Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 425: Đồ chó

Tần Cẩn

21/02/2024

Ông Lão Quỷ ra tay.

Áo vải quét qua, một chân khí sắc bén vọt mạnh ra từ tay áo của lão.

Lão là kiếm tu, trong lúc giơ tay nhấc chân cũng mang theo kiếm ý, mặc dù chân khí này không phải dùng kiếm phát ra, nhưng vẫn ẩn chứa từng tia từng tia kiếm ý.

Thanh thế không bằng Huyền Ngọc Chỉ mà Mộc Bình thi triển trước đó, nhưng uy lực lại là gấp mười gấp trăm lần, cứ như sấm sét trong im ắng.

Vậy là đủ để giết chết Lục Vân rồi.

Sau khi Ông Lão Quỷ tung ra chân khí này thì không để ý đến Lục Vân nữa mà tập trung lực chú ý lên người Lâm Thanh Đàn, đang nghĩ nên làm sao tranh đoạt Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh với Công Tử Vũ.

Lão không hề cân nhắc đến Mộc Bình.

Bởi vì dù Mộc Bình ăn đan dược cấm kỵ cũng không phải là đối thủ của hai người bọn họ.

Đối thủ của Ông Lão Quỷ chỉ có Công Tử Vũ.

"A?"

Bởi vì Lục Vân và Lâm Thanh Đàn đứng rất gần nên ánh mắt Ông Lão Quỷ vừa di động đến người Lâm Thanh Đàn, nhưng cảnh xảy ra tiếp theo lại cưỡng ép lão chuyển mắt trở về.

Khoé mắt của Ông Lão Quỷ liếc nhìn phát hiện Lục Vân không chết dưới kiếm ý chân khí của mình thì không khỏi kinh dị hô lên một tiếng.

"Thằng ranh này thật sự có chút năng lực." Ánh mắt Ông Lão Quỷ trầm xuống, nói.

Mộc Bình tâm tình thoải mái bảo: "Đã sớm nói tên điên này không đơn giản, Ông Lão Quỷ không lấy ra chút bản lĩnh thật thì muốn giết hắn cũng không dễ."

"Hừ!" Ông Lão Quỷ không vui hừ lạnh một tiếng, khi nhìn lại Lục Vân thì sát ý điên cuồng ngưng tụ, gần như đông kết thành sương, sau đó lão quát một tiếng: "Đồ chó, còn không đi chết cho tao!"

Chân khí khuấy động tràn ra.

Lão dùng một chiêu mà không giết chết được Lục Vân, còn bị Mộc Bình trào phúng một câu, Ông Lão Quỷ cảm thấy quá mất mặt nên kích này còn mạnh hơn chân khí vừa rồi không biết bao nhiêu lần.

"Luôn mồm đồ chó, lão già tép riu đến từ Côn Luân ông miệng thối thật."

Lần này Lục Vân không đứng yên nghe chữi mà mắng lại một câu, sau đó chủ động vọt về hướng Ông Lão Quỷ, thần công vô danh điên cuồng vận chuyển.

Ầm! Ầm! Ầm!



Lục Vân đạp nát công kích chân khí của Ông Lão Quỷ xong thì liên tục ra quyền, mỗi một nắm đấm đánh ra đều có thể kích nổ không khí, hơn nữa khí thế càng ngày càng mạnh.

Trước đó nghe Mộc Bình nói công pháp của Lục Vân rất quỷ dị, Ông Lão Quỷ còn chưa tin, cứ nghĩ là Mộc Bình viện cớ để cứu vãn danh dự thôi.

Tới giờ khắc này, khi Ông Lão Quỷ thật sự cảm nhận được chân khí của Lục Vân thì mới phát hiện thật sự rất quỷ dị.

"Cái tên điên này..."

Mộc Bình cách đó không xa trông thấy cảnh này thì trong mắt hiện ra một tia kinh hãi.

Bà ta có thể nhìn ra được thế công của Lục Vân vào thời khắc này còn mạnh hơn lúc nãy giao thủ với bà ta một chút.

Nhưng bà ta không biết là, lúc nãy bởi vì Lục Vân đang bực bội, muốn trút hết chân khí trong cơ thể ra ngoài nên muốn tiêu hao trước một đợt, cuối cùng lại giết chết Mộc Bình.

Vì thế mới tạo thành ảo giác cho Mộc Bình.

Hiện tại Lục Vân đã tỉnh táo lại, có thể tự do điều khiển chân khí, không tan rã như trước đó mà phần lớn đều hội tụ trên nắm tay, vì thế tất nhiên thế công càng mạnh hơn.

Công Tử Vũ như suy nghĩ có gì đó mà nói: " Dưới tình huống không thi triển quyền pháp võ kỹ mà thằng ranh này có thể ngưng tụ chân khí đến trình độ này, công pháp của hắn quả nhiên không đơn giản..."

Gã liếm môi một cái, biểu lộ đột nhiên trở nên phấn khởi.

"So với Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh thì mình càng cảm thấy hứng thú với công pháp của hắn hơn."

Người của Vân Sơn Thư Viện thích nghiên cứu công pháp võ kỹ kỳ quái nhất, trong đó có không ít ma công.

Công pháp Lục Vân tu luyện thành công khơi gợi hứng thú của Công Tử Vũ.

Mặc kệ Mộc Bình và Công Tử Vũ nghĩ thế nào, dù sao tâm tình lúc này của Ông Lão Quỷ rất khó chịu, thật là chó chết, cứ tiếp tục như vậy thì không còn mặt mũi gì nữa rồi!

"Quỷ Kiếm Thập Nhất!"

Ông Lão Quỷ không bận tâm nhiều nữa mà gầm thét một tiếng, trường kiếm sau lưng gào thét lao ra, lơ lửng trên đỉnh đầu lão rồi hội tụ kiếm thế điên cuồng.

Đây là kiếm pháp tông môn của Quỷ Kiếm Tông, tổng cộng có mười ba thức, Ông Lão Quỷ đã tu luyện đến thức thứ mười một, là thủ đoạn công kích mạnh nhất hiện giờ lão nắm giữ.

Hai lần thất bại liên tục làm Ông Lão Quỷ mất hết kiên trì, cho nên không định lãng phí thời gian với Lục Vân nữa mà trực tiếp tung ra sát chiêu mạnh nhất.



"Tao xem thằng chó chết mày có chết không!"

Ánh kiếm rét lạnh chiếu rọi lên mặt Ông Lão Quỷ, khiến gương mặt vốn khô gầy của lão trở nên càng quỷ dị mấy phần.

Sau một tiếng gào thét, kiếm trên đỉnh đầu Ông Lão Quỷ bỗng huyễn hóa thành mười một kiếm ảnh, mỗi một kiếm ảnh đều mang theo sát ý vô cùng kinh khủng.

Lục Vân nhìn mười một kiếm ảnh kia với ánh mắt lấp lóe.

Quả nhiên kiếm pháp là thứ rất thú vị.

Mặc dù lão đạo sĩ sư phụ giao Ngự Linh Thần Kiếm cho Lục Vân, nhưng căn bản không truyền thụ kiếm pháp, tựa như chưa từng truyền cho hắn bất kì võ kĩ nào vậy.

Võ kỹ còn đỡ, Lục Vân ỷ vào thần công vô danh bá đạo của mình, chỉ cần cảnh giới ngang hàng thì bất kỳ võ kỹ nào cũng bị nó nghiền nát bằng bạo lực.

Nhưng lúc này trông thấy Ông Lão Quỷ thi triển ra kiếm pháp lại làm Lục Vân hơi rung động.

Một kiếm biến thành mười một kiếm, hơn nữa mỗi một kiếm đều khủng bố như vậy, xem ra kiếm pháp cũng gia tăng thực lực rất nhiều.

Lục Vân đột nhiên muốn học kiếm.

Có lẽ là do trong lòng bàn tay hắn thu gom được hai kiếm ý kinh thiên khiến hắn sinh ra cảm giác hào hùng ‘Tôi cũng làm được’.

Chờ mong ngày nào đó hắn cũng có thể tự lĩnh ngộ kiếm pháp, ngưng luyện ra loại kiếm ý kinh khủng kia.

Ông!

Suy nghĩ của Lục Vân bay xa chốc lát, mười một kiếm thế trên đầu Ông Lão Quỷ đã triệt để hoàn thành ngưng tụ, sát ý ngập trời trút xuống.

Trong chốc lát, trong tay Lục Vân xuất hiện một tia sách màu đỏ, đó chính là Ngự Linh Thần Kiếm.

"Tôi cũng có kiếm, nhưng tôi không biết kiếm pháp, chỉ đơn thuần hiếu kì là một kiếm tôi chém lung tung ra có thể chống đỡ được kiếm pháp khí thế ngập trời của ông không." Lục Vân vừa cười vừa nói, đồng thời dặn dò Lâm Thanh Đàn tránh xa một chút.

Cảnh này làm Ông Lão Quỷ cảm thấy hắn ngông cuồng đến cực hạn.

Một kiếm chém lung tung ra mà vọng tưởng ngăn cản được Quỷ Kiếm Thập Nhất của lão?

Không phải hắn đang mơ mộng hão huyền đó chứ!

"Vậy mày đi hỏi câu trả lời của Diêm Vương đi, đồ —— chó! !"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook