Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!
Chương 40
Suzuechi Lyh
27/08/2024
" Thầy Lục cứ tự nhiên nhé.
' À...ừ. " Tôi có thể tự nhiên nếu không có cái người bên cạnh!
Lục Vũ Minh ngồi trên sofa cảm thấy cái gì cũng không thể nuốt trôi
Cái người ngồi bên cạnh cách trống một khoảng kia là tình cũ Kinh Ngọc
Làm sao có thể tự nhiên được!
Cơ mà trái với tưởng tượng của cậu, Kình Ngọc có vẻ rất bình tĩnh, còn tưởng hắn sẽ từ yêu thành hận luôn chứ
Là do nhiều năm trôi qua đã có suy nghĩ khác rồi à? Cũng phải...giờ chắc tình cảm lúc đó nguội lạnh rồi
Nhưng tình cảnh khi nãy là sao? Chắc hắn chỉ muốn đùa giỡn với cậu thôi đúng không?
Lục Vũ Minh nghĩ thầm, khẽ liếc mắt nhìn qua phía Kình Ngọc thì phát hiện hắn cũng đang chống tay nhìn mình
" Sao? Sợ tôi à? " Kình Ngọc mỉm cười một cách 'hiền từ
Cậu vội tránh mặt đi, nốc hết chén rượu trái cây trên tay
Không có. " Đúng, tôi sợ...
Sợ hắn giết tôi.
Nguyên Dương ngồi đối diện nhìn một màn này không khỏi cười thích thú
" Kình Ngọc từng kể cho tớ rằng hai người từng học chung lớp, còn là người bạn rất đặc biệt, không ngờ thân đến mức này đấy " Vừa mới trở về đã đề nhau ra giỡn.
Lục Vũ Minh: "..." Nhìn thân lắm hả??
Người bạn đặc biệt??
Kình Ngọc đã kể cho nam chính mối quan hệ của họ như vậy sao??
Quan trọng hơn...
" Làm sao hai người biết nhau vậy ?
Cậu thắc mắc điều này
Rõ ràng nam chính và nữ chính đã gặp nhau, còn thân thiết đến mức đến chỗ ở của nhau tắm nhờ
Nhưng tại sao hệ thống nói nam chính đang ở bên người khác chứ??
Chuyện này... "
"Khụ."
Nguyên Dương tính nói gì đó thì Kình Ngọc ho nhẹ một tiếng, anh đành chuyển hướng
" Chắc để Kình Ngọc kể cho cậu nghe sau nha. "
Lục Vũ Minh: "..." ???
Sao không kể luôn đi?? Mắc gì để hắn kể chứ!?
Cậu muốn hét như vậy nhưng vì người kia đang ngồi ngay cạnh nên chẳng dám lên tiếng.
'Vậy cậu đã có bạn gái chưa? "
Cậu đột nhiên hỏi, nhưng không phải hỏi Kình Ngọc mà là hỏi nam chính Nguyên Dương
"Tớ_"
Nguyên Dương đang định trả lời thì Kình Ngọc chen ngang
" Cậu ta có bạn gái chưa thì liên quan gì tới cậu? Hay là định làm bạn gái cậu ta?"
Lời này của hắn mang tính nói giỡn nhưng không hiểu sao cậu nhận ra trong đó có phần châm chọc kèm theo tức giận
Chẳng lẽ Kinh Ngọc yêu nam chính nhưng nam chính yêu người khác nên hắn nhạy cảm à?
' Tò mò thôi mà...
Lục Vũ Minh lí nhí miệng, Nguyên Dương thấy có gì không ổn lắm đành đổi chủ đề
" Phải rồi, buổi chụp hình thế nào?
Anh hỏi Kình Ngọc, hắn nhàn nhạt trả lời " Cũng tạm.
Lục Vũ Minh ngồi nghe câu chuyện qua lại giữa họ thì hiểu đại khái là Kình Ngọc đang bước đầu trở thành người mẫu ảnh
Tin chắc với vẻ ngoài của hắn thì sẽ sớm nổi tiếng thôi, khỏi phải lo.
Mà có điều giờ thấy nam chính và nữ chính đều cao lớn vậy ta? Có mình cậu nhỏ con nhất vậy? Rõ ràng thời đó đều xấp xỉ bằng nhau cơ...
Cậu uống được chén thứ 3 thì bắt đầu cảm thấy có gì đó lạ lạ
Cái này...rõ ràng không phải rượu nặng nhưng sao mắt nặng trĩu xuống
_Rầm
Lục Vũ Minh bất ngờ gục xuống bàn trước sự ngỡ ngàng của Nguyên Dương
Cậu...sao vậy? "
Kình Ngọc vươn tay kiểm tra, bình thản nói
"...Chắc là say rồi, để tôi đưa người về cho.
Hắn đứng dậy, xoay người cậu bé ngang một cách rất nhẹ nhàng
Sao không để thầy Lục ở đây luôn? Dù gì cậu ấy cũng ở đối diện_ "
' Ý là tôi không đưa cậu ấy về chỗ đó. "
" Vậy...? "
Nguyên Dương còn nghi hoặc khó hiểu trước ý của hắn
Hắn không giải thích, đưa người bước tới gần cửa thì quay nửa người lại nhìn anh, mỉm cười nói
" Tôi đưa người về đây, chào anh họ. "
Cạch
Cánh cửa đóng lại, chỉ còn Nguyên Dương vẫn còn hơi ngơ ngác
Vậy Kinh Ngọc đưa thầy Lục về chỗ cậu ấy sao? Để làm gì? 3
Chẳng lẽ....
Anh lắc đầu, cảm thấy bản thân không nên tự suy diễn lung tung kẻo nghĩ sai lệch
Dọn dẹp thôi...Hửm ? "
Nguyên Dương đang thu dọn đống đồ vặt trên bàn thì phát hiện có vỏ thuốc lạ dưới gầm bàn
Đọc ra mới biết, này là thuốc ngủ dạng bột mà Kinh Ngọc hay sử dụng mà?
Nghĩ lại việc thầy Lục rất nhanh bất tỉnh có thể là...
Chắc không phải điều anh đang nghĩ đâu nhỉ?
Cứ thấy hai người họ có rất nhiều uẩn khúc.
' À...ừ. " Tôi có thể tự nhiên nếu không có cái người bên cạnh!
Lục Vũ Minh ngồi trên sofa cảm thấy cái gì cũng không thể nuốt trôi
Cái người ngồi bên cạnh cách trống một khoảng kia là tình cũ Kinh Ngọc
Làm sao có thể tự nhiên được!
Cơ mà trái với tưởng tượng của cậu, Kình Ngọc có vẻ rất bình tĩnh, còn tưởng hắn sẽ từ yêu thành hận luôn chứ
Là do nhiều năm trôi qua đã có suy nghĩ khác rồi à? Cũng phải...giờ chắc tình cảm lúc đó nguội lạnh rồi
Nhưng tình cảnh khi nãy là sao? Chắc hắn chỉ muốn đùa giỡn với cậu thôi đúng không?
Lục Vũ Minh nghĩ thầm, khẽ liếc mắt nhìn qua phía Kình Ngọc thì phát hiện hắn cũng đang chống tay nhìn mình
" Sao? Sợ tôi à? " Kình Ngọc mỉm cười một cách 'hiền từ
Cậu vội tránh mặt đi, nốc hết chén rượu trái cây trên tay
Không có. " Đúng, tôi sợ...
Sợ hắn giết tôi.
Nguyên Dương ngồi đối diện nhìn một màn này không khỏi cười thích thú
" Kình Ngọc từng kể cho tớ rằng hai người từng học chung lớp, còn là người bạn rất đặc biệt, không ngờ thân đến mức này đấy " Vừa mới trở về đã đề nhau ra giỡn.
Lục Vũ Minh: "..." Nhìn thân lắm hả??
Người bạn đặc biệt??
Kình Ngọc đã kể cho nam chính mối quan hệ của họ như vậy sao??
Quan trọng hơn...
" Làm sao hai người biết nhau vậy ?
Cậu thắc mắc điều này
Rõ ràng nam chính và nữ chính đã gặp nhau, còn thân thiết đến mức đến chỗ ở của nhau tắm nhờ
Nhưng tại sao hệ thống nói nam chính đang ở bên người khác chứ??
Chuyện này... "
"Khụ."
Nguyên Dương tính nói gì đó thì Kình Ngọc ho nhẹ một tiếng, anh đành chuyển hướng
" Chắc để Kình Ngọc kể cho cậu nghe sau nha. "
Lục Vũ Minh: "..." ???
Sao không kể luôn đi?? Mắc gì để hắn kể chứ!?
Cậu muốn hét như vậy nhưng vì người kia đang ngồi ngay cạnh nên chẳng dám lên tiếng.
'Vậy cậu đã có bạn gái chưa? "
Cậu đột nhiên hỏi, nhưng không phải hỏi Kình Ngọc mà là hỏi nam chính Nguyên Dương
"Tớ_"
Nguyên Dương đang định trả lời thì Kình Ngọc chen ngang
" Cậu ta có bạn gái chưa thì liên quan gì tới cậu? Hay là định làm bạn gái cậu ta?"
Lời này của hắn mang tính nói giỡn nhưng không hiểu sao cậu nhận ra trong đó có phần châm chọc kèm theo tức giận
Chẳng lẽ Kinh Ngọc yêu nam chính nhưng nam chính yêu người khác nên hắn nhạy cảm à?
' Tò mò thôi mà...
Lục Vũ Minh lí nhí miệng, Nguyên Dương thấy có gì không ổn lắm đành đổi chủ đề
" Phải rồi, buổi chụp hình thế nào?
Anh hỏi Kình Ngọc, hắn nhàn nhạt trả lời " Cũng tạm.
Lục Vũ Minh ngồi nghe câu chuyện qua lại giữa họ thì hiểu đại khái là Kình Ngọc đang bước đầu trở thành người mẫu ảnh
Tin chắc với vẻ ngoài của hắn thì sẽ sớm nổi tiếng thôi, khỏi phải lo.
Mà có điều giờ thấy nam chính và nữ chính đều cao lớn vậy ta? Có mình cậu nhỏ con nhất vậy? Rõ ràng thời đó đều xấp xỉ bằng nhau cơ...
Cậu uống được chén thứ 3 thì bắt đầu cảm thấy có gì đó lạ lạ
Cái này...rõ ràng không phải rượu nặng nhưng sao mắt nặng trĩu xuống
_Rầm
Lục Vũ Minh bất ngờ gục xuống bàn trước sự ngỡ ngàng của Nguyên Dương
Cậu...sao vậy? "
Kình Ngọc vươn tay kiểm tra, bình thản nói
"...Chắc là say rồi, để tôi đưa người về cho.
Hắn đứng dậy, xoay người cậu bé ngang một cách rất nhẹ nhàng
Sao không để thầy Lục ở đây luôn? Dù gì cậu ấy cũng ở đối diện_ "
' Ý là tôi không đưa cậu ấy về chỗ đó. "
" Vậy...? "
Nguyên Dương còn nghi hoặc khó hiểu trước ý của hắn
Hắn không giải thích, đưa người bước tới gần cửa thì quay nửa người lại nhìn anh, mỉm cười nói
" Tôi đưa người về đây, chào anh họ. "
Cạch
Cánh cửa đóng lại, chỉ còn Nguyên Dương vẫn còn hơi ngơ ngác
Vậy Kinh Ngọc đưa thầy Lục về chỗ cậu ấy sao? Để làm gì? 3
Chẳng lẽ....
Anh lắc đầu, cảm thấy bản thân không nên tự suy diễn lung tung kẻo nghĩ sai lệch
Dọn dẹp thôi...Hửm ? "
Nguyên Dương đang thu dọn đống đồ vặt trên bàn thì phát hiện có vỏ thuốc lạ dưới gầm bàn
Đọc ra mới biết, này là thuốc ngủ dạng bột mà Kinh Ngọc hay sử dụng mà?
Nghĩ lại việc thầy Lục rất nhanh bất tỉnh có thể là...
Chắc không phải điều anh đang nghĩ đâu nhỉ?
Cứ thấy hai người họ có rất nhiều uẩn khúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.