Black Paradise (Thiên Đường Đen)
Chương 16: Tình Yêu Từ 1 Phía
Lee Ryna
14/10/2015
Thời gian học của buổi sáng cũng trôi qua, các học sinh cũng dần tan.
Ji và Ki đi ra cuối cùng, có cả Seob. Họ vui vẻ trò chuyện nhưng không biết là mặt Jun đang xám đi.
Thấy Ki không còn để ý đến mình nữa, Hwayoung đi kế bên Jun nhờ vậy Jun bớt đi vẻ đáng sợ kia.
- Yeonie! Bữa đầu đi học thấy thế nào?_ Seob hỏi khi 3 người họ đang đi chung.
- Rất vui, hi._ Ji đáp rồi cười với 2 người họ.
- Yeonie, nhà cậu ở đâu?_ Ki hỏi để 2 người đưa cô về tận nhà.
- Ở nhà của junhyungie.
Ji vẫn cười ngây ngô, Ki và Seob hơi khựng lại nhưng rồi họ nghĩ Ji và Jun do 2 gia đình quen biết nên Ji tạm thời sống chung nhà với Jun.
Trong khi Ji được Ki và Seob đưa về nhà thì Jun lại đưa Hwayoung về.
Tạm biệt Ki và Seob, Ji bước vào nhà.
Jun về tới nhà, vào phòng, liền thấy cô trong phòng. Jun tức giận đuổi Ji ra, anh giận cá mà chém thớt.
Với sự bực bội của anh, Ji lại dịu dàng cười hỏi có phải cô không ngồi chung bàn với anh nên anh giận.
Thấy nụ cười trên môi cô cơn giận của Jun hạ xuống anh nói cô bao nhiêu người không ngồi lại ngồi chung với Ki. Ji lại cười và nói nếu anh không thích cô ngồi chung với Ki, ngày mai cô sẽ ngồi chung với anh.
Jun nói "thôi bỏ đi, dù sao chỗ không được đổi tới, đổi lui, chỉ cần cô đừng thân với Ki quá là được rồi". Ji gật đầu nghe lời.
Ji gật đầu nhưng thực chất thân là gì Ji đâu biết nên những ngày sau vẫn chơi với Ki. Vô tình, tạo cơ hội cho jun và hwayoung.
Hwayoung khác Ji, cô ta là con người nhưng lại là con người có lòng tham vô đáy.
Với cô ta có jun rồi vẫn chưa đủ, cô ta vẫn muốn có Ki. Nhưng Ki và Ji luôn thân với nhau, vì thế Ji không những trở thành cái gai trong mắt của Hwayoung mà còn là vật cản đường để cô ta giành Ki.
Tin tức Hwayoung và Jun hẹn hò lan ra toàn trường cũng đã được 1 tháng chỉ sau ji nhập học 3 ngày. Cũng tức là Ji xuống trần giới được 1 tháng 6 ngày.
Ji được Jun mua cho một ngôi nhà nhỏ ở trong thành phố, nơi đó có trồng 1 khu vườn hoa cực đẹp, loài hoa đó có tên là tử đinh hương. Không biết vô tình hay trùng hợp mà loài hoa ấy sau này vẫn liên quan đến họ.
Jun mua cho Ji ngôi nhà, không phải vì tốt lành mà vì có hôm.Hwayoung đến nhà Jun thấy Ji, cô ta liền bỏ về giận mấy ngày, Jun giải thích đến gãy lưỡi để rồi cô ta nói không muốn Jun và Ji sống chung nhà nên Jun mua cho Ji ngôi nhà này.
Từ ngày Jun và Hwayoung hẹn hò thì khoảng cách của Ji và Jun ngày càng lớn, ngày càng xa. Nhưng ngược lại, Ji, Ki và Seob ngày một thân hơn. Bởi từ khi có Hwayoung thì trong mắt Jun đã không có Ji.
Cũng phải, trước giờ Jun có bao giờ để Ji vào mắt anh.
Được cậu ấm và đầu gấu, kiêm cả học sinh giỏi như Jun trở thành bạn trai thì sự hóng hách của Hwayoung ngày càng lớn.
Để có cả Jun và Ki, Hwayoung không ngừng tìm cơ hội để hại Ji.
Dù đang quen Jun, Hwayoung vẫn cố thân mật với Ki mà không để ý đến cảm giác của Jun, cô càng làm thế Jun càng không có thiện cảm với Ki.
Ki biết Hwayoung giờ là bạn gái của Jun, nên anh vẫn giữ khoảng cách với cô nhưng cô vẫn bám riết lấy anh.
Cứ cho là Jun thương cô rất nhiều đến nỗi mắt nhắm, mắt mở đi nhưng cái gì cũng có giới hạn, cho đến khi giới hạn chịu đựng của Jun không còn nữa, anh sẽ ra tay.
Đương nhiên anh thương hwayoung như thế sẽ không ra tay với cô mà anh sẽ xuống tay với Ki.
Trong lúc Ki đang đứng chờ Seob và Ji thì Jun kêu 2 người bạn dưới tay anh bắt Ki đi.
Họ bắt Ki vào nhà kho. Cho đến khi Ji và Seob ra không thấy Ki đâu, chợt trong mắt Ji hiện ra hình ảnh ở tương lai. Ji đã biết Jun bắt Ki đến nhà kho nên Ji và Seob đều đến nhà kho.
Tại nhà kho.
- Junhyungie bắt mình đến đây làm gì?_ Ki vẫn không hiểu tại sao Jun lại bắt anh.
- Để đánh! Dám có ý với bạn gái của Junhyungie._ 1 tên bạn của Jun nói.
- Cậu hiểu lầm rồi, mình biết Hwayoung là bạn gái cậu nên mình chỉ xem bạn ấy là bạn, người mình thích là Yeonie._ Ki nói những lời thật lòng.
Jun quay ra nhìn Ki.
Nghe nói thích Ji lòng anh khó chịu hơn khi Ki thân với Hwayoung. Riết rồi anh không hiểu rốt cuộc anh đang bị gì.
- Dù sao cũng cho mày bài học, từ nay về sau nên tránh xa Hwayoung ra.
Jun đấm một cú mạnh vào người Ki, Ki bị cú đấm bất ngờ thêm lực tay mạnh ấy nên không trụ được, té xuống đất.
Jun nắm cổ áo Ki lên, đấm cho Ki một cú nữa. Mặt Ki giờ đã bầm, máu bên mép miệng cũng ra vì lực đấm rất mạnh.
Jun vung tay định đấm 1 cú nữa vào mặt Ki may mắn Ji và Ki đến kịp.
Ji chạy đến, chắn trước mặt Ki như bảo vệ anh.
2 tên bạn của Jun thầm nói tại sao Ji lại biết mà đến đây, khi họ bắt Ki, lúc đó hoàn toàn không có ai.
Jun lúc này mới nhớ ra, Ji là Angel, không phải người thường.
Dù vậy nhưng anh vẫn . . .
- Park Jiyeon, đừng nghĩ cô là con gái, tôi sẽ không đánh._ Jun chắc chắn sẽ ra tay với Ji.
Seob đỡ Ki. Để Ji nói chuyện với Jun.
Đối diện với ánh mắt đầy lửa giận của Jun cũng là ánh mắt giận dữ của Ji.
Ji cuối cùng cũng biết tức giận, chỉ là cô không biết và Jun cũng không để ý.
- Tại sao Junhyungie lại đánh Kwangie? Nếu Junhyungie không thích Jiyeon gần với Gwangie thì Jiyeon sẽ không gần, chứ đừng đánh Gwangie như thế!
Jun ngẩn ra với câu nói của Ji, Ki nhíu mày, anh nhận ra chút gỉ đó khác biệt từ Jun đối với Ji
- Không phải như vậy! Tôi không muốn cậu ta và Hwayoung thân nhau quá._ Jun nhẹ giọng hẳn đi làm mọi người ngạc nhiên, riêng Ji thì không.
Ji bước lại đỡ Ki.
- Chỉ cần Junhyungie không đánh Gwangie nữa, Jiyeon, Seobie và cả Gwangie sẽ không thân với Youngie.
Hết câu, Ji, Ki, Seob 3 người họ rời khỏi nhà kho bỏ lại ánh mắt của Jun nhìn theo dáng Ji chăm chăm. Chợt trong 2 người kia nói với Jun "cậu thích Jiyeon rồi à!". Jun thoáng ngỡ ngàng nhưng rồi cũng trở về vẻ lạnh lùng nói làm gì có và cũng rời khỏi nhà kho.
Tuốt tận trên cao, qua những đám mây vào cánh cổng bảy sắc cầu vòng đang trộn lẫn. Trên 1 căn phòng kia, có 1 người con trai, dáng vẻ xuất chúng hơn người bình thường. Ngồi trên chiếc ghế nhìn vào hình ảnh chiếu lên từ ánh đèn pha lê kế bên kia. Thấy cảnh vừa rồi của Jun, Ji, Ki và Seob không khỏi thở dài
Đấng tối cao Angel, tại sao lại sắp xếp định mệnh của cô và vua của ác qủy Joker như vậy. Cả Zorro và Lucifer nữa. 4 người họ và 1 con người đầy lòng tham kia rơi vào chuyện tình của 5 người.
Thế nào con người đầy lòng tham kia sẽ hại đấng tối cao. Còn Qủy Vương Joker, rốt cuộc là đang yêu ai? Con người lòng tham không đáy kia hay đấng tối cao Angel, bạn thân của hắn?
Son namshin thở dài, anh biết đây là Angel viết, tự sắp đặt vận mệng của cô nhưng anh lại không biết cái kết của 5 người này bởi quyển sổ mà Angel ghi số phận của 5 người hiện thần định mệnh đang giữ, anh đã nhiều lần đến hỏi nhưng lại không đưa dù cho trên Thiên đàng ngoài Angel lớn nhất là tới anh. Nhưng lệnh Angel ban ra không kẻ nào dám cải.
Angel là vị thần thượng cổ duy nhất mà trời đất tạo thành còn sót lại, cô chỉ nhỏ hơn đức chúa trời còn lại đều đứng trên vạn
người, vạn thần.
Cái tên Angel không phải vì tính tình cô giống Angel mà đức chúa trời đặt muốn cô sao này sẽ tốt bụng như cái tên, sẽ không trở thành ác thần như Zorro hay Lucifer, kể cả Satan.
Cả lâu đài của thần Định Mệnh, ông cũng đang rầu rĩ với quyển sổ số phận của Angel mà Angel đã viết.
Angel ơi Angel, thần thật không ngờ chỉ vì một giọt nước mắt của ác ma mà người lại viết số phận mình như vậy? Người thật sự nên bảo ông già này nên làm cái gì cho người đây? Nhìn cái kết mà người đặt ra, thật sự thần không nỡ để người như vậy. Dù 3 tên ác thần và qủy Vương kia không sao nhưng người là đấng tối cao của tam giới nếu người bị gì thì ông già này sẽ bị Son Namshin giết mất.
Rối trí hồi lâu ông cũng nghĩ ra đành làm theo lời cô, ông sẽ nói với Son Nam Shin những gì mà cô đã dặn ông để cả Son Namshin cũng xuống trần.
Quay lại trần giới.
Ji, Ki và cả Seob hiện tại đang ở nhà Ki. May mắn, cha mẹ Ki ở nước ngoài vẫn chưa về nên không hay biết, anh bị đánh nếu không sẽ bắt anh chuyển trường.
- Gwangie bị junhyungie đánh đau lắm hả?
Thấy vết bầm trên mặt Ki, Ji cute hỏi hỏi.
Ki cười gượng, nói không sao?
Seob vào trong lấy dụng cụ y tế.
Còn Ji ở lại với Ki. Cô chạm nhẹ vết bầm, Ki chịu không đựng nhíu mày. Ji biết Ki rất đau nên cô áp 2 tay lên 2 má Ki trị thương cho anh. Ki không biết Ji trị thương cho anh, nhất thời Ki đỏ mặt với hành động của cô.
Seob đi ra thấy ánh sáng phát ra từ 2 bàn tay đặt trên má Ki. Khi Ji lấy tay xuống thì vết bầm trên mặt Ki hết rồi. Seob đi lại nhéo má Ki.
- Này làm gì vậy? Đau. . . Đau. . . Đau. . . Đau tớ, chỗ đó bị bầm đấy._ Ki bị Seob nhéo nhưng thực tế không đau.
- Gương mặt cậu đã hết vết bầm rồi.
Seob đưa gương cho Ki coi.
Quả thật đã hết, anh nhéo nhẹ má
- Đã hết đau rồi!
Ji và Ki đi ra cuối cùng, có cả Seob. Họ vui vẻ trò chuyện nhưng không biết là mặt Jun đang xám đi.
Thấy Ki không còn để ý đến mình nữa, Hwayoung đi kế bên Jun nhờ vậy Jun bớt đi vẻ đáng sợ kia.
- Yeonie! Bữa đầu đi học thấy thế nào?_ Seob hỏi khi 3 người họ đang đi chung.
- Rất vui, hi._ Ji đáp rồi cười với 2 người họ.
- Yeonie, nhà cậu ở đâu?_ Ki hỏi để 2 người đưa cô về tận nhà.
- Ở nhà của junhyungie.
Ji vẫn cười ngây ngô, Ki và Seob hơi khựng lại nhưng rồi họ nghĩ Ji và Jun do 2 gia đình quen biết nên Ji tạm thời sống chung nhà với Jun.
Trong khi Ji được Ki và Seob đưa về nhà thì Jun lại đưa Hwayoung về.
Tạm biệt Ki và Seob, Ji bước vào nhà.
Jun về tới nhà, vào phòng, liền thấy cô trong phòng. Jun tức giận đuổi Ji ra, anh giận cá mà chém thớt.
Với sự bực bội của anh, Ji lại dịu dàng cười hỏi có phải cô không ngồi chung bàn với anh nên anh giận.
Thấy nụ cười trên môi cô cơn giận của Jun hạ xuống anh nói cô bao nhiêu người không ngồi lại ngồi chung với Ki. Ji lại cười và nói nếu anh không thích cô ngồi chung với Ki, ngày mai cô sẽ ngồi chung với anh.
Jun nói "thôi bỏ đi, dù sao chỗ không được đổi tới, đổi lui, chỉ cần cô đừng thân với Ki quá là được rồi". Ji gật đầu nghe lời.
Ji gật đầu nhưng thực chất thân là gì Ji đâu biết nên những ngày sau vẫn chơi với Ki. Vô tình, tạo cơ hội cho jun và hwayoung.
Hwayoung khác Ji, cô ta là con người nhưng lại là con người có lòng tham vô đáy.
Với cô ta có jun rồi vẫn chưa đủ, cô ta vẫn muốn có Ki. Nhưng Ki và Ji luôn thân với nhau, vì thế Ji không những trở thành cái gai trong mắt của Hwayoung mà còn là vật cản đường để cô ta giành Ki.
Tin tức Hwayoung và Jun hẹn hò lan ra toàn trường cũng đã được 1 tháng chỉ sau ji nhập học 3 ngày. Cũng tức là Ji xuống trần giới được 1 tháng 6 ngày.
Ji được Jun mua cho một ngôi nhà nhỏ ở trong thành phố, nơi đó có trồng 1 khu vườn hoa cực đẹp, loài hoa đó có tên là tử đinh hương. Không biết vô tình hay trùng hợp mà loài hoa ấy sau này vẫn liên quan đến họ.
Jun mua cho Ji ngôi nhà, không phải vì tốt lành mà vì có hôm.Hwayoung đến nhà Jun thấy Ji, cô ta liền bỏ về giận mấy ngày, Jun giải thích đến gãy lưỡi để rồi cô ta nói không muốn Jun và Ji sống chung nhà nên Jun mua cho Ji ngôi nhà này.
Từ ngày Jun và Hwayoung hẹn hò thì khoảng cách của Ji và Jun ngày càng lớn, ngày càng xa. Nhưng ngược lại, Ji, Ki và Seob ngày một thân hơn. Bởi từ khi có Hwayoung thì trong mắt Jun đã không có Ji.
Cũng phải, trước giờ Jun có bao giờ để Ji vào mắt anh.
Được cậu ấm và đầu gấu, kiêm cả học sinh giỏi như Jun trở thành bạn trai thì sự hóng hách của Hwayoung ngày càng lớn.
Để có cả Jun và Ki, Hwayoung không ngừng tìm cơ hội để hại Ji.
Dù đang quen Jun, Hwayoung vẫn cố thân mật với Ki mà không để ý đến cảm giác của Jun, cô càng làm thế Jun càng không có thiện cảm với Ki.
Ki biết Hwayoung giờ là bạn gái của Jun, nên anh vẫn giữ khoảng cách với cô nhưng cô vẫn bám riết lấy anh.
Cứ cho là Jun thương cô rất nhiều đến nỗi mắt nhắm, mắt mở đi nhưng cái gì cũng có giới hạn, cho đến khi giới hạn chịu đựng của Jun không còn nữa, anh sẽ ra tay.
Đương nhiên anh thương hwayoung như thế sẽ không ra tay với cô mà anh sẽ xuống tay với Ki.
Trong lúc Ki đang đứng chờ Seob và Ji thì Jun kêu 2 người bạn dưới tay anh bắt Ki đi.
Họ bắt Ki vào nhà kho. Cho đến khi Ji và Seob ra không thấy Ki đâu, chợt trong mắt Ji hiện ra hình ảnh ở tương lai. Ji đã biết Jun bắt Ki đến nhà kho nên Ji và Seob đều đến nhà kho.
Tại nhà kho.
- Junhyungie bắt mình đến đây làm gì?_ Ki vẫn không hiểu tại sao Jun lại bắt anh.
- Để đánh! Dám có ý với bạn gái của Junhyungie._ 1 tên bạn của Jun nói.
- Cậu hiểu lầm rồi, mình biết Hwayoung là bạn gái cậu nên mình chỉ xem bạn ấy là bạn, người mình thích là Yeonie._ Ki nói những lời thật lòng.
Jun quay ra nhìn Ki.
Nghe nói thích Ji lòng anh khó chịu hơn khi Ki thân với Hwayoung. Riết rồi anh không hiểu rốt cuộc anh đang bị gì.
- Dù sao cũng cho mày bài học, từ nay về sau nên tránh xa Hwayoung ra.
Jun đấm một cú mạnh vào người Ki, Ki bị cú đấm bất ngờ thêm lực tay mạnh ấy nên không trụ được, té xuống đất.
Jun nắm cổ áo Ki lên, đấm cho Ki một cú nữa. Mặt Ki giờ đã bầm, máu bên mép miệng cũng ra vì lực đấm rất mạnh.
Jun vung tay định đấm 1 cú nữa vào mặt Ki may mắn Ji và Ki đến kịp.
Ji chạy đến, chắn trước mặt Ki như bảo vệ anh.
2 tên bạn của Jun thầm nói tại sao Ji lại biết mà đến đây, khi họ bắt Ki, lúc đó hoàn toàn không có ai.
Jun lúc này mới nhớ ra, Ji là Angel, không phải người thường.
Dù vậy nhưng anh vẫn . . .
- Park Jiyeon, đừng nghĩ cô là con gái, tôi sẽ không đánh._ Jun chắc chắn sẽ ra tay với Ji.
Seob đỡ Ki. Để Ji nói chuyện với Jun.
Đối diện với ánh mắt đầy lửa giận của Jun cũng là ánh mắt giận dữ của Ji.
Ji cuối cùng cũng biết tức giận, chỉ là cô không biết và Jun cũng không để ý.
- Tại sao Junhyungie lại đánh Kwangie? Nếu Junhyungie không thích Jiyeon gần với Gwangie thì Jiyeon sẽ không gần, chứ đừng đánh Gwangie như thế!
Jun ngẩn ra với câu nói của Ji, Ki nhíu mày, anh nhận ra chút gỉ đó khác biệt từ Jun đối với Ji
- Không phải như vậy! Tôi không muốn cậu ta và Hwayoung thân nhau quá._ Jun nhẹ giọng hẳn đi làm mọi người ngạc nhiên, riêng Ji thì không.
Ji bước lại đỡ Ki.
- Chỉ cần Junhyungie không đánh Gwangie nữa, Jiyeon, Seobie và cả Gwangie sẽ không thân với Youngie.
Hết câu, Ji, Ki, Seob 3 người họ rời khỏi nhà kho bỏ lại ánh mắt của Jun nhìn theo dáng Ji chăm chăm. Chợt trong 2 người kia nói với Jun "cậu thích Jiyeon rồi à!". Jun thoáng ngỡ ngàng nhưng rồi cũng trở về vẻ lạnh lùng nói làm gì có và cũng rời khỏi nhà kho.
Tuốt tận trên cao, qua những đám mây vào cánh cổng bảy sắc cầu vòng đang trộn lẫn. Trên 1 căn phòng kia, có 1 người con trai, dáng vẻ xuất chúng hơn người bình thường. Ngồi trên chiếc ghế nhìn vào hình ảnh chiếu lên từ ánh đèn pha lê kế bên kia. Thấy cảnh vừa rồi của Jun, Ji, Ki và Seob không khỏi thở dài
Đấng tối cao Angel, tại sao lại sắp xếp định mệnh của cô và vua của ác qủy Joker như vậy. Cả Zorro và Lucifer nữa. 4 người họ và 1 con người đầy lòng tham kia rơi vào chuyện tình của 5 người.
Thế nào con người đầy lòng tham kia sẽ hại đấng tối cao. Còn Qủy Vương Joker, rốt cuộc là đang yêu ai? Con người lòng tham không đáy kia hay đấng tối cao Angel, bạn thân của hắn?
Son namshin thở dài, anh biết đây là Angel viết, tự sắp đặt vận mệng của cô nhưng anh lại không biết cái kết của 5 người này bởi quyển sổ mà Angel ghi số phận của 5 người hiện thần định mệnh đang giữ, anh đã nhiều lần đến hỏi nhưng lại không đưa dù cho trên Thiên đàng ngoài Angel lớn nhất là tới anh. Nhưng lệnh Angel ban ra không kẻ nào dám cải.
Angel là vị thần thượng cổ duy nhất mà trời đất tạo thành còn sót lại, cô chỉ nhỏ hơn đức chúa trời còn lại đều đứng trên vạn
người, vạn thần.
Cái tên Angel không phải vì tính tình cô giống Angel mà đức chúa trời đặt muốn cô sao này sẽ tốt bụng như cái tên, sẽ không trở thành ác thần như Zorro hay Lucifer, kể cả Satan.
Cả lâu đài của thần Định Mệnh, ông cũng đang rầu rĩ với quyển sổ số phận của Angel mà Angel đã viết.
Angel ơi Angel, thần thật không ngờ chỉ vì một giọt nước mắt của ác ma mà người lại viết số phận mình như vậy? Người thật sự nên bảo ông già này nên làm cái gì cho người đây? Nhìn cái kết mà người đặt ra, thật sự thần không nỡ để người như vậy. Dù 3 tên ác thần và qủy Vương kia không sao nhưng người là đấng tối cao của tam giới nếu người bị gì thì ông già này sẽ bị Son Namshin giết mất.
Rối trí hồi lâu ông cũng nghĩ ra đành làm theo lời cô, ông sẽ nói với Son Nam Shin những gì mà cô đã dặn ông để cả Son Namshin cũng xuống trần.
Quay lại trần giới.
Ji, Ki và cả Seob hiện tại đang ở nhà Ki. May mắn, cha mẹ Ki ở nước ngoài vẫn chưa về nên không hay biết, anh bị đánh nếu không sẽ bắt anh chuyển trường.
- Gwangie bị junhyungie đánh đau lắm hả?
Thấy vết bầm trên mặt Ki, Ji cute hỏi hỏi.
Ki cười gượng, nói không sao?
Seob vào trong lấy dụng cụ y tế.
Còn Ji ở lại với Ki. Cô chạm nhẹ vết bầm, Ki chịu không đựng nhíu mày. Ji biết Ki rất đau nên cô áp 2 tay lên 2 má Ki trị thương cho anh. Ki không biết Ji trị thương cho anh, nhất thời Ki đỏ mặt với hành động của cô.
Seob đi ra thấy ánh sáng phát ra từ 2 bàn tay đặt trên má Ki. Khi Ji lấy tay xuống thì vết bầm trên mặt Ki hết rồi. Seob đi lại nhéo má Ki.
- Này làm gì vậy? Đau. . . Đau. . . Đau. . . Đau tớ, chỗ đó bị bầm đấy._ Ki bị Seob nhéo nhưng thực tế không đau.
- Gương mặt cậu đã hết vết bầm rồi.
Seob đưa gương cho Ki coi.
Quả thật đã hết, anh nhéo nhẹ má
- Đã hết đau rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.