm cười cười: “Được, để sau mình hẹn cô ấy.”
Buổi tối Cảnh Tâm trở về Phó gia ăn cơm, ở Phó gia ngủ lại một đêm, hôm sau lúc đi thuận tiện cầm luôn quyển tiểu thuyết kia đi đến đoàn làm phim.
Tan tầm Tần Sâm đến đón cô, Cảnh Tâm cài dây an toàn xong, quay đầu cười với anh: “Tối nay em muốn ăn cơm tây.”
Tần Sâm quay đầu nhìn cô, cười cười, “Được.”
Về nhà, Cảnh Tâm cùng Bố Duệ đi thẳng vào phòng, ngồi trên ghế sô pha, lấy quyển tiểu thuyết từ trong túi xách ra, cẩm quyển sách giơ cho anh xem, nghiêm túc nói: “Quyển tiểu thuyết này em đã mua từ mấy năm trước, đọc không dưới mười lần, em hiểu rất rõ nhân vật nữ chính trong truyện này.”
Tần Sâm nhíu mày, nhìn cô: “Cho nên?”
Cảnh Tâm trừng anh, đứng lên trên ghế sô pha, thấy mình cứ như từ trên cao nhìn xuống, lại ngồi xuống, ngửa đầu nhìn anh.
Bố Duệ đã ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha, ngửa đầu nhìn anh.
Tần Sâm cười xoà một tiếng, hất hất cằm chỉ Bố Duệ, “Em định lôi kéo nó luyện tập sao?”
Cảnh Tâm cúi đầu nhìn Bố Duệ, phát hiện anh cùng cô đúng là tâm linh tương thông, cô ôm lấy anh làm nũng: “anh không cần phải an bài gì cho em cả, chỉ cần cho em cơ hội thử vai là được, cơ hội thử vai công bằng, giống và là được rồi, những cái khác em sẽ cố gắng, dù sao diễn không tốt sẽ làm anh mất mặt, doanh thu phòng vé không tốt khiến Hoa Thần không kiếm được tiền em sẽ rất ngại.”
Tần Sâm rũ mắt nhìn cánh tay đang ôm ngang hông anh của cô, khoé miệng cong lên, cố ý đùa cô: “Vậy thì không giống nhau, lần này là nữ chính.”
Cảnh Tâm ngẩng đầu nhìn anh, nhìn thấy khoé miệng anh ẩn ý cười, không biết anh đang trêu cô hay là nói thật, gần đây toàn bộ tinh lực của cô đều dồn vào việc quay bộ phim , ba mẹ cô cũng không làm ra hành động quấy nhiễu gì, lần này là nữ chính, nếu như không thuyết phục được ba mẹ cô, chắc anh cũng sẽ gặp khó khăn.
cô cũng không muốn vì chuyện này mà làm căng thẳng quan hệ giữa Tần Sâm và ba mẹ cô, dù sao sau này bọn họ vẫn phải ở chung với nhau.
cô nghĩ một chút, nói: “Hai ngày nữa là sinh nhật mẹ em, anh cùng em về đi.”
Tần Sâm đang nghĩ chuyện khác, không chút để ý nói: “Được.”
Cảnh Tâm nhảy từ trên sô pha xuống, “Em đi tắm đây, tối phải nghiên cứu lại tiểu thuyết mới được.”
Tần Sâm quay đầu nhìn cô một cái, người ngả về sau, nhàn nhã ngồi vắt chân, cầm quyển tiểu thuyết đã có chút cũ ở bên cạnh lên, có thể thấy được cô đã đọc quyển tiểu thuyết này rất nhiều lần.
anh híp mắt, trầm mặc vài giây, rút một điếu thuốc trên bàn trà ra châm.
Sơ thảo kịch bản anh đã nhìn rồi.
Có cảnh hôn.
nói thật, lúc anh nhìn thấy kịch bản, theo bản năng muốn cự tuyệt.
anh không có cách nào tưởng tượng Cảnh Tâm quay cảnh hôn, cũng không thể chịu đựng được.
Cho nên, lúc Cảnh Tâm hỏi anh, anh không biết phải trả lời thế nào.
Cảnh Tâm nếu đã đọc quyển tiểu thuyết này, cô chắc biết có cảnh hôn, nhưng cô vẫn muốn diễn.
Hút xong môt điếu thuốc, rụi tắt tàn thuốc, anh có chút phiền chán đứng lên, lấy chai rượu trong quầy ra rót đầy chén.
Cảnh Tâm tắm rửa xong đi ra, không thấy anh ở đây.
Bình thường lúc cô tắm, Tần Sâm sẽ đến một phòng khác tắm rửa, chờ cô tắm xong anh đã ngồi dựa trên ghế sô pha rồi, trên tay cầm một ly rượu vang, hoặc là cầm một quyển sách, nếu như thời gian còn sớm, hai người sẽ ở phòng khách cùng nhau xem một bộ phim.
Cảnh Tâm tìm một lúc, thì tìm được anh ở ban công phòng khách.
anh nghiêng người về phía trước, hai tay vịn trên lan can, một chân để lên lan can, bật lửa chợt loé, khói sương lượn lờ.
Cảnh Tâm cắn môi môi, không tiếng động đi qua, từ phía sau ôm lấy anh, đầu cọ cọ vào lưng anh.
Tần Sâm cúi đầu nhìn vòng tay ngang hông mình, đem người kéo lên phía trước, nhìn cô mấy giây: “thật sự muốn tham gia thử vai?”
Hai mắt Cảnh Tâm sáng lên, gật đầu như gà mổ thóc: “Muốn.”
anh liếm mép một cái, quay đầu nhìn hướng khác, búng tàn thuốc trên tay, “anh không muốn em tham gia bộ phim này.”
Cảnh Tâm sửng sốt: “Vì sao?”
anh rũ mắt nhìn cô: “Bộ phim này có cảnh hôn, em đã đọc tiểu thuyết, nên biết.”
Cảnh Tâm sứng sờ nhìn anh, nghĩ lại, trong tiểu thuyết quả thật có mô tả cảnh hôn, bây giờ phim điện ảnh đều có cảnh hôn hay những cảnh thể hiện tình cảm mãnh liệt, ngoại trừ có cảnh cường bạo, cô ngay cả cảnh hôn cũng chưa diễn qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.