Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 420: Giết mày còn cần dùng kiếm?

Tần Cẩn

21/02/2024

"Chị Thanh Đàn!" Trông thấy Lâm Thanh Đàn đau đớn co ro trên giường, Lục Vân vội vàng chạy tới ôm cô vào lòng.

Ngón tay hắn đè lên mạch tượng của cô.

Mạch tượng của Lâm Thanh Đàn cực kỳ bất ổn, khi thì chậm chạp như dòng nước róc rách, khi thì kịch liệt như chuông đồng đập loạn, hết sức kỳ quái.

"Tại sao lại như vậy?" Lục Vân bỗng nhíu mày, nhìn thoáng qua Thanh Đỉnh bên giường rồi rơi vào trầm tư.

Giọng nói yếu ớt của Lâm Thanh Đàn vang lên: "Em trai... Mấy ngày gần đây đêm nào vào thời gian này chị cũng không khống chế nổi cái đỉnh đó..."

Mỗi lần đến thời điểm này, đan điền của cô cũng đau nhức kịch liệt, Lâm Thanh Đàn bất đắc dĩ mới lấy Thanh Đỉnh ra ngoài.

Không chỉ như thế mà Thanh Đỉnh luôn toả ra một luồng sáng thăm thẳm, Lâm Thanh Đàn cảm thấy đầu đau nhức kịch liệt như có người nào nói chuyện trong đầu cô, nhưng lại mơ hồ không rõ, căn bản không biết đối phương đang nói cái gì.

Vì không để cách chị em lo lắng nên mấy ngày nay Lâm Thanh Đàn luôn viện cớ nghiên cứu thuốc mới mà ở lại Hạnh Lâm Đường một mình chịu đựng đau đớn.

Lục Vân rất đau lòng, nhưng hắn cũng không có kinh nghiệm về tình huống này.

Đây là đau đớn do pháp bảo gây ra, hoàn toàn không giống với tật bệnh bình thường dẫn đến.

Lục Vân chỉ có thể thử châm cứu cho Lâm Thanh Đàn để làm dịu đau đớn, nhưng mà tác dụng không lớn, đầu Lâm Thanh Đàn vẫn đau như bị xé rách.

Lục Vân lòng nóng như lửa đốt.

Không lâu sau ánh mắt hắn lại phát lạnh.

Có khí tức lạ.

Khí tức của tu luyện giả đang tới gần nơi này, hiển nhiên là vì cái Thanh Đỉnh đó.

"Tìm được Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh rồi!" Bên ngoài vang lên một giọng nói kích động.

Giọng nói này khá quen tai.

Ánh mắt của Lục Vân khá rét lạnh, hắn đi đến ban công lầu hai rồi nhìn xuống phía dưới, nhờ đèn đường mà hắn thấy rõ được mấy thanh niên nam nữ.

Trong đó có một đôi nam nữ mà Lục Vân đã từng gặp ở Thiên Sáp Phong.

Chính là Lăng Phong và cô gái áo xanh kia.

Khi hai người thấy rõ diện mạo của Lục Vân thì cùng sửng sốt, Lăng Phong kinh ngạc nói: "Sao lại là tên này? Chẳng lẽ Thanh Đế Huyền Hỏa đã đỉnh nhận hắn làm chủ rồi?"



Cô gái áo xanh thu lại vẻ mặt kinh ngạc mà lắc đầu nói: "Chắc không phải đâu, sư tôn từng nói Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh chia thành hai đỉnh Âm Dương, đây là âm đỉnh nên chỉ nhận phụ nữ làm chủ, chắc trong phòng còn có một người phụ nữ."

"Vậy thì dễ thôi, để người phụ nữ kia ra nói chuyện."

Lăng Phong cười lạnh một tiếng rồi bá đạo nhảy lên, chuẩn bị nhảy lên ban công kéo người phụ nữ trong phòng ra.

Nhưng hắn ta vừa hành động thì lại nghe Lục Vân quát lạnh một tiếng: "Cút!"

Lăng Phong lơ lửng giữa không trung mà nhìn chằm chằm Lục Vân trên ban công, khóe miệng hơi nhếch lên: "Không tệ đâu thằng ranh, cũng to gan lắm, dám bảo ông đây cút, ông đây không cút đấy thì mày làm gì được ông?"

Trên mặt hắn ta tràn đầy vẻ trêu tức.

Trước đó ở Thiên Sáp Phong, hắn ta đã chuẩn bị dạy cho Lục Vân một trận, nếu không phải cô gái áo xanh ngăn cản thì Lục Vân nhất định đã biến thành vong hồn dưới tay hắn ta rồi.

Không ngờ hôm nay lại trùng hợp đụng phải.

Lúc này không chỉ có thể mang Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh về mà còn cướp được thanh kiếm trong tay Lục Vân, đỡ tốn thời gian công sức, thật là vẹn cả đôi đường.

Cô gái áo xanh nhíu mày quát: "Lăng Phong, anh xuống trước đi, nhất định Mộc trưởng lão cũng cảm nhận được khí tức của Huyền Hỏa đỉnh, chắc rất nhanh sẽ chạy tới, anh an phận một chút!"

Cô gái áo xanh cảm thấy khá lo lắng.

Lục Vân này có một thanh bảo kiếm mà còn có quan hệ với người nắm giữ Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh, bảo sau lưng hắn không có thế lực lớn nào thì cô gái áo xanh không tin.

Lăng Phong lại không suy xét nhiều như vậy, nghe cô gái áo xanh muốn ngăn cản mình nữa thì lập tức lộ vẻ không vui.

"Chỉ dạy hắn một trận mà thôi, không ảnh hưởng gì cả." Lăng Phong không để ý đến lời khuyên can của cô gái áo xanh mà bước đi trên không trung chậm rãi tới gần ban công lầu hai: "Thằng ranh, kiếm của mày đâu, rút ra đi, đừng nói tao hà hiếp mày!"

Tâm tình lúc này của Lục Vân thật sự không tốt.

Chị hai đang đau đớn trong đó, hắn thực sự không muốn lãng phí thời gian với những người này.

"Cho các người ba giây, biến mất khỏi mắt tao, nếu không giết không tha!" Trong mắt Lục Vân hiện ra một tia sát khí.

Hắn bực bội là muốn giết người!

Cảm giác này rất kỳ quái, cứ như bẩm sinh trong máu hắn có một loại thú tính.

Lăng Phong lại cười.



Lại làm màu, thứ này nghiện khoe khoang rồi sao?

Hay là khoe khoang làm ra vẻ trước mặt một đám rác rưởi quen rồi nên bành trướng? Không nhìn rõ bản thân?

Thật là thứ bò sát đáng thương!

"Cần tao đếm giúp mày không?" Lăng Phong bày ra vẻ đùa cợt, chủ động giơ ngón tay lên: "Một giây, hai giây, ba giây, mày có thể làm gì tao n..."

Xẹt!

Lăng Phong đang châm chọc cười, đếm xong ba giây còn muốn khiêu khích Lục Vân tiếp, nhưng lời còn chưa nói hết thì bỗng nhìn thấy trước mắt hiện lên một tia sáng.

Một sợi tơ máu đột nhiên hiện lên trên cổ Lăng Phong, sự sống cấp tốc trôi qua.

Thằng ranh này, lại, thật sự, dám thẳng tay?

Lăng Phong trừng to hai mắt, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin, chủ yếu là do hắn ta căn bản không thấy rõ Lục Vân ra tay thế nào, cũng không tin được Lục Vân có bản lĩnh giết mình.

Kiếm còn chưa rút ra...

"Giết mày còn cần dùng kiếm sao?" Lục Vân như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Lăng Phong nên trước khi hắn ta tắt thở đã lạnh lùng cất tiếng nói.

Phù phù!

Thi thể của Lăng Phong rơi xuống đất.

Bọn người cô gái áo xanh ngơ ta, dường như không thể tin được chỉ mới nói chuyện một hồi mà đồng bọn của mình đã chết rồi.

Họ cũng không thấy rõ Lục Vân ra tay thế nào.

"Đáng chết! Mày có biết tụi tao là ai không mà dám tùy tiện làm thẳng tay như vậy?"

Cô gái áo xanh sững sờ thật lâu mới tiếp nhận sự thật Lăng Phong đã chết, cô ta ngẩng đầu lên ác độc nhìn chằm chằm Lục Vân.

Cô ta hận!

Lúc ở tông môn cô ta đã có thiện cảm với Lăng Phong, nhưng còn chưa kịp thổ lộ thì Lăng Phong đã chết trong tay Lục Vân.

Vì thế đương nhiên cô ta hận Lục Vân rồi.

"Tao mặc kệ tụi mày là ai, dám đến trêu chọc tao thì tụi mày đều là một đám người chết." Lục Vân cố nén sát khí trong lòng mà nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook