Chương 1: Chương 1-10
Trì Đại Tối Cường
30/04/2022
Edit & Beta: Calcium
1.
Mọi chuyện phát sinh vào thời điểm mà không ai kịp phòng bị gì cả, nhà thiết kế vừa ra khỏi công ty mình thì bị trùm bao tải.
Bắt cóc, cướp đoạt, gϊếŧ con tin, gϊếŧ vì yêu,...loạn nghĩ một thôi một hồi trong lòng.
Nhà thiết kế sợ hãi đến mức đùi run cầm cập.
Chỉ là cậu luôn luôn nghĩ rất thoáng.
Thời gian dài trôi qua.
Thậm chí cậu còn nghĩ tới chuyện không đâu, ngộ nhỡ mà gϊếŧ vì yêu thì liệu cậu có thể dùng sắc dụ bọn bắt cóc được không nhỉ?
Trên dọc đường đi, bọn bắt cóc gọi điện thoại cho ai đó. Bọn chúng báo cho người đó thời gian và địa điểm.
Lại còn đưa điện thoại đến bên miệng nhà thiết kế bắt cậu kêu vài tiếng.
Còn chưa kịp để nhà thiết kế hoàn hồn xem đang gọi cho ai thì điện thoại đã bị cầm đi rồi.
Tới nơi, nhà thiết kế bị một người dùng chân đá xuống xe.
Chật vật không thôi.
Lúc này cậu mới nghe thấy một âm thanh quen thuộc.
Là người quen này.
2.
Cậu nhận ra người quen này chính là Càn ca, Càn ca là bạn nối khố lớn lên từ nhỏ của nhà thiết kế.
Tình cảm rất tốt.
Càn ca làm ăn rất được.
Vụ việc tai bay vạ gió lần này cũng vì khoảng thời gian trước Càn ca thu mua một công ty.
Thủ đoạn có hơi đê tiện.
Ông chủ cái công ty kia chó cùng rứt giậu, liền bắt cóc cậu tới đây.
Nhà thiết kế câu được câu chăng nghe cả một buổi.
Cuối cùng cũng hiểu.
Ông chủ muốn ép Càn ca phải trả lại công ty cho hắn, nếu không thì nhà thiết kế sẽ bị hắn ném xuống sông.
Nhưng mà ông chủ gì đó ơi, có phải bị hiểu nhầm cái gì không đó hả?
Ông chủ vậy mà nói rằng người yêu của Càn ca đang nằm trong tay hắn.
Ơ nhưng mà cậu có phải người yêu của Càn ca đâu.
Nhà thiết kế tỏ vẻ bản thân ngây ngốc rồi.
3.
Không có lửa thì làm sao có khói.
Người yêu cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.
Càn ca còn xác nhận đúng là vậy nữa.
Y thích nhà thiết kế, rất nhiều năm rồi.
Chỉ cần ông chủ không làm hại đến nhà thiết kế thì cái gì y cũng làm theo.
Nhà thiết kế lại tiếp tục ngây ngốc part 2.
Phía sau bị một lực tác động vào.
Nhà thiết kế bị nhấc lên.
Lôi lôi túm túm, cậu bị kéo tới một chỗ.
Lúc này bao tải mới rơi ra, nhà thiết kế híp mắt thích ứng với ánh sáng, chiếu vào mắt lúc này là một khuôn mặt vô cùng đẹp trai.
4.
Vị tiểu ca này tóc đen mắt đen, nhưng ngũ quan lại rất thâm thúy, quan sát kỹ đôi mắt còn thấy chút sắc xanh thẳm.
Tiểu ca con lai trên mặt còn mang theo nét u buồn lạ,
Trái tim nhỏ của nhà thiết kế đập bùm bùm rồi.
Còn chưa kịp say sưa ngắm xong thì dưới chân đã trống không rồi.
Cậu bị tiểu ca ôm lên, trực tiếp treo cậu lên thành cầu.
Tiểu ca còn trấn an xoa xoa mái tóc cậu.
"Đừng sợ, mọi chuyện xong rồi thì tôi sẽ thả cậu ra."
Nhà thiết kế chật vật không thôi, bị treo lên rồi.
Trong lồng ngực buồn bực đến mười phần, đôi tay bị trói lại chịu đựng tất cả trọng lượng từ cơ thể.
Gần như trong nháy mắt, đôi tay trở nên tê rần.
Cho dù anh rất đẹp trai nhưng cũng không thể tha thứ được, khốn nạn.
Nhà thiết kế nước mắt lưng tròng, bi phẫn suy nghĩ.
5.
Thời gian trôi qua thật lâu.
Tiểu ca mãi không nhận được điện thoại bảo thả người.
Anh nhìn qua phía nhà thiết kế, có hơi nôn nóng hút một điếu thuốc.
Nét mặt u buồn trên mặt càng trở nên sâu đậm hơn.
Nhà thiết kế vẫn bị treo lên, đôi mắt hồng hồng nhìn tiểu ca, lắp bắp nói: "Có thể cho em nghỉ giữa giờ không, tay em còn phải vẽ bản thiết kế nữa, giờ không còn cảm giác gì rồi."
Câu nói này không biết đã chọc trúng dây thần kinh nào của vị tiểu ca kia.
Tiểu ca thò người ra sờ sờ tay nhà thiết kế, nhìn một lát.
Quả thật là đang dần tím đen.
Tiểu ca hơi do dự, liền tháo dây thừng kéo người lên.
Nhà thiết kế chưa kịp hồi thần đứng vững.
Người liền ngã nhào vào lồng ngực tiểu ca.
Ngực tiểu ca rắn chắc, tỏa ra hương trà xanh dễ chịu.
Còn có tiếng tim đập trầm ổn.
Không biết vì cái gì.
Nhà thiết kế cảm thấy mũi mình nóng lên, có cảm giác muốn chảy máu mũi tới nơi rồi.
6.
Tiểu ca cứ chờ mãi trên cầu cũng không được, quyết định đi xuống tìm ông chủ.
Nhà thiết kế liền nhảy nhót theo sau nam thần.
À đúng rồi. Tiểu ca đã trực tiếp thăng cấp lên thành nam thần rồi, không ai có quyền dị nghị.
Từ phía sau ngắm nghía dáng người nam thần.
Mông vểnh chân dài.
Chiếc quần đen xuôi theo hai chân đi qua đi lại, lúc lên lúc xuống phác họa ra đường nét mông eo.
Tâm tình nhà thiết kế lại ngứa ngáy, ngón tay ngo ngoe rục rịch muốn chạy lên xoa nắn mông thịt, xoa a xoa nha.
7.
Nhưng cậu có gan nghĩ chứ không có gan làm.
Dù sao nam thần có giá trị vũ lực max còn đang ở đó.
Hành động thiếu suy nghĩ không khéo bị tẩn đến gãy xương mất.
Hơn nữa cậu còn vừa mới bán manh tạo ra hình tượng thanh thuần trong lòng nam thần xong.
Không thể được một mất mười thế được.
Đôi mắt nhà thiết kế cứ thể lăng lăng nhìn chằm chặp về phía cặp chân dài phía trước.
Nuốt nuốt nước miếng.
8.
Nam thần cứ hồn nhiên đi về phía trước mà không hay biết phía sau mình đang có một thằng nhóc háo sắc thị gian anh.
Thực ra cũng khó trách tại sao nam thần lại mềm lòng với nhà thiết kế như vậy.
Dù sao nhà thiết kế có một đầu tóc mềm mại, thịt trên mặt thì mềm mịn.
Đôi mắt lại to tròn.
Bé con ngoan ngoãn thoạt nhìn nhỏ tuổi lại ngây thơ.
Sao có thể ngờ được trong thâm tâm đối phương lại là một nhóc Teddy. (bản gốc là Tiểu Teddy, chắc ý ám chỉ gấu biếи ŧɦái háo sắc hay dụ dỗ bé ấy cơ mà t không nhớ rõ lắm, ai hiểu thì góp ý cho t nhé)
Hơn nữa lại còn là nhóc Teddy biết thiết kế nội y tình thú.
Tiểu Teddy tiếp tục theo sau nam thần.
Trong đầu cậu đã bắt đầu phác họa ra hình ảnh nam thần mặc đồ lót tình thú sẽ thế nào.
Bỗng nhiên nam thần ở phía trước dừng lại.
9.
Nhà thiết kế không kịp phản ứng.
Nam thần xoay người lại kéo cậu vào trong ngực.
Đè ở trên tường.
Hai mắt nhà thiết kế trừng lớn tròn xoe.
Tiến triển này nhanh thật đó, nam thần lại mạnh mẽ kabedon cậu thế này sao.
Cậu nên đối đáp lại anh thế nào giờ, có nên nhân cơ hội này mà sờ cái chân, xóa cái mông một chút không?
Nhà thiết kế tỏ vẻ thật khó chọn lựa.
Nhưng cuối cùng thì cậu vẫn sợ bị gãy xương lắm.
10.
Giây tiếp theo tuy rằng ngắn ngủi nhưng tiếng thở dốc rõ ràng đã truyền tới tai nhà thiết kế.
Cậu hơi mờ mịt mở to hai mắt.
Biểu cảm vừa đáng thương lại vừa vô thố.
Thì ra là nam thần muốn an ủi cậu, dù sao thì người đang làm chuyện cẩu thả bên trong chính là kẻ vẫn luôn miệng nói yêu nhà thiết kế - Càn ca.
Nhưng nhà thiết kế lúc này bề ngoài đang tỏ ra đáng thương hề hề, thực chất nội tâm lại đang điên cuồng spam.
Mẹ kiếp, truyền hình trực tiếp luôn, ai da Càn ca không tệ nha.
Cứ lạch bạch lạch bạch nhanh như mô tơ ấy, người phía dưới kêu cũng dâm lắm nha.
Càn ca cố lên, mạnh mẽ làm chết tiểu yêu tinh đi!
Ấy, sao nghe âm thanh tiểu yêu tinh này quen thế nhỉ.
Ai da thôi mặc kệ, trong ngực nam thần thơm quá à, hắc hắc hắc.
1.
Mọi chuyện phát sinh vào thời điểm mà không ai kịp phòng bị gì cả, nhà thiết kế vừa ra khỏi công ty mình thì bị trùm bao tải.
Bắt cóc, cướp đoạt, gϊếŧ con tin, gϊếŧ vì yêu,...loạn nghĩ một thôi một hồi trong lòng.
Nhà thiết kế sợ hãi đến mức đùi run cầm cập.
Chỉ là cậu luôn luôn nghĩ rất thoáng.
Thời gian dài trôi qua.
Thậm chí cậu còn nghĩ tới chuyện không đâu, ngộ nhỡ mà gϊếŧ vì yêu thì liệu cậu có thể dùng sắc dụ bọn bắt cóc được không nhỉ?
Trên dọc đường đi, bọn bắt cóc gọi điện thoại cho ai đó. Bọn chúng báo cho người đó thời gian và địa điểm.
Lại còn đưa điện thoại đến bên miệng nhà thiết kế bắt cậu kêu vài tiếng.
Còn chưa kịp để nhà thiết kế hoàn hồn xem đang gọi cho ai thì điện thoại đã bị cầm đi rồi.
Tới nơi, nhà thiết kế bị một người dùng chân đá xuống xe.
Chật vật không thôi.
Lúc này cậu mới nghe thấy một âm thanh quen thuộc.
Là người quen này.
2.
Cậu nhận ra người quen này chính là Càn ca, Càn ca là bạn nối khố lớn lên từ nhỏ của nhà thiết kế.
Tình cảm rất tốt.
Càn ca làm ăn rất được.
Vụ việc tai bay vạ gió lần này cũng vì khoảng thời gian trước Càn ca thu mua một công ty.
Thủ đoạn có hơi đê tiện.
Ông chủ cái công ty kia chó cùng rứt giậu, liền bắt cóc cậu tới đây.
Nhà thiết kế câu được câu chăng nghe cả một buổi.
Cuối cùng cũng hiểu.
Ông chủ muốn ép Càn ca phải trả lại công ty cho hắn, nếu không thì nhà thiết kế sẽ bị hắn ném xuống sông.
Nhưng mà ông chủ gì đó ơi, có phải bị hiểu nhầm cái gì không đó hả?
Ông chủ vậy mà nói rằng người yêu của Càn ca đang nằm trong tay hắn.
Ơ nhưng mà cậu có phải người yêu của Càn ca đâu.
Nhà thiết kế tỏ vẻ bản thân ngây ngốc rồi.
3.
Không có lửa thì làm sao có khói.
Người yêu cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.
Càn ca còn xác nhận đúng là vậy nữa.
Y thích nhà thiết kế, rất nhiều năm rồi.
Chỉ cần ông chủ không làm hại đến nhà thiết kế thì cái gì y cũng làm theo.
Nhà thiết kế lại tiếp tục ngây ngốc part 2.
Phía sau bị một lực tác động vào.
Nhà thiết kế bị nhấc lên.
Lôi lôi túm túm, cậu bị kéo tới một chỗ.
Lúc này bao tải mới rơi ra, nhà thiết kế híp mắt thích ứng với ánh sáng, chiếu vào mắt lúc này là một khuôn mặt vô cùng đẹp trai.
4.
Vị tiểu ca này tóc đen mắt đen, nhưng ngũ quan lại rất thâm thúy, quan sát kỹ đôi mắt còn thấy chút sắc xanh thẳm.
Tiểu ca con lai trên mặt còn mang theo nét u buồn lạ,
Trái tim nhỏ của nhà thiết kế đập bùm bùm rồi.
Còn chưa kịp say sưa ngắm xong thì dưới chân đã trống không rồi.
Cậu bị tiểu ca ôm lên, trực tiếp treo cậu lên thành cầu.
Tiểu ca còn trấn an xoa xoa mái tóc cậu.
"Đừng sợ, mọi chuyện xong rồi thì tôi sẽ thả cậu ra."
Nhà thiết kế chật vật không thôi, bị treo lên rồi.
Trong lồng ngực buồn bực đến mười phần, đôi tay bị trói lại chịu đựng tất cả trọng lượng từ cơ thể.
Gần như trong nháy mắt, đôi tay trở nên tê rần.
Cho dù anh rất đẹp trai nhưng cũng không thể tha thứ được, khốn nạn.
Nhà thiết kế nước mắt lưng tròng, bi phẫn suy nghĩ.
5.
Thời gian trôi qua thật lâu.
Tiểu ca mãi không nhận được điện thoại bảo thả người.
Anh nhìn qua phía nhà thiết kế, có hơi nôn nóng hút một điếu thuốc.
Nét mặt u buồn trên mặt càng trở nên sâu đậm hơn.
Nhà thiết kế vẫn bị treo lên, đôi mắt hồng hồng nhìn tiểu ca, lắp bắp nói: "Có thể cho em nghỉ giữa giờ không, tay em còn phải vẽ bản thiết kế nữa, giờ không còn cảm giác gì rồi."
Câu nói này không biết đã chọc trúng dây thần kinh nào của vị tiểu ca kia.
Tiểu ca thò người ra sờ sờ tay nhà thiết kế, nhìn một lát.
Quả thật là đang dần tím đen.
Tiểu ca hơi do dự, liền tháo dây thừng kéo người lên.
Nhà thiết kế chưa kịp hồi thần đứng vững.
Người liền ngã nhào vào lồng ngực tiểu ca.
Ngực tiểu ca rắn chắc, tỏa ra hương trà xanh dễ chịu.
Còn có tiếng tim đập trầm ổn.
Không biết vì cái gì.
Nhà thiết kế cảm thấy mũi mình nóng lên, có cảm giác muốn chảy máu mũi tới nơi rồi.
6.
Tiểu ca cứ chờ mãi trên cầu cũng không được, quyết định đi xuống tìm ông chủ.
Nhà thiết kế liền nhảy nhót theo sau nam thần.
À đúng rồi. Tiểu ca đã trực tiếp thăng cấp lên thành nam thần rồi, không ai có quyền dị nghị.
Từ phía sau ngắm nghía dáng người nam thần.
Mông vểnh chân dài.
Chiếc quần đen xuôi theo hai chân đi qua đi lại, lúc lên lúc xuống phác họa ra đường nét mông eo.
Tâm tình nhà thiết kế lại ngứa ngáy, ngón tay ngo ngoe rục rịch muốn chạy lên xoa nắn mông thịt, xoa a xoa nha.
7.
Nhưng cậu có gan nghĩ chứ không có gan làm.
Dù sao nam thần có giá trị vũ lực max còn đang ở đó.
Hành động thiếu suy nghĩ không khéo bị tẩn đến gãy xương mất.
Hơn nữa cậu còn vừa mới bán manh tạo ra hình tượng thanh thuần trong lòng nam thần xong.
Không thể được một mất mười thế được.
Đôi mắt nhà thiết kế cứ thể lăng lăng nhìn chằm chặp về phía cặp chân dài phía trước.
Nuốt nuốt nước miếng.
8.
Nam thần cứ hồn nhiên đi về phía trước mà không hay biết phía sau mình đang có một thằng nhóc háo sắc thị gian anh.
Thực ra cũng khó trách tại sao nam thần lại mềm lòng với nhà thiết kế như vậy.
Dù sao nhà thiết kế có một đầu tóc mềm mại, thịt trên mặt thì mềm mịn.
Đôi mắt lại to tròn.
Bé con ngoan ngoãn thoạt nhìn nhỏ tuổi lại ngây thơ.
Sao có thể ngờ được trong thâm tâm đối phương lại là một nhóc Teddy. (bản gốc là Tiểu Teddy, chắc ý ám chỉ gấu biếи ŧɦái háo sắc hay dụ dỗ bé ấy cơ mà t không nhớ rõ lắm, ai hiểu thì góp ý cho t nhé)
Hơn nữa lại còn là nhóc Teddy biết thiết kế nội y tình thú.
Tiểu Teddy tiếp tục theo sau nam thần.
Trong đầu cậu đã bắt đầu phác họa ra hình ảnh nam thần mặc đồ lót tình thú sẽ thế nào.
Bỗng nhiên nam thần ở phía trước dừng lại.
9.
Nhà thiết kế không kịp phản ứng.
Nam thần xoay người lại kéo cậu vào trong ngực.
Đè ở trên tường.
Hai mắt nhà thiết kế trừng lớn tròn xoe.
Tiến triển này nhanh thật đó, nam thần lại mạnh mẽ kabedon cậu thế này sao.
Cậu nên đối đáp lại anh thế nào giờ, có nên nhân cơ hội này mà sờ cái chân, xóa cái mông một chút không?
Nhà thiết kế tỏ vẻ thật khó chọn lựa.
Nhưng cuối cùng thì cậu vẫn sợ bị gãy xương lắm.
10.
Giây tiếp theo tuy rằng ngắn ngủi nhưng tiếng thở dốc rõ ràng đã truyền tới tai nhà thiết kế.
Cậu hơi mờ mịt mở to hai mắt.
Biểu cảm vừa đáng thương lại vừa vô thố.
Thì ra là nam thần muốn an ủi cậu, dù sao thì người đang làm chuyện cẩu thả bên trong chính là kẻ vẫn luôn miệng nói yêu nhà thiết kế - Càn ca.
Nhưng nhà thiết kế lúc này bề ngoài đang tỏ ra đáng thương hề hề, thực chất nội tâm lại đang điên cuồng spam.
Mẹ kiếp, truyền hình trực tiếp luôn, ai da Càn ca không tệ nha.
Cứ lạch bạch lạch bạch nhanh như mô tơ ấy, người phía dưới kêu cũng dâm lắm nha.
Càn ca cố lên, mạnh mẽ làm chết tiểu yêu tinh đi!
Ấy, sao nghe âm thanh tiểu yêu tinh này quen thế nhỉ.
Ai da thôi mặc kệ, trong ngực nam thần thơm quá à, hắc hắc hắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.