Chương 46:
Lâm Tiếu không phải cô nương
16/04/2024
"Vấn đề gì?" Thu Đồng vô thức tiếp một câu.
"Xin hỏi, Thu Đồng hiệu trưởng mỹ lệ, ngươi có nguyện ý làm bạn gái của ta không?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, vẻ mặt thành thật.
"Đương nhiên không muốn!" Thu Đồng gần như không hề nghĩ ngợi trả lời, sao nàng có thể nguyện ý làm bạn gái của tên lưu manh này?
Nhưng chớp mắt sau, Thu Đồng lập tức ý thức được có điểm gì đó không đúng: "Chờ đã, ngươi có ý gì?"
"Hiện tại không muốn cũng không sao." Hạ Chí không hề khổ sở vì bị cự tuyệt, ngược lại hắn còn bày ra vẻ mặt tự tin, "Ngươi sẽ thực sự trở thành bạn gái của ta."
"Hạ Chí, rốt cục ngươi tới làm lão sư hay tới quấy rối?" Thu Đồng thật sự tức giận.
"Ta tới làm lão sư." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy nghiêm túc, "Nhưng một lão sư tốt như ta, nếu ngay cả một người bạn gái cũng không tìm được, sao có thể làm tấm gương sáng cho người khác? Cho nên, ta nhất định phải tìm được bạn gái, nếu hiệu trưởng ngươi không chịu bồi thường bạn gái cho ta, ta chỉ có thể tự lực cánh sinh."
"Ngươi muốn tự lực cánh sinh có thể đi tìm người khác, đừng tới phiền ta!" Thu Đồng tức giận nói.
"Hiệu trưởng, thật ra chuyện này không thể trách ta, ta cũng không có biện pháp nào. Ngươi xem, mỹ nữ lão sư trong trường ta không cách nào theo đuổi, mà muốn làm lão sư tốt, ta lại phải dành phần lớn thời gian ở lại trong trường học, phạm vi xã giao hữu hạn. Ngươi nói xem, ngoại trừ đuổi theo ngươi, ta còn có thể đuổi theo ai?" Hạ Chí bày ra vẻ mặt vô tội, "Lúc đầu, nếu ngươi có thể bồi thường một người bạn gái cho ta, ta đã không cần đuổi theo ngươi. Nhưng hiện tại, ta chỉ đành đuổi theo hiệu trưởng xinh đẹp của chúng ta thôi."
Thu Đồng lại muốn đánh người, tên hỗn đản này một bên nói muốn theo đuổi nàng, một bên lại nói hắn không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể theo đuổi nàng, mặc dù Thu Đồng cũng không muốn "được" tên gia hỏa này theo đuổi, nhưng rõ ràng thái độ không hề có thành ý của gia hỏa này càng khiến nàng căm tức.
"Xin hỏi, Thu Đồng hiệu trưởng mỹ lệ, ngươi có nguyện ý làm bạn gái của ta không?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, vẻ mặt thành thật.
"Đương nhiên không muốn!" Thu Đồng gần như không hề nghĩ ngợi trả lời, sao nàng có thể nguyện ý làm bạn gái của tên lưu manh này?
Nhưng chớp mắt sau, Thu Đồng lập tức ý thức được có điểm gì đó không đúng: "Chờ đã, ngươi có ý gì?"
"Hiện tại không muốn cũng không sao." Hạ Chí không hề khổ sở vì bị cự tuyệt, ngược lại hắn còn bày ra vẻ mặt tự tin, "Ngươi sẽ thực sự trở thành bạn gái của ta."
"Hạ Chí, rốt cục ngươi tới làm lão sư hay tới quấy rối?" Thu Đồng thật sự tức giận.
"Ta tới làm lão sư." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy nghiêm túc, "Nhưng một lão sư tốt như ta, nếu ngay cả một người bạn gái cũng không tìm được, sao có thể làm tấm gương sáng cho người khác? Cho nên, ta nhất định phải tìm được bạn gái, nếu hiệu trưởng ngươi không chịu bồi thường bạn gái cho ta, ta chỉ có thể tự lực cánh sinh."
"Ngươi muốn tự lực cánh sinh có thể đi tìm người khác, đừng tới phiền ta!" Thu Đồng tức giận nói.
"Hiệu trưởng, thật ra chuyện này không thể trách ta, ta cũng không có biện pháp nào. Ngươi xem, mỹ nữ lão sư trong trường ta không cách nào theo đuổi, mà muốn làm lão sư tốt, ta lại phải dành phần lớn thời gian ở lại trong trường học, phạm vi xã giao hữu hạn. Ngươi nói xem, ngoại trừ đuổi theo ngươi, ta còn có thể đuổi theo ai?" Hạ Chí bày ra vẻ mặt vô tội, "Lúc đầu, nếu ngươi có thể bồi thường một người bạn gái cho ta, ta đã không cần đuổi theo ngươi. Nhưng hiện tại, ta chỉ đành đuổi theo hiệu trưởng xinh đẹp của chúng ta thôi."
Thu Đồng lại muốn đánh người, tên hỗn đản này một bên nói muốn theo đuổi nàng, một bên lại nói hắn không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể theo đuổi nàng, mặc dù Thu Đồng cũng không muốn "được" tên gia hỏa này theo đuổi, nhưng rõ ràng thái độ không hề có thành ý của gia hỏa này càng khiến nàng căm tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.