Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 33
home Độc Bộ Thiên Hạ
18/02/2023
Vấn đề duy nhất là giá nhà quá mắc!
Với số tiền bây giờ của nàng, muốn mua một ngôi nhà ở vị trí tốt là chuyện không thể nào. Hơn nữa, cho dù có thôn trang thì thu nhập của nàng không cố định, trừ khi... Dựa lưng vào cây to lấy việc nhà nông làm niềm vui?
Yến Thu Xu nghĩ thế cảm thấy cũng được.
Việc này khá an toàn, Tiêu gia hỗ trợ bảo vệ, lại lợi dụng tài nấu nướng kéo vài kẻ có tiền đến làm khách.
Nàng tùy tiện mở tiệm như thế có thể ăn được một năm, chờ các con vật trong thôn trang lớn thì bán đi được một số tiền, không cần lo ăn uống nữa.
Yến Thu Xu bị suy nghĩ của mình chọc cười, nhưng cũng thầm nhớ rõ mục tiêu của mình.
Sáng sớm hôm sau, Yến Thu Xu làm một bát cháo thịt nạc đưa qua trước.
Sau khi ăn sáng xong, nàng muốn làm vài món ăn vặt.
Nàng còn chưa bắt đầu làm, Đông Đông đã chạy tới: "A Xu tỷ tỷ! Tỷ có làm món gì ngon cho đệ không?"
Yến Thu Xu lắc đầu: "Vẫn chưa, đang chuẩn bị làm."
Đôi mắt Đông Đông sáng lên: "Vậy đệ giúp một tay được không?"
Yến Thu Xu hơi hoài nghi: "Đệ làm được không? Ngộ nhỡ bị thương thì phải làm sao bây giờ?"
"Không đâu!" Đông Đông vỗ vỗ ngực cam đoan, thấy nàng vẫn chưa đồng ý thì nhào tới ôm chân nàng như rất quen thuộc: "A Xu tỷ tỷ, đệ rất ngoan!"
Nha hoàn phía sau hắn cười nói: "Người để tiểu thiếu gia giúp đi, sáng nay ngài ấy vừa thức dậy đã nhớ nhung, muốn ăn món nóng, Tứ tiểu thư cũng đồng ý rồi."
Yến Thu Xu: ...
Đây là cửa hàng quà vặt à?
Nàng đành phải gật đầu, nhưng trong nhà còn một đứa bé, vì thế nói: "Đệ có thể đi mời Uyển Nhi tới không? Hôm qua ta cũng hứa với muội ấy rồi."
"Không thành vấn đề!" Đông Đông vui vẻ đáp, thả Yến Thu Xu ra vội chạy ra ngoài. Bóng dáng nhỏ bé kia chớp một cái đã biến mất trước mặt nàng.
Yến Thu Xu vội vào bếp bắt đầu làm.
Thật ra sáng nay khi vừa thức giấc, nàng đã bảo đầu bếp phòng bên kia đưa ức gà đến, rải gia vị bắt đầu ướp, bây giờ vừa đúng lúc.
Hứa ma ma nhanh chóng nhóm lửa, Thủy Mỗi giúp thêm dầu, Yến Thu Xu đập quả trúng, pha bột mì, vì không có bột xù nền phải lặp lại mấy lần, đảm bảo bên ngoài được phủ đủ dày nhưng không dày quá.
Đến khi dầu sôi liu riu thì nhanh chóng cho ức gà đã chuẩn bị xong vào.
Chảo dầu lập tức vang lên tiếng "Xèo xèo..."
Gà rán chiên ba đến năm phút là được, dầu không được quá nóng sẽ dễ khét, giảm lửa để chiên từ từ, chờ thêm một chút.
Thời gian vừa đúng lúc.
Cửa viện vang lên tiếng Đông Đông vô cùng nhanh nhẹn: "Tỷ nhanh lên! Đệ ngửi thấy mùi thơm rồi!"
"Đệ chậm một chút, ta không theo kịp ~" Uyển Nhi nhẹ nhàng nhắc nhở đối phương, cố gắng xách váy đuổi theo đệ đệ đang chạy thật nhanh phía trước, khuôn mặt nhỏ nhắn nghẹn đỏ lên.
Đông Đông thở dài một tiếng, chỉ có thể dừng lại chờ cô bé.
Đến khi hai người đi cùng nhau, kéo tay Uyển Nhi chạy về nơi phát ra mùi hương.
"A Xu tỷ tỷ! Đệ gọi Uyển Nhi tỷ tỷ đến rồi!" Đông Đông lớn tiếng nói.
Yến Thu Xu cười tủm tỉm cầm đĩa trong tay quay đầu lại, ôn hòa nói: "Đúng lúc gà rán cũng chiên xong rồi, hai đệ muội có muốn ăn thử xem món này ngon không?"
Đông Đông chăm chú nhìn đồ vật trong mâm.
Một mùi thơm mới lạ thoáng qua chóp mũi, món kia màu vàng cam nhìn như hình bầu dục nhỏ, được cắt thành từng viên.
Với số tiền bây giờ của nàng, muốn mua một ngôi nhà ở vị trí tốt là chuyện không thể nào. Hơn nữa, cho dù có thôn trang thì thu nhập của nàng không cố định, trừ khi... Dựa lưng vào cây to lấy việc nhà nông làm niềm vui?
Yến Thu Xu nghĩ thế cảm thấy cũng được.
Việc này khá an toàn, Tiêu gia hỗ trợ bảo vệ, lại lợi dụng tài nấu nướng kéo vài kẻ có tiền đến làm khách.
Nàng tùy tiện mở tiệm như thế có thể ăn được một năm, chờ các con vật trong thôn trang lớn thì bán đi được một số tiền, không cần lo ăn uống nữa.
Yến Thu Xu bị suy nghĩ của mình chọc cười, nhưng cũng thầm nhớ rõ mục tiêu của mình.
Sáng sớm hôm sau, Yến Thu Xu làm một bát cháo thịt nạc đưa qua trước.
Sau khi ăn sáng xong, nàng muốn làm vài món ăn vặt.
Nàng còn chưa bắt đầu làm, Đông Đông đã chạy tới: "A Xu tỷ tỷ! Tỷ có làm món gì ngon cho đệ không?"
Yến Thu Xu lắc đầu: "Vẫn chưa, đang chuẩn bị làm."
Đôi mắt Đông Đông sáng lên: "Vậy đệ giúp một tay được không?"
Yến Thu Xu hơi hoài nghi: "Đệ làm được không? Ngộ nhỡ bị thương thì phải làm sao bây giờ?"
"Không đâu!" Đông Đông vỗ vỗ ngực cam đoan, thấy nàng vẫn chưa đồng ý thì nhào tới ôm chân nàng như rất quen thuộc: "A Xu tỷ tỷ, đệ rất ngoan!"
Nha hoàn phía sau hắn cười nói: "Người để tiểu thiếu gia giúp đi, sáng nay ngài ấy vừa thức dậy đã nhớ nhung, muốn ăn món nóng, Tứ tiểu thư cũng đồng ý rồi."
Yến Thu Xu: ...
Đây là cửa hàng quà vặt à?
Nàng đành phải gật đầu, nhưng trong nhà còn một đứa bé, vì thế nói: "Đệ có thể đi mời Uyển Nhi tới không? Hôm qua ta cũng hứa với muội ấy rồi."
"Không thành vấn đề!" Đông Đông vui vẻ đáp, thả Yến Thu Xu ra vội chạy ra ngoài. Bóng dáng nhỏ bé kia chớp một cái đã biến mất trước mặt nàng.
Yến Thu Xu vội vào bếp bắt đầu làm.
Thật ra sáng nay khi vừa thức giấc, nàng đã bảo đầu bếp phòng bên kia đưa ức gà đến, rải gia vị bắt đầu ướp, bây giờ vừa đúng lúc.
Hứa ma ma nhanh chóng nhóm lửa, Thủy Mỗi giúp thêm dầu, Yến Thu Xu đập quả trúng, pha bột mì, vì không có bột xù nền phải lặp lại mấy lần, đảm bảo bên ngoài được phủ đủ dày nhưng không dày quá.
Đến khi dầu sôi liu riu thì nhanh chóng cho ức gà đã chuẩn bị xong vào.
Chảo dầu lập tức vang lên tiếng "Xèo xèo..."
Gà rán chiên ba đến năm phút là được, dầu không được quá nóng sẽ dễ khét, giảm lửa để chiên từ từ, chờ thêm một chút.
Thời gian vừa đúng lúc.
Cửa viện vang lên tiếng Đông Đông vô cùng nhanh nhẹn: "Tỷ nhanh lên! Đệ ngửi thấy mùi thơm rồi!"
"Đệ chậm một chút, ta không theo kịp ~" Uyển Nhi nhẹ nhàng nhắc nhở đối phương, cố gắng xách váy đuổi theo đệ đệ đang chạy thật nhanh phía trước, khuôn mặt nhỏ nhắn nghẹn đỏ lên.
Đông Đông thở dài một tiếng, chỉ có thể dừng lại chờ cô bé.
Đến khi hai người đi cùng nhau, kéo tay Uyển Nhi chạy về nơi phát ra mùi hương.
"A Xu tỷ tỷ! Đệ gọi Uyển Nhi tỷ tỷ đến rồi!" Đông Đông lớn tiếng nói.
Yến Thu Xu cười tủm tỉm cầm đĩa trong tay quay đầu lại, ôn hòa nói: "Đúng lúc gà rán cũng chiên xong rồi, hai đệ muội có muốn ăn thử xem món này ngon không?"
Đông Đông chăm chú nhìn đồ vật trong mâm.
Một mùi thơm mới lạ thoáng qua chóp mũi, món kia màu vàng cam nhìn như hình bầu dục nhỏ, được cắt thành từng viên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.