Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 399: Suy đồi trong đám sâu mọt
Tần Cẩn
08/02/2024
Lục Vân lại nói ra lời kinh người, một câu không có hứng thú làm tất cả mọi người kinh ngạc, gương mặt run rẩy.
Lâm Chấn Nghiệp đang mời anh đến bộ chấp pháp Võ Minh làm khách à?
Anh nói không có hứng thú thì khỏi đi sao?
Thằng ranh này triệt để hết cứu rồi!
Long Tề bịch bịch một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp xin tha: "Lâm hộ pháp, họ Lục này gan to bằng trời, chết một vạn lần cũng không đáng tiếc, nhưng không liên quan đến nhà họ Long chúng tôi, càng không dính dáng đến Long Tề này, xin Lâm hộ pháp nương tay cho."
Lâm Chấn Nghiệp cả giận nói: "Lục Vân liên tục ra vào nhà họ Long, các người cũng tổ chức buổi tiệc ba ngày ba đêm cho hắn, hiện tại trong kinh thành ai không biết thằng ranh này có quan hệ thân mật với nhà họ Long, sao lại không liên quan?"
Long Tề ngơ ngác thất sắc.
Không chỉ Long Tề mà những người còn lại của Long gia đều lộ vẻ hoảng sợ và vô cùng hối hận.
Lúc trước họ bày tiệc phô trương là vì muốn mượn Lục Vân để bám víu nhà họ Doãn, ai ngờ nhà họ Doãn lại đột nhiên rơi đài, ai ngờ Lục Vân này lại đưa tới mầm tai vạ khổng lồ như thế.
Long Tề sợ hãi nói: "Lâm hộ pháp hiểu lầm, kỳ thật nhà họ Long và Lục Vân có quan hệ không tốt, chúng tôi và hắn chỉ là bạn bè mặt ngoài thôi."
"Đúng đúng đúng, quan hệ không tốt, chúng tôi đã sớm cắt đứt qua lại với hắn, là Lục Vân mặt dày cứ bám lấy nhà họ Long chúng tôi."
Long Tề nói xong thì lập tức có người phụ họa.
"Trước đó tôi đã nói Lục Vân này không phải thứ gì tốt, mục đích hắn tiếp cận nhà họ Long không đơn thuần, hắn chỉ thèm khát thân xác Long Diệc Tuyết thôi."
"Lâm hộ pháp, chuyện Lục Vân giết công tử của ngài thật sự không liên quan đến chúng tôi, nhiều nhất... Nhiều nhất là liên quan đến Long Diệc Tuyết, nhưng nó đã sớm tỏ ý là không muốn ở lại nhà họ Long nữa rồi." Vợ của Long Tề là Phương Mẫn nói.
Long Xuyên trừng Phương Mẫn một cái, sau đó nhướng mày nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô còn đứng bên cạnh Lục Vân thì nghiêm nghị quát: "Diệc Tuyết, tới đây!"
Long Diệc Tuyết không hề bị lay động, đôi mắt cô đã đóng băng lạnh lẽo.
Cô đã sớm được chứng kiến những người này thích bợ đỡ thế nào.
Lần trước đối mặt với anh em nhà họ Uông, họ cũng liều mạng muốn phân rõ ranh giới với Lục Vân, kết quả Lục Vân đánh một trận thành danh thì lại chường mặt đến lấy lòng hắn.
Thực sự quá thực tế.
Long Diệc Tuyết không dám đi chung.
Gần đây lão gia tử Long Thuyên luôn bị tẩy não, lúc này cũng khẽ lắc đầu, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Sai.
Lần này Lục Vân thật sự sai rồi.
Quá sai rồi!
Mất đi chỗ dựa là nhà họ Doãn, hắn không nên đi đắc tội nhà họ Lâm nữa.
Nhưng dù nhà họ Doãn không ngã xuống thì hắn cũng không nên giết Lâm Kiến, Lâm Chấn Nghiệp chỉ có một đứa con trai, Lục Vân giết gã thì Lâm Chấn Nghiệp không tìm đến liều mạng mới là lạ.
Long Thuyên bất đắc dĩ thở dài.
Lục Vân sai, ông ta cũng sai, sai ở chỗ không nên đặt tất cả hi vọng lên người Lục Vân.
Lần trước bày tiệc ba ngày ba đêm đã triệt để cột nhà họ Long và Lục Vân lại với nhau.
Quả thực là hồ đồ đến cực điểm!
Long Thuyên rất tuyệt vọng.
Giờ phút này, Lục Vân yên lặng nhìn đám người nhà họ Long trở mặt thì lộ ra nụ cười nghiền ngẫm và nói: "Tôi cảm thấy họ nói không sai, tôi và nhà họ Long chỉ là bạn bè mặt ngoài, Lâm Kiến là tôi giết, không liên quan gì đến kẻ nào trong nhà họ Long cả."
Hả?
Nghe thấy lời này của Lục Vân, tất cả mọi người đều sững sờ.
Nhà họ Long họ rõ ràng là ngọn cỏ đầu tường thích gió chiều nào theo chiều đó, nhìn thấy Lục Vân gây ra đại hoạ thì vội vàng phủi sạch quan hệ với hắn, hành vi này rất ghê tởm.
Đáng lẽ Lục Vân nên hận họ mới đúng, sao còn chủ động giải thích cho họ?
Khó hiểu.
Vậy khỏi phải hiểu.
Chỉ cần có thể phủi sạch quan hệ là được.
Long Tề vội vàng nói: "Lâm hộ pháp, ngài cũng nghe Lục Vân chính miệng thừa nhận chỉ là bạn bè mặt ngoài với nhà họ Long chúng tôi rồi đó, có thù oán gì ngài cứ việc trút lên người hắn, chỉ xin tha cho nhà họ Long chúng tôi."
Gương mặt Lâm Chấn Nghiệp rất âm trầm, ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm Lục Vân, cười lạnh một tiếng: "Mày cũng rất khí phách, đợi lát nữa tao sẽ cho mày toàn thây."
Ông ta chậm rãi vặn vẹo cổ, ánh mắt rơi vào Long Thuyên.
"Nguyên do của chuyện này là do cháu gái cưng của ông, muốn tôi bỏ qua cho nhà họ Long cũng được, bảo cháu cưng của ông thành hôn với Kiến Nhi nhà tôi."
Lâm Chấn Nghiệp biết con mình Lâm Kiến thích Long Diệc Tuyết.
Lần này đặt bẫy Lục Vân tuy cũng có ý trả thù, nhưng chủ yếu là muốn bắt Lục Vân để uy hiếp Long Diệc Tuyết.
Cho nên Lâm Chấn Nghiệp nói nguyên do là Long Diệc Tuyết cũng không sai.
Long Thuyên, Long Xuyên và mẹ của Long Diệc Tuyết nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Lâm Kiến đã chết rồi, Lâm Chấn Nghiệp còn bảo Long Diệc Tuyết thành hôn với gã thì chẳng phải là minh hôn?
Đây là muốn huỷ hoại Long Diệc Tuyết!
Mẹ Long Diệc Tuyết đương nhiên không đành lòng, vội quỳ xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp khóc nức nỡ khẩn cầu.
Lâm Chấn Nghiệp làm như không thấy.
Sắc mặt Long Thuyên và Long Xuyên rất khó coi.
Ngược lại những người khác của Long gia như Long Tề, Phương Mẫn đều mừng thầm, chỉ cần Lâm Chấn Nghiệp bỏ qua cho họ thì họ không quan tâm Long Diệc Tuyết sống hay chết.
Huống chi tai họa này vốn là do Long Diệc Tuyết gây nên.
Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!
Long Tề như quên mất nếu không phải ông ta bày kế cho Lâm Kiến thì sẽ không đi đến tình trạng này.
"Cha, chuyện này đã không cách nào cứu vãn, cha cũng đâu muốn người của nhà họ Long vì tội bao che mà bị Lâm hộ pháp bắt vào tù đúng không?"
"Đúng thế, cha, một khi đi vào nhà tù Võ Minh thì muốn ra ngoài cũng không dễ, chúng ta nhất định phải dứt khoát quyết định, để cháu Diệc Tuyết đi kết minh hôn, con cũng rất đau lòng, nhưng thật sự hết cách rồi!"
Vợ chồng Long Tề bày ra khổ nhục kế, quỳ lạy Long Thuyên.
Những người khác của Long gia cũng quỳ trước mặt Long Thuyên, hi vọng ông ta có thể quả quyết từ bỏ Long Diệc Tuyết để bảo vệ nhà họ Long.
Trên mặt Long Thuyên tràn đầy đau đớn, nhìn những tộc nhân Long gia trước mắt mà bất đắc dĩ thở dài, lại nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô vẫn hờ hững thì không khỏi đau hơn.
Làm sao ông ta nói ra những lời này được?
"Tôi cũng tiếp xúc không ít với Võ Minh, tổng kết được là một đám sâu mọt, nhất là dạng người như Lâm Chấn Nghiệp càng là suy đồi trong đám sâu mọt."
Ngay khi đám người nhà họ Long khẩn cầu Long Thuyên đưa ra quyết sách thì bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên làm họ run rẩy.
Lâm Chấn Nghiệp đang mời anh đến bộ chấp pháp Võ Minh làm khách à?
Anh nói không có hứng thú thì khỏi đi sao?
Thằng ranh này triệt để hết cứu rồi!
Long Tề bịch bịch một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp xin tha: "Lâm hộ pháp, họ Lục này gan to bằng trời, chết một vạn lần cũng không đáng tiếc, nhưng không liên quan đến nhà họ Long chúng tôi, càng không dính dáng đến Long Tề này, xin Lâm hộ pháp nương tay cho."
Lâm Chấn Nghiệp cả giận nói: "Lục Vân liên tục ra vào nhà họ Long, các người cũng tổ chức buổi tiệc ba ngày ba đêm cho hắn, hiện tại trong kinh thành ai không biết thằng ranh này có quan hệ thân mật với nhà họ Long, sao lại không liên quan?"
Long Tề ngơ ngác thất sắc.
Không chỉ Long Tề mà những người còn lại của Long gia đều lộ vẻ hoảng sợ và vô cùng hối hận.
Lúc trước họ bày tiệc phô trương là vì muốn mượn Lục Vân để bám víu nhà họ Doãn, ai ngờ nhà họ Doãn lại đột nhiên rơi đài, ai ngờ Lục Vân này lại đưa tới mầm tai vạ khổng lồ như thế.
Long Tề sợ hãi nói: "Lâm hộ pháp hiểu lầm, kỳ thật nhà họ Long và Lục Vân có quan hệ không tốt, chúng tôi và hắn chỉ là bạn bè mặt ngoài thôi."
"Đúng đúng đúng, quan hệ không tốt, chúng tôi đã sớm cắt đứt qua lại với hắn, là Lục Vân mặt dày cứ bám lấy nhà họ Long chúng tôi."
Long Tề nói xong thì lập tức có người phụ họa.
"Trước đó tôi đã nói Lục Vân này không phải thứ gì tốt, mục đích hắn tiếp cận nhà họ Long không đơn thuần, hắn chỉ thèm khát thân xác Long Diệc Tuyết thôi."
"Lâm hộ pháp, chuyện Lục Vân giết công tử của ngài thật sự không liên quan đến chúng tôi, nhiều nhất... Nhiều nhất là liên quan đến Long Diệc Tuyết, nhưng nó đã sớm tỏ ý là không muốn ở lại nhà họ Long nữa rồi." Vợ của Long Tề là Phương Mẫn nói.
Long Xuyên trừng Phương Mẫn một cái, sau đó nhướng mày nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô còn đứng bên cạnh Lục Vân thì nghiêm nghị quát: "Diệc Tuyết, tới đây!"
Long Diệc Tuyết không hề bị lay động, đôi mắt cô đã đóng băng lạnh lẽo.
Cô đã sớm được chứng kiến những người này thích bợ đỡ thế nào.
Lần trước đối mặt với anh em nhà họ Uông, họ cũng liều mạng muốn phân rõ ranh giới với Lục Vân, kết quả Lục Vân đánh một trận thành danh thì lại chường mặt đến lấy lòng hắn.
Thực sự quá thực tế.
Long Diệc Tuyết không dám đi chung.
Gần đây lão gia tử Long Thuyên luôn bị tẩy não, lúc này cũng khẽ lắc đầu, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Sai.
Lần này Lục Vân thật sự sai rồi.
Quá sai rồi!
Mất đi chỗ dựa là nhà họ Doãn, hắn không nên đi đắc tội nhà họ Lâm nữa.
Nhưng dù nhà họ Doãn không ngã xuống thì hắn cũng không nên giết Lâm Kiến, Lâm Chấn Nghiệp chỉ có một đứa con trai, Lục Vân giết gã thì Lâm Chấn Nghiệp không tìm đến liều mạng mới là lạ.
Long Thuyên bất đắc dĩ thở dài.
Lục Vân sai, ông ta cũng sai, sai ở chỗ không nên đặt tất cả hi vọng lên người Lục Vân.
Lần trước bày tiệc ba ngày ba đêm đã triệt để cột nhà họ Long và Lục Vân lại với nhau.
Quả thực là hồ đồ đến cực điểm!
Long Thuyên rất tuyệt vọng.
Giờ phút này, Lục Vân yên lặng nhìn đám người nhà họ Long trở mặt thì lộ ra nụ cười nghiền ngẫm và nói: "Tôi cảm thấy họ nói không sai, tôi và nhà họ Long chỉ là bạn bè mặt ngoài, Lâm Kiến là tôi giết, không liên quan gì đến kẻ nào trong nhà họ Long cả."
Hả?
Nghe thấy lời này của Lục Vân, tất cả mọi người đều sững sờ.
Nhà họ Long họ rõ ràng là ngọn cỏ đầu tường thích gió chiều nào theo chiều đó, nhìn thấy Lục Vân gây ra đại hoạ thì vội vàng phủi sạch quan hệ với hắn, hành vi này rất ghê tởm.
Đáng lẽ Lục Vân nên hận họ mới đúng, sao còn chủ động giải thích cho họ?
Khó hiểu.
Vậy khỏi phải hiểu.
Chỉ cần có thể phủi sạch quan hệ là được.
Long Tề vội vàng nói: "Lâm hộ pháp, ngài cũng nghe Lục Vân chính miệng thừa nhận chỉ là bạn bè mặt ngoài với nhà họ Long chúng tôi rồi đó, có thù oán gì ngài cứ việc trút lên người hắn, chỉ xin tha cho nhà họ Long chúng tôi."
Gương mặt Lâm Chấn Nghiệp rất âm trầm, ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm Lục Vân, cười lạnh một tiếng: "Mày cũng rất khí phách, đợi lát nữa tao sẽ cho mày toàn thây."
Ông ta chậm rãi vặn vẹo cổ, ánh mắt rơi vào Long Thuyên.
"Nguyên do của chuyện này là do cháu gái cưng của ông, muốn tôi bỏ qua cho nhà họ Long cũng được, bảo cháu cưng của ông thành hôn với Kiến Nhi nhà tôi."
Lâm Chấn Nghiệp biết con mình Lâm Kiến thích Long Diệc Tuyết.
Lần này đặt bẫy Lục Vân tuy cũng có ý trả thù, nhưng chủ yếu là muốn bắt Lục Vân để uy hiếp Long Diệc Tuyết.
Cho nên Lâm Chấn Nghiệp nói nguyên do là Long Diệc Tuyết cũng không sai.
Long Thuyên, Long Xuyên và mẹ của Long Diệc Tuyết nghe thấy lời này thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Lâm Kiến đã chết rồi, Lâm Chấn Nghiệp còn bảo Long Diệc Tuyết thành hôn với gã thì chẳng phải là minh hôn?
Đây là muốn huỷ hoại Long Diệc Tuyết!
Mẹ Long Diệc Tuyết đương nhiên không đành lòng, vội quỳ xuống trước mặt Lâm Chấn Nghiệp khóc nức nỡ khẩn cầu.
Lâm Chấn Nghiệp làm như không thấy.
Sắc mặt Long Thuyên và Long Xuyên rất khó coi.
Ngược lại những người khác của Long gia như Long Tề, Phương Mẫn đều mừng thầm, chỉ cần Lâm Chấn Nghiệp bỏ qua cho họ thì họ không quan tâm Long Diệc Tuyết sống hay chết.
Huống chi tai họa này vốn là do Long Diệc Tuyết gây nên.
Ai bảo hồng nhan họa thủy chứ!
Long Tề như quên mất nếu không phải ông ta bày kế cho Lâm Kiến thì sẽ không đi đến tình trạng này.
"Cha, chuyện này đã không cách nào cứu vãn, cha cũng đâu muốn người của nhà họ Long vì tội bao che mà bị Lâm hộ pháp bắt vào tù đúng không?"
"Đúng thế, cha, một khi đi vào nhà tù Võ Minh thì muốn ra ngoài cũng không dễ, chúng ta nhất định phải dứt khoát quyết định, để cháu Diệc Tuyết đi kết minh hôn, con cũng rất đau lòng, nhưng thật sự hết cách rồi!"
Vợ chồng Long Tề bày ra khổ nhục kế, quỳ lạy Long Thuyên.
Những người khác của Long gia cũng quỳ trước mặt Long Thuyên, hi vọng ông ta có thể quả quyết từ bỏ Long Diệc Tuyết để bảo vệ nhà họ Long.
Trên mặt Long Thuyên tràn đầy đau đớn, nhìn những tộc nhân Long gia trước mắt mà bất đắc dĩ thở dài, lại nhìn về phía Long Diệc Tuyết, thấy cô vẫn hờ hững thì không khỏi đau hơn.
Làm sao ông ta nói ra những lời này được?
"Tôi cũng tiếp xúc không ít với Võ Minh, tổng kết được là một đám sâu mọt, nhất là dạng người như Lâm Chấn Nghiệp càng là suy đồi trong đám sâu mọt."
Ngay khi đám người nhà họ Long khẩn cầu Long Thuyên đưa ra quyết sách thì bỗng nhiên, một giọng nói lạnh nhạt vang lên làm họ run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.