Black Paradise (Thiên Đường Đen)
Chương 19: Nỗi Lòng Của Jun
Lee Ryna
14/10/2015
Những ngày sau Evil luôn tìm cơ hội tiếp cận Jun nhưng vì Ji luôn bên cạnh nên hắn không thể. Cuối cùng hắn nghĩ ra cách chia rẻ họ.
Khi anh đưa cô về tới nhà thì lại gặp hắn. Ji dù là thiên thần nhưng không hiểu sao cô lại cảnh giác và đề phòng hắn.
- Angel cô lừa dối Qủy Vương nhiêu đó đủ rồi. Cô đừng lấy dáng vẻ ngây thơ đó để lừa gạt Qủy Vương._ Evil thực hiện kế hoạch.
Jun vẫn tin tưởng Ji, anh nói cô không lừa anh. Evil nghe vậy liền phá lên bật cười.
- Vậy cho hỏi thân phận thật sự của ngài là gì?
- Con trai của tập đoàn nhà họ Yong giàu có.
- Hoàn toàn không? Ngài chính là Qủy Vương, tên ác qủy được tạo thành từ những oán hận, sự tàn ác của ác qủy mà nên, ngài chính là ác qủy duy nhất mà bất kể bọn thần linh nào không thể giết, Joker Nhưng cô ta, lấy danh nghĩa bạn thân đã bắt ngài vì sợ ngài sẽ tấn công Thiên Đàng. Cô ta lấy đi kí ức và sức mạnh của ngày để ngài trở thành 1 con người tầm thường, rồi cô ta tiếp tục lừa gạt ngài khi ngài không biết gì.
Hắn chỉ vào mặt Ji.
Ji lắc đầu, thật sự cô cũng lấy đi kí ức của cô không khác gì anh và cả sức mạnh để bây giờ chỉ là 1 thiên thần yếu ớt.
- Anh dựa vào bằng chứng gì mà lại nói Angel như thế?
Anh vẫn tin ở cô
- Ôi Qủy Vương ơi! Ngài bị cô ta lừa đến ngu ngốc luôn rồi sao?
- Tại sao ông lại nói dối như thế? Thật sự tôi không biết gì ông kể cả.
Ji nói với gương mặt vô tội.
- cô. . .
Evil chưa nói hết thì một tia sáng chiếu xuống như sét khiến tên Evil phải né, may là hắn né kịp nếu không đã bị trọng thương từ đòn đó.
Trước mặt Ji từ từ xuất hiện ra một thân ảnh, người con trai dáng vẻ tuấn tú hơn người, với mái tóc màu tím, chân mày màu tím. Người mặc đồ đen.
Ji và Jun nhìn người đó còn tên Evil thì trốn từ lúc nào không hay.
- Anh là ai?
Vì mang dáng vẻ thần nên Nam shin lớn tuổi hơn Jun.
- Con trai của chúa, Son Nam Shin.
- Son Dong Woon._ Không biết Ji nghe kiểu gì mà gọi như vậy.
Vì Ji là đấng tối cao nên gọi cái gì thì Nam Shin đành phải nghe cái đó.
- Sao anh lại giúp chúng tôi?_ Ji hỏi.
- Vì thần muốn bảo vệ ngài.
- Tại sao phải bảo vệ tôi?
- Vì ngài là đấng. . . Chủ nhân của tôi.
Anh định nói ra và dừng đúng lúc. Nếu nói ra thì lời nói dối của Evil sẽ đúng và kế hoạch sẽ thành công nên anh che giấu.
Thấy vậy Ji hỏi Jun là ai? Nam Shin trả lời "chỉ là con người bình thường".
Câu nói dối của Nam Shin làm cho Jun tin và kế hoạch chia rẻ của hắn bại vì sự xuất hiện đúng lúc của NamShin. Nhưng chỉ là điểm khởi đầu về sóng gió của họ khi đây là 1 phần kế hoạch trong quyển sổ mà Angel đã viết.
Jun thầm nghĩ, nếu như NamShin đã nói vậy thì anh nên tránh xa khi gặp Evil. Không biết chừng bản thân anh sẽ bị lợi dụng.
. . .
Hôm sau, thấy Jun không đến lớp thì Ji cảm thấy lo lắng. Dạo gần đây cô cũng có một chút cảm xúc của người trần.
Cho đến khi tan học một mình Ji lẻ loi đi về.
- Yeonie!
Ji ngoảnh lại.
Nhìn2 người con trai chạy tới chỗ cô.
- Được rồi, về thôi.
Người con trai dịu dàng nói với cô. Ji gật đầu. Hôm nay Ji không vui như thường ngày.
- Đừng lo, Jun hôm nay không đến lớp là do cha mẹ cậu ấy về._ Ki trấn an Ji. Nhưng chuyện đó đúng là sự thật.
- Nhưng tại sao Hyungie lại không đến lớp chứ?
- Có lẽ cậu ấy lại cải nhau với cha mẹ cậu ấy._ Seob lên tiếng.
Ji không hiểu nhìn Seob
- Vì tính tình hyungie bướng bỉnh, cậu ấy thường không nghe lời cha mẹ và cải lại. Mỗi lần cha mẹ cậu ấy về là lần đó cậu ấy không đến lớp.
- Vậy đến khi nào Hyungie đến lớp?
- Không biết nữa!
Ji trở lại gương mặt buồn bã.
- Hay là ngày mai tớ và Yeonie đến nhà tìm Jun.
Mắt Ji sáng lên, cô mỉm cười. Còn bảo Ki nghéo tay.
Nhìn bộ dạng Ji vui, lòng Ki cũng vui theo, tuy anh không thể trở thành Jun mà chỉ có thể đứng từ xa âm thầm bảo vệ Ji.
Như lời hứa, ngày hôm sau Ji và Ki đến nhà Jun. Do là ngày chủ nhật nên không có đến lớp.
Lần này đến nhà Jun nhìn cách bố trí khác lần trước. Có nhiều người làm hơn, họ đang bận rộn như sắp tổ chức một buổi tiệc.
Ji và Ki đến trước cổng thì gặp quản gia. Bà không cho họ vào, còn bảo họ về đi không có Jun ở đây.
Nhưng Ji lại nhìn ra Jun ở trong nhà, Ji đòi vào bà quản gia ngăn cản.
Nghe tiếng ồn bên ngoài Jun cùng cha mẹ anh và 1 cô gái khác đi ra. Mẹ anh hỏi quản gia có chuyện gì vậy? Quản gia ngập.ngừng nói có người tìm Jun.
Jun thấy Ji có chút bất ngờ có cả Ki.
Nhìn Ji mẹ Jun hỏi bạn con à! Jun lạnh lùng chối từ anh nói không quen họ.
Như sét đánh ngang tai, cả Ji và Ki có phần bất ngờ.
- Hyungie chúng ta là bạn mà. Hyungie còn nói mình là bạn gái của Hyungie nữa.
Ji bị lời nói vô tình của Jun làm tổn thương.
- Con giải thích với mẹ sao đây?
Mẹ Jun khoanh tay.
- Cô ta chỉ là 1 trong vô vàng cuộc tình thoáng qua của con thôi. Mẹ yên tâm con đã kết thúc với cô ta rồi.
Lời nói lãnh khóc ấy, Ji và Ki đều nghe được.
- Hyungie nói dối._ Ji bị Jun làm tổn thương thật rồi.
- Cô đừng dối lòng nữa về đi. Thân phận của cô không xứng với Hyungie đâu._ Cô gái đứng cạnh Jun lên tiếng.
- Đủ rồi. Ji dù không giàu sang như tôi chắc rằng Yeonie tốt hơn cô về phẩm chất._ Ki lên tiếng, anh bước kên kéo Ji ra sau lưng, trở thành bức tường che chắn cho cô.
- Cậu là ai mà lên giọng với tôi._ Cô tiểu thư bị cha mẹ chiều quá thành ra hóng hách.
- Lee KiKwang. Mình về thôi Yeonie.
Ki nắm tay lôi Yeonie đi, Yeonie ngoảnh lại nhìn Jun, Jun không trốn tránh nhìn cô. Rồi cô cũng khuất xa dần với Ki
Thấy Ki nắm tay Ji, bàn tay Jun bất giác siết thành nắm đấm.
- Lee KiKwang. . . Như vậy cậu ta là con trai của tập đoàn họ Lee._ Cô gái đó nhận ra, bất giác che miệng vì những lời cải nhau lúc nãy với Ki. Mẹ Jun cũng khá bất ngờ còn Jun lạnh lùng đi vào nhà.
Thực ra nhà họ Lee gia thế cũng hiển hách chẳng khác gì nhà họ Yong. Đó là vì sau Hwayoung tham lam muốn có Ki khi đã quen Jun.
Ki và Ji ngồi trên một băng ghế. Từ lúc rời nhà Jun đến giờ Ji vẫn im lặng. Đầu Ji bỗng tựa vào vai Ki, tí tách từng giọt nước rơi làm ướt vai áo của Ki.
Ki có hơi bất ngờ vì hành động này của Ji, anh cũng im lặng chờ Ji khóc xong.
Khóc một hồi nước mắt, nước mũi tèm lem.
Ki chu đáo lao cho cô. Anh bảo ngày mai tan học anh và cô đến nhà Jun một lần nữa, biết đâu chừng Jun đang đóng kịch trước mặt mẹ anh.
Ji không biết đóng kịch là gì nhưng với cô chỉ biết đến nhà Jun thôi.
Hôm sau, Jun vẫn chưa đến lớp. Nhưng khi tan học ra Ji và Ki nghe được cuộc đối thoại.
- Mấy hôm nay Junhyung không đi học?
- Nghe nói junhyung hôm nay đính hôn với cô tiểu thư gì gì đó.
- Vậy Jiyeon cậu ta bỏ à?
- Chắc vậy. Có lẽ Jiyeon chỉ là quen chơi thôi.
- Nhìn không giống vậy? Junhyung và cô ta hạnh phúc với hạ mình hơn mấy cô gái trước mà.
- Đành chịu, mình không phải junhyung.
Mặt Ki tối sầm lại, tay siết thành nắm đầm.
- Kwangie họ nói gì vậy? Đính hôn là gì? Quen chơi là gì?_ Mấy từ ngữ nhân loại Ji không hiểu rõ cho lắm.
- Không gì đâu? Yeonie mình đừng tới nhà Junhyung nữa._ Ki đang kiềm nén lửa giận trong lòng.
- Sao vậy? Hôm qua Ki hứa rồi mà?
Ji vẫn ngây thơ không biết cô sắp bị Jun làm tổn thương lần nữa.
- Yeonie tới sẽ bị Jun làm tổn thương đấy.
Ki nắm chặt 2 vai Ji. Anh nhìn thẳng vào gương mặt của Ji. Đôi mắt trong veo không vướng bụi trần của Ji nhìn anh.
- Tổn thương là gì? Có phải là đau không? Như vậy thì không sao, Ji chịu được mà._ Ji vẫn điềm.nhiên nở nụ cười ngây thơ với Ki.
Tay Ki cứng đờ.
Anh ước anh là Jun, nếu được như thế anh sẽ không bao giờ làm tắt đi nụ cười ấy và cũng sẽ không để đôi mắt kia đong đầy nước mắt.
- Nhưng, vẫn không được.!
- Aigoo, không sao đâu mà, Ji chịu được mà.
Ji nắm tay Ki lôi anh đi.
Đến nhà Jun. Nhà Jun hôm nay rất nhiều quan khách, có lẽ giống như cuộc đối thoại của các nữ sinh kia.
Ki cụp mắt, quay sang nói yeonie mình về thôi nhưng khi anh quay qua đã không thấy Ji. Ngay lúc này trong đầu anh hiện lên suy, không phải là Ji trốn vào nhà tìm Jun rồi chứ!
Đúng như những gì Ki nghĩ, Ji lẻn vào nhà Jun.
Cạch. . .
Tiếng mở cửa vang lên.
- TÔI ĐÃ BẢO. . .
- Junhyung.
Jun quay sang quát nạt nhưnh câu nói giữa chừng đã bị nuốt trở vô, 1 cái bóng đen lao nhanh tới ôm lấy cậu.
Jun đơ người, tay anh cứng đờ giữa không trung.
- Ji nhớ hyungie nhiều nhiều nhiều lắm.
Ji úp mặt vào lòng ngực của Jun và nói.
- Tớ cũng nhớ cậu nữa._ Jun thì thầm và ôm lấy Ji.
- Vậy sao hôm qua Jun không nhận Ji?_ Ji ngước mặt lên nhìn Jun.
Nhớ lại sự hờ hững vô tình của Jun hôm qua, mắt Ji lại đỏ hoe.
- Là tại vì tớ muốn tốt cho cậu thôi. Tớ không muốn mẹ làm hại cậu.
- Vậy cô gái kia là gì? Có phải Jun không cần Ji nữa không?_ Ji lúc này khóc thật rồi.
Jun dở khóc, dở cười với hành động trẻ con này của Ji.
- Không có, Jun vẫn cần Ji.
- Jun nói dối.
Ji khóc to lên. Jun sợ mọi người phát hiện nên anh dỗ Ji. Càng dỗ Ji càng khóc lớn hơn. Thế nên Jun đành áp 2 tay lên má Ji và đặt nụ hôn trên môi Ji. Ji cứng đờ giữa không chung.
Đã nín khóc!
Đúng là hữu hiệu.
Jun không nỡ rời, cứ mãi gặm gặm môi Ji, cho đến khi có tiếng gõ cửa Jun mới thôi.
- Junhyung à, con có trong đó không?
Là mẹ!
Chết rồi, làm sao đây?
Jun luống cuống, trước sự luống cuống là vẻ mặt ngây thơ không hiểu chuyện của Ji.
Jun cuối cùng cũng nghĩ ra. Cho Ji vào tủ đồ.
- Yeonie, xin lỗi để cậu thiệt thòi rồi.
Jun mở cửa tủ đồ ra, định bảo Ji vào nhưng đã muộn, mẹ anh đã vào và thấy. Cả cô vợ tương lai của anh nữa.
Mẹ Jun hỏi anh định làm gì. Jun trở về vẻ điềm tĩnh nói không có.
Bà thấy Ji và nhận ra Ji. Bà nói: lại là cô? Sao cô vào được trong đây? Cô vào bao lâu rồi.
Jun biết Ji thật thà, hỏi Ji sẽ trả lời hết. Khi Ji định nói thì Jun xen vào.
- Cô về đi, đừng ở lại nữa!
- Ji muốn ở lại với hyungie.
Ji đáng thương.
Câu nói đó làm lòng jun xót xa.
- TÔI BẢO CÔ VỀ ĐI!
Jun lớn tiếng khiến mọi người giật mình.
Ji bị tiếng quát của Jun làm giật mình, nước mắt bắt đầu ra.
Jun nén nổi đau lại, cụp mắt rồi nắm lấy cánh tay Ji lôi Ji ra. 2 người kia đi theo.
- Ji không muốn đi, Ji muốn ở lại với Hyungie, Ji muốn ở lại với Hyungie.
Đúng lúc Ki vào tới.
Jun đẩy Ji về phía Ki, Ki đỡ lấy Ji.
- Nghe này, tôi không cần cô nữa, đi ra khỏi nơi đây đi. Nó không xứng với cô.
Ngữ khí cực kì lạnh nhạt.
Mắt Ji đỏ ửng.
- Yah! Yong Junhyung như vậy đủ rồi, không cần thì không cần._ Ki tức giận đáp lời jun.
- Mình về thôi, đừng ở đây để họ sỉ nhục nữa.
Ki dìu Ji đi, lướt qua Jun, Ki liếc anh một cái.
Xin lỗi Yeonie, tớ thà để cậu hiểu lầm tớ còn hơn bị người khác làm hại. Tạm thời để cậu buồn như thế, tớ hứa sẽ giải quyết mọi chuyện trong hôm nay, rồi sẽ tìm cậu giải thích. Cậu chính là mối tình cuối cùng của tớ.
Vẫn là chiếc băng ghế ngày hôm qua, vẫn là 2 người họ, vẫn là những giọt nước mắt đó
.
- huhu, Junhyung không cần Ji nữa rồi huhu.
Ji khóc rất nhiều và rất lớn.
- Nín đi, Yeonie ngoan, nín đi nào.
Ki lau nước mắt cho Ji, vừa lau xong giọt nước mắt này tới giọt nước mắt khác lại ra.
Những người đi đường nhìn Ki và Ji. Ki biết mọi người sẽ nghĩ anh đã làm gì Ji nên Ji khóc như thế.
- Junhyung bỏ Ji rồi, không cần Ji nữa rồi huhu._Ki ôm Ji vào lòng, Ji ngã vào lòng Ki nghẹn ngào nói.
- Không sao, có Ki đây.
Lần đó Ji khóc nhiều lắm.
Trong bóng tối 1 nụ cười qủu dị hiện lên khi thấy cảnh đó. Thấy họ như vậy hắn cũng đã nghĩ ra kế hoạch để dụ Jun trở về Joker trước kia và có được 13 món thần khí.
NamShin đứng từ xa thấy họ, anh thở dài và lắc đầu. Thầm nghĩ chuyện tình cảm đúng là rắc rối.
Khi anh đưa cô về tới nhà thì lại gặp hắn. Ji dù là thiên thần nhưng không hiểu sao cô lại cảnh giác và đề phòng hắn.
- Angel cô lừa dối Qủy Vương nhiêu đó đủ rồi. Cô đừng lấy dáng vẻ ngây thơ đó để lừa gạt Qủy Vương._ Evil thực hiện kế hoạch.
Jun vẫn tin tưởng Ji, anh nói cô không lừa anh. Evil nghe vậy liền phá lên bật cười.
- Vậy cho hỏi thân phận thật sự của ngài là gì?
- Con trai của tập đoàn nhà họ Yong giàu có.
- Hoàn toàn không? Ngài chính là Qủy Vương, tên ác qủy được tạo thành từ những oán hận, sự tàn ác của ác qủy mà nên, ngài chính là ác qủy duy nhất mà bất kể bọn thần linh nào không thể giết, Joker Nhưng cô ta, lấy danh nghĩa bạn thân đã bắt ngài vì sợ ngài sẽ tấn công Thiên Đàng. Cô ta lấy đi kí ức và sức mạnh của ngày để ngài trở thành 1 con người tầm thường, rồi cô ta tiếp tục lừa gạt ngài khi ngài không biết gì.
Hắn chỉ vào mặt Ji.
Ji lắc đầu, thật sự cô cũng lấy đi kí ức của cô không khác gì anh và cả sức mạnh để bây giờ chỉ là 1 thiên thần yếu ớt.
- Anh dựa vào bằng chứng gì mà lại nói Angel như thế?
Anh vẫn tin ở cô
- Ôi Qủy Vương ơi! Ngài bị cô ta lừa đến ngu ngốc luôn rồi sao?
- Tại sao ông lại nói dối như thế? Thật sự tôi không biết gì ông kể cả.
Ji nói với gương mặt vô tội.
- cô. . .
Evil chưa nói hết thì một tia sáng chiếu xuống như sét khiến tên Evil phải né, may là hắn né kịp nếu không đã bị trọng thương từ đòn đó.
Trước mặt Ji từ từ xuất hiện ra một thân ảnh, người con trai dáng vẻ tuấn tú hơn người, với mái tóc màu tím, chân mày màu tím. Người mặc đồ đen.
Ji và Jun nhìn người đó còn tên Evil thì trốn từ lúc nào không hay.
- Anh là ai?
Vì mang dáng vẻ thần nên Nam shin lớn tuổi hơn Jun.
- Con trai của chúa, Son Nam Shin.
- Son Dong Woon._ Không biết Ji nghe kiểu gì mà gọi như vậy.
Vì Ji là đấng tối cao nên gọi cái gì thì Nam Shin đành phải nghe cái đó.
- Sao anh lại giúp chúng tôi?_ Ji hỏi.
- Vì thần muốn bảo vệ ngài.
- Tại sao phải bảo vệ tôi?
- Vì ngài là đấng. . . Chủ nhân của tôi.
Anh định nói ra và dừng đúng lúc. Nếu nói ra thì lời nói dối của Evil sẽ đúng và kế hoạch sẽ thành công nên anh che giấu.
Thấy vậy Ji hỏi Jun là ai? Nam Shin trả lời "chỉ là con người bình thường".
Câu nói dối của Nam Shin làm cho Jun tin và kế hoạch chia rẻ của hắn bại vì sự xuất hiện đúng lúc của NamShin. Nhưng chỉ là điểm khởi đầu về sóng gió của họ khi đây là 1 phần kế hoạch trong quyển sổ mà Angel đã viết.
Jun thầm nghĩ, nếu như NamShin đã nói vậy thì anh nên tránh xa khi gặp Evil. Không biết chừng bản thân anh sẽ bị lợi dụng.
. . .
Hôm sau, thấy Jun không đến lớp thì Ji cảm thấy lo lắng. Dạo gần đây cô cũng có một chút cảm xúc của người trần.
Cho đến khi tan học một mình Ji lẻ loi đi về.
- Yeonie!
Ji ngoảnh lại.
Nhìn2 người con trai chạy tới chỗ cô.
- Được rồi, về thôi.
Người con trai dịu dàng nói với cô. Ji gật đầu. Hôm nay Ji không vui như thường ngày.
- Đừng lo, Jun hôm nay không đến lớp là do cha mẹ cậu ấy về._ Ki trấn an Ji. Nhưng chuyện đó đúng là sự thật.
- Nhưng tại sao Hyungie lại không đến lớp chứ?
- Có lẽ cậu ấy lại cải nhau với cha mẹ cậu ấy._ Seob lên tiếng.
Ji không hiểu nhìn Seob
- Vì tính tình hyungie bướng bỉnh, cậu ấy thường không nghe lời cha mẹ và cải lại. Mỗi lần cha mẹ cậu ấy về là lần đó cậu ấy không đến lớp.
- Vậy đến khi nào Hyungie đến lớp?
- Không biết nữa!
Ji trở lại gương mặt buồn bã.
- Hay là ngày mai tớ và Yeonie đến nhà tìm Jun.
Mắt Ji sáng lên, cô mỉm cười. Còn bảo Ki nghéo tay.
Nhìn bộ dạng Ji vui, lòng Ki cũng vui theo, tuy anh không thể trở thành Jun mà chỉ có thể đứng từ xa âm thầm bảo vệ Ji.
Như lời hứa, ngày hôm sau Ji và Ki đến nhà Jun. Do là ngày chủ nhật nên không có đến lớp.
Lần này đến nhà Jun nhìn cách bố trí khác lần trước. Có nhiều người làm hơn, họ đang bận rộn như sắp tổ chức một buổi tiệc.
Ji và Ki đến trước cổng thì gặp quản gia. Bà không cho họ vào, còn bảo họ về đi không có Jun ở đây.
Nhưng Ji lại nhìn ra Jun ở trong nhà, Ji đòi vào bà quản gia ngăn cản.
Nghe tiếng ồn bên ngoài Jun cùng cha mẹ anh và 1 cô gái khác đi ra. Mẹ anh hỏi quản gia có chuyện gì vậy? Quản gia ngập.ngừng nói có người tìm Jun.
Jun thấy Ji có chút bất ngờ có cả Ki.
Nhìn Ji mẹ Jun hỏi bạn con à! Jun lạnh lùng chối từ anh nói không quen họ.
Như sét đánh ngang tai, cả Ji và Ki có phần bất ngờ.
- Hyungie chúng ta là bạn mà. Hyungie còn nói mình là bạn gái của Hyungie nữa.
Ji bị lời nói vô tình của Jun làm tổn thương.
- Con giải thích với mẹ sao đây?
Mẹ Jun khoanh tay.
- Cô ta chỉ là 1 trong vô vàng cuộc tình thoáng qua của con thôi. Mẹ yên tâm con đã kết thúc với cô ta rồi.
Lời nói lãnh khóc ấy, Ji và Ki đều nghe được.
- Hyungie nói dối._ Ji bị Jun làm tổn thương thật rồi.
- Cô đừng dối lòng nữa về đi. Thân phận của cô không xứng với Hyungie đâu._ Cô gái đứng cạnh Jun lên tiếng.
- Đủ rồi. Ji dù không giàu sang như tôi chắc rằng Yeonie tốt hơn cô về phẩm chất._ Ki lên tiếng, anh bước kên kéo Ji ra sau lưng, trở thành bức tường che chắn cho cô.
- Cậu là ai mà lên giọng với tôi._ Cô tiểu thư bị cha mẹ chiều quá thành ra hóng hách.
- Lee KiKwang. Mình về thôi Yeonie.
Ki nắm tay lôi Yeonie đi, Yeonie ngoảnh lại nhìn Jun, Jun không trốn tránh nhìn cô. Rồi cô cũng khuất xa dần với Ki
Thấy Ki nắm tay Ji, bàn tay Jun bất giác siết thành nắm đấm.
- Lee KiKwang. . . Như vậy cậu ta là con trai của tập đoàn họ Lee._ Cô gái đó nhận ra, bất giác che miệng vì những lời cải nhau lúc nãy với Ki. Mẹ Jun cũng khá bất ngờ còn Jun lạnh lùng đi vào nhà.
Thực ra nhà họ Lee gia thế cũng hiển hách chẳng khác gì nhà họ Yong. Đó là vì sau Hwayoung tham lam muốn có Ki khi đã quen Jun.
Ki và Ji ngồi trên một băng ghế. Từ lúc rời nhà Jun đến giờ Ji vẫn im lặng. Đầu Ji bỗng tựa vào vai Ki, tí tách từng giọt nước rơi làm ướt vai áo của Ki.
Ki có hơi bất ngờ vì hành động này của Ji, anh cũng im lặng chờ Ji khóc xong.
Khóc một hồi nước mắt, nước mũi tèm lem.
Ki chu đáo lao cho cô. Anh bảo ngày mai tan học anh và cô đến nhà Jun một lần nữa, biết đâu chừng Jun đang đóng kịch trước mặt mẹ anh.
Ji không biết đóng kịch là gì nhưng với cô chỉ biết đến nhà Jun thôi.
Hôm sau, Jun vẫn chưa đến lớp. Nhưng khi tan học ra Ji và Ki nghe được cuộc đối thoại.
- Mấy hôm nay Junhyung không đi học?
- Nghe nói junhyung hôm nay đính hôn với cô tiểu thư gì gì đó.
- Vậy Jiyeon cậu ta bỏ à?
- Chắc vậy. Có lẽ Jiyeon chỉ là quen chơi thôi.
- Nhìn không giống vậy? Junhyung và cô ta hạnh phúc với hạ mình hơn mấy cô gái trước mà.
- Đành chịu, mình không phải junhyung.
Mặt Ki tối sầm lại, tay siết thành nắm đầm.
- Kwangie họ nói gì vậy? Đính hôn là gì? Quen chơi là gì?_ Mấy từ ngữ nhân loại Ji không hiểu rõ cho lắm.
- Không gì đâu? Yeonie mình đừng tới nhà Junhyung nữa._ Ki đang kiềm nén lửa giận trong lòng.
- Sao vậy? Hôm qua Ki hứa rồi mà?
Ji vẫn ngây thơ không biết cô sắp bị Jun làm tổn thương lần nữa.
- Yeonie tới sẽ bị Jun làm tổn thương đấy.
Ki nắm chặt 2 vai Ji. Anh nhìn thẳng vào gương mặt của Ji. Đôi mắt trong veo không vướng bụi trần của Ji nhìn anh.
- Tổn thương là gì? Có phải là đau không? Như vậy thì không sao, Ji chịu được mà._ Ji vẫn điềm.nhiên nở nụ cười ngây thơ với Ki.
Tay Ki cứng đờ.
Anh ước anh là Jun, nếu được như thế anh sẽ không bao giờ làm tắt đi nụ cười ấy và cũng sẽ không để đôi mắt kia đong đầy nước mắt.
- Nhưng, vẫn không được.!
- Aigoo, không sao đâu mà, Ji chịu được mà.
Ji nắm tay Ki lôi anh đi.
Đến nhà Jun. Nhà Jun hôm nay rất nhiều quan khách, có lẽ giống như cuộc đối thoại của các nữ sinh kia.
Ki cụp mắt, quay sang nói yeonie mình về thôi nhưng khi anh quay qua đã không thấy Ji. Ngay lúc này trong đầu anh hiện lên suy, không phải là Ji trốn vào nhà tìm Jun rồi chứ!
Đúng như những gì Ki nghĩ, Ji lẻn vào nhà Jun.
Cạch. . .
Tiếng mở cửa vang lên.
- TÔI ĐÃ BẢO. . .
- Junhyung.
Jun quay sang quát nạt nhưnh câu nói giữa chừng đã bị nuốt trở vô, 1 cái bóng đen lao nhanh tới ôm lấy cậu.
Jun đơ người, tay anh cứng đờ giữa không trung.
- Ji nhớ hyungie nhiều nhiều nhiều lắm.
Ji úp mặt vào lòng ngực của Jun và nói.
- Tớ cũng nhớ cậu nữa._ Jun thì thầm và ôm lấy Ji.
- Vậy sao hôm qua Jun không nhận Ji?_ Ji ngước mặt lên nhìn Jun.
Nhớ lại sự hờ hững vô tình của Jun hôm qua, mắt Ji lại đỏ hoe.
- Là tại vì tớ muốn tốt cho cậu thôi. Tớ không muốn mẹ làm hại cậu.
- Vậy cô gái kia là gì? Có phải Jun không cần Ji nữa không?_ Ji lúc này khóc thật rồi.
Jun dở khóc, dở cười với hành động trẻ con này của Ji.
- Không có, Jun vẫn cần Ji.
- Jun nói dối.
Ji khóc to lên. Jun sợ mọi người phát hiện nên anh dỗ Ji. Càng dỗ Ji càng khóc lớn hơn. Thế nên Jun đành áp 2 tay lên má Ji và đặt nụ hôn trên môi Ji. Ji cứng đờ giữa không chung.
Đã nín khóc!
Đúng là hữu hiệu.
Jun không nỡ rời, cứ mãi gặm gặm môi Ji, cho đến khi có tiếng gõ cửa Jun mới thôi.
- Junhyung à, con có trong đó không?
Là mẹ!
Chết rồi, làm sao đây?
Jun luống cuống, trước sự luống cuống là vẻ mặt ngây thơ không hiểu chuyện của Ji.
Jun cuối cùng cũng nghĩ ra. Cho Ji vào tủ đồ.
- Yeonie, xin lỗi để cậu thiệt thòi rồi.
Jun mở cửa tủ đồ ra, định bảo Ji vào nhưng đã muộn, mẹ anh đã vào và thấy. Cả cô vợ tương lai của anh nữa.
Mẹ Jun hỏi anh định làm gì. Jun trở về vẻ điềm tĩnh nói không có.
Bà thấy Ji và nhận ra Ji. Bà nói: lại là cô? Sao cô vào được trong đây? Cô vào bao lâu rồi.
Jun biết Ji thật thà, hỏi Ji sẽ trả lời hết. Khi Ji định nói thì Jun xen vào.
- Cô về đi, đừng ở lại nữa!
- Ji muốn ở lại với hyungie.
Ji đáng thương.
Câu nói đó làm lòng jun xót xa.
- TÔI BẢO CÔ VỀ ĐI!
Jun lớn tiếng khiến mọi người giật mình.
Ji bị tiếng quát của Jun làm giật mình, nước mắt bắt đầu ra.
Jun nén nổi đau lại, cụp mắt rồi nắm lấy cánh tay Ji lôi Ji ra. 2 người kia đi theo.
- Ji không muốn đi, Ji muốn ở lại với Hyungie, Ji muốn ở lại với Hyungie.
Đúng lúc Ki vào tới.
Jun đẩy Ji về phía Ki, Ki đỡ lấy Ji.
- Nghe này, tôi không cần cô nữa, đi ra khỏi nơi đây đi. Nó không xứng với cô.
Ngữ khí cực kì lạnh nhạt.
Mắt Ji đỏ ửng.
- Yah! Yong Junhyung như vậy đủ rồi, không cần thì không cần._ Ki tức giận đáp lời jun.
- Mình về thôi, đừng ở đây để họ sỉ nhục nữa.
Ki dìu Ji đi, lướt qua Jun, Ki liếc anh một cái.
Xin lỗi Yeonie, tớ thà để cậu hiểu lầm tớ còn hơn bị người khác làm hại. Tạm thời để cậu buồn như thế, tớ hứa sẽ giải quyết mọi chuyện trong hôm nay, rồi sẽ tìm cậu giải thích. Cậu chính là mối tình cuối cùng của tớ.
Vẫn là chiếc băng ghế ngày hôm qua, vẫn là 2 người họ, vẫn là những giọt nước mắt đó
.
- huhu, Junhyung không cần Ji nữa rồi huhu.
Ji khóc rất nhiều và rất lớn.
- Nín đi, Yeonie ngoan, nín đi nào.
Ki lau nước mắt cho Ji, vừa lau xong giọt nước mắt này tới giọt nước mắt khác lại ra.
Những người đi đường nhìn Ki và Ji. Ki biết mọi người sẽ nghĩ anh đã làm gì Ji nên Ji khóc như thế.
- Junhyung bỏ Ji rồi, không cần Ji nữa rồi huhu._Ki ôm Ji vào lòng, Ji ngã vào lòng Ki nghẹn ngào nói.
- Không sao, có Ki đây.
Lần đó Ji khóc nhiều lắm.
Trong bóng tối 1 nụ cười qủu dị hiện lên khi thấy cảnh đó. Thấy họ như vậy hắn cũng đã nghĩ ra kế hoạch để dụ Jun trở về Joker trước kia và có được 13 món thần khí.
NamShin đứng từ xa thấy họ, anh thở dài và lắc đầu. Thầm nghĩ chuyện tình cảm đúng là rắc rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.