Chương 17: Tỏ tình
uglygirllovemoon
09/06/2014
Hôm nay, những tia nắng nhạt khẽ luồn qua tấm rèm trắng, tiếng chim lại líu lo trông rất yêu, những khóm hoa hồng sau vườn cũng nở rộ, hứa hẹn một ngày mới đầy tốt đẹp. Nó nhẹ nhàng mở mắt…nhìn vào cái đồng hồ cổ to đùng đang điểm 10 giờ:
_AAAAAAAAA- vâng, đó cũng chính là tiếng hét của nó…nó đã trễ học…nhưng như thế này là quá trễ còn gì? Mệt mỏi lê xuống giường, phi thẳng vào nhà vệ sinh…
Nửa tiếng sau:
Nó lê thân xuống bếp, Thụy Minh cũng ở đó, vừa thấy Thụy Minh, nó nhoi lên:
_Anh… em muốn ăn…- Nó nũng nịu trong thật yêu rồi nhanh chóng phi tới chỗ Thụy MInh giật lấy đĩa gà rán… Anh chỉ biết lắc đầu nhìn nó cười… bỗng:
Reng….
Tiếng điện thoại vang lên, nó bê đĩa ra ngoài bắt máy:
_ A..nô..Nhoàm…nhoàm… chẹp…chẹp – Nó nhoàm nhoàm xong đống gà trong miệng, nó vừa chẹp chẹp như ngon lắm.
_ An đây, cậu ra ngoài, tôi có chút chuyện – Thiên An nói rồi cúp máy. Nó chả hiểu gì cả, nhún vai rồi bước lên phòng thay đồ.
15 phút sau tại sân vận động
Vừa gặp dáng nó thấp thoáng, cậu đã nhanh chóng kéo nó vào, thật bất ngờ… một đội vũ công của trường đã chờ đó, lập tức nhạc bật lên, hắn và mọi người múa…nó xem
. Một nụ cười luôn hé, thế giới vẫn quay
Còn tôi vẫn nơi đây, đưa bàn tay lên trời xanh, ôm trọn vào lòng
Một khoảng trời nhỏ bé, giữa những khát khao
Cơ mà chỉ tôi với riêng tôi, đêm nằm nghe
Một bài ca, về tình yêu, ôi chán ngán
Lang thang một mình, cũng chẳng làm sao
Bao nhiêu lâu nay tôi đã quen rồi, quen rồi, quen một mình như thế
Yêu thêm một người, có chắc là mình sẽ good lên, hay là chỉ thêm đau đầu?
Vậy thì đành thôi, forever, forever (forever alone)
Đành một mình thôi forever, forever (forever alone)
Vậy thì đành thôi, forever, forever (forever alone)
Đành một mình thôi forever, forever (forever alone).
Forever (alone, alone, alone, alone, alone, alone) x2
Forever (alone, alone, alone, alone, alone, alone) x2.
Tôi cô đơn!
Một cuộc tình nữa đến, được một thời rồi đi
Những vết thương cứ thế cứ to dần làm tôi chẳng tin vào một điều gì là mãi mãi
Chỉ có ở trong phim mà thôi
Nên đừng có ai ham mộng mơ đến túp lều tranh với hai quả tim vàng
Lang thang một mình, cũng chẳng làm sao
Và thế bản nhạc kết thúc.... hắn ôm một đóa hồng to đùng dúi vào người nó, đôi môi khẽ cười làm bao người sịt máu mũi:
_ Làm bạn gái An nhé!
Nó ôm bụng cười lăn, cười lộn… ai đời đi tỏ tình mà lại hát Forever Alone, thằng này điên rồi, muốn tạo scandal sao? Bộ hắn muốn FA cả đời à?
_ Hahaha mày điên à!!!…- Nó vẫn cười, hắn ngượng quá đỏ mặt cuối đầu. một lúc sau nó im lặng và gật đầu… nhưng hắn cứ gằm mặt xuống như vậy thì làm sao mà thấy cho được. Vì vậy, nó ôm choàng lấy hắn và bảo:
_ Ừ , tao đồng ý!!!
Chỉ một lời thôi cũng làm cho con người ta vỡ tim, hắn ôm lấy nó xoay vòng vòng. Trong 2 đứa lúc này hạnh phúc lắm cơ. NHưng… có một ai đó đang Nổi lửa từng cơn trên đôi mắt, khói bóc trên đầu phựng phựng khi đang lén lúc nhìn 2 người họ. Vâng đó không ai khác là Anh Huy của chúng ta đấy ạ! . Thực sự lúc này, anh chỉ muốn nhào vô ăn tươi nuốt sống Thiên An mà thôi… hix khổ cho anh…
Buổi hôm ấy, hai người dắt nhau đi ăn kem, xem phim trong hạnh phúc lắm cơ. Đến lúc nó về nhà thì đã là 11h tối rồi. Nó cứ tưởng ngủ hết nhưng vẫn có một con người âm thầm ngồi trong bóng đêm. Vừa thấy mặt nó, anh vứt ngay cái vali ra ngoài:
_ Trả em tự do... – Anh lạnh lùng nói
_ Không đi- Cứ tưởng nó sẽ vác cái vali chạy cái vèo, nhưng không... nó ì ạch lôi vào nhà và khiêu chiến với anh, mục đích là để chọc điên con người luôn ra vẻ bình tỉnh, cao thượng này.
_ Biến ngay cho tôi – Anh hét lên... mọi người trong nhà đang ngủ giật mình giẫm đạp lên nhau mà...xuống. Lúc đó thì nó đã đi mất. Thụy Ân lắc đầu:
_ Mọi người đi ngủ đi, chuyện của họ, họ tự giải quyết. Rồi cô quay sang anh:
_ Em tức giận cũng vô ích. Đúng ý Thiên Lâm rồi…
Anh vô thức bật cười, đau đớn, nó hết yêu anh rồi à?
_AAAAAAAAA- vâng, đó cũng chính là tiếng hét của nó…nó đã trễ học…nhưng như thế này là quá trễ còn gì? Mệt mỏi lê xuống giường, phi thẳng vào nhà vệ sinh…
Nửa tiếng sau:
Nó lê thân xuống bếp, Thụy Minh cũng ở đó, vừa thấy Thụy Minh, nó nhoi lên:
_Anh… em muốn ăn…- Nó nũng nịu trong thật yêu rồi nhanh chóng phi tới chỗ Thụy MInh giật lấy đĩa gà rán… Anh chỉ biết lắc đầu nhìn nó cười… bỗng:
Reng….
Tiếng điện thoại vang lên, nó bê đĩa ra ngoài bắt máy:
_ A..nô..Nhoàm…nhoàm… chẹp…chẹp – Nó nhoàm nhoàm xong đống gà trong miệng, nó vừa chẹp chẹp như ngon lắm.
_ An đây, cậu ra ngoài, tôi có chút chuyện – Thiên An nói rồi cúp máy. Nó chả hiểu gì cả, nhún vai rồi bước lên phòng thay đồ.
15 phút sau tại sân vận động
Vừa gặp dáng nó thấp thoáng, cậu đã nhanh chóng kéo nó vào, thật bất ngờ… một đội vũ công của trường đã chờ đó, lập tức nhạc bật lên, hắn và mọi người múa…nó xem
. Một nụ cười luôn hé, thế giới vẫn quay
Còn tôi vẫn nơi đây, đưa bàn tay lên trời xanh, ôm trọn vào lòng
Một khoảng trời nhỏ bé, giữa những khát khao
Cơ mà chỉ tôi với riêng tôi, đêm nằm nghe
Một bài ca, về tình yêu, ôi chán ngán
Lang thang một mình, cũng chẳng làm sao
Bao nhiêu lâu nay tôi đã quen rồi, quen rồi, quen một mình như thế
Yêu thêm một người, có chắc là mình sẽ good lên, hay là chỉ thêm đau đầu?
Vậy thì đành thôi, forever, forever (forever alone)
Đành một mình thôi forever, forever (forever alone)
Vậy thì đành thôi, forever, forever (forever alone)
Đành một mình thôi forever, forever (forever alone).
Forever (alone, alone, alone, alone, alone, alone) x2
Forever (alone, alone, alone, alone, alone, alone) x2.
Tôi cô đơn!
Một cuộc tình nữa đến, được một thời rồi đi
Những vết thương cứ thế cứ to dần làm tôi chẳng tin vào một điều gì là mãi mãi
Chỉ có ở trong phim mà thôi
Nên đừng có ai ham mộng mơ đến túp lều tranh với hai quả tim vàng
Lang thang một mình, cũng chẳng làm sao
Và thế bản nhạc kết thúc.... hắn ôm một đóa hồng to đùng dúi vào người nó, đôi môi khẽ cười làm bao người sịt máu mũi:
_ Làm bạn gái An nhé!
Nó ôm bụng cười lăn, cười lộn… ai đời đi tỏ tình mà lại hát Forever Alone, thằng này điên rồi, muốn tạo scandal sao? Bộ hắn muốn FA cả đời à?
_ Hahaha mày điên à!!!…- Nó vẫn cười, hắn ngượng quá đỏ mặt cuối đầu. một lúc sau nó im lặng và gật đầu… nhưng hắn cứ gằm mặt xuống như vậy thì làm sao mà thấy cho được. Vì vậy, nó ôm choàng lấy hắn và bảo:
_ Ừ , tao đồng ý!!!
Chỉ một lời thôi cũng làm cho con người ta vỡ tim, hắn ôm lấy nó xoay vòng vòng. Trong 2 đứa lúc này hạnh phúc lắm cơ. NHưng… có một ai đó đang Nổi lửa từng cơn trên đôi mắt, khói bóc trên đầu phựng phựng khi đang lén lúc nhìn 2 người họ. Vâng đó không ai khác là Anh Huy của chúng ta đấy ạ! . Thực sự lúc này, anh chỉ muốn nhào vô ăn tươi nuốt sống Thiên An mà thôi… hix khổ cho anh…
Buổi hôm ấy, hai người dắt nhau đi ăn kem, xem phim trong hạnh phúc lắm cơ. Đến lúc nó về nhà thì đã là 11h tối rồi. Nó cứ tưởng ngủ hết nhưng vẫn có một con người âm thầm ngồi trong bóng đêm. Vừa thấy mặt nó, anh vứt ngay cái vali ra ngoài:
_ Trả em tự do... – Anh lạnh lùng nói
_ Không đi- Cứ tưởng nó sẽ vác cái vali chạy cái vèo, nhưng không... nó ì ạch lôi vào nhà và khiêu chiến với anh, mục đích là để chọc điên con người luôn ra vẻ bình tỉnh, cao thượng này.
_ Biến ngay cho tôi – Anh hét lên... mọi người trong nhà đang ngủ giật mình giẫm đạp lên nhau mà...xuống. Lúc đó thì nó đã đi mất. Thụy Ân lắc đầu:
_ Mọi người đi ngủ đi, chuyện của họ, họ tự giải quyết. Rồi cô quay sang anh:
_ Em tức giận cũng vô ích. Đúng ý Thiên Lâm rồi…
Anh vô thức bật cười, đau đớn, nó hết yêu anh rồi à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.