Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 434: Tu ma giả, trời tru đất diệt
Tần Cẩn
11/03/2024
Đan Dương Tháp là Tàng Bảo Các của Đan Dương Tông.
Nếu là Tàng Bảo Các thì hiển nhiên là cực kỳ quý giá đối với Đan Dương Tông.
Cốc Thanh Sơn lại để Lục Vân đi vào.
Lục Vân cảm thấy có chút kỳ quái nên hỏi: "Vì sao Cốc Tông Chủ đột nhiên tốt bụng đồng ý cho người ngoài như tôi tiến vào Tàng Bảo Các của các người?"
Hắn không tin trên đời này có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, dù từ đầu đến cuối Cốc Thanh Sơn luôn tỏ ra rất thân cận thì hắn cũng không thể không đề phòng.
Cốc Thanh Sơn vừa cười vừa nói: "Cậu Lục không cần cảnh giác như thế, đệ tử của Đan Dương Tông chúng tôi cũng thường xuyên tiến vào Đan Dương Tháp để chọn lựa một Đan Đỉnh thích hợp cho bản thân sử dụng."
"Nhưng tôi không phải là đệ tử của Đan Dương Tông."
"Vừa rồi tôi nghe thấy cậu gọi cô Lâm là chị hai, hai người là chị em ruột sao?" Cốc Thanh Sơn đổi cách thăm dò.
Lục Vân lắc đầu, sau đó lại gật đầu và nói: "Không phải chị em ruột, nhưng tình cảm giữa chúng tôi còn sâu sắc hơn cả chị em ruột."
"Vậy chẳng phải ổn rồi sao, cô Lâm muốn lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế nhất định cần một thời gian, cụ thể là bao lâu thì phải xem ngộ tính của cô ấy, cho nên không bằng cậu chọn lựa một Đan Đỉnh thay cho cô ấy đi." Cốc Thanh Sơn nói.
Thấy Lục Vân vẫn nghi ngờ, ông lại giải thích một câu: "Tin tức cô Lâm có được Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh đã được giữ bí mật, tất nhiên cần một cái đỉnh khác để yểm hộ, còn phẩm chất gì cũng không quan trọng, cho nên cậu hay cô Lâm đi vào đều không có gì khác biệt."
Nghe cũng có lý thật.
Lâm Thanh Đàn chỉ cần một Thanh Đỉnh là đủ, chọn thêm một cái đỉnh chỉ vì che giấu tai mắt mọi người, để người khác nghĩ rằng Thanh Đỉnh không ở trên người cô.
Cho nên căn bản không cần để ý cái đỉnh thứ hai này có thích hợp hay không, ai đi chọn cũng như thế.
Nhưng Lục Vân vẫn hỏi một câu: "Nếu ai chọn cũng được thì tại sao Cốc Tông Chủ không tự đi vào, dù sao cũng tốt hơn là một người ngoài như tôi mới đúng?"
"Ây..." Cốc Thanh Sơn hơi sửng sốt, sau đó giải thích: "Tuy nói là tùy ý chọn, nhưng màu sắc kiểu dáng của những Đan Đỉnh bên trong đều khác biệt, cậu và cô Lâm thân thiết nên tương đối hiểu sở thích của cô ấy."
Cái này giống như dẫn phụ nữ đi mua quần áo, ngoài miệng cô ấy nói tùy tiện mua hai bộ là được, nhưng bạn mà thật sự tùy tiện thì trở về chỉ có nước quỳ bàn phím.
Lục Vân cười vỗ nhẹ bả vai Cốc Thanh Sơn và nói: "Ha ha, ông già, không nhìn ra ông còn rất hiểu tâm tư của phụ nữ, tôi tin lý do này."
Nhưng trong lòng nói: Tin cái quỷ nhà ông, lão già mất nết này quá xấu xa!
Trong toà tháp này nhất định có cái hố to đang đợi mình.
Nhưng từ trước đến nay Lục Vân không biết sợ là gì, nếu lão già này muốn hắn đi vào thì hắn cứ vào xem thử, nếu tình hình không ổn thì trốn ra cũng không khó.
Thế là Lục Vân chấp nhận.
Còn có một nguyên nhân làm hắn chấp nhận chính là, hắn nhìn thấy có mấy tên đệ tử của Đan Dương Tông đi vào, rất nhanh lại ra tới, hẳn chỉ dừng lại ở tầng thứ nhất tầng thứ hai chốc lát.
Ít nhất chứng tỏ tầng thứ nhất tầng thứ hai của Đan Dương Tháp sẽ không có vấn đề gì.
Vào xem cũng không sao.
Lục Vân vừa đi về hướng Đan Dương Tông chưa được hai mét thì bỗng nhớ tới cái gì nên quay đầu lại hỏi: "Cốc Tông Chủ, tầng thứ mười một và tầng thứ mười hai của tòa tháp này có cái gì?"
Hắn nhớ vừa rồi Cốc Thanh Sơn nói là, tầng thứ nhất đến tầng thứ mười càng lên cao thì phẩm chất của đỉnh càng tốt, nhưng không nói đến hai tầng sau cùng.
Cho nên Lục Vân phỏng đoán hai tầng sau cùng của Đan Dương Tháp không để Đan Đỉnh, mà là những vật khác.
Cốc Thanh Sơn cười cao thâm khó lường mà nói: "Cái này à, nếu cậu Lục có thể leo lên hai tầng sau cùng thì tất nhiên sẽ biết trên đó là gì, không bước lên được thì nói ra cũng vô ích."
Ha, lão già này còn xài phép khích tướng nữa sao?
Tôi nhất quyết phải lên đó đấy.
Lục Vân thầm khinh bỉ lão già này một hồi, sau đó quay người nhanh chân đi về phía Đan Dương Tháp, không chút do dự tiến vào tầng thứ nhất.
Cốc Thanh Sơn nhìn Lục Vân vào tháp, trong mắt lóe lên một tia sáng.
"Tông Chủ, sao ngài lại ở chỗ này, vị Lục tiền bối kia đâu?"
Chỉ chốc lát sau, Mộc Bình đã đi đến bên cạnh Cốc Thanh Sơn, nghi hoặc hỏi một câu.
Bà ta đã trợ giúp Lâm Thanh Đàn hoàn thành nghi thức nhập tông, sau đó dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến phía sau núi lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế.
Trong lúc lĩnh ngộ, Mộc Bình đứng bên cạnh sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến Lâm Thanh Đàn, thế là bà ta để Lâm Thanh Đàn lại một mình ở đó rồi trở về tìm Tông Chủ.
Bà ta tìm được Tông Chủ, nhưng lại không thấy Lục Vân đâu.
Cốc Thanh Sơn nhìn về phía Đan Dương Tháp, dùng mắt ra hiệu rồi nói: "Cậu ta đi vào Đan Dương Tháp rồi."
"Cái gì?" Mộc Bình lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu hỏi: "Cậu ta không phải môn nhân của Đan Dương Tông, sao Tông Chủ ngài..."
Rất nhanh Mộc Bình đã ý thức được cái gì, lập tức nói tiếp: "Chẳng lẽ Tông Chủ muốn mượn linh hỏa trong Đan Dương Tháp để kiểm tra cậu ta có phải là Tu ma giả không?"
Cốc Thanh Sơn nghiêm túc gật đầu nói: "Không sai, công pháp của tu ma giả cực kì bá đạo, điều này sẽ khiến những tu ma giả kia có tính cách nóng nảy, mà linh hỏa sẽ kích động tâm tình của họ, làm họ trở nên càng thô bạo."
Trước đó khi Cốc Thanh Sơn nghe Mộc Bình nói thực lực của Lục Vân rất mạnh liền có chút lo lắng, lỡ Lục Vân thật sự là tu ma giả thì về sau hắn sẽ trở thành một đại ma đầu.
Có lẽ hiện tại Lục Vân trông khá bình thường, nhưng chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện ma công thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày không khống chế nổi cảm xúc thô bạo của mình.
Mà chỉ giết người có thể mới làm ổn định lại được loại cảm xúc thô bạo này.
Đây chính là vì sao giới tu luyện lại lưu truyền ra một câu 'Tu ma giả, trời tru đất diệt'.
Mới đầu Cốc Thanh Sơn còn ôm ảo tưởng hi vọng Lục Vân là kiếm tu mà không phải tu ma giả, nhưng lúc nãy khi ông hỏi Lục Vân thì hắn lại trả lời mình không phải kiếm tu.
Vậy xác suất Lục Vân là tu ma giả trở nên cực lớn.
Để xác định rõ hơn, Cốc Thanh Sơn đành nghĩ cách để Lục Vân tiến vào Đan Dương Tháp, mượn linh hỏa bên trong để phán đoán rốt cuộc hắn có phải là tu ma giả hay không.
Rất nhanh Mộc Bình đã hiểu ý của Cốc Thanh Sơn, nhưng sau đó lại nhíu mày nói: "Muốn kích phát cảm xúc thô bạo của cậu ta thì chí ít cần leo lên tầng thứ bảy, nhưng nếu cậu ta không đi lên thì sao?"
Nếu là Tàng Bảo Các thì hiển nhiên là cực kỳ quý giá đối với Đan Dương Tông.
Cốc Thanh Sơn lại để Lục Vân đi vào.
Lục Vân cảm thấy có chút kỳ quái nên hỏi: "Vì sao Cốc Tông Chủ đột nhiên tốt bụng đồng ý cho người ngoài như tôi tiến vào Tàng Bảo Các của các người?"
Hắn không tin trên đời này có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, dù từ đầu đến cuối Cốc Thanh Sơn luôn tỏ ra rất thân cận thì hắn cũng không thể không đề phòng.
Cốc Thanh Sơn vừa cười vừa nói: "Cậu Lục không cần cảnh giác như thế, đệ tử của Đan Dương Tông chúng tôi cũng thường xuyên tiến vào Đan Dương Tháp để chọn lựa một Đan Đỉnh thích hợp cho bản thân sử dụng."
"Nhưng tôi không phải là đệ tử của Đan Dương Tông."
"Vừa rồi tôi nghe thấy cậu gọi cô Lâm là chị hai, hai người là chị em ruột sao?" Cốc Thanh Sơn đổi cách thăm dò.
Lục Vân lắc đầu, sau đó lại gật đầu và nói: "Không phải chị em ruột, nhưng tình cảm giữa chúng tôi còn sâu sắc hơn cả chị em ruột."
"Vậy chẳng phải ổn rồi sao, cô Lâm muốn lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế nhất định cần một thời gian, cụ thể là bao lâu thì phải xem ngộ tính của cô ấy, cho nên không bằng cậu chọn lựa một Đan Đỉnh thay cho cô ấy đi." Cốc Thanh Sơn nói.
Thấy Lục Vân vẫn nghi ngờ, ông lại giải thích một câu: "Tin tức cô Lâm có được Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh đã được giữ bí mật, tất nhiên cần một cái đỉnh khác để yểm hộ, còn phẩm chất gì cũng không quan trọng, cho nên cậu hay cô Lâm đi vào đều không có gì khác biệt."
Nghe cũng có lý thật.
Lâm Thanh Đàn chỉ cần một Thanh Đỉnh là đủ, chọn thêm một cái đỉnh chỉ vì che giấu tai mắt mọi người, để người khác nghĩ rằng Thanh Đỉnh không ở trên người cô.
Cho nên căn bản không cần để ý cái đỉnh thứ hai này có thích hợp hay không, ai đi chọn cũng như thế.
Nhưng Lục Vân vẫn hỏi một câu: "Nếu ai chọn cũng được thì tại sao Cốc Tông Chủ không tự đi vào, dù sao cũng tốt hơn là một người ngoài như tôi mới đúng?"
"Ây..." Cốc Thanh Sơn hơi sửng sốt, sau đó giải thích: "Tuy nói là tùy ý chọn, nhưng màu sắc kiểu dáng của những Đan Đỉnh bên trong đều khác biệt, cậu và cô Lâm thân thiết nên tương đối hiểu sở thích của cô ấy."
Cái này giống như dẫn phụ nữ đi mua quần áo, ngoài miệng cô ấy nói tùy tiện mua hai bộ là được, nhưng bạn mà thật sự tùy tiện thì trở về chỉ có nước quỳ bàn phím.
Lục Vân cười vỗ nhẹ bả vai Cốc Thanh Sơn và nói: "Ha ha, ông già, không nhìn ra ông còn rất hiểu tâm tư của phụ nữ, tôi tin lý do này."
Nhưng trong lòng nói: Tin cái quỷ nhà ông, lão già mất nết này quá xấu xa!
Trong toà tháp này nhất định có cái hố to đang đợi mình.
Nhưng từ trước đến nay Lục Vân không biết sợ là gì, nếu lão già này muốn hắn đi vào thì hắn cứ vào xem thử, nếu tình hình không ổn thì trốn ra cũng không khó.
Thế là Lục Vân chấp nhận.
Còn có một nguyên nhân làm hắn chấp nhận chính là, hắn nhìn thấy có mấy tên đệ tử của Đan Dương Tông đi vào, rất nhanh lại ra tới, hẳn chỉ dừng lại ở tầng thứ nhất tầng thứ hai chốc lát.
Ít nhất chứng tỏ tầng thứ nhất tầng thứ hai của Đan Dương Tháp sẽ không có vấn đề gì.
Vào xem cũng không sao.
Lục Vân vừa đi về hướng Đan Dương Tông chưa được hai mét thì bỗng nhớ tới cái gì nên quay đầu lại hỏi: "Cốc Tông Chủ, tầng thứ mười một và tầng thứ mười hai của tòa tháp này có cái gì?"
Hắn nhớ vừa rồi Cốc Thanh Sơn nói là, tầng thứ nhất đến tầng thứ mười càng lên cao thì phẩm chất của đỉnh càng tốt, nhưng không nói đến hai tầng sau cùng.
Cho nên Lục Vân phỏng đoán hai tầng sau cùng của Đan Dương Tháp không để Đan Đỉnh, mà là những vật khác.
Cốc Thanh Sơn cười cao thâm khó lường mà nói: "Cái này à, nếu cậu Lục có thể leo lên hai tầng sau cùng thì tất nhiên sẽ biết trên đó là gì, không bước lên được thì nói ra cũng vô ích."
Ha, lão già này còn xài phép khích tướng nữa sao?
Tôi nhất quyết phải lên đó đấy.
Lục Vân thầm khinh bỉ lão già này một hồi, sau đó quay người nhanh chân đi về phía Đan Dương Tháp, không chút do dự tiến vào tầng thứ nhất.
Cốc Thanh Sơn nhìn Lục Vân vào tháp, trong mắt lóe lên một tia sáng.
"Tông Chủ, sao ngài lại ở chỗ này, vị Lục tiền bối kia đâu?"
Chỉ chốc lát sau, Mộc Bình đã đi đến bên cạnh Cốc Thanh Sơn, nghi hoặc hỏi một câu.
Bà ta đã trợ giúp Lâm Thanh Đàn hoàn thành nghi thức nhập tông, sau đó dẫn Lâm Thanh Đàn đi đến phía sau núi lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế.
Trong lúc lĩnh ngộ, Mộc Bình đứng bên cạnh sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến Lâm Thanh Đàn, thế là bà ta để Lâm Thanh Đàn lại một mình ở đó rồi trở về tìm Tông Chủ.
Bà ta tìm được Tông Chủ, nhưng lại không thấy Lục Vân đâu.
Cốc Thanh Sơn nhìn về phía Đan Dương Tháp, dùng mắt ra hiệu rồi nói: "Cậu ta đi vào Đan Dương Tháp rồi."
"Cái gì?" Mộc Bình lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu hỏi: "Cậu ta không phải môn nhân của Đan Dương Tông, sao Tông Chủ ngài..."
Rất nhanh Mộc Bình đã ý thức được cái gì, lập tức nói tiếp: "Chẳng lẽ Tông Chủ muốn mượn linh hỏa trong Đan Dương Tháp để kiểm tra cậu ta có phải là Tu ma giả không?"
Cốc Thanh Sơn nghiêm túc gật đầu nói: "Không sai, công pháp của tu ma giả cực kì bá đạo, điều này sẽ khiến những tu ma giả kia có tính cách nóng nảy, mà linh hỏa sẽ kích động tâm tình của họ, làm họ trở nên càng thô bạo."
Trước đó khi Cốc Thanh Sơn nghe Mộc Bình nói thực lực của Lục Vân rất mạnh liền có chút lo lắng, lỡ Lục Vân thật sự là tu ma giả thì về sau hắn sẽ trở thành một đại ma đầu.
Có lẽ hiện tại Lục Vân trông khá bình thường, nhưng chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện ma công thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày không khống chế nổi cảm xúc thô bạo của mình.
Mà chỉ giết người có thể mới làm ổn định lại được loại cảm xúc thô bạo này.
Đây chính là vì sao giới tu luyện lại lưu truyền ra một câu 'Tu ma giả, trời tru đất diệt'.
Mới đầu Cốc Thanh Sơn còn ôm ảo tưởng hi vọng Lục Vân là kiếm tu mà không phải tu ma giả, nhưng lúc nãy khi ông hỏi Lục Vân thì hắn lại trả lời mình không phải kiếm tu.
Vậy xác suất Lục Vân là tu ma giả trở nên cực lớn.
Để xác định rõ hơn, Cốc Thanh Sơn đành nghĩ cách để Lục Vân tiến vào Đan Dương Tháp, mượn linh hỏa bên trong để phán đoán rốt cuộc hắn có phải là tu ma giả hay không.
Rất nhanh Mộc Bình đã hiểu ý của Cốc Thanh Sơn, nhưng sau đó lại nhíu mày nói: "Muốn kích phát cảm xúc thô bạo của cậu ta thì chí ít cần leo lên tầng thứ bảy, nhưng nếu cậu ta không đi lên thì sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.