Chương 25: Nhân họa đắc phúc (1)
Bắc Ngạn
28/11/2016
Chương 022: Nhân họa đắc phúc (1)
Ông Van đang bưng cai ly, tay run môt cai, noi: – Vây lam sao bây giơ? Tôi nghe noi qua môt thang nưa ngay ca tiên thât nghiêp nha may cung không co kha năng tra.
Trương Vi noi: – Hiên tai co nha đâu tư nhin trung miêng đât cua nha may, muôn xây nha lam bât đông san trên manh đât nay. Ho Quach va ho Lưu dư đinh đem toan bô nha may sưa sang lai môt lân đem ban cho nha đâu tư.
Đai Hô măng: – Con me no đô pha cua, nha may ban đi rôi, vây chung ta thi sao?
Trương Vi noi: – Vê phân công nhân viên chưc thi nghe noi la dung tiên ban đât đê thanh toan.
Trinh Đô Phu noi: – Mẹ nó, thanh toan kiêu đo thi co bao nhiêu tiên, câm mây chuc ngan lam sao sông nưa đơi sau?
Đai Hô u ru noi: – Đung đo, nêu qua thât nha may bi ban đi, chung ta không co môt tia hi vong nao.
Luc nay Đam Ngoc Phân đôt nhiên xen vao: – Trương Vi, măt kia cung không co sao?
Trương Vi noi: – Không phai vây sao? Nghe đươc cach noi nay, lang giêng xung quanh va tiêu Ngu đêu băt đâu chưi rua ca lên.
Đam Ngoc Phân măt may nhăn nho noi: – Nêu qua thât như vây thi kêu moi ngươi lam sao ma sông?
Trinh Đô Phu lo lăng noi: – Trương Vi, chuyên nay con phai ban bac cung moi ngươi, mây ngan ngươi cua nha may không thê đê cho mây tên pha cua qua măt như vây.
Trương Vi đôt nhiên nhơ ra cai gi đo, quay đâu hoi Sơ Thiên Thư: – Chung ta la đơn vi quôc doanh, hăn la thuôc vê Uy ban Quan ly Giam sat Nha nươc quan ly, tôi nghe noi bươc đâu thi phương an đa đươc trinh bao lên rôi, câu co biêt không?
Trương Vi noi không sai, doanh nghiêp nha nươc cai cach thay đôi chê đô qua thât thuôc vê Uy ban Quan ly Giam sat Nha nươc dẫn đầu phu trach.
Nhưng, những việc thuộc nghiêp vu chinh thưc cua Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc thi phong Tông hơp la phia cuôi cung biêt đươc, co nghia la Sơ Thiên Thư cung không biêt viêc thay đôi chinh sach chê đô cua nha may co đươc bao cao lên hay chưa, măt hăn nong lên ham hô noi: – Không co.
Trinh Đô Phu long đây chơ mong noi: – Vây cung không đên nôi nao, tiêu Sơ, cậu thât tôt bung, lai la lanh đao cua Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc, cân phai lam chu cho nhưng ngươi thât nghiêp như chung tôi.
Lơi noi nay đươc noi ra khiên cho Sơ Thiên Thư vô cung xâu hô, hân không tim đươc môt cai lô đê chui vao.
Haizz, chi dựa vào môt nhân viên quen như mình, chuyên cua minh cung phai măc cho ngươi khac đinh đoat, lam sao co thê lam chu cho mây ngan công nhân viên chưc cua nha may.
Nghe Trương Vi bon ho ban luân, nhin khuôn măt u sâu cua Đam Ngoc Phân, Sơ Thiên Thư cam thây trong long kho chiu, không khoi âm thâm cam than: – Nhưng ngươi dươi đay xa hôi thât sư qua khô!
Nhưng bon Quan Hao Vu, Hoang Như Sơn chi ngôi trong phong lam viêc, bon ho chi nghe đươc bon Bi thư Quach, Xương trương Lưu bao cao, căn ban không nghe đươc tiêng gọi cua công nhân viên chưc thât nghiêp, nhin không thây kho khăn cua ho, cai ma bon chung muôn giư chi la cai chưc trên ngươi ma không phai quyên lơi hơp phap cua công nhân viên chưc thât nghiêp.
Luc nay Sơ Thiên Thư sâu săc cam nhân đươc trươc đây chinh minh quyêt chi lam quan chi vi muôn mua nha mua xe tim môt ngươi vơ tôt, vi không muôn bi Điên Khăc Minh ưc hiêp, vi đê cho ngươi nha cua Lưu Xuân Na co cuôc sông tôt, Nhưng chi hương nay đê trươc măt mây ngan công nhân viên chưc thât nghiêp la qua nho be va pham tuc vô cung.
Sơ Thiên Thư hân không thê ngay lâp tưc vao ngay mai lên lam chu nhiêm Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc, không dam noi la muôn thay đai bô phân công nhân viên chưc thât nghiêp mưu câu tao phuc, nhưng tôi thiêu co thê bao vê quyên lơi hơp phap cua ho.
Thây Sơ Thiên Thư không con lơi nao đê noi, Trương Vi câm chiêc đua gõ mạnh lên mặt bàn lơn tiêng noi: – Nêu thât sư không con cach nao nưa thi chung ta sẽ tâp thê khiêu nai.
Vai ngươi như Trinh Đô Phu, đai Hô, ông Van cung nâng ly giong năng nê noi: – Đung, băng bât cư gia nao.
Nhin bon Trương Vi y chi dâng trao, Sơ Thiên Thư cung suc sôi nhiêt huyêt!
Lam quan, lam quan lơn, vi ngươi thân bên canh, vi ngươi dân thâp cô be hong.
Thứ hai, Sở Thiên Thư như thường ngày tám giờ kém mười đến trụ sở Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, hắn mặc áo sơ mi trắng, đeo cà vạt hàng hiệu, quần tây phẳng phiu, đầu tóc được chải cẩn thận, trên mặt mang theo ý cười, cả người toát ra vẻ oai hùng, tinh thần sảng khoái.
Vừa bước vào tòa nhà, Sở Thiên Thư liền nhiệt tình chào hỏi Trịnh Tiểu Mẫn ở lễ tân, cười nói: – Chào buổi sáng!
Trịnh Tiểu Mẫn liền xuất hiện nụ cười tràn đầy ngọt ngào, khuôn mặt ngây thơ hiện ra hai lúm đồng tiền, nói: – Anh Sở, chào buổi sáng.
Sở Thiên Thư đưa tay sờ cái ót đáng yêu của cô, nói: – Không biết lớn nhỏ. Nói xong, trực tiếp chạy vội lên lầu hai.
Trịnh Tiểu Mẫn nhìn bóng lưng hắn đi vào liền hiểu ý cười.
Anh Sở thật là khôi ngô tuấn tú, tiếc là lúc nào anh cũng xem mình là trẻ con, thật là đáng ghét mà.
Đến văn phòng, Sở Thiên Thư giống như bình thường đi nấu nước, làm vệ sinh, làm việc rất kinh khủng.
Những người trong Ủy ban Quản lý nhìn thấy như vậy, trong lòng đều âm thầm cảm thấy kỳ quái: Tên này thật biết cách bình tĩnh! Sắp bị đi đày rồi mà còn cần cù như vậy đúng là hiếm thấy.
Dựa theo sự sắp đặt thì sau khi Quan Hạo Vũ tới, lập tức triển khai hội nghị mở rộng tổ Đảng.
Hội nghị do Chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước kiêm Bí thư tổ Đảng chủ trì, lãnh đạo Ủy ban Hoàng Như Sơn, Giản Nhược Minh, Đoàn Thanh Sơn đương nhiên là thành viên của tổ Đảng, Trưởng phòng nhân sự Âu Dương Mỹ Mỹ, Chủ nhiệm chánh văn phòng Điền Khắc Minh là đối tượng mở rộng, dự thính hội nghị.
Trên cơ bản đây chính là hội nghị cao cấp nhất thuộc nội bộ của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước.
Từ trước đến nay, Quan Hạo Vũ đều nắm hết quyền hành, những người khác chỉ có thể theo lệnh mà làm.
Ngay từ lời mở đầu Quan Hạo Vũ đã đi thẳng vào vấn đề: – Buổi họp mở rộng tổ Đảng ngày hôm nay, chủ yếu là xem xét thông qua danh sách điêu đi thôn xa, tiện thể thảo luận một chút công việc của Uy ban. Trưởng phòng Âu Dương và Chủ nhiệm Điền, trong hai người ai là người nói trước, hãy nêu ra ý kiến của hai người đi.
Âu Dương Mỹ Mỹ nhìn Điền Khắc Minh.
Cái đầu trọc của Điền Khắc Minh chảy đầy mồ hôi, ông ta dùng khăn giấy lau qua một chút, sau đó ủ rũ lấy ra một tờ giấy uể oải nói: – Tôi đã suy nghĩ thật lâu quyết định chủ động xin gia nhập “Hoạt động nhập xã ở thôn”, đây là đơn xin gia nhập của tôi, xin tổ Đảng phê duyệt.
Vừa dứt lời, ai nấy đều ngạc nhiên.
Chỉ có trên miệng của Giản Nhược Minh là hiện lên một tia cười lạnh không dễ gì phát giác.
Quan Hạo Vũ dù sao cũng là người đứng đầu, sau khi kinh ngạc liền lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường, ông ta nghiêng đầu nói với Âu Dương Mỹ Mỹ: – Trưởng phòng Âu Dương, còn ý kiến bộ phận nhân sự của cô thì sao?
Âu Dương Mỹ Mỹ có chút canh cánh trong lòng đối với việc thứ sáu tuần trước Điền Khắc Minh không nể mặt, hơn nữa nghe nói Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước có khả năng thăng chức một vị lãnh đạo Uy ban, Điền Khắc Minh là đối thủ cạnh trạnh lớn nhất của cô ta, bây giờ nhìn thấy ông ta chủ động xin gia nhập “Hoat đông về thôn xã”, trong lòng sớm đã vui như nở hoa, cô ta lập tức trả lời:
– Chủ nhiệm Điền nôi lên như la môt tâm gương đi đâu, cá nhân tôi cho rằng tinh thần này đáng để đề xướng và cổ vũ.
Đoàn Thanh Sơn và Giản Nhược Minh lần lượt tỏ thái độ, tất nhiên cũng là ủng hộ và chấp nhận.
Hoàng Như Sơn trừng mắt nhìn cái đầu trọc của Điền Khắc Minh một hồi lâu, không biết tên này có phải uống lộn thuốc hay không, không ngờ lại không đẩy người đã được dự định trước là Sở Thiên Thư. Nếu như y đa muốn nhảy vào hố lửa, thì minh muốn ngăn cản cũng không có lí do, chỉ đành giả bộ khen Điền Khắc Minh vài câu rồi giơ tay đồng ý.
Đa số thắng thiểu số, đây là nguyên tắc của những tổ chức thông thường.
Dù sao cũng không dính đến những lợi ích phân tranh to lớn, những người nịnh hót trong cơ quan không thiếu, mất hoặc thêm một tên như Điền Khắc Minh cũng không quan trọng. Quan Hạo Vũ tất nhiên là không còn lời nào để nói, ông ta liếc nhìn Điền Khắc Minh một cái rôi thong thả nói: – Trưởng phòng Âu Dương, vậy cô cứ dựa theo kết quả mà tổ Đảng thao luân ra, báo cáo danh sách lên cấp trên đi.
Tiếp tục thảo luận những công việc liên quan, trên cơ bản đều là những công việc mà nội dung đã được duyệt, rất nhanh liền thông nhât y kiên.
Trước khi hội nghị kết thúc, Quan Hạo Vũ như thường lệ hỏi: – Mọi người còn có vấn đề gì nữa không?
Lúc này, Âu Dương Mỹ Mỹ đội nhiên lên tiếng: – Chủ nhiệm Quan, tôi còn có một việc muốn hỏi, chủ nhiệm Điền đi “Hoat đông về thôn xã” rồi thì sau này công việc văn phòng hằng ngày ai phụ trách đây?
Câu hỏi này của Âu Dương Mỹ Mỹ ý tứ rất rõ ràng, chính là không để cho Điền Khắc Minh một đường lui, trước tiên phế vị trí hiện giờ của ông ta rồi nói sau.
Suốt buổi Điền Khắc Minh vẫn luôn rầu rĩ không vui, có khổ không nói được, chỉ có thể âm thầm chửi: đúng là độc ac nhất lòng dạ đàn bà! Âu Dương Mỹ Mỹ, cô thấy tôi xui xẻo như vậy còn chưa đủ, lại thừa cơ hãm hại tôi nữa, mẹ nó, đây rất có thể là Sở Thiên Thư cùng với Âu Dương Mỹ Mỹ hợp nhau muốn đưa minh vào chỗ chết mà.
Ông Van đang bưng cai ly, tay run môt cai, noi: – Vây lam sao bây giơ? Tôi nghe noi qua môt thang nưa ngay ca tiên thât nghiêp nha may cung không co kha năng tra.
Trương Vi noi: – Hiên tai co nha đâu tư nhin trung miêng đât cua nha may, muôn xây nha lam bât đông san trên manh đât nay. Ho Quach va ho Lưu dư đinh đem toan bô nha may sưa sang lai môt lân đem ban cho nha đâu tư.
Đai Hô măng: – Con me no đô pha cua, nha may ban đi rôi, vây chung ta thi sao?
Trương Vi noi: – Vê phân công nhân viên chưc thi nghe noi la dung tiên ban đât đê thanh toan.
Trinh Đô Phu noi: – Mẹ nó, thanh toan kiêu đo thi co bao nhiêu tiên, câm mây chuc ngan lam sao sông nưa đơi sau?
Đai Hô u ru noi: – Đung đo, nêu qua thât nha may bi ban đi, chung ta không co môt tia hi vong nao.
Luc nay Đam Ngoc Phân đôt nhiên xen vao: – Trương Vi, măt kia cung không co sao?
Trương Vi noi: – Không phai vây sao? Nghe đươc cach noi nay, lang giêng xung quanh va tiêu Ngu đêu băt đâu chưi rua ca lên.
Đam Ngoc Phân măt may nhăn nho noi: – Nêu qua thât như vây thi kêu moi ngươi lam sao ma sông?
Trinh Đô Phu lo lăng noi: – Trương Vi, chuyên nay con phai ban bac cung moi ngươi, mây ngan ngươi cua nha may không thê đê cho mây tên pha cua qua măt như vây.
Trương Vi đôt nhiên nhơ ra cai gi đo, quay đâu hoi Sơ Thiên Thư: – Chung ta la đơn vi quôc doanh, hăn la thuôc vê Uy ban Quan ly Giam sat Nha nươc quan ly, tôi nghe noi bươc đâu thi phương an đa đươc trinh bao lên rôi, câu co biêt không?
Trương Vi noi không sai, doanh nghiêp nha nươc cai cach thay đôi chê đô qua thât thuôc vê Uy ban Quan ly Giam sat Nha nươc dẫn đầu phu trach.
Nhưng, những việc thuộc nghiêp vu chinh thưc cua Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc thi phong Tông hơp la phia cuôi cung biêt đươc, co nghia la Sơ Thiên Thư cung không biêt viêc thay đôi chinh sach chê đô cua nha may co đươc bao cao lên hay chưa, măt hăn nong lên ham hô noi: – Không co.
Trinh Đô Phu long đây chơ mong noi: – Vây cung không đên nôi nao, tiêu Sơ, cậu thât tôt bung, lai la lanh đao cua Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc, cân phai lam chu cho nhưng ngươi thât nghiêp như chung tôi.
Lơi noi nay đươc noi ra khiên cho Sơ Thiên Thư vô cung xâu hô, hân không tim đươc môt cai lô đê chui vao.
Haizz, chi dựa vào môt nhân viên quen như mình, chuyên cua minh cung phai măc cho ngươi khac đinh đoat, lam sao co thê lam chu cho mây ngan công nhân viên chưc cua nha may.
Nghe Trương Vi bon ho ban luân, nhin khuôn măt u sâu cua Đam Ngoc Phân, Sơ Thiên Thư cam thây trong long kho chiu, không khoi âm thâm cam than: – Nhưng ngươi dươi đay xa hôi thât sư qua khô!
Nhưng bon Quan Hao Vu, Hoang Như Sơn chi ngôi trong phong lam viêc, bon ho chi nghe đươc bon Bi thư Quach, Xương trương Lưu bao cao, căn ban không nghe đươc tiêng gọi cua công nhân viên chưc thât nghiêp, nhin không thây kho khăn cua ho, cai ma bon chung muôn giư chi la cai chưc trên ngươi ma không phai quyên lơi hơp phap cua công nhân viên chưc thât nghiêp.
Luc nay Sơ Thiên Thư sâu săc cam nhân đươc trươc đây chinh minh quyêt chi lam quan chi vi muôn mua nha mua xe tim môt ngươi vơ tôt, vi không muôn bi Điên Khăc Minh ưc hiêp, vi đê cho ngươi nha cua Lưu Xuân Na co cuôc sông tôt, Nhưng chi hương nay đê trươc măt mây ngan công nhân viên chưc thât nghiêp la qua nho be va pham tuc vô cung.
Sơ Thiên Thư hân không thê ngay lâp tưc vao ngay mai lên lam chu nhiêm Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc, không dam noi la muôn thay đai bô phân công nhân viên chưc thât nghiêp mưu câu tao phuc, nhưng tôi thiêu co thê bao vê quyên lơi hơp phap cua ho.
Thây Sơ Thiên Thư không con lơi nao đê noi, Trương Vi câm chiêc đua gõ mạnh lên mặt bàn lơn tiêng noi: – Nêu thât sư không con cach nao nưa thi chung ta sẽ tâp thê khiêu nai.
Vai ngươi như Trinh Đô Phu, đai Hô, ông Van cung nâng ly giong năng nê noi: – Đung, băng bât cư gia nao.
Nhin bon Trương Vi y chi dâng trao, Sơ Thiên Thư cung suc sôi nhiêt huyêt!
Lam quan, lam quan lơn, vi ngươi thân bên canh, vi ngươi dân thâp cô be hong.
Thứ hai, Sở Thiên Thư như thường ngày tám giờ kém mười đến trụ sở Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, hắn mặc áo sơ mi trắng, đeo cà vạt hàng hiệu, quần tây phẳng phiu, đầu tóc được chải cẩn thận, trên mặt mang theo ý cười, cả người toát ra vẻ oai hùng, tinh thần sảng khoái.
Vừa bước vào tòa nhà, Sở Thiên Thư liền nhiệt tình chào hỏi Trịnh Tiểu Mẫn ở lễ tân, cười nói: – Chào buổi sáng!
Trịnh Tiểu Mẫn liền xuất hiện nụ cười tràn đầy ngọt ngào, khuôn mặt ngây thơ hiện ra hai lúm đồng tiền, nói: – Anh Sở, chào buổi sáng.
Sở Thiên Thư đưa tay sờ cái ót đáng yêu của cô, nói: – Không biết lớn nhỏ. Nói xong, trực tiếp chạy vội lên lầu hai.
Trịnh Tiểu Mẫn nhìn bóng lưng hắn đi vào liền hiểu ý cười.
Anh Sở thật là khôi ngô tuấn tú, tiếc là lúc nào anh cũng xem mình là trẻ con, thật là đáng ghét mà.
Đến văn phòng, Sở Thiên Thư giống như bình thường đi nấu nước, làm vệ sinh, làm việc rất kinh khủng.
Những người trong Ủy ban Quản lý nhìn thấy như vậy, trong lòng đều âm thầm cảm thấy kỳ quái: Tên này thật biết cách bình tĩnh! Sắp bị đi đày rồi mà còn cần cù như vậy đúng là hiếm thấy.
Dựa theo sự sắp đặt thì sau khi Quan Hạo Vũ tới, lập tức triển khai hội nghị mở rộng tổ Đảng.
Hội nghị do Chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước kiêm Bí thư tổ Đảng chủ trì, lãnh đạo Ủy ban Hoàng Như Sơn, Giản Nhược Minh, Đoàn Thanh Sơn đương nhiên là thành viên của tổ Đảng, Trưởng phòng nhân sự Âu Dương Mỹ Mỹ, Chủ nhiệm chánh văn phòng Điền Khắc Minh là đối tượng mở rộng, dự thính hội nghị.
Trên cơ bản đây chính là hội nghị cao cấp nhất thuộc nội bộ của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước.
Từ trước đến nay, Quan Hạo Vũ đều nắm hết quyền hành, những người khác chỉ có thể theo lệnh mà làm.
Ngay từ lời mở đầu Quan Hạo Vũ đã đi thẳng vào vấn đề: – Buổi họp mở rộng tổ Đảng ngày hôm nay, chủ yếu là xem xét thông qua danh sách điêu đi thôn xa, tiện thể thảo luận một chút công việc của Uy ban. Trưởng phòng Âu Dương và Chủ nhiệm Điền, trong hai người ai là người nói trước, hãy nêu ra ý kiến của hai người đi.
Âu Dương Mỹ Mỹ nhìn Điền Khắc Minh.
Cái đầu trọc của Điền Khắc Minh chảy đầy mồ hôi, ông ta dùng khăn giấy lau qua một chút, sau đó ủ rũ lấy ra một tờ giấy uể oải nói: – Tôi đã suy nghĩ thật lâu quyết định chủ động xin gia nhập “Hoạt động nhập xã ở thôn”, đây là đơn xin gia nhập của tôi, xin tổ Đảng phê duyệt.
Vừa dứt lời, ai nấy đều ngạc nhiên.
Chỉ có trên miệng của Giản Nhược Minh là hiện lên một tia cười lạnh không dễ gì phát giác.
Quan Hạo Vũ dù sao cũng là người đứng đầu, sau khi kinh ngạc liền lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường, ông ta nghiêng đầu nói với Âu Dương Mỹ Mỹ: – Trưởng phòng Âu Dương, còn ý kiến bộ phận nhân sự của cô thì sao?
Âu Dương Mỹ Mỹ có chút canh cánh trong lòng đối với việc thứ sáu tuần trước Điền Khắc Minh không nể mặt, hơn nữa nghe nói Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước có khả năng thăng chức một vị lãnh đạo Uy ban, Điền Khắc Minh là đối thủ cạnh trạnh lớn nhất của cô ta, bây giờ nhìn thấy ông ta chủ động xin gia nhập “Hoat đông về thôn xã”, trong lòng sớm đã vui như nở hoa, cô ta lập tức trả lời:
– Chủ nhiệm Điền nôi lên như la môt tâm gương đi đâu, cá nhân tôi cho rằng tinh thần này đáng để đề xướng và cổ vũ.
Đoàn Thanh Sơn và Giản Nhược Minh lần lượt tỏ thái độ, tất nhiên cũng là ủng hộ và chấp nhận.
Hoàng Như Sơn trừng mắt nhìn cái đầu trọc của Điền Khắc Minh một hồi lâu, không biết tên này có phải uống lộn thuốc hay không, không ngờ lại không đẩy người đã được dự định trước là Sở Thiên Thư. Nếu như y đa muốn nhảy vào hố lửa, thì minh muốn ngăn cản cũng không có lí do, chỉ đành giả bộ khen Điền Khắc Minh vài câu rồi giơ tay đồng ý.
Đa số thắng thiểu số, đây là nguyên tắc của những tổ chức thông thường.
Dù sao cũng không dính đến những lợi ích phân tranh to lớn, những người nịnh hót trong cơ quan không thiếu, mất hoặc thêm một tên như Điền Khắc Minh cũng không quan trọng. Quan Hạo Vũ tất nhiên là không còn lời nào để nói, ông ta liếc nhìn Điền Khắc Minh một cái rôi thong thả nói: – Trưởng phòng Âu Dương, vậy cô cứ dựa theo kết quả mà tổ Đảng thao luân ra, báo cáo danh sách lên cấp trên đi.
Tiếp tục thảo luận những công việc liên quan, trên cơ bản đều là những công việc mà nội dung đã được duyệt, rất nhanh liền thông nhât y kiên.
Trước khi hội nghị kết thúc, Quan Hạo Vũ như thường lệ hỏi: – Mọi người còn có vấn đề gì nữa không?
Lúc này, Âu Dương Mỹ Mỹ đội nhiên lên tiếng: – Chủ nhiệm Quan, tôi còn có một việc muốn hỏi, chủ nhiệm Điền đi “Hoat đông về thôn xã” rồi thì sau này công việc văn phòng hằng ngày ai phụ trách đây?
Câu hỏi này của Âu Dương Mỹ Mỹ ý tứ rất rõ ràng, chính là không để cho Điền Khắc Minh một đường lui, trước tiên phế vị trí hiện giờ của ông ta rồi nói sau.
Suốt buổi Điền Khắc Minh vẫn luôn rầu rĩ không vui, có khổ không nói được, chỉ có thể âm thầm chửi: đúng là độc ac nhất lòng dạ đàn bà! Âu Dương Mỹ Mỹ, cô thấy tôi xui xẻo như vậy còn chưa đủ, lại thừa cơ hãm hại tôi nữa, mẹ nó, đây rất có thể là Sở Thiên Thư cùng với Âu Dương Mỹ Mỹ hợp nhau muốn đưa minh vào chỗ chết mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.