Chương 283
Cổ Phán Quỳnh Y
25/09/2013
- Tại văn phòng tòa soạn -
Mân Huyên trong lòng còn đang sợ hãi, ngồi dựa vào ghế, lấy tay vỗ vỗ ngực. Kế hoạch chạy trốn hoàn hảo kia nếu chần chừ thêm chút nữa hản đã bị tên ma quỷ kia tóm được rồi.
Có tiếng gõ cửa dồn dập, nàng vội chỉnh mình ngay ngắn, cất giọng nói “Mời vào”
“Lăng tiểu thư, đây là nhiệm vụ cô giao cho tôi. Còn đây là bản báo cáo phân tích về tập san mới. Cô xem qua một chút đi.”
Chu Hiếu Linh trước sau đưa ra hai tập văn kiện, Mân Huyên lật qua xem xét, chỉ thoáng nhìn qua nhưng cũng không tránh khỏi kinh ngạc trước mức độ tận tâm của con người này. Mặc dù lúc nói chuyện rất khách khí, đôi khi có cảm giác cố ý gây bất hòa nhưng có lẽ đây là tính cách riêng của cô ấy, nàng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.
“Lăng tiểu thư, chủ biên gọi điện thoại thông báo 3 giờ sẽ có 1 cuộc họp.” Chu Hiếu Linh thông báo
Mân Huyên liếc nhìn đồng hồ trên máy tính, vội vàng đứng dậy chuẩn bị tài liệu, nhanh chóng đi về hướng phòng họp.
Đến cửa phòng họp, vừa gõ cửa thì nghe tiếng Lâm Hạo Ngôn nói “Mời vào”.
Bên trong, các nhân vật chủ chốt như tổng biên tập, giám đốc phát hành, giám đốc mạng lưới và các trưởng phòng đều đã có mặt. Thấy nàng đi vào, mọi người đưa mắt nhìn theo. Sau khi cúi đầu chào, nàng quay sang nhìn Trịnh Trác lúc này cũng đang nhìn nàng chằm chằm, trong lòng có chút khó chịu, cứ làm như hắn là sếp của nàng không bằng. Nàng lờ mờ đoán ánh mắt kia có lẽ ám chỉ việc nàng gần đây rất hay vắng mặt.
Từ lúc nàng vào phòng, Lâm Hạo Ngôn đã bắt đầu thao thao bất tuyệt nói về nội dung cuộc họp, nàng ngồi vào chỗ của mình, chăm chú lắng nghe và ghi chép.
“Tạp chí kì tới rất quan trọng, tổng giám đốc yêu cầu chúng ta cam kết phải tăng lợi nhuận lên 20%… Vì vậy, tôi hi vọng các vị đang ngồi đây cố gắng làm việc với 200% năng suất… Đây cũng là dịp để kiểm tra trình độ nhân lực của tòa soạn… Hiện tại, tôi muốn nghe ý kiến của các vị, kiểm tra xem công việc mình đang phụ trách có thể đảm bảo lần này có thể đạt hoặc vượt qua mục tiêu này….Nếu có thể đạt được, tôi sẽ mời mọi người ăn cơm hoặc ra ngoài du lịch 1 chuyến… Tổng giám đốc cũng đã hứa là sẽ tăng 30% tiền thưởng…”
Sau khi nghe Lâm Hạo Ngôn nói, lại còn dõng dạc tuyên bố về phần thưởng, nhất thời mọi người đều phấn khích, bàn tán xôn xao, nóng lòng muốn thử.
Cuộc họp kéo dài hơn 3 giờ, đến cuối buổi thì mọi nhiệt huyết đều tiêu tan, cũng may mọi việc đã triển khai xong, vừa nghe tiếng Lâm Hạo Ngôn nói kết thúc, mọi người đều rời khỏi phòng họp, nhanh chóng về nhà.
Nàng khép sổ sách ghi chép cuộc họp lại, đi ra hướng cửa thì gặp Trịnh Trác và Lâm Hạo Ngôn đang nói chuyện với nhau. Bỗng Trịnh Trác cất tiếng gọi
“Lăng tiểu thư, xin đợi một chút.”
Nàng dừng lại nhìn Trịnh Trác, bất chợt lại nhớ tới lời Giản Quân Dịch nói không lâu nữa con người này sẽ rời ghế chủ biên, tựa hồ hắn còn có việc quan trọng phải làm.
Năng lực làm việc của Trịnh Trác tốt như vậy, được trong dụng là chuyện đương nhiên. Có lẽ là Giản Quân Dịch muốn thăng chức, điều chuyển hắn đến một xí nghiệp khác của Giản thị nhưng hiện chưa tiện công bố chuyện này, bất đắc dĩ đành chờ Trịnh Trác tự động từ chức.
Đang nghĩ ngợi lung tung bát quái, ánh mắt nàng lại nhìn chăm chăm vào Trịnh Trác, cho đến khi Lâm Hạo Ngôn ra khỏi phòng họp, Trịnh Trác lại gần cất tiếng thì nàng mới giật mình tỉnh lại.
“Thật ngại quá, anh nói gì tôi nghe chưa rõ?”
Trịnh Trác bật cười “Lăng tiểu thư, cô cũng vừa nghe Hạo Ngôn nói rồi đó, kì này Thuần Mỹ phải làm mọi việc một cách tốt nhất. Hiện tại tôi muốn giao cho cô một nhiệm vụ trọng yếu.”
“Vâng.” Nàng đáp lời rồi bước tới.
Hắn đứng thẳng dậy, dùng chuột di đến hình ảnh một người trong máy tính “Tôi nghĩ cô cũng biết người này, là tổng tài tập đoàn Đường Thịnh. Chuyên mục kì tới của “Trạm hạnh phúc tiếp theo” sẽ là phỏng vấn anh ta. Anh ta sắp cùng đương kim tiểu thư Giản thị kết hôn, chắc chắn sẽ được truyền thông khắp nơi chú ý. Trước đây anh ta chưa từng nhận lời phỏng vấn của bất cứ ai, nhưng tôi nghĩ nếu cô, tôi và Hạo Ngôn cùng hợp sức mời hắn nhận lời phỏng vấn lần này, chắc chắn tòa soạn của chúng ta sẽ tăng 10% về số lượng, còn lại 10% mọi người trong tòa soạn cố gắng nhất định sẽ thành.”
Lúc nãy ở cuộc họp, Lâm Hạo Ngôn không hề nhắc gì về chuyện này, xem ra 2 người này đã lên kế hoạch từ trước. Sở dĩ lúc nãy không nói về chuyện mời được Doãn Lạc Hàn có thể khiến số lượng xuất bản tăng thêm 10% có lẽ cũng là do muốn khích lệ toàn bộ nhân viên cùng chung sức cố gắng.
Người này nàng đã quá quen thuộc, không cần phải nhìn vào máy tính. “Không biết anh muốn tôi làm gì?”
“Nhiệm vụ chính lần này của cô là quản lý chặt chẽ tiến trình phỏng vấn, trong quá trình làm việc nếu có chuyện gì xảy ra, cô đều phải giám sát xử lý, cuối cùng trình tôi xem lần cuối là được.”
“Được rồi chủ biên, nhất định tôi sẽ làm tốt chuyện này”. Nàng cam đoan. Dù sao việc phỏng vấn đều do tổ biên tập làm, nàng chỉ cần đứng sau quản lý tốt mọi việc là được.
Một tiếng sau nàng trở về biệt thự trong tình trạng mệt mỏi. vừa đi vào đến phòng khách đã nghe tiếng quản gia hô lớn “Lão gia, Lăng tiểu thư đã về”
Mân Huyên trong lòng còn đang sợ hãi, ngồi dựa vào ghế, lấy tay vỗ vỗ ngực. Kế hoạch chạy trốn hoàn hảo kia nếu chần chừ thêm chút nữa hản đã bị tên ma quỷ kia tóm được rồi.
Có tiếng gõ cửa dồn dập, nàng vội chỉnh mình ngay ngắn, cất giọng nói “Mời vào”
“Lăng tiểu thư, đây là nhiệm vụ cô giao cho tôi. Còn đây là bản báo cáo phân tích về tập san mới. Cô xem qua một chút đi.”
Chu Hiếu Linh trước sau đưa ra hai tập văn kiện, Mân Huyên lật qua xem xét, chỉ thoáng nhìn qua nhưng cũng không tránh khỏi kinh ngạc trước mức độ tận tâm của con người này. Mặc dù lúc nói chuyện rất khách khí, đôi khi có cảm giác cố ý gây bất hòa nhưng có lẽ đây là tính cách riêng của cô ấy, nàng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.
“Lăng tiểu thư, chủ biên gọi điện thoại thông báo 3 giờ sẽ có 1 cuộc họp.” Chu Hiếu Linh thông báo
Mân Huyên liếc nhìn đồng hồ trên máy tính, vội vàng đứng dậy chuẩn bị tài liệu, nhanh chóng đi về hướng phòng họp.
Đến cửa phòng họp, vừa gõ cửa thì nghe tiếng Lâm Hạo Ngôn nói “Mời vào”.
Bên trong, các nhân vật chủ chốt như tổng biên tập, giám đốc phát hành, giám đốc mạng lưới và các trưởng phòng đều đã có mặt. Thấy nàng đi vào, mọi người đưa mắt nhìn theo. Sau khi cúi đầu chào, nàng quay sang nhìn Trịnh Trác lúc này cũng đang nhìn nàng chằm chằm, trong lòng có chút khó chịu, cứ làm như hắn là sếp của nàng không bằng. Nàng lờ mờ đoán ánh mắt kia có lẽ ám chỉ việc nàng gần đây rất hay vắng mặt.
Từ lúc nàng vào phòng, Lâm Hạo Ngôn đã bắt đầu thao thao bất tuyệt nói về nội dung cuộc họp, nàng ngồi vào chỗ của mình, chăm chú lắng nghe và ghi chép.
“Tạp chí kì tới rất quan trọng, tổng giám đốc yêu cầu chúng ta cam kết phải tăng lợi nhuận lên 20%… Vì vậy, tôi hi vọng các vị đang ngồi đây cố gắng làm việc với 200% năng suất… Đây cũng là dịp để kiểm tra trình độ nhân lực của tòa soạn… Hiện tại, tôi muốn nghe ý kiến của các vị, kiểm tra xem công việc mình đang phụ trách có thể đảm bảo lần này có thể đạt hoặc vượt qua mục tiêu này….Nếu có thể đạt được, tôi sẽ mời mọi người ăn cơm hoặc ra ngoài du lịch 1 chuyến… Tổng giám đốc cũng đã hứa là sẽ tăng 30% tiền thưởng…”
Sau khi nghe Lâm Hạo Ngôn nói, lại còn dõng dạc tuyên bố về phần thưởng, nhất thời mọi người đều phấn khích, bàn tán xôn xao, nóng lòng muốn thử.
Cuộc họp kéo dài hơn 3 giờ, đến cuối buổi thì mọi nhiệt huyết đều tiêu tan, cũng may mọi việc đã triển khai xong, vừa nghe tiếng Lâm Hạo Ngôn nói kết thúc, mọi người đều rời khỏi phòng họp, nhanh chóng về nhà.
Nàng khép sổ sách ghi chép cuộc họp lại, đi ra hướng cửa thì gặp Trịnh Trác và Lâm Hạo Ngôn đang nói chuyện với nhau. Bỗng Trịnh Trác cất tiếng gọi
“Lăng tiểu thư, xin đợi một chút.”
Nàng dừng lại nhìn Trịnh Trác, bất chợt lại nhớ tới lời Giản Quân Dịch nói không lâu nữa con người này sẽ rời ghế chủ biên, tựa hồ hắn còn có việc quan trọng phải làm.
Năng lực làm việc của Trịnh Trác tốt như vậy, được trong dụng là chuyện đương nhiên. Có lẽ là Giản Quân Dịch muốn thăng chức, điều chuyển hắn đến một xí nghiệp khác của Giản thị nhưng hiện chưa tiện công bố chuyện này, bất đắc dĩ đành chờ Trịnh Trác tự động từ chức.
Đang nghĩ ngợi lung tung bát quái, ánh mắt nàng lại nhìn chăm chăm vào Trịnh Trác, cho đến khi Lâm Hạo Ngôn ra khỏi phòng họp, Trịnh Trác lại gần cất tiếng thì nàng mới giật mình tỉnh lại.
“Thật ngại quá, anh nói gì tôi nghe chưa rõ?”
Trịnh Trác bật cười “Lăng tiểu thư, cô cũng vừa nghe Hạo Ngôn nói rồi đó, kì này Thuần Mỹ phải làm mọi việc một cách tốt nhất. Hiện tại tôi muốn giao cho cô một nhiệm vụ trọng yếu.”
“Vâng.” Nàng đáp lời rồi bước tới.
Hắn đứng thẳng dậy, dùng chuột di đến hình ảnh một người trong máy tính “Tôi nghĩ cô cũng biết người này, là tổng tài tập đoàn Đường Thịnh. Chuyên mục kì tới của “Trạm hạnh phúc tiếp theo” sẽ là phỏng vấn anh ta. Anh ta sắp cùng đương kim tiểu thư Giản thị kết hôn, chắc chắn sẽ được truyền thông khắp nơi chú ý. Trước đây anh ta chưa từng nhận lời phỏng vấn của bất cứ ai, nhưng tôi nghĩ nếu cô, tôi và Hạo Ngôn cùng hợp sức mời hắn nhận lời phỏng vấn lần này, chắc chắn tòa soạn của chúng ta sẽ tăng 10% về số lượng, còn lại 10% mọi người trong tòa soạn cố gắng nhất định sẽ thành.”
Lúc nãy ở cuộc họp, Lâm Hạo Ngôn không hề nhắc gì về chuyện này, xem ra 2 người này đã lên kế hoạch từ trước. Sở dĩ lúc nãy không nói về chuyện mời được Doãn Lạc Hàn có thể khiến số lượng xuất bản tăng thêm 10% có lẽ cũng là do muốn khích lệ toàn bộ nhân viên cùng chung sức cố gắng.
Người này nàng đã quá quen thuộc, không cần phải nhìn vào máy tính. “Không biết anh muốn tôi làm gì?”
“Nhiệm vụ chính lần này của cô là quản lý chặt chẽ tiến trình phỏng vấn, trong quá trình làm việc nếu có chuyện gì xảy ra, cô đều phải giám sát xử lý, cuối cùng trình tôi xem lần cuối là được.”
“Được rồi chủ biên, nhất định tôi sẽ làm tốt chuyện này”. Nàng cam đoan. Dù sao việc phỏng vấn đều do tổ biên tập làm, nàng chỉ cần đứng sau quản lý tốt mọi việc là được.
Một tiếng sau nàng trở về biệt thự trong tình trạng mệt mỏi. vừa đi vào đến phòng khách đã nghe tiếng quản gia hô lớn “Lão gia, Lăng tiểu thư đã về”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.