Chương 15: kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
Phong Thuỷ Quá Vô Ngân
11/08/2017
- Nếm thử nước ô mai chổ ta xem sao?
Du Phức Nghi uống một ngụm, lại nhấp một ngụm, gật đầu khen nói:
- Uống rất ngon.
Vương hoàng hậu cười lạnh nói:
- Ngươi cũng thật lớn gan, dám uống, người khác đều tìm mọi cách đề phòng ta, mỗi khi tới Khôn Ninh Cung thỉnh an, đều bưng ly trà làm bộ uống, kỳ thật không có mấy người dám uống, dù uống vào miệng, cũng sẽ lập tức phun vào khăn tử, sợ ta hạ dược trong nước trà, thật là vừa tức giận lại vừa buồn cười.
Độc dược không có khả năng, dù không chết ở Khôn Ninh Cung, thì Vương hoàng hậu cũng không thoát được liên can.
Có khả năng nhiều nhất chính là tuyệt dục dược. Đám phi tần sợ cái này nhất, Du Phức Nghi lại không sợ, chẳng những không sợ, mà còn mong bị hạ đây.
- Trong cung, cũng chỉ có một mình muội muội là người thông minh, có thể nhìn thấu lòng ta.
Vương hoàng hậu cười cảm kích, lại hừ một tiếng:
- Muội muội thật sự thông minh, nhưng lại có một số người lại tự nghĩ mình thông minh, còn muốn lấy ta làm con rối, chẳng lẽ ta lại là người ngu ngốc, để mặc cho các nàng bài bố?
Lời này chính là nói đến chuyện thái hậu châm ngòi ly gián, quanh co lòng vòng lâu như vậy, cuối cùng nói đến vấn đề chính.
Du Phức Nghi cầm thìa chậm rãi quấy nước ô mai, nhàn nhạt nói:
Du Phức Nghi vội nói:
- Nương nương nói như vậy, thật khiến thần thiếp ngại chết, thần thiếp không dám tới tìm nương nương, là vì lúc trước thần thiếp khổ khuyên vị trưởng bối kia nhưng thất bại, không thể thỉnh nàng huỷ bỏ trừng phạt nương nương, trong lòng thần thiếp áy náy bất an, thật sự không còn mặt mũi nào mà tới gặp nương nương, cho nên....
Truyện được đăng ở wattpad s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki
- Hoàng hậu nương nương, thái hậu thỉnh người đến Từ Ninh Cung, muốn cùng người thương nghị chuyện yến tiếc mừng thọ.
Vương hoàng hậu kinh ngạc, nghi hoặc hỏi:
- Chuyện yến tiệc mừng thọ, lúc trước bổn cung đã hỏi thái hậu, thái hậu nói không phải là chỉnh thọ, không muốn làm lớn, chỉ để bổn cung đặt mua mấy bàn tiệc rượu, thỉnh mấy ban hí kịch nhỏ, người trong nhà náo nhiệt một ngày là xong rồi, lúc này lại kêu bổn cung đến thương nghị, thái hậu có chủ ý khác sao?
- Bổn cung cảm thấy cũng không tồi, nghĩ cũng khả thi.
Du Phức Nghi uống nước ô mai, sợ cho thiên hạ không đủ loạn nói:
- Thần thiếp nghe nói, vị Tần nhị tiểu thư này, buổi sáng học múa kiếm, buổi chiều luyện đá cầu, mưa gió không nghỉ, là muốn đem mình luyện thành Lệ phi thứ hai.
Du Phức Nghi vội giải thích nói:
- Nói ra chưa chắc nương nương sẽ tin, nhưng thần thiếp vẫn muốn nói một câu, trong cung của người không có người của thần thiếp.
- Có hay không cũng không quan trọng, nơi này của ta cũng không có chuyện gì không dám nói với người khác, muội muội muốn biết chuyện gì, mà không thám thính được, chỉ cần hỏi ta là được.
Du Phức Nghi uống một ngụm, lại nhấp một ngụm, gật đầu khen nói:
- Uống rất ngon.
Vương hoàng hậu cười lạnh nói:
- Ngươi cũng thật lớn gan, dám uống, người khác đều tìm mọi cách đề phòng ta, mỗi khi tới Khôn Ninh Cung thỉnh an, đều bưng ly trà làm bộ uống, kỳ thật không có mấy người dám uống, dù uống vào miệng, cũng sẽ lập tức phun vào khăn tử, sợ ta hạ dược trong nước trà, thật là vừa tức giận lại vừa buồn cười.
Độc dược không có khả năng, dù không chết ở Khôn Ninh Cung, thì Vương hoàng hậu cũng không thoát được liên can.
Có khả năng nhiều nhất chính là tuyệt dục dược. Đám phi tần sợ cái này nhất, Du Phức Nghi lại không sợ, chẳng những không sợ, mà còn mong bị hạ đây.
- Trong cung, cũng chỉ có một mình muội muội là người thông minh, có thể nhìn thấu lòng ta.
Vương hoàng hậu cười cảm kích, lại hừ một tiếng:
- Muội muội thật sự thông minh, nhưng lại có một số người lại tự nghĩ mình thông minh, còn muốn lấy ta làm con rối, chẳng lẽ ta lại là người ngu ngốc, để mặc cho các nàng bài bố?
Lời này chính là nói đến chuyện thái hậu châm ngòi ly gián, quanh co lòng vòng lâu như vậy, cuối cùng nói đến vấn đề chính.
Du Phức Nghi cầm thìa chậm rãi quấy nước ô mai, nhàn nhạt nói:
Du Phức Nghi vội nói:
- Nương nương nói như vậy, thật khiến thần thiếp ngại chết, thần thiếp không dám tới tìm nương nương, là vì lúc trước thần thiếp khổ khuyên vị trưởng bối kia nhưng thất bại, không thể thỉnh nàng huỷ bỏ trừng phạt nương nương, trong lòng thần thiếp áy náy bất an, thật sự không còn mặt mũi nào mà tới gặp nương nương, cho nên....
Truyện được đăng ở wattpad s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki
- Hoàng hậu nương nương, thái hậu thỉnh người đến Từ Ninh Cung, muốn cùng người thương nghị chuyện yến tiếc mừng thọ.
Vương hoàng hậu kinh ngạc, nghi hoặc hỏi:
- Chuyện yến tiệc mừng thọ, lúc trước bổn cung đã hỏi thái hậu, thái hậu nói không phải là chỉnh thọ, không muốn làm lớn, chỉ để bổn cung đặt mua mấy bàn tiệc rượu, thỉnh mấy ban hí kịch nhỏ, người trong nhà náo nhiệt một ngày là xong rồi, lúc này lại kêu bổn cung đến thương nghị, thái hậu có chủ ý khác sao?
- Bổn cung cảm thấy cũng không tồi, nghĩ cũng khả thi.
Du Phức Nghi uống nước ô mai, sợ cho thiên hạ không đủ loạn nói:
- Thần thiếp nghe nói, vị Tần nhị tiểu thư này, buổi sáng học múa kiếm, buổi chiều luyện đá cầu, mưa gió không nghỉ, là muốn đem mình luyện thành Lệ phi thứ hai.
Du Phức Nghi vội giải thích nói:
- Nói ra chưa chắc nương nương sẽ tin, nhưng thần thiếp vẫn muốn nói một câu, trong cung của người không có người của thần thiếp.
- Có hay không cũng không quan trọng, nơi này của ta cũng không có chuyện gì không dám nói với người khác, muội muội muốn biết chuyện gì, mà không thám thính được, chỉ cần hỏi ta là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.