Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 112: Phiên ngoại 3: Ngọn nguồn

Đồng Kha

13/11/2021

Edit by Mặc Hàm

Kể từ khi hai người thông báo,  đã nhận được rất nhiều lời mời từ các nhóm chương trình, nhưng sau khi liên lạc thì lại không nhận lời.

Tất cả thời gian rảnh rỗi của Vinh Kinh cơ bản đều họp ở mấy chục công ty của anh, theo đại lý môi giới học tập, cứ như vậy tuần hoàn đi lại.  Cố Hi bởi vì ‘Hoàng quyền’ nổi tiếng, công việc so với trước kia gấp nhiều lần,  cho dù đã cắt bớt một chút, vẫn thường xuyên bận rộn đến mức không thấy bóng dáng.

Cố Hi có một mục tiêu nhỏ,  cậu vẫn nhớ kỹ tài sản mà Vinh Kinh nói khi thổ lộ có nguy cơ vốn không về,  cậu muốn kiếm được tiền khiến cho nửa đời sau của Vinh Kinh cơm áo gạo tiền không lo. Cậu có động lực lớn, mỗi ngày đều tràn đầy năng lượng để đi làm.

Mặc dù hiện tại mục tiêu này có chút xa vời

Vì vậy, ngay cả khi quan chức tuyên bố, cư dân mạng phát hiện ra rằng để tìm hai người cùng một khung hình là một nhiệm vụ khó khăn.

Thỉnh thoảng có một, thường là góc nhìn của người qua đường, chụp ảnh hai người đi siêu thị,  cổng tàu điện ngầm và bóng lưng.

Điều này khiến nhiều cư dân mạng bày tỏ đây không phải là đường mà chúng ta muốn, những cặp đôi quá cao cấp, dính nhựa thực sự sẽ khiến người ta mệt mỏi về thẩm mỹ, nhưng hai người hoàn toàn không tương tác, quả thực giống như một cặp đôi kinh doanh.

Phải biết rằng hai người vốn bởi vì kết cục bad ending của “Hoàng quyền” mà trở thành ý kiến khó bình của rất nhiều cư dân mạng.  Trong một thời gian dài sau khi bộ phim được công chiếu, mọi người phát hiện ra rằng hàng ngày của họ chỉ có đao kiếm liên tục, muốn khổ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Thật vất vả chờ đến thông báo,  cho một viên đường, bọn họ còn chưa nếm được vị ngọt, sẽ không theo dõi, làm sao có thể làm cho người ta cam tâm.

Ngay sau đó,  một tin tức vui lan truyền với tốc độ ánh sáng.

Nghe nói, Kinh Hỉ bất ngờ có khả năng tham gia một chương trình tạp kỹ tình ái nào đó, trở thành khách mời  trong một kỳ, tin tức này khiến cư dân mạng đang ngóng trông.

“Làm sao bây giờ, thật chờ mong nhanh chóng đưa ra dự báo!”

“Vì sao là chỉ là khách mời, không thể là khách trực tiếp sao? Vinh Vinh, Hi Hi, các người mau nhìn ánh mắt hy vọng của mọi người đi! ”

“Họ tham gia chương trình tạp kỹ nào, Cupid sao?”

“Mị đã kiểm tra qua, gần đây chương trình tạp kỹ tình yêu sắp phát sóng chỉ có cái này, nhưng nó là livestream thui!”

“Vinh đại lão thật sự, có phải căn bản không biết nó là livestream hay không, ha ha ha!” 

“Toàn bộ quá trình không có kịch bản, toàn bộ chương trình truyền hình thực tế, đây là đường tui được ăn sao, quá không chân thật!”

“Ah!!! Ấn đầu, đều cho lão nương xem!”

“Tổ tiết mục này quá có năng lực, có thể mời bọn họ đến, tui muốn thổi tổ tiết mục lên trời!”

“Làm sao bây giờ, ta hiện tại muốn xuyên qua đến ngày phát sóng rồi!”

Cố Hi cũng không nghĩ tới Vinh Kinh lại đồng ý tham gia tạp nghệ, cậu còn nhớ rõ Vinh Kinh từng nói anh không có vấn đề gì, không thích hợp đi tạp nghệ. 

Khi cậu đem tin tức này nói cho Quản Hồng Dật, Quản Hồng Dật hâm mộ nhìn về phía cậu: “Đầu óc cậu bị lừa đá sao? Cái này còn nghĩ không ra, Vinh Kinh rất rõ ràng là vì cậu đó. ”

“Hả? Nhưng tôi chưa bao giờ đề cập đến tạp kỹ. ”

“Vậy cậu nói có muốn hay không?”

“…… Nghĩ đi. ”

Cố Hi có chút ngượng ngùng, gần đây omega quấn lấy Vinh Kinh càng nhiều, đặc biệt là khi Vinh Kinh xuất hiện ở một số trường quay, trường quay tạp chí, tiệc, lễ lạcv.v… cơ hồ bị vây kín đến mức không lọt.

Có một lần cậu còn nghe nói có người ngăn xe Vinh Kinh, nói cho dù làm tiểu tam cũng không sao, chỉ cần có thể ở lại bên người Vinh Kinh, cái gì cũng không quan trọng.

Cố Hi ngược lại không sợ Vinh Kinh sẽ dễ dàng bị dụ dỗ, nhưng ruồi nhiều cũng phiền, tham gia chương trình, ít nhiều có thể ngăn cản một chút ong bướm vây quanh.

“A, vị kia nhà cậu, cực phẩm alpha, cái này còn cần cậu đề cập tới? Không phải tất cả đã chuẩn bị cho cậu xong rồi à. “Quản Hồng Dật nghĩ đến hũ nút nhà mình thì buồn bực, sao lại không học hỏi cấp trên mình  một chút. Nhất thời giống như nuốt hơn mười quả chanh, nhìn Cố Hi rõ ràng cao hứng muốn chết, nhưng vẫn rụt rè khẽ mím môi uống trà, cậu nghiêm túc hoài nghi cố ý kích thích hắn.

Ôi, chua.

Tổ tiết mục bên này còn đang tiếp xúc, em trai Cố Hi – Cố Dược đã kết thúc công việc ở nước M, chuẩn bị về nước.

Sau khi Cố Hi từ đáy sông hiểm tử còn sống, gọi chính là tên em trai và em gái, Vinh Kinh khi đó liền hỏi tình huống của Cố Dược.

Vinh Kinh và Cố Hi hẹn nhau làm lễ tẩy trần cho em trai, Cố Dược cũng là người nhà duy nhất của Cố Hi, về phần “gia đình” nhận nuôi ba anh em khi còn bé, bởi vì vi phạm luật bảo hộ thanh thiếu niên lần lượt bị khởi tố. Đặc biệt là người dượng kia, bởi vì em gái Cố Hi Cố Doanh bất ngờ chết, sau khi chết kiểm tra được mẫu tinh dịch trong cơ  thể, bị kết án tử hình.

Vinh Kinh nhớ rõ trong nguyên tác cũng không nhắc tới người nhà, anh muốn tìm hiểu một chút về em vợ.

Hai người vừa mới ‘tập thể dục’ xong, Cố Hi nằm sấp trên ngực Vinh Kinh hơi thở dốc, trên mặt mang theo ửng hồng phấn khởi, Vinh Kinh ngứa tay nhéo nhéo, a, cảm giác thật tốt, mềm mại.

Bị Cố Hi rất không có khí thế trừng mắt một cái, Vinh Kinh ngượng ngùng dời tay.



Không biết bao nhiêu lần thân mật, mỗi lần đều giống như động tâm với tình đầu vậy.

Vinh Kinh: “Em trai em thích gì?” ”

Cố Hi suy nghĩ một chút: “Thích nghiên cứu khoa học, số liệu, thi đấu, nghiền ép tất cả những người có chỉ số IQ không bằng nó, không thích nhất là bị những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống quấy rầy.”

Vinh Kinh có chút không rõ ràng, lại hỏi: “Trong cuộc sống đâu, có kiêng kị hay sở thích không? ”

Cố Hi: “Không đâu, nó không thích vật gì và sở thích gì, nó luôn nói ăn cơm chính là vì lấp đầy bụng, ngủ chỉ vì để nó không chết được… Đúng rồi, lúc còn học trung học nó có một người thầm mến nhiều năm, nhưng sau đó sau khi ra nước ngoài, cũng không nhắc tới nữa. Trước đây em đã hỏi nó,nhưng nó toàn lảng sang truyện khác. Nghe giọng điệu của nó, luôn cảm thấy không vui lắm, có thể xảy ra chuyện gì. ”

Cố Dược là một người thoạt nhìn rất nhu nhược, mái tóc nâu nhạt mềm mại, nhìn ánh mắt người ta luôn có vẻ vô tội, cậu vừa lên máy bay đã có alpha chuẩn bị làm quen với cậu, cậu đã thành thói quen, trực tiếp cự tuyệt: “Tôi là beta. ”

Nói chung, miễn là cậu có thể hiện giới tính, hầu hết alpha sẽ sửng sốt và sau đó lịch sự rời đi.

Lần này quả nhiên là như vậy, cậu cũng không phải người chuyển giới. Khi còn bé, cậu là omega,sau khi phân hóa tuổi dậy thì, trở thành một phần nghìn người thay đổi giới tính, bây giờ cậu là beta, chỉ là trên người còn lưu lại một chút đặc tính omega. 

Lúc để hành lý, lại bị alpha xoa mông một cái trên đường giữa hai hàng ghế, ánh mắt Cố Dược trong nháy mắt sắc bén hơn rất nhiều, trực tiếp đá nghiêng khiến người nọ ngã xuống đất, trong không gian chật hẹp cậu cũng không có biện pháp làm động tác quá khó, chỉ có đá nghiêng là thuận tiện nhất.

Điểm này của Cố Dược rất giống với anh cậu, loại tính tình thoạt nhìn ôn hòa, trong lòng lại hung tàn này, tuyệt đối sẽ không để cho người ta tùy tiện khi nhục mình, đây là bệnh chung của người lớn lên trong nghịch cảnh lại không cam lòng với hiện trạng.

Alpha bị đạp lầy lội, ngã xuống đất, tức giận quay đầu: “Anh! ”

Cố Dược chỉ chỉ điện thoại di động của một thiếu niên đang phát sóng trực tiếp cách đó không xa: “Vừa rồi đều bị ghi lại, kể cả lúc cậu sờ, muốn làm lớn chuyện sao, tôi đây rất vui lòng tiếp đón. ”

Alpha chẳng qua là nhìn điều kiện bản thân Cố Dược tốt, liền nhịn không được khi dễ một chút, phải biết rằng đại đa số omega đều sẽ nén giận, omega chú trọng thanh danh, đây cũng là nguyên nhân hắn dám trắng trợn như vậy, nào ngờ hôm nay lại gặp phải đinh đóng cột. Mắt thấy mình đuối lý, chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo rời đi.

Cố Dược khẽ hừ một tiếng, chính là bởi vì trong alpha có rất nhiều bại hoại như vậy, cậu mới có cảm giác không tốt với đám giới tính này.

Cố Dược ngồi trở lại vị trí, thừa dịp trước khi cất cánh, tìm kiếm Vinh Kinh, trước đó đã sớm tìm kiếm qua, thậm chí không ít tư liệu cũng có thể đảo ngược như nước chảy, nhưng cậu vẫn rất khẩn trương. Anh trai của cậu một người có cảm giác xấu xa với alpha cao gấp trăm lần cậu, đã tìm thấy một alpha, tin tức khiến cậu không thể ngồi yên nữa.

Alpha này, các phương diện đều ưu tú đến cực hạn.

Đặc biệt là khi tìm kiếm Vinh Kinh nhìn thấy tư liệu, giống như một chậu nước lạnh đổ xuống.

Thông tin trên Bách Khoa sau đây: Vinh Kinh, Giám đốc danh dự Tạ thị, người thừa kế thứ hai của Tạ thị. Mình cũng là người nắm giữ mấy chục công ty, mấy năm gần đây ‘Thần tượng tuyệt đối’ thịnh hành nhất thời chính là được anh thu mua.

Người yêu là Cố Hi, hai người vì ‘Hoàng quyền’ quen biết nhau, thông báo rất ít khi xuất hiện trước truyền thông.

Trong giới giải trí và giới tài chính, anh đều có rất nhiều người ủng hộ, được người hâm mộ gọi là ‘tinh hoa nhân gian’, người hâm mộ trải rộng trên toàn thế giới.

Mặt khác, anh còn là chủ tịch của quỹ từ thiện lớn nhất thế giới, quỹ này tương đối nổi danh, là chủ tịch cũ của Tạ gia đã qua đời một tay sáng lập, đã gần trăm năm lịch sử, sau truyền cho người cháu trai này.

Nhiều dự án quỹ đã được thành lập trên toàn quốc trong năm nay, chẳng hạn như năm nay đã thêm để giúp đỡ người cao tuổi không có người già ra khỏi tình trạng khó khăn, tái việc làm cho người khuyết tật,  và bất kỳ bên nào bị bạo hành trong gia đình sẽ cung cấp dịch vụ luật sư miễn phí, v.v

Bị bạo hành gia đình chủ yếu xảy ra với omega và beta, mặt khác, Vinh Kinh  dường như là một người không phân biệt giới tính và sẵn sàng tôn trọng nhiều hơn đối với các nhóm dễ bị tổn thương.

Nếu như chỉ nhìn từ bách khoa toàn khoa, đại bộ phận đều sẽ cảm khái người như vậy cách mình quá xa.

Chính là Vinh Kinh thoạt nhìn không quá chân thật, thật sự sẽ chung tình với anh mình?

Không phải cậu lo lắng cho người khác, Vinh Kinh thật sự có quá nhiều lựa chọn, hơn nữa Cố Dược có lý do để tin tưởng, Vinh Kinh thật sự muốn làm cái gì, vô luận là cậu hay là Cố Hi, đều không có năng lực ngăn cản.

Cậu đều có thể nghĩ đến những điều này, anh trai không có khả năng không thể tưởng tượng được, nhưng anh vẫn chọn Vinh Kinh, vậy nhất định là rất thích rồi. 

Nếu Vinh Kinh chỉ chơi đùa, Cố Hi có thể sẽ suy sụp tinh thần như nhiều năm trước.

Cố Dược mang theo băn khoăn nồng đậm, bắt đầu hành trình về nước.

Bên này, Chu Hưởng đã chở anh em Tạ thị và Cố Hi cùng đi tới nhà ga sân bay, nhưng Tạ Lăng tạm thời nhận được một trường hợp khẩn cấp muốn xử lý. Cố Hi lý giải tỏ anh cả đi xử lý trước, chúng em đi đón là được.

Tạ Lăng nhìn em dâu hiểu ý, vui mừng gật gật đầu: “Anh đến trễ một chút. ”

Cố Hi đưa Tạ Lăng lên xe, sau khi khởi động xe, Tạ Lăng do dự nửa ngày, lấy một tờ tờ bạn q in thành sách,  đưa cho Cố Hi.

Cố Hi nhận lấy, phát hiện là một tấm bản in Q mà cậu vô cùng quen thuộc, đã từng có đoàn tiếp ứng làm thành vật tiếp ứng, lúc mới gặp, trên chiếc lắc tay Vinh Kinh bị mất kia  chính là bản in Q này.

Nói chung đoàn tiếp ứng sẽ có sở thích riêng, nếu chọn một trong những họa sĩ có thể khiến fan khác không vui, nhưng bản q của  bức tranh tên là Linh Thứu này, tất cả người hâm mộ một phiếu thông qua, bằng không lúc trước cậu cũng sẽ không dùng nó trên Weibo cảm ơn người hâm mộ.

Chỉ là ấn bản Linh Thứu vô cùng ít, thường thường mấy tháng mới thỉnh thoảng có một tờ, một tờ khó cầu.

“Anh…” Không phải là cậu nghĩ như vậy chứ, Cố Hi kinh ngạc nhìn về phía Tạ Lăng, cậu bỗng nhiên nhớ tới Vinh Kinh nhắc tới, sở thích khi còn bé của anh cả là vẽ tranh, nhưng hiển nhiên ông nội không có khả năng để cho hắn không làm việc đàng hoàng.

Tạ Lăng rũ mắt: “Ký tên. ”



Cố Hi: “Hả? ”

Tạ Lăng: “Không được sao? ”

Cố Hi thụ sủng nhược kinh: “Đương nhiên có thể. ”

Áo giáp của đại ca do chính hắn dấu đi, người khác hoàn toàn không phát hiện được nhỉ?

Cố Hi nghiêm túc ký tên của mình, Tạ Lăng hài lòng nhìn chữ kí, khóe miệng ẩn chứa ý cười nhàn nhạt.

Cố Hi cũng không biết mình đã từng cổ vũ Tạ Lăng trong lúc mệt mỏi nhất, khi đó Tiểu Vinh Kinh không biết bởi vì nguyên nhân gì, đối với hắn sinh ra cảm xúc cừu hận, nói hắn giả mù mù, không có ý tốt, đối tốt với hắn chỉ là vì để hắn ra khỏi Tạ gia.

Tạ Lăng  bị mắng choáng ngợp, hắn muốn giải thích, nhưng Tiểu Vinh Kinh căn bản không nghe vào, đem tất cả đồ hắn đưa đều ném đi.

Tạ Lăng toàn bộ nhặt về, sau đó đem những thứ bị vỡ vụn, hỏng khóa vào trong tủ, không mở qua.

Sau đó, Tiểu Vinh Kinh nhìn thấy hắn liền trốn, lòng người nhiều thịt, cố gắng vài lần, Tạ Lăng cũng chậm rãi không còn nóng lên nữa.

Hôm đó, là ngày giỗ của mẹ, hắn vừa đi tảo mộ, cuối cùng về nhà, không ngờ em trai thứ hai Tạ Kỷ Thịnh lại ở nhà chờ mình, cũng chuẩn bị một bàn ăn, tất cả đều là thứ hắn thích.

Lúc đó hắn không nói bất cứ điều gì, nhưng hắn rất xúc động.

Hắn nghĩ, mấy năm trước người nhà họ Kỷ mê hoặc Tạ Kỷ Thịnh bắt cóc hắn, có lẽ chỉ là Tạ Kỷ Thịnh còn nhỏ không biết gì.

Đêm đó, hắn liền xuất hiện tình huống tiêu chảy, đau bụng, thể chất của hắn được ông nội quanh năm dùng thuốc bảo dưỡng, so với người thường mẫn cảm hơn rất nhiều.

Lúc đầu hắn chỉ cho là trùng hợp, lần thứ hai cũng xuất hiện tình huống tương tự, hắn lập tức cảnh giác. Một người từ nhỏ đã được giáo dục tinh anh, thoạt nhìn dù vô hại đến đâu cũng có lòng phòng người, huống chi Tạ Kỷ Thịnh là người đã từng hại mình.

Tạ Lăng lấy hình mẫu gia trưởng đã được bổi dưỡng ra, một khi sinh ra cảm giác nguy cơ sẽ điều tra kỹ lưỡng, hắn gọi bác sĩ gia đình tới.

Dụng cụ của bác sĩ gia đình không phát hiện ra gì, hắn lại đến bệnh viện công, kiểm tra hệ thống, quả nhiên phát hiện trong cơ thể có một lượng nhỏ độc tố, tuy rằng liều lượng nhỏ không trí mạng, nhưng trường kỳ không phát hiện liền có thể bất tri bất giác chết đi.

Tạ Lăng đứng trước di ảnh của mẹ đến ngày hôm sau, ngày hôm sau còn phải đi Tạ thị xử lý công vụ, lần này hắn cường hãn hơn bao giờ hết từng bước đi ra ngoài. Hắn là người thừa kế Tạ gia, không ai có thể đánh bại hắn.

Khoảng thời gian đó, thân thể ông nội không tốt, ba thì thức trắng đêm không về, người bên cạnh có đôi khi sẽ dùng ánh mắt rất đồng tình nhìn hắn, Tạ Lăng cũng không cảm thấy mình cần được đồng tình.

Một lần,  tình cờ xem TV. Cũng chỉ trong vài phút ngắn ngủi đó, trên TV nhìn thấy Cố Hi trên sân khấu bất ngờ rơi xuống, lại kiên trì biểu diễn xong mới được nâng lên cáng. Đối mặt với công chúng, Cố Hi, sẽ không biểu hiện ra thống khổ, cậu tận tụy, cố gắng, chỉ đem mặt tốt nhất cho khán giả.

Những năm đó, hắn và Cố Hi không quen biết nhau, nhưng đây là khoảng cách tốt nhất giữa người hâm mộ và thần tượng.

Cố Hi bây giờ, sẽ cười với em mình, sẽ giả khóc, sẽ oán giận, thậm chí có lần còn nhìn thấy hắn liền làm nũng.

Vì vậy, tốt.

Tạ Lăng cười nhạt, hướng về phía Cố Hi ngoài cửa sổ nói: “Cố lên, Cố Hi. ”

Từ một fan cũ đánh giá cao bạn trong nhiều năm.

Cố Hi khẩn trương căng thẳng, cảm nhận được sức nặng của những lời này của Tạ Lăng: “Vâng, anh cả! ”

Tạ Lăng gật gật đầu, đạp chân ga rời đi.

Vinh Kinh phát hiện người đưa anh cả trở về, ánh mắt lóe lên, còn khẩn trương đến đi theo kiểu quân đội, cùng tay cùng chân, bao lâu chưa nhìn thấy Cố Hi như vậy.

“Em bị sao vậy?”

“Anh, anh cả hình như thật sự là fan của em à?”

Vinh Kinh xoa xoa tóc cậu: “Không phải anh đã nói trước rồi sao? ”

Em nghĩ đó là anh an ủi em thôi, ai biết là thật đâu! Cố Hi đi xoay vòng tại chỗ, hoàn toàn không có đoan trang ổn trọng trước mặt Tạ Lăng: “A a a a a a, em muốn chuồn luôn!! ”

Đó là Tạ Lăng, là Tạ Lăng đó, Cố Hi tui có tài cán gì!

Vinh Kinh cảm thấy buồn cười, Cố Hi ở trước mặt anh hình như càng ngày càng chân thật.

“Ca và anhtừng nhắc qua, là fan của em. Em có nhớ khách sạn mà đoàn làm phim thuê trước đó không, em tới tìm anh là anh trai em mở cửa, em nói vòi nước bị hỏng, sau đó anh ấy liền cầm hộp công cụ đi qua sửa cho em.”

Cố Hi sao không nhớ rõ, chuyện ngày đó có thể lên cột sỉ nhục trong cuộc đời cậu, câu người không thành mà bị phụ huynh tóm được, hoàn toàn không muốn nhớ lại.

Cố Hi chậm một nhịp phản ứng lại: “Chờ một chút, bởi vì là fan, nên anh ấy mới có thể giúp em đi sửa ống nước? “Hơn nữa biết rõ em có thể nói dối, cũng vẫn là lo lắng là thật, mới cố ý tới xem xét? Anh cả có phải quá tốt một chút hay không, có chút chua xót.

Vinh Kinh nhéo nhéo mặt cậu: “Nếu không thì sao, em cho rằng ai cũng có đãi ngộ này sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook