Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 285: Dừng lại đi, A Tổ
Tần Cẩn
18/08/2023
Trong số những người bình thường, thực sự không có nhiều người biết đến Thiên Sáp lệnh.
Lục Vân đưa ra Thiên Sáp lệnh, lúc đầu hắn cũng không nghĩ Trác Đại Vĩ sẽ biết, nhưng kết quả lại có phần ngoài ý muốn.
Trác Đại Vĩ thực sự đã nhận ra.
"Cậu là Vân Thiên Thần Quân?"
Trác Đại Vĩ run giọng hỏi, thấy Lục Vân gật đầu, liền khuỵu xuống đất.
"Trác Đại Vĩ có mắt không tròng, không biết điện hạ, mong điện hạ bớt giận!"
Trác Đại Vĩ cuối cùng cũng hiểu vì sao Lục Vân có thể tìm thấy ông ta dọc theo thông tin trên mạng, từ khi biết Lục Vân là Vân Thiên Thần Quân thì mọi thứ lập tức thông suốt.
"Nếu đã biết thân phận của tôi, hẳn là ông cũng biết mình phải làm gì rồi chứ?"
Lục Vân thu hồi lệnh bài, nhàn nhạt nói.
"Biết ạ!"
Trác Đại Vĩ nặng nề gật đầu.
Một là nhà họ Đàm ở Bắc Kinh, hai là Vân Thiên Thần Quân, nhắm mắt cũng biết phải chọn bên nào rồi.
……
A Tổ gần đây cáu kỉnh muốn chết.
Từ sau khi làm việc cho Lý Lộ, nhiệm vụ chính của anh là theo dõi Tiêu Thấm và cố gắng hết sức để moi ra scandal của Tiêu Thấm.
Tiêu Thấm đi đóng phim ở đâu, A Tổ và thuộc hạ của anh ta cũng theo tới đó.
Thế nhưng đã lâu như vậy vẫn không có tiến triển gì cả.
Lần này, một thanh niên bí ẩn đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tiêu Thấm, A Tổ lập tức cho rằng đó là một cơ hội, nhưng ai biết được, tất cả thuộc hạ cử đi theo dõi hắn đều bị đưa vào cục cảnh sát.
Lý Lộ rất không vui.
Đương nhiên, tâm trạng của A Tổ cũng vô cùng tồi tệ.
Ngồi trên sô pha hút hết điếu này đến điếu khác.
Chiếc TV trước mặt đang chiếu bộ phim "Câu chuyện của cảnh sát mới" do chú Long đóng, đã đến đoạn cuối, lúc này chú Long thốt lên câu thoại kinh điển: Dừng tay lại đi, A Tổ…
A Tổ vốn không yên lòng, nghe xong câu này thì rất khó chịu nên tắt TV đi.
Ngay lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên rung lên.
Vừa cầm lên xem.
Là một tin nhắn.
Được gửi từ sư phụ Trác Đại Vĩ của anh ta.
Nội dung tin nhắn là địa chỉ khách sạn và số phòng.
Cơn cáu kỉnh của A Tổ biến mất ngay lập tức, anh ta nhanh chóng gọi điện cho Trác Đại Vĩ và hỏi: "Sư phụ, tin nhắn ngài gửi cho con là có ý gì?"
Trác Đại Vĩ trả lời: "Tôi nhất định sẽ không làm cậu thất vọng, sau lần này, cậu có thể ra nước ngoài trốn một thời gian!"
Lời nhắc nhở này đã rất rõ ràng.
Trước đó, Trác Đại Vĩ sư phụ của anh ta bị đuổi ra nước ngoài sau khi bí mật chụp ảnh Lý Lộ và một người nào đó trong Đàm gia.
Bây giờ Trác Đại Vĩ nói điều này tức là ông ta đang ám chỉ với A Tổ, trong khách sạn có một quả dưa lớn, và anh ta nên rời đi ngay sau khi chụp ảnh xong để không bị Đàm gia đuổi giết.
Không hổ là một ngày làm thầy cả đời làm cha, lão sư phụ đúng là lo cho mình.
A Tổ cảm động cực kỳ.
Sau khi tắt điện thoại.
A Tổ lập tức gọi mấy đàn em đang ngồi xổm bên ngoài về, đàn em bối rối hỏi: “Đại ca, sao chúng ta không canh chừng ở khách sạn nơi đoàn phim Tiêu Thấm đang ở, trở về làm gì?"
"Còn canh chừng cái rắm, Tiêu Thấm đã đi khách sạn khác rồi." A Tổ chửi rủa.
Mấy tên đàn em lập tức phản ứng lại và hỏi: "Đại ca có thu hoạch gì bất ngờ sao?"
A Tổ mỉm cười: "Tất nhiên, sư phụ gửi tin cho tôi, ông ấy đã tìm được nơi mà Tiêu Thấm và tình nhân của cô ấy hẹn hò, chúng ta hãy nhanh chóng đến đó, qua đêm nay, mấy đứa muốn tiêu xài thế nào cứ tiêu xài thế đó."
Mấy đứa em nghe vậy cũng bắt đầu phấn khích.
Lý Lộ nói rằng chỉ cần đào ra scandal của Tiêu Thấm, họ sẽ được cấp cho một số tiền lớn, đủ để họ tiêu xài cả đời.
Hơn nữa.
Họ đều biết sư phụ của A Tổ là ai, ông ta là một tay săn ảnh kỳ cựu, thông tin ông ấy đưa chắc chắn đáng tin cậy.
Cả nhóm người không mảy may nghi ngờ, sau khi thu dọn thiết bị lập tức chạy thẳng đến địa chỉ khách sạn mà không chần chừ.
Lúc đến gần khách sạn.
A Tổ yêu cầu đàn em ngồi xổm bên ngoài khách sạn để thử xem có thể được chụp ảnh Tiêu Thấm và người tình của cô ấy ra vào khách sạn hay không.
Về phần mình, anh ta đi vào mở một gian phòng, số phòng ở bên cạnh số Trác Đại Vĩ cung cấp.
A Tổ nấp sau cửa phòng mình, để hở một kẽ hở, nên chỉ cần phía bên kia có động tĩnh nhẹ là anh có thể phát hiện ra ngay.
Ở lại đến tám giờ tối.
Có tiếng mở cửa.
A Tổ lập tức cảnh giác, rón rén đến khe cửa nhìn trộm, quả nhiên nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, chính là Lục Vân.
Anh ta thấy Lục Vân nói với bên trong: "Em ngủ trước đi, tôi ra ngoài làm một số việc, lát nữa sẽ quay lại."
Nói rồi rời đi.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân của Lục Vân biến mất trong hành lang, A Tổ lập tức hào hứng liên lạc với đàn em ở tầng dưới, nói: “Chú ý nhé, người yêu của Tiêu Thấm đã ra ngoài rồi, chính là người trẻ tuổi trước kia xuất hiện trên phim trường, mấy đứa che giấu cho tốt, chụp lén đừng để hắn phát hiện."
Hiện tại anh ấy đã hoàn toàn tin rằng người phụ nữ trong phòng là Tiêu Thấm.
Chắc chắn rồi, một người phụ nữ dù hoàn hảo đến đâu, khi bắt đầu có đàn ông xuất hiện xung quanh cô ấy, khuyết điểm của cô ấy sẽ lộ ra.
Sau khi theo dõi Tiêu Thấm lâu như vậy, cuối cùng anh cũng tìm thấy cơ hội. Tâm trạng hiện tại của A Tổ rất sảng khoái.
Khoảng mười phút trôi qua.
Đàn em của A Tổ trả lời: "Đại ca, không đúng, người mà anh nhắc đến không ra."
"Không ra?"
Làm sao có thể?
Anh ấy rõ ràng đã nhìn thấy Lục Vân rời đi!
Hơn nữa, anh ta còn nghe Lục Vân nói hắn ra ngoài có việc, để Tiêu Thấm ngủ một lúc, đợi anh ấy quay lại.
Từ nơi này xuống bằng thang máy mà hết 10 phút sao?
"Kiên nhẫn chờ đi!" A Tổ trấn an họ.
Sau hơn mười phút nữa, đàn em lại báo vẫn không thấy Lục Vân đi ra, điều này khiến A Tổ cảm thấy vô cùng chán nản, và quyết định ra ngoài xem.
Khi đến hành lang, anh ta ngạc nhiên phát hiện cánh cửa đối diện không đóng kín.
Lục Vân đưa ra Thiên Sáp lệnh, lúc đầu hắn cũng không nghĩ Trác Đại Vĩ sẽ biết, nhưng kết quả lại có phần ngoài ý muốn.
Trác Đại Vĩ thực sự đã nhận ra.
"Cậu là Vân Thiên Thần Quân?"
Trác Đại Vĩ run giọng hỏi, thấy Lục Vân gật đầu, liền khuỵu xuống đất.
"Trác Đại Vĩ có mắt không tròng, không biết điện hạ, mong điện hạ bớt giận!"
Trác Đại Vĩ cuối cùng cũng hiểu vì sao Lục Vân có thể tìm thấy ông ta dọc theo thông tin trên mạng, từ khi biết Lục Vân là Vân Thiên Thần Quân thì mọi thứ lập tức thông suốt.
"Nếu đã biết thân phận của tôi, hẳn là ông cũng biết mình phải làm gì rồi chứ?"
Lục Vân thu hồi lệnh bài, nhàn nhạt nói.
"Biết ạ!"
Trác Đại Vĩ nặng nề gật đầu.
Một là nhà họ Đàm ở Bắc Kinh, hai là Vân Thiên Thần Quân, nhắm mắt cũng biết phải chọn bên nào rồi.
……
A Tổ gần đây cáu kỉnh muốn chết.
Từ sau khi làm việc cho Lý Lộ, nhiệm vụ chính của anh là theo dõi Tiêu Thấm và cố gắng hết sức để moi ra scandal của Tiêu Thấm.
Tiêu Thấm đi đóng phim ở đâu, A Tổ và thuộc hạ của anh ta cũng theo tới đó.
Thế nhưng đã lâu như vậy vẫn không có tiến triển gì cả.
Lần này, một thanh niên bí ẩn đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tiêu Thấm, A Tổ lập tức cho rằng đó là một cơ hội, nhưng ai biết được, tất cả thuộc hạ cử đi theo dõi hắn đều bị đưa vào cục cảnh sát.
Lý Lộ rất không vui.
Đương nhiên, tâm trạng của A Tổ cũng vô cùng tồi tệ.
Ngồi trên sô pha hút hết điếu này đến điếu khác.
Chiếc TV trước mặt đang chiếu bộ phim "Câu chuyện của cảnh sát mới" do chú Long đóng, đã đến đoạn cuối, lúc này chú Long thốt lên câu thoại kinh điển: Dừng tay lại đi, A Tổ…
A Tổ vốn không yên lòng, nghe xong câu này thì rất khó chịu nên tắt TV đi.
Ngay lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên rung lên.
Vừa cầm lên xem.
Là một tin nhắn.
Được gửi từ sư phụ Trác Đại Vĩ của anh ta.
Nội dung tin nhắn là địa chỉ khách sạn và số phòng.
Cơn cáu kỉnh của A Tổ biến mất ngay lập tức, anh ta nhanh chóng gọi điện cho Trác Đại Vĩ và hỏi: "Sư phụ, tin nhắn ngài gửi cho con là có ý gì?"
Trác Đại Vĩ trả lời: "Tôi nhất định sẽ không làm cậu thất vọng, sau lần này, cậu có thể ra nước ngoài trốn một thời gian!"
Lời nhắc nhở này đã rất rõ ràng.
Trước đó, Trác Đại Vĩ sư phụ của anh ta bị đuổi ra nước ngoài sau khi bí mật chụp ảnh Lý Lộ và một người nào đó trong Đàm gia.
Bây giờ Trác Đại Vĩ nói điều này tức là ông ta đang ám chỉ với A Tổ, trong khách sạn có một quả dưa lớn, và anh ta nên rời đi ngay sau khi chụp ảnh xong để không bị Đàm gia đuổi giết.
Không hổ là một ngày làm thầy cả đời làm cha, lão sư phụ đúng là lo cho mình.
A Tổ cảm động cực kỳ.
Sau khi tắt điện thoại.
A Tổ lập tức gọi mấy đàn em đang ngồi xổm bên ngoài về, đàn em bối rối hỏi: “Đại ca, sao chúng ta không canh chừng ở khách sạn nơi đoàn phim Tiêu Thấm đang ở, trở về làm gì?"
"Còn canh chừng cái rắm, Tiêu Thấm đã đi khách sạn khác rồi." A Tổ chửi rủa.
Mấy tên đàn em lập tức phản ứng lại và hỏi: "Đại ca có thu hoạch gì bất ngờ sao?"
A Tổ mỉm cười: "Tất nhiên, sư phụ gửi tin cho tôi, ông ấy đã tìm được nơi mà Tiêu Thấm và tình nhân của cô ấy hẹn hò, chúng ta hãy nhanh chóng đến đó, qua đêm nay, mấy đứa muốn tiêu xài thế nào cứ tiêu xài thế đó."
Mấy đứa em nghe vậy cũng bắt đầu phấn khích.
Lý Lộ nói rằng chỉ cần đào ra scandal của Tiêu Thấm, họ sẽ được cấp cho một số tiền lớn, đủ để họ tiêu xài cả đời.
Hơn nữa.
Họ đều biết sư phụ của A Tổ là ai, ông ta là một tay săn ảnh kỳ cựu, thông tin ông ấy đưa chắc chắn đáng tin cậy.
Cả nhóm người không mảy may nghi ngờ, sau khi thu dọn thiết bị lập tức chạy thẳng đến địa chỉ khách sạn mà không chần chừ.
Lúc đến gần khách sạn.
A Tổ yêu cầu đàn em ngồi xổm bên ngoài khách sạn để thử xem có thể được chụp ảnh Tiêu Thấm và người tình của cô ấy ra vào khách sạn hay không.
Về phần mình, anh ta đi vào mở một gian phòng, số phòng ở bên cạnh số Trác Đại Vĩ cung cấp.
A Tổ nấp sau cửa phòng mình, để hở một kẽ hở, nên chỉ cần phía bên kia có động tĩnh nhẹ là anh có thể phát hiện ra ngay.
Ở lại đến tám giờ tối.
Có tiếng mở cửa.
A Tổ lập tức cảnh giác, rón rén đến khe cửa nhìn trộm, quả nhiên nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, chính là Lục Vân.
Anh ta thấy Lục Vân nói với bên trong: "Em ngủ trước đi, tôi ra ngoài làm một số việc, lát nữa sẽ quay lại."
Nói rồi rời đi.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân của Lục Vân biến mất trong hành lang, A Tổ lập tức hào hứng liên lạc với đàn em ở tầng dưới, nói: “Chú ý nhé, người yêu của Tiêu Thấm đã ra ngoài rồi, chính là người trẻ tuổi trước kia xuất hiện trên phim trường, mấy đứa che giấu cho tốt, chụp lén đừng để hắn phát hiện."
Hiện tại anh ấy đã hoàn toàn tin rằng người phụ nữ trong phòng là Tiêu Thấm.
Chắc chắn rồi, một người phụ nữ dù hoàn hảo đến đâu, khi bắt đầu có đàn ông xuất hiện xung quanh cô ấy, khuyết điểm của cô ấy sẽ lộ ra.
Sau khi theo dõi Tiêu Thấm lâu như vậy, cuối cùng anh cũng tìm thấy cơ hội. Tâm trạng hiện tại của A Tổ rất sảng khoái.
Khoảng mười phút trôi qua.
Đàn em của A Tổ trả lời: "Đại ca, không đúng, người mà anh nhắc đến không ra."
"Không ra?"
Làm sao có thể?
Anh ấy rõ ràng đã nhìn thấy Lục Vân rời đi!
Hơn nữa, anh ta còn nghe Lục Vân nói hắn ra ngoài có việc, để Tiêu Thấm ngủ một lúc, đợi anh ấy quay lại.
Từ nơi này xuống bằng thang máy mà hết 10 phút sao?
"Kiên nhẫn chờ đi!" A Tổ trấn an họ.
Sau hơn mười phút nữa, đàn em lại báo vẫn không thấy Lục Vân đi ra, điều này khiến A Tổ cảm thấy vô cùng chán nản, và quyết định ra ngoài xem.
Khi đến hành lang, anh ta ngạc nhiên phát hiện cánh cửa đối diện không đóng kín.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.