Chương 25: Đồ Khốn 3
Xuân Phong Lựu Hỏa
24/05/2024
Ngôn Dịch thì trái ngược hoàn toàn với Kỳ Lãng. Anh là người khiêm tốn, luôn ở phía sau âm thầm làm mọi việc, cũng không hay nói lời hoa mỹ gì cả.
Bạch Hâm Thành và Đường Hân hiểu rõ tính tình của Ngôn Dịch nên khi nói chuyện với Kỳ Lãng thì cũng không quên gắp thức ăn liên tục cho Ngôn Dịch để anh không bị nhạy cảm quá.
Kỳ Lãng ghen: "Bố mẹ chỉ gắp thức ăn cho Ngôn Dịch thôi."
"Cũng gắp cho con này.", nói xong Đường Hân gắp một miếng bụng cá cho Kỳ Lãng.
"Bạch Hòa tự ăn nha, chắc không cần bố mẹ gắp thức ăn cho đâu."
"Con có phải trẻ con đâu.", Bạch Hòa nhìn Ngôn Dịch đang ngồi yên lặng rồi lại nhìn sang Kỳ Lãng đang cười tươi như hoa đào thối, "Con tự ăn được, cơm no áo ấm!"
Hai người này như thể đang tranh giành tình cảm vậy, con gái ruột như mình còn chưa nói gì mà, hai tên này định đến đây cướp bố mẹ của mình à?
Bạch Hâm Thành nói đùa: "Kỳ Lãng, giờ con cũng gọi hai tiếng bố mẹ rồi thì sau này làm con rể của bố mẹ đấy nhé."
Hô hấp của Bạch Hòa đột nhiên đông cứng lại, suýt nữa thì sặc cơm.
Nhưng Kỳ Lãng thì nói như mây trôi nước chảy: "Không cần phải sau này đâu ạ, hôm qua Bạch Hòa đã nhận lời tỏ tình của con rồi."
"Hả?", Bạch Hâm Thành và Đường Hân cùng nhìn về phía con gái.
Bạch Hòa đỏ bừng mặt rồi thề thốt phủ nhận: "Không phải! Hôm qua chỉ là hiểu nhầm thôi ạ. Hôm qua lớp trưởng tỏ tình với con, Kỳ Lãng giúp con giải vây thôi mà, như vậy không tính!"
"Ra là vậy..."
Nghe vậy thì trên mặt Đường Hân thoáng qua chút thất vọng.
Kỳ Lãng cười vô lại: "Không tính á? Tớ đau lòng quá đi."
"Tớ nhìn kiểu gì cũng không ra là cậu đang đau lòng đấy. Cái đồ vô lại này!"
"Bạch Hòa, không được nói chuyện với Tiểu Lãng như vậy, không lễ phép chút nào.", Bạch Hâm Thành nói.
Bạch Hòa ngượng ngùng im miệng lại, trên mặt Ngôn Dịch là vẻ u ám, anh buông đũa xuống.
Thấy bầu không khí có vẻ bất bình thường, Đường Hân sợ bọn nhỏ xấu hổ nên đổi chủ đề: "Tiểu Lãng, con thi có tốt không?"
Kỳ Lãng: "Cứ cho là hơn bảy trăm điểm đi ạ."
"Tốt quá rồi! Ngôn Dịch thì sao?"
"Cháu không chắc lắm ạ!", Ngôn Dịch cẩn trọng nói, "Chắc là không tốt lắm."
Bạch Hòa dựa vào cánh tay Ngôn Dịch rồi vội vàng nói: "Bố mẹ không cần hỏi, con lại càng không chắc! Dù sao thì con thấy... mình làm bài không tốt lắm, không chừng còn phải học lại."
Ngôn Dịch: "Chắc là cháu cũng phải học lại ạ."
Kỳ Lãng nghe Ngôn Dịch nói vậy thì trong mắt thoáng qua vẻ hoài nghi, nụ cười trên môi cũng nhạt đi mấy phần: "Thật hay giả thế, sao thi nhau đi học lại như ong vỡ tổ vậy? Học lại đang là trào lưu mới à?"
"Không sao không sao.", Bạch Hâm Thành vội vàng an ủi hai đứa con, "Học lại cũng được mà, bố mẹ cũng thấy hai đứa còn nhỏ, học lại một năm cũng không phải chuyện gì to tát, cũng không cần đi học đại học sớm như vậy."
"Vẫn chưa có điểm mà, sao vội khẳng định như thế được.", Kỳ Lãng hờ hững nói, "Không chừng Ngôn Dịch làm bài còn tốt hơn con đấy."
Ngôn Dịch liếc mắt nhìn Kỳ Lãng, Kỳ Lãng cũng đưa mắt nhìn lại, trong mắt cả hai như có tia lửa điện.
Ngôn Dịch hỏi Kỳ Lãng không chút khoan nhượng: "Cậu sẽ học lại sao?"
"Nếu không đạt được điểm số như mục tiêu ban đầu thì chắc tôi cũng học lại."
"Cậu cũng đặt mục tiêu đạt bao nhiêu điểm à?", Bạch Hòa tò mò hỏi, "Bao nhiêu thế?"
Kỳ Lãng đáp: "750."
Bạch Hòa: "..."
Toàn mấy đứa trâu bò!
Chỉ có một mình mình là học sinh bình thường thôi sao!
…
Bạch Hâm Thành và Đường Hân hiểu rõ tính tình của Ngôn Dịch nên khi nói chuyện với Kỳ Lãng thì cũng không quên gắp thức ăn liên tục cho Ngôn Dịch để anh không bị nhạy cảm quá.
Kỳ Lãng ghen: "Bố mẹ chỉ gắp thức ăn cho Ngôn Dịch thôi."
"Cũng gắp cho con này.", nói xong Đường Hân gắp một miếng bụng cá cho Kỳ Lãng.
"Bạch Hòa tự ăn nha, chắc không cần bố mẹ gắp thức ăn cho đâu."
"Con có phải trẻ con đâu.", Bạch Hòa nhìn Ngôn Dịch đang ngồi yên lặng rồi lại nhìn sang Kỳ Lãng đang cười tươi như hoa đào thối, "Con tự ăn được, cơm no áo ấm!"
Hai người này như thể đang tranh giành tình cảm vậy, con gái ruột như mình còn chưa nói gì mà, hai tên này định đến đây cướp bố mẹ của mình à?
Bạch Hâm Thành nói đùa: "Kỳ Lãng, giờ con cũng gọi hai tiếng bố mẹ rồi thì sau này làm con rể của bố mẹ đấy nhé."
Hô hấp của Bạch Hòa đột nhiên đông cứng lại, suýt nữa thì sặc cơm.
Nhưng Kỳ Lãng thì nói như mây trôi nước chảy: "Không cần phải sau này đâu ạ, hôm qua Bạch Hòa đã nhận lời tỏ tình của con rồi."
"Hả?", Bạch Hâm Thành và Đường Hân cùng nhìn về phía con gái.
Bạch Hòa đỏ bừng mặt rồi thề thốt phủ nhận: "Không phải! Hôm qua chỉ là hiểu nhầm thôi ạ. Hôm qua lớp trưởng tỏ tình với con, Kỳ Lãng giúp con giải vây thôi mà, như vậy không tính!"
"Ra là vậy..."
Nghe vậy thì trên mặt Đường Hân thoáng qua chút thất vọng.
Kỳ Lãng cười vô lại: "Không tính á? Tớ đau lòng quá đi."
"Tớ nhìn kiểu gì cũng không ra là cậu đang đau lòng đấy. Cái đồ vô lại này!"
"Bạch Hòa, không được nói chuyện với Tiểu Lãng như vậy, không lễ phép chút nào.", Bạch Hâm Thành nói.
Bạch Hòa ngượng ngùng im miệng lại, trên mặt Ngôn Dịch là vẻ u ám, anh buông đũa xuống.
Thấy bầu không khí có vẻ bất bình thường, Đường Hân sợ bọn nhỏ xấu hổ nên đổi chủ đề: "Tiểu Lãng, con thi có tốt không?"
Kỳ Lãng: "Cứ cho là hơn bảy trăm điểm đi ạ."
"Tốt quá rồi! Ngôn Dịch thì sao?"
"Cháu không chắc lắm ạ!", Ngôn Dịch cẩn trọng nói, "Chắc là không tốt lắm."
Bạch Hòa dựa vào cánh tay Ngôn Dịch rồi vội vàng nói: "Bố mẹ không cần hỏi, con lại càng không chắc! Dù sao thì con thấy... mình làm bài không tốt lắm, không chừng còn phải học lại."
Ngôn Dịch: "Chắc là cháu cũng phải học lại ạ."
Kỳ Lãng nghe Ngôn Dịch nói vậy thì trong mắt thoáng qua vẻ hoài nghi, nụ cười trên môi cũng nhạt đi mấy phần: "Thật hay giả thế, sao thi nhau đi học lại như ong vỡ tổ vậy? Học lại đang là trào lưu mới à?"
"Không sao không sao.", Bạch Hâm Thành vội vàng an ủi hai đứa con, "Học lại cũng được mà, bố mẹ cũng thấy hai đứa còn nhỏ, học lại một năm cũng không phải chuyện gì to tát, cũng không cần đi học đại học sớm như vậy."
"Vẫn chưa có điểm mà, sao vội khẳng định như thế được.", Kỳ Lãng hờ hững nói, "Không chừng Ngôn Dịch làm bài còn tốt hơn con đấy."
Ngôn Dịch liếc mắt nhìn Kỳ Lãng, Kỳ Lãng cũng đưa mắt nhìn lại, trong mắt cả hai như có tia lửa điện.
Ngôn Dịch hỏi Kỳ Lãng không chút khoan nhượng: "Cậu sẽ học lại sao?"
"Nếu không đạt được điểm số như mục tiêu ban đầu thì chắc tôi cũng học lại."
"Cậu cũng đặt mục tiêu đạt bao nhiêu điểm à?", Bạch Hòa tò mò hỏi, "Bao nhiêu thế?"
Kỳ Lãng đáp: "750."
Bạch Hòa: "..."
Toàn mấy đứa trâu bò!
Chỉ có một mình mình là học sinh bình thường thôi sao!
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.