Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 4

Đồng Kha

08/09/2021

Theo quan điểm của người ngoài cuộc, Alpha sau khi chọn được phòng vệ sinh, vừa cất bước lên phía trước đã bị đoàn tàu hung hãn chạy sau lao tới.

Mặc dù sức lực người đằng sau không nhỏ, Vinh Kinh thì cao ráo, anh nhanh chóng ổn định bước chân, nhưng mũ ở trên đầu thì rơi xuống.

Bị mùi thơm ngây ngất kia ảnh hương, anh bắt đầu choáng váng, đôi mắt hoàn toàn đỏ ngầu, anh biết tình trạng của mình không ổn, hơn nữa trong có thể anh đang bắt đầu rục rình, giống như muốn phá tan ràng buộc mà xông ra.

Anh không cách nào khống chế cảm xúc mãnh liệt trên thân thể mình, nhưng hành vi thì có thể.

Ngay lập tức anh mạnh mẽ cắn chạt đầu lưỡi mình, máu tanh tràn ngập khoang miệng khiến anh tỉnh táo lại một chút.

Xung quanh rất yên tĩnh, trái ngược hẳn với sự náo nhiệt của trung tâm thương mại. Sự va chạm vô tình của hai loại giới tính tạo nên những tia lỉa âm thầm, khiến cho mọi dây thần kinh đều truyền đến sự chấn động từ tâm hồn.

Khi đối phương sắp ngã xuống. Vinh Kinh nhận thấy trong tầm nhìn mờ ảo, chịu đựng cơn choáng váng, đầu tiên anh nhìn thằng người đánh mình, sau đó không miễn cưỡng mà buông tay xuống. Cứ như vậy. Trong nháy mắt tiếp xúc có thể cảm nhận được sự run rẩy và sợ hãi của đối phương.

Người kia căn bản không cảm nhận được thiện ý của Vinh Kinh, đặc biệt là khi cậu phát hiện ra mình vô tình đụng phải Alpha, cảm xúc bài xích tràn ngập khắp cơ thể. Dư quanh mơ hồ nhìn thấy mũ rơi trên mặt đất, suýt chút nữa xông vào căn phòng vệ sinh của Omega đứng ngồi không yên, như thể một con sói đói khát đang đuổi theo mình.

Vinh Kinh dựa vào ý chí kiên cường của mình, đứng nguyên tại chỗ như đinh đóng cột.

Khi cơn đau lấn át những giác quan khác, anh mới thôi không cắn chặt đầu lưỡi.

Đố là pheromone của Omega sao? Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy.

Quả thật mùi hương khiến cho người khác phát điên, chẳng trách những người theo giới tính này cần được bảo vệ.

Nếu không được bảo vệ, e là sẽ khiến cho xã hội bất ổn.

Mặc dù người đâm vào anh tra được quấn chặt chẽ, thậm chí khuôn mặt được che bởi mũ lưỡi trai và khẩu trang, nhưng tám chín mười phần chắc chắn là Omega. Vinh Kinh chỉ biết rằng tư liệu trước đây đều chỉ ra pheromone của Omega rất hấp dẫn, còn hấp dẫn như thế nào thì miêu tả cũng rất ít, nhưng anh có thể cảm nhận được từ ký ức của chính chủ.

Chỉ là trong ký ức của chính chủ chưa thấy chuyện như vầy xảy ra. Hoặc anh may mắn tình cờ gặp được người cực kì đặc biệt?

Hơn nữa ký ức thì cũng chỉ là ký ức, không phải là kinh nghiệm của bản thân. Lần này là trải nghiệm đầu tiên của anh ấy, thật sự...không chịu nổi.

Con người của thế giới này thật khiêm tốn, đây chỉ là sự cám dỗ thôi à? Này là muốn giết người rồi.

Vinh Kinh đi qua buồng vệ sinh Man A để giải quyết nhu cầu sinh lý, sau khi ra ngoài vẫn có chút chóng mặt, lắc đầu một chút rồi dùng tay ấn mạnh vào huyệt thái dương.

Mặc dù tình huống tương đối nghiêm trọng nhưng thiết bị lọc không khí trong trung tâm mua sắm thật quá tốt, mui hương đó đã tiêu tán đi không ít, chỉ là trong cơ thể có chút không chịu được.

Anh tự nhận mình là người có chí tiến thủ, đời trước cũng là người vừa hưởng sung sướng được vừa chịu khổ được, nháy mắt nhìn thấy bản tóm tắt sáu loại giới tính, anh tự tin mình có thể vượt qua. Nhưng thực tế chứng mình anh đã quá ngây thơ rồi!

Bỗng nhiên bước vào một thế giới hoàn toàn mới, anh không bao giờ muốn phán đoán những việc mà mình không hiểu.

Vinh Kinh liếc nhìn phòng Man O các đó không xa, sau khi ngửi mùi hương vẫn còn lưu lại một chút trong không khí, mặc dù là phòng vệ sinh VIP, biết ở đây không nhiều người ra vào lắm, nhưng khó có thể đảm bảo không ai khác vào. Anh định đi mua một chai xịt ngăn mùi để làm tản bớt cái hương thơm này, nếu không người bên trong sẽ gặp nguy hiểm.

Sau khi đi được vài bước, nghĩ đến điều gì đấy, anh mới quay trở lại hướng buồng vệ sinh Man O của Omega nọ.

Cố Hi đã cảm thấy hơi khó chịu khi cậu bước ra khỏi xe hơi trước đó, nhưng cậu càng chóng mặt hơn khi đứng ở sân khấu của buổi giới thiệu trang sức kia. Cậu nghĩ rằng có thể là mình quá mệt nên đã vào phòng nghỉ ngơi nghỉ một chút. Lại dùng bình xịt phiên bản cao cấp để ngăn mùi hương phát tán. Để đề phòng sự cố bất ngờ, cậu còn mang theo thuốc ứng chế.

Từ trước đến nay cậu luôn độc lập. Anh ấy đi đến phòng nghỉ VIP qua một lối đi riêng, nhưng không ngờ càng đi càng trở nên khó chịu. Mỗi bước đi của cậu như đang dẫm trên bông, còn cậu thì cảm thấy sắp không thể nhúc nhích.

Cậu nghĩ có thể là do thời ký phát tình đã đến, lý do anh không chắc chắn như vậy là do thời thơ ấu và niên thiếu cậu ăn không đủ chất mặc chức rối loạn ăn uống, nói đơn giản chính là bị kén ăn. Vốn chỉ là một căn bệnh nhẹ thôi, nhưng vì không được chữa trị kịp thời nên anh suýt chút là đứng trước bờ vực của cái chết.

Sau khi thân kì sống lại, kì phát tình của cậu không ổn định, có lúc thì mấy năm không đến, có lúc ba lần một tháng.

Trước thời điểm này, anh đã không phát tình được một năm rưỡi, còn cảm thấy hơi kỳ lạ với việc này.

Omega sau khi trưởng thành Omega sẽ phát tình bảy ngày trong nửa năm. Trong giai đoạn này, những Omega có điều kiện sẽ ở nhà chờ thời gian trôi qua, nhưng hầu hết các Omega cũng học tập và có công việc của riêng mình, khó có thể nói dừng là dừng. Cố Hi cũng như vậy, nếu bảo cậu dừng, thì khoản phí bồi thường tiền vi phạm hợp đồng có thể ép chết câu, và thường cậu sẽ vượt qua được khoảng thời gian này nhờ thuốc ức chế.

Dù sử dụng thuộc chế nhiều sẽ có hại đối với thân thể, nhưng cậu vẫn phải làm.

Khi gần đến nhà vệ sinh, cậu đã cảm thấy khó chịu đến trước mắt bắt đầu mơ hồ. Nếu không phải do công hiệu của bình xịt hương, thì có thể hơi thở của cậu đã khiến một đàn sói đói lao vào ăn sạch. Cững bởi vì quá chóng mặt, cậu chỉ thấy phía trước có thứ gì đó, như thể là một cái cọc gỗ.

Thật không hể nghĩ đến cái cọc gỗ kia lại là sinh vật sống, mà lại là Alpha đang khó kiềm hãm. Trong giây phút đó, Cố Hi đã tuyệt vọng.

Tại sao cứ nhất định phải là Alpha?

Cậu biết pheromone của mình khác với những Omega khác. Ngay cả khi đã sử dụng bình xịt, nhưng mùi hương thật sự rất mạnh.

Nhưng cậu đang đối mặt với một Alpha, cậu nghiến răng, rút con dao phòng thân mang theo, nếu Alpha này nghĩ anh ta cso thể bắt nạt cậu vậy thì anh ta đã nhầm.

Không ngờ đối phương vừa đỡ cậu sắp ngã xuống, liền buông tay.

Rõ ràng vừa nãy gần như vậy, chắc chắn ngửi được mùi.

Cậu không có thời gian để suy nghĩ đến điều đó, rút lại dao, chỉ muốn nhanh chóng rời đi. Nhưng trong tầm nhìn hạn hẹp, cậu nhìn thấy chiếc mũ cổ vũ rơi trên nền đá cẩm thạch, sợ hãi lao vào nhà vệ sinh.

Vinh Kinh không biết trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, ánh suýt nữa bị đối phương đâm chết.

Sau khi Cố Hi lao vào phòng, cậu gần như không nghĩ tới điều gì nữa. Cậu lấy thuốc ứng chế giấu trong tay áo và nhanh chóng mở ống tiêm dùng một lần, run rẩy tiêm chất lỏng vào tĩnh mạch và thở hổn hển. Vài phút sau cậu lấy bình xịt ngăn mùi ra và xịt nó vào các tuyến sau cổ.

Sau khi làm tất cả những điều này xong, cậu yếu ớt ngồi trên bồn cầu chờ tác dụng của thuốc ứng chế hiệu quả, cơ thể xuất hiện một cơn đau đơn nhẹ trong quá trình này.



Cố Hi nhíu mày và nhắm mắt lại.

Vào lúc đang bị dày vò, cậu mơ hồ cảm nhận được tiếng bước chân đến gần, đột nhiên mở mắt ra, sắc bén nhìn qua khe cửa về phía hướng cửa.

Chết, quên đóng cửa!

Vừa rồi cậu quá gấp, nên không nhớ được.

Cố Hi thật sự hoảng loạn.

Alpha đó có phải đã nhận ra cậu không? Không, có lẽ chỉ bị pheromone của cậu thu hút thôi. Cậu đã từng thấy rất nhiều Alpha nhìn thì hiền lành, ở ngoài đẹp trai tử tế, nhưng sau khi ngửi pheromone của cậu thì càng ngày càng không kiểm soát đươc.Sau vài lần suýt gặp nguy hiểm, cậu đã không còn bất kì ảo tưởng nào nữa.

Ở trạng thái của cậy hiện tại, đối đầu trực diện quả là việc phi thực tế.

Nghe tiếng bước chân ở đằng xa càng lúc càng đến gần, tiếng bước chân trên sàn nhà giống như đầu tim của cậu đang nhảy nhót.

Càng ngày càng gần!

Cố Hi nhìn chằm chăm vào cánh cửa vách ngăn trước mặt, không biết rằng cánh cửa này có chịu được vài đợt tấn công của Alpha.

Cậu lại rút dao tự vệ, cúi xuống lấy dùi cui mini trong giày, và giữ chặt chúng như thể đây là chỗ dựa cuối cùng của mình. Cậu thậm chí còn thả nhẹ hơi thở, sợ bị nghe thấy.

Ngay khi Cố Hi đã trang bị đầy đủ vũ khí và sẵn sàng chiến đấu, lại nghe tiếng bước chân kia dừng lại ở cửa, nhẹ nhàng nói: "Tiên sinh, nói xin lỗi người vừa bị đụng phải không hẳn là không được chứ?"

Thái độ của người kia không kích động như cậu nghĩ, không thể nghĩ lại ôn hòa như vậy, nhưng Cố Hi vẫn im lặng, trong lòng vẫn không thả lỏng.

Vinh Kinh sợ mình sẽ chóng mặt nữa, vì vậy anh lên tiếng một lần nữa: "Tiên sinh?"

Ba.

Cố Hi đóng cửa một cách mãnh liệt.

Như muốn nói rõ, cậu không dễ chọc vào.

Vinh Kinh thầm nói, rất sung sức, khẳng đặng sẽ không ngất đâu.

Anh đến đây chỉ để hỏi xem đối phương có cần giúp đỡ không.

Nếu không trả lời, nghĩa là ngầm từ chối. Người trưởng thành mà, đều hiểu nghệ thuật của việc không quấy rầy.

Anh lấy tay day day đầu, chậm rãi đóng cửa lại, ngăn không cho mùi hương thoát ra ngàoi, giữ cho đối phương trong môi trường an toàn nhất có thể.

Tùy rằng không nhận được lời xin lỗi, nhưng Vinh Kinh không quan tâm lắm, không cần phải đeo bám người khác vì những rắc rối nhỏ nhặt.

Sau khi suy nghĩ xong, anh đóng cửa năm nhà vệ sinh khác bên cạnh để không gây khó chịu. Ngay cả khi người khác ngừi thấy mùi gì đó, sẽ không ngay lập tức tìm ra nguồn gốc.

Vừa đóng cán cửa cuối cùng, anh thấy một đôi trai xinh gái đẹp, ăn mặc thời thượng đẩy cửa lớn tiến vào.

Vinh Kinh nhướng mi, bây giờ trong không khi vẫn còn mùi sau khi pha loãng, anh nhanh chân tới đứng trước mặt họ chặn lại: "Nhà vệ sinh ở đây tạm thời không thể sử dụng."

Trang phục của đôi nam nữ nhìn qua rất đắt tiền, khi họ tiến đến định hỏi lý do thì ngửi thấy một mùi gì đó không mùi vị.

Nữ O chỉ nghĩ nó là mùi thơm dễ ngửi, nhưng bởi vì nó đã rất nhạt, mùi thì giống như một loại nước hoa hoặc mùi xịt phòng nào đó. Nhưng nam A cảm thì khác, anh có thể cảm nhận đó là mùi hương của O, tức là O trội.

Nam A hít thêm vài ngụm không khí, lập tức lộ ra vẻ say mê, không ngừng phát ra tiếng gầm rú như chim săn mồi đang động dục, như thể đang tìm kiếm nguồn gốc của hơi thở,

Vinh Kinh mí mắt giật giật, nghĩ đến cơn thịnh nộ của Omega kia, thoạt nhìn cậu đang trong trạng thái không bình thường., lúc này việc không hẳn là không liên quan đến mình.

Không quan trọng người bên trong là anh, thậm chí Vinh còn không biết người bên trong đụng mình trông như thế nào, chỉ cảm thấy người ta dù sao cũng là con người, ngay cả những đạo đức cơ bản nhất cũng không thể bỏ qua.

Nữ O chưa bao giờ nhìn thấy bạn trai của mình như thế này: "Anh yêu, anh sao vậy? Đừng làm em sợ!"

Nam A không nghe gì hết, mùi hương ngọt ngào đang ở gần trong gang tấc. Alpha có khứu giác rất nhạy bén khi "săn mồi". Ngày lúc đó, mọt luồng khí khó chịu phát ra từ nam A, khiến làm da của Vinh Kinh như bị kim châm.

Vinh Kinh cảm thấy bí mật mình giấu không ổn, sự quyết đoán lóe lên trong ánh mắt dịu dàng của anh.

Hiện tại anh vẫn còn rất nhiều nghi ngờ, nhưng điều này không ngăn cản ảnh nhanh chóng đưa ra hành động dứt khoát, anh tiến gần vị nam A kia, giống như đang quan tâm bạn nữ. Lợi dụng lúc sơ ý một đòn bổ xuống.

Người nam A kia nào chịu được đòn lực lớn của Vinh Kinh, ngã xuống đất, Vinh Kinh nhanh chóng đỡ lấy, nét ôn hòa trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, khẽ nói: "Tiên sinh, sao anh lại hôn mê vậy?"

Vinh Kinh trông ngây thơ đến mức người ta sẽ không bao giờ hoài nghi anh ra tay.

Vinh Kinh mở mí mắt của người đàn ông một cách chuyên nghiệp, lại lắng nghe nhịp tim, quan sát sắc mặt anh rồi an ủi bạn nữ đang khóc: "Đừng khóc. Chỉ là bị hạ đường huyết thôi, tạm thời bị ngất xỉu. Sau này có thể ổn thôi. Đường huyết thấp có thể gây ra các triệu chứng suy nhược thần kinh, chậm chạp, nhìn không rõ. Sau khi tỉnh dậy có thể sẽ nói năng linh tinh, cô an ủi anh ta là được."Vinh Kinh phóng đại và sửa đổi các triệu chứng của mình rồi nói ra.

Anh bình tĩnh đến mức bất thường, nữ O đang hoang mang lo sợ, cô cảm thấy co điểm nào không đúng, nhưng nghe thấy lời động viên của Vinh Kinh gật đầu lia lịa, cảm nhận được sự bình tĩnh và đáng tin cậy của đối phương.

Lúc này mới để ý tời người nam nhiệt tình quá đẹp trai, mặt nữ O có chút đỏ lên, nói có chút khắc chế đối với Alpha xa lạ: "Vậy thì cũng khá phiền phức."

Vinh Kinh mỉm cười nói không sao, khiêng người đàn ông cùng với bạn gái đi ra ngàoi để yêu cầu cứu hộ.



Sau khi đưa họ ra ngoài, Vinh Kinh liếc nhìn về hướng nhà vệ sinh và đóng hoàn toàn cửa ra vào. Không bao lâu sau anh liền gặp đội an ninh vừa xử lý xung đột và đưa người nam giao cho họ, người nữ liên tục cám ơn và đí mất.

Vinh Kinh cũng không rời đi ngay, anh đến Watsons ở tầng 1 và mua bình xịt ngăn mùi mà anh ấy cần. Anh ấy vẫn biết Watsons là gì, trước đây khi ở nhà vẫn thường cùng chị em trong nhà đi qua. Khi nhân viên giới thiệu sản phầm, anh mơ hồ ngửi thấy một mùi hương pheromone nhàn nạt, bật thốt lên: "Chuông gió xanh đi"

Anh lại mở cửa hành lang vào trong, rất yên tĩnh và sáu cửa nhà vệ sinh vẫn đóng.

Anh không biết Omega kia đã đi chưa, nhưng để đề phòng anh bịt mũi và cầm bình xịt vào không khí.

Sau khi xác định rằng mùi hương đã được bao phủ, anh đóng cửa ra vào lại, do dự một lúc, lấy bảng "đang dọng dẹp" giấu bên cạnh, đặt ở trước cửa rồi rời đi.

Vinh Kinh vội vã đến sân vận động trong nhà của sự kiện. Anh cũng muốn đến buổi họp báo và gặp gỡ Cố Hi.

Mặc dù Vinh không có chấp niệm quá lớn với ký ức, nhưng kể từ khi tình cờ thấy cậu, trong lòng vẫn ôm chút hy vọng. Có lẽ nếu gặp được sẽ biết manh mối nào đó để quay trở lại thế giới cũ

Hơn mười phút trước, Cố Hi đã hoàn toàn tuyệt vọng khi nghe thấy tiếng đóng của phong Man O.

Cậu nghĩ rằng bên kia đã khóa cửa và bước vào, nhưng lúc này cơn chóng mặt lại ập đến, cậu lại trong trạng thái choáng váng.

Đến khi cậu lấy lại ý thức phát hiện xung quanh không có động tĩnh gì.

Anh ta không đâp cửa, tấn công hay quấy rối mình.

Cậu lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện cho trợ lý Mặc Điềm của mình.

Màn hình ti vi 4D đang chiếu quảng cáo, ánh sáng hoa mỹ rọi lên khuôn mặt đẫm mồ hôi của Cố Hi, khiến cậu trở nên quyến rũ và lộng lẫy.

Mãi đến khi thuốc ức chế đã phát huy hiệu quả, cậu chắc chắn mình có đủ sức phản kháng lại, hít một hơi thật sâu rồi mở cửa phòng ra.

Nhưng toàn bộ phòng Man O không có một bóng người, ánh mắt của cậu hiện lên một tia bất ngờ.

Cậu thậm chí còn mở từng cửa phòng ra để xác định không ai trốn ở bên trong.

Cố Hi nhíu mày bướ ra, và phát hiện cửa của các nhà vệ sinh khác cũng đều đóng chặt. Trong không khí thoang thoảng mùi xịt ngăn hương, tuy không thơm lắm nhưng đây là phiên bản thường của "Chuông gió xanh."

Cậu không thể diễn tả được tâm trạng của mình hiện tại, cảm thầy có chút nhẹ nhõm và một chút rối bời.

Trong không gián chật hẹp này, thật sự chỉ có mình cậu.

Cậu không cách nào diễn tả cảm xúc của mình, giống như một làn gió len lỏi khắp nơi trong trái tim, mà hôm nay cơn gió lại nhẹ nhàng bao bọc lấy cậu mang theo chút hơi ấm.

Cố Hi càng cau mày chặt hơn. Làm sao..có thể?

Biểu cảm của anh từ căng thẳng và cảnh giác, nghi ngờ đến mức không tin được.

Cậu không bao giờ tìn rằng trên thế giới này vô duyên vô cớ có thiện ý, mọi thiện chí đều được định giá rõ ràng.

Hoặc là vì danh tiếng, dục vọng hoặc là lợi ích.

Trong mắt của nhiều Alpha, cậu chính là chiến lợi phẩm đỉnh cao.

Lúc này có tiếng mở cửa, kèm theo tiếng lẩm bẩm: "Ai lại để biển hiệu trước cửa, người khác làm sao mà đi vệ sinh được?"

Cô trợ lý nhỏ Mặc Điềm cẩn thận nhìn vào bên trong.

Nhìn thấy bóng dáng của Cố Hi, cô thở phào nhẹ nhõm. Sau khi đi chưa được mấy bước, cô nhận thấy Cố Hi hoàn toàn không để ý đến mình. Thay vào đó cậu đứng đó như một bức tượng, cau mày, như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.

Mặc Điềm lập tức ba chân bốn cẳng chạy lại: "Anh vừa nãy gửi cho em định vị làm em sợ muốn chết, em vốn là đi mua cho anh ít đồ ăn khuya, nhìn thấy lập tức đến. Anh, anh, anh anh không sao chứ?"

Mặc Điềm đánh giá Cố Hi từ trên xuống dưới, sợ nếu cô không chú ý thì cục cưng quý giá sẽ bị bắt nạt. Cô quá hiểu Cố Hi có bao nhiêu áp lực phải đối mặt mỗi ngày.

Nhưng lần này, sao...có vẻ có tinh thần hơn khi ngồi trong xe?

Cố Hi lúc này mới chú đến sự xuất hiện của trợ lý, anh bàng hàng nhìn sang: "Nếu Alpha ngửi thấy mùi pheromone của tôi, nhưng không có phản ứng gì..."

"Cái gì? Pheromone của anh, anh đã đến thời kỳ phát tình à? Trời ạ, đã 577 ngày trôi qua và kì phát tình của Cố Hi cuối cùng cũng đến. Nếu anh không đi, em dẫn anh đến khoa nội tiết khám một chút!"

Phần lời thời kì phát tình của Omega là ổn định, nếu chu kỳ không cố định thì cũng giống như mùa dâu của phụ nữ, không để ý là sẽ xảy ra chuyện lớn.

Mặc Điềm lại nghĩ tới điểm mấu chốt, trong lòng căng thẳng hỏi: "Anh, anh, anh có sao không, có gặp ai không? Có ai làm hại anh không? Nếu không cảm thấy thoải mái, anh nên để em đi cùng!"

Bọn họ là Beta không cảm nhận được điều đó, nhưng cô đã từng thấy Alpha bị pheromone của Cố Hi ảnh hưởng có thể điên cuồng như thế nào. Nếu pheromone trong thế giới này có thể phân loại ra thì có hai loại: của Cố Hi và loại khác ngoài Cố Hi.

"Tôi không sao, rất an toàn." Cố Hi vỗ nhẹ vào đầu trợ lý, rồi nhìn tấm biển "đang dọn dẹp" ở ngoài cửa, "Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em."

"Những cái anh nói đều không phải, căn bản không phải A không thể phản ứng mà là không muốn phản ứng. Đây là bản năng. Hơn nữa anh cũng biết pheromone của anh....thậm chí O còn bị ảnh hưởng. Giả sử trong trường hợp Alpha hoặc là do BO ngụy trang thôi hoặc là... không có mắt đi." Mặc Điềm nói thật, buông hai tay xuống.

Hormone của Cố Hi chính là loại vũ khí chết người trên thế giới, nếu mà A có thể chịu được thì quả là không bình thường

Ánh mắt rối bời của Cố Hi có chút dừng lại.

Cảm thấy bản thân cậu hơi tự cao quá, một chút nữa là...Đột nhiên cậu cũng hiểu ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook