Chương 38:
Lâm Tiếu không phải cô nương
16/04/2024
Đột nhiên Vương Tử Quốc kịp phản ứng, vội vàng nhanh chóng đánh máy, nhưng vào lúc này, đột nhiên màn hình máy vi tính tối đen, ngay sau đó, máy vi tính của hắn ta bắt đầu tự động cắt bỏ số liệu, bất luận Vương Tử Quốc làm thế nào cũng không thể ngăn cản, mà thân là một hacker, Vương Tử Quốc biết rõ, máy tính của hắn ta đã bị người khác hack mất!
Nghĩ đến một màn cực kỳ không chịu nổi của mình đang nhanh chóng lan truyền trên internet, trong nháy mắt Vương Tử Quốc chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần lạnh lẽo, vương quốc hư huyễn do hắn ta chế tạo kia cũng nhanh chóng đổ nát.
"Là ngươi!" Vương Tử Quốc bỗng ngẩng đầu nhìn Hạ Chí, nghiến răng nghiến lợi, "Là ngươi làm, đúng không?"
"Không, là ngươi làm." Hạ Chí cười đến có chút xán lạn, "Là ngươi hack mất hòm thư của ta, là ngươi lan truyền đoạn video kia, hiển nhiên, cũng là ngươi tự đẩy mình tới bước đường này. Hết thảy những chuyện này đều là ngươi tự làm tự chịu, ta sẽ không đồng tình với ngươi, bởi vì khi ngươi tùy ý công khai ảnh riêng tư của Lý Phương lão sư, ngươi nên nghĩ đến một ngày kia, chuyện riêng tư của ngươi cũng sẽ bị người công khai."
Dừng một chút, Hạ Chí tiếp tục mở miệng: "Hiện tại, đến phiên ta tới hỏi ngươi, có phải ngươi cảm giác mình rất lợi hại?"
Sắc mặt Vương Tử Quốc trắng bệch, không trả lời.
"Thân làm chủ nhiệm lớp của các ngươi, hiện tại ta dạy cho các ngươi một bài học, đó chính là, cho tới bây giờ lợi hại không phải một loại cảm giác, mà là sự thực." Hạ Chí chậm rãi nói: "Vương Tử Quốc, nhớ kỹ, đây chính là khác biệt trên mặt bản chất giữa ta và ngươi, ngươi chẳng qua chỉ cảm thấy bản thân mình lợi hại, mà ta, thật sự rất lợi hại."
"Ngươi chớ đắc ý, chúng ta còn chưa xong đâu!" Đột nhiên Vương Tử Quốc nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó hắn ta nắm máy vi tính lên, đứng dậy phóng thẳng ra bên ngoài phòng học, hiển nhiên hắn ta cảm thấy bản thân không cách nào tiếp tục ngồi trong phòng học. Mặc dù những bạn học khác đều không nói gì, nhưng Vương Tử Quốc rất rõ ràng, địa vị của hắn ta trong lớp này đã biến mất hầu như không còn.
Nghĩ đến một màn cực kỳ không chịu nổi của mình đang nhanh chóng lan truyền trên internet, trong nháy mắt Vương Tử Quốc chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần lạnh lẽo, vương quốc hư huyễn do hắn ta chế tạo kia cũng nhanh chóng đổ nát.
"Là ngươi!" Vương Tử Quốc bỗng ngẩng đầu nhìn Hạ Chí, nghiến răng nghiến lợi, "Là ngươi làm, đúng không?"
"Không, là ngươi làm." Hạ Chí cười đến có chút xán lạn, "Là ngươi hack mất hòm thư của ta, là ngươi lan truyền đoạn video kia, hiển nhiên, cũng là ngươi tự đẩy mình tới bước đường này. Hết thảy những chuyện này đều là ngươi tự làm tự chịu, ta sẽ không đồng tình với ngươi, bởi vì khi ngươi tùy ý công khai ảnh riêng tư của Lý Phương lão sư, ngươi nên nghĩ đến một ngày kia, chuyện riêng tư của ngươi cũng sẽ bị người công khai."
Dừng một chút, Hạ Chí tiếp tục mở miệng: "Hiện tại, đến phiên ta tới hỏi ngươi, có phải ngươi cảm giác mình rất lợi hại?"
Sắc mặt Vương Tử Quốc trắng bệch, không trả lời.
"Thân làm chủ nhiệm lớp của các ngươi, hiện tại ta dạy cho các ngươi một bài học, đó chính là, cho tới bây giờ lợi hại không phải một loại cảm giác, mà là sự thực." Hạ Chí chậm rãi nói: "Vương Tử Quốc, nhớ kỹ, đây chính là khác biệt trên mặt bản chất giữa ta và ngươi, ngươi chẳng qua chỉ cảm thấy bản thân mình lợi hại, mà ta, thật sự rất lợi hại."
"Ngươi chớ đắc ý, chúng ta còn chưa xong đâu!" Đột nhiên Vương Tử Quốc nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó hắn ta nắm máy vi tính lên, đứng dậy phóng thẳng ra bên ngoài phòng học, hiển nhiên hắn ta cảm thấy bản thân không cách nào tiếp tục ngồi trong phòng học. Mặc dù những bạn học khác đều không nói gì, nhưng Vương Tử Quốc rất rõ ràng, địa vị của hắn ta trong lớp này đã biến mất hầu như không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.