Chương 89: Bao giờ mới chịu cưới?
Kiều Liên
21/08/2019
"Hoa Kỳ Tâm, bao giờ em mới chịu lấy anh?"
Vũ Dĩ Phàm hỏi cô câu hỏi quen thuộc, bốn năm nay anh hỏi cô câu này không biết đã bao nhiêu lần.
"Cho em mười giây suy nghĩ đã!"
"..."
Chuyện trọng đại cả đời, không phải đi mua mớ rau ngoài chợ, mười giây thì suy nghĩ được cái khỉ gì.
"Bao giờ mới chịu lấy?"
Anh sốt ruột lặp lại lần nữa.
Anh đã ba mươi hai tuổi rồi, dù nhìn bề ngoài không ai nghĩ anh đã hơn ba mươi, nhưng sự thật anh vẫn đã hơn ba mươi.
Mẹ anh mỗi ngày đều ca cẩm giục anh lấy vợ, nhức đầu muốn chết.
Vợ yêu nhà anh thì càng ngày càng phát triển sự nghiệp, không ít nam minh tinh nổi tiếng đang có ý với cô.
Cứ uống giấm sống qua ngày như này sẽ có lúc loét dạ dày đến chết mất.
"Hết mười giây rồi, Hoa Kỳ Tâm, bao giờ em mới...chịu...ừ ừ ừm..."
Cô bất ngờ chạm môi anh một cái, anh đang hăng say nói lập tức ngậm miệng.
"Nói nhiều, bây giờ cưới!"
Vũ Dĩ Phàm ngốc luôn tại chỗ.
Kỳ Tâm gọi cho thư ký của cô:
"Ừ, đúng rồi, đem chúng tới nhà riêng của tôi!"
Thư ký làm việc hiệu suất rất cao, rất nhanh đã ôm hai bộ trang phục cô dâu và chú rể đến.
Cô ấy nhìn thấy Vũ Dĩ Phàm đẹp trai ngời ngời nhưng mặt không đổi sắc, chỉ im lặng đứng một bên chờ sai bảo.
Chồng sếp mà, đứa nào bị ngu mới dám sân si chồng sếp.
Vũ Dĩ Phàm nhìn hai bộ trang phục lộng lẫy, ánh mắt kinh diễm.
Đây chính là trang phục Kỳ Tâm tự tay thiết kế từ khi cô còn là học sinh cấp ba, thiết kế dành riêng cho hai người.
Bao nhiêu năm rồi cô ấy vẫn canh cánh trong lòng, âm thầm chuẩn bị cho ngày trọng đại của họ.
Cục bông nhỏ ơi, anh phải đội em lên đầu ngồi mới được, vậy mới bù đắp được tâm ý của em.
Nghĩ gì làm nấy, anh đi đến đội cô lên cổ ngồi, xoay vòng vòng hú hét như bệnh nhân tâm thần trốn trại.
"Tiểu Vy, cứu tôi, má ơi chóng mặt quá!!!"
"Khụ, sếp ơi, tôi vẫn nên tránh mặt thì tốt hơn!"
Thư ký Tiểu Vy tự thấy mình là thành phần thừa thãi ở đây, vội co chân chạy mất dép.
Hình tượng nam thần của Vũ Dĩ Phàm trong lòng Tiểu Vy sụp đổ ầm ầm, trời ơi, mấy người đẹp đều điên như vậy sao.
Sếp của cô tăng động khỏi nói, chồng sếp còn bá đạo hơn.
Tiểu Vy nghĩ đến thế hệ tương lai thừa hưởng gen của hai người này, chỉ biết thở dài.
Vũ Dĩ Phàm hỏi cô câu hỏi quen thuộc, bốn năm nay anh hỏi cô câu này không biết đã bao nhiêu lần.
"Cho em mười giây suy nghĩ đã!"
"..."
Chuyện trọng đại cả đời, không phải đi mua mớ rau ngoài chợ, mười giây thì suy nghĩ được cái khỉ gì.
"Bao giờ mới chịu lấy?"
Anh sốt ruột lặp lại lần nữa.
Anh đã ba mươi hai tuổi rồi, dù nhìn bề ngoài không ai nghĩ anh đã hơn ba mươi, nhưng sự thật anh vẫn đã hơn ba mươi.
Mẹ anh mỗi ngày đều ca cẩm giục anh lấy vợ, nhức đầu muốn chết.
Vợ yêu nhà anh thì càng ngày càng phát triển sự nghiệp, không ít nam minh tinh nổi tiếng đang có ý với cô.
Cứ uống giấm sống qua ngày như này sẽ có lúc loét dạ dày đến chết mất.
"Hết mười giây rồi, Hoa Kỳ Tâm, bao giờ em mới...chịu...ừ ừ ừm..."
Cô bất ngờ chạm môi anh một cái, anh đang hăng say nói lập tức ngậm miệng.
"Nói nhiều, bây giờ cưới!"
Vũ Dĩ Phàm ngốc luôn tại chỗ.
Kỳ Tâm gọi cho thư ký của cô:
"Ừ, đúng rồi, đem chúng tới nhà riêng của tôi!"
Thư ký làm việc hiệu suất rất cao, rất nhanh đã ôm hai bộ trang phục cô dâu và chú rể đến.
Cô ấy nhìn thấy Vũ Dĩ Phàm đẹp trai ngời ngời nhưng mặt không đổi sắc, chỉ im lặng đứng một bên chờ sai bảo.
Chồng sếp mà, đứa nào bị ngu mới dám sân si chồng sếp.
Vũ Dĩ Phàm nhìn hai bộ trang phục lộng lẫy, ánh mắt kinh diễm.
Đây chính là trang phục Kỳ Tâm tự tay thiết kế từ khi cô còn là học sinh cấp ba, thiết kế dành riêng cho hai người.
Bao nhiêu năm rồi cô ấy vẫn canh cánh trong lòng, âm thầm chuẩn bị cho ngày trọng đại của họ.
Cục bông nhỏ ơi, anh phải đội em lên đầu ngồi mới được, vậy mới bù đắp được tâm ý của em.
Nghĩ gì làm nấy, anh đi đến đội cô lên cổ ngồi, xoay vòng vòng hú hét như bệnh nhân tâm thần trốn trại.
"Tiểu Vy, cứu tôi, má ơi chóng mặt quá!!!"
"Khụ, sếp ơi, tôi vẫn nên tránh mặt thì tốt hơn!"
Thư ký Tiểu Vy tự thấy mình là thành phần thừa thãi ở đây, vội co chân chạy mất dép.
Hình tượng nam thần của Vũ Dĩ Phàm trong lòng Tiểu Vy sụp đổ ầm ầm, trời ơi, mấy người đẹp đều điên như vậy sao.
Sếp của cô tăng động khỏi nói, chồng sếp còn bá đạo hơn.
Tiểu Vy nghĩ đến thế hệ tương lai thừa hưởng gen của hai người này, chỉ biết thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.